Đại Sư cầm lấy một cái chén lớn, từ nồi thịt lớn đang không ngừng toát
ra mùi thơm, múc vào đầy chén của Đường Tam, lại lấy thêm hai cái bánh
bao lớn và hai quả trứng gà đặt ở trước mặt hắn.
"Ăn đi, thân thể
các ngươi đang trong gia đọan phát triển, quan trọng nhất là phải cung
cấp đầy đủ dinh dưỡng. Thân thể khỏe mạnh đối với việc tu luyện là hết
sức cần thiết. Thân thể không khỏe như thế nào các ngươi có thể tiếp
nhận hồn lực mạnh mẽ chứ? Hôm qua ta đã suy ngẫm kĩ về chuyến đi Tinh
Đấu Đại Sâm Lâm lúc trước của mọi người cùng với việc ngươi thu nhận hồn hòan từ Nhân Diện Ma Chu trên hai ngàn năm. Ngẫm nghĩ ngươi có thể
thành công, cố nhiên nói chí ý ngươi kiên định là không sai, nhưng thân
thể tráng kiện cũng là một nguyên nhân trong đó. Rất nhiều hồn sư chỉ lo tu luyện hồn lực cùng kỷ xảo bản thân nhưng lại quên việc rèn luyện
thân thể. Trong khoảng thời gian ngắn có lẻ là không xảy ra chuyện gì,
nhưng sau này mà nói, đối với cấp bậc càng cao hồn lực sẽ vượt quá sự
chịu đựng của cơ thể mà sinh ra tác dụng phụ. "
Tiếp nhận bữa
sang từ tay Đại Sư, Đường Tam trên miệng đã đầy nước miếng. Mùi hương
thịt nồng, đậm, hiển nhiên là được ninh rất lâu. Cắt thành những miếng
nhỏ, bên trong tỏa ra một hương thơm nhàn nhạt làm bụng Đường Tam không
khỏi sôi lên.
Trù nghệ của Đại Sư so với hắn tưởng tượng còn hơn rất
nhiều. Chén thịt kho đang tỏa hương ngào ngạt, thêm vào hai bánh bao,
một quả trứng gà, có thể nói đây là bữa sáng ngon nhất của Đường Tam từ
lúc vào học viện đến nay. Ăn vào, cảm giác không ngừng từ bụng truyền
ra, thoải mái không nói lên lời.
Đường Tam mới vừa ăn xong, đã nghe tiếng của Tiểu Vũ từ bên ngoài truyền vào, "Thơm quá a, bữa sáng nay quả là có không ít món ngon."
Đi vào thực đường chính là hai người, ngoài Tiểu Vũ còn có bạn cùng phòng
với nàng Vinh Vinh. Người khác không biết tính tình Đại Sư, Tiểu Vũ như
thế nào lại không biết. Đường Tam là đệ tử của Đại Sư, qua nhiều năm như vậy, nàng đối với Đại Sư đã có chút hiểu rõ.
"Đại Sư, ngài vẫn khỏe." Tiểu Vũ cung kính hướng về phía Đại Sư hành lễ.
Đại Sư hướng nàng gật đầu, nhưng cũng không tươi cười như với Đường Tam.
Chuẩn xác mà nói, trừ Đường Tam ra, rất ít có người khác thấy Đại Sư
tươi cười.
Trữ Vinh Vinh cái mũi giật giật. Nàng vốn là bị Tiểu Vũ
mạnh mẽ kéo tới. Lúc đến, Vinh Vinh mắt còn vẻ mông lung, lúc này mùi vị của các món ăn đã làm nàng dần dần tỉnh táo lại.
Đại Sư đưa cho các
nàng mỗi người một chén thịt, một cái bánh bao cùng một quả trứng, so
với Đường Tam là ít hơn một chút. Nữ hài tử dù sao ăn cũng không nhiều.
"Nhanh ăn đi, hết thì lấy thêm."
Tiểu Vũ cùng Vinh Vinh bị cái hương thơm kia thúc đẩy, cũng không lên tiếng đáp lại lời Đại Sư, trực tiếp ngồi xuống dùng bữa.
Chứng kiến Tiểu Vũ mang Vinh Vinh lại đây, Đường Tam nhất thời bừng tỉnh.
Đúng vậy, mình phải gọi Áo Tư Tạp tới mới phải. Hắn so với Tiểu Vũ càng
thêm hiểu rõ Đại Sư. Tự biết sư phụ hắn tính tình cũng như tên, cực kỳ
cương mãnh, không như vẻ ngoài trầm tĩnh.
Nghĩ tới đây. Đường Tam gấp gáp hướng Đại Sư cáo từ. Hắn không chỉ muốn đi kêu Áo Tư Tạp mà còn cả những người kia.
Dưới sự cố gắng của Đường Tam, tất cả mọi người điều đã có mặt tại thực
đường. Nếu lúc đầu có vài người tỏ vẻ bất mãn, sau khi ăn xong, cũng
không ít người khen ngợi Đường Tam có nghĩa khí.
Sau nửa canh giờ, tiếng chuông báo giờ học vang lên, đã đến lúc tập hợp.
Ánh mặt trời chiếu khắp mặt đất, mang đến hơi thở ấm áp. Vạn vật dưới ánh sáng càng thêm rực rỡ, một ngày mới lại bắt đầu.
Đại Sư hai tay sau lưng, đứng ở giữa thao trường, nhìn trước mặt bảy tên đệ tử dựa theo tuổi sắp hàng. Hôm nay học cũng chỉ có một vị sư phụ. Phất
Lan Đức viện trưởng đã nói qua, tất cả học viện sư phụ bắt đầu từ hôm
nay đều phối hợp Đại Sư tiến hành dạy học.
