Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 177: Chương 177: Vận mệnh triệu hồi




Hắn đang muốn ngăn lại Simba, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác Vận Mệnh Thạch dị biến, Vận Mệnh Thạch đang lóe sáng, đây là chuyện trước kia chưa từng xảy ra, vừa định cùng Simba nghiên cứu một chút, lại trong giây lát nhìn thấy hư không trên đỉnh đầu hình thành một vòng xoáy khủng bố, ngay sau đó, một lực lượng lôi kéo cực lớn từ trong vòng xoáy kia truyền xuống, dễ dàng đem Vương Trọng và Simba cùng nhau túm vào.

“A! Simba còn chưa muốn chết đâu!”

“Bắt lấy tay của ta!”

Lực hút trong vòng xoáy làm người ta căn bản không thể phản kháng, Vương Trọng có thể làm chỉ là nắm chặt Simba, điên cuồng xoay một phen, hai người đều mất đi ý thức.

Lúc một lần nữa mở mắt ra, phát hiện đã ở trong một mảng không gian khác, trước mắt chính là một miệng núi lửa cực lớn!

Trong miệng núi lửa kia, nham thạch nóng chảy sôi trào đang bốc ra từng cái bong bóng nham tương to bằng nghé con, luồng khí sóng nhiệt khủng bố, trong suốt từ bên dưới không ngừng bốc lên, nướng tóc Vương Trọng trực tiếp xoăn lại.

Bên cạnh truyền đến tiếng thét chói tai của Simba: “Nóng quá nóng quá! Đây là nơi quỷ quái nào vậy, Simba không thích nơi này!”

Vương Trọng cũng không còn gì để nói, chuyện xảy ra buổi tối hôm nay quá kỳ quái rồi, đầu tiên là đi đến mảnh vỡ không gian, sau đó lại ù ù cạc cạc đến nơi đây, tựa như chỉ có nằm mơ mới có thể giải thích hiện tượng không bình thường này, nhưng mình vẫn chưa tỉnh lại được.

Hắn nhìn nhìn xung quanh, bên trái là nham thạch nóng chảy dưới miệng núi lửa, bên phải là vách đá cao hơn trăm mét, đầu Vương Trọng cũng to rồi, không lẽ mình phải không cần mạng nữa hướng bên dưới tung người nhảy? Nhỡ đâu là nằm mơ mà nói, vậy khẳng định sẽ tỉnh!

“Vương... Trọng, Vương Trọng!”

Vương Trọng đang nghĩ, Simba ở bên cạnh liên tiếp túm quần áo hắn, nhỏ giọng lại khẩn trương hô.

“Hử?” Vương Trọng quay đầu nhìn, chỉ thấy sau lưng có một đôi mắt màu lửa đỏ đang nhìn chằm chằm mình.

Đó là một sinh vật cổ quái, giống như một đám lửa hình người cao khoảng mười mét, lại không có hai chân, cứ lơ lửng như vậy ở giữa không trung, mở to mắt nhìn mình, trên trán nó một viên duy độ tinh thạch màu đen cực lớn đang lập lòe tỏa sáng, lộ ra uy lực khủng bố làm người ta khó có thể tưởng tượng.

Ực...

Vương Trọng nhịn không được liền nuốt ngụm nước miếng, đây là cái quỷ gì?

“Hình như là duy độ nguyên tố sinh vật.” Thanh âm Simba cũng có chút run lên: “Cấp tám rồi...”

Cấp tám... Đầu Vương Trọng vang một tiếng, cái đệch gì vậy, cái quỷ gì thế này.

Trong tư liệu thư viện, thời đại hắc ám từng có một duy độ sinh vật cấp bảy thông qua khe hở tới trên Địa Cầu, trực tiếp hủy diệt một tòa thành thị cỡ trung, liên bang xuất động quân đội vẫn không uy hiếp được đối phương.

Nhưng con trước mắt này...

Duy độ tinh thạch màu đen đó! Duy độ thú cấp tám! Cấp tám ở trong lịch sử Địa Cầu chỉ tồn tại trong truyền thuyết, lại sống sờ sờ như vậy đứng ở trước mặt mình, vừa rồi còn hướng mình trừng mắt nhìn!

“Đừng khẩn trương, đây là nằm mơ, hơn nữa nó tựa như không có ác ý gì...” Vương Trọng bình tĩnh thấp giọng phân phó.

Bình tĩnh, bình tĩnh!

Đối với một duy độ sinh vật cấp tám mà nói, mình và Simba có lẽ ngay cả con kiến cũng không bằng, tuy nghe nói tính tình duy độ sinh vật cực kỳ nóng nảy, nhưng hẳn là không có hứng thú ra tay đối với mình con kiến này nhỉ?

Đối phương đã phát hiện mình, chạy trốn không có ý nghĩa, quan trọng nhất là câu thông!

Vương Trọng lộ ra một nụ cười tự nhận là sáng lạn, hướng bên kia phất phất tay: “Nè...”

