Liễu nhị long mặc dù đối với Đường Tam không hiểu rõ nhiều lắm, nhưng
lúc trước, khi nghe Đường Tam và đại sư tranh luận đã làm nàng rất là
hâm mộ, càng huống chi Đường Tam vừa chính là người trong mộng của đệ tử duy nhất, vị yêu ốc cập ô. Nàng đối với Đường Tam tuy không giống đại
sư cùng phất lan đức lo lắng như vậy , nhưng cũng rất ân cần.
"Nhị long,sao không nghỉ ngơi một lúc đi . " Phất lan đức dừng lại , có chút thở dốc, đúng là một ngày tìm kiếm vất
vả, mặc dù đối với hắn , hơn bảy mươi cấp hồn thánh mà nói, như vậy cũng không tính gì cà, nhưng về mặt tinh thần thì đã có chút mệt mỏi.
Liễu nhị long dừng bước, đi tới trước mặt phất lan đức cùng đại sư , nhìn vẻ mặt ưu tư của đại sư, an ủi nói: "bình tĩnh, ngươi đừng quá lo lắng. Ta nghĩ, độc cô bác kia cũng không nhất
định sẽ giết Đường Tam. Nếu theo lý thuyết mà nói, hắn mà tới bất kỳ nơi nào của học viện mà hạ thủ đều được, cần gì phải đem Đường Tam bắt đi
để giết chứ? "
Đại sư thở dài một tiếng, trong mắt lóe ra sự thống khổ , "Không, thực ra ngươi không rõ . Độc Cô Bác bắt Đường Tam đi, tất nhiên bởi vì
lúc đầu Đường Tam đã làm thương tổn độc cô nhạn , hơn nữa Đường Tam đã
để lộ ra thiên phú về mặt dùng độc. Nếu ta đoán không sai, độc cô bác
kia nhất định là đối với tài dụng độc của Đường Tam mà sinh ra hứng thú. Muốn xem khả năng dụng độc của Đường Tam đến tột cùng là cái gì. Hơn
nữa, ta có thể khẳng định, độc cô bác tuyệt sẽ không lưu lại tánh mạng
của Đường Tam . Chỉ là muốn xem Đường Tam có thể làm cho hắn lợi dụng
bao lâu thôi. Tên Độc cô bác này nửa chính nửa tà, danh tiếng tại hồn sư giới cho tới bây giờ đều không tốt, hết thảy đều dựa vào chính mình
không phân biệt tốt xấu, lấy thiên phú của tiểu tam , nếu đổi lại ta là
hắn, tuyệt sẽ không bỏ qua tiểu tam . "
Phất lan đức cười khổ một tiếng, "Nếu tiểu tam thật sự xảy ra chuyện, chúng ta làm như thế nào để giải thích với kẻ kia chứ ? "
"Người kia? Ngươi nói chính là người nào? " Liễu nhị long có chút nghi hoặc hỏi.
Phất lan đức vừa định mở miệng, đột nhiên một tiếng tiếng huýt gió từ xa xa
truyền đến, tiếng huýt gió cuồn cuộn như sấm, phá hư màn đêm yên tĩnh,
làm cho hồn thú trong rừng rậm phải xôn xao cả lên.
Ba người liếc
nhau, cơ hồ đồng thời đứng lên . Bọn họ đương nhiên nghe được trong
tiếng huýt gió kia ẩn chứa uy thế kinh người, mà loại uy thế này cũng là chuyên thuộc về phong hiệu đấu la . Ở trong rừng rậm , chẳng lẻ còn có
người thứ hai đạt đến phong hiệu đấu la sao?
Thân hình một lần nữa
chuyển động, bằng vào phán đoán đối với vị trí nơi phát ra tiếng huýt
gió , ba người phóng lên, bay nhanh đi.
Độc cô bác đứng ở cái động
khẩu, nhìn bầu trời đêm xa xa , trong mắt bích quang lóe ra. Hai tay để
phía sau phun ra một ngụm trọc khí.
