Rút kinh nghiệm từ chiến bại của học viện Thiên Đấu Hoàng Gia, khán giả tuy cổ vũ cho học viện Tượng Giáp rất náo nhiệt nhưng cũng không dám coi thường những người mặc đồng phục màu lục đang chậm rãi tiến vào sàn đấu nữa, thay vào đó một trong số những người này lại trở thành tâm điểm bàn tán sôi nổi.
Ba vị Giáo Úy nhíu mày nhìn một tiểu cô nương, Mộng Thần Cơ nói: “Trí Lâm, ta nhớ không lầm thì đó là cháu gái Phất Lan Đức, lần trước hắn bảo con bé chỉ là người bình thường.”
Trí Lâm vuốt bộ râu bạc lắc đầu: “Nó xuất hiện ở đây có nghĩa chúng ta đã bị lừa, có lẽ thêm một đứa trẻ ưu tú bị chúng ta bỏ qua.”
Hoàng đế nghe được tò mò đưa mắt nhìn cô gái nhỏ nhất trong bảy người đội Sử Lai Khắc, kinh ngạc đối Ninh Phong Trí hỏi: “Ninh tông chủ, ngươi cảm nhận được thực lực của con bé sao? Đây là chuyện gì?”
Trước đó Ninh Phong Trí chưa thật sự gặp mặt Nana, Vinh Vinh giữ kín bí mật của Nana nên Ninh Phong Trí hoàn toàn mờ mịt như bao người khác, bất quá hắn biết một điều: “Bệ hạ, Sử Lai Khắc trước kia nổi tiếng là học viện chỉ thu nhận quái vật, học sinh trong đó số lượng ít ỏi nhưng thiên phú kinh người. Sau này hợp lại với Lam Bá học viện mới có Sử Lai Khắc như bây giờ, cô bé đó có thể chính là một học sinh vũ hồn biến dị đặc biệt mà Sử Lai Khắc phát hiện thu nạp.”
“Ồ, chỉ thu quái vật, thật có ý tứ.” Hoàng đế gật đầu ra vẻ hài lòng cảm thán, trước đó Lam Ngân Thảo tu luyện cường đại, thêm vũ hồn thực lực ẩn dấu thâm sâu, vũ hồn biến dị phong phú luôn làm cho hắn được mở mang tầm mắt.
Bạch Y Giáo Chủ khóe mắt cong lên một sợi chỉ, Đường Tam, giờ lại xuất hiện một hồn sư kì lạ. Vũ Hồn Điện sẽ không để cho hồn sư nào mạnh mẽ vượt ra tầm tay nó khống chế.
Khán đài quan chiến một mảnh xôn xao. Sử Lai Khắc hết người hay sao mà để một con nhóc lên thi đấu? Ta xem là bọn họ sợ học viện Tượng Giáp rồi haha! Ta thấy nó sợ đến cả vũ hồn cũng không thể phóng thích ra đi! Thật tội nghiệp haha!...v...v...
“Ai, thật là, nói xấu người ta thì nói nhỏ nhỏ thôi chứ? To như vậy còn sợ ta không nghe được sao?” Nana tức dậm chân.
Tiểu Vũ bật cười kéo tay Nana: “Ngoan nào cô bé, đợi lát nữa cho bọn chúng ngậm miệng bằng thực lực của ngươi!”
“Tiểu Vũ, lời này là khuyên hay cười ta vậy hả?”
“Được rồi đừng nghịch nữa, đối thủ đang vào sàn đấu, chú ý.” Đường Tam lớn tiếng hô kéo mọi người tập trung.
Đội ngũ của học viện Tượng Giáp khí thế bức người tiến vào, cơ thể mỗi người đều phi thường cao to lực lưỡng cho thấy rõ họ là hồn sư phòng ngự vô cùng mạnh mẽ. Người dẫn lời nhanh chóng mở ra cánh trắng sau lưng bay một vòng quanh trường đấu, dừng lại trước một màn hình ánh sáng bắt đầu giới thiệu các tuyển thủ theo hình ảnh xuất hiện trên màn hình.
