Đặt Bẫy Cha Cục Cưng

Chương 16: Chương 16




“ Đài Bắc? Mẹ mình từng nói chú Lục cũng ở Đài Bắc, vậy mình cũng có thể đi Đài Bắc không? Mình muốn đi tìm chú Lục.” Hạo Hạo muốn đi Đài Bắc, bé cũng muốn đi.

“ Được, chúng ta cùng đi Đài Bắc, chỉ là chuyện này không thể nói với người khác, biết không?”

“ Mình sẽ không nói với người khác.”

Bà Lộ nghe, sau đó cười.” Bà cũng sẽ không nói với người khác.”

Mười một giờ trưa thứ bảy, Tả Tử Quân lái xe máy từ trên trấn về, cô dừng xe trong sân rồi đi đến nhà Á Vi sát vách đón con gái.

Cô vừa đi vừa ngáp, tuần này phải may túi xách hơi nhiều, hầu như mỗi ngày đều chong đèn may, tối hôm qua chỉ ngủ khoảng một tiếng nên hiện giờ cô cực kỳ buồn ngủ. Vừa rồi cô đi đưa túi xách, Lam Lam nói muốn sang nhà Hạo Hạo chơi, cô tính đón Lam Lam về ăn trưa rồi sẽ ngủ bù.

Cô đi vào nhà Á Vi, bà Lộ đang xem tivi ở phòng khách, không thấy Hạo Hạo cùng Lam Lam, cô đi ra sau nhà thì thấy Á Vi đang giặt mền.

“ Tử Quân, em về rồi à.”

Bởi vì bà ngoại đã lớn tuổi, có lúc nửa đêm nghĩ muốn đi vệ sinh lại không dậy kịp, sẽ… Á Vi dọn dẹp hồi lâu, mền cùng khăn trải giường đều lấy ra giặt sạch.

“ Á Vi, xin lỗi, bởi vì chị Thanh Vân lôi kéo ta trò chuyện nên giờ mới về được, Hạo Hạo và Lam Lam đâu?” Cô đi cũng đã gần một giờ đồng hồ.

Cao Á Vi ngẩn ra.” Hai đứa nó không phải đang chơi ở sân trước hay sao?”

“ Nhưng ngoài sân không có ai.”

“ Sao có thể, chị rõ ràng thấy bọn nó đang chơi dồn đất, còn đặc biệt dặn dò không thể chạy đi chơi, phải ngoan ngoãn đợi em trở về.” Cô bỏ công việc trên tay xuống, đi vào nhà lớn tiếng gọi.” Hạo Hạo, Lam Lam, các con ở đâu?”

“ Hạo Hạo, Lam Lam!” Tả Tử Quân cũng gọi hai đứa bé.

Trong nhà trừ âm thanh tiếng tivi thì không có tiếng đáp lại của bọn trẻ, điều này làm hai người mẹ không khỏi khẩn trương, sẽ không phải chạy đi chơi thật chứ! Cao Á Vi chạy lên lầu xem bọn nhỏ có trốn hay không, còn Tả Tử Quân chạy về nhà xem.

Cao Á Vi tìm mọi ngóc ngách trong mỗi gian phòng, liều chết vội vàng tìm bọn nhỏ nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng.

Lúc này nhìn thấy Tả Tử Quân nôn nóng chạy đến liền hỏi.” Tử Quân, như thế nào, cũng không có ở nhà em sao?”

“ Đúng, còn nữa, túi xách mà Lam Lam thích nhất mỗi khi ra ngoài cũng không thấy, hai đứa bé kia nhất định đã lén đi đâu, nếu không Lam Lam sẽ không đem theo túi xách.” Thấy túi xách con gái thích nhất biến mất, Tả Tử Quân khẩn trương đến toàn thân run rẩy.

“ Trước hết em đừng khẩn trương như vậy, Hạo Hạo nếu muốn đi đâu nhất định sẽ nói trước với chị một tiếng, có lẽ bọn chúng chạy đến đâu chơi rồi, chúng ta chia nhau đi tìm đi.”

“ Vâng.”

Trong lúc các cô vội vã muốn ra ngoài tìm hai đứa bé thì bà Lộ đi tới.” Các con không cần tìm Hạo Hạo và Lam Lam, không tìm được đâu.”

“ Bà Lộ, bà nói vậy là sao?” Tả Tử Quân khẩn trương nắm tay bà Lộ hỏi.

