Đạo

Chương 302: Chương 302: Giao chiến




Lôi Long này uy thế sớm đã vượt qua phạm trù Nguyên Anh, thẳng tới Bất Trụy tu sĩ, tuy chỉ tùy tiện phun ra một đạo lôi châu, nhưng lôi đình lực ẩn chứa trong đó uy lực so với đệ tam lôi Kết Đan thiên kiếp đã muốn vượt xa mấy lần! Chỉ sợ tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bình thường dưới lôi châu oanh kích cũng phải hồn phi phách tán thi cốt vô tồn.

Sắc mặt Tiêu Thần tái nhợt, nhưng ánh mắt lại bình tĩnh tới cực điểm, nhìn thấy lôi châu kia gào thét mà đến, xác định không thể dựa vào độn tốc né tránh, hắn lập tức bỏ qua ý niệm né tránh trong đầu!

Nếu không cách nào tránh khỏi, vậy liền chỉ có thể thản nhiên ứng đối!

Thôn Lôi bí pháp.

Thân thể đạt trình độ trung phẩm pháp bảo.

Ý niệm cường hãn, đạt tới cảnh giới tâm như kính ý như đao.

Có được ba điều đó, khiến Tiêu Thần đối mặt với lôi châu, tuy rằng cảm thấy áp lực thật lớn, nhưng chưa đủ làm hắn sợ hãi, trái lại đem chiến ý trong lòng hắn hoàn toàn kích phát ra!

- Lôi Long giết ta, ta tuyệt đối vô lực hoàn thủ, nhưng chỉ là một quả lôi châu liền muốn thu tánh mạng Tiêu Thần ta, ngươi cũng quá mức coi khinh ta rồi!

- Thôn Lôi bí pháp, thôn phệ cho ta!

Trong lòng hét lên giận dữ, Tiêu Thần từng bước bước ra, thân thể đón nhận!

Đùng! Đùng!

Lôi châu đánh lên thân thể, một cỗ thống khổ không thể nói bắt đầu từ tứ chi truyền đi, mỗi một tấc huyết nhục điên cuồng bộc phát ra, nháy mắt cuồn cuộn tới, nếu không phải tâm chí Tiêu Thần kiên định tới cực điểm, chỉ sợ thống khổ này nháy mắt đủ để khiến hắn nguyên thần tan vỡ!

Lông tóc trên cơ thể nháy mắt hóa thành tro bụi phiêu tán, da dẻ nứt ra, huyết dịch dưới lôi quang lóe ra chưa kịp chảy xuống đã bốc hơi hầu như không còn. Trong cơ thể huyết nhục kinh mạch cốt cách nội tạng nháy mắt bị Lôi Điện lực bạo ngược tầng tầng bao vây, mỗi một lần lôi quang lóe ra, đều tạo thành thương tổn cực kỳ hung hãn!

Lấy Tiêu Thần có thân thể đạt tới trình độ trung phẩm pháp bảo, thế mà lúc này mới chỉ một hơi thở đã muốn bị nghiền nát, từ đó có thể thấy trình độ cường hãn của lôi châu đến mức nào!

Cho nên, giờ phút này mặc dù là ý niệm kiên định, cũng mơ hồ sinh ra vài phần bi quan tuyệt vọng, không muốn tiếp tục kiên trì, dù là nháy mắt hóa thành tro bụi tiêu tán cũng tốt hơn từng thời từng khắc thừa nhận vô tận thống khổ như vậy.

- Ta không thể chết được!

- Cừu nhân Mộc gia chưa diệt, trong nhà thân nhân vẫn còn đang đợi ta trở lại!

- Trong Lạc Vân cốc, không biết Y Nhân có bình an không?

- Ngu Cơ, Tiểu Cốt, Tiểu Chuyên, Tiểu Điện cùng ta vui buồn có nhau, ta có thể nào dễ dàng buông tay, hại bọn họ đi chết cùng ta!

- Cho nên, ta tuyệt đối không thể chết được, cũng sẽ không chết! Thôn Lôi bí pháp, thôn phệ cho ta!

