Nghe Hải mã Đấu la giải thích xong, Đường Tam đột nhiên nói: "Chờ một chút. Tiền bối. Ngài nói Mộc Bạch không có cơ hội thông qua khảo hạch,
hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Thế nhưng lúc trước ngài như thế nào
lại thông qua khảo hạch chứ? Theo ta được biết, người tren Hải thần đảo
khi đến mười tám tuổi nhất định phải tiếp nhận khảo hạch. Chăng lẽ khi
ngài mười tám tuổi so với Mộc Bạch bây giờ mạnh hơn sao?"
Hải mã đấu la lắc lắc đầu, nói: "Tại tại lúc mười tám tuổi còn chưa đạt tới bốn mươi cấp, so với hắn bây giờ phải kém hơn rất nhiều. Nhưng có chuyện các ngươi nên minh bạch. Khảo
hạch của Hải thần đại nhân đối với Hải thần đảo hồn sư chúng ta chính là mười năm một lần. Mặc dù như vậy nhưng hắc cấp tứ khảo cũng khiến cho
ta mấy lần cửu tử nhất sinh. Ta đối mặt với khảo hạch cuối cùng chính là ở trong Hộ đảo thần thú – Ma hồn Đại bạch sa (cá mập trắng lớn) chi trì một canh giờ."
Mọi người đều an tĩnh lại, nhưng Hải mã đấu la
lại cũng không thấy từ trên mặt bọn họ có chút sợ hãi hay chán nản nào.
Chu Trúc Thanh là người thứ hai đi ra, đứng ở vị trí của Đái Mộc Bạch
lúc trước, khuôn mặt băng lãnh khẽ phát một tia tiếu ý nhàn nhạt, "Tiền bối, thỉnh hải thần đại nhân ban cho ta khảo nghiệm."
Hải mã đấu la khẽ nhíu mày, "Ngươi không lo lắng một chút nào sao?"
Chu Trúc Thanh nhẹ nhàng nói: "Tiền bối, chúng ta tới nơi này, chính là vì nhận khảo nghiệm, nếu nói khảo
nghiệm quá đơn giản, chúng ta chẳng phải là đi một chuyến uổng công sao? Không có áp lực có thể nào có động lực? Chúng ta đã từng làm qua những
chuyện bất khả thi, tái lập thêm một kỳ tích thì có là gì?"
Chu trúc thanh dùng thực tế hành động nói rõ quyết tâm của bọn họ cho Hải mã đấu la. Theo như lời nàng nói, bon họ đến đây chính là để rèn luyện kinh
nghiệm, dù cho Hải thần khảo nghiệm có bao nhiêu khó khăn bọn họ cũng
tuyệt không lùi bước.
"Hảo. Các ngươi mấy năm nay mạnh hơn người
quả nhiên rất hăng hái. Thực có ít người có được dũng khí như các
người.Vị Phong hào đấu la cũng không nói gì thêm, lam quang lại một lần
nữa ngưng tụ, Hải mã thánh trụ hào quang lập lòe, một đạo quang trụ từ
trên trời giáng xuống đem Chu Trúc Thanh bao lại ở bên trong.
Từ lam
quang biến thành bạch sắc, sau đó không hề ngừng lại chuyển thành hoàng
sắc, tử sắc, không ngoài dự liệu của Hải mã đấu la. Tử sắc dần dần ngưng tụ, cuối cùng không ngờ biến thành hắc sắc. Mắt thấy ma văn hắc sắc nọ
trên hải mã thánh trụ chầm chậm hiện lên, Hải mã đấu la không khỏi thở
dài. Đã từng khắc sâu cái cảm giác tự mình trải qua mức độ khó khăn của
khảo nghiệm hắc cấp, hắn đương nhiên không tin người trẻ tuổi trước mặt
chỉ dựa vào dũng khí mà thông qua khảo nghiệm, nội tâm bên trong ít
nhiều có chút tiếc hận. Nhưng thân là Chủ khảo giả, nếu Sử Lai Khắc Thất Quái cứ khăng khăng như vậy, hắn cũng không tiện nói thêm điều gì.
Hắc sắc văn lộ ngày càng đậm lên (lên cao), bất quá, ánh sáng của hắc quang của Chu Trúc Thanh cũng không cao như của Đái Mộc Bạch. Ước chừng đến
vị trí giữa quang trụ thì dừng lại không tăng lên nữa. Năm đạo ánh sáng
lặng lẽ hiện lên, ngoại trừ quầng sáng ở bên ngoài ra thì so với Đái Mộc Bạch giống nhau như đúc.
Chu trúc thanh đồng dạng khép kín hai mắt,
sau khi tia hắc quang dung nhập vào mi tâm thì khoanh chân ngồi xuống,
lẳng lặng nhập định. Trên trán nàng xuất hiện một khỏa hắc sắc ngũ giác
tinh.
Hắc cấp ngũ khảo. gần bằng hắc cấp lục khảo của Đái Mộc Bạch. Trình độ khó khăn không cần nói cũng biết.
Trước khi Hải mã đấu la bắt đầu tiến hành cầu nguyện Hải thần chi quang, Áo
Tư Tạp vượt qua Trữ Vinh Vinh bước lên vị trí phía trước nói: "Tiền
bối, ta có một vấn đề cần hỏi. Những khảo nghiệm khó khăn như thế này,
nếu như chúng ta có khả năng thông qua, thì có được ích lợi gì? Ta chỉ
trừ tại Hải thần đảo thu được quyền lợi tương ứng ở bên ngoài thật là
chỗ tốt."