Lúc này, hắn vừa mới thấy được sự thống khổ kinh khủng của Đường Tam, nếu chỉ là đau đớn, có lẽ sẽ nhẫn
nại một ít sẽ qua đi nhưng cảm giác tê dại kia không phải người nào cũng có thể chịu được. Lấy thực lực của độc cô bác , lúc này cũng là toàn
thân quần áo ướt đẫm, hắn đối với tiếng huýt sáo dài phát ra kia, chứa
chất đầy âm thanh thống khổ mà cảm thấy trong lòng buồn bực.
Không
biết có phải tiểu tử kia đã chết không . Độc cô bác trong lòng âm thầm
thầm nghĩ. Đối với hắn băng hỏa lưỡng nghi nhãn là phi thường quen
thuộc, địa phương này căn bản không phải là nơi sinh vật có thể sinh tồn . Các loại thảo dược rậm rạp tươi tốt nhưng thực vật có thể sinh tồn,
cũng không có nghĩa là sinh vật có thể tồn tại được.
Hắn đã từng
chứng kiến một con tuyệt độc lục đầu minh tích tiến vào trong phạm vi
băng hỏa lưỡng nghi nhãn, nhưng chỉ mấy canh giờ sau cùng phải bạo thể
mà chết.
Không biết tại sao, độc cô bác lúc này có chút hối hận, đối
với Đường Tam nói, hắn vẫn còn tin vài phần , nếu tiểu tử kia thật sự
giải trừ được độc trên người chính mình cùng cháu gái thì tiểu tử kia
lúc này chẳng phải là buông tha cơ hội là tốt nhất sao ?
Có lẽ, cái này đối với hắn ít nhiều cũng là một khảo nghiệm quá gian nan .
Nghĩ tới đây, tâm tình của độc cô bác thoáng xuất hiện vài phần biến hóa,
hồi tưởng tới thiên phú của Đường Tam , hắn đột nhiên cảm giác được, có
lẽ đứa nhỏ kia thật sự là có biện pháp để giải độc cho chính mình?
Không được, Độc Cô Bác trong mắt quang mang chợt lóe, hắn quyết định quay vào Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn để xem, nếu Đường Tam còn sống thì hắn sẽ đem
Đường Tam ra .
Ngay khi độc cô bác chuẩn bị hướng đỉnh núi đi , đột
nhiên, ba tiếng huýt sáo dài đồng thời vang lên, hai cao một thấp, dù
trầm thấp, hoặc là cao vút, nhưng lại đều tràn ngập địch ý mãnh liệt .
Tiếng huýt gió bay nhanh đến gần, nghe tiếng huýt gió tựa hồ người cũng
đã tới dưới chân núi rồi.
Độc cô bác hai mắt có chút nheo lại, khinh thường hừ một tiếng, "Cư nhiên dám khiêu chiến với ta sao ? Hảo a, ta thật muốn nhìn, là ai mà có lá gan lớn như vậy. "
Bỏ qua ý định quay vào chỗ Đường Tam,sau vài bước Độc cô Bác đã đi tới
động quật trước vách núi và hướng dưới chân núi nhìn lại, chỉ thấy ba
đạo thân ảnh, chính như đồng tinh hoàn bay nhanh về hướng vị trí chính
mình .
Chứng kiến ba người này, trong mắt Độc Cô Bác vẻ khinh thường
không khỏi càng thêm nặng nề hơn. Bất quá cũng chỉ là hai người có thực
lực trên bẩy mươi cấp và một kẻ đến ba mươi cấp cũng chưa đến. Bọn họ
tới là để chịu chết sao?
Cũng khó trách độc cô bác có suy nghĩ như
vậy, Nếu lấy thực lực Phong Hào Đấu La của hắn , đừng nói là hồn thánh,
cho dù là Hồn Đấu La khi ở trước mặt hắn cũng phải cố hết sức mới bảo
toàn được tính mạng. càng huống chi về khả năng dùng độc của hắn lại
càng không có mấy người chống đỡ được.
Cho dù cùng là Phong Hào Đấu La cấp bậc, cũng phải cực kỳ cẩn thận, người nào chỉ sơ sẩy một chút thì chỉ có chết mà thôi.
