Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 1206: Chương 1206: Cổ Thánh thập tam trọng thiên




Tử Yên Thiên Đế lúc trước tu luyện Liệt hồn chuyển sinh đại pháp, không biết phân liệt bao nhiêu phần linh hồn, hơn nữa đầu nhập vào trong ba ngàn Tiểu thiên thế giới, chính là để tìm kiếm Tần Thiếu Phong, bởi vì lúc ấy nàng ta từ tam đại Thần triều có được tin tức là Tần Thiếu Phong trốn vào Tiểu thiên thế giới, nhưng lại không biết trốn vào Tiểu thiên thế giới nào, cho nên để có thể tìm kiếm được Tần Thiếu Phong, liền chỉ có thể tận lực phân liệt nhiều linh hồn, đầu nhập vào các Tiểu thiên thế giới.

Ba ngàn Tiểu thiên thế giới tuy rằng là ở bên trong ba ngàn khối bình phong vị diện, có điều ba ngàn khối bình phong vị diện đó lại dung hợp với Đại Thiên Thế Giới, chỉ cần là đạt tới cảnh giới Tổ Thánh, như vậy vẫn có thể nắm được dấu vết của những bình phong vị diện này, từ đó đưa linh hồn đầu nhập vào trong đó tiến hành chuyển.

Lúc trước Tử Yên Thiên Đế không biếtđã phân liệt bao nhiêu phần linh hồn, hiện giờ muốn thu hồi tất nhiên cũng không dễ dàng như vậy, cần hao phí thời gian rất nhiều, chỉ thấy trên không sơn cốc nhỏ xuất hiện từng đạo vết nứt không gian, từ trong đó hạ xuống từng đoàn hỏa diễm đỏ sẫm, đây tất nhiên là các phân thân của Tử Yên Thiên Đế.

Cứ như vậy các phân thân tiến hành dung hợp, mỗi khi dung hợp một phân thân, thực lực của Tử Yên Thiên Đế lại tăng trưởng một phần, Tử Yên Thiên Đế vốn đã là Tổ Thánh tứ trọng thiên, khi triệt để dung hợp tất cả phân thân, không ngờ là đã đột phá tôi Tổ Thánh ngũ trọng thiên,đây tất nhiên là lợi ích mà Liệt hồn chuyển sinh đại pháp mang đến.

Chỉ là tu vi tuy rằng gia tăng, nhưng trên mặt Tử Yên Thiên Đế lại không có chút thần sắc hưng phấn và cao hứng nào, trong hai mắt Tử Yên Thiên Đế tràn ngập tình yêu sâu đậm đối với Tần Thiếu Phong, bởi vì dung hợp tất cả phân thân, nhất là đám người Mặc Lãnh Tuyết, khiến cho Tử Yên Thiên Đế tiếp thu ký ức và tư tưởng của các nàng cùng với nguyện vọng sinh tử tương tùy với Tần Thiếu Phong.

Chính là vì như vậy, tình yêu của Tử Yên Thiên Đế đối với Tần Thiếu Phong tất nhiên là càng thêm nồng đậm, sau khi ấn ký hỏa diễm khắc trên mi tâm của Tử Yên Thiên Đế, Tử Yên Thiên Đế đứng lên, đi tới phía trước Tần Thiếu Phong, nhìn Tần Thiếu Phong vẫn nhắm mắt lại, nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Thiếu Phong ca ca.”

Nghe thấy thanh âm này, Tần Thiếu Phong cả người run lên, lập tức đột nhiên mở mắt, bởi vì nghe thấy thanh âm của Tử Yên Thiên Đế, Tần Thiếu Phong giống như là nghe thấy đám người Mặc Lãnh Tuyết, Vũ Phi Nhi đang gọi hắn, bởi vì chỉ có các nàng mới gọi mình như vậy, mà bởi vì kiếp trước của Tần Thiếu Phong tất nhiên không phải cái tên này, cho nên Tử Yên Thiên Đế sẽ không xưng hô như vậy.

Tần Thiếu Phong Đột nhiên mở mắt nhìn thấy Tử Yên Thiên Đế đứng trước mắt, trong nháy mắt này hắn lại cảm giác không phải là Tử Yên Thiên Đế, mà là Mặc Lãnh Tuyết các nàng, tuy rằng Tử Yên Thiên Đế chỉ có một mình, nhưng nhìn vào mắt của Tử Yên Thiên Đế, Tần Thiếu Phong lại giống như thấy Mặc Lãnh Tuyết các nàng đang đứng trước mặt mình.

Mà Tử Yên Thiên Đế lúc này cũng biết vì sao mình ở trước mặt Mặc Lãnh Tuyết các nàng lại cảm thấy xấu hổ, đó chỉ là vì nhục thân của Tần Thiếu Phong hiện giờ đã không phải của kiếp trước, cho nên Tử Yên Thiên Đế tuy rằng minh bạch Tần Thiếu Phong chính là người chuyển thế nàng ta muốn nhìn thấy, có điều trong lòng vẫn có một chút ngăn cách, chính là vì như vậy, Tử Yên Thiên Đế mới cảm thấy tình yêu của mình đối với Tần Thiếu Phong không bằng Mặc Lãnh Tuyết các nàng.

