Động tác Đường Tam rất nhanh, ra tay trong nháy mắt, thân mình Hồ Liệt
Na lao về phía trước đón đầu. Bị thân thể Hồ Liệt Na ngăn trở, Bỉ Bỉ
Đông thậm chí cũng không có thấy rõ được đối thủ, tinh thần lực của nàng bị thương nghiêm trọng, còn lâu mới có thể khôi phục, nên không thể
giống như lúc trước dùng tinh thần lực dò xét để nắm trong tay toàn cục.
Cho đến khi Đường Tam đến trước mặt Hồ Liệt Na, Bỉ Bỉ Đông mới phát hiện ra công kích của hắn, muốn cứu viện cũng không còn kịp nữa rồi.
Lấy
thực lực của Hồ Liệt Na mà nói, mặc dù cũng là một thiên tài trong thế
hệ hồn sư trẻ tuổi, nhưng còn lâu nàng mới có thể sánh cùng với Đường
Tam, huống chi là dưới tính huống căn bản không thể chống cự như thế
này. Mắt nhìn thấy bản thân sắp hương tiêu ngọc vẫn (tan nát một đời
hoa) trong tay, đột nhiên, Đường Tam đột nhiên làm ra một động tác cực
kỳ mau lẹ, hướng tay trái về phía trước, biến chém thành trảo. Hồ Liệt
Na chỉ cảm thấy trên vai mình tê rần, vai phải đã bị bàn tay to lớn nóng rực của Đường Tam chụp lấy. Cảm giác chua xót, tê dại trong nháy mắt
lan truyền khắp toàn thân, nàng chỉ cảm thấy thân thể của mình bị tê
liệt, cả người giống như đằng vân giá vụ (lâng lâng) bay sang một bên,
bằng thủ pháp Khống Hạc Cầm Long của mình, Đường Tam đã đem nàng ném ra
cách xa vài chục thước.
Động tác của Đường Tam hoàn toàn liền mạch,
ngay khi tay trái chạm vào Hồ Liệt Na, Hải Thần Tam Xoa Kích trên tay
phải đã vẽ lên một đạo kim quang hình quạt, chém thẳng tới Bỉ Bỉ Đông.
Lưỡi Tam Xoa Kích khổng lồ trong tích tắc này giống như một mảng thủy
tinh hình tròn, trong suốt, gần như chỉ là ánh sáng chợt lóe lên đã đến
đỉnh đầu của Bỉ Bỉ Đông.
Bỉ Bỉ Đông đương nhiên sẽ không khoanh tay
chịu chết, bất luận thế nào đi chăng nữa, nàng cũng là Phong Hào Đấu La
đỉnh cấp, dấu ấn mạng nhện trên trán nàng chợt lóe sáng, ngay trong khi
thân thể mạnh mẽ thối lui, Tử Vong lĩnh vực đã mở ra, không chỉ là bao
phủ lấy Đường Tam, đồng thời bao lấy toàn bộ cường giả của Thiên Đấu đế
quốc đang đứng trên đầu tường thành Gia Lăng.
Đường Tam tự nhiên sẽ
không để nàng dễ dàng thực hiện được ý định của mình. Nếu là dưới tình
huống bình thường, hắn ứng chiến với Bỉ Bỉ Đông đương nhiên thập phần
khó khăn, nhưng lúc này, tinh thần lực của Bỉ Bỉ Đông vẫn chưa khôi
phục, các phương diện năng lực đều giảm sút, tự nhiên hắn cũng không cần lo lắng chút nào, trước tiên mở ra Lam Ngân lĩnh vực, muốn bằng vào lực lượng lĩnh vực đối chọi thẳng với Bỉ Bỉ Đông.
Một khi hai lĩnh vực
va chạm, chỉ có song phương mới có thể chân chính cảm thụ được, mặc dù
đây không phải là va chạm của năng lượng tinh thần, mà là va chạm về mặt võ hồn, đồng dạng cũng ảnh hưởng đến một bộ phận tinh thần lực. (quá
khó hiểu >.
Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam còn
chưa chạm tới thân thể Bỉ Bỉ Đông thì lĩnh vực đã va chạm vào nhau. Thân thể Đường Tam thoáng đình trệ một chút, còn Bỉ Bỉ Đông lại kêu lên một
tiếng đau đớn, mày nhíu một cách thống khổ, toàn bộ thân trên thoáng
ngửa ra sau, hơi run một chút, đã phóng ra đệ bát hồn kỹ võ hồn chân
thân dưới trạng thái Tử Vong Chu Hoàng. Bản thể cùng phân thân đồng thời hướng hai bên chợt lóe, vừa né tránh Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay
Đường Tam, vừa tiến tới nương theo đệ bát hồn kỹ võ hồn chân thân vừa
mới phóng thích, đem chu mâu bén nhọn đâm thẳng vào người Đường Tam.
Đường Tam biết rằng, Bỉ Bỉ Đông sở dĩ không tiếc hao phí hồn lực cùng tinh
thần lực, từ lúc bắt đầu chiến đấu đã xuất ra võ hồn chân thân, chính là muốn khiến cho mình không có cơ hội phát động tấn công tinh thần lực.
Phân thân của nàng của nàng cùng với bản thể là giống nhau như đúc, cho
dù hắn có cao hơn một cấp độ tinh thần lực cũng rất khó dò xét được. Nếu tùy tiện phát động Tử Cực Ma Đồng trúng phải phân thân, đối với cấp bậc cường giả như Bỉ Bỉ Đông mà nói, còn có cơ hội nào tốt hơn đây chứ.
Đường Tam chưa bao giờ xem thường ai, cho dù là địch nhân vẫn còn bị thương
chưa khôi phục cũng vậy, một khi địch nhân chưa chính thức ngã xuống,
chiến đấu sẽ không thể chấm dứt.
Vô số Lam Ngân Hoàng giống như hoa
tươi nở rộ từ dưới chân Đường Tam đột ngột hiện ra, trong nháy mắt lan
tràn đến trước mặt Bỉ Bỉ Đông. Hơn một trăm nhánh Lam Ngân Hoàng giống
như một cái lưới lớn trùm về hướng nàng. Sau khi Đường Tam lại thu được
hồn hoàn có đệ nhất hồn kỹ là Quấn Quanh, mặc dù đồng dạng là đệ nhất
hồn kỹ, nhưng đã được thay thế bởi hồn hoàn hơn năm vạn năm, khiến hồn
kỹ này đạt tới trình độ cực kỳ kinh khủng, không kém một chút nào so với đệ bát hồn kỹ của một hồn sư bình thường. Đám Lam Ngân Hoàng khổng lồ
chẳng những bao phủ phạm vi lớn, mà độ cứng cáp bền bỉ càng mạnh hơn,
cho dù là Thất Sát Kiếm của Kiếm Đấu La cũng không thể phá hủy một cách
dễ dàng, đặc biệt là dưới tình huống dung hợp với lĩnh vực như thế này.
Lam Ngân lĩnh vực của Đường Tam cùng với Tử Vong lĩnh vực của Bỉ Bỉ Đông va chạm triệt tiêu nhau, không ai có thể dùng lĩnh vực của mình để ngăn
cản đối thủ. Chỉ từ điểm này có thể nhìn ra Bỉ Bỉ Đông lúc này đang suy
yếu đến mức độ nào. Nếu không, một khi va chạm lĩnh vực, Đường Tam tuyệt đối không phải là đối thủ của nàng.
Quang ảnh chợt lóe lên, màu tím
trên người Bỉ Bỉ Đông trong nháy mắt biến thành màu xanh biếc. Đây chính là tuyệt kỹ võ hồn chân thân dưới trạng thái thay đổi võ hồn của nàng.
Hình dạng toàn thân chẳng những biến đổi, khuôn mặc cũng biến từ màu đen thành màu xanh tím than, hai cái chu mâu ở trên cùng nhất thời biến
thành lưỡi hái sắc bén, bản thể cùng phân thân đang đồng thời làm ra hai hành động khác nhau trong nháy mắt tiến sát lại một chỗ, ánh sáng lan
khắp cơ thể, một tầng quang mang màu xanh biếc hiện ra trước mặt cả hai
Bỉ Bỉ Đông.
