Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 670: Chương 670: Thiên diễn cửu đạp




Có điều công kích như vậy đối với cự nhân Ba Lỗ không có bất kỳ tác dụng gì, hơn nữa còn khiến cự nhân Ba Lỗ có chút hồ đồ, không biết Tần Thiếu Phong đang làm cái gì. Mà vào lúc này, Tần Thiếu Phong lại một cước đap vào điểm không gian đó, hơn nữa lực lượng của một cước này cũng rất cường đại, không kém gì cú đạp trước, thậm chí là còn hơn, chỉ là không đá vào người cự nhân Ba Lỗ đó thì cũng không có tác dụng gì.

Nhưng mà tiếp theo, Tần Thiếu Phong lại một cước đạp vào một điểm không gian đó, uy lực của một cước này còn lớn hơn, liên tục ba cú đều đá vào một điểm không gian, chứ không đá lên người của cự nhân Ba Lỗ, một màn như vậy không chỉ khiến Ba Lỗ cảm thấy nghi hoặc, ngay cả bọn người Oa Hoàng cũng cảm thấy có chút nghi hoặc.

Chỉ là Tần Thiếu Phong vẫn đá ra một cước, vẫn là lên điểm không gian đó, uy lực của một cước này lại lớn hơn, nhưng thủy chung không đá lên người cự nhân Ba Lỗ, làm vậy rốt cuộc là có ý đồ gì? Chỉ là Tần Thiếu Phong tuyệt đối không phải một tên ngu xuẩn, hắn làm như vậy tuyệt đối là có mục đích của hắn, bọn Oa Hoàng cũng rất chờ mong.

Có điều đối diện cước thứ năm của Tần Thiếu Phong đạp vào điểm không gian đó, Ba Lỗ ở đối diện vẫn không có bất kỳ chuyện gì, mà trên người của Tần Thiếu Phong lại xuất hiện một vết rách, ở đây đều là cường giả cảnh giới Thánh Hoàng, tất nhiên là chú ý tới điểm này, đều nhíu mày, Tần Thiếu Phong này không có thương tổn đến đối thủ, lại làm bị thương mình trước, thế là sao?

Chỉ là Tần Thiếu Phong cũng không có để ý tới vết rách trên người mình, cước thứ sáu hạ xuống, mà theo một cước này hạ xuống, vết thương trên người Tần Thiếu Phong càng lớn hơn, có điều Tần Thiếu Phong vẫn mặc kệ, tiếp tục cước thứ bảy hạ xuống, mà vết thương trên người Tần Thiếu Phong đã bắt đầu nhỏ máu, máu màu vàng chảy ra hư không.

Có điều cho dù là như vậy, Tần Thiếu Phong vẫn không bận tâm, để mặc Hoàng Kim Thánh Huyết bay lả tả, lại cước thứ tám đá ra, vẫn đá lên điểm không gian đó, Tần Thiếu Phong máu tươi trên người Tần Thiếu Phong bay ra càng nhiều hơn, bọn người Oa Hoàng cũng có chút không đành lòng muốn muốn ra tay ngăn cản Tần Thiếu Phong.

Vào lúc này, Tần Thiếu Phong hét lớn một tiếng: Thiên diễn cửu đạp, san bằng Càn Khôn! Theo một tiếng hét lớn này, cước thứ chín của Tần Thiếu Phong lại đá vào điểm không gian đó, mà theo một cước này hạ xuống, tiếng ầm ầm từ không gian đó vang lên, lập tức một bàn chân cực lớn xuất hiện từ trong đó, trực tiếp đá lên người của cự nhân Ba Lỗ!

Thiên diễn cửu đạp, đây là một đại mà Tần Thiếu Phong tham ngộ ra từ thiên đạo vô thượng trong Hồng Mông tử khí, đương nhiên, đại chiêu mà Tần Thiếu Phong lợi dụng Thiên Diễn Bát Quái để suy tính ra rất nhiều, chỉ là bằng vào thực lực của Tần Thiếu Phong hiện tại thì vẫn chưa thi triển được, thiên diễn cửu đạp này hắn miễn cưỡng có thể thi triển ra được, mà kết quả thi triển ra thì chính là khiến Tần Thiếu Phong thê thảm như vậy!

Thiên diễn cửu đạp này hoàn toàn chỉ dùng lực lượng nhục thân để thi triển, mỗi một cú đạp đều vào một điểm không gian, đem toàn bộ lực lượng nhục thân lần lượt chồng vào điểm không gian đó, khi cước thứ chín đạp ra, tất cả sự dồn nén được bộc phát! Chín lần, với lực lượng nhục thân cường hãn của Tần Thiếu Phong, uy lực bạo phát ra tất nhiên là rất cường đại, thật sự có khí thế một cước san bằng Càn Khôn.

