Đấu La Đại Lục

Chương 461: Chương 461: Định kế tổng tiến công




Bên phe Võ Hồn đế quốc, ngoại trừ tên đoàn trưởng đã bị Đường Tam giết trong nháy mắt, vốn lúc trước đi theo bên cạnh Bỉ Bỉ Đông có tám tên phong hào đấu la, trong trận chiến lúc nãy, một tên bị Tiểu Vũ dùng Hư Vô Bạo Sát Bát Đoạn Suất đỡ lấy một kích toàn lực của Bỉ Bỉ Đông mà chết, Xà Mâu Đấu La bị Dương Vô Địch đánh bị thương sắp chết, tên phong hào đấu la cho Bỉ Bỉ Đông mượn tinh thần lực cũng bị liên luỵ mà trọng thương, chỉ còn lại có năm tên phong hào đấu la còn đủ lực chiến đấu.

Mắt thấy Bỉ Bỉ Đông bị Đường Tam một kích đánh bay đi, trên tường thành thất khiếu chảy máu, năm tên phong hào đấu la còn lại lập tức nhảy xuống, trong đó hai người đỡ lấy thân thể Bỉ Bỉ Đông, ba người che ở phía trước, đề phòng Đường Tam truy kích. Mắt thấy Đường Tam đã chạy xa, bọn hắn cơ hồ thở ra một hơi dài. Hôm nay đánh một trận này, tên kia mới nhìn qua thì tuổi còn rất trẻ, nhưng trên chiến trường lại bày mưu tính kế gây cho bọn hắn tổn thất quá lớn, thanh niên này đã để lại bóng mờ thật sâu trong lòng những hồn sư là cường giả cao nhất này. Nhất là Đường Tam lại cầm Hải Thần Tam Xoa Kích, bọn hắn thật sự không muốn giao chiến với Đường Tam.

Đại quân của Thiên Đấu đế quốc giống như thuỷ triều lui về phía sau năm dặm, Đại Sư và Qua Long nguyên soái hạ lệnh ngừng lại, một lần nữa sắp thành trận hình tề chỉnh, làm ra bộ dáng như sẽ tuỳ thời mà công kích lần thứ hai. Sau khi ra lệnh rút quân, Hoàng Kim Thánh Long đã chia làm ba người, lúc Đường Tam bắt đầu lẻn đi công kích Bỉ Bỉ Đông, Đại Sư đã hạ lệnh cho Sử Lai Khắc Thất Quái sáu người nhanh chóng chuẩn bị tiếp ứng Đường Tam, vừa lúc đón được hắn trở về.

Hội hợp cùng các đồng bọn ở cùng một chỗ, Đường Tam lập tức vươn tay trái ra kéo Tiểu Vũ, thấp giọng nói:

- Cho ta mượn chút lực, mang ta trở về!

Nói xong những lời này, hắn miễn cưỡng hít sâu một hơi, cả người hơi lắc lư một chút. Tiểu Vũ bị hắn doạ khiếp vội đem hồn lực của nàng rót vào trong cơ thể hắn, chống đỡ cho hắn. Lúc này Đường Tam làm cho Tiểu Vũ có cảm giác, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể ngã xuống vậy.

- Ca, ngươi không sao chứ?

Đường Tam nhẹ nhàng lắc đầu:

- Đi về trước rồi hãy nói.

Sử Lai Khắc Thất Quái sống chung nhiều năm như vậy, sớm đã mười phần ăn ý, Áo Tư Tạp lập tức mang lại một cây Khôi Phục Đại Hương Tràng đưa cho Đường Tam ăn hết, sáu người bảo bọc chung quanh hắn, rất nhanh trở về trận doanh của bên mình.

Lúc này,Đường gia quân bắt đầu động, thế nhưng lần này bọn họ không phải là công kích, mà là nhanh chóng quét dọn chiến trường.

Đường môn làm ra tên nỏ, mỗi cây đều là giá trị liên thành, hơn nữa tự bản thân bọn họ mang theo chỉ có một trăm hai mươi cây, cộng thêm trong máy bắn nỏ sẵn có bốn mươi tám cây. Cho nên, mỗi tên Đường gia quân cũng chỉ có trang bị một trăm sáu mươi tám cây tên nỏ mà thôi, cho nên bọn họ nhất định phải thu về những tên nỏ đã bắn ra trên chiến trường, để lần sau sử dụng. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu tại sao Đại Sư cùng Qua Long nguyên soái không có dẫn đầu đại quân trực tiếp rút lui về bên phe mình. Có bọn họ ở phía trước uy hiếp, đội quân Võ Hồn đế quốc của Gia Lăng quan cũng không dám coi thường mà vọng động.

Tại Thiên Đấu đế quốc bên này, có thể nhìn ra tình huống của Đường Tam có chút không đúng ít nhất cũng phải là hồn sư có thực lực hồn đấu la trở lên cực kỳ quen thuộc với Đường Tam giống như Đại Sư mà thôi. Trong mắt binh lính bình thường thậm chí là đám hồn sư trong quân đoàn hồn sư, thì là Lam Hạo Vương đã phong toả đối phương toàn thắng trở về. Trong mắt bọn họ, lúc này Đường Tam quả thật tạo nên đại danh từ: Vô Địch.

- Lam Hạo Vương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế!

Hai mươi vạn đại quân chào đón người anh hùng Đường Tam, mỗi tên chiến sĩ đều vung cao vũ khí trong tay mình, hết lòng mà hoan hô.

