Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân

Chương 113: Chương 113: Vạch trần âm mưu




Nana nhìn Mã Hồng Tuấn chán hết nói nổi, đối thủ của hắn là nữ tử nhan sắc động lòng vũ hồn Mị Hồ, ngay từ đầu Mã Hồng Tuấn đã trúng chiêu mê hoặc làm một cái đê tiện người cho cô ta đánh. Áo Tư Ca bên cạnh đê tiện không kém, mắt và miệng của hắn đã muốn nhảy ra vòng phòng hộ, Nana bực bội tự đánh chính đồng đội khiến khán giả thật, ba chấm.

Đới Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh so ra kém hơn ca ca tỷ tỷ của họ bất quá chiến ý và quyết tâm hai người chưa bao giờ thua, trận chiến kéo dài đã lâu vẫn chưa phân thắng bại. Nhưng Đới Duy Tư không thỏa mãn cứ đánh qua lại thế này, hắn và Chu Trúc Vân trực tiếp thi triển vũ hồn dung hợp kĩ, Đới Mộc Bạch cũng nhanh chóng nắm tay Chu Trúc Thanh. Trên sàn đấu đồng thời xuất hiện hai con U Minh Bạch Hổ phi thường lớn làm khán giả trầm trồ, kinh ngạc hơn khi con U Minh Bạch Hổ màu đen của Đới Duy Tư không tấn công con hổ còn lại mà là chuyển hướng vồ tới Đường Tam.

Bị vây trong trận thế gương kính không gian, Đường Tam tập trung tinh thần đã xác định được kẻ đánh lén một kích Tử Cực Ma Đồng xuất ra làm tên này chấn động tinh thần cắt đứt hồn kĩ rơi xuống sàn, Đường Tam phóng thích hồn kĩ thứ ba Lam Ngân Thảo Chu Võng Phúc Nhược, dùng tấm lưới lớn phụ gia độc tố trói đối thủ dự định ném xuống đài thì Đường Tam bất ngờ phát hiện chính mình đang trong tầm một đầu hổ lớn chụp tới.

Khán giả kinh hô lên một tiếng, không có chuẩn bị ứng đối trúng chiêu này Đường Tam có thể sẽ mất mạng. Đới Mộc Bạch hoảng hốt mặc cho U Minh Bạch Hổ đang mất đà hắn cũng cố chống chân xoay người lập tức nhảy đến đỡ cho Đường Tam, U Minh Bạch Hổ màu trắng bị thương nghiêm trọng nằm ngay trước mặt Đường Tam. Nana nghe tiếng động dừng đánh Áo Tư Ca nhìn đến thất kinh, thu phòng hộ vọt tới trị liệu nhưng Đới Mộc Bạch hất đầu hổ ý nói không cần, Nana hiểu hắn đây là muốn tự sức mình chiến thắng, hắn nhất định làm được.

Đội Tinh La Hoàng Gia học viện hiện giờ có hai thành viên bị loại, hai người dùng vũ hồn dung hợp kĩ, một người bị Tiểu Vũ đánh thành đầu heo, một người bị Đường Tam trói, còn cô gái cuối cùng Nana đã ra tay xử đẹp. Đá ba thành viên Tinh La đến cùng một chỗ trên không, Đường Tam cho Mã Hồng Tuấn một phút huy hoàng phát huy thực lực, hồn kĩ thứ tư Phượng Hoàng Tiếu Thiên Kích, Mã Hồng Tuấn xuất đoàn hỏa như núi lửa phun trào khiến ba người này mất khả năng chiến đấu, loại.

Đội Sử Lai Khắc năm người đi tới một bên xem trận chiến của hai con U Minh Bạch Hổ, Áo Tư Ca nhăn mặt: “Lão đại sẽ thắng chứ? Hổ của hắn bị thương lại còn có vẻ yếu hơn.”

“Nhị ca, phải tin tưởng. Lão đại đã hiến mắt thần cho Trúc Thanh, ta tin tưởng so ca ca hắn thì tình cảm của lão đại và Trúc Thanh bền chặt hơn, vũ hồn dung hợp kĩ càng là độ cao hòa hợp.” Chỉ cần một chất xúc tác nữa thôi, cố lên lão đại. Nana nắm chặt tay ánh mắt quyết tâm cổ vũ cho Đới Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh.

Mã Hồng Tuấn gật đầu chắc chắn: “Ta luôn tin lão đại sẽ làm được.”

