Team: Vạn Yên Chi Sào.
Chỉ thấy lúc này trong cơ thể Bạch Vũ mấy cái đại tự vàng chói lọi kia chấn động mạnh một cái, từng đạo từng đạo tương tự sóng khí sóng gợn nhiều lần hướng về bên ngoài khuếch tán ra. Bạch Vũ chỉ cảm thấy pháp lực trong cơ thể đột nhiên cũng chấn động, tản mạn từng tia từng tia pháp lực trở nên trầm ổn hơn, bắt đầu hai tia dây dưa cùng nhau lên, nhưng trong vài hơi thở số lượng pháp lực thoáng chốc thiếu một lần, nhưng cũng đều là một phần thô, hơn nữa còn trở nên trầm ổn dễ dàng khống chế.
Bạch Vũ ngây ngốc sửng sốt một chút, hắn biết là quy tắc hối đoái của hệ thống này, để hắn hơi biết về cái cơ sở cố nguyên thuật kia.
Nhưng không có chờ hắn suy nghĩ thêm, lúc này đã đến giờ, chỉ nghe âm thanh hệ thống đếm ngược vang lên ở bên tai hắn:
“Bắt đầu đếm ngược tiến vào thế giới, mười, chín, tám..., ba, hai, một, bắt đầu tiến vào.”
Tầm mắt lại là một trận mơ hồ, ý thức cũng trở nên hoảng hốt, sau một khắc hắn đã đến trong một rừng cây, hơn nữa thời gian cũng đã đến đêm khuya.
Nhìn rừng cây trước mắt Bạch Vũ cũng bắt đầu hồi tưởng nội dung vở kịch (âm nhạc cương thi):
“Dân quốc năm đầu, Giang Nam là một vùng thịnh hành nghề đuổi thi, tức là đem thi thể của người chết tha hương, để cho người phụ trách an táng đưa về quê hương. Mà sư phụ nổi danh giới đuổi thi lúc này là Ma Ma địa sư phụ cùng sư huynh Chính Anh sư phụ lại bất hòa, vì vậy mà lập nên hai cửa hiệu khác nhau. Dẫn dắt hai đồ đệ là A Hào và A Cường bắt đầu tiếp nối nghề đuổi thi.
A Hào trên đường đơn độc đưa thi thể Nhâm lão thái gia về Nhâm phủ, kết bạn thiếu nữ Châu Châu từ San Francisco về Trung Quốc, A Hào và A Cường coi như thiên nhân, tương muốn làm đối phương, lấy bác y nhân phương tâm. Càng không nghĩ tới chính là, thi thể Nhâm lão thái gia bị nhà khảo cổ học nước ngoài lấy đi dùng làm thí nghiệm giải phẫu, nhưng sử dụng thuốc khiến thi thể Nhâm lão thái gia phản ứng phồng lên rất lớn, biến thành một cương thi hấp huyết thành tính cực hung ác. Làm cho phương pháp của các đạo sĩ truyền thống Trung Quốc đối phó không được nó. Chỉ có âm nhạc của cái đồng hồ quả quýt của Châu Châu là đối với cương thi này có tác dụng, vì nó vốn là Nhâm lão thái gia khi còn sống đưa cho nàng.
Cương thi vừa nghe đến âm nhạc của đồng hồ quả quýt liền yên tĩnh lại, nhưng một lần trong quá trình thu phục cương thi, đồng hồ quả quýt bị sư phụ không cẩn thận làm hỏng.
Mặt khác, sở cảnh sát cũng uy hiếp thầy trò ba người, bọn họ rất có khả năng đối mặt với nguy hiểm là bị bắn chết, đang lúc này Lâm sư phụ xuất hiện, giải cứu thầy trò ba người, cũng quyết định cùng thầy trò ba người đồng thời thu phục cương thi. Ở ngày nhật thực ấy, Lâm sư phụ dùng ngân châm cắm vào bên trong huyệt đạo của cương thi, thông qua sức mạnh của nhật thực bức kích thích tố ra ngoài.”
Ở trên thế giới này đối với Bạch Vũ mà nói vẫn tương đối nguy hiểm, đặc biệt cương thi kia. Cái cương thi kia bị nhà khoa học nước ngoài đánh kích thích tố, vì lẽ đó đạo thuật bình thường đối với hắn không có tác dụng, Bạch Vũ tự nhận là không có cách nào bắt hắn, ấn lại Hạn Bạt thi tộc phân chia cấp bậc, cương thi kia tuy ở bên ngoài không có bất kỳ biến hóa nào, nghĩ đến sức chiến đấu tuyệt đối đạt đến thực lực tử cương.
Đồng thời Bạch Vũ cũng thật tò mò, người nước ngoài kia chỉ cho hành thi đánh một châm kích thích tố thì đã tạo ra một cương thi nắm giữ thực lực tử cương, đây tuyệt đối không phải kích thích tố bình thường có thể làm được. Cái kích thích tố kia đối với Bạch Vũ mà nói tuyệt đối là một bảo bối, tuy nói kích thích tố này cũng có di chứng về sau, làm cho cương thi trở nên cực kỳ hung tàn, thế nhưng hắn nghĩ đến cái thánh phẩm nô yêu tháp kia mới có thể điều động cương thi này.