Dưới tình huống hồn sư chiến đấu trong lúc nãy, thường thì người bình thường chỉ có thể chứng kiến cảnh tượng như vậy trong đại đấu hồn trường, hơn nữa cũng không thể chứng kiến cấp độ cỡ phong hào đấu la quyết đấu. Đại chiến hôm nay, tuyệt đại bộ phận chiến sĩ bình thường đều là lần đầu tiên chứng kiến hồn sư cấp bậc cao như vậy chiến đấu. Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam để lại cho bọn họ ấn tượng quá sâu sắc, lúc này, bọn họ kêu la như núi thét biển gầm căn bản là không phải do bất kỳ một ai tổ chức, hoàn toàn là từ nội tâm. Trong mắt bọn họ, chính là vị Lam Hạo Vương trẻ tuổi này đã đánh bại nữ hoàng Bỉ Bỉ Đông của Võ Hồn đế quốc, cùng một loạt cường giả của Võ Hồn đế quốc, dẫn đến đại thắng của bọn họ trong trận này.

Anh hùng thường là thâm nhập sâu nhất vào trong lòng người, cả trăm vạn hùng binh của Thiên Đấu đế quốc tinh thần đã tăng lên tới đỉnh cao. Trước trận chiến này, ai có thể nghĩ đến quân đoàn hồn sư của Võ Hồn đế quốc lại có thể bị đánh bại dễ dàng như thế? Tám quân đoàn trang bị hạng nặng của Võ Hồn đế quốc cuối cùng rút lui trở về Gia Lăng quan còn lại không đến sáu thành, ít nhất có ba vạn quân tinh nhuệ tổn thất trong trận đánh lúc nãy.

Quan trọng hơn là, Thánh Long quân đoàn do toàn bộ hồn sư tạo thành của Võ Hồn đế quốc đã bị đánh đến không thể nào xây dựng lại.

Đây là một trận thắng hoàn mỹ, ai cũng không nghĩ sẽ có được thắng lợi hoàn mỹ. Thiên Đấu đế quốc vốn là chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số trong trận chiến này, cơ hồ áp bức Võ Hồn đế quốc đến mức không thở nổi. Chẳng những làm cho tinh thần sa sút mà còn in sâu vào trong lòng các tướng lĩnh một cái bóng mờ. Thậm chí đối với tổn thất của Thánh Long quân đoàn còn có vài phần cảm giác vui trên nỗi khổ của người khác. Dù sao cho tới nay, địa vị của quân đoàn hồn sư cao cao tại thượng chẳng những làm cho người khác ghen ghét, hơn nữa quan hệ của tướng lĩnh, binh lính bình thường với đám hồn sư quen thói càn rỡ ngang ngược vốn rất là khẩn trương.

Đường Tam một mực cắn răng chống đỡ, vốn đối với hắn mà nói, Hải Thần Tam Xoa Kích nặng hơn trăm cân vẫn nhẹ như không có gì, nhưng ngay lúc này cầm trong tay nặng tựa nghìn cân. Có một điểm tốt là hồn lực bị tiêu hao sau khi ăn Khôi Phục Đại Hương Tràng của Áo Tư Tạp có phần hoà hoãn lại, thân thể hắn dù sao cũng cực kỳ cường hãn. Nhưng tiêu hao tinh thần lực lại vô cùng thống khổ, phảng phất cả đại não như là bị hút trống rỗng, hơn nữa tinh thần lực của hắn chỉ có thể do chính mình khôi phục một cách chậm rãi mà thôi.

Qua Long nguyên soái hỏi Đại Sư:

- Quốc sư, chúng ta có nên công kích một lần nữa hay không? Hiện tại là lúc tinh thần bên ta đang lên cao nhất, tinh thần của địch đang sa sút nhất, có lẽ, chúng ta có thể có cơ hội tấn công vào thành, cho dù không được, nếu cần chúng ta cũng có thể liều mạng.

Đại Sư nói:

- Về mặt chiến lược đương nhiên là do nguyên soái tác chủ, bất quá, cá nhân ta cho rằng, hiện tại không phải là cơ hội tốt để công kích. Tinh thần của Gia Lăng quan mặc dù sa sút, nhưng binh lính của Võ Hồn đế quốc cũng biết quan khẩu bị phá tan đối với bọn chúng có ý nghĩa như thế nào. Quan trọng nhất là, phía sau quan khẩu còn có một quân đoàn hồn sư tinh nhuệ của Võ Hồn đế quốc tồn tại. Nguyên soái, ngài ngàn vạn lần không nên cho rằng bởi vì hôm nay chúng ta chiến thắng đối phương cho nên quân đoàn hồn sư sẽ có ý coi thường. Chỗ mạnh của quân đoàn hồn sư lúc nãy chúng ta công kích bọn chúng ngài cũng đã thấy được, mà sáu ngàn hồn sư của chúng ta còn xa mới có thể so sánh với bất cứ quân đoàn hồn sư nào của Võ Hồn đế quốc.Bọn họ đóng quân ở nơi hiểm yếu, làm cho Gia Cát Thần Nỗ của Đường gia quân bên ta không thể phát huy, nếu như bất chấp tất cả mà công kích sợ rằng sẽ gánh lấy tổn thất thảm trọng.

Ngạo khí của Qua Long nguyên soái sau trận đánh này đã không còn lại một chút gì, bất luận là thực lực của Đại Sư hay Đường Tam thể hiện ra, hay là uy lực của Đường gia quân với quân đoàn hồn sư do Đại Sư điều phối xuất ra đều làm cho hắn chấn động rất lớn.

Nghe Đại Sư nói xong, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:

- Được rồi, chúng ta đã thắng lớn, quả thật cũng không nên quá mạo hiểm. Đến đây, truyền mệnh lệnh của ta, gióng trống thu binh!

