Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 276: Chương 276: Caroline, Teveland mỹ mộng (2)




“Bạn có thể nghĩ như vậy tốt nhất, xúc động chỉ là chốc lát, thời gian dài, có thể sẽ phát hiện các loại khuyết điểm, các loại thiếu sót của hắn, so với đến lúc đó thất vọng, còn không bằng bảo tồn ở một trạng thái tốt đẹp, khó trách toàn bộ đồng thoại đều không có đoạn sau.” Teveland soạt soạt hút nước trái cây, thuận tiện vung cái chân dài của cô.

Vương tử và công chúa trải qua cuộc sống hạnh phúc? Không, rất nhanh hai người sẽ phiền chán.

Không thể không nói, hai thiên chi kiêu nữ như vậy ở chung có chút không quá cố kỵ hình tượng, thường thường một cái động tác nhỏ lộ ra một chút cảnh xuân, thật sự có chút khiến nam nhân điên cuồng, khiến nữ nhân tuyệt vọng, may mắn nơi này cũng không có người khác.

Caroline mỉm cười, “Có lẽ thế, thật ra đối với hắn cũng vậy, hắn chỉ đem mình coi là một người bình thường.”

Một người là học sinh ở trường không có bất cứ gia thế bối cảnh gì, mặc dù có vài phần thiên phú như vậy, nhưng về sau như cũ nhất định vì sinh tồn, vì cuộc sống mà không ngừng bôn ba lao lực.

Một người khác lại là thiên chi kiêu nữ từ khi sinh ra đã đứng ở đỉnh liên bang, lui tới đều là tinh anh giới chính trị thương mại, bàn luận đều là tương lai phát triển của nhân loại, hai người như vậy, quả thật không có khả năng có bất cứ tiếng nói chung nào có thể nói chuyện, một khi lộ ra đoạn quan hệ này, cho dù là có bối cảnh nhất định cũng không nhất định thừa nhận được, càng đừng nói một gã rễ cỏ.

Cái này không phải khinh thường, mà là hiện thực, hiện thực có chút tàn khốc.

Giỏi đánh? Theo người thường thấy có lẽ là rất khá, thậm chí có thể chụp cho danh hiệu anh hùng, nhưng ở trước mặt gia tộc Stuart quái vật lớn này, giỏi đánh như thế nào nữa, cũng chỉ ý nghĩa ngươi là một đả thủ cao cấp hơn mà thôi.

“Rất nhiều thứ, thường thường đều là ở trong mông lung mới là tốt đẹp nhất.” Caroline bình tĩnh nói: “Cùng với đi lại quá gần gũi với hắn, cuối cùng lại phá hủy phần tốt đẹp này, không bằng để hắn vĩnh viễn trở thành một đoạn hồi ức trong lòng mình thì tốt hơn, đó mới là kết quả tốt nhất.”

“Hiểu, ở trong lòng của bạn, hắn là một anh hùng cái thế không gì không làm được.” Teveland dừng đề tài ở đây, “Kính mộng đẹp!”

Hai ly thủy tinh nhẹ nhàng cụng một cái, ở trong phòng nghỉ xa hoa phát ra tiếng động quanh quẩn mơ hồ.

Buổi tối hôm đó tán gẫu với lão Porter đủ một đêm, không như người ngoài tưởng tượng tán gẫu toàn những thứ vô dụng, trên thực tế đêm đó tâm tình đối với một già một trẻ này đều rất có dẫn dắt đối với bản thân.

Đối với lão Porter mà nói, cơ sở lý luận phù văn của tiểu gia hỏa có lẽ là nông cạn, nhưng tính khai thác cùng tính sáng tạo trong tư duy của hắn thật sự không biết so với mình mạnh hơn bao nhiêu lần, thời điểm mình còn đang nghĩ ‘một’, tiểu tử này đã đang nghĩ ‘ba’... Nhưng, lại đều rất có đạo lý, ngược lại là tỏ ra suy nghĩ của mình thật sự quá cực hạn. Chẳng qua, cũng chính bởi vì ý tưởng của hắn quá khuếch tán, bình thường cần lão Porter đến làm một cái quy nạp kỹ thuật cùng tổng kết trọng điểm mang tính mấu chốt nhất, mà hắn quy nạp tổng kết, cũng luôn khiến Vương Trọng vô cùng thán phục, một dài một ngắn bù trừ cho nhau, quả thực có loại cảm giác nháy mắt trở thành con giun trong bụng đối phương, quả thực là tán gẫu nhẹ nhàng vui vẻ say sưa.

