Chuyến Đi Phượt đáng nhớ
Sáng nay bác D có gọi cho em, ổng rũ em đi phượt...
Bác D: ê Long, ngày mai được nghĩ chú mày đi phượt với tao không, có rũ thằng Lâm rồi mà nó không chịu đi
Long: con biết ổng đi đâu luôn á... ổng đi LoL nữa chớ gì, từ hồi có game này là ngồi máy suốt luôn bác ơi
Bác D: adu! Bộ nó tốt nghiệp khóa học huyền thuật của ông già rồi à
Long: dạ con cũng không rõ nữa, mà thôi sáng mai có gì gọi cho con, giờ con lên viết truyện tiếp đây, mấy thím trên facebook chờ rụng trym hết rồi
Bác D: tiên sư nhà mày, lâu lâu được nói chuyện với tao là vinh hạnh cho chú mày đấy nhé, ngoan đi mốt mua áo siêu nhân cho mặc
Long: ahihi... dạ thôi con chỉ thích gái vếu bự thôi ạ
Bác D: adu lần 2, chú mày mạnh hơn tao rồi, vậy thôi chú mày làm gì làm đi, tao cũng đi uống cafe với thằng Lâm rồi... vậy mai gặp
Long: dạ... bye bác
Sau cuộc điện thoại đó là em lại mường tượng ngay đến mấy cuộc phiêu lưu mà chú Lâm nhà em cùng với bác D trải qua lúc còn cái thời trẻ trâu ấy, thầm nghĩ chắc khỏi cần nói cũng biết nó hoành tráng cỡ nào rồi cho đến khi sáng mai gọi điện hẹn nhau ra rồi bác D chở em đi trên con xe máy của bác, chiếc dream chạy với vận tốc 30km/h cứ tàn tàn trên con đường lộ, trên xe em có hát vu vơ mấy câu
Long: trời ơi bởi xa cơ giữa chiến trường thọ tiễn...
Bác D: thôi chú mày im luôn cho tao nhờ, hát dỡ lại còn mồm thối nữa ~_
~Long: Ơ sáng này con có đánh răng kĩ lắm mà bác D nói sao ấy chứ
Bác D: thôi đi hôi ác luôn ý, sáng giờ ăn gì chưa?
Long: dạ con ăn rồi, mới quất tô bún mắm thơm ngon tới giọt cuối cùng luôn bác ạ
Bác D ngập ngùi không nói gì mà chỉ đi tiếp, chắc là hiểu vấn đề rồi ổng quơ lấy cái khẩu trang để trong túi áo rồi mang vô
Long: trời mát thế này bác còn khẩu trang nữa, hầm lắm đó bác ê
Bác D: thôi cho tao yên đi, tao đang láy xe, mở ra tao mất tập trung với cái mồm của chú mày thật đấy...~_
~Cứ thế mà bác D và em vừa đi vừa chạy ra đến gần biên giới Việt Lào thì ngừng lại để các anh áo xanh kiểm tra gì đó rồi mới đi tiếp qua khu rừng gần biên giới, chỗ mà giao nhau giữa hai nước, dắt xe gửi ở ngoài rồi mới đi bộ vào trong rừng, lúc đó trời cũng xế chiều rồi, em và bác D quyết định đi sâu thêm chút nữa thì dựng lều ngủ đỡ, vì lần đi này cả hai muốn thử cảm giác sinh tồn trong thế giới hoang dã, đêm đó tiếng kêu của ếch nhái và một số loài động vật có vú kêu chan chác mỗi giây, cũng khó ngủ, chiếc lều dựng lên nằm đặt kế bên ụ lửa để giữ ấm cho hai người, em và bác D ngồi nấu một ít súp bào ngư để tẩm bổ, ăn no nê rồi mới lăn ra ngủ. Đến khuya thì bỗng nhiên em mắc tiểu quá nên phải ra ngoài tiểu, em chọn một bụi cây gần đó mà xả nước, ôi cái cảm giác rất ư là thoải mái các bác ạ đang đứng xả lũ chưa xong thì em nghe tiếng u u u... gió thổi lạnh cả sống lưng, em rùng mình cái rồi kéo khóa quần lại rồi đứng yên giữa bãi đất trống gần bụi cây liếc mắt nhìn qua nhìn lại, thấy chuyện chẳng lành vì dường như quanh em có thứ gì đó đang lượng lờ... tiếng u u u vang lên được tí thì im lặng, e cầm chiếc dép lên đập vô vai cái “beep”
Long: chết cha mày chưa, dám cắn tao à con muỗi a nô phen kia... xác định là mất xác nhá
Máu phún ra be bét đôi vai bé nhỏ của em, vội lấy tay quẹt quẹt rồi vào ngủ tiếp...
Sau chuyện kinh dị đêm qua em không kể cho bác D nghe vì sợ ổng yếu tim mà nghe mấy chuyện phi tan xác ghê rợn thế này thì chắc phải thở ô xy mất nên em cho qua luôn
Ở được vài 3,4 bửa thì ra khỏi rừng... ghé thăm chùa Linh Ẩn một hôm rồi mới về nhà...