Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 118: Chương 118: Đối công cấp tàn bạo (1)




Lola cũng xem tới mức ánh mắt sáng quắc, Kostan quả thật là đã thu lực đạo, Kostan gia tộc Oleg cô hiểu biết càng thêm rõ ràng, người của gia tộc Oleg là đồ điên, Kostan này chính là điển hình đại biểu, thứ hắn trải qua không thuộc về phạm vi bình thường của Tự Do liên bang, mới có thể thành trọng trang có tính mềm dẻo như vậy, sự tự tin này, là các vết thương trên người tích lũy ra.

Mà chiến đấu như vậy đối với cô mà nói phi thường có ý nghĩa tham khảo.

Vương Giả Mạnh Mồm hiện tại tuy đánh náo nhiệt, nhưng mà tiết tấu hoàn toàn là nắm giữ ở trong tay Kostan, giống như một con rối gỗ treo dây, hiển nhiên Kostan là tính xem cho kỹ nền tảng của Vương Giả Mạnh Mồm.

Ài, cao thủ thú vị.

Lúc này, Kostan đang chiến đấu khóe miệng lộ ra một ý cười tà khí, trong một lần đối chọi mang tính áp bách, nhoáng lên một cái hư chiêu, thân thể đột nhiên cắt vào, giống như mãnh thú, bả vai nháy mắt trầm xuống, húc về phía Vương Giả Mạnh Mồm, tất cả hợp thành, nháy mắt thạch phá kinh thiên!

Oành...

Vương Giả Mạnh Mồm giống như đạn pháo bị đánh văng ra, hung hăng lao vào trong một đống đất cách đó không xa, đá vụn bay loạn, nháy mắt đem Vương Giả Mạnh Mồm vùi lấp.

Kostan đứng dậy, khẽ lắc đầu, xem ra là hắn nghĩ nhiều rồi, người này tựa như thực cho rằng mình tỷ thí với hắn, ngây thơ có chút đáng yêu.

Trọng trang không thèm để ý các kỹ xảo hoa mỹ của thích khách, bọn họ trọng phòng ngự là vì tăng lên lực lượng đoàn đội, nhưng nếu như thế thì cho rằng bọn họ không có kỹ xảo tiến công vậy thì quá ngu xuẩn. Trọng trang bình thường có thể là như vậy, nhưng trọng trang hơi có chút thực lực, bọn họ nháy mắt bùng nổ so với phòng ngự khủng bố hơn nhiều.

Khán giả nhìn cũng nổi lên da gà toàn thân. Lực va đập như vậy, chiến sĩ yếu một chút cho dù dùng tới hồn lực phòng ngự cũng sẽ bị trực tiếp đánh ngất nhỉ?

Lúc này đá vụn nổ tung, Vương Giả Mạnh Mồm đi ra, rầm rầm..., phủi sạch đá vụn và bùn đất trên người, quần áo đã rách tung toé, hiển nhiên là bị một đòn trọng kích vừa rồi đánh nát, tùy tay giật xuống quần áo rách nát trên người, lắc cổ một cái, tựa như hoạt động làm nóng người không tồi.

Hầu như đại bộ phận mọi người đều cho rằng Vương Giả Mạnh Mồm không bò dậy nổi, nhưng hiện tại xem ra... hình như chưa bị thương... nếu nói quần áo không tính.

Nếu nói cơ bắp cuồn cuộn kia của Kostan cho người ta cảm giác như là các tảng đá sáng bóng chắc chắn, vậy cơ bắp của Vương Giả Mạnh Mồm không khoa trương, khi mặc quần áo thậm chí hơi tỏ ra mỏng manh, phi thường thích hợp thích khách hoặc là viễn trình chiến sĩ, nhưng lúc này xem ra, hoàn toàn là một loại lực trùng kích khác.

Toàn bộ thân thể đường nét phi thường đẹp, không phải quá khoa trương, thân thể không giống như quá cường tráng, nhưng lại cho người ta một loại ảo giác ẩn chứa lực lượng vô hạn, loại tương phản này rất quỷ dị.

Lola và Sherry đều chuyên chú nhìn, bỗng nhiên cảm thấy thân thể này rất mê người.

Nam nhân thích thưởng thức thân thể nữ nhân, thiên kinh địa nghĩa, như là bản năng, chỉ là nữ nhân đối với thân thể nam nhân thật ra cũng vậy. Loại cơ bắp khoa trương đến mức tận cùng kia chỉ có số rất ít nữ hài tử khẩu vị lệch lạc mới sẽ thích, nữ hài tử thích lực lượng khoa trương, nhưng không cần người cơ bắp khoa trương.

Ít nhất ở phương diện này, Vương Giả Mạnh Mồm thắng được một bộ phận nữ giới vây xem, đương nhiên những kích thích này vốn là phản đối Vương Giả Mạnh Mồm.

Cái gì là thích? Ở đúng thời gian, đúng địa điểm, gặp gỡ đúng người!