Đó không phải là tấm chắn giống như hồn kỹ phòng ngự, mà
là đệ nhị võ hồn, Phệ Hồn Chu Hoàng, của Bỉ Bỉ Đông, đồng thời Phỉ Thúy
Liêm Đao chém với tốc độ cực nhanh nhìn không khác gì ảo ảnh.
Phệ Hồn Chu Hoàng không hổ là đệ nhị võ hồn của Bỉ Bỉ Đông, Phỉ Thúy Liêm Đao
kia đã từng suýt nữa lấy đi sinh mệnh của Đường Tam. Ánh sáng phỉ thúy
đi qua nơi nào, mặc dù Lam Ngân Hoàng không thể bị một kích mà gãy nát,
nhưng toàn bộ đều bị đánh bật ra, đồng thời trên thân đều lưu lại những
dấu vết thật sâu. Chỉ cần hai thanh Phỉ Thúy Liêm Đao thay đổi một chút, lập tức sẽ có không ít nhánh Lam Ngân Hoàng hoàn toàn bị chém đứt.
Ở phía sau, Bỉ Bỉ Đông cũng mạnh mẽ đả kích về mặt tinh thần. Mắt thấy
Gia Lăng Quan rơi vào tình huống bất hảo, đồng thời lại bị kích thích
khi nhìn thấy đại sư, chiến ý của nàng hoàn toàn bùng nổ, không một chút để ý đến trạng thái tinh thần của bản thân, đem toàn bộ thực lực phát
huy ra để chiến đấu.
Tốc độ của Đường Tam cũng không chậm, nhưng ngay khi hắn phát động kỹ năng Quấn Quanh, Bỉ Bỉ Đông chẳng những dùng Phỉ
Thúy Liêm Đao ngăn chặn được công kích của hắn, đồng thời còn phát động
phản kích. Tổng cộng tám đạo ánh sáng hình trăng lưỡi liềm bắn thẳng tới mục tiêu phía trước là Đường Tam, hơn nữa vị trí công kích lại cực kỳ
xảo quyệt, ngoại trừ ba đạo quang đao hình lưỡi liềm, năm đạo quang nhận còn lại đều chém vào khoảng không, nhưng lại phong kín tất cả lộ tuyến
mà Đường Tam có thể né tránh. Mặc dù trên phương diện va chạm tinh thần
thì nàng không phải là đối thủ của Đường Tam, nhưng một khi đã cẩn thận
đem tinh thần lực tự bảo vệ mình thì lại hoàn toàn có thể. Dù sao, Phong Hào Đấu La chín mươi chín cấp cũng có được tinh thần lực cực kỳ thâm
hậu. Chỉ cần không để cho Đường Tam có cơ hội phát động Tử Cực Ma Đồng,
những loại tinh thần công kích khác không đủ khả năng gây thương tổn tới Bỉ Bỉ Đông. Mà về mặt hồn lực, Bỉ Bỉ Đông đã sớm khôi phục, mục đích
của nàng chính là trong khoảng thời gian đang bị cạn kiệt tinh thần lực
này, làm cho Đường Tam cùng nàng liều mạng so đấu hồn lực, lấy ưu điểm
của mình đánh vào yếu điểm của đối phương. Thậm chí, ngay khi tám đạo
nguyệt nhận bay đến trước mặt Đường Tam đều đột ngột dừng lại một chút,
trong nháy mắt thay đổi phương hướng, từ tám phương hướng khác nhau đồng thời tấn công Đường Tam. Việc thay đổi phương hướng này không thể nghi
ngờ sẽ khiến cho Đường Tam càng khó khăn hơn khi ngăn cản.
