Mọi người theo thói quen ngồi nghỉ tại một góc. Thành tích mười trận
thắng liên tiếp khiến cho bọn họ trong những đội ngũ tham gia đại tái
giống như hạc giữa đàn gà, không gặp cảnh bị người cười nhạo giống như
khi dự tuyển tái mới bắt đầu.
Mặc dù ở bốn phía, rất nhiều người nhìn bọn họ nhưng ít người dám tiến đến gần.
Tại hồn sư giới, thực lực chính là tượng trưng hết thảy, mà trong hồn sư
học viện cũng đồng dạng như thế. Sử Lai Khắc học viện làm cho người ta
có cảm giác chính là mội đội ngũ không có điểm gì nổi bật.
Nhưng một đội ngũ như vậy lại khiến cho mỗi đối thủ đều cảm thấy đau đầu.
Đường Tam chính mình có hồn hoàn vạn năm, tại dự tuyển đại tái lần này, đã
trở thành một hồn sư có giá trị nhất, một đội viên có lợi nhất. Chỉ nhìn trước mắt, phiếu bầu cho hắn đã chiếm hơn một nửa.
Chỉ cần không ai
đánh bại hắn, hắn thu được thứ hạng là không thể nghi ngờ. Nhưng muốn
đánh bại một hồn tông chính mình có thiên niên hồn hoàn đối với đệ tử
tham tái mà nói dễ dàng vậy sao.
Mọi người Sử Lai Khắc học viện dễ
dàng tụ tập cùng một chỗ, Mã Hồng Tuấn có chút tâm trạng có chút phập
phồng, hỏi dò Đường Tam: "Tam ca, hôm nay không bằng để cho ta xuất chiến đi. Ta sẽ không dụng đệ tứ hồn kỹ, được không?"
Đường Tam trường mắt nhìn hắn, "Không được. Trúc Thanh, hôm nay ngươi thay Giáng Châu xuất chiến, không thành vấn đề chứ."
Cùng mọi người ở cùng một chỗ trong thời gian càng ngày càng dài, cùng nhau
đồng thời tham gia chiến đấu ngày càng nhiều, quyền uy của Đường Tam tại Sử Lai Khắc thất quái đã mặc nhiên tồn tại trong lòng mỗi người, nhất
là bốn người tuổi còn nhỏ hơn so với hắn, đối với ngoại trừ tình cảm còn có thêm vài phần tôn kính. Hiện tại, vị trí của hắn trong chiến đội
không thua gì Đái Mộc Bạch, thậm chí còn hơn.
Chu Trúc Thanh sửng sốt một chút mới nói: " Không thành vấn đề."
Áo Tư Tạp nghi hoặc đạo: " Tiểu Tam, này không cần đi. Chúng ta trong khi đối mặt Sí Hỏa học viện
cũng không có để Trúc Thanh xuất chiến, đối phó với Thương Huy học viện
rác rưởi này cần như vậy sao?"
Đường Tam trầm giọng nói:
"
Thương Huy học viện chưa chắc đã thật sự rác rưởi. Các ngươi có hay
không chú ý chiến tích của bọn chúng. Thương Huy học viện từ đầu đến giờ bọn họ chỉ thua ba trận, mà ba trận phân biệt chính là Tượng Giáp học
viện, Lôi Đình học viện, cùng Thần Phong học viện. Mà trong khi đối mặt
với đối thủ khác, bọn họ đều giành thắng lợi, trong bảng xếp hạng hiện
giờ thậm chí còn đứng trên Tượng Giáp học viện. Càng huống chi các ngươi không nên quên, Phất Lan Đức viện trưởng từng nhắc nhở chúng ta. Bọn họ sư phụ lĩnh đội rất không tầm thường. Hiện tại Thương Huy học viện đã
thua Tượng Giáp học viện, mà các trận đấu phía sau bọn họ phải đối mặt
với mấy đối thủ cường đại là chúng ta, Sí Hỏa học viện cùng Thiên Thủy
học viện. Trong ba trận đấu này, bọn họ ít nhất phải đạt được hai trận
thắng mới có thể đem quyền chủ động tấn cấp vòng một nắm trong tay mình. Hơn nữa hai đội chúng ta đã có thù oán, ta dám khẳng định, bọn họ trong trận đấu hôm nay tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó chúng ta. Ta để Trúc
Thanh xuất chiến là vì bảo đảm thắng lợi của chúng ta.
Đái Mộc Bạch vuốt cằm nói: "Hảo, cứ làm theo ý của Tiểu Tam đi. Tiểu tử của Thương Huy học viện không
phải rất kiêu ngạo sao? Hôm nay chúng ta sẽ cho bọn chúng biết thế nào
là lợi hại. Còn muốn tiến vào tấn cấp đại tái, thật sự là nằm mơ giữa
ban ngày."
"Uy, các ngươi chính là đội viên của Sử Lai Khắc học viện sao." Trong lúc Đường Tam bẳt đầu bố trí trận đấu, thanh âm đột nhiên xuất ra làm hắn phải dừng lại.