Sử Lai Khắc mọi người đều tràn đầy lòng tin quyết thắng. U Minh Bạch Hổ đen dũng mãnh gặm cắn U Minh Bạch Hổ trắng không thể phản kháng, Sử Lai Khắc vẫn cổ vũ càng lớn tiếng. Dường như cảm nhận được sự cổ vũ của mọi người, từ trong không gian của vũ hồn dung hợp kĩ Chu Trúc Thanh nắm tay Đới Mộc Bạch: “Mộc Bạch, mọi người luôn ở phía sau ủng hộ chúng ta, ta đến đây vì muốn tìm ngươi nhưng ta thật hạnh phúc khi gặp được tất cả mọi người. Tỷ tỷ nói ta ngu ngốc bất quá, ta cảm thấy mình may mắn. Từ lúc ngươi hiến mắt cho ta, ta đã hoàn toàn thuộc về ngươi, ta giao toàn bộ trái tim cùng linh hồn cho ngươi, không mảy may nghi nghờ cùng trách móc. Ta yêu ngươi, Mộc Bạch.”

Đới Mộc Bạch cảm động ôm chầm lấy Chu Trúc Thanh dịu dàng mà kiên định: “Trúc Thanh, ta cũng yêu ngươi.”

Giây phút đó từ giữa hai người một đốm sáng nhỏ đã lóe lên rồi nhanh chóng biến lớn, phía ngoài U Minh Bạch Hổ màu trắng đang bị thương bỗng gầm lên một tiếng vang trời chấn động U Minh Bạch Hổ màu đen ra xa. U Minh Bạch Hổ trắng đứng lên oai vệ, trên thân nó tán phát ra vô cùng chói mắt quang mang, làm tất cả kinh ngạc khi sức mạnh của nó không những nhanh chóng hồi phục mà còn lấy đà cấp tốc tăng lên, lông mao bởi hồn lực cường đại rung động trông như toàn thân hổ đang bốc lửa hừng hực. Dưới sự chăm chú trầm trồ, U Minh Bạch Hổ trắng trên lưng mọc ra bốn chiếc cánh to lớn đẹp đẽ, tiếng gầm của nó chấn động như tiếng cự thú từ thời hồng hoang, hình thái tối cường vũ hồn dung hợp kĩ, U Minh Bạch Hổ Chân Thân.

Năm người trên sàn đấu vui mừng nhảy cẫng hoan hô, lão đại của họ đã làm được, không bao giờ khiến họ thất vọng. U Minh Bạch Hổ trắng sau khi mọc cánh đã có thêm kĩ năng phi hành, gặm lấy U Minh Bạch Hổ đen ném lên không trung tấn công dồn dập, chẳng mấy chốc vũ hồn dung hợp kĩ của Đới Duy Tư và Chu Trúc Vân đã bị phá, U Minh Bạch Hổ trắng một kích sau cùng có thể khiến hai người trọng thương nhưng nó đã không làm. Đới Mộc Bạch nhẹ nhàng thoát đi vũ hồn dung hợp kĩ ôm lấy Đới Duy Tư nhỏ giọng: “Ca ca, ta biết ngươi luôn thương ta, đừng lừa dối ta nữa.”

Trước đó một lúc Đới Mộc Bạch chuẩn bị hạ chiêu hắn đã thấy Đới Duy Tư cười, hắn biết rõ ca ca vẫn là ca ca từ nhỏ thương yêu hắn mặc cho cách thức cạnh tranh độc ác của hoàng thất. Đới Duy Tư thở dài ôm chầm lấy vai Đới Mộc Bạch: “Đệ đệ, đệ đã thắng, tại sao không làm, tại sao không giết ta? Đệ muốn nhu nhược tới bao giờ? Giết ta, đệ mới là mạnh nhất, mới có được truyền thừa Thánh Vương.”

Đới Mộc Bạch ngơ ngác đẩy ra bả vai Đới Duy Tư: “Ca ca, ngươi nói Thánh Vương?”

Đới Duy Tư thở dài: “Phải, Vũ Hồn Điện đã tới tìm ta, nói nếu ta giết chết Đường Tam sẽ cho ta truyền thừa Thánh Vương. Nếu đệ giết ta, đệ sẽ là người kế vị ngai vàng, Thánh Vương cũng sẽ chọn đệ.”

“Nhưng ta đã có được truyền thừa, chỉ là... Đới Thiên, tên bỉ ổi đó hại Trúc Thanh, ép ta bỏ đi sức mạnh.” Nhắc đến chuyện này Đới Mộc Bạch điên tiết, Trúc Thanh vì hắn mà trở thành người bị hại suýt mất mạng.

Đới Duy Tư không hiểu chuyện gì xảy ra: “Sao có thể? Hủy đi sức mạnh Thánh Vương là phản bội tộc Tà Mâu.”

“Vậy nếu chính Đới Thiên là người phản bội thì sao? Còn nói, sau lưng hắn có Vũ Hồn Điện?” Đường Tam cùng những người khác đi tới, Đường Tam nói tiếp: “Hai người nghĩ xem, có lẽ mục đích Đới Thiên muốn làm suy yếu sức mạnh hai người, khiến Mộc Bạch mất cơ hội hóa thần, Vũ Hồn Điện mượn tay Đới Duy Tư diệt trừ ta. Người có lợi cuối cùng trong lần này, chỉ có Vũ Hồn Điện.”

