Dật Nhiên Tùy Phong

Chương 12: Chương 12: Máy Tính Thành




Tào Dật Nhiên dừng lại chào hỏi Bạch Dực, hỏi cậu ta sao sớm vậy đã ở đây, lúc này quả thật là sáng sớm, nhìn thời gian còn chưa tới chín giờ, Máy Tình Thành vừa mới mở cửa, Bạch Dực tìm hắn oán giận nói cậu ta qua đây xem xem, bởi vì ba cậu ta muốn giao nơi này cho cậu quản lý, cho nên tới xem một chút, sau đó còn phải gặp quản lí, thế nên cậu ta mới ăn mặc nghiêm chỉnh, vừa kéo cravat vừa nói với Tào Dật Nhiên, “Cmn, ông đây sáng sớm đã phải mặc nóng như vậy, đám người kia cư nhiên còn trễ hơn tôi.”

Tào Dật Nhiên nhìn cậu ta, vỗ vỗ vai cậu, không quan tâm công việc của cậu ta, chỉ hỏi, “Vậy bây giờ cậu đang muốn đi đâu?”

Bạch Dực nói, “Ông đây đi về, cmn, phơi khô bọn họ ở đây hai tiếng mới quay lại.

Sau đó lại hỏi Tào Dật Nhiên, “Sao cậu sớm thế này đã chạy lại đây? Không phải cậu không ngủ thẳng tới chiều là không dậy sao?”

Tào Dật Nhiên trả lời, “Đến dạo khu mua sắm anime trên lầu.”

Bạch Dực vừa cảm thấy vô cùng kinh ngạc, vừa cười nhìn về phía Tiết Lộ im lặng đứng bên cạnh, hỏi, “Vị mỹ nữ này là?”

Cậu ta cũng không cho rằng là bạn gái Tào Dật Nhiên, dù sao chưa từng nghe Tào Dật Nhiên nói hắn kết bạn gái, hơn nữa, lấy sự hiểu biết của cậu với Tào Dật Nhiên, cái tên này, chọn phụ nữ đều là loại hình gợi cảm nóng bỏng, có đôi khi cảm thấy hứng thú với nam sinh thanh tú, mà vị mỹ nữ trước mặt vừa nhìn chính là loại hình thục nữ dịu dàng ít nói, không phải món của Tào Dật Nhiên, nhưng lại hợp mắt cậu.

Tào Dật Nhiên vốn không muốn giới thiệu, lúc này chỉ có đành giới thiệu: “Em ấy là bạn học Sưởng Sưởng, tên Tiết Lộ.”

Bạch Dực nghĩ thầm quả nhiên, không phải bạn gái, là bạn học em họ a~~, sau đó bắt đầu muốn đánh chủ ý lên Tiết Lộ.

Cậu ta tự giới thiệu với Tiết Lộ, nói là anh Tào Dật Nhiên, gọi Bạch Dực, kỳ thật cậu ta chỉ lớn hơn Tào Dật Nhiên một tuổi, Tào Dật Nhiên cũng không gọi cậu ta là anh, tự cậu ta mỗi lần trước mặt Tào Dật Nhiên là làm ra vẻ anh hắn.

Tiết Lộ thân thiện mà rụt rè chào hỏi cậu, sau đó đoàn người lại đi vào Máy Tính Thành lên lầu, Tào Dật Nhiên liếc Bạch Dực theo cùng mình và Tiết Lộ, còn kéo Tiết Lộ trò chuyện, hắn lại khó chịu, nói, “Không phải cậu muốn về sao, sao còn vào đây?”

Bạch Dực cười ha hả, “Về cũng lười lái xe, liền theo hai người dạo, vừa lúc coi như khảo sát.”

Cậu còn vừa đi vừa cởi áo vest, lột cravat xuống.

Áo sơ mi trắng sọc caro, quần tây đen, vóc người cậu ta cao gầy, trắng trắng sạch sẽ, nụ cười thân thiện, ấn tượng của Tiết Lộ đối với cậu ta không xấu, bất quá lập tức định vị thành “thụ”, đồng thời nhận định cậu ta và Tào Dật Nhiên không thể là CP.

Cô nghe Bạch Dực và Tào Dật Nhiên nói chuyện, chính mình vừa đi vừa nhìn, lên tới lầu sáu, đều là khu mua sắm các loại manga anime game, tuy đều là vừa mới mở tiệm, trên cơ bản không có khách, có vẻ rất vắng vẻ, nhưng Tiết Lộ trông đến mấy hộp đĩa game, figure này, giống như con rối được nạp điện trong nháy mắt sống lại.

