Dấu Ấn Của Hoàng Tử Ác Ma

Chương 14: Chương 14




Chương 12

Có một người đàn ông khuôn mặt anh tuấn bước vào phòng,trong nháy mắt liền được liệt hoan nghênh.

Thiên Vẫn chạy vội chạy ra, đuôi ngựa ở sau gáy đung đưa. Cô nhào vào trong ngực người nọ, trên mặt tràn đầy cao hứng phấn chấn, chỉ thiếu không cảm động khóc rống đến chảy nước mắt.

“Tôi biết,cậu nhất định sẽ đến.” Cô cảm kích nhìn người nọ, đem đối phương trở thành kỵ sĩ đồ long, hai tay còn ôm cổ hắn rất chặt,sợ hắn sẽ bỏ chạy.

“Quỷ Diện” Gọn gàng ra tay, tiếp được cô gái đang bay về phía mình.

“Rốt cuộc là có chuyện gì nha, thấy em ở trong điện thoại nói gấp như vậy.” Khi hắn hỏi thăm, thân mình đã bị kéo vào trong phòng khách.

Gậy ông đập lưng ông sau,sau khi đưa Quỷ Diện ngồi lên ghế sô pha,tim của Thiên Vẫn cuối cùng mới chắc chắn một chút. Trước hít sâu mấy hơi thở để điều chỉnh tâm tình, Cô ngoại trừ ngọt ngào còn hoả tốc đem mọi chuyện nói lại một lần.

Vì gia tăng sức thuyết phục, cô thậm chí còn phá đất hoang trang điểm,môi thoa màu nhàn nhạt còn trơn bóng nhìn qua vô cùng mê người.

Mặt khác sợ Định Duệ đến quấy rối, cô mới chế chế súng trường Israel, muốn hắn đem phần trích phóng to trình bày ra tranh vẽ. Vũ khí tuy rằng tinh vi nhưng chỉ sợ cũng kiềm chế không đượctên tiểu tử kia bao lâu, hắn có thiên phú về khoảng này!

Thời gian không còn dư bao nhiêu, cô phải giải quyết nhanh chóng mau xử lý xong mọi việc.

“Hiện tại, cậu có nhớ giao tình của chúng tôi, có chịu cứu tôi hay không?” Nói xong lời cuối cùng, Thiên Vẫn vận dụng tình cảm để tấn công.

Cô đem mọi chuyện đầu đuôi kể thật rành mạch, nhưng không đề cập tới người tên là Đỗ Ưng Dương, sợ một khi đáp án sáng tỏQuỷ Diện liền tông cửa xông ra.

Quỷ Diện quay đầu, nhìn vẻ mặt vô cùng chờ mong của em gái trước mắt.

Bàn về huyết thống, mẹ của hắn cũng là người trong tộc Lê, hai người xem như bà con xa. Rồi hãy nói mấy năm qua, cùng làm việc ở “Tuyệt thế” vì Thượng Quan gia vài sinh ra tử, nếu không có cô thiết kế vũ khí tinh vi này, hắn nhất đã chết vài lần.

Nói lại, Thiên Vẫn tuy rằng không phải mỹ nữ xinh đẹp nhưng cũng là thanh lệ động lòng người, chỉ tiếc có chút lơ mơ đối với chuyện gì cũng không chút để ý, cho dù hắn có lòng theo đuổi cô cũng hồn nhiên không biết.

Hôm nay chính là cơ hội tốt để anh hung cứu mỹ nhân, hắn nói không chừng có cơ hội thắng được trái tim cô.

Thấy Quỷ Diện không nói lời nào, Thiên Vẫn có chút nóng vội, vội vàng lay động cánh tay hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ai oán.

“Anh không phải muốn cự tuyệt chứ?” Cô quả thực mau khóc.