Hải mã đấu la nói: "Đạt được quyền lợi của
Hải thần đảo chính là khả năng đạt được tốt nhất ưu đãi. Nếu nói chỗ tốt đó là gì thì coi như là ở cái lọai áp lực này thì thực lực đề thăng
nhanh hơn đi."
Áo Tư Tạp mỉm cười vuốt cằm."Tiền bối, vậy mời bắt đầu đi."
Căn cứ vào nhận thức của hải mã đấu la, người trẻ tuổi trước mặt vũ hồn mặc dù có chút kì dị, lại khẳng định có hồn cốt tồn tại, nhưng với tư cách
một gã thực vật hệ hồn sư, hắn phải tiếp nhận khảo hạch khẳng định thấp
hơn hai người trước một chút. Mà khi ma văn vừa nổi lên, Hải mã đấu la
lại phát hiện mình đã sai lầm rồi. Hiện tại, trước mắt Áo Tư Tạp cùng
Đái Mộc Bạch cũng giống nhau, dĩ nhiên cùng là lục phiến hắc sắc quang
mạc. Hắc cấp tối cao khảo hạch, hắc cấp lục khảo.
Hào quang tan đi,
hắc sắc lục mang tinh hiện ra trên trán Áo Tư Tạp, hắn không giống như
Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh như vậy tiến vào trạng thái nhập định,
ngược lại có chút hưng phấn mà mở hai mắt: "Tốt lắm, ta cũng là lục khảo. Cáp..Cáp"
Hải mã đấu la có chút sửng sốt, "Hắc cấp lục khảo làm ngươi cao hứng à?" Ngay cả hắn cũng có chút cảm giác được mấy năm nay khảo hạch mà Hải
thần đại nhân cấp cho thật sự quá khó khăn. Một gã thực vật hệ hồn sư mà cũng thừa nhận hắc cấp lục khảo, vậy làm sao có khả năng có cơ hội
thông qua.
Áo Tư Tạp cười hắc hắc, nói: "Nhìn ra được, hải thần
đại nhân ban cho khảo nghiệm là căn cứ vào tổng hợp thực lực, ta cũng
đạt hắc cấp lục khảo, vậy chứng tỏ tiềm lực của ta cùng Đái lão đại
giống nhau, so với Trúc Thanh thì mạnh hơn một chút. Vậy không tốt sao?
Hải mã đấu la nhìn Áo Tư Tạp lui xuống một bên không khỏi bất đắc dĩ mà lắc đầu, hắn nhận ra rằng, chính mình thực sự không suy nghĩ của mấy người
trẻ tuổi này. Chẳng lẽ chính mình không nói rõ ràng? Kết quả thất bại
chính là tử vong a!
Hắn trong lòng còn đang nghĩ ngợi, Trữ Vinh Vinh
cũng đã bước lên, trong miệng nói lẩm bẩm, nghe qua Hải mã đấu la dở
khóc dở cười.
"Vượt qua lục khảo, vượt qua lục khảo. . . . . ." lẩm bẩm cho tới khi đến trước Hải mã thánh trụ, hơi khom người hướng Hải mã thánh trụ, "Tôn kính hải thần đại nhân, ngài nhất định phải làm cho ta vượt qua lục khảo a!"
Nếu như dùng từ để hình dung tâm trạng của Hải mã đấu la hiện tại, đó là "tắc nghẹn". Cho dù vũ hồn của ngươi là Cửu Bảo lưu ly tháp, ngươi cũng bất quá là
một gã phụ trợ hệ hồn sư, còn muốn vượt qua hắc cấp lục khảo? Hắn bỏ qua không nói với Trữ Vinh Vinh, trực tiếp bắt đầu khảo hạch đối với Trữ
Vinh Vinh.
Nhưng trên thực tế, lại lần nữa Hải mã đấu la được mở rộng tầm mắt.
Hải thần chi quang không chút do dự vượt qua quá trình từ bạch đến hoàng,
từ hoàng đến tử. Cấp tốc tiến vào kỳ dị hắc sắc. Hắc sắc ma văn trực
tiếp kéo lên, khiến cho Hải mã đấu la như muốn trừng mắt ra nhìn, hắc
sắc ma văn chậm rãi vượt qua trung tâm thánh trụ, đây là đại biểu cho
Trữ Vinh Vinh thừa nhận mức độ khó khăn hắc cấp lục khảo. Nhưng là, hắc
sắc ma văn lại như trước cũng không dừng lại. Tiếp tục tăng lên, rất
nhanh đạt đến vị trí hai phần ba, cũng là đại biểu cho vị trí hắc cấp
lục khảo.
Trời ạ! Ta điên mất. Nhiều năm qua cũng chưa từng xuất hiện qua hắc cấp khảo hạch mà trong chốc lát lại hiện ra đến lục khảo. Hải
mã đấu la trong lòng một trận ai thán. Nhưng đúng lúc này, sự tình lại
phát sinh, ma văn đột nhiên hướng lên phía trên dũng động. Ngay sau đó,
ma văn đang bao phủ trên thánh trụ nguyên là hắc sắc trong nháy mắt hoàn toàn biến thành màu hồng, một đạo hồng quang cũng theo đó phóng thẳng
lên trời.
Đạo hồng quang đỏ tươi như máu trực tiếp đâm thẳng lên trời, làm cho bầu trời trong xanh hiện lên một mảnh huyết quang.