Cự nhân Ba Lỗ vốn đang rất nghi hoặc Tần Thiếu Phong vì sao cứ mãi đạp vào một điểm không gian, chứ không là lên người hắn, khi bàn chân cực lớn đó xuất hiện, cự nhân Ba Lỗ nhất thời mở to hai mắt, lập tức gầm lên một tiếng, cả người đều lóe ra từng cỗ hắc quang, toàn bộ thân thể đều trở nên màu như tinh cương, song quyền bộc phát ra bộc phát ra lực lượng khổng lồ đánh về phía bàn chân cực lớn đó.

Song tất cả đã vô ích, bàn chân cực lớn đó đã trực tiếp đá vào trên người Ba Lỗ, mà thân thể của cự nhân Ba Lỗ thì giống như một khối thủy tinh, trực tiếp bị bàn chân cực lớn đó đá vỡ, đó chính là lực lượng chín lần dồn lại, cự nhân Ba Lỗ tất nhiên là không thể chịu nổi.

Phải biết rằng chiến thiên đấu địa đại pháp của Tần Thiếu Phong đã đạt tới cảnh giới tầng thứ tư phẩm thứ tám, lực lượng nhục thân cũng không kém cự nhân Ba Lỗ đó là bao, lại dồn cả chín lần, tất nhiên cự nhân Ba Lỗ không thể chịu được, trực tiếp hủy diệt Ba Lỗ, chỉ thấy thân thể của Ba Lỗ hoàn toàn vỡ vụn, bắn ra huyết vụ đầy trời, mà bên trong huyết vụ đó có một dòng Hồng Mông tử khí đang bồng beefh.

Tần Thiếu Phong lúc này cũng cả người đẫm máu, với thực lực hiện tại của hắn thi triển ra thiên diễn cửu đạp này vẫn là rất miễn cưỡng, nhục thân có chút không thể chịu được lực lượng dồn nén đó, có điều cũng may hắn vẫn kiên trì được, cuối cùng đã chiến thắng đối thủ, nhìn thấy Hồng Mông tử khí đang bồng bềnh đó, Tần Thiếu Phong vung tay lên, cả huyết khí khổng lồ đó cũng đều bị hấp thu.

Không trung vẫn còn tràn ngập Hoàng Kim Thánh Huyết của Tần Thiếu Phong, có điều lại bị Tần Thiếu Phong vung tay lên thu cả lại, vết thương trên người hắn cũng nhanh chóng khép lại, trong tay Hồng Mông tử khí trong tay, Tần Thiếu Phong trực tiếp đưa cho Oa Hoàng, sau đó nói với Oa Hoàng: Mẫu thân, con không khiến người thất vọng chứ?

Nhìn Tần Thiếu Phong cả người đẫm máu chỉ vì lấy một dòng Hồng Mông tử khí cho mình, Oa Hoàng tất nhiên là phi thường cảm động, nhìn Tần Thiếu Phong rồi cũng không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ tiếp nhận một dòng Hồng Mông tử khí đó, sau đó thì lui ra sau luyện hóa, hiện nói gì cũng vô ích, còn không bằng để về sau giúp Tần Thiếu Phong nhiều hơn.

Thú tộc Tất Nhĩ, ma tộc Đồ Thản và man tộc Ba Lỗ đều bị trảm sát, nhìn thấy tình huống như vậy, thần sắc tự tin trên mặt nam tử áo trắng đó đã mất dần, lập tức nói: Một đám phế vật, đúng là chẳng có tác dụng gì cả, cũng tốt, chết hết cũng tốt, vẫn có thể cống hiến thêm mấy cái Hồng Mông tử khí cho bổn tọa.

Nói xong, nam tử áo trắng này đi tới phía trước đi tới vừa đi vừa nói với mọi người: Các ngươi đừng lãng phí lực lượng luyện hóa Hồng Mông đó làm gì, ở trước mặt bổn tọa, các ngươi không có bất kỳ lực lượng phản kháng nào cả, ngoan ngoãn giao ra linh bảo của các ngươi, bổn tọa có lẽ sẽ đáp ứng cho các ngươi được chết thống khoái một chút, nếu không thì đừng trách bổn tọa thủ hạ vô tình.

Nam tử áo trắng vừa dứt lời, lập tức một cỗ uy áp vô cùng khổng lồ từ trên người nam tử áo trắng phát ra, một cỗ uy áp này bao phủ về phía mọi người, khiến bọn người trên người trong nháy mắt cảm thấy đang phải đối mặt với một tòa núi cao không thể vượt qua, điều này khiến cho Ngọc Hoàng bọn họ trong nháy mắt đã biết nam tử áo trắng này nhất định là cường giả hơn hẳn cảnh giới Thánh Hoàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.