Thiên Đấu đế quốc chậm rãi lui quân về phía sau một cách chỉnh tề trật tự đóng quân xa ngoài năm mươi dặm. Tuyết Băng đại đế đi lên, dù hắn không rõ tại sao đại quân phải lui lại, nhưng trên chiến trường lúc này, hắn cũng không tỏ vẻ gì nhiều. Chủ soái có nghi vấn ở trận tiền, cũng không phải là một cử chỉ sáng suốt.

Khi trở lại nơi đóng quân, thần trí của Đường Tam đã mơ mơ màng màng, thậm chí ngay cả mình tiến vào nơi đóng quân, trở lại doanh trướng của mình như thế nào đều không minh bạch được. Khi Tiểu Vũ đỡ hắn nằm xuống, hắn lập tức đã lâm vào trong mê man. Sau khi tinh thần lực tăng lên đến Hạo Hãn cấp bậc, nhất là tiến vào cảnh giới phong hào đấu la, đây vẫn là lần đầu tiên Đường Tam tiêu hao nghiêm trọng như thế. Thậm chí so với lúc đả thông kinh mạch cho phụ thân, giúp mẫu thân hồi sinh, tiêu hao còn ít hơn.

Đạo Tu La Ma Quang đó đã làm hao hết tinh thần lực, tâm lực và hồn lực của Đường Tam.

Đường Tam ngủ một giấc suốt ba ngày, trong ba ngày này, mỗi ngày đại quân của Thiên Đấu đế quốc đều theo lệ thường ra khiêu chiến, nhưng bên Gia Lăng quan lại bế quan không ra. Sau khi nhanh chóng sửa chữa lại chỗ tường thành bị hư hại, cho dù đại quân của Thiên Đấu đế quốc đứng trước trận mắng chửi thế nào cũng không chịu xuất chiến.

Tiêu hao của Đường Tam dĩ nhiên khá nặng, nhưng thương thế của Bỉ Bỉ Đông so với hắn lại càng nghiêm trọng hơn, chẳng những bị thương dưới Hải Thần Tam Xoa Kích, quan trọng nhất là một đạo Tu La Ma Quang cuối cùng của Đường Tam, cơ hồ làm cho Bỉ Bỉ Đông suýt nữa mất đi ý chí. Sau khi được năm tên phong hào đấu la đưa trở về, vẫn còn trong hôn mê. Bên trong Gia Lăng quan đã có chút hỗn loạn, may là vẫn còn sự tồn tại của năm tên phong hào đấu la cùng quân đoàn thiên sứ , còn có thể miễn cưỡng trấn áp được. Nhưng đối với chuyện trực tiếp ra chiến trường chiến đấu, bọn chúng hiển nhiên là không chịu xuất chiến.

Thiên Đấu đế quốc cũng điều đến khí giới công thành, thử thăm dò công thành, nhưng kết quả rất nhỏ, hơn nữa tổn thất cũng không hề nhỏ. Giống như lời Đại Sư đã nói, khi ám khí của Đường gia quân không thể phát huy ra uy lực, bên trong Gia Lăng quan quân đoàn hồn sư gia nhập với đội ngũ thủ thành, cho dù Thiên Đấu đế quốc có trăm vạn hùng binh cũng khó có thể tiến vào một bước.

Từ trong mê man tỉnh lại, cái Đường Tam thấy trước tiên, chính là giống như một thác nước màu đen, Tiểu Vũ một thân bạch y lẳng lặng nằm bên cạnh hắn ngủ rất say sưa. Một mảnh tơ lụa đen giống như một cái chăn trên người nàng, ôm theo đường cong hoàn mỹ trên thân thể của nàng. Nhìn nàng, trong lòng Đường Tam nhất thời tràn ngập tâm tình hết sức ôn nhu. Tinh thần lực bị tiêu hao đã khôi phục gần như lúc bình thường, sau khi Huyền Thiên công đại thành, không cần hắn tu luyện hồn lực cũng có thể khôi phục.

Hắn lặng lẽ tiếp cận thân thể Tiểu Vũ, ôm nàng vào ngực mình, cảm thụ được ôm như vậy làm hắn có cảm giác trống ngực tăng nhanh. Đường Tam không nhịn được cúi đầu, khẽ hôn lên đôi môi mọng đỏ của Tiểu Vũ. Hắn là vì quá yêu nàng, dù chỉ là đơn giản ôm như vậy, trong lòng Đường Tam chỗ mềm mại nhất cũng xúc động không ngừng.

Bốn bờ môi xoắn lấy nhau, thân thể mềm mại của Tiểu Vũ trước tiên khẽ run lên một cái, sau đó mới tỉnh lại. Khi nàng mở hai mắt, thấy Đường Tam, liền giương hai cánh tay mềm mại như hai con rắn quấn lấy cổ Đường Tam, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của hắn. Hai bắp đùi thon dài trực tiếp cọ xát vào thân thể Đường Tam, giống như bạch tuộc, cả người áp sát vào thân thể Đường Tam. Cảm giác đầy hấp dẫn cơ hồ trong nháy mắt làm cho máu Đường Tam sôi trào.

Khi Đường Tam không còn kiềm chế được nữa bắt đầu xoa nắn mông Tiểu Vũ, cả hai đều gần như đã khó mà kềm lòng được nữa, bất ngờ bên ngoài có thanh âm vang lên:

- Tiểu Vũ, Tiểu Tam đã tỉnh chưa?

