Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 52: Chương 52: Thiếu






Hải Thành gần bước sang tháng tám, hạ tuần tháng bảy đến thượng tuần tháng tám chính là vào tháng mưa bão của Hải Thành, tối hôm qua các phần mềm dự báo thời tiết trên điện thoại đã bắt đầu có cảnh báo, hai ngày nay đúng vào lúc tiết trời oi bức nhất.

Đêm nay trên bầu trời có rất nhiều cụm mây, che khuất bớt ánh sáng của chiếc trăng lưỡi liềm mảnh khảnh treo giữa không trung.

Vùng ngoại ô bên này chỉ có rất ít diện tích được con người khai thác, đương nhiên không thể so sánh với trong thành phố lúc nào cũng có đèn đường chiếu sáng khắp nơi.

Sau khi Hạ Dạ và Chu Khải rời khỏi, mọi người chỉ cảm thấy khó chịu, giống như đang ở trong một hầm băng thoải mái đột ngột bị ném vào trong một nồi nước hầm vậy.

Một đám người tiến về phía trước chưa đầy mười phút, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi.

Đội trưởng Dương nóng đến mức không muốn hút thuốc, chỉ phải gọi những người khác lại bố trí đội hình.

Mọi người chia ra một tổ hai đến ba người bắt đầu đi về vị trí mai phục của mình, Tề Huy và Quý Đàm thì dẫn theo người đi dò la xem xung quanh có nơi có người khác sinh sống hay không, để tránh đối phương có đồng phạm đang canh gác.

Đội trưởng Dương và Hạ Đông ở lại tại chỗ, Hạ Đông kéo kéo cổ áo quạt quạt, quay đầu nhìn thấy Hạ Tuy cư nhiên vẫn là một thân mát mẻ, nhịn không được nói thầm một tiếng, "Trưởng phòng, anh không cảm thấy nóng hay sao?"

Hạ Tuy đang khom lưng giấu mình trong một lùm cây cách biệt thự không xa, quay đầu lại nhìn Hạ Đông, "Lòng yên tĩnh tự nhiên mát."

Những lời này mà nói với người thường có lẽ chỉ là một loại ám thị tâm lý, còn là dạng không có mấy hiệu quả nữa, nhưng đối với người tu đạo, đặc biệt là Hạ Tuy chú trọng tu thân, tu tâm chính là một môn cơ sở.

Lúc trước thân thể bị uế khí làm tắt nghẽn, bây giờ đã thông thấu, tất nhiên tâm hồn và thần phủ khí vị tương thông, không ngại nóng bức.

Chờ đến khi Hạ Tuy có thể dùng khí lưu chuyển khắp các tế bào, đó mới gọi là không còn sợ nóng lạnh nữa.

Hạ Đông chép miệng, cau mày cũng bắt đầu học tĩnh tâm.

Đội trưởng Dương không nhiều lời, chuẩn bị làm giải quyết xong sự việc ở đây, chờ bận bịu xong sẽ đến văn phòng ở vài ngày, mặt dày mày dạn xin Hạ đại sư một chút phúc lợi.

Lúc trước thì không nói, một là lúc đó bận sắp xếp việc trong văn phòng hỗ trợ xã hội, hai là cũng chỉ vừa quen biết Hạ đại sư được vài ngày, đội trưởng Dương nghĩ nên chờ lúc quan hệ với Hạ đại sư thân thiết hơn rồi mới nhắc lại.

Đương nhiên, mấu chốt là ông còn thiếu một cơ hội thích hợp, để ban lãnh đạo thấy được văn phòng hỗ trợ xã hội bọn họ giúp đỡ xử lí những vụ việc thần quái này cũng không dễ dàng, có thể phê duyệt thêm kinh phí để mua đồ “giá sỉ” ở chỗ Hạ đại sư hay không, bọn họ cũng không thể để đường đường một đại sư đầy bản lĩnh chỉ nhận một tháng mấy vạn đồng tiền lương rồi lại phải miễn phí vẽ bùa chớ?