Ba người Hoàng kim thiết tam giác cơ hồ đồng thời dừng lại, người nhẹ
nhàng rơi vào ánh mắt của Độc Cô Bác phía trước. Mặc dù bọn họ vẫn hy
vọng có thể tìm được Độc Cô Bác nhanh hơn một chút, nhưng thật sự khi
phải trực tiếp vị Phong Hào Đấu La này, tâm thần mọi người không khỏi
trầm xuống.
Độc cô bác hai tay sau lưng, trong mắt bích quang tràn
ngập vẻ âm trầm, chính đang nhìn bọn họ, Uy áp cường đại làm không khí
phẳng phất muốn ngừng lại. Đại sư nếu không phải bên cạnh có Phất lan
đức cùng Liễu nhị long dùng hồn lực bảo vệ, thì cũng sẽ là trí mạng đối
với hắn.
"Các ngươi tới là để tìm ta hả? " Độc cô bác lãnh đạm nói.
Đại sư tức giận nói: "Độc cô bác. Đường Tam đâu rồi, có phải ngươi đã bắt hắn tới đây phải không? "
Độc cô bác khinh thường nói: " Ngươi là cái thá gì mà có tư cách chất vấn ta? "
" ngươi......" Đại sư vừa định nói cái gì nữa, lại bị Phất lan đức ngăn cản.
Phất lan đức biết, bởi vì quan hệ với Đường Tam khiến Đại sư không còn tỉnh
táo, như vậy sẽ có lợi rất lớn đối với công việc. Ánh mắt hắn tỉnh táo
nhìn vị Độc Đấu La trước mặt, có vẻ lễ độ rồi nói: "Độc cô tiền bối,
Đường Tam chính là đệ tử của vãn bối, nếu hắn có đắc tội với tiền bối
thì xin ngài đừng để ý đến hắn, dù sao hắn cũng chỉ là đứa nhỏ mười ba
tuổi thôi. Ngài là một vị Phong Hào Đấu La cao quý, đại nhân đại lượng,
hãy bỏ qua cho hắn có được không. "
Phất lan đức tự nhận định là
lời mình nói đã hết sức hàm súc, hơn nữa lại mang theo vẻ lễ độ càn
thiết nhưng Đáng tiếc, hắn gặp phải chính là vị Độc Đấu La luôn cổ quái
và cứng rắn.
Độc cô bác mắt trừng lên, "Ngươi là đang nói ta lấy
lớn khi nhỏ hả? Đánh trẻ con thì các ngươi ra che trở, nếu ta đánh các
ngươi thì liệu còn có ai có thể giúp các ngươi đây? Tên tiểu tử Đường
Tam kia xương thịt cũng chẳng còn nữa rồi. Muốn vì hắn báo thù ư? Tốt,
đến đây đi. Ngày hôm qua ta vốn định hoạt động chân tay một chút thật
không ngờ mấy lão già hôm trước lại không dám ra tay. Ba người các ngươi tuy không có ra cái gì nhưng cũng đáng để cho ta hoạt động để giãn gân
giãn cốt một chút cũng được đấy. "
Nghe độc cô bác nói đến việc
Xương Thịt của Đường Tam cũng không còn nữa, Đại Sư chỉ cảm thấy não ông ông lên, trước mắt bỗng tối sầm lại. Nhiều năm như vậy, hắn đối với
Đường Tam đã không chỉ là tình cảm thầy trò nữa mà giống như tình Cha
Con rồi.
Đại sư đến nay chưa lập gia đình, hắn mấy năm nay vẫn coi
Đường Tam như con của mình, mà Lúc này lại nghe được Độc Cô Bác nói
Đường Tam đến cả xương cốt cũng không còn khiến nội tâm hắn cảm thấy đau khổ vô cùng, chính xác hơn đó là cảm giác tuyệt vọng.
Người đang
dưới tâm tình cực đoan như vậy, có người thậm chí trở nên biến hóa kinh
ngừơi, cũng có người trở nên ngu ngốc, có người lại trở nên muốn vứt bỏ
mọi thứ trên đời.