Trên Hải thần đảo, mấy nghìn cặp mắt cơ hồ đồng thời hướng về phía không
trung, sáu gã hắc y lão giả đứng bên sáu thạch trụ khác sau khi nhìn
thấy hồng quang trong mắt không ngăn được toát ra quang mang mãnh liệt.
Cơ hồ là đồng thời kinh hô.
"Đỉnh ---- cấp ---- thất ---- khảo"
Ngay cả ở trung ương của Hải thần đảo, trong một tòa thần điện đặc thù. Một
đôi mắt đã khép kín mười năm cũng vì sự xuất hiện của hồng quang mà mở
ra. Trên mặt tràn ngập sự kinh ngạc lẫn vui mừng. Thân thể mười năm bất
động chậm rãi đứng lên.
Hồng quang dần dần thu lại, thất diện hồng
sắc quang mạc không dung nhập vào trong mi tâm của Vinh Vinh mà hóa
thành một cái hồng sắc thất mang tinh (ngôi sao bảy cánh) kì dị, làm cho làn da trắng nõn của nàng nổi lên một tầng hồng sắc nhàn nhạt.
Hãi
mã đấu la đã hoàn toàn ngây ngốc, hồng sắc, đó chính là đại diện cho
đỉnh cấp hồng sắc….Sự xuất hiện của nó so với hắc sắc tỉ lệ không giống
nhau, thật sự rất ít.
Khi Trữ Vinh Vinh cất tiếng cười vang như
chuông bạc. Hải mã đấu la mới thanh tỉnh lại. Đang chứng kiến bộ dáng
Trữ Vinh Vinh hướng về phía Áo Tư Tạp mà dương dương đắc ý. Mà bộ dáng
Áo Tư Tạp lại như thất vọng. Tựa hồ chính vì mình thấp hơn Trữ Vinh Vinh một cấp khảo hạch mà đau khổ.
"Tiểu thư. Có thể cho ta thỉnh giáo tên của cô một chút." Hải mã đấu la hơi khom người, hướng Trữ Vinh Vinh có chút hành lễ.
Hải mã đấu la thái độ thay đổi làm sử lai khắc thất quái không khỏi có chút sửng sốt. Lúc này, Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh cũng đều mở mắt.
Làm một gã phong hào đấu la. Lại trấn giữ một trong Hải thần Thất thánh
trụ, trước đây vị Hải mã đấu la này tuy không tính là kiệt ngạo , nhưng
rất lãnh đạm, lạnh lùng và cao ngạo. Chẳng qua là bởi thiên phú của Sử
Lai Khắc Thất Quái nên xem như có cử chỉ khách khí. Nhưng hiện tại hiện
tại từ trên vẻ mặt của vị phong hào đấu là này, có thể dùng hai từ "cung kính" để hình dung. Cho dù sự cung kính chỉ là nhằm vào Trữ Vinh Vinh cũng đủ để kẻ khác phải kinh hãi. Phải biết rằng, hắn chính là một vị phong hào đấu la a!
"Tiền bối, ta gọi là Trữ Vinh Vinh. Ngài đây là?" Trữ Vinh Vinh kinh ngạc nói.
Hải mã đấu la nuốt một ngụm nướt bọt, "Thực vinh hạnh được trở thành giám khảo của ngài. Tuy rằng ta không rõ vì
cái gì mà đỉnh cấp khảo hạch lại xuất hiện trên người ngài. Nhưng từ nay về sau, ngài ở trên đảo có gì cần đều có thể tìm ta. Ta sẽ tận khả năng giúp ngài giải quyết."
Áo Tư Tạp trợn tròn mắt, nhịn không được nói: "Tiền bối, ngài quá thiên vị a. Ta chỉ kém nàng một cái khảo hạch như thế nào chênh lệch lớn như vậy? Không phải là lục khảo và thất khảo có chênh
lệch sao?
Hải mã đấu la liếc nhìn Áo Tư Tạp một cái, trên mặt lại thêm vài phần cung kính, "Cùng hắc cấp khảo hạch bất đồng, đỉnh cấp khảo hạch từ lần đầu tiên xuất
hiện đến nay cũng chưa từng có ghi chép lại. Lần thứ nhất đỉnh cấp khảo
hạch xuất hiện, là khảo hạch đối với Đại Cung phụng của bổn đảo. Chỉ cần Trữ Vinh Vinh tiểu thư thông qua đỉnh cấp khảo hạch, chính là người kế
vị Đại Cung phụng. Cũng chính là chủ nhân của Hải thần đảo sau này."
Nghe Hải đấu la nói rõ như vậy, mọi người mới xem như hiểu được. Đưa mắt nhìn mọi người, mục quang Trữ Vinh Vinh trở nên kỳ lạ.
Đường Tam trầm ngâm nói: "Tiền bối. Lẽ nào đỉnh cấp thất khảo so với hắc cấp lục khảo sẽ đơn giản hơn sao?"
Hải mã đấu la lắc đầu nói: "Đương nhiên không phải, đỉnh cấp thất khảo so với hắc cấp lục khảo mức độ khó khăn tăng lên không chỉ một cấp, nhưng là, đỉnh cấp khảo hạch mỗi lần
xuất hiện đều tượng trưng có thể hoàn thành nó, đồng thời xuất hiện một
cường đại hồn sư kế thừa vị trí Cung phụng. Cho dù có gặp khó khăn, nhất định cũng sẽ thành công."