Nghe thanh âm này, Đường Tam cùng Tiểu Vũ nhất thời như bị điện giật vội rời nhau ra, rèm của lều vải vén lên, Liễu Nhị Long từ ngoài đi vào.Thấy nét mặt xấu hổ của Đường Tam cùng nụ cười ngượng ngùng của Tiểu Vũ, Liễu Nhị Long nhất thời toát ra thần sắc hâm mộ:

- Thật là xấu hổ, quấy rầy hai đứa nhỏ ngươi rồi!

- Mẫu thân…..

Tiểu Vũ thẹn thùng nhào tới bên người Liễu Nhị Long, ôm cánh tay nàng lắc lắc để che giấu nỗi thẹn thùng.

Liễu Nhị Long bật cười, nói:

- Đừng lắc nữa, còn lắc nữa bộ xương già của ta đây chắc phải nát tan!

Tâm tình Đường Tam lúc này đã khôi phục lại, cười nói:

- Sư mẫu, ngài còn trẻ lắm mà!

Liễu Nhị Long nói với vẻ oán trách:

- Bớt vuốt mông ngựa chút đi, ngươi đã tỉnh rồi, ta và sư phụ ngươi cũng yên tâm. Ngươi hãy nghỉ ngơi cho thật tốt đi, chuyện bên ngoài không cần xen vào, Võ Hồn đế quốc hiện tại đã là con rùa đen rút cổ.

Đường Tam nói:

-Sư mẫu, ta muốn đi xem một chút, cơ thể ta đã không có việc gì rồi!

Vừa nói, hắn vừa hướng về Tiểu Vũ gật đầu một cách áy náy, Tiểu Vũ quay lại mỉm cười ôn nhu, đến ôm cánh tay Đường Tam:

- Ta và ngươi cùng đi!

Đại Sư thân là quốc sư, vừa là lãnh đạo quân đoàn hồn sư của Thiên Đấu đế quốc, chính mình cũng có một căn lều lớn, chuyên môn thảo luận chiến lược với đám hồn sư cao cấp nhất trong đó. Khi Liễu Nhị Long dẫn Đường Tam và Tiểu Vũ đi tới, không khí trong lều hết sức náo nhiệt, toàn bộ Sử Lai Khắc Thất Quái tổ chức tiệc, cùng tham gia tiệc còn có Độc Đấu La Độc Cô Bác, đại diện của Đường môn là Lực đường đường chủ Thái Thản, tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông, phó đoàn trưởng quân đoàn hồn sư Trữ Phong Trí, trưởng lão Thất Bảo Lưu Ly tông Kiếm Đấu La Trần Tâm, Cốt Đấu La Cổ Dong, viện trưởng Sử Lai Khắc học viện Phất Lan Đức. Không ai không phải là đỉnh cấp cường giả trong giới hồn sư của Thiên Đấu đế quốc.

Sự xuất hiện của Đường Tam nhất thời làm cho mọi người trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, nhất là Độc Đấu La không che giấu tâm tình, trực tiếp đứng lên ôm Đường Tam một cái thật chặt:

- Tiểu quái vật, ta biết mạng ngươi còn dai hơn con gián, thế nào, đã hoàn toàn khôi phục chưa?

Đường Tam cười ha hả nói:

- Lão quái vật ngươi còn không có chuỵên, ta đây có thể có chuyện gì sao?

Đại Sư gật đầu với Đường Tam:

- Tiểu Tam, nếu đã tới rồi thì cùng tham gia bữa tiệc đi, chúng ta tiếp tục hội nghị!

Đường Tam bởi vì đến sau, tuy rằng địa vị của hắn trong đại quân của Thiên Đấu đế quốc rất là cao cả, nhưng cũng không cố ý ngồi lên phía trước, chỉ tìm một cái ghế ở phía sau, ngồi bên cạnh bọn Sử Lai Khắc Thất Quái.

Trong lều lớn ngồi ở thượng vị mặc dù có hai người là Đại Sư và Trữ Phong Trí, nhưng thấy thần sắc thản nhiên lạnh nhạt của tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông, Đường Tam không khỏi than thầm trong lòng. Chuyện năm xưa đúng là vẫn còn để lại di chứng, phán đoán của Trữ Phong Trí không sai một điểm, chính hắn gánh chịu trách nhiệm giảm bớt tuổi thọ của Tuyết Dạ đại đế. Nói cách khác, bất luận là từ lý lịch hay là từ thực lực mà nói, đúng ra hắn phải được ngồi ở chiếc ghế quốc sư này. Đây cũng là lý do tại sao Trữ Phong Trí đã quyết định sau khi chấm dứt cuộc chiến tranh này sẽ đem chức tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông truyền cho Trữ Vinh Vinh. Với quan hệ của Trữ Vinh Vinh cùng thất quái, tất nhiên sẽ cải thiện sự ngăn cách giữa Thất Bảo Lưu Ly tông và Thiên Đấu đế quốc. Huống chi, cho dù Tuyết Băng ghi hận Thất Bảo Lưu Ly tông cũng không dám thật sự làm gì cả, dù sao Thất Bảo Lưu Ly tông cùng Sử Lai Khắc học viện và Đường môn quan hệ với nhau cực kỳ mật thiết. Mà ba tổ chức lớn này là trụ cột của giới hồn sư Thiên Đấu đế quốc. Bởi vậy, Tuyết Băng cũng chỉ có thể dùng quyền lực mà chế ước Thất Bảo Lưu Ly tông.

- Tuy rằng quân ta trong trận đầu tiên đã giành được thắng lợi thật lớn, đánh cho trọng thương quân đội và quân đoàn hồn sư của Võ Hồn đế quốc, nhưng tình thế trước mắt đối với chúng ta vẫn như trước hết sức là bất lợi.