Nhưng sau khi dung hợp Mặc Lãnh Tuyết các nàng, Tử Yên Thiên Đế triệt để tiếp thu tất cả, tất nhiên cũng triệt để chấp nhận thân phận kiếp của Tần Thiếu Phong, một chút ngăn cách đó tất nhiên cũng triệt để biến mất, tình yêu đối với Tần Thiếu Phong tất nhiên là khôi phục đỉnh phong, hơn nữa còn vượt xa trước kia.

Một tiếng Thiếu Phong ca ca đã nói ra hết tất cả, trút xuống tất cả tình yêu của Tử Yên Thiên Đế đối với Tần Thiếu Phong, mà tình yêu này so với trời còn cao hơn, so với biển còn sâu hơn, sinh tử tương tùy, không bao giờ lìa xa, cho dù mãi mãi cũng không thay đổi, bởi vì đây không chỉ là tình yêu của Tử Yên Thiên Đế đối với Tần Thiếu Phong, còn là tình yêu của Mặc Lãnh Tuyết các nàng đối với Tần Thiếu Phong!

Nghe thấy một tiếng Thiếu Phong ca ca của Tử Yên Thiên Đế, nhìn Tử Yên Thiên Đế đứng trước mặt, Tần Thiếu Phong cảm giác được Mặc Lãnh Tuyết các nàng cũng đang đứng phía trước mình, biết Mặc Lãnh Tuyết các nàng không rời khỏi mình, vẫn ở cùng với mình, nhìn Tử Yên Thiên Đế, Tần Thiếu Phong hung hăng kéo vào trong lòng.

Tuy rằng bị Tần Thiếu Phong bá đạo kéo vào trong lòng, có điều trong lòng Tử Yên Thiên Đế lại tràn ngập ngọt ngào, cứ như vậy rúc vào trong lòng Tần Thiếu Phong, lẳng lặng hưởng thụ yên tĩnh vào lúc này, đây là thời khắc thuộc về nàng ta và Tần Thiếu Phong, đương nhiên cũng thuộc về Mặc Lãnh Tuyết các nàng và Tần Thiếu Phong.

Cũng không biết qua bao lâu, Tần Thiếu Phong chậm rãi bế Tử Yên Thiên Đế lên, sau đó bước tới nhà tranh, mà Tử Yên Thiên Đế tựa hồ là nghĩ tới gì đó, khuôn mặt đẹp nhất Đại Thiên Thế Giới đỏ lên, thẹn thùng nói: “Thiếu Phong ca ca, ngươi muốn làm gì.”

Tần Thiếu Phong cúi đầu nhìn về phía Tử Yên Thiên Đế, có điều lại không dừng bước, vừa đi vừa nói: “Lão bà à, chúng ta đã rất lâu rồi không gặp, sao? Chẳng lẽ ngươi không nhớ ta? Vi phu rất nhớ ngươi.”

Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, mặt Tử Yên Thiên Đế tất nhiên là càng đỏ hơn, hung hăng lườm Tần Thiếu Phong một cái, thằng ôn này cũng quá không biết xấu hổ rồi, rõ ràng vừa rồi còn bộ dạng thâm tình đau thương, lúc này mới qua chưa được bao lâu đã muốn làm cái chuyện đó. Có điều tuy rằng lườm Tần Thiếu Phong nhưng Tử Yên Thiên Đế lại không ngăn cản hắn.

Tần Thiếu Phong trong lòng tất nhiên là không có bi thương, có điều lại không phải là bởi vì đã quên Mặc Lãnh Tuyết các nàng, mà là vì hắn cảm giác được tuy rằng không thấy các nàng, nhưng tình yêu của các nàng đối với mình vẫn còn, các nàng vẫn đang ở trước mặt mình, cũng chính vì vậy, cho nên Tần Thiếu Phong muốn biểu đạt tình yêu đối với các nàng đối với các nàng.

Có điều ngay khi Tần Thiếu Phong muốn ôm Tử Yên Thiên Đế tiến vào nhà tranh, Tần Thiếu Phong bỗng nhiên ngừng lại, có chút khẩn trương lại có chút chờ mong hỏi Tử Yên Thiên Đế: “Lão bà à, ngươi dung hợp với các nàng, có phải cũng tiếp thu ký ức của các nàng hay không?”

Thế là sao? Tử Yên Thiên Đế nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì lập tức biết Tần Thiếu Phong đang hỏi gì, lập tức, mặt càng đỏ hơn, dụi sâu đầu vào trong lòng Tần Thiếu Phong, thẹn thùng không dám ngẩng lên, có điều vẫn dùng thanh âm như muỗi nhẹ nhàng ừ một cái.