Ngẫm lại những người gọi là đại sư hơi có chút danh tiếng bên ngoài, mặc kệ có bản lĩnh thật sự hay không, nhận một vụ làm ăn thì giá khởi điểm cũng đã mười mấy hai mươi mấy vạn, Hạ đại sư người ta có tâm giúp đất nước trảm yêu trừ ma, phía chính phủ bọn họ cũng không thể cứ như vậy mà chiếm lợi ích không như lẽ đương nhiên được.

Sau khi mười mấy phân tổ được chia sẵn báo cáo đã vào vị trí, ba người Hạ Tuy, Hạ Đông và đội trưởng Dương lặng lẽ núp phía dưới hàng rào quan sát bên trong.

Nói đến cũng kì quái, biệt thự này vô cùng yên lặng, ngay cả đèn đường cũng chỉ có hai ngọn mờ mờ ảo ảo ở phía trước cửa, những thiết bị theo dõi khác đều không có, còn nhọc lòng đội trưởng Dương mang theo thiết bị làm nhiễu sóng.

"Phù thủy phần lớn không thích dùng thiết bị điện tử, ngay đến công cụ cũng sẽ không sử dụng kim loại."

Vu thuật vốn chính là lợi dụng vạn vật tự nhiên, nếu là kim loại khoáng thạch còn có thể dùng, nhưng mà kim loại đã qua tay con người luyện chế sẽ ảnh hưởng đến các thuộc tính tự nhiên,, nhẹ thì làm tác dụng yếu đi, nặng thì thay đổi luôn thuộc tính sử dụng vu thuật làm nó không thể sử dụng được.

Mặt khác tín hiệu khi sử dụng thiết bị điện tử cũng sẽ ít nhiều ảnh hưởng đến Vu thuật, điểm này sau khi Hạ Tuy đến thế giới hiện đại đã cẩn thận ngẫm ra, có lẽ đó cũng là một trong những nguyên nhân hàng đầu khiến cho Huyền thuật ngày càng xuống dốc trong xã hội hiện đại.

Nghe vậy, đội trưởng Dương càng thêm tự tin, dẫn đầu Hạ Tuy Hạ Đông đến một chỗ cửa nhỏ, cũng không biết móc ra vật gì, chỉ loáng cái đã mở được khóa.

Khóa cũng loại rất cổ xưa, cạnh cửa có khóa điện tử, nhưng đã bị làm hỏng rồi.

Đội trưởng Dương đang muốn đẩy mở cửa, Hạ Tuy túm lại, bản thân tiến đến phía trước, trong bóng đêm cũng không biết đã kháp mấy cái thủ quyết, lại đưa tay, tay trái năm ngón tay mơ hồ có ánh sáng nhạt.

Hạ Tuy tay trái đẩy cửa ra, cùng lúc đó, một tiếng kẽo kẹt rất nhỏ vang lên, có khói xanh lượn lờ trong không khí nhanh chóng biến mất.

"Cẩn thận một chút, đi theo tôi."

Hạ Tuy cho hai người một lá bùa trừ tà, trên đó có mang theo thần lực của sao Bắc đẩu.

Sao Bắc đẩu đều thần lực trừ tà trấn ác, Hạ Tuy lại lấy thêm một sợi khí hồng hoang lúc mặt trời mới mọc mà trong đất trời trăm loại tà ác đều sợ hãi, cho dù đó là Vu thuật hay yêu ma quỷ quái, đều chạy không khỏi.

Ba người Hạ Tuy bên này lặng yên lẻn vào, bên kia Hạ Dạ cũng đã xách theo Chu Khải vào lầu hai, Chu Khải muốn ngắm người đẹp, Hạ Dạ đã trực tiếp ném Chu Khải tới căn phòng duy nhất có hơi người trên lầu hai, "Trông chừng cô ta, nếu để cho cô ta chạy mất, tôi sẽ ăn thịt anh luôn, nếu tên mập chết tiệt có hỏi, cùng lắm tôi sẽ nói anh đụng phải đồ vật không nên chạm vào bị hồn phi phách tán!"

Không có Hạ Tuy bên người, toàn thân đầy tà khí chí âm của Hạ Dạ không thu liễm lại chút nào, Chu Khải sợ tới mức thoáng chốc run lên biến thành một con cá chuối, bay trên không trung liên tục gật đầu, thân thể vẫn còn run run.

So với cái mạng nhỏ, thì cho dù có là Cửu thiên


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.