Đạo

Chương 133: Chương 133: Coi tiền như rác đời người hiếm thấy




&Sắc mặt Mạc Tam Thiếu khẽ biến, trong mắt một hồi âm lãnh sau đó hừ lạnh một tiếng nói:

- Hôm nay coi như thiếu gia ta nhân từ. Nếu đồng thời nhìn trúng viên nội đan này thì chúng ta hai người đấu giá một cách công bằng.

Tiêu Thần gật đầu tỏ vẻ đồng ý đề xuất này.

Hắc Y lão giả thấy thế vừa lòng gật đầu, mở cấm chế trong cái lồng thạch anh ra đem lấy viên nội đan ra, cao giọng nói:

- Luyện khí các ta giao dịch từ trước đến nay theo quy củ người trả cao nhất sẽ được sở hữu món đồ mà mình thích. Nếu nhị vị đạo hữu không muốn nhường nhau, thì hai bên ra giá đi. Ai ra giá cao nhất thì sẽ có viên nội đan huyền thú cấp hai. Giá khởi điểm là tám trăm linh thạch hạ phẩm.

- Một ngàn linh thạch hạ phẩm.

Trong mắt Mạc Tam thiếu lộ ra vài phần ngạo khí. Há mồm là nâng giá lên hai trăm linh thạch.

Tiêu Thần thản nhiên liếc nhìn hắn một cái nhẹ nhàng nói:

- Một ngàn lẻ một khối linh thạch hạ phẩm.

- Ngươi!

Mạc Tam Thiếu trong lòng phẫn nộ, hừ lạnh một tiếng nói:

- Hai ngàn khối linh thạch hạ phẩm.

- Hai ngàn lẻ một khối.

Tiêu Thần vẫn thản nhiên không nhanh không chậm nói ra, ngữ khí vẫn bình thản như cũ.

- Ba nghìn khối!

- Ba nghìn lẻ một khối!

- Tám nghìn khối linh thạch hạ phẩm!

Sau khi nói xong chính là lúc sắc mặt Mạc Tam Thiếu xanh mét, trong mắt tràn ngập vẻ băng lãnh. Giờ phút này trong lòng hắn cũng âm thầm hối hận. Nhưng đã đâm lao phải theo lao. Nếu mà nửa đường rút lui thì đó chẳng phải là sỉ nhục đối với hắn sao? Cái loại sự tình này so với chết còn khó chịu hơn.

Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn Tiêu Thần, nhìn thấy vẻ mặt thư giãn thoải mái của đối phương, hắn càng thêm tức giận, hận không thể tiến lên xé xác hắn ra thì mới có thể xả mối hận trong lòng. Nhưng trong lòng hắn cũng hạ quyết tâm, nếu tên kia trả thêm một khối nữa thì hắn liền xoay người rời đi. Thà mất mặt còn hơn là phải chết, hắn như thế nào lại đi tự kết liễu đời mình.

- Tám ngàn khối linh thạch hạ phẩm để đi mua một viên nội đan của Huyền Quy cấp hai quả là dũng cảm, quả là một sự đầu tư to lớn a.

Tiêu Thần giọng nói mỉa mai không có chút che dấu, quay lại phía Hồ Tam nói:

- Ngươi ở tại Thiên Hải Thành này mười mấy năm đã từng gặp qua loại người coi tiền như rác này bao giờ chưa?

Hồ Tam nghe vậy cười xấu hổ, nhìn thấy vẻ mặt Mạc Tam Thiếu xanh mét ngượng ngùng không dám mở miệng.

- Ai! Đã nói rồi, bên trong thành không cho phép đấu đá ngầm. Lẽ nào y dám đối với ngươi như vậy?

Tiêu Thần ra vẻ rộng lượng khoát tay nói:

- Nếu đạo hữu thành tâm mua vật ấy thì ta bảo bên kia nhường vật ấy cho ngươi cho khỏe. Mặt khác nhìn mặt lão bản mà xem, nói không chừng tám trăm linh thạch hạ phẩm có thể mua được đó. Cao thủ a, đạo hữu quả thật là giàu có. Tại hạ trong lòng bội phục, bội phục.