Mà Đại Sư thì lại không giống những người đó, Ngay
lúc này gần như sự sống của hắn cũng không còn, nhiệt độ xung quanh cơ
thể gần như biến mất , cả người nhìn qua lạnh lẽo như một khối băng, Ánh mắt nhìn Độc Cô Bác đã có vẻ lạnh lẽo như băng.
Cho dù cường giả
mạnh mẽ như Độc Cô Bác khi bị Đại Sư dùng ánh mắt lạnh giá như vậy cũng
không khỏi cảm giác lạnh thấu xương, khiến hắn không khỏi nhíu mày lại.
Sắc mặt của Phất Lan Đức đã hoàn toàn trầm trọng, "Độc cô bác. Ngươi giết Đường Tam, nhất định sẽ hối hận. Cho dù chúng ta
không làm được, Nhưng ngươi cũng sẽ không có kết qủa hay ho gì đâu. "
Độc cô bác bĩu môi, "Như thế nào? Các ngươi còn muốn sau trở lại phục thù sao? Không, các ngươi
không có cơ hội đâu. Đến đây đi , hãy cho ta xem các ngươi có bản lãnh
gì mà dám khiêu khích lão Phu. Không biết các ngươi tin hay không, ta có một ngàn loại phương pháp có thể cho các ngươi muốn sống không được,
muốn chết không xong. Thật lâu rồi không được chứng kiến lại cảnh hoành
tráng này rồi. Đến đây rễ ràng nhưng nếu muốn chạy thì không rễ ràng như vậy đâu, nơi bí mật của Độc Cô Bác này không ngờ các ngươi cũng có thể
đến được. "
Phất lan đức cùng liễu nhị long liếc nhau, hai người
đồng thời kéo Đại Sư, đưa hắn đứng ở phía sau, đồng thời đều từng bước
tiến lên phía trước. Nhất thời, ba người hợp thành một hình tam giác
trận.
"Nhật nguyệt sanh huy hoàng kim chuyển. " Phất lan đức
hét lớn một tiếng. Hắn cũng không có phóng thích vũ hồn ra nhưng từ trên người hắn, một cỗ kim quang mãnh liệt chợt bộc phát ra, kim quang cũng
không phải hướng tới Độc Cô Bác mà bắn tới, Mà là phóng lên cao. đồng
thời dưới chân hắn cũng lan ra như vậy.
Tương tự, quang mang màu vàng cũng chia chia nhau xuất hiện tại trên người Đại Sư cùng Liễu Nhị Long. Kim quang tràn ngập, Trong nháy mắt lấy ba người làm trung tâm rồi tạo
thành một tam giác màu vàng. Bên trong Tam giác, là một chiếc Quyền
Trượng ánh sáng xuất hiện, Chung quanh nó là các loại hoa văn phức tạp.
Lúc này ba người Phất lan đức, toàn thân đã tràn ngập một tầng ánh sáng màu vàng chói mắt. Phất lan đức cùng liễu nhị long chậm rãi nhắm hai mắt
của mình lại còn Đại Sư trong mắt quang mang lại trở nên sáng ngời,
giống như lưỡi đao lợi kiếm hướng tới Độc Cô Bác.
"Hả, đây là cái hồn kỹ gì thế? " Độc cô bác có chút kinh ngạc nhìn về phía ba người, trong lòng có nghi hoặc thật lớn.
Thân là Phong Hào Đấu La, tự nhiên là kiến thức rộng rãi nhưng tình hình
trước mắt như vậy lại khiến hắn mù tịt. Hắn không rõ, tại sao kẻ đứng
trước mặt kia chỉ là một hồn sư chưa đến ba mươi cấp mà lúc này lại có
thể bộc phát ra khí thế mơ hồ như thê, trong đó hắn cảm giác có vài phần khiến mình khó có thể kháng cự lại được.
Ba tâng tử khí từ dưới kim
quang toát ra, từ từ tiêu tán tại không trung. Chứng kiến này một màn,
sắc mặt Độc Cô Bác rốt cục có chút thay đổi.
