CHƯƠNG 71 . ĐẠI NHÁO ‘KHÍ’ BỘ.(ĐẠI NÁO ‘KHÍ’ BỘ)
“Tiểu Dật à,”.Dã Triều xoa xoa tay, cười rất chi là thân ái : “Ở trong chỗ này, đều là bảo bối của bác, cháu xem xem có thể không….”.
Cái ông giời con này, mới có ở lại ‘Y’ bộ và ‘Võ’ bộ có hai tuần thôi mà đã khiến cho ‘Y’ bộ vững chãi như thế sụp đổ, người trong ‘Võ’ bộ lại một lần nữa phải sắp xếp và điều chỉnh lại, không biết tới chỗ này rồi lại làm ra chuyện gì nữa đây.
Tiêu Dật cũng cười rất chi là vui vẻ : “Bác Dã,coi bác nói kìa, bác Dã đối với cháu tốt như thế, cháu sao có thể xuống tay với bảo bối cục cưng của bác được chứ, cháu thích còn chẳng đủ nữa là”.
Không biết là do nụ cười kia làm cho u mê hay là do được Tiêu Dật vì mình mà đảm bảo cho đám bảo bối cực cưng thoát khỏi một kiếp, Dã Triều ngơ ngác nở một nụ cười ước chừng khoảng mười phút.
………………
Tuần này ở ‘Khí’ bộ, Dã Triều vung tay rất rộng, cực kì hào phóng mà để cho Tiêu Dật tùy ý ra vào, tùy ý học hành.
Mà những người ở ‘Khí’ bộ đã nghe nói những chuyện mà Tiêu Dật làm ở hai bộ kia,nên ngay từ đầu đối với tiểu ác ma trong lời đồn này thì rất sợ hãi.Hễ là chỗ nào Tiêu Dật đi qua, chỉ trong một nốt nhạc(), nhân viên đều cách xa mười mét, chỉ dám nhìn trộm bóng lưng của Tiêu Dật, trong lòng thầm than, một bé con xinh đẹp như vậy, sao cứ hết lần này đến lần khác đều là ông chúa phá hoại như thế chứ!.
() Thực ra chỗ này là quãng tám (hay còn gọi là 8ve hoặc 8va) : là khoảng âm giữa một âm cao và một âm cao khác có tần số bằng một nửa hoặc gấp đôi nó. Muốn biết thêm thông tin chi tiết cứ hỏi bác Google.Nhưng thấy nó lằng nhằng quá nên để là 1 nốt nhạc cho nó dễ hiểu