- Ha ha ha ha!

Hai người đấu giá viên nội đan rùa sớm đã là tâm điểm chú ý hấp dẫn bọn tu sĩ vây tới xem. Giờ phút này bọn hắn nghe được những lời ấy, liền không nhịn được cùng cười lên ha hả. Nhìn về phía Mạc Tam Thiếu ánh mắt giễu cợt.

Tiêu Thần bất chợt thu tay lại. Mạc Tam Thiếu sắc mặt trở nên ngẩn ngơ, có chút thẹn quá hóa giận, đưa tay ngăn Tiêu Thần, lạnh giọng nói:

- Hộ pháp lão gia, tại hạ hoài nghi trên thân người này căn bản không có nhiều linh thạch như vậy. Vừa rồi ta cùng hắn đấu giá là ăn nói linh tinh. Ta muốn kiểm tra số lượng linh thạch. Nếu hắn không có ngần ấy linh thạch thì vụ đấu giá này coi như bỏ qua.

Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn người này một cái, cười lạnh một tiếng cũng không thèm nói một lời. Trực tiếp lấy ra túi đựng đồ, mở cấm chế trong tay cất cao giọng nói:

- Chư vị đạo hữu ở đây có thể kiểm chứng một phen. Xem ta có phải có hay không ngần ấy linh thạch, xem ta có phải hạng người nói suông hay không?

Thần thức Mạc Tam Thiếu khẽ đảo qua, sắc mặt tức thì trầm xuống. Trong túi Tiêu Thần theo nhận định của hắn đúng là một vạn khối linh thạch hạ phẩm.

Thần thức mọi người dò xét qua túi đồ của Tiêu Thần xong không nhịn được dừng lại trên người Mạc Tam Thiếu, cũng nhịn không được lộ ra ý mỉa mai.

Tiêu Thần khẽ cười một tiếng đem túi trữ vật cất kỹ. Lập tức cười lạnh nói:

- Tại hạ đã cho chư vị ở đây kiểm tra qua số linh thạch trên người xong. Như vậy đạo hữu có phải có nên hay không cũng cho chúng ta kiểm tra một phen.

- Ngươi.

Mạc Tam Thiếu biến sắc, trên mặt tức thì trắng nhợt, giọng căm hận nói:

- Trên người tại hạ quả thật không có nhiều linh thạch đến như vậy. Nhưng ta có vật này có đủ giá trị để so với tám nghìn linh thạch hạ phẩm.

Trong khi nói chuyện tay hắn xuất ra một quả màu xanh lá cây, so với nắm đấm của một đứa trẻ thì không lớn hơn là bao, tản ra một mùi thơm ngát.

- Thanh chu quả!

- Đúng là vật đó!

Hắc y lão giả hộ pháp nhìn rõ trái cây trong tay Mạc Tam Thiếu, sắc mặt đại biến, lập tức trong mắt hiện lên vẻ vui mừng như điên.

- Không sai. Thứ này đúng là có thể trợ giúp Trúc Cơ tu sĩ cải thiện Tiên Thiên thể chất, cải thiện tốc độ tu luyện. Không biết vật này có thể so sánh với tám nghìn hạ phẩm linh thạch hay không?

Mạc Tam Thiếu nhìn vẻ mặt khiếp sợ của mọi người cũng có chút đắc ý, lòng âm thầm đau xót, nhưng bên ngoài lại tỏ vẻ như đối với mình thì thứ này không tính là gì.

- Đủ rồi! Như vậy là đủ rồi.

Hắc y hộ pháp cười tới mức không ngậm miệng lại được. Tiếp nhận Thanh Chu quả tỉ mỉ kiểm tra lại một lần. Sau đó lấy hộp Phương Ngọc ra cho vào rồi đem nội đan rùa cấp hai giao vào trong tay Mạc Tam Thiếu.