Ngàn vạn
lần không nên coi thường những đạo nguyệt nhận này. Đây đều là đệ nhất
hồn kỹ Bán Nguyệt thuộc về Phệ Hồn Chu Hoàng, bản thân cũng tương đương
với hồn kỹ cấp bậc năm vạn năm, cùng một lúc phát ra tám đạo, có thể
thấy được hồn lực của Bỉ Bỉ Đông hùng hậu đến mức nào đây chứ.
Đối
mặt với công kích của Bỉ Bỉ Đông, Đường Tam không một chút hoang mang.
Hải Thần Tam Xoa Kích trên tay đập xuống mặt đất một nhịp, cả người như
gió phóng lên cao, chân phải như lốc xuất ra một cước, trong phút chốc,
một đạo hồng quang từ chân trái Đường Tam bộc phát ra.
Ngươi không
phải muốn khế hợp hồn lực chứ? Được thôi, ta sẽ cùng với ngươi khế hợp.
Ngươi dùng hồn hoàn màu đen, vậy ta dùng hồn cốt màu đỏ để đối phó với
ngươi. Ngay khi chân trái xuất ra một cước, hai mắt Đường Tam đột nhiên
sáng rực lên, Hải Thần Chi Tâm trên Tam Xoa Kích cũng đồng thời sáng lóe theo, một tầng kim quang màu vàng nhạt cơ hồ trong nháy mắt lan tràn
khắp phạm vi hơn một ngàn mét, trên toàn bộ chiến trường Gia Lăng Quang, ngoại trừ Đường Tam, bất luận là người của Thiên Đấu đế quốc hay Tinh
La đế quốc, động tác đều dừng lại một chút, tinh thần chợt có chút hoảng hốt.
Đây là Đường Tam mượn Hải Thần Tam Xoa Kích phát ra hiệu quả
Phá Hồn, trong nháy mắt sinh ra tinh thần lực khủng khiếp, chỉ cần kẻ
nào tinh thần lực không bằng hắn, tất cả đều bị ảnh hưởng, mặc dù không
kéo dài lâu, nhưng kỹ năng này lại khiến kẻ khác phải kinh sợ.
Bỉ Bỉ
Đông phát ra tám đạo Bán Nguyệt đều tùy ý khống chế, nhưng ở trong phạm
vi chấn nhiếp của kim quang, tám đạo Bán Nguyệt trong nháy mắt cùng nàng liên hệ có chút lỏng lẻo, ánh sáng màu xanh trên đó cũng ảm đạm hơn một chút, mà chính trong giây phút ảm đạm đó, chân trái của Đường Tam đã
xuất ra.
Vô số quang nhận màu đỏ sậm từ chân trái hắn bộc phát, mang
theo âm thanh chói tai khuyếch tán ra. Trong đám quang nhận màu đỏ này
không một cái nào lớn, so với Bán Nguyệt, cho dù là lúc này Bán Nguyệt
ảm đạm đi rồi, thì vẫn còn xa mới lớn bằng. Thế nhưng số lượng lại vô
cùng nhiều, hơn nữa, mỗi một đạo quang nhận lại tràn ngập sát khí sắc
bén, ngay khi vừa mới xuất ra, đã hoàn toàn nuốt sống tám đạo Bán
Nguyệt, phát ra âm thanh va chạm kịch liệt. (đã nuốt sống lại còn va
chạm kịch liệt 0.0)
Khống chế của Bỉ Bỉ Đông tất nhiên rất tinh diệu, gần như là khống chế từng lưỡi Bán Nguyệt một, nhưng phản kích của
Đường Tam lại càng sắc bén hơn, trước tiên thông qua Hải Thần Tam Xoa
Kích tiến hành chấn nhiếp tinh thần trên phạm vi rộng, sau đó tiếp tục
phát động kỹ năng quần công của hồn cốt chân trái Tà Ma Hổ Kình Toái Nha Trảm, không cần biết ngươi khống chế như thế nào, ta toàn diện phản
kích, ngươi có thể làm được gì đây? Thân là khống chế hệ hồn sư, hắn quá rõ ràng nên làm thế nào đối phó với kỹ năng khống chế của đối thủ.