Lúc trước Tiêu Thần vì bảo hộ thân thể, liền đem đại bộ phận linh lực trong cơ thể tán vào thể nội, nhưng giờ phút này sống chết trước mắt, ý tàn nhẫn trong lòng hắn cũng bị toàn bộ kích phát ra, đem toàn bộ linh lực nháy mắt rút về, tùy ý để Lôi Đình lực tàn phá cơ thể, cuồn cuộn linh lực dựa theo Thôn Lôi bí pháp điên cuồng vận chuyển! Nhưng Lôi Đình lực này thực sự quá mạnh mẻ, Thôn Lôi bí pháp toàn lực thi triển cũng chỉ có thể thôn phệ một chút cực kỳ có hạn trong đó, hơn nữa tốc độ hao tổn pháp lực lại nhanh hơn gấp ba lần!

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ đến khi pháp lực không đủ, Tiêu Thần sợ là muốn “chạy trời cũng không khỏi nắng”!

Nhưng gặp phải tuyệt cảnh tử vong như thế, ánh mắt Tiêu Thần vẫn như cũ tràn ngập ý kiên định, điên cuồng thúc động pháp lực chia cắt luyện hóa Lôi Đình lực thành cuồn cuộn năng lượng sinh cơ tu bổ thân thể bổ sung pháp lực, cùng lúc đó, đại lượng sinh cơ giấu ở sâu trong máu tủy lúc này cũng bị hắn chậm rãi phóng thích ra, không ngừng tu bổ thân thể! Nhưng dù vậy, tình cảnh của hắn vẫn ngày càng bất ổn, tiến trình chữa trị thân thể vẫn xa xa không kịp tốc độ phá hư của Lôi Đình lực!

Nhưng vào thời khắc này, trong không gian nguyên thần của Tiêu Thần, Bồ Đề Tử trôi nổi bỗng nhiên phát sinh dị biến, tản mát ra điểm điểm tinh quang. Vốn sau khi vật ấy tiến vào không gian nguyên thần, liền yên tĩnh giống như một cục đá, Tiêu Thần cũng từng nghiên cứu một phen, lúc sau không có kết quả cũng chỉ có thể bỏ mặc.

Nhưng giờ phút này, Bồ Đề Tử cảm ứng được Lôi Đình lực chui vào không gian nguyên thần, đã xảy ra dị biến nào đó mà không ai biết. . .

Toàn thân Tiêu Thần bao phủ ở trong vòng Lôi Đình, thân thể gần như bị nghiền nát, nếu tiếp tục như thế thì chỉ chốc lát nữa, thân thể sẽ triệt để bị phá huỷ, đến lúc đó nguyên thần lộ ra ở trong vòng Lôi Đình, thì kết cục duy nhất là chết! Tại lúc nguy cấp này, hắn đột nhiên cảm giác trong không gian nguyên thần đã xảy ra dị biến nào đó, không phải ở kim ấn, mà là ở Bồ Đề Tử!

Từng tia Lôi Đình lực tiến vào không gian nguyên thần, nháy mắt tiến nhập vào bên trong Bồ Đề Tử, mà sau khi hấp thu Lôi Đình, trên Bồ Để Tử xuất hiện những hoa văn sáng ngời nhỏ đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy. Mà nháy mắt sau khi hoa văn đó xuất hiện, một tia hấp lực từ bên trong Bồ Đề Tử phát tán ra, mới đầu hấp lực này cũng không mạnh, nhưng theo Lôi Đình lực dung nhập ngày càng nhiều, hoa văn sáng ngời phức tạp nhưng lại có trật tự cũng xuất hiện càng nhiều, hấp lực theo đó không ngừng tăng cường.

Cảm ứng được trong không gian nguyên thần Bồ Đề Tử đã phát sanh biến hóa, trong lòng Tiêu Thần nhất thời mừng như điên, cảm thụ được hấp lực kia ngày càng mạnh mẽ, hắn liền bắt đầu đem Lôi Đình lực đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể không ngừng đưa vào không gian nguyên thần tùy ý để Bồ Đề Tử dung hợp thôn phệ, khiến thân thể đang phải liên tục thừa nhận thương tổn liền là có thời gian phục hồi! Phong hồi lộ chuyển, đột nhiên phát sinh chuyển biến khiến trong lòng Tiêu Thần rung lên, một bên cẩn thận thao tác tốc độ thôn phệ của Bồ Đề Tử để đưa vào Lôi Đình lực, một bên toàn lực thúc động Thôn Lôi bí pháp chữa trị thân thể!