Ánh mắt Đại Sư lạnh lùng nhìn qua một lượt, nói "Ngày mai vào lúc bữa sáng, ta hy vọng các ngươi điều có mặt sớm tại thực
đường. Sau khi ăn xong cần phải có thời gian tiêu hóa, không thể lập tức tiến hành vận động mạnh. Mặt trời vừa lên, ta sẽ chuẩn bị tốt bữa sáng, trong vòng nửa canh giờ còn không có đến, vậy không cần nói nhiều, sẽ
không được ăn sáng. "
Ánh mắt mạnh mẽ từ trên người Đại Sư lướt
qua một lượt. Hắn đương nhiên nhìn ra có vài người không để lọt tai
nhưng cũng không nói thêm nhiều.
"Ta đã hiểu rõ vũ hồn cùng năng
lực của các ngươi. Bắt đầu từ hôm nay, ta triển khai cường hóa huấn
luyện cho các ngươi. Đái Mộc Bạch, bước ra khỏi hàng. "
Đái Mộc
Bạch tiến lên phía trước, ánh mắt vốn được coi là tà mâu của hắn đã thu
diễm lại. Cuộc sống trước kia của hắn có thể là không người kiềm chế,
nhưng khi vào học viện, cũng đã thay đổi nhiều. Lời của sư phụ đối với
hắn mà nói là mệnh lệnh.
Đại sư nhìn thân hình cao lớn của Mộc Bạch, nói: "Cho ngươi một cái nhiệm vụ, bắt đầu từ bây giờ, chỉ cần không ảnh hưởng đến gân cốt, trực tiếp đem sáu người bọn họ đánh ngã."
"A?" Đái Mộc Bạch sửng sốt một chút, giật mình nhìn Đại Sư.
Đại Sư trên mặt thần sắc cứng đờ, "Ngươi hồn lực đã ba mươi bảy cấp. Bọn họ cao nhất chỉ mới ba mươi mốt cấp, có chuyện gì sao?"
Đái Mộc Bạch quay đầu nhìn về phía mọi người. Ánh mắt đầu tiên là rơi vào
trên người Đường Tam. Người khác hắn có thể không quan tâm, nhưng Đường
Tam trên người bao nhiêu là ám khí khiến hắn không thể không có chút
cảnh giác.
"Đường Tam bước ra khỏi hàng." Âm thânh Đại Sư lại vang lên.
Đường Tam lập tức tiến lên phía trước, đến bên cạnh Đái Mộc Bạch.
Đại sư nhìn Đường Tam, nói: "Không được sử dụng đệ tam hồn kỹ cùng với các loại vũ khí đặc thù của ngươi. Các ngươi có thể bắt đầu rồi. "
"Chờ một chút." Mở miệng chính là Đái Mộc Bạch, "Đại sư, cái này không công bình, nếu Đường Tam không thể toàn lực phát huy, vậy, chúng ta đánh còn có ý tứ gì. Hồn lực của hắn so với ta thấp hơn,
nếu vẫn hạn chế hồn kỹ của hắn, ta chiếm tiện nghi so với hắn là nhiều
hơn. Mặc dù đệ tam hồn hoàn của Đường Tam là cường hãn nhưng ta cõ đủ tự tin đối phó. "
Đại sư lạnh nhạt nói: "Nếu hắn sử dụng đệ tam
hồn hoàn, ta nghĩ là ngươi không có cơ hội. Khống chế hệ hồn sư mà gặp
phải vũ hồn khắc chế, ngươi làm thế nào đánh bại. Nếu ngươi đã yêu cần,
vậy cứ để Đường Tam sử dụng đệ tam hồn hoàn. Làm đồng đội của nhau, các
ngươi cũng nên hiểu rõ lẫn nhau một chút."
Những người khác lập
tức lui về phía sau cả Đại sư cũng không ngoại lệ. Hồn tôn đã ngoài ba
mươi cấp, uy lực cũng là nhất định. Hơn nữa với việc bọn họ chưa khống
chế tốt hồn lực, rất dễ dẫn đến việc ngộ thương.
Đái Mộc Bạch tà mâu
dần dần biến thành màu hồng, đối thủ trước mắt thấp hơn hắn sáu cấp
nhưng hắn không dám có chút kinh suất. Đệ tử Sử lai khắc học viện đều là quái vật, nhưng chánh thức làm cho hắn kiêng kỵ cũng chỉ có Đường Tam
trước mắt.
"Tiểu Tam, cẩn thận. Ta là sẽ không hạ thủ lưu tình đâu. "
Đường Tam chỉ là khẽ gật đầu, cũng không có nói gì. Hắn có thể cảm giác một
cách rõ ràng là Mộc Bạch tòan thân đang căng thẳng, tinh thần vô cùng
tập trung, đứng thủ thế tựa như một đầu mãnh hổ chuẩn bị xuống núi.
Đái Mộc Bạch vũ hồn Bạch Hổ, đã hoàn thành việc nhập thể.
Ánh sáng xanh lam từ trên người Đường Tam xuất ra, sau khi được Nhân Diện
Ma Chu cải tạo, Lam Ngân Thảo lặng lẻ từ dưới chân Đường Tam trải rộng
ra.
Đường Tam chậm rãi giơ lên tay phải của mình, hướng Mộc Bạch trịnh trọng nói: "Mộc Bạch, nếu ngươi có thể phá vỡ đệ tam hồn kỹ của ta. Vậy ngươi thắng".