Đại Sư tiếp tục hội nghị, có lẽ nguyên nhân vì mấy năm nay đảm nhiệm vị trí cao nhất, cho nên trên gương mặt cứng ngắc trở nên uy nghiêm hơn khi trước mấy phần.

- Nhìn qua thì quân ta có trăm vạn hùng binh, khí thế hoành tráng, áp bức quân đội của Võ Hồn đế quốc trong Gia Lăng quan không dám xuất kích. Nhưng tên thực tế, bằng vào địa thế hiểm trở của Gia Lăng quan, nên đối phương ung dung hơn nhiều so với chúng ta. Chúng ta phải từng lúc phòng bị bọn chúng có thể tuỳ thời mà bất ngờ phát động công kích, nhưng bọn chúng căn bản không phải lo lắng về phương diện này. Đồng thời, nguyên nhân quan trọng nhất là, với quân số khổng lồ của chúng ta, đối với vấn đề tiếp tế tiếp viện tiêu hao cũng không cách nào đếm xuể. Chúng ta không khá hơn được, tuy rằng mấy năm nay chúng ta đã có chuẩn bị, nhưng cứ kéo dài như thế này, thời gian càng dài, hậu cần tiếp viện không kịp, quân ta chắc chắn không đánh cũng tan. Quân đội của Võ Hồn đế quốc nhìn qua thì số lượng ít hơn chúng ta, nhưng dựa vào địa thế hiểm yếu của Gia Lăng quan, hơn nữa bọn chúng có một số lượng hồn sư khổng lồ, chúng ta muốn phá quan rất khó.

- Cho dù chúng ta muốn liều mạng với đối phương, cũng không phải là một chuyện đơn giản. Võ Hồn đế quốc có được nấy vạn hồn sư, mà chúng ta chỉ có mấy ngàn, nếu như không xuất động hồn sư, như vậy đến lúc công thành, tiêu hao binh lính của chúng ta sẽ đạt tới trình độ cực kỳ khủng khiếp. Nếu như phái hồn sư ra, tiêu hao của chúng ta sẽ không thể bù đắp nổi, bởi vậy tình huống của chúng ta không thể lạc quan. Ta cùng bệ hạ và Qua Long nguyên soái đã thương lượng qua, đều cho rằng cần phải nhanh chóng thay đổi cục diện này, hoặc là tìm ra một phương pháp tốt để công quan, hoặc có thể dẫn dụ Võ Hồn đế quốc xuất quan mà đánh. Hội nghị của chúng ta hôm nay là tìm cách sao cho có thể thực hiện được hai khả năng này.

Nghe Đại Sư nói xong, tất cả mọi người đều nhíu mày. Gia Lăng quan giống như là một ải không có khe hở, thành trì chắc chắn vô cùng, sau lưng lại có một số lượng lớn quân đội hồn sư làm trụ cột phòng ngự vững vàng. Dưới tình huống này, Đường gia quân của Thiên Đấu đế quốc vốn khắc chế quân đoàn hồn sư của Võ Hồn đế quốc đã không còn có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất để có thể sát thương hồn sư của đối phương một cách hữu hiệu. Bọn họ hiểu được sự phiền phức này, Võ Hồn đế quốc tự nhiên cũng hiểu được, hiện tại đóng quân nơi hiểm trở mục đích chính là muốn kéo dài thời gian làm cho Thiên Đấu đế quốc suy sụp.

Vốn kế hoạch của Qua Long nguyên soái đặt ra là muốn cùng Võ Hồn đế quốc đối chiến mà tiêu hao, dựa vào lực lượng cường đại của đế quốc mình để đánh tan đối thủ (lấy thịt đè người). Nhưng sau khi thử dùng quân đội công kích mấy hôm nay, kết quả lại hoàn toàn bất đồng với tình huống trong kế hoạch. Bởi vì bên trong Gia Lăng quan có một số lượng lớn hồn sư của Võ Hồn đế quốc phụ trợ phòng ngự, trong đó cường giả như mây, đại quân của Thiên Đấu đế quốc lúc công thành bị tổn thất một số lượng kinh khủng. Đây cũng chưa phải là quan trọng nhất, mà quan trọng nhất chính là, dưới tình huống phe mình bị tổn thất một số lượng lớn, lại chỉ làm cho Võ Hồn đế quốc tổn thất không đáng kể, cứ như vậy, coi như đã làm kế hoạch của Qua Long nguyên soái tan thành mây khói.

Khí giới công thành ở trước mặt hồn sư không đáng kể chút nào, so với tổn thất của chiến sĩ cũng không hơn không kém, hai ngày trước Qua Long nguyên soái đã từng đề xuất Đại Sư dẫn đầu quân đoàn hồn sư hỗ trợ đại quân công kích, nhưng bị Đại Sư bác bỏ.

Đại Sư giải thích với Tuyết Băng đại đế rất đơn giản, nếu như Thiên Đấu đế quốc có số lượng hồn sư tương đương với Võ Hồn đế quốc, hỗ trợ công thành đương nhiên không thành vấn đề, bất quá kết quả là hai bên cùng tiêu hao mà thôi. Nhưng trên thực tế, số lượng hồn sư của hai bên chênh lệch quá lớn, nếu như hỗ trợ công thành, chỉ cần tất cả trọng nỏ trong Gia Lăng quan đều nhắm vào hồn sư của Thiên Đấu đế quốc mà bắn, nhất định sẽ làm cho quân đoàn hồn sư của Thiên Đấu đế quốc tổn thất nghiêm trọng. Mà một khi nguyên khí tổn thương, cuộc chiến này có lẽ không cần phải tiếp tục nữa.

