Đạo Quân

Chương 157: Chương 157: Qua Sông Đoạn Cầu (1)




Tìm Thiệu Đăng Vân nương tựa? Ba người đồng thời sững sờ.

Đường Nghi tiếp tục nói:

- Thiệu Đăng Vân vốn là bộ hạ cũ của Ninh Vương, vốn là đại tướng dưới trướng Ninh vương, cũng từng có lui tới với Thượng Thanh tông ta. Nhưng triều đình thanh tẩy thế lực Ninh vương, khiến Thiệu Đăng Vân không thể không phản quốc khai quan, dẫn đại quân nước địch vào công thành đoạt đất Đại Yến. Bây giờ mặc dù Thiệu Đăng Vân trở thành thần tử địch quốc nhưng có được vùng đất một châu vốn là đất cũ của nước Yến. Tương đối mà nói địa vị của Thiệu Đăng Vân tại nước Hàn cũng khá độc lập, môn phái sau lưng hắn là môn phái tu hành từng ở cảnh nội nước Yến. Chúng ta tiến đến tìm nơi nương tựa, tương đối dễ dàng được tiếp nhận. Tiếp theo, Thiệu Đăng Vân mới chiếm một vùng đất lớn, mới mở rộng nhân mã số lượng lớn, dưới tay cũng thực sự cần tu sĩ đáng tin tương trợ, mà hoàn cảnh của chúng ta hẳn Thiệu Đăng Vân cũng biết rõ, cộng thêm Thượng Thanh tông đã từng có chút giao tình với hắn, ta nghĩ chúng ta tiến đến tìm nơi nương tựa, khả năng được tiếp nhận hẳn là tương đối lớn!

Đường Tố Tố hơi giật mình, chợt lại vung tay áo chỉ vào nàng, giận tím mặt nói:

- Là ai bảo ngươi làm như vậy? Có phải phản đồ họ Triệu dạy ngươi làm như vậy không?

Nghe thấy vậy, La Nguyên Công và Tô Phá đang nhíu mày suy tư tính khả thi mà Đường Nghi nói cũng cũng ngẩng đầu nhìn nàng, đều có vẻ ngờ vực. Được Đường Tố Tố nhắc nhở, họ cũng hơi nghi ngờ có phải vị ở Yêu Ma lĩnh kia dạy nàng không? Bởi vì biểu hiện của chưởng môn hôm nay thực sự khác hẳn với bình thường.

Đường Nghi lắc đầu nói:

- Đường trưởng lão suy nghĩ nhiều rồi, không có bất kỳ ai chỉ điểm cả, đây là suy nghĩ của ta, ta đã sớm có ý tưởng này, chỉ là trước giờ không nói ra thôi.

Đường Tố Tố vung tay lên:

- Không thể nào! Ta nhìn ngươi lớn lên, ngươi tuyệt đối không thể làm ra những chuyện số điển vong tông như vậy được. Thế này phù hợp với tác phong của Triệu tặc kia hơn!

Đường Nghi buông tiếng thở dài, ngữ khí cố hòa hoãn hơn:

- Ta biết vì cái chết của cô gia gia và biểu thúc, người luôn ghi hận hắn, hận không thể giết hắn. Nhưng ta có thể thề trước mặt tổ sư gia, tuyệt đối không phải do hắn dạy, việc này thật sự hoàn toàn là suy nghĩ của cá nhân ta.

Khuôn mặt Đường Tố Tố méo mó, nặng trịch nói:

- Ta phản đối ném sư vứt tổ!

Bà mạnh mẽ quay đầu lại:

- Hai vị sư huynh, có phải các người muốn ném sư vứt tổ không?

Cái mũ “ném sư vứt tổ” này đúng là hơi lớn khiến La Nguyên Công và Tô Phá ngập ngừng.

Trong mắt Đường Nghi lóe lên tia kiên quyết, lời lẽ cứng rắn:

- Vẫn mong Đường trưởng lão tự trọng, rốt cuộc ta là chưởng môn hay người là chưởng môn?

- Ngươi...

Đường Tố Tố chỉ về phía nàng, suýt chút nữa là thốt ra một câu, nếu không phải có ta dìu ngươi thượng vị, ngươi có thể làm chưởng môn sao?

Bà vừa chỉ tay, Đường Nghi đã lấy ra một tấm lệnh bài, chính là lệnh bài chưởng môn:

- Ta lấy thân phận chưởng môn chính thức tuyên bố pháp chỉ, lập tức bãi miễn vị trí trưởng lão chấp pháp Thượng Thanh tông của Đường Tố Tố, biếm thành đệ tử hộ pháp, vị trí trưởng lão chấp pháp sẽ do bổn chưởng môn đích thân kiêm nhiệm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.