Mà Tần Thiếu Phong nghe Tần Thiếu Dương nói xong, nhìn thoáng qua chung quanh đều là vách đá, trong lòng lửa giận càng sâu, bất quá cũng đè nén lửa giận trong lòng, nói với Tần Thiếu Dương, “Vì cái gì? Ngươi vì cái gì muốn giết ta? Ta cho tới bây giờ đều không có cùng ngươi tranh qua cái gì?”
“Bởi vì ngươi sang năm là mười sáu tuổi” Tần Thiếu Dương sau khi nghe Tần Thiếu Phong nói thì đối với Tần Thiếu Phong nói ra một câu khó hiểu như vậy. Mà Tần Thiếu Phong nghe Tần Thiếu Dương nói xong đầu tiên là sửng sốt, lập tức đã tỉnh ngộ lại, rõ ràng Tần Thiếu Dương vì cái gì muốn giết mình.
Đúng, hắn sang năm là mười sáu tuổi, nói cách khác hắn sang năm là trưởng thành, mà trưởng thành cũng liền ý nghĩa hắn có thể có được danh hiệu thế tử Trấn Bắc vương. Tuy rằng Tần Thiếu Phong không có thiên phú tu luyện, nhưng hắn là trưởng tử Tần Chiến, Tần gia tổ quy là lập trưởng không lập ấu, cho nên mặc kệ Tần Thiếu Phong nguyện ý hay không, cái danh hiệu thế tử Trấn Bắc vương này đều dừng ở trên đầu hắn.
“Nếu ngươi muốn danh hiệu thế tử, ta có thể cho ngươi, nhưng mà ngươi vì cái gì muốn giết ta?” Tần Thiếu Phong phẫn nộ lại hướng về Tần Thiếu Dương hỏi.
Tần Thiếu Dương nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Tần Thiếu Dương, mang theo nụ cười đối với Tần Thiếu Phong nói, “Ngươi không chết, lòng ta khó an!”
Nghe xong Tần Thiếu Dương nói, Tần Thiếu Phong hướng về Tần Thiếu Dương nói, “Ta một thư sinh yếu đuối không có thiên phú tu luyện gì, có thể đối với ngươi có cái uy hiếp gì? Ta không hiểu ngươi vì cái gì nhất định phải giết ta? Chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ phụ thân biết không tha cho ngươi sao?”
“Ha ha, đúng vậy, ngươi chỉ là một phế vật, bất quá ai bảo ngươi có một ngoại công tốt, chỉ cần ngươi còn sống, phụ thân sẽ cố kỵ ảnh hưởng ngoại công ngươi tại triều đình, nhất định sẽ lập ngươi làm thế tử. Cho nên hiện tại ngươi có biết ngươi vì cái gì nhất định phải chết không?” Tần Thiếu Dương ung dung đối với Tần Thiếu Phong nói.
Ngoại công? Tần Thiếu Phong trong lòng nghĩ tới người thân thiết mà xa lạ kia, từ sau khi sinh ra tới nay, hắn cũng chỉ biết có một người thân như vậy, nhưng mà vẫn chưa từng thấy qua, cho nên Tần Thiếu Phong cũng không biết ngoại công của hắn ở tại Cổ Hoa hoàng triều có địa vị như thế nào.
Bất quá hiện tại từ lời nói của Tần Thiếu Dương, Tần Thiếu Phong biết ngoại công của hắn có thế lực làm cho phụ thân của mình là Trấn Bắc vương cũng phải kiêng kị, mà đây đúng là nguyên nhân Tần Thiếu Dương muốn giết mình. Bởi vì chỉ cần Tần Thiếu Phong chết, lấy quan hệ Tần gia cùng ngoại công, nói vậy ngoại công cũng sẽ không truy cứu nhiều?
Mà phía sau, Tần Thiếu Dương lại nói, “Về phần phụ thân nơi đó, ngươi không cần lo lắng, phụ thân sẽ không vì phế vật như ngươi mà làm cho đứa con duy nhất là ta đền mạng cho ngươi”.
Nghe xong Tần Thiếu Dương nói, Tần Thiếu Phong không khỏi cười khổ, trong lòng thầm nghĩ, “Đúng, lấy tính cách phụ thân, sao có thể để ý tới một đứa con không có thiên phú tu luyện như ta? Xem ra ta trên thế giới này thật đúng là dư thừa”.
Thương Châu Thiên Sơn phía bắc là hải dương vô tận, nước biển mãnh liệt vỗ vào vách đá, đối mặt phía trước là Tần Thiếu Dương chỉ cần một chưởng có thể đủ đem mình đánh chết, Tần Thiếu Phong đã không có đường sống, hắn biết rõ, Tần Thiếu Dương đối với chính mình có tâm tất giết, nếu không giết mình mà nói, hắn sẽ không từ bỏ ý đồ.
Cùng với bị Tần Thiếu Dương đánh chết, còn không bằng có cốt khí một chút, nghĩ như vậy, Tần Thiếu Phong hít một hơi thật sâu, sau đó đối với Tần Thiếu Dương nói, “Tốt, ta thành toàn ngươi”.
