- Trưởng lão, thật sự là như vậy hay sao?
Đường Tố Tố chầm chậm quay người lại bình tĩnh hỏi:
- Là thật thì sao?
Tống Diễn Thanh lập tức lộ vẻ mặt bi phẫn nói:
- Trưởng lão, người đã đáp ứng rồi, phải gả sư tỷ cho ta, vì sao lại lật lọng?
- Lật lọng?
Đường Tố Tố quát mắng:
- Ngươi nói chuyện với trưởng bối của sư môn thế này sao?
Tống Diễn Thanh suýt không nhịn nổi cơn tức, lắc đầu nói:
- Đệ tử không nghĩ ra!
Nói tới đây hắn ta quỳ sụp xuống, dập đầu cầu khẩn:
- Đệ tử thật lòng thích Đường sư tỷ, nếu có nửa phần trái lương tâm sẽ bị Thiên Lôi đánh, khẩn cầu trưởng lão thành toàn cho đệ tử!
Đường Tố Tố từ trên cao lạnh lùng nhìn hắn ta dập đầu:
- Muốn thành toàn cũng không phải không được, có điều ngươi nguyện ý làm chưởng môn Thượng Thanh Tông hay không? Chỉ cần ngươi đồng ý làm, không cần Ngưu Hữu Đạo cân nhắc gì, ta sẽ lập tức gả Đường Nghi cho ngươi. Thế nào?
- Cái này...
Tống Diễn Thanh ngẩng đầu lên, khóe miệng giật giật. Không phải hắn ta không nghĩ đến vị trí này nhưng phụ thân ở Kinh thành đã cảnh cáo, quan hệ của Thượng Thanh Tông và Ninh Vương Thương Kiến Bá rất lằng nhằng, rất dễ bị Hoàng đế Bệ hạ kiêng kị. Tống gia thân ngồi ghế cao, không thể đụng vào nơi này.
Tống Diễn Thanh cũng không đến mức không phân rõ được cái gì nặng cái gì nhẹ. Chưa kể, gia thế bối cảnh của hắn ta không cần phải dính dáng đến mối quan hệ lằng nhằng này, cần gì phải lao tâm lao lực tự gây phiền toái cho mình.
- Năng lực đệ tử có hạn, không đảm đương nổi trọng trách này.
Tống Diễn Thanh cúi đầu lí nhí đáp.
Đường Tố Tố bình tĩnh nói:
- Nếu vậy, ngươi thử thuyết phục phụ thân ngươi xem. Chỉ cần phụ thân ngươi đồng ý tiếp nhận chức chưởng môn Thượng Thanh Tông, ta sẽ gả Đường Nghi cho ngươi.
- Chuyện của phụ thân, đệ tử thân là nhi tử sao dám quyết.
Tống Diễn Thanh chột dạ trả lời. Hắn ta không thể ngồi lên cái ghế chưởng môn này, phụ thân hắn ta lại càng không thể động vào, làm sao không rõ điều này chứ.