Trữ Vinh Vinh cười vang, vỗ vỗ bả vai Áo Tư Tạp, "Không sao, sau này ngươi cứ đi theo ta."
Áo Tư Tạp phẫn nộ nói: "Không công bình, rất không công bình. Ta cũng muồn đỉnh cấp khảo hạch"
Xuất phát từ thái độ thay đổi đối với Trữ Vinh Vinh, Hải mã đấu la đối những người khác thái độ cũng đều ôn hòa rất nhiều, hướng Áo Tư Tạp thản
nhiên nói: "Hải thần chi quang chỉ ban cho một lần cơ hội"
Đường Tam nói: "Tiền bối. Chúng ta đây tiếp tục đi. Hương hương, ngươi lên"
"Hảo." Bạch trầm hương không chút do dự đi ra phía trước,trầm ổnbước đến bên Hải mã đấu la.
Lúc này, tâm tình của vị Hải mã đấu la rất không ổn định, nhưng cũng cố
gắng thể hiện ra hắn là một gã phong hào đấu la trầm ổn, trong lòng thầm nghĩ, cho dù tái xuất hiện hắc cấp lục khảo, ta thuyệt không kinh ngạc.
Dưới sự chủ trì của Hải mã đấu la, Hải thần chi quang một lần nữa phủ xuống. Đắm chìm trong cột sáng lam sắc, trên người Bạch Trầm Hương quang mang
biến hóa rõ ràng là chậm hơn so với bốn người Đái Mộc Bạch lúc trước.
Lam sắc dần dần hóa thành bạch sắc, từ bạch sắc chầm chậm chuyển sang
hoàng sắc. Quang mang khi chuyển sang hoàng sắc thì dừng lại. Lóe ra một mảng quang mang hoàng sắc trước mặt Trầm Hương.
Hoàng cấp nhất khảo. Chỉ là hoàng cấp nhất khảo mà thôi. Hải thần chi quang không có gạt
người, Bạch Trầm Hương ngơ ngác cảm thụ hoàng quang kia nhập thể, trong
lòng thật sự cảm thấy mất mát, nàng mới chính thức minh bạch chính mình
cùng Sử Lai Khắc Thất Quái thiên phú chênh lệch quá lớn. Tại Hải thần
chi quang chiếu rọi, chính mình vậy mà ngay cả tử cấp khảo hạch cũng
không đạt được.
Nhưng mà, hoàng quang không nhập vào mi tâm nàng, sau đó hóa thành một vòng tròn hoàng sắc, Bạch trầm Hương sắc mặt lập tức
xảy ra biến hóa, từ thất vọng chuyển sang kinh ngạc. Kinh ngạc nhìn Hải
mã thánh trụ trước mặt, giống như là phát hiện một chuyện không thể tin
được.
Quan tâm nhất đến Bạch Trầm Hương tự nhiên là Mập mạp. Mắt thấy vẻ mặt Bạch Trầm Hương giống như là gặp quỷ, Mập mạp vội vàng tiến lên
hỏi: "Làm sao vậy? Hương hương. Có phải hay không khảo nghiệm quá khó khăn?"
Bạch Trầm Hương giơ tay đẩy mạnh Mập mạp một cái, trên khuôn mặt không dấu
nổi một nét ửng hồng. Mã Hồng Tuấn không biết tại sao bị đẩy lui về phía sau hai bước. Đã thấy Bạch trầm hương lập tức nhìn về phía hải mã đấu
la, mang theo vẻ mặt có chút quái dị, hỏi: "Tiền bối. Nếu ta hoàn thành không được khảo nghiệm này thì sẽ có hậu quả gì?"
Hải mã đấu la nói: "Hoàng cấp khảo hạch này so ra tương đối đơn giản. Hoàn thành cũng không khó
khăn. Nếu ngươi trong vòng một tháng không thể hoàn thành, cũng sẽ không bị thương tổn gì. Nhưng phải rời khỏi hải thần đảo, sau này cũng không
thể tái bước lên hải thần đảo." Làm chủ khảo quan, hắn đương nhiên
hiểu rõ đề mục khảo hạch của Trầm Hương, lúc này sắc mặt cũng trở nên
thập phần quái dị, bộ dáng có chút gắng gượng nhịn cười.
Nhìn nét mặt Bạch Trầm Hương, Đường Tam cũng thấy không bình thường, "Hương Hương, là khảo nghiệm gì mà làm khó ngươi?" Trong ấn tượng của hắn, Bạch Trầm Hương cũng không phải là người gặp
khó khăn liền lùi bước. Huống chi, nếu hoàng cấp khảo hạch đã khó như
thế, thì nhóm bọn họ sắp tiếp nhận hắc cấp khảo hạch và đỉnh cấp khảo
hạch chẳng phải là khó như lên trời sao?
Bạch Trầm Hương mạnh mẽ hít
mấy hơi khẩu khí không chú ý đến bộ ngực phong mãn đang phập phồng lên
xuống, làm cho Mập mạp đứng nhìn một bên không khỏi âm thầm nuốt nước
miếng. Đôi tròng mắt chớp lia chớp lịa.
Phảng phất như hạ quyết tâm,
càng như là muốn lên pháp trường, Đôi mắt xinh đẹp của bạch Trầm Hương
toát ra thần tình dứt khoát. . Hướng mã hồng tuấn nói: "Mập mạp, ngươi lại đây."