Đương nhiên đây cũng là do Đường Tam lợi dụng Bỉ Bỉ Đông chưa đạt trạng thái
đỉnh phong, từ đó mới đưa ra lựa chọn như vậy. Nếu linh hồn Bỉ Bỉ Đông
chưa bị thương như vậy, loại công kích tinh thần chấn nhiếp phạm vi rộng này căn bản sẽ không ảnh hưởng đến nàng.
Âm thanh liên tiếp nổ vang
trên đầu tường thành giống như tiếng sấm, Đường Tam cùng Bỉ Bỉ Đông cơ
hồ đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn và ngã về phía sau. Hồn lực của
Bỉ Bỉ Đông quả thật cường thịnh hơn rất nhiều so với Đường Tam, mặc dù
hắn chiếm được ưu thế tuyệt đối về mặt kỹ xảo cùng tinh thần áp chế,
nhưng trong lần va chạm này hắn lại không chiếm được thượng phong. Đương nhiên việc này cũng nằm trong tính toán của Đường Tam. Điều hắn muốn
chính là như vậy. Bất kỳ một kỹ năng nào muốn sử dụng đều phải thông qua khống chế của tinh thần. Bỉ Bỉ Đông mặc dù cố gắng hết sức tránh cho
tinh thần lực của bản thân vốn đang bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng
một khi kỹ năng của song phương va chạm, dưới tình huống tinh thân lực
của nàng trước kia có thể tùy ý khống chế, nhưng nếu không khống chế nổi rất có thể sẽ bị cắn trả. Đường Tam lựa chọn cứng đối cứng như vậy
chính là cố gắng tạo ra một khoảng thời gian nhỏ, mà khi đó tinh thần
lực của Bỉ Bỉ Đông xuất hiện vết nứt, chỉ cần phân thân của nàng đồng
thời hoạt động độc lập, thì sẽ không có khả năng duy trì. Như vậy Đường
Tam có thể lập tức thông qua tinh thần lực thuần túy để công kích nàng.
Đại sư lẳng lặng đứng nhìn cách đó không xa, hai mắt hắn một mảng màu đỏ,
thế nhưng, cuối cùng hắn cũng không xông lên động thủ. Tất nhiên là bởi
vì thực lực của hắn chênh lệch quá lớn, nhưng quan trọng hơn chính là
trái tim của hắn đang rỉ máu. Cả đời này hắn yêu nhất là hai người, mà
người thứ nhất chính là Bỉ Bỉ Đông, chỉ có hắn cùng với Liễu Nhị Long
mới biết được, ở sâu thẳm trong nội tâm hắn, người phụ nữ độc ác như rắn rết trước mắt này đã từng là người hắn yêu thương nhất.
Lúc đầu bọn
họ đều trẻ tuổi, đại sư thậm chí vẫn còn nhớ rõ Bỉ Bỉ Đông đã từng tinh
khiết đáng yêu đến chừng nào. Sự tinh khiết đáng yêu đó đã thấm vào trái tim của hắn, tâm hồn của hắn. Dưới ánh mắt xem thường của tất cả mọi
người, võ hồn biến dị của hắn không cách nào tu luyện được. Chỉ có nàng
dùng trái tim, tâm hồn của mình sưởi ấm hắn, khiến cho đại sư có ý chí
tu luyện lại, sau này mới chuyển sang việc thuần túy nghiên cứu.
Mà
cũng chính là nàng, khi tình cảm hai người đã vô cùng sâu sắc, lại rời
đi một cách vô tình, quay trở lại Võ Hồn Điện, chặt đứt quan hệ cùng với đại sư, hơn nữa lại còn lạnh lùng nói với hắn rằng, nàng là thánh nữ
của Võ Hồn Điện, không thể ở cùng một chỗ với hắn.
Khi đó, đại sư
thậm chí từng muốn gia nhập Võ Hồn Điện để có thể ở chung một chỗ với
nàng, nhưng nàng lại nói với hắn một cách khinh bỉ, Võ Hồn Điện không
cần một … phế vật, khiến cho tâm hồn của đại sư bị tổn thương, cho đến
khi gặp Liễu Nhị Long và Phất Lan Đức.