“Anh là người không có lương tâm như vậy sao?” Quỷ Diện hỏi lại một câu rồi hạ quyết định, trên ngũ quan anh tuấn nở rộ tươi cười.“Yên tâm đi, tôicũng sẽ không thể thấy chết mà không cứu được.”

“A! Anh đồng ý giúp em? Thật sự? Thật sự?” Thiên Vẫn phát ra tiếng thét chói tai, mạnh mẽ đẩy ngã Quỷ Diện, cảm kích không khỏi hôn loạn trên mặt hắn, trên gương mặt hắn tất cả là son môi.

Thật tốt quá,cô được cứu rồi, không cần ở chung với khối băng Đỗ Ưng Dương kia!

Trong lòng Quỷ Diện thầm vui vẻ, không có lau đi dấu son môi trên mặt, cứ để như vậy sẽ làm cho nhân vật chút nửa hắn đóng càng thêm thuyết phục.

“Bất quá, có chuyện không tốt.” Hắn ra vẻ khó xử nhưng thật ra trong lòng mừng rỡ vô cùng.“Chúng ta giả là vị hôn phu thê, động tác phải thân mật một chút.”

“Không thành vấn đề.” Thiên Vẫn liên tục gật đầu đồng ý, nhanh chóng gần sát.

“Không được, như vậy không đủ thân mật.” Quỷ Diện da mặt dày nói, ý định ăn vụng một chút đậu hủ.

Thiên Vẫn cắn cắn đôi môi trơn bóng, có chút không biết làm sao, cô cũng không có kinh nghiệm về phương diện này, không biết phải có cử chỉ gì mới gọi thân mật.

“Anh chủ động đi,em không biết nên làm như thế nào.” Cô buông tha giao toàn quyền cho “nhân viên chuyên nghiệp” xử lý.

Được cho phép Quỷ Diện không khách hôn lên tay Thiên Vẫn, da thịt trơn mịn làm cho hắn mừng rỡ lâng lâng.

Oa, chuyện tốt như vậy rất là khó được nha, đáp ứng giúp đỡ cũng là muốn nhận “Phúc lợi” này.

Tiếng xe gào thét dừng lại, tiếp theo là có tiếng người mở cửa ra, tiếng bước chân trầm ổn truyền đến.

“Hắn đến rồi.” Thiên Vẫn liên tục hít sâu, ngay cả tim đập cũng nhanh ngừng.

Cô cũng không có ngốc khóa cửa lại, chỉ là một cánh cửa căn bản ngăn cản không được hắn, khóa cửa dẫn tới kết quả chỉ làm cửa lớn bị phá thành những mảnh nhỏ.

“Không có việc gì, có anh ở đây anh sẽ bảo vệ em, tên kia sẽ không động được một cọng lông tơ của em.” Quỷ Diện không thèm quan tâm nói, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy khí phách, vòng lên bả vai Thiên Vẫn.

Cửa mở ra, thân hình cao lớn ở trước cửa tạo thành bóng đen. Hắn đứng lại không có đi về phía trước,mà đứng ở cửa nhìn đôi nam nữ thân mật ở trên sô pha.

“Ông anh, anh có thể đi rồi,cô gái này là……” Quỷ Diện thoải mái nói, thậm chí lười ngẩng đầu mở miệng đã muốn đuổi đối phương.

A! Bóng đen đứng im, Thiên Vẫn vẫn là câm như hến, tên kia còn chưa đinha? Rốt cuộc là người nào không biết thức thời như vậy?

Quỷ Diện ngẩng đầu lên, muốn nhìn một chút là người nào không biết sống chết.

Còn không đi?Đã sợ tới mức hai chân nhũn ra sao?

Đang nhìn xem người nào mới đến ,trong nháy mắt cả người Quỷ Diện từ trên sô pha nhảy dựng lên, biểu tình nháy mắt vặn vẹo, trong ánh mắt tràn ngập hoảng sợ.

Đỗ Ưng Dương! Lại là Đỗ Ưng Dương?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.