“Trận chiến hôm nay Sử Lai Khắc phái ra bốn tuyển thủ như hôm qua là Đường Tam, Tiểu Vũ, Hoàng Viễn, Kinh Linh. Các tuyển thủ mới xuất hiện là Sở Phượng Na vũ hồn Điệp Thần Trượng hồn tôn cấp 39 Chu Trúc Thanh vũ hồn U Minh Linh Miêu và Áo Tư Ca vũ hồn hệ đồ ăn, hai người đều là hồn tông hồn hoàn hai vàng hai tím.
Đối mặt là học viện Tượng Giáp, các tuyển thủ vũ hồn là Cự Tượng Ma Mút, đội trưởng Hô Diên Lực là hồn tông cấp 45, bên cạnh đó còn có hai vị hồn tông cấp 41 hồn hoàn hai vàng hai tím và các tuyển thủ còn lại đều là hồn tôn đã sắp tiếp cận hồn tông, hồn hoàn là phối bì tốt nhất hai vàng một tím. Thật không hổ là học viện Tượng Giáp, đội ngũ mạnh mẽ như vậy cũng có đến ba vị hồn tông. Xem ra đối thủ của họ phải cẩn thận rồi, chúng ta hãy xem xem họ giành chiến thắng như thế nào đây.”
Vẫn là hơi chút thiên vị nhưng so hôm qua đã đỡ nhiều, Nana cười nhìn lên đối thủ trước mặt, to con khủng khiếp, cũng phải 2m rưỡi cao, cảm giác như hắn dẫm một cái là cô sẽ bẹp dí: “Tiểu Vũ, Trúc Thanh, ta thấy sợ thân hình bọn họ quá.”
“Haha, tiểu nha đầu cũng có mắt nhìn đấy, khôn hồn thì nhảy xuống đi đỡ mất công bọn ta ra tay.” Một tên học viện Tượng Giáp hùng hổ đe dọa.
Áo Tư Ca vênh váo cười cợt: “Tự hào gì chứ? Lát còn xem ai ném ai xuống đài.”
“Ngươi...”
“Đủ rồi, lui lại!” Hô Diên Lực trừng mắt cho đội viên của mình yên lặng. Hô Diên Lực là cháu trai tông chủ Tượng Giáp Tông, trong tông môn hắn là người trẻ nổi bật đáng tự hào.
Tuyên bố trận chiến bắt đầu vang lên, hai bên đồng loạt phóng xuất vũ hồn. Phía học viện Tượng Giáp khí thế áp đảo, to lớn thân thể cùng to lớn thú vũ hồn hình voi ma mút phía sau, tay họ cầm một chiếc khiên chắn lớn bằng hồn lực hội tụ, ầm ầm dàn trận ngang tiến lại Sử Lai Khắc, kèm theo đó là những tiếng hô có nhịp điệu, như thiên quân vạn mã hành binh, nếu Sử Lai Khắc cứ đứng như thế thì chắc chắn họ sẽ bị nghiền ép trọng thương rơi đài.
Nhưng khán giả hốt hoảng kinh ngạc, Sử Lai Khắc thật sự không động. Duy trì đội hình tam giác ngược với tiểu cô nương đứng chắn ở đỉnh đối mặt với tấn công ầm vang của học viện Tượng Giáp. Trong khi những người phía sau hồn hoàn quay vòng sáng chói, cô gái này lại một mảnh tĩnh lặng như một người hoàn toàn bình thường, chỉ có cây trượng lấp lánh cùng vòng sáng màu bạc dưới chân vừa triệu hồi mới có thể chứng minh cô ta là hồn sư. Chẳng lẽ nói học viện Sử Lai Khắc sợ Tượng Giáp đến không thể phản ứng?
Hoàng đế khó hiểu: “Ánh mắt bọn nhỏ không giống đang sợ hãi, bọn chúng có kế hoạch gì đây, là tự tin có thể chống đỡ thế tấn công của hệ phòng ngự mạnh nhất sao?”
Ninh Phong Trí khẽ cười: “Bệ hạ, xem ra là sắp có điều bất ngờ, cô bé đó chắc chắn là át chủ bài trong trận chiến hôm nay, không chỉ hồn lực, ngay cả hồn hoàn cũng không thích phóng đi ra. Nếu không có vũ hồn và vòng sáng đó, ta cũng thật nghi ngờ.”