Tuyết Băng đại đế cũng đồng ý với ý kiến của Đại Sư, mấu chốt là hắn cũng hy vọng chờ sau khi Đường Tam khôi phục thân thể, thử nghe ý kiến của Đường Tam. Trận chiến đầu tiên ngày hôm đó, Đường Tam đã để lại cho mọi người một ấn tượng khá sâu, cũng mang cho vị vua mới của Thiên Đấu đế quốc thật nhiều sự ngạc nhiên vui mừng.

Tuyết Băng đến bây giờ mới hiểu được, tại sao khi xưa phụ vương hắn lại coi trọng Đường Tam như thế, phong là Lam Hạo Vương, ngoài tác dụng thật lớn của Đường môn với Thiên Đấu đế quốc ra, bản thân Đường Tam tiềm lực phát triển cũng rất là quan trọng. Bất quá, cho dù Tuyết Dạ đại đế sống lại, e rằng cũng không thể tưởng tượng được tiềm lực của Đường Tam không ngờ có thể phát huy nhanh như vậy.

Đại Sư nhìn về phía Trữ Phong Trí:

- Trữ tông chủ, ngài có đề nghị gì không?

Trữ Phong Trí mỉm cười, nói:

- Tiểu Tam thân thể đã khôi phục, hay là nghe đề nghị của hắn đi. Anh hùng xuất thiếu niên, thế giới hiện tại đã là của những thanh niên bọn hắn!

Nghe xong những lời này của Trữ Phong Trí, trên gương mặt cứng ngắc của Đại Sư không khỏi toát lên một tia mỉm cười. Đối với hắn mà nói, Đường Tam không thể nghi ngờ là nỗi kiêu ngạo lớn nhất trong đời, so với địa vị quốc sư hiện tại của hắn lại còn vinh quang hơn. Nghe Trữ Phong Trí khích lệ Đường Tam, Đại Sư cũng không che giấu niềm vui của mình chút nào, vì hắn không có người nối dõi, cho nên đối với hắn Đường Tam chính là con ruột vậy.

Ánh mắt Đại Sư chuyển sang Đường Tam, mỉm cười nói:

- Tiểu Tam, vậy ngươi nói đi! Có biện pháp hoàn hảo gì không?

Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói:

- Theo như trước mắt, ta có hai biện pháp.

- Sao?

Mọi người nhìn thấy ánh mắt Đường Tam đều không khỏi kinh ngạc hẳn lên, mấy ngày nay bọn họ một mực vắt óc suy nghĩ, đều không có được một chủ ý gì. Lúc này Đường Tam vừa mới khôi phục lại, thậm chí không có hỏi đến tình huống phát sinh trên chiến trường mấy ngày nay, lại đã có thể trực tiếp nói cho bọn họ biết có hai biện pháp để giải quyết vấn đề trước mắt.

Đường Tam đứng lên nói:

- Sư phụ, Trữ tông chủ, các vị tiền bối. Mới rồi sư phụ nói rất đúng, chúng ta trực tiếp xuất động chính diện tuyệt đối không khôn ngoan chút nào, Gia Lăng quan dễ thủ khó công, sẽ làm cho chúng ta tổn thất rất lớn. Nếu nói mạnh mẽ tiến công, rất có thể làm cho nơi quan khẩu này trở thành một cỗ máy xay thịt. Ngày ấy đánh nhau một trận, Bỉ Bỉ Đông đã bị thương rất nặng, theo ta phỏng đoán, ít nhất trong vòng nửa tháng nàng sẽ không trở lại chiến trường. Nhưng nàng vẫn có thể hạ mệnh lệnh, bất luận là chúng ta dùng bất cứ biện pháp gì hấp dẫn đối thủ, đại quân của Võ Hồn đế quốc cũng sẽ không dễ dàng xuất chiến.

- Trong hai biện pháp của ta, biện pháp thứ nhất có một sự nguy hiểm nhất định. Tất cả chúng ta đây đều là người một nhà, Sử Lai Khắc Thất Quái chúng ta các vị tiền bối cũng đều rất rõ ràng, trong thất quái chúng ta, nhị ca của ta Áo Tư Tạp nguyên lai trong Sử Lai Khắc học viện có danh hiệu là Hương Tràng Chuyên Mại. Mà hắn hiện tại đã là một thực vật hệ hồn đấu la hơn tám mươi cấp, võ hồn của hắn có khả năng chế tạo ra rất nhiều loại hương tràng, trong đó, đệ tam hồn kỹ có tên là Phi Hành Ma Cô Tràng. Với thực lực hiện tại của Áo Tư Tạp, nếu hắn chế tạo ra Phi Hành Ma Cô Tràng có thể làm cho bất cứ người nào ăn vào sẽ có được năng lực phi hành trong mười phút, tốc độ phi hành ít nhất cũng ngang với Phượng Vĩ Kê Quan Xà năm ngoái, tốc độ như vậy đã là rất kinh khủng. Sau khi chế tạo ra Phi Hành Tràng, có thời hạn sử dụng trong vòng mười ngày, trong thời gian mười ngày, vị nhị ca này của ta dưới sự giúp đỡ của mọi người, ít nhất có thể chế tạo ra hai vạn cây Phi Hành Ma Cô Tràng. Nếu như chia ra cho Đường gia quân của chúng ta, mỗi người có thể trang bị hai cây. Khi đại quân của chúng ta trực tiếp tấn công, nếu như Đường gia quân của chúng ta đột nhiên bay lên không đả kích hồn sư của quân địch trên tường thành Gia Lăng quan, tất nhiên sẽ mang đến hiệu quả kỳ diệu. Mà hai cây Phi Hành Ma Cô Tràng đủ để làm cho mỗi một tên chiến sĩ của Đường gia quân bay vào không trung bắn ba lần Gia Cát Thần Nỗ, rồi quay trở về bên trận của ta."