Mọi người quay đầu nhìn lại, lúc này một gã thanh niên mặc đội phục màu
xanh, tướng mạo có vài phần anh tuấn bước lại, vẻ mặt tươi cười nhìn bọn họ.
Đái Mộc bạch nhíu mày, "Không sai, chúng ta chính là Sử Lai Khắc học viện, ngươi là ai ?"
Thanh niên hắc hắc cười đạo: " Ta gọi là Phong Tiếu Thiên, có lẽ các ngươi chưa từng nghe qua tên ta.
Nhưng đừng lo, sau này chúng ta sẽ gặp nhau trong trận đấu. Ta là đến cổ vũ các ngươi, nhất định phải cố gắng lên, tiêu diệt Thương Huy học
viện."
Ân? Đái Mộc Bạch cùng Đường Tam liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có chút kinh ngạc.
Mặc dù bọn họ không xem qua trận đấu của đối thủ như thế nào, nhưng từ quần áo trên người trước mắt bọn họ cũng có thể nhận ra, người này hẳn là
thuộc về Thần Phong học viện.
Tổng cộng hai mươi tám đội tham gia dự
tuyển đại tái, đội nào cũng mong tiến vào vòng trong, rất ít gặp gỡ
nhau. Từ khi dự tuyển tái khai mạc cho tới nay, đây chính là người thứ
nhất chủ động hướng bọn họ nói chuyện.
Đường Tam gật đầu nói: "Chúng ta sẽ thắng."
Phong Tiếu Thiên cười nói: "Ngươi chính là Đường Tam sao? Ta tin tưởng thực lực của các ngươi. Bất quá
các ngươi cũng phải cẩn thận một chút. Học viện chúng ta cùng Thương Huy học viện đã từng đánh quá. Bọn họ thực lực mặc dù rất bình thường,
nhưng trong lúc bọn hắn cùng chúng ta giao đấu, ta cảm giác tựa hồ bọn
họ không dùng toàn lực, tựa hồ còn đang cố gắng che dấu điều gì. Ta thấy các ngươi rất được, ít nhất trước khi gặp phải học viện chúng ta, nhất
định không được bại. Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi đi. Ta đi trước."
Người này đến nhanh, đi cũng nhanh, bỏ lại mọi người đang ngẩn ngơ không hiểu gì, liền nhanh chóng rời đi. Cho dù Sử Lai Khắc học viện tất cả mọi
người đều thông minh, nhưng trong nhất thời cũng không hiểu được Phong
Tiếu Thiên đến tột cùng là có ý tứ gì, càng không rõ tại sao hắn muốn
tới cổ vũ đối phương.
Vấn đề này chỉ có Phong Tiếu Thiên chính mình mới biết được, nói xong lời này, hắn rất nhanh về tới bên đội ngũ của mình.
" Đội trưởng, ngươi đi đâu vậy ?"
" Ta đi cổ vũ cho Sử Lai Khắc học viện a !" Phong Tiếu Thiên cười nói.
" Cổ vũ bọn họ? Đội trưởng, ngươi là đại biểu cho Thần Phong học viện chúng ta, rất nhiều người để ý …"
Phong Tiếu Thiên đường hoàng đạo: " Sợ cái gì, chỉ cần có thể ôm được mỹ nhân về, hết thảy đều là phù vân a."
Một gã Thần Phong học viện đội viên kỳ quái hỏi: "Cổ vũ Sử Lai Khắc học viện cùng việc ngươi ôm được mỹ nhân về có gì quan hệ ?"
Phong Tiếu Thiên đạo: "Đương nhiên là có quan hệ, các ngươi đã quên sao ? Hỏa Vũ nói, chỉ cần ta
đánh bại Đường Tam,nàng liền trở thành nữ bằng hữu của ta. Vạn nhất
trước ta có người khác đánh bại Đường Tam, nàng có thể hay không cũng
đáp ứng người khác theo đuổi đây? Cho nên, trước khi gặp được chúng ta,
Sử Lai Khắc học viện còn không thể thua, cái này gọi là phòng hoạn vu vị nhiên (phòng bệnh hơn chữa bệnh chăng – A Phủ) ."
" Ách … " nhìn Phong Tiếu Thiên đắc ý bộ dáng có chút si ngốc, đám đệ tử Thần Phong học viện thật sự không còn gì để nói.
Mặc dù trận đấu còn không có bắt đầu, nhưng các đội viên học viện tại khu
nghỉ ngơi vẫn còn nghe rõ tiếng hoan hô của người xem bên ngoài.
Thu hút sự chú ý của người xem nhất, chính là các tuyển thủ chuẩn bị thi đấu đang xếp hàng bên dưới.
Để làm cho trận đấu trở lên đặc sắc, tại mỗi ngày bất đồng, các đội đều là lần lượt xuất hiện, trừ khi xảy ra trường hợp giống ngày hôm trước Sử
Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện, mới có tình huống hai chi cường
đội đồng thời xuất tràng.