Chính lúc Bạch Vũ đang suy nghĩ, xa xa đột nhiên truyền đến từng tiếng thét to:
“Người sống chớ tiến vào, tiên nhân trở về. Người sống chớ tiến vào, tiên nhân trở về.”
Bạch Vũ nhất thời trong lòng hơi động, theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy có ba bóng người đang vội vàng theo một đội hành thi hướng phía hắn mà tới. Bạch Vũ không khỏi cười thầm trong lòng, đây là người đuổi xác Ma Ma đến khu vực của hai đồ đệ hắn rồi.
“Nội dung cốt truyện bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ: Kết giao Ma Ma, cùng trở thành bằng hữu, khen thưởng một trăm điểm.” – Đúng lúc này hệ thống nhiệm vụ nói.
Kết giao Ma Ma? Đơn giản vậy à? Chỉ thấy hắn cười hì hì, thân hình lập tức chui vào bên trong một rừng cây, nhanh chóng đổi y phục trên người thành đạo bào ở thế giới Cương Thi Tiên Sinh. Dẫn hắn thay quần áo xong mấy người Ma Ma cũng đã cách hắn không xa.
Hắn lập tức không do dự nữa, từ ở trong rừng cây chui ra.
Nhưng hắn hành động không có phòng bị nên làm Ma Ma sợ hết hồn, Ma Ma dưới sự kinh hãi vội vàng lui về phía sau vài bước, bày ra một tư thế giống như là giả phòng ngự nói:
“Người nào, làm gì?”
Mà hai đồ đệ hắn cũng đi lên phía trước, một mặt đề phòng.
Bạch Vũ vội vàng cười một tiếng nói:
“Vị đạo hữu này không cần sốt sắng, người trong đồng đạo, người trong đồng đạo.”
Đám người Ma Ma nghe xong, lại nhìn thấy đạo bào trên người hắn, mấy người mới thở ra một hơi, Ma Ma nói:
“Hóa ra là đồng đạo, không biết tiểu đạo sĩ tục danh là gì, muộn như vậy ở đây để làm gì?”
Bạch Vũ cười ha ha nói:
“Tại hạ Bạch Vũ, đúng là một chuyện nhỏ, hôm nay ta nghe nói chung quanh đây có một con tiểu quỷ đang làm ác khắp nơi, ta liền đến đây đem thu phục hắn.”
Đang nói chuyện đồng thời Bạch Vũ cũng quan sát ba thầy trò này, với công lực của hắn dễ dàng có thể cảm nhận được thực lực đại thể của ba người. Ma Ma ngưng tụ khoảng chừng là mười lăm, mười sáu tia: pháp lực tổng cộng, đại đồ đệ hắn có năm tia pháp lực, hai đồ đệ có bốn tia pháp lực. Nhìn như vậy đến thực lực hai người đồ đệ này của hắn là phải so với tư chất của Cửu thúc tốt hơn rất nhiều.
Không thể không nói Ma Ma này kỳ thực là học mà không thành, chính là liền cảm thấy pháp lực người mạnh yếu phương pháp đều sẽ không, nhưng chờ Bạch Vũ nói đến tới bắt tiểu quỷ thì một mặt ánh mắt hoài nghi, có vẻ như rất hoài nghi tính chân thật của Bạch Vũ. Mà hai đồ đệ hắn cũng giống như thế. Phải biết nếu muốn bắt quỷ, chính là tiểu quỷ bình thường có thể hại người có thể cũng phải cần chí ít mười tia pháp lực trở lên. Dưới cái nhìn của hắn, Bạch Vũ còn trẻ như vậy không thể có thành tựu như vậy.
Bạch Vũ có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Ma Ma này tuy nói là ở vùng Giang Nam rất nổi danh, nhưng phần lớn nguyên nhân khả năng là bởi vì sư đệ của hắn, Lâm Chính Anh, cái tên này đương nhiên chỉ do điện ảnh làm ác. Tư chất kém, làm người lại chi Lạp Tháp thực sự là làm người ta không dám khen tặng, đến sư đệ của hắn đều xem thường hắn thì có thể tưởng tượng được. Hắn cười cười dao động nói:
“Vị đạo hữu này, tuổi tác thường không thể thể hiện tất cả, năm đó ta ở Mao sơn học nghệ thì mới có tám tuổi, hai mươi ba tuổi học thành Mao sơn bí thuật, xuất sư rèn luyện hiện tại tự tin thực lực không thua với bất kỳ một vị đạo trưởng nổi tiếng nào ở bên ngoài.”
Nghe được Bạch Vũ “hung hăng” như vậy, Ma Ma bên cạnh A Hào nhất thời không phục. Coi trời bằng vung, ếch ngồi đáy giếng, xem tuổi tác dường như còn không lớn bằng hai người ta, mà lại tự đại như vậy, xem ta cho ngươi một bài học như thế nào đây.