Nghe Đường Tam nói xong, sự chú ý của mọi người nhất thời tập trung vào người Áo Tư Tạp,đồng thời trước mắt cũng có cảm giác sáng ngời. Ý nghĩ của Đường Tam không ngờ thật là lớn mật, sử dụng thiên mã hành không, nhưng suy nghĩ cẩn thận lại, về mặt lý thuyết, rất có thể thực hiện được.

Đại Sư gật đầu nói:

- Đề nghị này rất tốt, nếu như sử dụng một cách hợp lý, có thể một lần nữa gây bất ngờ cho hồn sư của Võ Hồn đế quốc.

Đường Tam nói:

- Thế nhưng, biện pháp này có chỗ nguy hiểm. Trước hết, Gia Cát Thần Nỗ của chúng ta sau khi bắn vào trong thành sẽ rất khó thu hồi, sau ba lần bắn, tổn thất chính là bốn mươi tám vạn mũi tên nỏ, nhiều hơn toàn bộ số tên nỏ của chúng ta một phần tư. Tiếp đến, sau khi Đường gia quân của chúng ta bay lên không, không nghi ngờ sẽ trở thành bia sống cho đối phương ngắm. Mặc dù khoảng cách hữu hiệu của Gia Cát Thần Nỗ rất xa, nhưng với điều kiện là hồn sư thực lực phải hơn sáu mươi cấp, am hiểu công kích từ xa, mới dễ dàng gây sát thương cho bọn chúng. Hơn nữa, dưới sự lợi hại của cự nỏ thủ thành, tổn thất của Đường gia quân e rằng rất lớn. Bởi vậy, nếu như muốn sử dụng phương pháp này, công kích của quân ta trên mặt đất phải rất là mạnh mẽ, dốc hết sức để kềm chế đối thủ, tốt nhất là đem quân đoàn hồn sư gia nhập vào trong đó phát động công kích toàn lực. Chỉ có như vậy, công kích của chúng ta mới có thể mang đến hiệu quả lớn nhất, cũng có thể làm hết sức để giảm bớt tổn thất.

Nghe Đường Tam nói xong, mọi người không khỏi gật đầu liên tục. Theo như trước mắt, đây là phương pháp tốt nhất mà bọn họ từng nghe.

Thế nhưng, Đường Tam lại mang đến cho bọn họ kinh ngạc rất nhanh:

- Phương pháp thứ hai của ta tương đối ổn định hơn, đó là dùng sức của một mình ta, tận hết sức đập tan phòng ngự của đối phương.

- Tình huống ngày ấy ta với Bỉ Bỉ Đông đánh nhau một trận hẳn mọi người đều đã thấy, dựa vào Hải Thần Tam Xoa Kích, tường thành dày chắc của Gia Lăng quan cũng không đáng kể gì, chỉ cần cho ta đủ thời gian, ta thậm chí có thể phá sập hoàn toàn tường thành của chúng. Biện pháp thứ hai của ta chính là, nhờ các vị đang ngồi đây bảo vệ ta, đến sát tường thành Gia Lăng quan mà công kích, ta tin rằng, tốc độ phá của ta nhất định nhanh hơn tốc độ sửa chữa của bọn chúng. Làm như vậy, chẳng những có khả năng hấp dẫn quân đoàn hồn sư của đối phương chủ động xuất kích, mà còn có thể dọn đường cho chúng ta tổng tiến công.

Nói đến đây, Đường Tam dừng lại một chút, quang mang trong mắt phóng ra mạnh mẽ:

- Đương nhiên đối với chúng ta, cách làm tốt nhất chính là đồng thời kết hợp cả hai biện pháp. Đối với chúng ta, Bỉ Bỉ Đông đang bị trọng thương chính là cơ hội hiếm có cho chúng ta.

Yên tĩnh, cả căn lều lớn đều hoàn toàn yên tĩnh, mỗi người đều suy nghĩ thật cặn kẽ, trong đầu nhanh chóng tính toán các phương án khả thi.

Đường Tam trở về vị trí của mình, hai biện pháp này không phải bây giờ hắn mới nghĩ ra, mà khi trước trên đường đi đến Gia Lăng quan, hắn đã suy tính thật kỹ lưỡng.Hắn không thể chỉ huy trên chiến trận, nhưng dựa vào suy nghĩ linh hoạt, hắn thân là khống chế hệ hồn sư nhưng lại có thể nghĩ ra phương pháp phát huy uy lực của hồn sư đến mức cao nhất.

Thời gian gần một nén hương trôi qua, Đại Sư mạnh mẽ đứng lên từ chỗ ngồi của mình, hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người. Hắn nhìn về phía Đường Tam:

- Tiểu Tam, đi, đi theo ta ra mắt bệ hạ.

Không cần hỏi, mọi người cũng nhìn ra, Đại Sư sau khi tính toán cẩn thận, đã hoàn toàn bị đề nghị của Đường Tam làm cho động tâm.

Chỉ có Áo Tư Tạp vẻ mặt đau khổ, nhìn Đường Tam rất đáng thương. Đường Tam bật cười, nói:

- Tiểu Áo, xem ra hiện tại ngươi phải bắt đầu chuẩn bị rồi. Vinh Vinh, ngươi đi cùng Tiểu Áo, bí mật chế tạo càng nhanh càng tốt. Hai vạn cây, không thể thiếu dù chỉ một cây. Hành động của các ngươi càng nhanh, chúng ta càng có thể sớm phát động công kích. Càng giảm bớt cơ hội tồn tại của Bỉ Bỉ Đông, cơ hội tồn tại của chúng ta càng tăng.

