Sau khi phụ thể, hai mắt Chu Trúc Thanh đồng thời chuyển màu, mắt trái
màu lục, mắt phải màu lam, tóc dài xỏa trên lưng, trong quá trình di
động thân thể tạo thành ảo ảnh làm kẻ khác rất khó biết vị trí chính xác của nàng. Mà công kích của nàng cũng cực kỳ ghê gớm. Lợi trảo luôn tìm
chỗ yếu hại hạ thủ. Triệu Vô Cực buộc phải phóng ra vũ hồn của mình.
Chu Trúc Thanh ra tay rất đúng thời cơ, đúng lúc Triệu Vô Cực phát lực chấn vỡ Lam ngân thảo của Đường Tam, sau khi đẩy lùi Tiểu Vũ, trong nháy mắt bị thoát lực, công kích của nàng cũng không đủ phá vỡ công kích của
Triệu Vô Cực.
Nhưng ngay sau khi Triệu Vô Cực hoàn thành vũ hồn phụ
thể, công kích của Chu Trúc Thanh liền không dễ dàng sinh hiệu quả. Thân thể Triệu Vô Cực như là chế tạo từ cương thiết, dưới sự huy kích toàn
lực của nàng, miêu trảo cũng chỉ phá được y phục trên người Triệu Vô
Cực.
Nhu kỹ của Tiểu Vũ lần đầu thất bại. Bất luận nàng phát lực như
thế nào, cũng không cách nào làm thân thể Tirệu Vô Cực di động chút nào. Kể cả sau khi nàng lật về phía sau, hai tay đánh vào bộ vị quan trọng
nơi đùi Triệu Vô Cực, nhưng cũng vẫn chẳng thu được hiệu quả gì.
Tiểu Vũ trong lòng khẩn trương nhưng nàng không có biện pháp đối phó.
Kỳ thật, cũng không phải nhu kỹ của Tiểu Vũ không mạnh, mà bởi vì nhu kỹ
của nàng hoàn toàn bị Tiệu Vô Cực khắc chế. Kỹ năng hồn hoàn thứ nhất
của Tiểu Vũ phải dựa vào thân thể mềm dẻo khống chế được đối thủ mới có
thể phóng thích, thuộc loại nhất kích tất sát (một đòn là giết). Nhưng
lực lượng của nàng so với Triệu Vô Cực chênh lệch quá lớn, cho dù có
Đường Tam trợ giúp, cũng không khống chế được Triệu Vô Cực. Trừ khi hồn
lực của nàng có thể đạt tới trình độ của Triệu Vô Cực, nếu không đối với Triệu Vô Cực [không hiểu], nhu kỹ của nàng đúng là hiệu quả kém cỏi
nhất.
Lam ngân thảo bị phá, sắc mặt Đường Tam nhất thời trở nên tái
nhợt, nhưng hắn không có chút nào do dự vọt tới trước, đằng mạn thô to
lại xuất hiện trên người Triệu Vô Cực, làm cho thân thể đang chuẩn bị
phát lực của hắn trì trệ trong chốc lát - đúng là hiệu quả của lam ngân
thảo đệ nhị hồn hoàn kỹ năng.
Dựa vào thời cơ trong chớp mắt mắt này, Đường Tam đã đi tới trước mặt Triệu Vô Cực, mà Chu Trúc Thanh cũng vô
thanh xuất hiện tại sau lưng Triệu Cực, một trảo hướng cổ họng, một trảo hướng bên tai, đều là vị trí hiểm yếu của con người.
Thừa dịp Triệu Vô Cực còn không có tránh thoát lam ngân thảo, Đường Tam chợt hướng ngực Triệu Vô Cực huy xuất một quyền.
Triệu Vô Cực cười to sang sảng, cũng không vội tránh thoát Lam ngân thảo,
ngực vươn ra, rõ ràng là hắn muốn nhìn xem Đường Tam có bao nhiêu lực
lượng.
Đường Tam đáy mắt hiện lên một tia ánh sáng, Triệu Vô Cực
tiếng cười tắt ngấm, bởi vì hắn kinh ngạc phát hiện, một quyền nhìn như
toàn lực của Đường Tam đánh vào ngực mình, nhưng lại nhẹ vô cùng, mà hắn lại đem hồn lực tập trung tại trước ngực, nhất thời có cảm giác dùng
sai lực xuất hiện.
Đương nhiên lực lượng của Đường Tam và Tiểu Vũ
không đủ lay động thân thể Triệu Vô Cực, nhưng nếu là lực lượng của
chính hắn thì lại khác.