Tần Thiếu Phong nhìn thấy bộ dạng của Tử Yên Thiên Đế thì lập tức vẻ mặt trở nên kinh hỉ, lập tức đẩy cửa nhà tranh, ôm Tử Yên Thiên Đế đi vào, không lâu sau, thanh âm tuyệt vời vang vọng trong sơn cốc nhỏ, giống như nói hết tình yêu nồng đậm giữa hai người.

Cứ như vậy, Tần Thiếu Phong và Tử Yên Thiên Đế ở lại trong sơn cốc nhỏ, về phần chuyện của Đại Tần Thánh triều và Thánh triều khác tất nhiên là có Tần hoàng, Tổ Hoàng cùng với huynh đệ của hắn để ý, không cần Tần Thiếu Phong phải lo, mà trong thời gian kế tiếp, Tần Thiếu Phong trừ tích tụ lực lượng ra thì cũng không có chuyện gì để làm.

Ngồi xếp bằng bên trong sơn cốc nhỏ, Tần Thiếu Phong vận chuyển tam đại huyền công, trên đỉnh đầu của hắn, thế giới lĩnh vực bồng bềnh, đang hút thiên địa chi lực, thối luyện ngàn vạn tinh hạch trên vách tường không gian của thiên đường. Mà lúc này, thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong chỉ to cỡ nắm đấm bồng bềnh trên đỉnh đầu.

Lúc này tu vi tâm cảnh của Tần Thiếu Phong đã đạt tới Cổ Thánh thập tam trọng thiên, hiện tại chỉ cần không ngừng hút thiên địa chi lực luyện hóa thành đạo lực để thối luyện tinh hạch,dùng ngàn vạn tinh hạch chuyển hóa thành tinh thần, còn dùng đạo lực xúc tiến thế giới lĩnh vực tiến hóa, cho nên muốn Tần Thiếu Phong đề thăng tới Cổ Thánh thập tam trọng thiên cũng là một nhiệm vụ gian khổ.

Cũng may Tần Thiếu Phong hiện tại thân là Đại Tần Thiên Đế, có tốc độ tu luyện năm mươi lăm lần, có thể hút 35% thiên địa chi lực, cho nên đạo lực của Tần Thiếu Phong tăng trưởng rất nhanh, tu luyện đến Cổ Thánh thập tam trọng thiên không phải chuyện rất khó khăn, có điều muốn đột phá tới cảnh giới Tổ Thánh thì vẫn khó khăn.

Từ cảnh giới Cổ Thánh đột phá đến cảnh giới Tổ Thánh, không chỉ cần tinh hạch hóa thành tinh thần, còn cần đại địa của thế giới lĩnh vực cũng tấn thăng thành một viên tinh thần. Mà trong chuyện này, Tần Thiếu Phong mặc dù có kinh nghiệm kiếp trước, có điều muốn nhanh chóng tấn thăng cũng không phải dễ dàng như vậy.

Tu sĩ Bình thường từ Cổ Thánh tấn thăng đến Tổ Thánh, dưới tình huống bình thường chỉcần tiến hóa một viên tinh hạch thành tinh thần, mà Tần Thiếu Phong lại phải tiến hóa toàn bộ ngàn vạn tinh hạch, khó khăn trong đây nghĩ cái là hiểu. Mặt khác đại địa của thế giới lĩnh vực là Huyền hoàng trọng thổ ngưng tụ, chỉ là lúc trước Tần Thiếu Phong khi kinh lịch Huyền hoàng trọng thổ kiếp so với tu sĩ bình thường thì mãnh liệt hơn ngàn vạn lần, cho nên hiện tại đại địa trong thế giới lĩnh vực của hắn muốn tấn thăng thành tinh thần thì tất nhiên cũng cần cố gắng ngàn vạn.

Chính là bởi vì hai phương diện này, Tần Thiếu Phong muốn tấn thăng tới cảnh giới Tổ Thánh tất nhiên là thập phần khó khăn, có điều sau khi tấn thăng, sẽ có lực lượng khó có thể tưởng tượng, cho nên Tần Thiếu Phong cũng không gấp, chậm rãi tu luyện, cứ như vậy sau chín chín tám mốt ngày, tu vi của Tần Thiếu Phong cuối cùng cũng đề thăng tới cực hạn, đạt tới Cổ Thánh thập tam trọng thiên.

Lúc này thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong tất nhiên là đã xảy ra biến hóa cực lớn, đầu tiên chính là ngàn vạn tinh hạch càng thêm tiếp cận trạng thái tinh thần, mà đại địa của thế giới lĩnh vực cũng trở nên mượt mà, xem ra cũng đang tiến hóa thành tinh thần, chỉ có điều thực sự tiến hóa thành tinh thần còn cần thời gian không ít.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.