Bảy ngày sau. Trước Gia Lăng quan, chiến trường đã nhiều ngày yên lặng hôm nay náo nhiệt trở lại. Lần này, trăm vạn đại quân của Thiên Đấu đế quốc cơ hồ đã điều động toàn bộ, khinh kỵ binh có tốc độ nhanh nhất, trọng kỵ binh kiên cố, trọng bộ binh, còn có số lượng lớn bộ binh, toàn bộ bày trận, chậm rãi tiến về phía trước. Mặc dù quân đội có số lượng đông đảo, nhưng lấy quân đoàn làm đơn vị, trật tự chỉnh tề chậm rãi tiến lên.

Trên tường thành Gia Lăng quan, thay thế Bỉ Bỉ Đông ở vị trí chủ soái, bất ngờ lại là Hồ Liệt Na. Hồ Liệt Na coi như là nơi đây bị lâm nguy nên vâng lệnh mà đến. Sau khi đánh xong trận đánh ngày ấy, Bỉ Bỉ Đông hôn mê đủ bảy ngày mới hồi tỉnh lại, sau khi tỉnh lại lập tức truyền lệnh, ra lệnh cho Hồ Liệt Na đến thay vị trí của mình phụ trách tất cả đại quân của Võ Hồn đế quốc mọi chuyện tiếp tế tiếp viện, toàn lực phòng ngự. Hồ Liệt Na thân là thánh nữ đời trước Võ Hồn điện của Võ Hồn đế quốc, ở trực hệ của Võ Hồn điện có địa vị cực cao trong đám hồn sư, lại là đệ tử thân truyền của Bỉ Bỉ Đông, tuy không đủ sức tấn công địch, nhưng phòng ngự thì thừa sức.

Lúc này, Hồ Liệt Na đứng trên tường thành, dẫn theo năm tên phong hào đấu la, sắc mặt ngưng trọng nhìn chăm chú vào trăm vạn hùng binh đang dần dần tiến đến gần Gia Lăng quan, không khỏi cau mày.

Đây chính là trăm vạn đại quân a! Mặc dù chiến đấu còn chưa bắt đầu, nhưng trăm vạn đại quân sinh ra áp lực vô hình đã làm cho người ta có cảm giác nghẹt thở.

Bỉ Bỉ Đông cùng với hai tên phong hào đấu la bị thương nặng đều không có mặt, dù sao, không có bao nhiêu người có được năng lực khôi phục như Đường Tam, bọn chúng lại còn bị thương nặng hơn Đường Tam. Năng lục khôi phục của Bỉ Bỉ Đông mặc dù cũng rất mạnh, nhưng đáng tiếc là, lần này nàng chính là bị thương linh hồn. Một kích ấy của Đường Tam mang lại cho nàng đả kích cực kỳ trầm trọng, mà hao tổn linh hồn chỉ có thể theo thời gian mà chậm rãi khôi phục lại. Đường Tam phỏng đoán nàng cần phải nửa tháng mới có thể khôi phục, cũng chỉ là đoán chừng mà thôi. Trên thực tế, sau khi hôn mê bảy ngày, lúc vừa tỉnh lại, Bỉ Bỉ Đông ra một loạt mệnh lệnh liên tiếp, rồi lại hôn mê tiếp tục. Đến cách đây hai ngày, nàng mới có chuyển biến tốt.

- Thánh nữ, không cần lo lắng, Thiên Đấu đế quốc chẳng qua là ngoài mạnh trong yếu mà thôi, nếu như bọn chúng dám công kích thật sự, chúng ta sẽ cho bọn chúng một bài học đích đáng. Quân đoàn thiên sứ đã chuẩn bị xong, Thánh Long quân đoàn mặc dù tổn thất rất lớn, nhưng số còn lại đều là quân tinh nhuệ, tổng số hồn sư của chúng ta còn lại hơn một vạn bốn ngàn người, gấp hai lần đối phương.

Người nói chính là một tên phong hào đấu la bên cạnh Hồ Liệt Na, nghe xong, Hồ Liệt Na chậm rãi lắc đầu:

- Không, Thiên Đấu đế quốc lần này hẳn là không chỉ đe doạ, xin các vị hãy xem, lúc trước các ngươi nói vị trí xếp hàng đặc thù của quân đội mặc dù lui về phía sau một chút, nhưng trên người bọn chúng đã tràn đầy sát khí. Nếu như chỉ là đe doạ tượng trưng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống này. Hơn nữa, đội quân đứng ở hàng đầu của Thiên Đấu đế quốc làm cho ta có cảm giác này. Truyền lệnh của ta, toàn quân chuẩn bị, rất có khả năng Thiên Đấu đế quốc là thừa dịp thương thế sư phụ chưa khôi phục lại mà tổng tiến công. Đồng thời, truyền lệnh của ta, chặt đứt bốn cái cầu treo, phòng ngừa Thiên Đấu đế quốc phái cao thủ mạnh mẽ hạ cầu treo xuống. Thánh Long quân đoàn toàn bộ lên mặt thành, quân đoàn thiên sứ ở trong thành chuẩn bị chiến đấu. Chuẩn bị chiến đấu!

- Dạ!

Giống như Đường Tam, Hồ Liệt Na cũng có Sát Thần lĩnh vực, trong khoảnh khắc này sát khí toàn thân hoàn toàn lộ ra, trước mặt đông đảo tướng lĩnh cùng đám đỉnh cấp hồn sư, thể hiện ra một thế mạnh của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.