Vì thế ở dưới lão Porter nhõng nhẽo cứng rắn cộng thêm cưỡng bức lợi dụ, tuy chưa đáp ứng ở lại học viện Capofer, cũng chưa đáp ứng làm việc nghĩa không chối từ dấn thân vào sự nghiệp nghiên cứu khoa học, nhưng Vương Trọng vẫn đã tiếp nhận yêu cầu cùng lão Porter sáng tác một thiên luận văn về phù văn sinh mệnh, chủ yếu viết là lão Porter, Vương Trọng chỉ là từ bên cạnh giúp đỡ.

Vì thế lão Porter tràn đầy hứng thú nói là bắt đầu chuẩn bị tư liệu, sau buổi tối hôm đó liên tiếp vài ngày chưa xuất hiện.

Lớp huấn luyện mấy ngày nay cũng cơ bản vẫn chỉ ở trạng thái đi học hội trường, chưa quá nhiều người cố ý đi nhắc tới chuyện xảy ra buổi tối ngày đó, tuy tò mò, nhưng quan hệ với Vương Trọng chưa tới một bước đó, có một số lời là không tiện hỏi ra, huống chi lúc trước toàn bộ mọi người còn kỳ thị hắn, hiện tại cũng không tiện đột nhiên đổi cái sắc mặt tiến lên đi thân cận.

Cho nên bạn học Vương Trọng trừ lúc đi học viện lên lớp sẽ bị thêm một chút ánh mắt chú ý hắn, thứ khác trên cơ bản tất cả như thường, chỉ là học viện Thiên Kinh được một ưu đãi đặc biệt.

Nghe nói là lão Porter chuyên môn chiếu cố, ở bên ngoài học viện chuyên môn làm cho Thiên Kinh chiến đội một cái sân huấn luyện lâm thời, là sân bãi tư nhân của gia tộc Porter, điều kiện không kém hơn Cuồng Thú chiến đội bên kia. Mấu chốt là, Cuồng Thú xã đoàn bên kia là mười chiến đội xài chung, mà nơi này, lại chỉ có chín người của học viện Thiên Kinh.

Đây là thủ đoạn nhỏ của lão Porter, đối với cách nghĩ ‘khinh văn trọng võ’ của Vương Trọng, lão Porter cảm giác rất đau lòng, như thế nào cũng phải nghĩ cách khiến hắn dấn thân vào sự nghiệp nghiên cứu khoa học vĩ đại mới là vương đạo.

Loại sự tình này, cưỡng bức hiếp bức khẳng định là không được, hướng dẫn từng bước thì tương đối đáng tin hơn, nhân tình thứ này, hắn nợ ngươi càng nhiều, về sau cũng sẽ càng không tiện từ chối ngươi, hơn nữa, cũng khiến hắn kiến thức một chút thực lực phần tử nghiên cứu khoa học của lão. Một sân huấn luyện to lớn, lại trang bị hai ba mươi nhân viên phục vụ chuyên nghiệp, cũng chỉ là chuyện một câu nói, lão Porter không tin người trẻ tuổi giống Vương Trọng không đến hai mươi tuổi còn ưu tú như thế, đối với quyền lực sẽ thật sự không có một chút suy nghĩ nào.

Vương Trọng quả thật chưa từ chối, học viện Thiên Kinh hiện tại luyện chủ yếu vẫn là di chuyển vị trí chiến thuật, đi Cuồng Thú xã đoàn bên kia mười chiến đội chen chúc cùng một chỗ, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm chút huấn luyện cá nhân, sân huấn luyện lâm thời này là rất hữu dụng. Nhưng cầm thì cầm, Vương đại đội trưởng từ trước tới nay đều là tính cách ăn thịt người miệng không mềm, cầm của người tay không ngắn, có một bộ phận là chịu Mã Đông ảnh hưởng, còn có một bộ phận... Giúp viết luận văn cũng là tiền công phải không, về phần lão Porter nói về sau luận văn sẽ đồng thời treo tên hai người, thiên luận văn này sẽ mang đến cho Vương Trọng lợi ích to lớn cỡ nào vân vân, những lợi ích này quá xa xôi tạm thời có thể không cần cân nhắc vào.

Đến thành phố Capofer vài ngày, mọi người chiến đội Thiên Kinh cũng đều không sai biệt lắm thích ứng tiết tấu thành thị này, Vương Trọng gần đây thích đi thư viện, có đôi khi không ở sân huấn luyện, các công việc huấn luyện trên cơ bản đều do Scarlett và Glory phụ trách dẫn đội, hai người này lý giải đối với các loại di chuyển vị trí chiến thuật đoàn đội của Vương Trọng là khắc sâu nhất cũng thấu triệt nhất, chỉ là huấn luyện và ôn tập thứ từng học ở học viện Thiên Kinh, cho nên đại đa số thời điểm có Vương Trọng hay không cũng không khác gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.