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, tốc độ Bồ Đề Tử thôn phệ Lôi Đình càng lúc càng nhanh, hoa văn cũng dần dầy đặc chiếm một phần năm bề ngoài Bồ Đề Tử, nhìn từ xa như cảm thấy được một loại huyền diệu ý vận nhẹ nhàng tán phát ra. Tuy rằng hoa văn không hoàn chỉnh nhưng lại làm cho người ta thấy cực kỳ tự nhiên, cảm giác trời sinh nó vốn là như thế.

Có Bồ Đề Tử chia sẻ áp lực, lôi châu ẩn chứa Lôi Đình lực khủng bố tuy rằng vẫn cực kỳ mạnh mẻ, nhưng cũng đã hạ thấp tới phạm vi Tiêu Thần có thể thừa nhận, giờ phút này tốc độ chữa trị thân thể cùng phá hư cơ bản là bằng nhau, Tiêu Thần bắt đầu có dư lực rút ra Lôi Đình thích hợp tẩy luyện nguyên thần, rèn luyện Kim Đan.

Mà Bồ Đề Tử trong không gian nguyên thần hình như cũng nhận biết được, hấp lực kinh khủng kia biến mất không thấy gì nữa, nếu không phải là thấy dày đặc hoa văn sáng ngời che phủ chừng một phần năm bề ngoài, sợ rằng không thể tưởng tượng được, vật nhỏ không chút nào thu hút giống như cục đá này, vừa rồi lại có thể thôn phệ Lôi Đình lực đủ làm tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ bị thương nặng!

Nơi này, tuy rằng bên ngoài cơ thể Tiêu Thần lôi quang vẫn như trước lóe ra đùng đùng rung động, liếc mắt nhìn lại cực kỳ đáng sợ, nhưng sinh tử nguy cơ cũng đã giải trừ, Lôi Đình lực còn lại hiện giờ chỉ có thể bị hắn thôn phệ cường hóa thân mình.

Mà cùng lúc đó, tàn hồn Bất Trụy tu sĩ cùng Lôi Long kia cũng đã chiến cùng một chỗ!

Song phương cũng không sử dụng bất kỳ thần thông gì, nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều phát ra sức mạnh có thể hủy thiên diệt địa. Trong lúc nhất thời lôi vân vỡ vụn, mặt nước cuồn cuộn, sóng dữ không ngớt!

Bất Trụy tu sĩ tàn hồn kia tuy không có tự thân ý chí, nhưng bản năng chiến đấu cường hãn vào thời khắc này lại thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, hơn nữa dù sao khi còn sống cũng là một tu sĩ cảnh giới Bất Trụy có đại thần thông, cho dù giờ phút này chỉ là một đám tàn hồn, nhưng uy lực cũng khủng bố tới cực điểm, chỉ sợ tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không dám đối đầu!

Về phần Lôi Long kia là do vô số đạo Lôi Đình dung hợp mà thành, uy lực không dưới Bất Trụy tu sĩ, hơn nữa lấy lão tổ Lôi Ngư nhất tộc làm chủ, dùng một tia hồn phách của hai mươi mốt vạn Lôi Ngư ngưng tụ thành Lôi Long Long Hồn, hai thứ chồng lên nhau, thực lực lại càng tăng vọt!

Hai người này đều đáng được coi là tồn tại mạnh mẽ nhất thế gian, giao thủ cùng nhau tự nhiên long trời lở đất nhật nguyệt vô quang, sợ rằng chỉ một đạo dao động dư ba khuếch tán ra, cũng có thế thoải mái nháy mắt đem một gã Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ giảo sát đương trường, hậu kỳ tu sĩ cũng phải bị thương nặng.

- Chỉ là một đạo tàn hồn, cũng dám vọng tưởng ngăn cản lão tổ rời đi, không biết tự lượng sức mình!

Lôi Long miệng nói tiếng người, trong mắt tràn ngập vẻ lãnh mạc oán độc, sóng âm cuồn cuộn

Không đợi sóng âm ngừng lại, Lôi Long bỗng nhiên mở cái miệng rộng, một đạo hắc sắc Lôi Đình lớn chừng hơn mười trượng từ trong đó phun ra, đùng đùng rung động đánh thẳng hướng tàn hồn tu sĩ Bất Trụy !