Đái Mộc Bạch tinh thần rung lên. Không chỉ là hắn, ngay cả các đệ tử đang
quan chiến bên ngoài, tinh thần điều tập trung trên người Đường Tam. Bọn họ muốn nhìn một chút, Đường Tam lúc tiếp nhận Nhân Diện Ma Chu vô cùng thống khổ, vậy sẽ có uy lực như thế nào.
Tà mâu Đái Mộc Bạch trong
nháy mắt hợp nhất, căn bổn không có lo lắng. Trên người màu tím trong
suốt của đệ tam hồn hoàn trong nháy mắt phóng thích. Đệ tam hồn kỹ Bạch
Hổ Kim Cương Biến đã bộc phát.
Vũ hồn Bạch Hổ nhập thể, thấn thể Mộc
Bạch nhờ đó bành trướng, trở nên cứng rắn. Quần áo trên thân bị chấn
rách một phần, lộ ra một phần cơ thể với cơ nhục khủng khiểp. Trên da
tay đã xuất hiện những vân đen như vân hổ. Một đôi hổ chưởng vẽ thành
một vòng tròn lớn, trên, bắn ra những lưỡi dao sắc bén màu trắng bạc.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi một tầng kim quang mãnh liệt. Hai tròng
mắt lộ ra sắc đỏ như máu. Tòan thân trên dưới lộ ra phí phách ,vua của
muôn loài.
Trước cùng Đường Tam đấu qua, hắn là dùng Bạch Hổ Kim Cương Biến chấn vỡ đệ nhị hồn hoàn "Kí Sinh" của Đường Tam. Lúc này lại đối mặt Đường Tam, hắn lại dùng hồn kỹ cực
mạnh của bản thân. Mục đích là muốn bằng vào hổ trảo sắc bén phá vỡ Lam
Ngân Thảo của Đường Tam.
"Cẩn thận."
Lam Ngân Thảo dưới
chân Đường Tam trong nháy mắt phát động, vô số Ngân Thảo được xuất ra.
Có cây bay trên không, cũng có cây chạy là xà dưới đất. Có cây từ bên
trái xuất ra cũng có cây từ bên phải. Bốn phương tám hướng tiến đến Đái
Mộc Bạch.
Đái Mộc Bạch thuộc về cường công hình hồn sư, nhanh nhẹn
cũng không phải sở trường của hắn. Mắt thấy Lam Ngân Thảo quấn quanh lan tới, hắn cũng không có né tránh. Trên người kim quang chợt càng thêm
cường thịnh vài phần, cả người đón Lam Ngân Thảo tiến đến.
Đái Mộc
Bạch chỉ tiến lên được ba bước, thân thể liền dừng lại. Lam Ngân Thảo đệ nhất hồn kỹ, quấn quanh, đem thân thể hắn bao lại ở bên trong.
Đái
Mộc Bạch ý thức chính là muốn dùng lực lượng của hắn chấn nát cái kia
Ngân Thảo, tựa như lần trước. Nhưng trong nháy mắt hắn tự phát hiện có
điều không đúng.
Thêm vào thuộc tính của đệ tam hồn hòan, Lam Ngân
Thảo mặc dù không xảy ra biến hóa về hình dạng, nhưng sự cứng cỏi đã gia tăng thêm vài phần. Mộc Bạch dùng hết sức cũng không chấn nát được.
Ngược lại còn làm Ngân Thảo quấn chặt thêm vài phần vào cơ thể hắn.
Quỷ Đằng mang theo mũi nhọn lặng yên đột ngột xuất hiện, nếu không phải Đái Mộc Bạch, tại Bạch Hổ Kim Cương Biến, da dẻ trở nên cứng rắn vô cùng,
thì hẳn đã bị Quỷ Đằng mang theo độc tố của Nhân Diện Ma Chu xâm nhập
vào cơ thể.
Ba mươi bảy cấp, Đái Mộc Bạch cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy. Mắt thấy không thể bằng vào sức mạnh thoát khỏi Lam Ngân
Thảo. Hai tay đang bị trói buộc của hắn nhất thời khởi dộng.
Hổ Trảo
Phong Nhận chợt bắn ra. Dưới tần suất công kích kịch liệt, Lam Ngân Thảo cũng bị dao động mạnh. Đường Tam mắt thấy Phong Nhận kia đã cắt vào Lam Ngân Thảo, một khi để cho Mộc Bạch hai tay xuất ra toàn lực, Ngân Thảo
dù trải qua tăng phúc cũng khó lòng chế trụ được.
Đáng tiếc, Đường
Tam không có trông chờ kháng trụ được Mộc Bạch bằng vào cái này Ngân
Thảo. Dù sao hồn lực của Mộc Bạch là ba mươi bảy cấp. Mục đích của Đường Tam là dùng cái này Ngân Thảo để tạm thời giữ chân Mộc Bạch, làm hắn có thêm thời gian chuẩn bị cho đệ tam hồn kỹ mà thôi. Ý nghĩa của khống
chế hệ hồn sư chính là từ bắt đầu trận đấu, có thể khống chế được đối
thủ, cho đến lúc kết thúc trận đấu mới thôi.
Một cái quang cầu xanh
biếc, nhân lúc Mộc Bạch bằng vào hổ trảo sắc bén chấn rách Ngân Thảo,lao vụt đến. Mộc Bạch hiển nhiên là thấy cái quang cầu kia. Thân thể hắn
mặc dù bị khốn trụ ,nhưng không phải là không thể di chuyển.
Hắn
biết, cái quang cầu từ tay Đường Tam xuất ra chính là đệ tam hồn hoàn.
Lập tức bất chấp hình tượng, thân thể hơi nghiêng, hướng bên cạnh đảo
đi.