Cô nói một câu với Tào Dật Nhiên một câu, “Em đi dạo nga.”

Tào Dật Nhiên phất tay với cô, trong nháy mắt liền không biết chui vào tiệm nào rồi.

Bạch Dực vốn không muốn cùng Tào Dật Nhiên ở chỗ này lãng phí thời gian rãnh rỗi, muốn tán mỹ nữ, không nghĩ tới mỹ nữ không để ý, nhưng lại nói chuyện với Tào Dật Nhiên, cậu ta liền vẻ mặt buồn bực.

Tào Dật Nhiên thấy Tiết Lộ biến mất, mới nhỏ giọng nói với Bạch Dực, “Không cho phép có ý đồ với em ấy, em ấy là của tôi.”

Bạch Dực sửng sốt, nói, “Vừa rồi cậu không nói là bạn gái cậu, không ngay thẳng, cậu.”

Tào Dật Nhiên xác định Tiết Lộ sẽ không đột nhiên chui ra ngoài, hắn mới nói tiếp, “Qua một hồi tôi sẽ thổ lộ.”

Bạch Dực phì cười một tiếng, “Nói dễ nghe ghê, đã muốn theo đuổi cô ấy, còn tìm phụ nữ khác a?”

Đích xác là như vậy, bên người Tào Dật Nhiên không thiếu bạn gái trên giường, không chỉ có bạn gái, nam sinh thanh tú cũng thấy không ít.

Tay Tào Dật Nhiên đút trong túi quần, gương mặt lạnh tanh, ánh mắt lóe lên một cái, giống như giải thích rằng, “Tôi lại không thể chạm em ấy.”

Bạch Dực nhấc chân đá hắn, Tào Dật Nhiên kêu một tiếng lui về sau hai bước, chỉ vào Bạch Dực, “Cậu làm cái gì!”

Bạch Dực lại muốn đánh hắn một cái, Tiết Lộ nghe thấy tiếng Tào Dật Nhiên, từ trong đống manga ngẩng đầu lên, nhìn về phía bọn họ, hỏi, “Làm sao vậy?”

Tào Dật Nhiên vội vàng nói, “Không có việc gì.”

Bạch Dực cũng quay đầu nhìn Tiết Lộ, lúc này mới phát hiện Tiết Lộ có chút quen mắt, vừa rồi cậu chỉ thấy người ta đẹp, hoàn toàn không chú ý cô rốt cuộc đẹp thế nào, hiện tại mới phát hiện tướng mạo của Tiết Lộ hình như cậu đã gặp qua, vì vậy đi tới hỏi Tiết Lộ, “Trước đây lẽ nào chúng ta đã gặp nhau, sao anh đột nhiên cảm thấy em rất quen mắt đấy.”

Tào Dật Nhiên đuổi theo qua, “Lời này của cậu, tán người ta cũng quá không đặc sắc.”

Tiết Lộ lại không cảm thấy Bạch Dực đang tán tỉnh, nghiêm túc suy nghĩ một chút, “Tôi chưa từng gặp anh a.”

Bạch Dực tựa hồ đang chăm chú suy tư, đột nhiên như là nghĩ tới điều gì, liền cao hứng bừng bừng nói, “Nhớ rồi, trước đây từng gặp một cậu bạn tên Trương Hoàn, hai người thật đúng là giống nhau, lần sau nếu như nhìn thấy, nói không chừng có thể giới thiệu hai người làm quen.”

Cậu ta bị Tiết Lộ nhìn, cho nên cứ đem cái lời hỏng bét này nói hết ra, thế nhưng hỏng bét lại có cái hay của nó, Tiết Lộ nghe cậu ta nói vậy, lập tức vẻ mặt kinh ngạc than, “Trương Hoàn là anh họ tôi, bọn tôi thật sự giống nhau, người khác còn nói hai chúng tôi là song sinh đấy.”

Tào Dật Nhiên nghĩ thầm mình đã sớm biết Tiết Lộ và Trương Hoàn lớn lên giống nhau, nhưng cố tình Bạch Dực nói ra lời này liền cùng Tiết Lộ đáp lời qua lại, hai người anh một câu em một câu, thậm chí Bạch Dực bắt đầu giúp Tiết Lộ ông chủ tiệm không biết chạy đi nơi nào.

Tào Dật Nhiên đứng bên cạnh, trong lòng tức giận đến mức trên mặt cũng không biết bày ra cái biểu tình gì.

Tào Dật Nhiên là loại người không thích hùa theo người khác, cho nên thấy Bạch Dực chẳng biết xấu hổ tiếp chuyện Tiết Lộ, hắn liền cảm thấy oán hận, khinh bỉ, lại không có cách nào.