Cuộc sống của đại sư có thể
nói là bi kịch. Võ hồn tiên thiên, biến dị ác tính, chuyện tình cảm thì
bị tổn thương, thật vất vả mới có thể gặp được Liễu Nhị Long, có được
tình yêu thì lại phát hiện ra nàng là muội muội của mình. Cho đến khi
gặp Đường Tam, thu hắn làm đệ tử, bi kịch của đại sư mới bị đặt dấu chấm hết. Đó cũng là lý do tại sao đại sư lại đem toàn bộ tâm lực của bản
thân dồn vào Đường Tam. Trên người Đường Tam đã ký thác rất nhiều kỳ
vọng cao cả của hắn.
Lúc này, mắt thấy Bỉ Bỉ Đông rơi vào trạng thái
điên cuồng, sâu trong nội tâm hắn lại hiện ra một thân ảnh thuần khiết,
nhưng hắn không làm cách nào tìm ra điểm chung giữa hình ảnh nàng trước
mặt và trong nội tâm. Đã vài chục năm trôi qua, hắn vẫn không hiểu nổi
tại sao lúc đó nàng lại trở nên quyết liệt như vậy. Lam Điện Bá Vương
Long gia tộc bị diệt trong tay nàng, khi biết được tin này, cảm giác
thống khổ trong lòng gần như đã phá hủy mọi thứ trong lòng hắn. Cho đến
vừa rồi, hắn hỏi Bỉ Bỉ Đông lý do, đáp án của nàng khiến hắn cảm nhận
được cảm giác này.
Chính lúc này, bóng người giống như mây đen từ bên ngoài Gia Lăng Quan lặng yên bay lên không trung, gần như là trong nháy mắt đã cao hơn đầu tường, nương theo đó là âm thanh leng keng xé gió
chói tai như gió lốc cùng lúc cuốn vào trong thành. Đường gia quân rốt
cục cũng được phát động.
Chiến đấu dưới thành đã sớm tiến vào trạng
thái gay cấn, Đường Tam phá vỡ bốn cánh cửa lớn, thêm vào còn có kênh
đào bảo vệ thành đã bị thất thủ, khiến cả chiến trường nghiêng về một
bên, trên tường thành căn bản không đủ hỏa lực tầm xa để phòng ngự, chỉ
còn cách trực tiếp đánh giáp lá cà. Nơi cầu treo ở cửa thành biến thành
nơi thu hoạch tính mạng binh sĩ.
Võ Hồn đế quốc mặc dù lòng người
không đều, nhưng bọn chúng cũng biết, nếu để cho đại quân của Thiên Đấu
đế quốc đánh thằng vào Gia Lăng Quan, thì bọn chúng sẽ hoàn toàn bị hủy
diệt. Tướng lãnh của mấy công quốc, vương quốc cũng rõ ràng, Thiên Đấu
đế quốc tuyệt đối không tha thứ cho những kẻ đã phản bội quốc gia của
mình. Việc bọn chúng có thể làm lúc này, chính là liều chết chống cự,
không cho kẻ địch chiếm lấy Gia Lăng Quan.
Bốn cửa thành mặc dù đã bị phá không nhỏ, nhưng số lượng quân lính dù sao cũng quá nhiều, nhất là
khi quân đoàn trang bị hạng nặng tiến đến, càng khiến cho lối vào trở
nên hẹp hơn. Tường thành dù sao cũng có tác dụng ngăn cản, Võ Hồn đế
quốc thiên sứ quân đoàn Thánh Long quân đoàn đã trực tiếp gia nhập chiến đấu, hơn một vạn danh hồn sư của Võ Hồn đế quốc được đồng đội che chở,
không ngừng đem các loại hồn kỹ trút xuống cửa thành.
Thời điểm này
thậm chí không phân biệt nổi địch và ta. Cứ việc hồn sư thuộc về Thiên
Đấu đế quốc một phương cũng dồn lại vào cửa thành Gia Lăng Quan, hai bên rơi vào tình thế giằng co.