Hắn bây giờ cần là thời gian. Chỉ cần đủ thời gian để thoát ly
Lam Ngân Thảo đang quấn trên người, bằng vào ba mươi bảy cấp hồn lực và
công kích được gia tăng từ Bạch Hổ Kim Cương Biến, hắn tự tin đẩy lùi
được đệ tam hồn hoàn của Đường Tam.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi
người, quang cầu xanh biếc trong nháy mắt giản ra, đường kính hơn năm
thước từ trên trời giáng xuống. Mộc Bạch dù đã nghiêng người tránh nhưng vẫn không thoát khỏi phạm vi năm thước này. Quang cầu rất nhanh biến
thành một cái Chu Võng, tốc độ bành trước càng nhanh hơn. Thêm vào đó,
quang cầu là được Đường Tam bằng vào thủ pháp sử dụng ám khí sử ra, tốc
độ đã đạt tới hai từ ..kinh khủng.
Chu Võng màu xanh thật lớn trong
nháy mắt phủ xuống. Đái Mộc Bạch chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng. Cả
thân thể khổng lồ của hắn đã bị bao vào bên trong.
Hổ trảo của hắn
lúc này đã chấn khai được Lam Ngân Thảo. Ngay lúc hắn chuẩn bị chấn khai tiếp cái Chu Võng kia, đột nhiên truyền đến một trận tê dại mãnh liệt.
Dù Bạch Hổ Kim Cương Biến có thể cường hóa thân thể hắn nhưng vô pháp
xua tan cái cảm giác khó chịu kia.
Chất độc mãnh liệt xâm nhập vào
thân thể Đái Mộc Bạch. Chu Võng không ngừng buộc chặt. Trảo phong tiếp
xúc cùng Chu Võng, trực tiếp bị chấn văng ra, ngay cả một tia dấu vết
cũng không có lưu lại.
Đái Mộc Bạch toàn lực phát động hồn lực bản
thân, hy vọng trong tình huống bị tê dại và trói buộc có thể ly khai.
Nhưng hắn càng dùng sức Chu Võng trên người lại càng quấn chặc.Cảm giác
có sức nhưng không dùng được khiến hắn không khỏi cảm thấy buồn bực.
Cảm giác tê dại càng ngày càng mãnh liệt. Kháng lực từ Mộc Bạch cũng không
còn mạnh mẽ như trước. Chu Võng màu xanh trong suốt không ngừng buộc
chặc hơn, khiến xương trên người Mộc Bạch xuất hiện những tiếng kêu nhỏ.
"Dừng lại được rồi." Đại sư lạnh nhạt nói.
Đường Tam vội vàng tiến lên, đưa tay thu lại Chu Võng. Có chút kỳ quái, cái
Chu Võng kia bỗng chốc biến đổi trở lại thành quả cầu sáng, lặng lẻ dung nhập vào trên tay Đường Tam. Lam Ngân Thảo đang quấn trên người Mộc
Bạch hóa thành vài tia sáng rồi biến mất không dấu vết.
"Đây là đệ tam hồn kỹ Chu Võng Trói Buộc." Đường Tam một bên đỡ Đái Mộc Bạch đứng dậy, một bên hướng hắn giải
thích, đồng thời sử dụng tay kia để thu hồi chất độc của Chu Võng đang
trên người Mộc Bạch.
Đại Sư đi tới hai người trước mặt, nhìn vẻ mặt buồn bực của Đái Mộc Bạch, lạnh nhạt nói: "Khống chế chính là năng lực vốn có của khống chế hệ hồn sư. Bình thường mà
nói, khống chế hệ hồn sư công kích là rất yếu nhưng khống chế lực lại
cực kỳ cường hãn. Tại dưới sáu mươi cấp, một gã khống chế hệ hồn sư xuất sắc hoàn toàn có thể khống chế được đối thủ có hồn lực cao hơn mười
cấp. Tất nhiên là không tính việc vũ hồn bị khắc chế. Đối mặt với khống
chế hệ hồn sư biện pháp tốt nhất chính là không để cho hắn có cơ hội ra
tay. Lực lượng của ngươi là cường công hình hồn sư, khống chế hệ hồn sư
đúng là khắc tinh của ngươi. Ở loại này tình huống, ngươi hẳn là nên giữ khỏang cách với khống chế hệ hồn sư mới đúng. "
Ánh mắt quét về phía những người khác, đại sư tiếp tục nói: "Mỗi một gã hồn sư đều có ưu điểm cùng khuyết điểm. Trên thế giới này không có hoàn mỹ hồn sư. Nhưng là......"
Nói tới đây, Đại Sư dừng lại một chút. "Nhưng là, sẽ có đoàn thể hoàn mỹ. Một người lực lượng không cách nào đạt tới
trình độ tuyệt đối, nhưng nếu một đoàn thể phối hợp ăn ý sẽ có thể đạt
tới hoàn mỹ. Bằng vào việc hỗ trợ lẫn nhau, địch nhân với bất kì thuộc
tính nào, mọi người đều có thể chống lại. Đệ tam hồn kỹ của Đường Tam có khống chế lực rất mạnh, nhưng cũng có nhược điểm cực kỳ rõ ràng chính
là hạn chế ở số lần sử dụng cùng phạm vi khống chế. Nếu là mẫn công hệ
hồn sư, chỉ cần tận lực chú ý tới thời điển hắn ra tay, vẫn có thể thoát ly phạm vi công kích của hắn, Chu Võng cũng không cách nào hoàn thành
trói buộc. Các ngươi là một tập thể thống nhất, lúc đối mặt địch nhân,
điều đầu tiên nên làm chính là bổ khuyết lẫn nhau, đem ưu thế từng người phát huy ra. Khi đó, tại tình huống không quá cách biệt, các ngươi
chính là vô địch. Mộc Bạch, tiếp tục khóa trình hôm nay của ngươi. Kế
tiếp, ngươi sẽ lần lượt nghênh chiến với tổ hai người Chu Trúc Thanh và
Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn. "
Đái Mộc Bạch lúc
này đã thu hồi Bạch Hổ Kim Cương Biến. Ánh sáng phun ra nuốt vào trên
đôi mắt Tà Mâu của hắn. Nghe Đại Sư nói, hắn cũng không nói gì thêm, chỉ yên lặng gật đầu.