Thấy biểu tình của Bạch trầm Hương, Mập mạp cũng không biết chính xác nàng muốn gì, dò hỏi: ""Hương hương, ngươi không sao chứ. "
Bạch trầm hương cả giận nói: "Kêu ngươi lại sao ngươi không lại?" lúc ngày tâm tình của nàng rất không ổn định.
Mã hồng tuấn bước lên trước hai bước, đến trước mặt Bạch Trầm Hương. Đang
khi muốn mở miệng nói, Bạch Trầm Hương đã như cơn lốc nhào vào lồng
ngực, hai tay quấn quanh cái cổ thô chắc của hắn, có chút gượng ép hôn
lên môi Mập mạp (sướng thật, tự nhiên được hôn – A Vớ)
"Này. . . . . ." Đường Tam, Đái mộc bạch, Chu trúc thanh, Áo Tư Tạp, Trữ vinh vinh cơ hồ đồng thời trừng lớn hai mắt. Bọn họ thật sự không thể tin, mọi thứ phát sinh trước mắt là sự thật.
"Ta kháo, quá đáng quá đi." Áo Tư Tạp nhịn không được nói.
Mã Hồng Tuấn cũng bị Bạch Trầm Hương hôn đến ngây cả người, hắn chỉ cảm
thấy đôi môi mát lạnh như cánh hoa của Bạch Trầm Hương kề sát trên môi,
không thành thục mà thoáng có chút run rẩy. Cảm giác chỉ có vậy nhưng
làm cho Mập mạp như si như dại. Hắn từng có không ít nữ nhân, thế nhưng, tuyệt chưa có cảm giác linh hồn kích động như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, da mặt dày của Mập mạp trước giờ không thay đổi vậy mà cũng
nổi lên hai mảng hồng sắc, mờ mịt thất thố, hai tay dang ra, nữa muốn ôm lấy Bạch Trầm Hương, nữa lại không dám, thậm chí ngay cả đôi môi cũng
không dám đáp ứng, tựa như người bị dọa đến hoảng sợ.
Đái Mộc Bạch nói bên tai Đường Tam: "Mập mạp từ khi nào trở nên ngượng ngùng như vậy? Ngươi xem hắn kìa, ngay cả ôm cũng không dám ôm một chút, thật giống xử nam (trai tơ) quá. Quan hệ bọn họ phát triển đến lọai tình trạng này khi nào?"
Đường Tam cười khổ nói: "Ta như thế nào biết hắn sẽ như vậy. Đái lão đại, ta còn là xử nam a."
Đái Mộc Bạch kinh ngạc nhìn Đường Tam, rồi nhìn lại Tiểu Vũ trong lòng hắn: "Không thể nào. Huynh đệ. Muốn hay không ca ca dạy ngươi hai chiêu."
Đường Tam tức giận liếc hắn, "Quên đi, loại sự tình này ta có thể tự lực cánh sinh. Nhưng Tiểu vũ một ngày không khôi phục lại, ta có thể nào khinh nhờn thân thể nàng."
Bọn họ bên này nói chuyện, Mập mạp bên kia lại tiếp tục hưởng thụ , hắn
phát hiện. Theo thời gian dần trôi, cánh môi Trầm Hương dần dần hết run, lạnh lẽo cũng trở nên ấm áp, lại càng thêm mềm mại. Hắn chính mình thật sự muốn đem nàng ôm chặt lại trong lòng tùy ý trìu mến. Nhưng tại thời
khắc đó, đại não Mập mạp chưa bao giờ lại thanh tĩnh như vậy. Hắn mơ hồ
hiểu được là chuyện gì. Cho nên, hắn như trước không hề động, để tùy ý
để Bạch Trầm Hương hôn hắn, nhìn qua giống như môi chạm môi hơn.
Thời gian trôi nhanh, ngay khi những người khác định buông tha cho họ, tiếp
tục tiếp nhận Hải thần chi quang. Mập mạp nâng hai tay lên, nắm lấy bả
vai Bạch Trầm Hương, đem nàng chậm rãi đẩy ra.
Khi Mã Hồng Tuấn nắm
lấy bả vai nàng, Bạch Trầm Hương khuôn mặt xấu hổ đến đỏ bừng. , thâm
tâm run rẩy kịch liệt, nhưng nàng lại không nghĩ tới, Mập mạp không
những không tiến thêm bước nào, ngược lại đem chính mình đẩy ra. Chẳng
lẽ nụ hôn của mình không hấp dẫn sao? Đây chính là nụ hôn đầu tiên của
ta a.
Mập mạp đưa tay vuốt mấy lọc tóc tán lọan trên trán Bạch Trầm Hương, "Tốt lắm, Khảo hạch của ngươi đã kết thúc, hoàng điểm trên trán đã tiêu thất"
Mập mạp nhỏ giọng nói, một tầng quan mang hoàng sắc chợt từ trong cơ thể
Bạch Trầm Hương phóng xuất. Bên trong quang mang đang phóng thích, một
phù hào tam giác kì dị ở phía sau phiêu đãng bay lên, lại dung nhập vào
sau lưng Trầm Hương. Bạch Trầm Hương cảm giác được đại dương xung quanh
tựa hồ trở nên thân thiết. Hết thảy mọi thứ đều trở nên thư thái.
Hoàng quang ước chừng tồn tại khoảng nửa nén nhang mới dần dần tiêu biến,
Bạch Trầm Hương dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người đang nhìn chăm chú, lẩm bẩm: "Hồn lực của ta tăng lên một cấp".
