Hạ Tuy đưa tay ra trói định quỷ hồn đột nhiên nhảy lên muốn đả thương người khác, Tiểu Hắc bên cạnh đem Hạ Tuy thành thân cây leo lên thoăng thoắc như một con mèo, sau đó há mồm ra sủa nhưng không phát ra tiếng động nào, quỷ hồn đang nhe răng trợn đôi mắt đỏ tươi như máu đột nhiên chấn động, sau đó gương mặt dữ tợn dần dần dịu lại, cuối cùng nhắm hai mắt lại.
Nhìn thấy một con chó leo cây còn nhanh nhẹn hơn mèo, Hách ống khói bị kinh ngạc liên tục lúc này đã chết lặng, nghĩ thầm quả nhiên không hổ là chó cưng của Hạ trưởng phòng tài ba dị sĩ, không hề tầm thường chút nào.
Mắt thấy quỷ hồn đã lần nữa "Ngủ yên", Hạ Tuy hỏi Tiểu Hắc hai câu, đưa tay dùng một cái lục lạc nhỏ lắc lắc thu quỷ hồn vào, chuẩn bị lát nữa sau khi trở về sẽ hỏi rõ sự tình, “Thần hồn của người chết có vấn đề, bảy ngày sau sẽ hóa thành ác quỷ,”
Hạ Tuy giải thích sự việc một cách đơn giản cho bọn người đội trưởng Dương biết, những sự việc xảy ra vừa rồi đều có Hạ Đông miêu tả cụ thể.
Bởi vì có vết xe đổ, Hạ Tuy lúc nhìn thấy thần hồn của người chết thứ hai đã trực tiếp thu vào lục lạc chứ không dùng bùa âm để thức tỉnh nữa.
"Chuyện này thật sự có người khác quấy phá? Lý Vĩnh với Trương Thuận đều vô tội sao?"
Trương Thuận và Lý Vĩnh đã bị điều tra vô cùng cặn kẽ, cuộc sống sinh hoạt của hai người rất bình thường, căn bản không giống những người sẽ dùng những thủ đoạn tà môn.
Hạ Tuy không trả lời mà hỏi lại, "Còn hai nạn nhân nhận chuyển phát nhanh của Trương Thuận và Lý Vĩnh thì sao?"
Hách ống khói vội vàng lật lật hồ sơ vụ án mà mình đem theo, trả lời, “Nói đến cũng thật kỳ lạ, hai người chết không có lịch sử mua hàng trên mạng, nơi gởi bưu kiện cũng có vấn đề, chúng tôi đã liên lạc với trung tâm chuyển phát nhanh, nơi đó đúng là có một cửa hàng bán đồ online, nhưng bọn họ căn bản không có gởi hai gói hàng này."
"Sau đó chúng tôi điều tra lịch sử hành trình của hai gói hàng này, trước khi vào Hải thành đúng là không có, giống như đột ngột xuất hiện ở trạm trung chuyển trong Hải thành vậy."
Lúc mới đầu bọn họ cho rằng gói hàng chỉ là thủ đoạn che mắt của hung thủ, cho nên nhìn thấy trong gói hàng là một bình thủy tinh bị vỡ cũng không lấy làm lạ, bây giờ thì nhìn đâu cũng thấy bất thường.
"Bình thủy tinh vỡ ở đâu? Có thể xem qua hay không?"
Sau đó Hạ Tuy đến xem các vật chứng, ngay cả “Hung khí” cũng có xem qua, bên trên quả thật có vân tay của kẻ tình nghi, nhưng Hạ Tuy cũng không chú ý quá nhiều, ngược lại cầm hai bình thủy tinh còn nằm trong thùng giấy lật qua lật lại xem xét.
"Trong bình thủy tinh này hẳn là đựng thứ gì đó, sau khi bình thủy tinh bị vỡ thứ đó đi ra, sau đó xảy ra vụ án giết người."
Hạ Tuy trầm ngâm một khắc, nói ra suy đoán đơn giản của mình, đội trưởng Hách nương theo suy nghĩ đó, “Vậy là nói dù là hung thủ hay người bị hại đều là ngẫu nhiên lựa chọn hay sao? Hạ trưởng phòng, bây giờ ở Hải thành mỗi ngày không biết có bao nhiêu đơn hàng được giao, có thể đưa ra điều kiện hoặc phương hướng gì cụ thể hơn, cũng để chúng tôi mau chóng dự phòng được vụ án giết người mới lại xảy ra.
Hạ Dạ bên trong hạt gỗ hòe đột nhiên chui ra, những người khác nhìn không thấy, chỉ có Hạ Đông có thể nhìn thấy, "Chú ơi, con ngửi được mùi của tiểu quỷ rất lạ, để con giúp bọn họ đi tìm."