Ánh mắt Đại Sư chuyển hướng nhìn Đường Tam. "Bởi vì ngươi trước sử dụng đệ tam hồn kỹ đối với Đái Mộc Bạch. Vậy để công bằng, Tiểu Vũ, cho ta xem đệ tam hồn kỹ của ngươi."
Tiểu Vũ hì hì cười, hướng Đường Tam đi tới, "Tam ca, ca cũng nên cẩn thận đó."
Hai tràng chiến đấu cơ hồ đồng thời bắt đầu. Đường Tam đối mặt là Tiểu Vũ.
Đái Mộc Bạch đối diện chính là Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp.
Nhìn vẻ mặt khó chịu của Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn trong lòng không khỏi có chút chột dạ, "Đái lão đại,ngươi sẽ không đem tà hỏa phát tại trên người ta chứ?"
Đái Mộc Bạch tức giận nói: "Chỉ có ngươi mới có tà hỏa. Ít nói nhảm, đến đây đi. " Nói xong liền hướng Mã Hồng Tuấn nhào tới.
Mã Hồng Tuấn không dám chậm trễ, một bên nhanh chóng hoàn thành vũ hồn
nhập thể, đồng thời xoay tay lại tiếp nhận từ Áo Tư Tạp hai cây hương
tràng. Cả hai đồng thời nhanh chóng lui về phía sau.
Đối mặt khí thế
hung hăng của Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cũng không dám để cho hắn áp
sát, lập tức phát động đệ nhị hồn hoàn kỹ năng Dục Hỏa Phượng Hoàng.
Tử diễm mãnh liệt tỏa ra, sức nóng nhanh chóng lan tràn trong không khí.
Cường độ của ngọn lửa so với lúc ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có thêm vài phần mạnh mẽ.
Tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm gặp phải nguy hiểm, tiềm lực của
bọn họ được kích phát. Không chỉ có thực lực của Đường Tam cùng Tiểu Vũ
thăng tíến, Sử Lai Khắc đệ tử điều là thiên tài, dưới tình huống bị thúc ép, thực lực mỗi người điều là có tiến bộ.
Cảm thụ sức nóng của ngọn lửa Phượng Hoàng trên người Hồng Tuấn, Đái Mộc Bạch cũng không có ý
tránh né, đón Mã Hồng Tuấn nhào tới. Ngọn lửa trên người mập mạp dù có
thể tạo ra thương tổn đối với hắn nhưng vẫn chưa phải là nghiêm trọng.
Ngược lại, nếu mập mạp để hắn đến gần phát ra công kích, vậy sẽ rất
thảm.
Trước kia, chứng kiến Đái Mộc Bạch đến gần, Mã Hồng Tuấn là sẽ
kinh hoảng thất thố. Hắn hồn lực mặc dù không thấp nhưng kinh nghiệm
thực chiến không bằng Đái Mộc Bạch, đám người Đường Tam như vậy phong
phú. Hắn trước giờ vẫn luôn dựa vào sự bá đạo của ngọn lửa.
Lúc này đối mặt công kích của Đái Mộc Bạch, hắn chẳng những không có lộ vẻ kinh hoảng, trên mặt ngược lại còn lộ ra mỉm cười.
Đái Mộc Bạch tự nhiên sẽ không vì vẻ mặt đối phương mà buông tha công kích. Trong nháy mắt khi hắn tiến sát lại Hồng Tuấn, đệ nhất hồn hoàn của
Hồng Tuấn đột nhiên sáng lên. Phượng Hoàng Hỏa Tuyến thô to bằng cánh
tay được phun ra.
Trở về từ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Mã Hồng Tuấn phát
hiện, dưới tác dụng của Dục Hỏa Phượng Hoàng thi triển Phượng Hòang Hỏa
Tuyến, uy lực được tăng cường mấy lần. Mặc dù đối hồn lực việc tiêu hao
là khá lớn nhưng hiệu quả của ngọn lửa là rất tốt. Thậm chí có thể so
sánh với đệ tam hồn kỹ của một số hồn sư khác.
Đái Mộc Bạch hừ lạnh
một tiếng, hắn tựa hồ sớm đã đóan ra Hồng Tuấn sẽ sử ra chiêu này. Trên
người đệ nhất, đệ nhị hồn hoàn đồng thời sáng lên, Bạch Hổ Hộ Thân
Chướng cùng Bạch Hổ Liệt Quang Ba đồng thời được phát động.
Luồng
sáng trắng giao phong mãnh liệt với ngọn lửa tím tại một chỗ. Dù rằng
Phượng Hòang hỏa tuyến đã được tăng phúc lên nhiều lần dưới tác dụng của Dục Hỏang Phượng Hòang, chỉ bằng việc thấp hơn Mộc Bạch đến bảy cấp,
mập mạp trước giờ điều là chịu lép vế. Kêu lên một tiếng đau đớn, thân
thể hắn cấp tốc thối lui.
Đái Mộc Bạch kinh nghiệm chiến đấu vốn rất
phong phú. Hổ trảo phóng ra, hình dáng hắn lúc đó tựa như một đầu Bạch
Hổ thực sự. Trong nháy mắt đã nhào tới mập mạp.