Vốn là hai người hảo hảo hẹn hò, hiện tại lại mạc danh kỳ diệu biến thành ba người cùng đi, Tào Dật Nhiên mặt mày bình tĩnh tay cắm túi quần theo sau hai người, nhìn hai người nói nói cười cười.

Bạch Dực dĩ nhiên không phải một ACGN, nhưng cậu ta có đôi khi thích chơi game, thế là liền tìm được đề tài với Tiết Lộ, hai người trò chuyện lại trở nên ăn ý.

Lúc sau có người tới mời Bạch Dực đi họp, Bạch Dực trực tiếp xua tay, “Để cho bọn họ chờ.” Sau đó cũng mặc kệ quản lí chờ họp, nghĩ thầm phải mặc bọn họ chờ.

Tiết Lộ xem manga xong thì xem game, xem game xong thì nhìn firgure, mua không ít thứ, Bạch Dực tốt bụng muốn giúp trả tiền tăng độ hảo cảm, nhưng lại không có tiền lẻ, Tiết Lộ làm sao để người khác trả tiền, vội vàng tự mình trả.

Bạch Dực lại bị trợ lý tới mời hai lần, cậu không có biện pháp, đành từ biệt Tiết Lộ, lúc đi qua bên người Tào Dật Nhiên còn nhẹ giọng nói một câu, “Cậu không nên phá hoại cô ấy.”

Tào Dật Nhiên mặt lạnh không đáp, trong lòng mắng chửi Bạch Dực, chờ lúc Tiết Lộ không có ở đây sẽ tính sổ cậu ta.

Bạch Dực rốt cuộc đi rồi, Tiết Lộ mới thở ra, nói với Tào Dật Nhiên, “Người bạn này của anh thật sự là nói quá nhiều.”

Tào Dật Nhiên có chút tức giận, hỏi cô, “Về chưa?”

Tiết Lộ lập tức nói, “Anh chờ lâu rồi đúng không, ai, em mua cho anh em con chuột làm quà sinh nhật đã. Mua rồi đi.”

(chuột máy tính nha)

Lúc này sắc mặt Tào Dật Nhiên mới khá hơn một chút, hai người đi xuống lầu xem chuột, Tiết Lộ thấy chuột đủ loại kiểu dáng đáng yêu, sau đó còn có tiệm bán chuột xinh đẹp, chịu không nổi mê hoặc, chọn cả buổi, vẫn không chọn được, Tào Dật Nhiên liền không kiên nhẫn nói, “Còn chưa xong? Thích thì mua, không thích thì bỏ xuống đi về.”

Tiết Lộ ngẩng đầu nói với hắn, “Đều rất đáng yêu a, không biết chọn cái nào.”

Tào Dật Nhiên nói, “Em đều lấy hết không phải được rồi sao.”

Tiết Lộ bĩu môi, “Chuột chứ có phải quần áo đâu, muốn nhiều như vậy cũng không xài tới.” Thế là lấy cái màu đỏ tươi, sau đó mua cho Trương Hoàn một cái màu đen, chọn trong tiệm bán chuột cả buổi lại không lấy cái nào.

Tào Dật Nhiên muốn trả tiền cho cô, cô vội vàng chặn tay hắn, nói, “Cũng không phải bạn gái anh, giữa bạn thân đừng như vậy.”

Cô nói, đưa tiền cho ông chủ.

Mà câu này của cô, lại khiến Tào Dật Nhiên ngây ngẩn cả người, hắn ngập ngừng muốn nói vậy thì làm bạn trai bạn gái đi, cố tình từ đó đến giờ hắn lại chưa từng nói với người khác câu này, nhất thời mồm miệng không linh hoạt, hơn nữa Tiết Lộ đang quay lưng với hắn, hắn chỉ thấy một đầu tóc đen vừa dài vừa thẳng, cuối cùng cũng không nói ra miệng, sau đó bỏ lỡ mất thời cơ.

Trên đường trở về, Tiết Lộ ở trên xe chỉnh lý đồ đạc của mình vào hai cái túi, đem con chuột đỏ tươi kia bỏ xuống ghế sau xe Tào Dật Nhiên, còn nói, “Cám ơn anh hôm nay bồi em, nếu không có anh, em phải chen lên xe buýt, đồ nhiều như vậy cũng không có cách nào. Con chuột kia vừa vặn tặng anh, thật hợp với chiếc xe này đấy.”

Tào Dật Nhiên còn đang uất ức vì câu vừa rồi chưa nói ra miệng, lúc này nghe Tiết Lộ nói vậy, hắn chỉ nhàn nhạt ừ một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.