Đường Gia quân dưới tình huống đó đã xuất hiện, lượt nỏ tiễn thứ nhất trực tiếp bắn về phía cửa thành Gia Lăng
Quan, không chỉ nhằm vào hồn sư của Võ Hồn đế quốc, đồng thời cũng nhằm
vào đám binh sĩ của Võ Hồn đế quốc đang tử thủ tại các cửa thành.
Mười sáu vạn nỏ tiễn đồng thời bộc phát, lực công kích chỉ có thể dùng từ
kinh khủng để mà hình dung. Sau khi Chư Cát Thần Nỏ bắn ra một lượt tử
vong nỏ tiễn, bên trong Gia Lăng Quan nhất thời tạo thành một đám mây
máu, từ binh sĩ Võ Hồn đế quốc thủ vệ bên trong cửa thành Gia Lăng Quan
cho đến một đám đứng tương đối gần một nhóm hồn sư, nhất thời giống như
lúa bị gặt, đồng loạt ngã xuống, tạo thành một khoảng đất trống. Đại
quân của Thiên Đấu đế quốc làm sao có thể bỏ qua cơ hội này, lập tức từ
bốn cửa thành như thủy triều mà tràn vào.
- Phi hành Hồn Thánh bay lên không trung, diệt cái đám hỗn đản kia cho ta.
Một âm thanh cứng rắn chợt vang lên, ước chừng bảy tám mươi đạo thân ảnh
trong nháy mắt từ trong Thiên Sứ quân đoàn bay lên không trung. Phải
biết rằng, lúc này ở trên tường thành, cùng chiến đấu với Đường Tam chỉ
có khoảng gần một trăm Hồn Thánh, Hồn Đấu La, có thể bay lên không trung bảy tám mươi phi hành hệ Hồn Thánh, đủ để thấy được nội tình thâm hậu
của Võ Hồn Điện.
Cùng lúc đó, rất nhiều hồn kỹ mạnh mẽ từ trên tay
Thiên Sứ quân đoàn đồng thời bộc phát, lượt binh sĩ Thiên Đấu đế quốc
đầu tiên nhảy vào trong thành ngay lập tức bị mạnh mẽ ngăn cản. Thiên Sứ quân đoàn cùng với Thánh Long quân đoàn rốt cuộc cũng tiến lên chiến
đấu. Cường công hệ, mẫn công hệ ở phía trước, phòng ngự hệ ở hai bên,
phụ trợ hệ ở phía sau, lấy khí thế mạnh mẽ trong nháy mắt ngăn cản bốn
cái lỗ hổng. Thiên Đấu đế quốc một lượt xung phong cũng chết thảm. Thiên Sứ quân đoàn so với tưởng tượng còn kinh khủng hơn nhiều. May mắn là
hồn sư bên Thiên Đấu đế quốc cũng đồng thời gia nhập cuộc chiến, dưới sự lãnh đạo của Thất Bảo Lưu Ly Tông và Đường Môn đệ tử, đám hồn sư nhanh
chóng ổn định cục diện. Chỉ là số lượng so với đối phương thua kém rất
nhiều, thực lực bản thân cũng có chút thua kém, tình trạng trước mắt chỉ có thể cam đoan Thiên Sứ, Thánh Long hai quân đoàn không đuổi giết chạy ra khỏi thành là tốt rồi, chứ đánh vào bên trong thì rất khó. Hiện tại
bọn họ phải dựa vào Đường Gia quân trên không trung giúp đỡ, hoặc là đám Đường Tam đạt được thắng lợi áp đảo, nếu không, Gia Lăng Quan này vẫn
khó xâm nhập như cũ.