"Đái lão Đại, chiến đấu không chỉ có mình ta." Mã Hồng Tuấn không hốt hoảng chút nào, mắt thấy Đái Mộc Bạch phóng tới, đột nhiên hắn trong nháy mắt thân thể đã xuất hiện ở phía sau cả chục
thước, thoát khỏi công kích của Mộc Bạch.
Đái Mộc Bạch một trảo vồ
vào không khí, nhất thời có chút hụt hẫng. Mã Hồng Tuấn dù là sở hữu vũ
hồn có năng lực phi hành, tuy vậy hồn lực bây giờ của hắn là chưa đủ.Nhớ tới câu nói kia của hắn, Mộc Bạch nhất thời hiểu ra.
Là Ma Cô Tràng của Áo Tư Tạp.
Bằng vào Ma Cô Tràng, Mã Hồng Tuấn là có thể phi hành trong một khỏang thời
gian nhất định. Năng lực phi hành thừa hưởng từ Phong Vĩ Kê Quan Xà, nói về tốc độ, Đái Mộc Bạch là không cách nào theo kịp.
"Cũng chỉ được khoảng vài tuần chung"
Đái Mộc Bạch trong lòng cười lạnh một tiếng. Thân thể hắn uyển chuyển tránh thoát một tia Phượng Hoàng hỏa tuyến khác của Mã Hồng Tuấn từ trên
không đánh xuống. Chuyển người, Mộc Bạch tựa như mãnh hổ chụp mồi, hướng Áo Tư Tạp cách đó không xa, công tới.
"Trước là đem gã phụ trợ giải quyết. Sau phần này, trận đấu cũng sẽ kết thúc."
Đáng tiếc, công kích của hắn cũng như trước rơi vào khoảng không. Áo Tư Tạp
sớm có chuẩn bị, mắt thấy Đái Mộc Bạch chuyển mục tiêu sang mình không
đợi hắn đến gần, Tư Tạp đã dùng ngay một cây Ma Cô Tràng.
Bạch Hổ
Liệt Quang Ba của Đái Mộc Bạch mặc dù có thể công kích ở xa nhưng khoảng cách bị giới hạn trong hai mươi thước. Nếu muốn tấn công ở khoảng cách
xa hơn, hồn lực tiêu hao là rất lớn. Trước đó, hắn đã cùng Đường Tam
đánh qua một trận. Bạch Hổ Kim Cương Biến cũng đã sử ra, hồn lực tiêu
hao vốn đã là không nhỏ. Lúc này hắn hiển nhiên là không muốn lãng phí
hồn lực.
Áo Tư Tạp cùng Mã Hồng Tuấn tại không trung mỗi người ăn một cây Khôi Phục Hương Tràng. Từng đạo Phượng Hoàng hỏa tuyến được Mã Hồng Tuấn phóng ra, bên cạnh hắn Áo Tư Tạp cũng đang tạo ra vô sô Hương
Tràng. Có Khôi Phục Hương Tràng này trợ giúp, hồn lực tiêu được bổ sung
dần. Trong khoảng thời gian ngắn, chuyện tiêu hao là không cần lo lắng.
Được tăng phúc bởi Dục Hỏa Phượng Hoàng, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến uy lực cực
kỳ cường hãn. Ngọn lửa tím phóng xuống chạm vào mặt đất, lưu lại từng
mảnh cháy xém lớn. Càng làm Đái Mộc Bạch bực bội hơn chính là việc hỏa
tuyến không ngừng được mập mạp từ trên không quét qua quét lại. Nhanh
nhẹn vốn không phải là sở trường của hắn, lúc này bộ dáng là rẩt chật
vật. Chỉ bằng đệ nhất hồn hoàn kỹ Bạch Hổ Hộ Thân Chướng là đở không
được ngọn lửa của mập mạp. Bất đắc dĩ, trong lúc không còn chỗ tránh né, hắn cũng chỉ có thể dụng Bạch Hổ Liệt Quang Ba để đối chọi.
Một bên
có Khôi Phục Hương Tràng để cầm cự, một bên trước vừa mới tiêu hao không ít hồn lực. So sánh tình huống, lúc mập mạp phục dùng cái Hồi Phục
Hương Tràng thứ hai, Đái Mộc Bạch hồn lực lúc đó đã có chút không bằng.
Nếu tại trạng thái sung mãn đối mặt mập mạp, Đái Mộc Bạch còn có thể bằng
vào hùng hậu hồn lực của bản thân cùng đối phương đấu sức. Dù sao khôi
phục hương tràng của Áo Tư Tạp một lần cũng chỉ có thể khôi phục một
lượng nhỏ hồn lực, trong khi việc chế tạo Ma Cô Tràng đối với hắn mà nói hồn lực bị tiêu hao cũng không nhỏ. Kiên trì thêm một đoạn thời gian,
hai gã này tự nhiên là sẽ rơi xuống mặt đất.
Không may là Đái Mộc
Bạch trước đó đã sử dụng qua Bạch Hổ Kim Cương Biến làm hồn lực hắn tiêu hao thật lớn. Thêm vào việc Áo Tư Tạp đã là ba mươi cấp nên việc chế
tạo Khôi Phục Hương Tràng cơ hồ là trong nháy mắt, tựa như không cần hao phí hồn lực, không ngừng vứt cho Mã Hồng Tuấn. Có lượng lớn khôi phục
hương tràng cầm cự, khả năng duy trì năng lực chiến đấu của mập mạp rõ
ràng càng tăng thêm.