Nghe xong những
lời này, mọi người ánh mắt không khỏi sáng ngời, hoàng cấp khảo hạch
hoàn thành liền có thể tăng lên một cấp hồn lực. Vậy cao cấp hắc cấp
cùng đỉnh cấp khảo hạch sẽ có chỗ tốt thật lớn như thế nào?
Có điều,
không chờ bọn hắn suy nghĩ nhiều, rất nhanh đã thấy Mã Hồng Tuấn bước
lên vài bước, phác thông một tiếng quỳ rạp xuống trước hải mã thánh trụ, trong khi mọi người đang há hốc nhìn chăm chú, hướng thánh trụ dập đầu
ba cái đông đông đông.
"Hải thần đại nhân, về sau ngài chính là tín ngưỡng của ta a! Rất cảm tạ ngài."
Đám người Đường Tam lúc này cũng đã hiểu được, Trữ Vinh Vinh kéo Bạch Trầm Hương lại. "Hương Hương, chẳng lẽ khảo hạch của ngươi chính là phải hôn Mập mạp?"
Bạch trầm hương mặt cười đỏ bừng gật gật đầu, "Phải hôn thời gian một nén nhang." (nếu ta mà như thế này sẽ bị chết ngạt mất – A Vớ)
Áo Tư Tạp bật cười, huých Trữ Vinh Vinh, "Người yêu à, không biết khảo nghiệm của muội có đồng dạng vậy không? Người ta hoàng cấp khảo hạch chính là hôn hết một nén nhang, của muội là đỉnh
cấp khảo hạch, chẳng phải là….."
Nhìn thấy quang mang dâm đãng
trong mắt Áo Tư tạp, Trữ Vinh Vinh khuôn mặt nhất thời ửng đỏ, dùng sức
nhéo bên hông hắn một phát, "Ngươi nằm mơ. Vị Hải thần đại nhân này cũng chơi ác quá đi nha!"
Lúc này, Mập mạp đã bước lên, hai ba bước đã đến trước mặt Trầm Hương, trên mặt lộ vẻ bi thống. Bạch Trầm Hương thực rất ngượng ngùng nhìn hắn,
những nghĩ lại biểu hiện của Mập mạp lúc trước cũng coi như thành thật,
đối với hắn cũng không có mâu thuẫn, nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhịn
không được hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"
Mập mạp vẻ mặt bi thương
nói: "Hương Hương, nàng đã đoạt nụ hôn của ta, về sau ta chính là người
của ngươi . Nàng cần phải chiếu cố ta a!"
"Ngươi. . . . . ."
Bạch trầm hương thế mới biết, mập mạp đáng chết dĩ nhiên là đang chiếm
tiện nghi. Đừng nói là nàng, sử lai khắc thất quái những người khác cũng đều nhìn không vừa mắt.
Đái mộc bạch, Đường Tam, Áo Tư Tạp, cơ hồ là cùng nhấc chân đạp vào mông Mập mạp "Biến…"
"A…" Mập mạp phát ra một tiếng kêu thảm thiết rất khoa trương, bùm một
tiếng, rơi ngày vào trong nước biển. Cũng may là hắn rơi xuống chỗ gần
bờ, bì bõm vài cái, ướt nhẹp bước lên, tức giận nói: "Ganh tị, các ngươi đây là trắng trợn ganh tị a."
Bất quá, khi hắn thấy ánh mắt bất thiện của Bạch trầm Hương và mọi người,
vội vàng khép miệng lại, bước vài bước đến cạnh Hải mã đấu la, nịnh nọt
cười nói: "Tiền bối, xin Hải thần đại nhân ban cho ta khảo nghiệm đi. Ngày sau ta chính là tín đồ trung thành của Hải thần đại nhân đó."
Hải mã đấu la nhìn vẻ mặt bỉ ổi của Mập mạp, thầm nghĩ trong lòng, Hải thần đại nhân không cần thứ tiện nhân như ngươi. Nhưng án chiếu thủ tục. Hắn vẫn ngưng tụ hồn lực, cùng hải mã thánh trụ bắt đầu câu thông.
Khi
lam quang chiếu rọi trên người Mã Hồng Tuân, Mập mạp khẩn trương nhien
biến hóa của thánh trụ trước mặt. Ma văn xuất hiện, quang mang trên
người Mập mạp thay đổi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt công phu đã tiến
nhập hắc sắc phạm trù. Mắt thấy hắc sắc kia đang kéo lên, Mập mạp không
ngừng cầu khấn, cao lên, cao nữa lên.
Bất quá, cuối cùng hắn đành
không khỏi thất vọng tiếp nhận hắc sắc lục giác tinh trên trán. Cùng Đái Mộc Bạch và Áo Tư Tạp giống nhau, cũng là Hắc cấp lục khảo. Cuối cùng
không đạt được đỉnh cấp khảo hạch như Trữ Vinh Vinh
Lúc này, trong
tám người, chỉ còn Đường Tam và Tiểu vũ còn chưa có tiếp nhận Hải thần
chi quang ban cho khảo nghiệm. Đường Tam giao Tiểu Vũ cho Vinh Vinh
chiếu cố, chính mình chậm rãi đi tới trước hải mã thánh trụ. hướng về
phía Hải mã đấu la hơi có chút khom người, "Tiền bối, mời"
Trong tám người, làm cho Hải mã đấu la thấy hứng thú nhất chính là Đường Tam, hắn cho đến hiện tại còn không biết thực lực Đường Tam là cấp bậc gì.