Tử khí kia hắn đương
nhiên là nhận ra, ở chung quanh nơi này, đều là độc trận do Độc Cô Bác
bày ra, phàm là ai đi nhầm vào đều bị kịch độc xâm nhập , loại độc này
không thật sự nhanh gây chết người nhưng lại cực kỳ âm độc, khi nó phát
tác cũng phải một giờ sau khi người đó bị nhiễm độc, sẽ khiến người đó
toàn thân co quắp, kinh mạch khô héo mà chết.
Mà lúc này từ ba ngừơi
Phất Lan Đức phóng thích tử khí, hiển nhiên chính độc của mình đang bị
bọn họ bức ra. Độc trong trận đối với Độc Cô Bác mà nói mặc dù không
tính là cái gì, nhưng đối với hồn sư bình thường cũng là cực kỳ trí mạng rồi, không phải là cấp bậc ngoài Hồn Đấu La căn bản không có khả năng
bức loại độc này ra ngoài.
Ncái Cài này cũng khiến hắn khó hiểu nhất
là rõ ràng mấy người này cao nhất cũng chỉ là Hông Thánh ngoài bẩy mươi
cấp thậm chí có người còn chưa đến ba mươi tại sao trong khoảnh khắc này lại cho hắn cảm giác mấy người này như là đã trở thành cường giả cấp
bậc Đấu La rồi.
Độc cô bác thành danh quá sớm, sau đó cũng rất ít khi đi lại trên đại lục nên tự nhiên không nghe qua danh tiếng của Hoàng
Kim Thiết Tam Giác
Thực ra Hoàng kim thiết tam giác, cũng không phải
ba người cùng phối hợp, mà là lấy Phất Lan Đức, Đại Sư cùng Liễu Nhị
Long xảy ra một loại dung hợp đặc thù của hồn kỹ.
Tại hồn sư giới, vũ hồn dung hợp kỹ cực kỳ ít thấy, phải cực kỳ xảo hợp, hai bên với vũ hồn có tính chất hỗ trợ cực lớn với nhau mới có thể thành công được.
Mà
phất lan đức, đại sư cùng liễu nhị long có khả năng thi triển vũ hồn
dung hợp kỹ, chính là ba người cùng triển khai ra, Sự tình này tại Hồn
Sư giới cực kỳ ít xảy ra, cơ hồ là tình huống không thể. Phải biết rằng, vũ hồn dung hợp kỹ tùy vào việc có càng nhiều hồn sư thi triển ra thì
uy lực lại càng lớn. Đồng thời, Uy lực của vũ hồn dung hợp kỹ cũng cùng
với thực lực của các hồn sư trong đó có liên quan.
Giống Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh trong lúc khống chế phối hợp, cũng chỉ có uy lực
tăng thêm sáu mươi phần trăm mà thôi, nhưng cũng có thể hạ gục được hai
gã có thực lực mạnh hơn nhiều.
Mà ba người Đại Sư tạo thành chính là
hoàng kim thiết tam giác, chẳng những vũ hồn dung hợp kỹ là tùy ba người phát động ra, hơn nữa trong lúc bọn họ khế hợp lẫn nhau chính là một
thể thống nhất, thực lực tăng thêm đến chín mươi phần trăm.
Một khi phát động, đối với thực lực tăng cường đến vài lần. Nếu không trước kia họ cũng không có nổi danh như vậy.
Cho tới bây giờ, cho dù dùng trí lực cho việc nghiên cứu các loại tình
huống biến dị của Vũ Hồn nhưng Đại sư cũng không rõ ràng tại sao chính
mình cùng phất lan đức, liễu nhị long trong lúc vũ hồn khế hợp lại có
thể đạt được mức kinh khủng như vậy , Phải biết rằng ngoài bọn họ ra,
cho dù chỉ vượt qua bẩy mươi phần trăm cũng đã cực kỳ hiếm thấy.