“Ổ, Sử Lai Khắc, quả nhiên nhân tài như mây, so với... hừ!” Hoàng đế vuốt bộ râu bạc liếc mắt nhìn Tuyết Tinh thân vương khiến hắn giật thót một mực cúi đầu im lặng.
Bạch Y Giáo Chủ đưa mắt nhìn tông chủ Tượng Giáp tông Hô Diên Chấn, không biết đang trao đổi cái gì.
Sự bất động của Sử Lai Khắc đem đến không ít tò mò cho đội tuyển học viện Tượng Giáp nhưng họ cũng không có ý rút lui thế tấn công, phòng ngự không chỉ để phòng ngự một chỗ, ngươi có thể dùng ưu điểm mạnh mẽ chắc chắn của nó để chuyển sang dồn ép. Khi cảm nhận được dư ba trận hình đã ép sát đến đối thủ, Hô Diên Lực trừng mắt phát hiện bọn hắn không thể tiến lên. Bảy người to lớn đứng dậm chân hung hăng một chỗ.
“Đội trưởng, chuyện gì đang xảy ra? Chúng ta đang bị đình chỉ, sao có thể?” Một đội viên đội tượng giáp kinh ngạc la lên, rõ là bị chút đả kích, sức mạnh của họ trước giờ chỉ tiến thẳng sẽ khiến đối phương tự biết khó mà lui.
Hô Diên Lực không nói, cúi mặt nhìn cô gái nhỏ bên dưới đối diện hắn, cô ta cười rất nhẹ nhàng nhưng sức mạnh từ vòng sáng màu bạc dưới chân cô ta không hề yếu nhược. Nó đang cấp tốc lan tràn thành một vòng bảo hộ lấy toàn bộ đội viên Sử Lai Khắc, đó là hồn kĩ gì? Hô Diên Lực không hề cảm giác nó tồn tại.
Nana lần này cố ý thả ra ánh sáng trên vòng phòng ngự thật chói mắt để tất cả mọi người đều có thể xem thấy, tránh cho họ không cảm nhận được mà buông lời vu khống gian lận. Vòng phòng ngự hoàn chỉnh thiết lập, bên ngoài dù khí thế ầm vang bên trong cũng chỉ một mảnh yên bình. Kinh Linh, Hoàng Viễn lần đầu thấy vòng phòng ngự mạnh mẽ như vậy không khỏi ngưỡng mộ sờ thử một chút.
Áo Tư Ca rời đội hình đến sát phía trước hất cằm nhìn Hô Diên Lực: “Sao hả? Cái gì mà phòng ngự mạnh nhất, ngươi có thể phá hồn kĩ của Nana sao?”
Trận thế đã bị vô hiệu, Hô Diên Lực tức giận đến không thể mở miệng, một tên đội viên hùng hổ đấm trên vòng ánh sáng la lớn: “Hèn hạ, chỉ biết phòng ngự có gì mà đáng tự hào, giỏi thì hãy ra đây đánh với bọn ta!”
Áo Tư Ca ánh mắt đê tiện chu môi nhìn hắn: “Phòng ngự là hèn hạ, vậy danh hiệu phòng ngự mạnh nhất của các ngươi cũng có nghĩa là hèn hạ bậc nhất đi. Hahaha!”
Câu này chọc thật là thâm sâu, Sử Lai Khắc và ít nhiều khán giả đều không thể nhịn cười hướng học viện Tượng Giáp. Hô Diên Chấn tức giận đến nổ phổi, đứng phắt dậy nhìn đội ngũ Sử Lai Khắc với ánh mắt ăn tươi nuốt sống. Bạch Y Giáo Chủ nhìn hắn một cái rồi nhắm mắt ra vẻ mệt mỏi nói: “Chớ kích động, bảo cháu trai của ngươi đừng khiến ta thất vọng, hừ!”
Hô Diên Lực nắm chặt tay đánh một cái thật mạnh trên vòng ánh sáng, tất nhiên không có chút ảnh hưởng, hắn lập tức phát động trận hình tấn công tiếp theo: “Ta không tin có phòng ngự nào chống đỡ được đòn đánh này, hãy cầu mong các ngươi không bị ta giết chết!”