Đường Tam đánh ra một quyền đột nhiên biến
thành chưởng, chưởng hút ngược về phía sau, Khống hạc cầm long xuất ra
ngay lúc Triệu Vô Cực dụng sai lực, nhất thời kéo thân thể Triệu Vô Cực
lảo đảo một cái. Đồng thời chân phải đưa ra phía trước, đá vào chân
Triệu Vô Cực. Cho dù hồn lực Triệu Vô Cực mạnh mẽ, dưới tình huống này
cũng mất đi thăng bằng.
Đường Tam nắm bắt thời cơ một điểm cũng không thua Chu Trúc Thanh, dựa vào Khống hạc cầm long xảo diệu, hắn đem lực
lượng của mình cộng với Triệu Vô Cực đã lay động được thân thể Triệu Vô
Cực.
"Khởi" Đường Tam hét lớn một tiếng, hai vai dùng sức đem thân thể Triệu Vô Cực nhấc lên.
"Tiểu Vũ". Lần đầu tiên Triệu Vô Cực hoàn toàn cách mặt đất, rốt cục kỹ năng của Tiểu Vũ có không gian phát huy.
Hai chân thon dài trong nháy mắt quấn quanh bên hông Triệu Vô Cực, hai tay
nắm cổ hắn, trên người quang mang hồn hoàn thứ nhất đại phóng, mang theo thân thể Triệu Vô Cực kịch liệt xoay tròn tại không trung ba vòng,
hướng đỉnh đầu Triệu Vô Cực xuống phía dưới nặng nề nện xuống mặt đất.
Công kích lúc trước của Chu Trúc Thanh mặc dù không tạo được phá hư hiệu
quả, nhưng cũng quấy nhiễu Triệu Vô Cực. Hợp lực ba người rốt cục hoàn
thành một đợt công kích.
một cây Lam Ngân thảo khá to hình thành
trước một sát na lúc Tiểu Vũ mang theo thân thể Triệu Vô Cực sắp đánh
xuống đất quấn quanh eo nàng, đỉnh đầu Triệu Vô Cực xoay tròn đâm xuống
đất, mà Tiểu Vũ được Lam ngân thảo giữ lại, tại không trung xoay người
một cái phiêu nhiên hạ xuống.
Oanh!
Thân thể khổng lồ sau khi vũ hồn phụ thể của Triệu Vô Cực nện thẳng xuống đất, cả đầu hoàn toàn ngập vào trong bùn đất.
Tiểu Vũ phiêu nhiên hạ xuống phía trên đầu Đường Tam, mũi chân điểm tại vai
phải Đường Tam, song chưởng giang ra giữ thăng bằng, từng ngụm từng ngụm thở hào hển.
Công kích vừa rồi nàng đã sử dụng toàn lực, nếu không
nhờ sự xảo diệu của Khống hạc cầm long của Đường Tam, nàng cũng vô pháp
hoàn thành kỹ năng mà bản thân phải tập trung hai hồn hoàn.
"Tiểu Tam, có phải chúng ta ra tay quá nặng ?" Tiểu Vũ có chút khẩn trương hỏi.
Đường Tam lắc lắc đầu: "Triệu sư phụ còn chưa có dùng hoàn kỹ mà."
Hắn liếc mắt nhìn cây nhang bên kia. Lúc này cây nhang chỉ mới cháy được
một phần ba mà thôi. Nhưng đợt liên thủ vừa rồi, Đường Tam, Tiểu Vũ và
Chu Trúc Thanh ba người đã đem hết toàn lực sử dụng rồi.
Lam ngân
thảo ký sanh trên người Triệu Vô Cực rất nhanh bị Đường Tam thu hồi, hắn hoàn toàn không muốn Lam ngân thảo của mình lại bị đối thủ phá nát, mặc dù Lam ngân thảo tiêu hao hồn lực không nhiều lắm, nhưng nếu luôn bị
phá hư đối với hồn lực Đường Tam vẫn còn là tiêu hao phi thường lớn.
Song chưởng Triệu Vô Cực chống lên mặt đất, đem đầu mình kéo lên.
Lúc trước mấy người Đường Tam không có nhìn kỹ, lúc này mới thấy hình dáng vũ hồn phụ thể.
Triệu Vô Cực toàn thân đều bao trùm một tần tông mao dày đặc, thân cao hơn
hai thước rưỡi, toàn thân cơ bắp nổi cuộn, con ngươi màu vàng phóng
thich khí tức bá đạo, bảy hồn hoàn không ngừng chuyển động quanh thân
thể.