Thế nhưng Ma Ma vẫn không có nói đả kích một thoáng Bạch Vũ, nhưng A Hào bỗng nhiên bắt đầu cười lớn, chỉ thấy hắn cười to hướng về Bạch Vũ, nói:
“Bạch Vũ đạo trưởng đúng không?”
Ma Ma, A Cường hai người thấy tình hình này tất nhiên là tâm trạng cười thầm, thầm nghĩ người này phải nếm mùi đau khổ rồi. Bạch Vũ thấy đến đây tâm trạng nhất thời cảnh giác, hắn có biết tính cách hai người này nhưng so với hai cái tên nhóc chuyên gây sự Thu Sinh, Văn Tài chắc không kém cạnh, tất nhiên là muốn tăng cao cảnh giác để ngừa bị chỉnh. Tâm trạng tuy rằng cảnh giác thế nhưng trên mặt vẫn hiện lên một nụ cười, nói:
“Đúng ạ.”
Chỉ thấy A Hào đi tới bên cạnh Bạch Vũ, tùy ý ôm bờ vai của hắn, nhưng một tấm bùa thuận lợi kề sát trên lưng Bạch Vũ, trong miệng vẫn cười nói như trước:
“Bạch đạo trưởng, không biết ngươi đã bắt được bao nhiêu quỷ rồi?”
Bạch Vũ có phòng bị nên tất nhiên là cảm giác ra dị động phía sau, nhưng hắn làm bộ giống như không có phát hiện vậy, nói:
“Ta bắt hơi nhiều, bắt được bao nhiêu quỷ liền nhớ không rõ, ngược lại là không ít, ta thậm chí còn tiêu diệt một con cương thi.”
Nói lời này như là lơ đãng chếch nghiêng người, tấm bùa phía sau kia chỉ lặng yên chuyển đến trên người A Hào.
“Thật sao? Nhưng ta không tin!”
Lúc này A Hào sắc mặt thay đổi, trong nháy mắt đã thay đổi thái độ. Loại tốc độ chuyển biến này Bạch Vũ không nói gì, trở mặt nhanh như vậy thực sự là làm người ta có chút không thích ứng.
A Hào tránh qua một bên, lặng yên lấy ra một tấm bùa, nhét vào bên trong miệng mình, nói:
“Nếu muốn để chúng ta tin lời của ngươi, ngươi nhất định phải đánh ta đau rồi mới nói.”
Bạch Vũ cười thầm, không nghĩ tới bây giờ còn có người muốn chịu đòn, nhưng trong miệng có chút thật không tiện đắc đạo:
“Như vậy không tốt sao?”
Nhưng A Hào là một bộ dáng vẻ không để ý lắm nói:
“Không có cái gì không tiện hết, mau tới đánh đi.”
Bạch Vũ quỷ dị nở nụ cười, nhưng không từ chối:
“Tiểu đạo trưởng, vậy ta không khách khí.”
“Hô”, một quyền mang theo tiếng gió bén nhọn một bên theo đó mà đi. khí thế khiến cho ba người Ma Ma đều cả kinh, trong lòng lập tức biết Bạch Vũ cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng.
Nhưng trong nháy mắt, nắm đấm liền đến ngực A Hào, “đông” một tiếng, một quyền sức mạnh trực tiếp đánh cho A Hào bay xa mấy mét. A Hào bay ra sau trong lòng tất nhiên là kinh hãi dị thường, chuyện gì xảy ra vậy? Lăn lộn trên đất vài vòng, bò lên, nhìn bên trong đôi mắt Bạch Vũ tất cả đều là không rõ, rõ ràng đem phù kề sát trên người hắn mà.
Bạch Vũ cười ha ha nói:
“Vị huynh đệ này như thế nào, ngươi không sao chứ?”
A Hào nhìn thấy Bạch Vũ như lngười không liên quan, nhưng mà chính mình bị cú đấm kia đánh cho giống như là vỡ tan vậy, nhất thời không tin tà nói:
“Lại.”
Bạch Vũ bất đắc dĩ nhún vai một cái, thực sự là chưa tới phút cuối chưa thôi, nhưng có người muốn thảo đánh hắn tự nhiên là tình nguyện ra tay, liền nắm chặt nắm đấm phải gầm thét nói:
“Cẩn thận, xem quyền.”
“Đùng”, A Hào lần thứ hai phi thân ra, lần này so với lần trước bay ra xa hơn một hai mét, bò thật lâu mới đứng lên được.
Ma Ma như thế nào đi nữa mà nói cũng là mèo già hóa cáo, thấy tình huống như thế, thêm vào đối với việc hiểu rõ đồ đệ mình, xem là rõ ràng chuyện ra sao, hắn không khỏi mặt trầm xuống nói:
“A Hào, ngươi có phải học mấy cái bàng môn tà đạo không vậy?”