Lập tức cũng không nói nhiều, trực tiếp thúc dục hồn lực. Phát động Hải
thần chi quang lần thứ bảy trong ngày.
Lam quang chiếu khắp, lặng yên đắm chìm trên người Đường Tam, nhưng quỷ dị chính là, sau khi lam quang bao phủ trên thân thể Đường Tam. Lại không có cấp tốc biến hóa màu sắc
như những người trước, vẫn duy trì lam quang như cũ, nhưng hào quang
ngày càng trở nên mãnh liệt.
Tình huống như vậy Hải mã đấu la cũng là lần đầu tiên gặp được. Hắn cũng không rõ vì cái gì lam quang cũng không có tiến hành biến hóa. Cho dù thực lực hồn sư có kếm đi nữa, cũng ít
nhất sẽ có bạch cấp khảo hạch xuất hiện. Mà người thanh niên trước mặt
này thực lực hiển nhiên là không kém.
Mọi người ở đây trong lòng đều
kinh ngạc, hải thần chi quang vì sao lúc này không đổi. Lam quang trên
người Đường Tam lúc này xảy ra biến hóa. Cũng không phải chuyển biến màu sắc, mà chuyển biến số lượng. Nguyên là một đạo lam quang lại đôt nhiên tách thành lưỡng đạo, đạo lam quang phân biệt xuất ra, vừa vặn bắn vào
cánh tay Tiểu Vũ trong lòng Trữ Vinh Vinh.
Lam quang chớp động, chấn khai Trữ Vinh Vinh, mang theo Tiểu Vũ kéo về trấn định bên cạnh Đường Tam.
Cảnh tượng kỳ quái như vậy nhất thời làm cho Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp bọn họ
tâm tình trở nên khẩn trương. Tiểu vũ đã muốn mất đi linh hồn, nàng lại
có thể nào tiếp nhận khảo hạch? Cho dù là Bạch cấp khảo hạch đơn giản
nhất nàng cũng khó hoàn thành. Huống chi, vì cái gì Hải thần chi quang
đột nhiên phân liệt, đem Tiểu Vũ kéo qua cùng Đường Tam tiêp nhận khảo
hạch chứ?
Đúng lúc này, lam quang trên người Đường Tam không thay đổi, nhưng quang mang trên người Tiểu Vũ đã xảy ra biến hóa.
Lam quang biến thành bạch sắc, phút chốc chuyển sang hoàng sắc, không hệ ngừng lại mà chuyển sang tử sắc.
Sắc mặt Đường Tam lúc này cũng đã kinh biến, hắn muốn vùng thoát ra khỏi
lam quang, lại phát hiện chính mình ngay cả một cái ngón tay đều không
thể động, tuy rằng cũng không có cảm thụ một chút áp lực nào, nhưng tại
phạm vi lam quang bao phủ, hắn cũng vô pháp hành động. Chỉ có thể nhìn
vẻ mặt mờ mịt của Tiểu Vũ bên cạnh hào quang đang không ngừng biến hóa
trong quang trụ.
Sau khi hắc sắc xuất hiện, Sử Lai Khắc Thất Quái sắc mặt đã trở nên khó coi, bọn họ mỗi người đều không sợ khảo hạch gian
nan, nhưng duy nhất Tiểu Vũ là ngoại lệ. Nàng đã muốn mất đi linh hồn
của chính mình a! Làm sao có thể tiếp nhận khảo nghiệm của Hải thần? Hơn nữa, hắc cấp khảo nghiệm nếu không hoàn thành, kết cục cũng chỉ có tử
vong.
Hắc sắc ma văn trên Hải mã thánh trụ liên tục kéo lên, bọn Đái
Mộc Bạch rốt cuộc nhịn không được, đã muốn xông lên, hải mã đáu la vung
tay lên, một tầng lam sắc quang mạc cản đường bọn họ. Đó cũng không phải chỉ là Hải mã đấu la lực lượng, mà còn dựa vào hải thần lực của hải mã
thánh trụ. Đừng nói thực lực bọn Đái Mộc Bạch còn kém quá xa, cho dù là
phong hào đấu la ở đây, cũng đừng nghĩ là dễ dàng đột phá tầng quang mạc này.
Hắc sắc ma văn còn đang tăng lên, trong lòng Đường Tam lo lắng như lửa đốt, nhưng không thể ngăn cản hắc quang kia lan ra.
Rất nhanh, ma văn nọ đã kéo nhanh đến vị trí hắc cấp lục khảo cũng giống
như với bọn Đái Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp bọn họ. Sử Lai Khắc
Thất Quái ngoại trừ Đường Tam cùng Tiểu Vũ không thể cử động ra, những
người khác theo bản năng đều nắm chặt song quyền lại.
Nhưng mà, sự
kinh hãi của bọn họ còn chưa chấm dứt. Hắc quang chợt nhảy lên, lại là
màu hồng tịnh lệ. Một đạo hồng quang cũng theo đó phóng lên, đam thẳng
vào không trung.
Quang mang như máu nọ trong nháy mắt nhoáng lên, làm cho bầu trời vốn trong xanh hiện lên một mảng huyết quang.
