Diệp Phi Linh uống hết cả bát rượu, còn hỏi thiếu niên có hay không còn rượu.
Thiếu niên ánh mắt hứng thú nhìn tới, lôi từ trong nhẫn trữ vật ra mấy vò rượu.
Để nàng uống.
Diệp Phi Linh nốc hết bốn vò, bản thân rơi vào trạng thái không tự chủ được.
[Người chơi bước vào trạng thái say]
Diệp Phi Linh buồn bực. Ngần này rượu mà bảo nàng say?
Hệ thống quằn què!
Trong đầu bỗng muốn chửi người thật lớn, nhưng làm cách nào cũng không thốt lên lời được.
[Trạng thái say: giảm trừ tám mươi phần trăm minh mẫn cùng công kích]
Còn giống như cấm ngôn nàng nữa!
Diệp Phi Linh mơ hồ nhìn tới thiếu niên mỉm cười.
Thế nào hắn lại mỉm cười? Nhìn thấy nàng say vui lắm sao? Đúng là đồ nhóc con láo lếu.
Tỉnh lại nàng nhất định cho hắn một trận.
Diệp Phi Linh cố nhiên không biết, trong rượu đã bị hắn bỏ thêm thuốc. Thuốc này không công hiệu ngay lập tức, lâu dần ngấm tới, cho nàng mê man nửa mê nửa tỉnh.
- Này, uống canh giải rượu đi!. Truyện Full
Thiếu niên thanh âm quen thuộc bên tai, Diệp Phi Linh vô thức há miệng. Canh giải rượu trong trò chơi có vị như thế nào, nàng cũng muốn thử một chút.
Đáng tiếc là chỉ có chất lỏng lành lạnh cùng đắng nghét chảy xuống cổ họng.
- Đắng!!
Diệp Phi Linh nhỏ tiếng hét lên, nhưng rồi ngất lịm đi trong tay hắn.
Thiếu niên nhìn Diệp Phi Linh hai mắt nhắm chặt mê man nằm đấy, giống một con cừu non ngủ say trước mắt sói đói.
Đều đem Vong Tình Thủy cho nàng uống cả, sáng mai tỉnh lại, nàng sẽ không còn nhớ tới người khác, cũng không còn biết tới ai khác ngoài hắn.
Đem bộ dạng thật của mình xuất hiện, đỉnh đầu cũng không phải là dấu??? như thường lệ.
Thiếu niên mười lăm tuổi biến hóa thành thanh niên hai mươi tuổi. Mái tóc nâu biến thành tóc xanh, ánh mắt thanh thuần hóa thành bình thản lướt qua.
NPC Độc Cô Bác.
Tay hắn cầm tới một cái đồng hồ cát, bên trong là cát đã chảy hết.
Vốn dĩ không muốn đem bộ dạng thật của mình gặp người, bởi vì ai cũng sợ hãi cùng chạy trốn hắn, lão cha già để lại cho hắn một cái đồng hồ cát này, vừa vặn có thể ngụy trang lại bộ dáng chính hắn năm mười lăm tuổi.
Chỉ là không biết nàng có sợ hãi hay không.
Độc Cô Bác nhíu mày, theo mạch nhiệm vụ, người chơi phải đạt tới sáu mươi cấp mới tiến được vào nơi này, hiện tại có mấy cái người chơi đã từng quanh quẩn đến, nhưng bởi vì hắn khai mở độc trận quá mức mãnh liệt cho nên mới chưa thể tiến vào.
Ngón tay khô gầy, móng tay dài màu đen lướt nhẹ trên mặt Diệp Phi Linh, cẩn thận đem tấm vải kỳ quái đắp lên người nàng.
Bây giờ thượng nàng, nàng có thể hay không tỉnh lại?
[Alo, bây giờ gọi cảnh sát còn kịp không ạ?] - lề tác:v