Hắc sắc Lôi Đình tản mát ra khí tức bạo ngược vô cùng vô tận, không gian nó đi qua bị khí tức này làm cho rung lên kịch liệt, ánh sáng gãy tán, mông lung một mảnh khiến người khác không thấy rõ ràng.

Một kích này Lôi Long hung hãn đánh ra so với một quả lôi châu Tiêu Thần hấp thu uy lực cao hơn mấy chục lần, Nguyên Anh tu sĩ chỉ hơi chạm nhẹ hẳn cũng phải chết!

Đối mặt với hắc sắc Lôi Đình hung hãn đánh tới, tàn hồn Bất Trụy tu sĩ trong nháy mắt run lên, hiển nhiên uy lực Lôi Đình này cũng khiến hắn cảm nhận được uy hiếp. Chỉ thấy bóng người cao ngàn trượng hai tay tung bay, trong khoảnh khắc không biết đã biến ảo bao nhiêu pháp quyết, lập tức đơn chưởng hướng về phía trước nhẹ nhàng vạch một cái.

Một cái vạch này đơn giản không có gì hoa mỹ, nhưng khiến Hư Không nháy mắt sóng gió nổi lên kịch liệt, giống như một cục đá rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, nhưng quỷ dị là sóng gợn càng lúc càng lớn, hơn nữa dần dần xoay quanh, cuối cùng hình thành một lốc xoáy trên hư không, ở giữa tâm nháy mắt xuất hiện một vòng màu đen, phút chốc đã bành trướng tới hơn mười trượng, một cỗ hấp lực kinh khủng nhất thời từ trong đó bộc phát ra!

Khe hở không gian!

Tàn hồn Bất Trụy tu sĩ tùy tay phát ra một đạo thần thông liền đem không gian xé rách, uy lực như thế, không hổ là tồn tại cao cấp nhất Nhân Gian Giới!

Hắc sắc Lôi Đình kia ầm ầm nện xuống khe hở không gian, nháy mắt bị hấp lực kinh khủng trong đó nuốt vào! Khe hở không gian lập tức run rẩy một trận, sau đó nhanh chóng khép lại rồi tiêu tán.

Một kích hung hãn của Lôi Long, cứ thế bị tàn hồn Bất Trụy tu sĩ hời hợt hóa giải trong nháy mắt.

. . . . .

Bất trụy động phủ bí cảnh tầng thứ ba, một đạo nhân ảnh khoanh chân ngồi trong bụi cỏ âm u, người này sắc mặt tái nhợt ánh mắt che kín vẻ sợ hãi, chính là Hoàng Tuyền Tông Lệ Viễn Nhai! Lúc trước hắn sử dụng Truyền Tống Trận thoát đi, dưới cơ duyên trực tiếp tiến vào bí cảnh tầng thứ ba!

Thế nhưng giờ phút này hắn lại không dám có nửa điểm vọng động, bởi vì không lâu lúc trước, vài con yêu thú quỷ dị tu vi đạt tới Kim Đan hậu kỳ bay thấp sát gần chỗ hắn, hơn nữa không gian nơi này tràn ngập từng điểm uy áp, khí tức này tỏ rõ nơi đây chí ít có một con tu vi đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ.

Cho nên người này chỉ có thể liều mạng vận chuyển công pháp thu liễm khí tức, đem khí tức bản thân gắt gao khóa lại, không dám có nửa điểm khinh thường.

Nhưng vào thời khắc này, cách xa hơn mười dặm, không gian đột nhiên nứt toác ra, lập tức một đạo hắc sắc lôi từ trong đó bắn ra, oanh lạc trên một ngọn núi.

Ầm ầm ầm!

Trong thời gian ngắn đất rung núi chuyển, phong vân đột biến, Lệ Viễn Nhai bị dư ba làm choáng váng đến nảy đom đóm mắt, vẻ hoảng sợ trong lòng cũng nháy mắt đạt tới cực hạn! Khí tức mà một đạo Lôi Đình này phát tán ra, khiến hắn có cảm giác như đối mặt với thiên địa uy áp, loại khí thế này, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cũng không đạt nổi!

Một lát sau, đợi cho khói bụi lắng xuống, nhìn ngọn núi bị hủy diệt, Lệ Viễn Nhai sắc mặt trở nên tái nhợt, sau đó cực kỳ gian nan nuốt một ngụm nước miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.