Đỉnh cấp thất khảo, lại là một cái đỉnh cấp thất khảo. Không chỉ là sử lai
khắc thất quái ngây ngẩn cả người, hải mã đấu la lúc này cũng há to
miệng. Đỉnh cấp khảo hạch bao nhiêu năm chưa từng xuất hiện qua? Nhưng
hôm nay lại một lần xuất hiện hai cái. Làm hắn khó có thể lý giải nhất
là, thiếu nữ áo trắng thần sắc mờ mịt này cho đế tận bây giờ một câu
cũng chưa nói qua , khí tức của nàng không tệ, nhưng linh hồn bạc nhược
gần như không tồn tại, qua biểu tình của những người khác có thể nhìn
ra, hài tử này nhất định là có vấn đề. Một người như vậy cũng có thể
tiếp nhận đỉnh cấp thất khảo?
Nhưng mà, làm cho Hải mã đấu la càng
thêm kinh ngạc còn ở phía sau, hồng quang chợt lóe, một mảng quang mạc
hồng sắc hiện ra trước mặt Tiểu Vũ, cũng không giống như Trữ Vinh Vinh
trước mặt hiện ra thất khối quang mạc, hiện tại quang mạc trước người
nàng cũng chỉ có một. Một khối hồng sắc. Quang mang chớp động, từ trên
trán Tiểu Vũ dung nhập vào trong cơ thể. Biến thành một quang điểm hồng
sắc. Làm cho dung nhan kiều diễm của nàng tăng thêm vài phần rực rỡ.
Đỉnh cấp nhất khảo? Hải mã đấu la kinh ngạc nhìn Tiểu Vũ, trong trí nhớ của
hắn, đỉnh cấp khảo hạch số lần xuất hiện vốn cực ít, càng cho tới bây
giờ cũng không có xuất hiện qua chỉ có một tình huống khảo nghiệm. Hơn
nữa, cho dù là với tư cách chủ khảo quan của hắn, hiện tại cũng không
thấy rõ khảo nghiệm của Tiểu Vũ đến tột cùng là cái gì. Ngay cả tám hồn
sư từ bên ngoài đại lục tới, tự hồ phát ra hai chữ phát điên.
Hồng
quang dung nhập vào trán Tiểu Vũ, nhưng quang trụ cũng không theo đó mà
biến mất, chỉ là hồng quang bắn ra từ thánh trụ dần dần biến mất. Liền
ngay sau đó, trên người Đường Tam quang mang cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Nếu nói, những người khác sau khi tiếp nhận khảo nghiệm của Hải thần chi quang, màu sắc của quang trụ chỉ thay đổi từ từ, thì quang trụ bao phủ trên thân Đường Tam chính là biến đổi rất nhanh.
Lam, bạch,
hoàng, tử, bốn loại màu sắc đều là lóe ra một chút liền biến thành loại
tiếp theo, tốc độ cực nhanh, thậm chí làm cho người ta có một loại cảm
giác hoa mắt. Cho dù là tẳ sắc chuyển biến thành hắc sắc, cũng bất quá
là trong một cái chớp mắt. Ngay sau đó, hắc sắc ma văn liền kéo lên với
một tốc độ kinh nhân. Tốc độ cực nhanh, đã muốn siêu việt hơn so với mọi người tiếp nhận khảo nghiệm trước đó.
"Trời ạ, chẳng lẽ lại là một cái đỉnh cấp khảo hạch?" Hải mã đấu la phát hiện chính mình trái tim đã có chút không thể thừa
nhận nổi loại kích thích như vậy. Làm người thủ hộ Hải mã thánh trụ,
đừng nói là hắn, cho dù thất đại thánh trụ thêm vào, cũng chưa bao giờ
trải qua trường hợp đặc thù như vậy.
Nhưng là, chấn động không có bởi vị tâm tình biến hóa của Hải mã đấu la mà giảm bớt, ngược lại đạt tới
độ cao trước nay chưa từng có.
Hắc sắc ma văn kia thuận lợi vượt quá
vị trí hai phần ba thánh trụ, hắc sắc chuyển thành hồng sắc, huyết sắc
ma văn chợt xuất hiện, hơn nữa, huyết sắc ma văn cũng không dừng lại
trên vị trí hai phần ba một chút, mà là nháy mắt quán đỉnh, thẳng tiến
đến chỗ cao nhất của thánh trụ.
Một tiến ông minh như tiếng biển khơi gào thét nhanh chóng từ Hải mã thánh trụ vang lên, ngay sau đó, so với
Tiểu Vũ cùng với Trữ Vinh Vinh dẫn phát thì mạnh hơn thập bội một huyết
sắc quang trụ khổng lồ phóng lên cao.
Biển khắp nơi sôi trào, giờ
khắc này, khắp nơi dâng lên những cột sóng lớn cao hàng trăm thước, dựng đứng về phía trước. Bên trong cự lãng (sóng lớn) bùng lên những tia lam quang mãnh liệt.
Biến hóa còn chưa chấm dứt, cả tòa Hải thần đảo
phảng phất cũng theo hồng quang từ thánh trụ phóng lên mà run rẩy, ngay
sau đó, Sử Lai Khắc Thất Quái rõ ràng chứng kiến lục đạo (sáu luồng)
huyết sắc quang trụ vĩ đại (cự đại) cùng phóng lên cao. Bảy đạo quang
trụ trên không trung hội tụ lại tại một điểm, ngay sau đó, huyết sắc rút đi, từ trong điểm hội tụ đó, một đạo kim sắc quang mang rực rỡ từ trên
trời giáng xuống.
Tất cả mọi thứ đến giờ phút này đều tiến vào trạng
thái tuyệt đối yên tĩnh, từ giữa hải thiên chỉ có duy nhất ánh sáng rực
rỡ từ trên trời giáng xuống.