Kiếm Hiệp thế giới còn chưa dứt.
Diệp Phi Linh ngây ngẩn nhìn chính bản thân mình mặc hồng y, cảm giác thật sự rất chân thật, nàng thậm chí còn cảm nhận chính mình sờ thấy nhiệt độ cùng đau đớn khi véo má.
Trên đỉnh đầu treo tên Viên Mãn Như Ý công hội màu xanh lấp lánh, đối với các bang phái khác màu sắc tách biệt, Diệp Phi Linh hoàn toàn dung nhập tới thế giới trò chơi.
Bảng tin trước mặt nhấp nháy.
( Chào mừng người chơi đến với thử nghiệm trò chơi Đấu La Đại Lục - chúc người chơi trải nghiệm trò chơi an toàn cùng hài lòng khi sử dụng dịch vụ)
Âm thanh máy móc từ đỉnh đầu truyền xuống, giọng nữ rất dễ nghe, Diệp Phi Linh đột nhiên có cảm giác bản thân đang ở trong khu thương mại trải nghiệm. Dẫm chân bước một bước, cảm xúc lành lạnh truyền tới khiến nàng thật sự rung động.
- Bạn có cần hướng dẫn không?
Âm thanh non nớt nhẹ nhàng lan đến. Trước mặt Diệp Phi Linh lập tức xuất hiện một con ong màu tím có hoa văn sặc sỡ, đỉnh đầu nó treo hai chữ '' Hướng Dẫn '' màu vàng nhạt.
- Giúp ta!
Diệp Phi Linh liền gật đầu, đối với con ong yêu cầu trợ giúp. Lập tức con ong ảo hóa thành hình dạng con người, mặc dù hơi nhỏ một chút, nhưng giống như một tinh linh xinh xắn, mang theo nguyên tắc trò chơi đến hướng dẫn Diệp Phi Linh tường tận từng chi tiết.
— QUẢNG CÁO —
Bởi vì không còn là PC, người chơi phải tự mình tu luyện. Ong nhỏ chớp lên đôi mắt ngũ sắc, hai cái râu trên đầu chạm nhẹ vào nàng, đối với Diệp Phi Linh truyền tới công pháp Bách Hoa Cốc, hướng dẫn nàng tu luyện.
Hơn nữa nó còn truyền tải tới Diệp Phi Linh lượng lớn bản đồ, người chơi phải tự mình trải nghiệm tu luyện, mặc dù túi không gian và chỉ số cá nhân cùng cấp bậc giữ nguyên, nhưng thời gian trải nghiệm Kiếm Hiệp thế giới này chỉ kéo dài trong một tháng, sau đó, tất cả đều sẽ tiến đến Đấu La thế giới.
- Như vậy, ta may mặc cùng ăn uống đều là phải tự mình làm sao?
Diệp Phi Linh ngẩng đầu nhìn ong nhỏ. Vừa kết thúc tu luyện, trong bụng nàng dâng lên một cỗ nhiệt lưu vô cùng kỳ lạ, cái luồng khí này không chỉ lan tỏa ấm áp khắp bản thân, ngược lại truyền đến đầu ngón tay một cái liền hóa thành chỉ lực.
Ong nhỏ gật đầu, đối với Diệp Phi Linh hướng dẫn chiêu thức tấn công. Dùng nội lực di chuyển quanh thân mình, sau đó chuyển hóa tới lòng bàn tay, tức khắc nội lực phát ra, uy lực nháy mắt chấn vỡ một tảng đá.
Ấy là bởi vì Diệp Phi Linh đã là level 49. Trong tay nàng còn có một thanh dao găm, mặc dù treo trên thắt lưng trông như dở hơi, nhưng mà bắt buộc phải treo lên người thì mới được cộng chỉ số công kích.
Tích.. tích.. tích..
Âm thanh tin báo quen thuộc phát lên. Diệp Phi Linh lạ lẫm nhìn màn hình khung báo tin nhắn ở trước mặt.
— QUẢNG CÁO —
[Tình Lữ][Tình Minh]: Phi Linh, chúng ta gặp nhau đi?
[Tình Lữ][Tình Minh]: Vốn là muốn gặp ngươi ở ngoài, nhưng thời gian này công việc ngập đầu, không thể tới đưa ngươi du ngoạn. Trò chơi này có rất nhiều cảnh đẹp, chúng ta cùng nhau ngắm?
[Tình Lữ][Diệp Phi Linh]: Thật ư, vậy thì tốt quá!
Diệp Phi Linh trong lòng rung động, nàng hiểu được những cái mệt mỏi cùng vất vả trong công việc của Tử Hàm, cho nên đối với Lâm Siêu lời nói hoàn toàn tin tưởng. Hơn nữa trong khoảng thời gian nàng phát bệnh, Tử Hàm có nói bác sĩ là hắn tìm tới.
Diệp Phi Linh thật sự rất cảm động. Mới gặp, quen biết được một thời gian, hơn nữa nàng cùng hắn còn chưa có nói cái gì ở bên ngoài, chỉ là đơn thuần trong trò chơi trêu chọc, cuối cùng hắn lại giúp đỡ mình như vậy.
Lâm Siêu báo tới tọa độ, nhìn tới thân ảnh Diệp Phi Linh mặc váy cổ trang màu hồng nhạt mỉm cười bước tới, ánh mắt có chút kinh ngạc.
Trò chơi chỉ là mô phỏng bản thể, nhưng thế này... thật sự giống như gặp ngoài đời. Hơn nữa trang phục Bách Hoa Cốc này rất hợp với tạo hình của Diệp Phi Linh, hắn giống như nhìn thấy thân ảnh thiếu nữ yêu kiều đang đợi chờ lang quân tới đón.
Cảnh vật trong trò chơi là tạo dựng, nhưng hồ nước trong vắt đến thế này, một nam một nữ đứng trên thuyền nhỏ chầm chậm trôi, tự nhiên toát lên khung cảnh ngọt ngào đến không ngờ.
- Trò chơi này thật sự rất đặc sắc!
— QUẢNG CÁO —
Diệp Phi Linh cảm thán, nhìn tới thác nước hùng vĩ đang chảy trước mặt, cảm thấy thật sự là đẹp.
Lâm Siêu gật đầu, sau đó nhìn tới Diệp Phi Linh đứng ở đầu mạn thuyền hóng gió, cánh hoa đào nhẹ bay bay, bất tri bất giác tiến lại gần nàng.
- Có muốn cùng ta bay lượn như trên phim không?
Tình Minh ôm lấy eo nhỏ mỹ nữ, khẽ điểm nhẹ mũi chân, hai người đạp lên phiến lá sen trên mặt nước, xứng thực song túc song phi dạo quanh thác.
Diệp Phi Linh nháy mắt đỏ mặt.
Tạo hình của Đường Môn vốn dĩ rất yêu nghiệt, nam tử tóc đen dài, cộng với gương mặt Lâm Siêu bên ngoài ăn cả nét cổ trang, hơn nữa còn không có mặc áo, quanh thân quấn một cái khăn cổ màu xanh có hoa văn làm điểm nhấn, trông vừa tà mị lại vừa hút mắt. Đối với một cái trạch nữ như nàng mà nói, chỉ hận không thể sớm bổ nhào, bây giờ đứng cạnh, trái tim lại trật từng nhịp.
- Ngươi thích ta chứ?