Nếu không phải ở cấm hồn không gian, phương thức chiến đấu của hai người có lẽ sẽ không là như thế này, nhưng phương thức chiến đấu này mới khiến Vương Trọng bây giờ cảm giác sảng khoái nhất.

Hắn đỡ cổ xoay xoay đầu, cực kỳ hứng thú, thậm chí nói cũng nhiều hơn, “Làm nóng người kết thúc, đến chút thực tế đi.”

Kostan vui vẻ, lời kịch của hắn thế mà bị đoạt, gã này rất đáng đánh!

Phành một tiếng, thân hình Vương Giả Mạnh Mồm biến mất, một giây tiếp theo Kostan hung hăng đánh xuống một quyền, oành...

Tuy Vương Giả Mạnh Mồm tốc độ rất nhanh, nhưng Kostan nhãn lực, phản ứng, dự đoán đều là đỉnh cấp, trúng, thế này quả thực là chịu chết? ?

Vương Giả Mạnh Mồm hoàn toàn nhỏ hơn Kostan hai cỡ thế mà một tay chặn được trọng kích của Kostan, ngay cả Kostan cũng thực sự sửng sốt một phen, trong nháy mắt mất tập trung này, Vương Giả Mạnh Mồm đã cắt thân vào, một đòn trực tiếp đánh trúng bụng Kostan, lực lượng nặng nề khiến người vây xem đều nhìn thấy bụng Kostan kịch liệt co rút lại, nhưng Vương Giả Mạnh Mồm công kích vừa mới bắt đầu, sau khi một đòn thành công, hai chân phát lực giống như đạn pháo.

Trùng Thiên Pháo!

Oành, một đòn đấm móc siêu nặng trực tiếp đánh lên cằm Kostan, mang theo thân thể khổng lồ của Kostan đột nhiên ngửa ra sau, cũng chỉ có Kostan, thân thể mạnh mẽ thế mà mạnh mẽ khống chế được trọng tâm, nhưng ý thức của hắn đã chậm một nhịp, khi ánh mắt bắt giữ được Vương Giả Mạnh Mồm, một cú quét chân đã đánh tới, theo bản năng Kostan vươn tay phải muốn đón đỡ, chỉ là phản ứng này đã chậm.

Oành...

Thân thể to lớn của Kostan lần đầu tiên thất tha thất thểu bị đá bay ra ngoài, khoảng cách tám chín mét mới vừa vặn ổn định được thân thể chưa ngã sấp xuống, máu, theo lỗ tai chảy xuống.

Ngược lại, Vương Giả Mạnh Mồm chậm rãi thu hồi chân, cũng chưa đuổi đánh, chỉ nhìn Vương Giả Mạnh Mồm, khóe miệng mang theo một độ cong hơi hưng phấn.

Toàn trường im ắng, một giây tiếp theo, một trận xì xào nói nhỏ, đây là gặp quỷ sao? ? ?

Đây là cường độ thân thể thế nào? Hắn không phải thích khách sao? Không phải viễn trình sao?

Kostan lau lau máu, chút vết thương đó... thậm chí không tính là bị thương, Kostan cười, “Xem ra là ta đã xem thường ngươi, như vậy thực tế chút đi!”

Oành... Oành...

Liên hoàn hai tiếng nổ vang, hai người đồng thời đột tiến,. Kostan sử dụng là trọng trang đột tiến,... Vương Giả Mạnh Mồm giờ cũng giống như đúc, thế này...

Oành...

Nháy mắt hai người tới giữa sân đã bắt đầu đối công, một quyền tiếp một quyền, hai bên tựa như là đang đấu khí, thế mà không phòng ngự một chút nào, cũng không có công kích hạ bàn, hoàn toàn là đối quyền!

Trọng quyền như sét, một quyền tiếp một quyền đánh cùng một chỗ, nắm tay kia của Kostan như có thể nghiền nát Vương Giả Mạnh Mồm, lại mỗi một lần đều bị cản, nhìn như thuyền con lay động trong biển lớn, thế mà lại vững như núi non trùng điệp!

Vương Trọng tận tình phóng thích lực lượng thân thể, thật sự là vui sướng, thân thể đau, nhưng phi thường phi thường đã ghiền, từ nhỏ trải qua thống khổ không giống con người làm hắn lý giải đối với đau khác với người bình thường, đau nói cho hắn là sống sót.

Nắm tay hai người đều dính máu, đau đớn đối với Kostan cũng không tính là gì, hai bên nhìn như đều đang tỷ thí, thật ra là một loại ăn ý. Giờ khắc này, Kostan căn bản không cảm thấy đối phương là thích khách gì cả, đây tuyệt đối là chiến sĩ!

Một chiến sĩ có được thân thể cường hãn, ở thời đại này, hình thể không phải là tiêu chuẩn tuyệt đối để cân nhắc lực lượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.