Đến khi Mã Hồng Tuấn phục dùng cái Ma Cô Tràng
thứ ba, Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đái Mộc Bạch có chút đở không được
Phượng Hoàng hỏa tuyến của mập mạp, hồn lực của hắn đã không đủ để duy
trì liên tục như vậy.
Mà lúc này, Đường Tam cùng Tiểu Vũ cũng không
nhàn rỗi. Cùng lúc với Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn, Đường Tam và Tiểu
Vũ bên này đã bắt đầu trận đấu.
Cả hai đã đấu với nhau không biết bao nhiêu lần, Lam Ngân Thảo trước tiên xuất hiện rậm rạp tại xung quanh
thân thể, chỉ cần Tiểu Vũ tiến vào khu vực này, lập tức sẽ phát động
Quấn Quanh kỹ năng.
Đường Tam đối với Tiểu Vũ quen thuộc, Tiểu Vũ đối hắn chẳng lẻ lại không? Mặc dù Đường Tam sở hữu đệ tam hồn hoàn làm Lam Ngân Thảo xảy ra không ít biến hóa, nhưng thông qua việc quan sát trận
đánh của hắn cùng Mộc Bạch, Tiểu Vũ đại khái hiểu được những biến hóa
đó.
"Tam ca, ca cần phải cảnh giác đến vậy sao?" Tiểu Vũ thanh âm có chút u oán vang lên, mang theo vài phần ủy khuất.
Đường Tam bất giác ngẩng đầu lên nhìn nàng. Mặc dù trong lúc ngẩng lên hắn ý
thức được có chuyện không hay, nhưng xem ra vẫn còn chậm. Vừa nhìn vào,
hắn lập tức thấy được cặp mắt màu phấn hồng của Tiểu Vũ.
Đệ nhị hồn hoàn kỹ năng của Tiểu Vũ, Mị Hoặc được phát động.
Đường Tam chỉ cảm thấy trong đầu choáng váng, may là hắn kịp thời nhắm lại
hai mắt, không để Tiểu Vũ có cơ hội bộc phát hòan tòan kỹ năng. Dù vậy,
đã đột phá ba mươi cấp, hồn kỹ của Tiểu Vũ cũng có tiến bộ nhất định.
Chỉ một thóang nhìn qua cũng đủ làm đại não của Đường Tam rơi vào trống
rỗng.
Đường Tam thầm mắng chính mình hồ đồ. Từ lúc tới Sử Lai Khắc
học viện, chưa cùng Tiểu Vũ đối luyện qua, hắn cũng có chút buông lỏng.
Nếu lúc nãy vừa lên, hắn sử ra Tử Cực Ma Công thì sẽ không như bây giờ
rơi vào thế bị động. Tử Cực Ma Công chính là khắc tinh của Mị Hoặc.
Ngay cả Tiểu Vũ cũng chưa từng nghĩ đến chính mình cư nhiên thành công. Thấy Đường Tam nhắm lại hai mắt, Lam Ngân Thảo mất đi độ sáng, nàng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, chân điểm nhẹ, lặng yên không một tiếng
động hướng Đường Tam tiến tới.
Nghiêm khắc mà nói, Tiểu Vũ gần như là một gã mẫn công hệ hồn sư. Bất quá, nàng cùng Chu Trúc Thanh bất đồng
chính là cách thức công kích. Trong khi nàng phải tiếp cận đối phương
mới có thể công kích, Trúc Thanh là vô thanh vô thức. Cách thức của Trúc Thanh gần như là của một gã thích khách.
Đại não ngắn ngủi lâm vào
khỏang trắng, tuy vậy theo bản năng để bảo vệ bản thân, Đường Tam lập
tức giơ lên tay phải. Lam Ngân Thảo màu sắc xanh biếc lại được phát
động.
Quang mang trong nháy mắt khuếch trương, Chu Võng đường kính
hơn năm thước xuất hiện che chắn Đường Tam với xung quanh, các phương
điều bị phong kín, ngay cả Tiểu Vũ đang tiến vào cũng không ngoại lệ.
Lúc này nhìn qua, Tiểu Vũ các chiêu thức đã hoàn toàn dùng hết, căn bản
không có phương pháp thay đổi tình huống. Nháy mắt Tiểu Vũ đã lọt vào
trong phạm vi của Chu Võng mà bằng hồn lực của Đái Mộc Bạch cũng không
thể thóat khỏi. Một khi bị quấn quanh, hiển nhiên Tiểu Vũ sẽ bị chất độc công kích, mất đi khả năng chiến đấu.
Tiểu Vũ mặc dù không như Mã
Hồng Tuấn được trợ giúp bởi Ma Cô Tràng tuy vậy cũng không thấy trên mặt nàng lộ chút lo âu nào. Giống như theo lời Đại Sư từng nói " hồn kỹ nào đều có thể khắc chế."
Mắt thấy Chu Võng đã tới người, đệ tam hồn hoàn trên người Tiểu Vũ chợt lóe sáng. Lần đầu tiên mọi người được chứng kiến đệ tam hồn hoàn của nàng.
Ánh sáng màu tím trên người Tiểu Vũ chớp động. Nhưng bất đồng với những
người khác, đệ tam hồn kỹ sau khi phát động ánh sáng cũng không biến mất mà còn sáng mạnh hơn, đem thân hình Tiểu Vũ bao vào bên trong. Sau một
khắc, Tiểu Vũ bỗng nhiên biến mất.
Mà lúc này Đường Tam cũng đã thoát khỏi kỹ năng Mị Hoặc của Tiểu Vũ. Dựa vào Tử Cực Ma Công cùng nghị lực
kiên định, hơn nữa tâm pháp chánh tông Huyền Thiên Công đối Mị Hoặc kỹ
năng vốn là khắc chế, Đường Tam cũng chỉ ngốc trệ trong chốc lát. Lúc
hắn khôi phục lại bình thường, vừa lúc chứng kiến một màn biến mất của
Tiểu Vũ .