Oành!

Có lẽ là Vương Trọng phương thức chào hỏi không đúng, cũng có lẽ là động tác giơ tay của hắn kích thích đối phương, một ngụm lửa gần như màu trắng đột nhiên lao tới.

Con mẹ nó! Quá không giảng đạo lý!

Vương Trọng còn chưa kịp mắng, lửa đã ập tới đầu. Vấn đề là, căn bản chưa trúng mục tiêu, sóng nhiệt vô biên vô hạn kia nháy mắt đã đem toàn bộ hơi nước trong cơ thể Vương Trọng bốc hơi, loại thống khổ mạnh mẽ bóc ra đó cảm giác... Cũng chỉ mấy phần trăm giây, Vương Trọng đã mất đi ý thức.

Nháy mắt miểu sát!

Vấn đề là... Trong chốc lát Vương Trọng tựa như lại cảm nhận được mình tồn tại. Đúng vậy, là Vận Mệnh Thạch, ý thức của hắn tựa như bám vào ở trên Vận Mệnh Thạch, Vận Mệnh Thạch tựa như chịu sự hấp dẫn nào đó đang theo một nơi rất sâu xa bay đi, nhưng Vương Trọng phát hiện thân thể của mình đang dần dần hình thành, lấy Vận Mệnh Thạch làm trung tâm, thân thể của mình đang tụ lại. Giờ khắc này, Vương Trọng đã xác định, hắn là tinh thần thể, cũng chính là cùng loại tình trạng OP, nhưng không rõ ràng lắm là, vì sao hắn sẽ bị mạnh mẽ mang đến nơi đây.

Một khắc thân thể Vương Trọng hoàn thành tụ lại, một loại cảm giác mất trọng lực mãnh liệt xuất hiện, hắn và Vận Mệnh Thạch lại cùng nhau rơi xuống, tựa như có thể cảm nhận được ý thức phẫn nộ nào đó.

Khi rơi xuống đất, Vương Trọng lại về tới trong mảnh vỡ không gian giống như hoang đảo kia, Simba ở bên lại xuất quỷ nhập thần xông ra, “Vương Trọng! Vương Trọng! Simba vạn năng biết rồi, vừa rồi nơi đó nhất định là duy độ thế giới thứ năm!”

Vương Trọng gật gật đầu, đây cũng là phán đoán của hắn, đang muốn hỏi một chút vì sao sẽ như vậy, một lực hút cực lớn lại từ giữa không trung truyền đến.

Simba và Vương Trọng liếc nhau, vẻ mặt đau khổ, “Lại tới?”

Vừa dứt lời, lực hút khủng bố từ trong vòng xoáy cuốn ra, nháy mắt lôi kéo Vương Trọng và Simba một lần nữa chạy vào một mảng thiên địa khác.

Dòng suối nhỏ róc rách đang vui vẻ chảy qua trước mắt, bốn phía đều là rừng trúc, cách đó không xa núi xanh mờ mờ, biển mây thong thả, trong không khí tràn ngập từng đợt khí tức nước mưa nhẹ nhàng khoan khoái, hay cho một cái phong cảnh non xanh nước biếc tú lệ.

Vương Trọng cũng sắp nhìn tới ngây người rồi, trước kia chỉ ở trên một số bộ sách cổ xưa mới có thể nhìn thấy loại cảnh sắc trong truyền thuyết này, thời đại trước trong truyền thuyết? Nhưng không quá giống, mặc dù là thời đại trước cũng không có cảnh sắc kỳ lạ mỹ lệ như vậy, nhưng không đợi hắn ngây ngốc xong, một đợt tiếng ma sát mặt đất sa sa sa từ xa xa hướng về phía hắn lao đến tốc độ cao.

Đó là một con cự mãng khủng bố dài mấy chục mét, chỉ là đầu rắn cũng to bằng cái cối xay, khi ngẩng lên chỉ sợ cao bằng ba bốn tầng lầu... Trên người còn có bốn móng vuốt, còn có hai thứ giống như cánh thịt, ở trên trán nó, một viên duy độ tinh thạch lấp lánh màu tím đang lập lòe sáng lên!

Duy độ tinh thạch màu tím, duy độ sinh mệnh cấp bảy?

Hình như không khủng bố như nguyên tố sinh mệnh cấp tám vừa nãy ở miệng núi lửa nhìn thấy, nhưng đối với bọn họ tựa như không có gì khác cả. Vương Trọng và Simba liếc nhau, quen biết nhiều năm ăn ý như vậy, đã phi thường hiểu đối phương.

Lúc này còn chờ cái gì, chạy!

Vương Trọng bước chân bay lên, Simba tốc độ phi hành nhanh hơn, chỉ là căn cứ nguyên tắc hảo huynh đệ có phúc cùng hưởng miễn cưỡng đi theo bên cạnh Vương Trọng: “Nhanh lên! Nhanh chút nữa! Nhanh chút nữa! Sắp bị đuổi kịp rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.