Đạo Sĩ Đạo Gia Du Ký

Chương 3: Chương 3: Thiên Canh Trận Và Lực Gia Phù Hộ




Hôm nay là ngày thứ 20 rồi, mọi thứ vẫn chưa ổn, chú em hơi lo, mấy ngày qua người dân trong làng thường ít đi đêm nữa từ sau vụ của a P này, mới chỉ có 3 ngày mà nghe đâu có nhiều người bị hù mỗi khi đi ngang qua bụi tre đó rồi, có khi lại bị dắt mũi vào trong đó nữa mà nghĩ ai biết thằng P này nó thành ma lại đáng sợ như vậy...

Ông T cha bác D đã tính ra ngày công lực nó tăng và mạnh hơn, lúc đó ắt hẵn sẽ có án mạng chứ ko đơn giản mà hù thôi đâu... trưa hôm đó ông T báo với trưởng thôn tập trung mọi người lại, khi mọi người đã tề tựu về một nơi ông T đứng giữa vòng nói...

Ông T: Thưa các bác như cũng đã biết, hơn 2 tuần nay chuyện thằng P làng bên treo cỗ ngay bụi tre làng mình đã ko còn lạ gì với mọi người nữa, hôm nay tôi truy điệu... ý nhầm tập hợp mọi người lại đây để báo một hung tin vô cùng giật gân, giật còn hơn chuyện bác Tùng đạo nhạc bài chúng ta ko talk anymore,...

Thở vấp hồi, ông T nói: tôi vừa tính ra ngày th P sẽ giết người để nó tiếp tục gia tăng công lực của nó,40 năm đạo hạnh của tôi tuy ko nhiều nhưng có lẻ cũng có thể hạ được con ma thần vòng này, khoảng 7 ngày nữa là tới rằm rồi tôi thành thực mong mọi người trong những ngày này ko nên đi ra ngoài ngoại ô làng, 22h hơn thì nên ở nhà đóng cửa lại, đề phòng củi lửa, việc thằng P để tôi lo, ok.

Nói xong hồi cả làng giải tán, bác D đứng kế chú em mặt tỉnh bơ như chưa có chuyện xảy ra,

chú em hỏi: ê, chuyện nghiêm trọng thế sao tao thấy mày tỉnh như ruồi vậy?.

Bác D: ờ thì... tao thấy cha tao ổng hù cho cả làng sợ thôi chớ tao thừa biết ổng dư sức lụm sọ con ma này.

bác D vừa nói vừa nhịp đùi, thế méo nào con ma chưa ra oai đã bị lấn át thế này...

Ngày hôm đó về nhà ai cũng sợ quéo càng, nhưng trong số đó vẫn có một đứa ko sợ và còn tỏ ra khinh thường coi mấy chuyện này là mê tín dị đoan, bởi vậy người ta mới có câu điều chưa thấy chưa nghe cũng chưa chắc là ko có,...

Trời tối, mấy đứa nhỏ trong làng vẫn chơi đùa, thằng Dự con bà năm trong làng thách mấy đứa trong làng dám ở lại tới quá 22h,ngay giữa khu trường học nhỏ gần con đường làng, cái trường đó cũng gần bụi tre ấy nếu ko nói là đối diện, tụi nhỏ ko đứa nào dám hé môi khi thằng Dự lên tiếng, nó cười bảo lũ trẻ nhát gan, nói rồi nó vỗ ngực đêm nay nó sẽ tìm đến chỗ con ma coi nó là thần thánh phương nào. 19h30 rồi trời lúc này âm u, mây che hết cái vầng trăng khuyết của ngày hôm đó tụi nhỏ đã về hết chỉ còn lại thằng Dự, nó vẫn ngồi ở khu chợ của làng, dù là chợ nhưng nhà gần đó cũng thưa thớt lắm chỉ có buổi sáng mới đông thôi, nó tinh gần đến giờ nó sẽ đi vào phía sau bụi tre đó xem xét... ngồi nãy giờ cũng lâu, thằng Dự nhìn lại đồng hồ ui giời giờ này mới 21h30 thôi thì nó nghĩ cứ đi từ từ ra đó là vừa

Thoạt đầu nó ghé ngang ngôi trường bên kia đường, nó dạo khắp phòng, mà phải nói với các bác là thằng này nó gan khiếp ấy, chứ gặp em là xác xmn định từ lâu rồi,... tích tích, đồng hồ đã điểm 22h giờ... ôi cảm giác trong tim nó bỗng rạo rực, nó vừa đi vừa hát những bài nhạc cũ của năm 90, “không phải dạng vừa đâu, vừa vừa vừa... bạch....” hình như vừa có cái gì đó vừa rơi xuống đất ở trên cây sau bụi tre, nó đứng khựng lại, mở to mắt nhìn lên, nó há hóc mồm, đó là cái đầu, còn bê bết máu, vừa lúc nó nhìn lên cây một cái bong đen đã lướt qua mặt nó, gió rít từng cơn một bàn tay lạnh lẻo trườn từ sau vai nó, nó rung bần bật, da gà nỗi hết cả lên, nó từ từ quay người lại,... trời.. th. Ă..ng P rồi ngất lịm

Khi nó tỉnh dậy đã thấy ở trong trạm xá rồi ~_~ nó mơ màng tỉnh mê, hỏi cô y tá sao tôi lại ở đây...

chật lưỡi, cái giọng khòm khòm của ông T cất tiếng: tao đưa chú mày về đây đấy, để mày ngoài đó cho nó thông mày à,muốn thông sao không bảo với tao một tiếng tao đi lấy 1 chai neptune cho mày thằng ngu tao bảo rồi mày ko nghe, muốn chết à“...nó mếu máo

Thôi mày nghĩ đi, tiên sư nhà mày, bố đã lập một cái trận pháp ngay đó rồi, nó có tên là thiên canh trận, bên trong tao còn để một lá bùa thiên chi phù ấn nhờ lực gia gia hộ rồi, hên cho chú mày là ngày nào tao cũng ra thăm chừng thằng P đấy,

bác D đứng kế bên cười ti hí,...

Chú em hay tin bác D kể ngày hôm sau thằng Dự khỏe sắp xuât trạm thì cũng có qua viếng: tao tưởng mày chết rồi nên có mua ít trái cây đem cúng.

Dự: tổ cha mi, tao sợ muốn chết mày còn chọc tao.

Lâm: cho mày bỏ cái tật bô bô cái miệng“...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.