Tiểu Vũ biến mất, Chu Võng của Đường Tam nhất thời nhào vào khoảng không. Khi ánh sáng tím một lần nữa xuất hiện thì nàng đã tại
phía sau Chu Võng. Chuẩn xác mà nói, Tiểu Vũ là đang trước người Đường
Tam. Cặp chân nhỏ thon dài kia đồng thời đáp trên bả vai Đường Tam. Cùng lúc truyền đến tiếng cười duyên dáng: "Tam ca, ca đã thua."
Tại các trận đấu cùng Tiểu Vũ trước đó, một khi bị Tiểu Vũ đến gần, lại
không thể sử dụng ám khí, Đường Tam là không có biện pháp.
Đã ngoài
ba mươi cấp, hồn lực Tiểu Vũ rõ ràng tăng cường. Mặc dù cách lớp vải,
nhưng Đường Tam có thể cảm nhận được độ co dãn của chân nàng. Chân kia
của Tiểu Vũ đã đặt trên cổ Đường Tam, đệ nhất hồn kỹ Yêu Cung trong nháy mắt phát động, trực tiếp đem thân thể Đường Tam nâng lên khỏi mặt đất.
Nên biết rằng, theo cấp bậc hồn lực gia tăng, Yêu Cung hồn kỹ của Tiểu Vũ
cũng đã được tăng phúc thêm hai mươi phần trăm. Lực lượng ấy, không phải hồn sư cùng cấp bậc nào cũng có thể chống đỡ nổi.
Cảm thấy sức nặng
của Tỉểu Vũ đang dồn về sau cùng với lực của chân trên cổ đang tăng
cường. Đường Tam giật mình bỗng hét lớn một tiếng "Còn chưa."
Ánh sáng xanh biếc trên người lại hiện ra. Lúc này là hướng chính trên người Đường Tam phóng đến.
Chu Võng có chất độc thật lớn đem thân thể Đường Tam cùng Tiểu Vũ quấn
quanh cùng một chỗ. Yêu Cung hồn kỹ của Tiểu Vũ mặc dù phát động thành
công, nhưng hai người điều bị quấn quanh, tự nhiên cũng không cách nào
đem Đường Tam hất văng, nghe bịch một tiếng, đồng thời cùng té xuống
đất.
Đường Tam là lần đầu tiên nhận ra sự kinh khủng của Chu Võng
Trói Buộc. Dùng Lam Ngân Thảo tạo thành Chu Võng, trong nháy mắt đem hai người buộc chặt, làm thân thể cả hai bị dán vào cùng một chỗ.
Lúc
này, một chân của Tiểu Vũ là đang ở trên cổ Đường Tam, cả người nàng
đang hướng ra sau. Khi bị quấn quanh, vừa lúc là kiều đồn dán tại hạ
thân Đường Tam. Cảm giác ấm áp kéo tới. Thêm vào đó cả hai thân thể là
toàn diện tiếp xúc, làm Đường Tam trong lòng cảm thấy bức rức.
Tiểu
Vũ cho dù muốn phát ra tiếp đệ tam hồn kỹ cũng là vô pháp. Độc tố trên
Chu Võng mặc dù không ảnh hưởng đến Đường Tam nhưng đối phó với Tiểu Vũ
đã quá dư. Trong nháy mắt toàn thân nàng cảm thấy tê dại, mất dần kiểm
sóat, không cách nào phát động được đệ tam hồn kỹ. Tiểu Vũ lúc này là
cùng cảnh ngộ với Mộc Bạch, không có khả năng phát động hồn kỹ của bản
thân.
"Tốt lắm, các ngươi có thể ngừng." Âm thanh của Đại Sư vang lên, ngay lúc đó Áo Tư Tạp cũng đã rơi xuống đất".
Lúc này Đái Mộc Bạch mới nhớ tới, Áo Tư Tạp sử dụng hương tràng của bản
thân, hiệu quả dĩ nhiên là không lớn. Đáng tiếc, hồn lực hắn không đủ,
nếu không bây giờ là cơ hội tốt nhất.
Thu hồi Chu Võng, Đường Tam đỡ
Tiểu Vũ đứng lên, vẻ mặt hai người đều có ít nhiều xấu hổ. Khuôn mặt
trắng noãn của Tiểu Vũ đã hồng lên tựa như trái anh đào. Cái mùi đặc
trưng của nam nhân trên người nàng là chưa tan hết. Cúi đầu, hai tay
nàng chắp phía sau, cũng không dám nhìn vào vị ca ca trên danh nghĩa
này.
Đại Sư tựa hồ không có chứng kiến tình huống đáng xấu hổ của
Đường Tam cùng Tiểu Vũ trong lúc đó, ra dấu cho Hồng Tuấn đáp xuống, đảo một vòng quanh năm người bọn họ.
"Nói một chút cảm nhận của các ngươi."
Đái Mộc Bạch lúc này tâm tình cực độ buồn bực. Thua bởi Đường Tam lại thua
tiếp trong tay Hồng Tuấn. Đường Tam dù sao cũng là khống chế hệ hồn sư
thêm vào đó đệ tam hồn kỹ mạnh mẽ. Nhưng mập mạp trước giờ chưa từng là
đối thủ của hắn. Lần này thất bại, khiến hắn nhất thời tức giận, nói: "Nếu hồn lực ta ở trạng thái sung mãn, bọn họ không có cơ hội."