Tiểu Hắc cũng ưỡng ngực tỏ vẻ mình muốn đi theo.
"Vậy Hạ Đông, cậu mang theo Tiểu Hắc và Tiểu Dạ đi tìm gói hàng, đội trưởng Hách ông sắp xếp người chia thành hai đội, hẳn là còn có những đơn hàng khác đang chờ được đưa đi."
Chỉ có Hạ Dạ và Tiểu Hắc một quỷ một chó có thể dẫn đường, Hạ Tuy còn phải trở về nghĩ cách giúp hai quỷ hồn kia khôi phục thần trí.
Đội trưởng Hách vừa nghe còn có gói hàng khác trên mặt nhất thời đanh lại, vội vàng gọi điện sắp xếp người, Tiểu Hắc thì người thường cũng có thể nhìn thấy, Hạ Dạ không tiện hiện thân, chỉ có thể để Hạ Đông đã mở âm nhãn dẫn đường.
Nếu đã xác định vụ án này có liên quan đến quỷ tà, đội trưởng Hách cũng gọi điện báo cáo với cấp trên một tiếng, sáng mai sẽ bắt đầu chuyển giao vụ án, đêm nay ông ta phải mau chóng tranh thủ thời gian tìm được những gói hàng khác, mặt kệ là hung thủ hay là người chết, đều trở thành người bị hại.
Tiểu Uông lái xe đưa Hạ Tuy trở về Văn phòng đã hơn hai giờ sáng, như đội trưởng Hách đã nói, chỉ riêng Hải thành thôi là đơn hàng đã nhiều không sao kể xiết, cho nên những bộ phận liên quan không thể cưỡng chế bắt buộc dừng hoạt động giao hàng lại.
Nói cách khác, từ đây cho đến rạng sáng các đơn vị chuyển phát nhanh bắt đầu hoạt động lại, bọn người Hạ Đông chỉ có hơn bốn giờ.
Hạ Tuy về Văn phòng nhưng không lên lầu nghỉ ngởi mà trực tiếp cầm lục lạc đi vào phòng làm việc.
Hạt gỗ hòe đương nhiên có thể thu được quỷ hồn, nhưng nếu gặp những quỷ hồn có tính hung hãn, vậy thì nên dùng chuông đồng câu thi có tác dụng làm kinh sợ quỷ hồn.
Kéo rèm cửa dán bùa ở khắp các khe hở, trên mặt đất lúc nào cũng có chôn bùa ngăn cách khí âm dương, cửa ra vào cũng được Hạ Tuy dán bùa cẩn thận, rồi sau đó đốt hai ngọn nến thả hai quỷ hồn ra ngoài.
Có lẽ bị âm khí còn đọng lại trong phòng kích thích, hai quỷ hồn vừa ngoài ngoài đột nhiên mở đôi mắt đỏ ngầu như máu tươi gào thét lao về phía Hạ Tuy, cũng không phải bởi vì có ý đồ muốn hại Hạ Tuy, mà bởi vì ở đây Hạ Tuy chính là nguồn dương khí duy nhất đương nhiên biến thành đối tượng công kích của bọn họ.
Hạ Tuy đã sớm có chuẩn bị Định quỷ phù, rồi sau đó cầm bút trực tiếp vẽ trên mặt quỷ hồn ký hiệu Thanh thần, cũng không phải dùng chu sa mà trực tiếp dẫn khí đến ngòi bút để vẽ.
Cũng chỉ có Hạ Tuy ỷ vào bản thân mình có thể dễ dàng điều động chân khí, chứ nếu không ai lại có thể lãng phí dẫn khí lung tung như vậy.
Màu đỏ tươi trong mắt quỷ hồn cũng từ từ biến mất, cuối cùng lộ ra đôi mắt trắng nhiều đen ít của quỷ hồn bình thường.
Hai con quỷ sau khi tỉnh lại phát hiện mình đang ở trong một gian phòng tối tăm xa lạ, nữ quỷ hét to một tiếng hai tay ôm ngực lui nhanh đến góc tường, ánh mắt còn nhìn chằm chằm vào hai “người” còn lại trong phòng, “Các người là ai? Có phải các người đã bắt tôi đến đây hay không? Tôi, nhà tôi không có tiền, thật mà!”
Nam quỷ ở bên cạnh thì ngược lại yên lặng hơn một chút, lúc nhìn thấy Hạ Tuy cũng có chút đề phòng lui về phía sau, nhưng đột nhiên phát hiện thân thể của mình có thể xuyên qua một cái bàn, nhất thời hoảng sợ mặt mày trắng bệch không dám tin nâng hai tay mình lên nhìn chằm chằm.
Hai người này vừa chết không