CHƯƠNG 63: VĨ THANH
Chuyện kể là, có một vị thần sinh sống đã quá lâu, nhàm nhàm chán chán liền cùng ông tơ bà nguyệt cá cược một phen. Vị thần kia vốn là một cây đào tiên đã ba vạn năm tuổi, thoạt nghĩ muốn tìm người có thể cùng mình song tu, liền hạ trần đầu thai một kiếp người. Cá cược chính là, vị thần nọ có tìm ra được ái nhân của mình hay không ? Và có thể cùng người kia răng lông đầu bạc một kiếp người ? Rồi là thiên trường địa cửu ?
Ông Tơ sau khi thắt nút tơ hồng cho hai người nọ, liền ha ha cười với Bà Nguyệt.
Nguyệt Hậu, nàng xem nàng xem, Ta cho hắn ái nhân là một nam tử, chúng ta thắng cược chắc rồi !
Bà Nguyệt mắt lóe sáng, nhân lúc Ông tơ không để ý, liền giáng trần, giúp đỡ mối tình đoạn tụ trong truyền thuyết.
Sau đó ông tơ thua cược, ai oán vô cùng, nhưng cũng không dám giận dỗi với Bà Nguyệt.
Thành ra vị thần kia cùng mối nhân duyên của mình, sau bao sóng gió thử thách của trời, liền sống hạnh phúc tới răng lông đầu bạc cùng người nọ, sau đó cùng nhau lên trời, song tu thiên trường địa cửu !!
Chính văn Hoàn