Đường Tam tĩnh lặng đứng ở nơi này, nhìn
khu nghỉ ngơi xa xa Thương Huy học viện đang tụ tập cùng một chỗ thương
lượng cái gì đó, điều chỉnh tiết tấu hô hấp của mình, để cho nội lực
Huyền Thiên công dưới tình trạng vận động làm nóng cơ thể.
Các loại chiến thuật không ngừng hiện lên trong đầu, bọn họ đã chuẩn bị rất tốt cho trận chiến.
Cũng không phải đợi quá lâu, theo hai trận chiến trước đó chấm dứt, đội viên các đội tham chiến lượt thứ ba cũng xuất tràng.
Sử Lai Khắc học viện cùng Thương Huy học viện đồng thời đi ra khỏi khu
nghỉ ngơi, song phương đội viên đều nhìn kỹ đối phương. Cùng Sử Lai Khắc học viện ngạo nghễ so sánh với bảy tên đội viên Thương Huy học viện lộ
ra khí tức âm trầm, trong ánh mắt lóe ra vẻ ngoan độc tựa hồ muốn đem
mọi người Sử Lai Khắc học viện ra ăn tươi nuốt sống.
Bảy đội viên
Thương Huy học viện đều là nam tính, thống nhất đội phục màu trắng, khí
tức nội liễm, giống như Đường Tam dự đoán, đối thủ này không phải dễ
dàng đối phó.
Đồng thời với lúc bọn họ nhập tràng, đội viên của Sí
Hỏa học viện cũng vừa mới kết thúc lượt đấu đang từ sân đấu quay lại.
Đường Tam cũng không chú ý bọn họ, nhưng ánh mắt của mọi người Sí Hỏa
học viện lại đem rơi trên người bọn hắn. Nhất là Hỏa Vũ, ánh mắt ngay từ đầu đã từ trong Sử Lai Khắc học viện chiến đội tìm tới thân ảnh Đường
Tam
Di? Hỏa Vũ trong lòng vừa động, trên mặt nhất thời nộ ý đại thịnh, hung hăng nhìn Đường Tam, trong lòng một trận tức giận.
Cũng khó trách nàng tức giận, bọn họ đối với Sử Lai Khắc học viện nghiên cứu đã rất thấu triệt, mắt nhìn Sử Lai Khắc học viện xuất chiến hôm nay
cùng ngày hôm qua so sánh liền có biến hóa, Hỏa Vũ lập tức nhớ lại Sử
Lai Khắc học viện đội viên tổ hợp, lần này thay vào một gã phụ trợ hệ
hồn sư bằng là một gã hồn tông ngoài bốn mươi cấp, Đường Tam cái gã hỗn
đản này, lúc đối mặt với Sí Hỏa học viện chúng ta các ngươi cũng chỉ
xuất ra hai gã hồn tông, lần này nhưng lại biến thành ba, chẳng lẽ chúng ta còn không bằng Thương Huy học viện sao ?
Càng nghĩ Hỏa Vũ lại càng tức giận, trong mắt đầy vẻ hung hăng, dưới chân cố ý lảo đảo, đầu vai trực hướng Đường Tam đánh tới.
Song phương đội viên lần lượt đi qua nhau, Đường Tam đột nhiên cảm giác có
một cỗ kình phong nhằm hướng bả vai mình, cơ hồ không có ý thức, cơ thể
hắn lập tức làm ra phản ứng.
Trầm kiên thác bộ (trùng chân hạ vai – A Phủ), bả vai trước tiên là thu về phía sau, tránh khỏi va chạm, ngay
khi bả vai Hỏa Vũ khí thế đã hết, trong nháy mắt lực lượng dồn lại, vai
hắn cơ hồ dán tại bả vai Hỏa Vũ đẩy ra. Lực lượng phóng ra ngoài cuối
cùng liền bộc phát, Hỏa Vũ nhất thời kinh hô một tiếng, cả người trực
tiếp bắn ra ngoài.
Cũng may là do Đường Tam không có ý thức, động tác hoàn toàn là do phản ứng, dùng chính là một loại giống như "Triêm Y Thập Bát Điệt" công phu. Nếu để nàng chạm đến chính là độc dược hay
ám khí trên người Đường Tam chỉ sợ sẽ không may như vậy.
Mắt nhìn
thân thể muội muội bị đánh bay, Hỏa Vô Song nhanh chóng hoành thân tiếp
lấy Hỏa Vũ hạ xuống, đoàn người Sí Hỏa học viện nhất thời đình chỉ cước
bộ, ngăn cản bảy tên đội viên Sử Lai Khắc học viện sắp tham chiến, trừng mắt mà nhìn.
Đội viên Thương Huy học viện tự nhiên thấy được một màn này, cũng dừng lại, chẳng những bộ dáng nhìn có chút hả hê, tựa hồ còn
muốn châm thêm dầu vào lửa.