“ Đúng vậy, bà ngoại, bà nói rõ ràng một chút, chẳng lẽ bà biết bọn chúng đi đâu sao?” Bà ngoại trí nhớ lúc tốt lúc xấu, Cao Á Vi không xác định được bà ngoại có thật sự biết bọn nhỏ đi đâu hay không.

“ Hạo Hạo nói muốn đi Đài Bắc tìm cha nó, cho nên bọn chúng đi Đài Bắc rồi.” Bà Lộ chỉ vào điện thoại trên tay.” Đây không phải là số điện thoại taxi sao? Bà giúp bọn nó gọi taxi, bọn nó ngồi xe đến Đài Bắc rồi.”

Cao Á Vi không dám tin nhìn số trên điện thoại, mỗi lần mang bà ngoại đi bệnh viện, cô đều gọi taxi xin bọn họ đưa xe đến đây, không ngờ hiện giờ trở thành bà ngoại gọi xe để hai đứa bé trốn đến Đài Bắc.

Tả Tử Quân sợ đến chân muốn đứng không vững nữa.” Bà Lộ, bà nói thật sao?”

“ Thật, bà Lộ sẽ không gạt người, bọn nó đi Đài Bắc rồi.” Bà nói từng câu từng chữ rõ ràng.

“ Tử Quân, chị sẽ gọi điện thoại đến trạm xe xác minh.”

Cao Á Vi gọi điện thoại đến trạm xe hỏi thăm họ có phái xe đến đây không, theo ghi chép thì khoảng bốn mươi phút trước có một chiếc xe đến. Cô hỏi số điện thoại của tài xế, kết quả số điện thoại của tài xế bị hư, mà điện thoại vô tuyến trên xe cũng có vấn đề, mấy ngày trước đã đem đi sửa, nói chung là hiện giờ không có cách nào liên lạc gọi hắn lái xe trở về.

Cúp điện thoại, Cao Á Vi vừa lo vừa giận.” Hạo Hạo sao lại muốn đi Đài Bắc tìm cha nó, còn mang Lam Lam theo. Tử Quân, thật xin lỗi, chị thật sự không biết Hạo Hạo sẽ làm như vậy.”

“ Á Vi, chị đừng nói xin lỗi, em nghĩ là do Lam Lam muốn đi theo.” Mặc dù cô nói năng tỉnh táo nhưng trong lòng đã sớm hoảng hốt.

Bọn chúng một đứa bảy tuổi, một đứa bốn tuổi, tài xế muốn chở người đi sao không xem xét một chút, coi như bọn chúng bình an đến Đài Bắc, Hạo Hạo biết đi đâu tìm cha nó, có thể gặp phải người xấu hay không… Hiện giờ nên làm gì mới được đây?

“ Em sẽ đến Đài Bắc tìm bọn nhỏ.” Tả Tử Quân không chút nào yên tâm, cô nhất định phải thấy Lam Lam bình an.

“ Trước hết chờ một chút, để chị gọi điện cho chồng cũ chị, nếu Hạo Hạo đi tìm hắn, ta sẽ nói để cho bọn nó ngồi xe trở về.”

Cao Á Vi gọi điện thoại cho chồng cũ báo Hạo Hạo đang lên Đài Bắc tìm hắn, sao đoán được hai người lại cãi nhau trong điện thoại, cuối cùng cô bỏ lại lời nói bảo chồng trước nếu thấy đứa bé thì gọi điện báo cho cô, nói xong, cô tức giận đến muốn vứt điện thoại đi.

Theo như lời trạm taxi thì từ Nam Đầu đến Đài Bắc mất khoảng hai giờ. Nếu có thể gọi điện thoại được cho tài xế thì bọn họ sẽ bảo tài xế chở bọn nhỏ trở lại.

Mặc dù trong lòng Tả Tử Quân rất lo lắng, nhưng bây giờ họ chỉ có thể đợi điện thoại.

Nhận được điện thoại của mẹ bảo dẫn “ bạn gái” về nhà ăn trưa, không biết trong lòng mẹ anh lại tính toán chuyện gì nữa. Lục Thừa Diệp mặc dù cảm thấy không kiên nhẫn nhưng chỉ có thể đồng ý.

Năm đó anh không để ý đến sự phản đối của cha mẹ, cố ý cùng Tử Khiết kết hôn rồi dọn đến khu nhà cao cấp mà anh đã mua. Sau đó hai người ở riêng, anh đem nhà ở để lại cho vợ, còn bản thân thì tìm mua một căn nhà nhỏ sống một mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.