Mạc Tam Thiếu tiếp nhận viên quy nội đan, trên mặt hiện lên vài phần tự mãn. Thần tình ngạo nghễ hướng Tiêu Thần lướt qua. Lại nghe hắn hừ lạnh một tiếng, nói:

- Có thể dùng một quả Thanh Chu quả đổi lấy viên quy nội đan cấp hai, coi tiền như rác đến bậc này coi như đời người hiếm thấy. Hôm nay coi như chuyến đi này của ta cũng không uổng công được mở rộng tầm mắt.

Mạc Tam Thiếu :



Tiêu Thần từ trận chiến với Minh Tiêu lão quỷ làm ảnh hưởng đến Di Thiên ấn. Bởi vì cùng phi châm đan bảo của Minh Tiêu lão quỷ giằng co nên mới bị tổn thương. Cho nên khi nhìn thấy viên quy nội đan này mới có ý định thu vào. Hy vọng đem Di Thiên ấn bị hao tổn khôi phục lại, không nghĩ rằng lại xảy ra chuyện này.

Bất quá việc này cũng không cần nóng nảy. Hiện giờ hắn đã biết hình dạng của vậy này thì tạm thời không cần lo lắng về điểm này.

Sau khi li khai Luyện Khí các. Dưới sự dẫn dắt của Hồ Tam giúp hắn qua lại mấy cửa hàng cũng không thể tìm thấy vật cần tìm. Hơn nữa hơn nửa tháng thời gian đi lại mà lại rất hiếm khi nghỉ ngơi khiến hắn cảm thấy luôn trong tình trạng mệt mỏi. Liền bảo Hồ Tam kiếm cho mình một biệt viện yên tĩnh, sau đó ném cho hắn năm khối linh thạch hạ phẩm đuổi hắn đi.

Biệt việt nơi này đặc biệt chỉ cho tu sĩ thuê sử dụng. Hoàn cảnh u tĩnh, mỗi biệt việt còn có một mật thất nho nhỏ dành cho việc tu luyện. Giờ phút này Tiêu Thần khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn. Thần thức mạnh mẽ quét ngang qua một lượt. Một lát sau không thấy bất kì một hiện tượng dị thường nào, lúc này mới vừa lòng gật đầu yên tâm. Bất quá vì phòng ngừa vạn nhất, hắn vẫn lấy trận kỳ từ trong túi trử vật ra bày trận để ngăn cách khí tức lộ ra ngoài, phòng ngừa ngoại nhân theo dõi. Lúc này mới lấy trong túi ra hai miếng ngọc Long Nha Mễ màu đỏ. Sau đó hắn đưa tay vỗ, một mành trong đó nháy mắt liền dung nhập vào cơ thể hắn biến mất không còn dấu vết.

Bên trong thần thức, nguyên thần Ngu Cơ đang ngủ mê theo bản năng đem huyết ngọc Long Nha Mễ bao vây. Từng tia máu hiện lên tan vào theo huyết ngọc Long Nha Mễ tràn ra một luồng sinh cơ. Dung nhập vào nguyên thần bên trong người.

Tiêu Thần tỉ mỉ kiểm tra thêm một lần, phát hiện Ngu Cơ vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại trong lòng khẽ thở dài một tiếng. Lại kiểm tra không có phát hiện điều gì dị thường hắn mới an tâm đem thần thức cẩn thận rời khỏi nguyên thần Ngu Cơ.

- Lần trước vì luyện chế ác linh, tỷ tỷ đã tổn hao nguyên thần quá nhiều cho dù có huyết ngọc Long Nha Mễ bổ sung không qua mấy tháng thì cũng chưa chắc đã có nửa điểm dấu hiệu thức tỉnh.

Trong lòng thở dài, Tiêu Thần mặt khác đem miếng huyết ngọc Long Nha Mễ há mồm nuốt vào. Bên trong cơ thể pháp lực bao vây lấy miếng ngọc, sinh cơ không ngừng tỏa ra dung nhập vào thân thể, một cỗ cảm giác ấm áp thoải mái như đang lên trên thiên đường. Khóe miệng hắn khẽ lộ ra ý cười

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.