Tiên thiên khế hợp, hơn nữa ba người cùng ở với nhau nhiều năm như vậy làm cho vũ hồn của họ dung hợp đến gần trăm phần trăm.
ch Đã hơn hai mươi năm họ không hợp tác với nhau nhưng lúc nàu khi xuất
chiến Hồn kỹ dung hợp đã thành danh của bọn họ lại một lần nữa khiến bọn họ như nắm được mọi tiết tấu của Hoàng Kim thiết Tam giác, cả ba như
hòa thành một vậy.
Độc cô bác sau khi qua thời gian ngắn ngủi kinh
ngạc, vẫn chưa có hành động gì, vẫn như trước chắp tay mà đứng, lấy vẻ
kiêu ngạo của hắn đẻ đối mặt với ba người có thực lực cách xa tít mù so
với mình, tự nhiên sẽ không thèm ra tay trước.
Hắn muốn nhìn một chút xem ba người trước mặt này có thể thi triển Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ này có uy lực đến đâu.
Quang mang màu vàng càng lúc càng chói lọi, lấy ba người đại sư làm trung
tâm, cột sáng hình tam giác mãnh liệt phóng lên cao. Đại sư với ánh mắt
lạnh như băng nọ đột nhiên trở nên sáng chói mắt, chậm rãi giơ tay phải
của mình lên, hướng cùng ba người hình thành trung ương của tam giác màu vàng kia.
"La tam pháo. " Nương theo tiếng gầm của Đại Sư, La Tam Pháo bỗng xuất hiện, vừa lúc rơi vào hoa văn tại trung ương tam
giác. Trong phút chốc, ba người Đại Sư trên người đồng thời mạnh mẽ xuất hiện ra các hồn hoàn của mình.
Đại sư có hai cái, phất lan đức cùng
liễu nhị long đều là bảy cái, tổng cộng mười sáu Hồn Hoàn từ trên người
bọn họ bay ra, hướng quang La Tam Pháo đang ở trung ương tam giác mà bay đến.
Chứng kiến một màn này, sắc mặt Độc Cô Bác không khỏi biến sắc, lấy một vật làm ký thể rồi thi triển Dung Hợp Hồn Kỹ lên thì uy lực còn mạnh mẽ hơn nhiều nữa, điểm này hắn cực kỳ rõ ràng.
Áp lực của Cột
ánh sáng tam giác màu vàng kia truyền đến khiến trên mặt Độc Cô Bác khẽ
biến, một vòng quang hoàn từ dưới chân dâng lên, phóng ra chín Hồn Hoàn
kinh khủng của hắn.
Đại sư ba người tổng cộng có mười sáu Hồn hoàn
đồng thời rơi vào trên người của La Tam Pháo, lúc trước La Tam Pháo nhìn vẫn cực kỳ đáng yêu, nhưng khi bị năng lượng khổng lồ đó thâm nhập cơ
thể khiến nó ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rống mãnh liệt, ngay sau
đó, Thân thể nó kịch liệt bành trướng ra , cơ thể phóng thích quang mang hoàng kim rồi cơ thể từ từ bay lên.
Với tốc độ kinh người, Thân thể
La tam pháo dần dần xuất hiện biến đổi, Lân Phiến xuất hiện bao phủ toàn bộ trên người nó, cơ thể không ngừng bành trướng ra, hai chiếc Sừng vặn vẹo từ từ sinh ra trên đầu nó, quang mang màu tím không ngừng vận
chuyển quanh chúng còn phần khác của cơ thể dần dần biến thành màu vàng.
Chỉ với thời gian vài lần hô hấp, thân thể La Tam pháo cũng đã tăng trưởng
tới khoảng hai mươi thứơc, sau lưng lân phiến hé ra, một cánh rồng thật
lớn giãn ra, Cánh Rồng mở ra, không cần kim quang phụ trợ, nó cũng có
thể tự trôi nổi giữa không trung, Ánh mắt toát ra hơi thở kinh người
tương tự thân thể nó vậy, đều biến thành màu vàng bao phủ xung quanh cơ
thể.
Lúc này La Tam Pháo đã không còn giống vẻ nửa chó nửa lợn trước đây mà đã biến thành một Hoàng Kim Long uy phong lẫm liệt