Sau một hồi lăn lộn trên giường, Quan Chi Âm nằm trên người Âu Trác Vỹ thở hỗn hển, tấm lưng trần còn lấm tấm mồ hôi..Âu Trác Vỹ yêu thương hôn lên gò má ửng hồng sau kích tình, bàn tay vuốt ve tấm lưng mịn màng rồi lên xuống bờ mông tròn lẵng khiến anh thích thú...
-” Hôm nay em có chuyện không vui?”
Cô không phải là người không hiểu lý lẽ, chuyện của anh chì là ngòi châm cho tâm trạng không tốt của cô.
Quan Chi Âm ngẩng ra, sau đó nhớ đến chuyện Tiểu Du kéo chăn ngồi dậy nhìn anh chăm chú, hàng chân mày cau lại mang chút tức giận, Âu Trác Vỹ khó hiểu nhìn cô, tự trách sao lại chọc cô giận nữa rồi...
-” Anh nhắc em mới nhớ.Triết Phàm anh nói rõ em biết Trình Kha là người như thế nào?”
Sắc mặt Âu Trác Vỹ liền sa sầm, anh túm tay kéo cô xuống, ánh mắt đe dọa.
-” Sao lại hỏi đến cậu ta? “
Biết chắc anh hiểu lầm, cô đánh lên ngực đem đầu đuôi câu chuyện kể hết cho anh nghe..Sắc mặt Âu Trác Vỹ vẫn rất bình thản..
-” Anh nói xem, nếu anh ta không có tình cảm với Tiểu Du tại sao còn làm con bé mang thai “
-” Tiểu Du mang thai?”
Nghe đến đây Âu Trác Vỹ hơi bất ngờ.
-” Đúng vậy đã hơn một tháng rồi “
-” Chết tiệt.Sau bọn họ lại nhanh hơn mình nhỉ? Chẳng lẽ anh chưa cố hết sức “
Nhìn vẻ mặt đăm chiêu của anh lời nói mập mờ, Quan Chi Âm khó hiểu nhưng khi suy nghĩ kĩ mặt cô đỏ lên, vơ lấy gối đập lên người anh, phì phò tức giận..
-” Triết Phàm anh nghĩ đi đâu thế.Em đang nói chuyện nghiêm túc đấy”
Âu Trác Vỹ nắm lấy gối ngồi dậy ôm cô vào lòng hôn lên bờ vai non mềm..
-” Anh cũng đang nói chuyện nghiêm túc.Em nghĩ xem chúng ta làm thường xuyên không phòng ngừa tại sao nơi này vẫn chưa có tin gì?”
Bàn tay anh mần mò phần bụng bằng phẳng của cô, hoài nghi chính mình, nhưng sức khỏe anh và Chi Âm vô cùng tốt vậy lí do gì.
Chỉ thấy Chi Âm cuối đầu không nói một lời, Âu Trác Vỹ nâng mặt cô lên nheo mắt nguy hiểm tra hỏi.
-” Em dám uống thuốc “
Không phải câu hỏi mà câu khẳng định.
Quan Chi Âm chột dạ, miệng nhỏ hé mở mấp máy e sợ..
-” Tại vì em vẫn còn rất nhiều hợp đồng quảng cáo nếu có thai trong thời gian này sẽ không thích hợp...em...”
Theo luật lệ của công ty nếu cô có thai, bị hủy hợp đồng cô phải đền nhiều khoảng lớn.Tiền thì Âu Trác Vỹ không thiếu vấn đề là trách nhiệm.Nhưng bây giờ cô đã xin rút khỏi làng giải trí cô định từ giờ sẽ không uống thuốc nữa..Vẻ mặt Âu Trác Vỹ không hòa hoãn được tý nào..Quan Chi Âm biết anh đang tức giận cô nhào vào lòng anh nũng nịu..
-” Anh đừng giận.Không phải hôm nay em đã đến gặp Ana nói rõ sẽ ra khỏi công ty, chính thức giải nghệ rồi sao.Kể từ hôm nay em sẽ không sử dụng thuốc nữa chúng ta sẽ mau có cục cưng thôi “
-” Thật sao? Em đã quyết định “
Ý anh hỏi cô đã quyết định rút khỏi làng giải trí.
Quan Chi Âm mỉm cười vuốt ve lòng ngực trần trụi của anh.
-” Thật.Với em bây giờ anh là quan trọng nhất “
-” Nhóc con xảo trá.Xem hôm nay anh làm chết em thế nào “
Âu Trác Vỹ nghe lời ngọt ngào mà ngứa ngáy, nhếch môi đè cô xuống thân hôn ngấu nghiến..
-” Ừm..ừm”
Chiếc lưỡi không xương chui vào khuôn miệng của cô quét sạch từng ngóc ngách, Quan Chi Âm vẫn còn cân cấn chuyện Tiểu Du nào chịu để anh làm...
-”Ừm.. Khoan đã..anh chưa trả lời em về chuyện Trình Kha “
Âu Trác Vỹ ngẩng đầu buồn bực véo má cô..
-” Em yên tâm.Trình Kha là loại người luôn tính toán cho tương lai “
Vì thế để chuyện Tiểu Du có thai cũng do anh ta tính toán, Vậy là Trình Kha thật sự có tình cảm với Tiểu Du, nghĩ đến đấy trái tim từ tối giờ treo lơ lững của Quan Chi Âm như được giải thoát, chỉ là chưa kịp vui mừng phía dưới của cô đã chịu một trận đau xót...
-” A...đau...”
Cô tức giận cấu vai anh, Âu Trác Vỹ nắm tay đưa vô miệng vừa mút vừa cắn..
-” Ai biểu em không chuyên tâm “
Nói rồi anh khom người ôm lấy cô hôn cuồng nhiệt, phía dưới ra vào liên tục, Quan Chi Âm ngoan ngoãn ôm chặt lấy anh, cong người cho anh vào sâu hơn.
Một đêm dài mất ngủ như lời anh nói đêm nay anh thật sự làm cô mệt muốn chết, cô nức nở, khút khít van xin nhưng anh nào nghe, đến khi cô ngất đi vì mệt lã, mới không còn chịu dày vò từ anh...
Ôm vợ đi tắm rồi mới an phận đi ngủ..Nhìn khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt nhắm tịt hàng mi dài như cánh quạt rợp bóng, cô như một thiên thần say giấc..Anh yêu thương siết chặt vòng tay hôn lên môi cô mấy ngụm..
-” Vợ à yêu em bao nhiêu cũng không đủ “
Bị râu anh đâm vào làn da non nớt, Quan Chi Âm ngứa ngáy đẩy đầu anh ra chui tọt vào ngực anh tiếp tục say nồng..Âu Trác Vỹ bật cười, phủ chăn cho cả hai rồi mới chịu đi ngủ, với anh bây giờ mới gọi là thành tựu và hạnh phúc thật sự..