Nói xong, Tần Thiếu Phong xoay người hướng về phía vách núi chạy đi, tung người nhảy về phía vực sâu vô tận, chỉ nghe phành một tiếng, Tần Thiếu Phong rơi vào biển sâu bóng dáng đã biến mất không thấy, nhưng không ai phát hiện một đạo hắc quang từ đáy biển phóng tới, cuốn đi thân thể Tần Thiếu Phong.
Tần Thiếu Phong tuy rằng không có thiên phú tu luyện, cho tới bây giờ cũng đều không có tu luyện qua, không có cái gọi là huyết tính võ giả, cuối cùng cũng không cùng Tần Thiếu Dương sinh tử một chuyến, nhưng mà Tần Thiếu Phong tốt xấu cũng là trưởng tử Trấn Bắc vương phủ, hơn nữa từ nhỏ đọc tứ thư ngũ kinh, kinh điển các nhà.
Ở công phu dưỡng khí đã sớm có chút thành tựu, có một thân ngạo khí, cho dù là chết cũng sẽ không chết ở trên tay Tần Thiếu Dương, mệnh hắn chỉ có chính mình mới có thể chấm dứt, lúc này mới dứt khoát lựa chọn nhảy vực.
Tần Thiếu Dương hẹn Tần Thiếu Phong đến một tòa Thiên Sơn này đúng là một ngọn núi cao nhất ở Tần Lĩnh tây bắc Thương Châu, phía bắc đúng là bắc hải vô biên vô hạn, sóng biển thật lớn vỗ lên vách đá, mà Tần Thiếu Phong bóng dáng vừa rơi vào mặt biển, trực tiếp đãbị sóng to cấp cuốn đi, biến mất vô tung vô ảnh.
Tần Thiếu Dương thấy Tần Thiếu Phong nhảy vực tự sát, đầu tiên là sửng sốt, bất quá lập tức cũng là một tiếng cười lạnh, nhìn vách núi thật sâu nọ cùng với sóng to phía dưới, lẩm bẩm nói, “Tự sát? Cũng tốt, còn đỡ cho bản công tử phải động thủ giải quyết phế vật ngươi”.
Nói xong, Tần Thiếu Dương đã xoay người đi về phía dưới núi, lại là một chút cũng không có đi kiểm tra Tần Thiếu Phong rốt cuộc đã chết hay chưa, theo Tần Thiếu Dương thấy, lấy thể chất của Tần Thiếu Phong từ nhỏ cơ thể yếu ớt nhiều bệnh như vậy, hơn nữa lúc trước mình một chưởng đã đem phổi Tần Thiếu Phong đánh xuyên qua, Tần Thiếu Phong tuyệt đối là chỉ còn đường chết, không có cơ hội còn mạng sống, cho nên cũng lười lại đi xem Tần Thiếu Phong rốt cuộc là đã chết hay chưa.
Ngay tại thời điểm Tần Thiếu Dương đi xuống núi, trên một ngọn núi cách ngọn núi của bọn họ cũng không quá xa, đang đứng hai bóng người nữ, một người trong đó dáng người cao gầy, quần áo cung trang màu trắng tuy rằng đem thân thể nàng toàn bộ bao lấy, bất quá cũng khó có thể che dấu thân tài ngạo nhân của nàng, chẳng qua trên mặt che mạng, thấy không rõ dáng vẻ tuyệt thế.
Mà ở bên cạnh cô gái này đứng một tiểu cô nương thoạt nhìn chừng mười ba mười bốn tuổi, dung mạo tinh xảo vừa thấy đã biết lớn lên tất nhiên là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nhưng mà lúc này trên mặt tiểu cô nương cũng lộ ra vẻ sốt ruột.
“Sư phụ, người xem, người kia nhảy vực, người nhanh đi cứu hắn, nhanh đi cứu hắn” Tiểu cô nương lay động cánh tay cô gái bên cạnh được nàng xưng là sư phụ kia sốt ruột nói.
Mà cô gái được tiểu cô nương kia gọi là sư phụ nghe tiểu cô nương nói, cũng lắc lắc đầu, đối với tiểu cô nương nói, “Liên Nhi, không cần làm loạn, đó là chuyện nhà Trấn Bắc vương phủ, phái Thiên Sơn chúng ta tuy rằng không sợ thế lực Trấn Bắc vương phủ, nhưng mà cũng không thể tự tìm phiền toái, dính vào chuyện như vậy. Nói đến cho dù là sư phụ ra tay cũng vô dụng, đứa nhỏ kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ”.
Nghe xong sư phụ nói, tiểu cô nương trong hai mắt tràn ngập ra sương mù mông lung, từng giọt nước mắt từ trong mắt nàng chảy ra, nàng cùng sư phụ của nàng ở đây nhìn thấy toàn bộ sự tình trải qua, nhìn Tần Thiếu Phong bị Tần Thiếu Dương buộc nhảy vực, Liên Nhi lại cảm thấy đau lòng khó hiểu.
Cho nên vội vàng năn nỉ sư phụ đi cứu Tần Thiếu Phong, mà hiện tại nghe sư phụ nói xong, Liên Nhi rốt cuộc nhịn không được, chảy xuống nước mắt, nhìn bóng dáng Tần Thiếu Dương dần dần biến mất cũng không hiểu hơn một tia hận ý.