“Thật sự tất cả, là âm mưu của hắn và Vũ Hồn Điện?” Khỏi nói những lời của Đường Tam làm huynh đệ Đới Mộc Bạch kinh ngạc cỡ nào, trong tộc lại xuất hiện tay sai của Vũ Hồn Điện, ngoài hắn liệu còn ai nữa?

Nana mỉm cười đưa mắt nhìn trên khán đài một tên khoác áo choàng đen lén lút rời đi, ánh mắt lập tức biến lạnh: Trốn? Ta đã nói sẽ đòi lại. Vai diễn đến đây là kết thúc, vĩnh biệt. Đới Thiên.

Không ai chú ý, bên cạnh Nana một bóng trắng nhỏ lóe lên rồi nhanh chóng biến mất.

Sử Lai Khắc chiến thắng, âm mưu của Đới Thiên và Vũ Hồn Điện bị bại lộ, Đới Duy Tư cho người bắt Đới Thiên nhưng chỉ tìm được xác hắn phía ngoài Vũ Hồn thành, không có biểu hiện đánh nhau, Đới Thiên như đang ngủ mà chết, lệnh người sợ hãi là hai mắt của hắn đã bị vật gì móc ra sạch sẽ để lộ hai lỗ sâu hom hỏm. Thuộc hạ bên cạnh hắn đã bỏ trốn không có tung tích.

Quay lại chỗ ở, Nana vuốt ve Tiểu Tuyết vui mừng phát hiện tiểu Tuyết thế mà hai mắt biến màu giống y Đới Mộc Bạch. Tiểu Tuyết là Cửu Vĩ Hồ, tuy nhỏ nhưng huyết thống cao quý so Tà Mâu Bạch Hổ chẳng kém bao nhiêu, hấp thụ mắt của hồn sư vũ hồn Tà Mâu Bạch Hổ khiến nó đang tấn cấp thành Tà Mâu Cửu Vĩ, khả năng có thể biến thân chiến đấu mạnh mẽ a. Nana sau khi phấn khích thì tự tát mình một cái cho tỉnh, ăn mắt tu luyện có phải là muốn làm tà hồn sư hay không? Nana không bao giờ chấp nhận chuyện đó, tiểu Tuyết vẫn là tiểu Tuyết tốt nhất.

Tần Minh lại tới giận dỗi kéo Nana ra ngoài phụng phịu: “Nana, ngươi rất thích nhìn nam nhân?”

Nana biết hắn đây là vì chuyện cô nhìn Đới Duy Tư: “Ta thấy hắn giống lão đại nên xem một chút, đâu có ý gì.”

“Ta không thích ngươi chăm chú soi xét nam nhân.”

Nana khóe miệng giật giật: Tần Minh, đừng thẳng thắn quá được không, ta rất khó xử đấy.

Tần Minh thấy Nana không trả lời thì càng giận ôm chặt lấy cô: “Ta không phải cũng rất tuấn tú sao? Ngươi không hài lòng điểm nào ta có thể cố gắng sửa. Không thì kiếp này ngươi chịu thiệt thòi một chút, kiếp sau ta sẽ là một đại mỹ nam cho ngươi ngắm. Được không?”

Nana bật cười đẩy hắn ra, nhìn kĩ một chút trên mặt hắn rồi sờ cằm nói: “Đại mỹ nam? Ta không thích, ta chỉ hâm mộ. Ngươi còn muốn làm mỹ nam?”

“Khác gì nhau?” Tần Minh khó hiểu.

“Tất nhiên khác rồi, một cái là thích ở bên sống cùng nhau, một cái là chỉ để ngắm. Ngươi đã nghe câu mỹ nam là của nhà người ta chưa?” Nana bộ dáng hiểu biết chỉ dạy cho Tần Minh.

Tần Minh càng là không hiểu lắc đầu: “Ta chỉ muốn ngươi nhìn một mình ta.”

Nana ôm trán: Đồ đần này, ai cũng có ít nhất một thần tượng đẹp trai xinh gái để ngắm, chẳng lẽ hắn không có?

Tặc lưỡi một cái Nana gật gật cho qua: “Được rồi, sau này ta không nhìn nữa, được chưa? Trở về đi thôi, đến giờ ăn rồi đấy.”

Tần Minh tuy không tin nhưng không thể nói thêm, vội vàng đuổi theo nắm tay Nana đi trở về khách sạn chuẩn bị ăn tối với mọi người. Hắn trong lòng thầm quyết tâm cầu thần linh, kiếp sau nhất định phải cho hắn làm một cái đại đại mỹ nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.