Đợt nỏ tiễn thứ hai của Đường Gia quân còn đang
trong quá trình nạp, nhưng bảy tám mươi phi hành hệ Hồn Thánh của Thiên
Sứ quân đoàn đã thi triển võ hồn chân thân của mình bay lên. Nếu thật sự để cho bọn chúng áp sát Đường Gia quân, mặc dù số lượng còn chưa đến
một phần trăm so với Đường Gia quân, nhưng tuyệt đối là hổ giữa bầy cừu. Đường Gia quân dù sao cũng không phải là đội ngũ hồn sư, Chư Cát Thần
Nỏ lại không thể ngăn cản hồn sư cấp bậc Hồn Thánh, một khi bị áp sát,
cục diện chiến trường rất có thể thay đổi trong nháy mắt. Dù sao, mặc dù Bỉ Bỉ Đông bị Đường Tam hoàn toàn áp chế, nhưng hắn muốn giết Bỉ Bỉ
Đông, cũng không phải một chốc một lát là có thể làm được.
- Tiểu Vũ.
Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam giơ ngang, ngăn cản một đạo Chu
Nhận liên trảm của Bỉ Bỉ Đông, bị đánh lùi về phía sau nhưng hắn cũng
dùng Hổ Kình Tà Ma Phủ cấp cho Bỉ Bỉ Đông một vết thương trên người,
đồng thời hét lớn. Hắn mặc dù đang chiến đấu cùng Bỉ Bỉ Đông, nhưng vẫn
đồng thời chú ý cục diện toàn trường. Đối mặt với cục diện này, hắn đã
sớm có chuẩn bị. Lần này tổng tiến công, Thiên Đấu đế quốc có thể nói kế hoạch chu toàn, tranh thủ Bỉ Bỉ Đông bị trọng thương, đem toàn lực xuất ra.
Tiểu Vũ cùng Đường Tam tâm ý tương thông, tự nhiên hiểu rõ ý tứ
của hắn. Nàng vốn cũng không gặp đối thủ nào mạnh, chỉ du đấu với một số địch nhân ở giữa, lúc này lập tức Thuấn Di thoát ly cuộc chiến, nhảy
lên đầu tường thành, thân thể mềm mại xoay tròn trong không trung, một
điểm hồng từ tay phải nàng trong nháy mắt xuất ra, giống như lưu tinh
bay về phía trung tâm của bảy tám mươi phi hành hệ Hồn Thành.
Ngay
khi hồng quang từ trong tay Tiểu Vũ bay ra, trống ngực Đường Tam cơ hồ
đập nhanh hơn, lần đầu tiên Bỉ Bỉ Đông thấy được tia cuồng nhiệt từ
trong mắt Đường Tam. Hắn vốn luôn luôn tỉnh táo, xuất hiện biến hóa như
vậy, cái tia hồng quang kia tột cùng là cái gì đây? Trái tim Bỉ Bỉ Đông
gần như trong nháy mắt dồn dập, thắt chặt lại, quát:
- Ngăn trở đạo hồng quang đó mau.
Đường Tam cũng ý thức được bản thân có chút sơ hở, mà tâm tình hắn vốn vô
cùng trầm ổn, nhưng giờ khắc này căn bản không thể nào kiềm chế sự kích
động. Đây là giờ khắc hắn đã đợi lâu lắm rồi, không chỉ hơn hai mươi năm từ khi đến thế giới này, mà còn hơn hai mươi năm ở thế giới cũ nữa a!
Đúng vậy, từ trong tay Tiểu Vũ bay ra, đạo hồng quang đó gần như hao phí
toàn bộ tâm lực một đời Đường Tam ở thế giới trước mới nghiên cứu thành
công: Phật Nộ Đường Liên.
Cho dù ở thế giới này, bộ Phật Nộ Đường
Liên này không phải do hắn tự tay chế tạo, nhưng bản vẽ chi tiết, cách
sắp xếp từng cánh hoa sen, chính là toàn bộ tâm huyết hơn mười năm của
hắn. Rốt cục cũng có thể chứng kiến được uy lực loại cơ quan ám khí cực
mạnh của Đường Môn, lại là toàn bộ tâm lực đời trước của hắn, hắn làm
sao có thể không kích động được đây?
Hai đại ám khí của Đường Môn,
loại cơ quan ám khí và loại kỹ xảo ám khí, đến thời điểm quyết định, lại mang những đặc điểm khác nhau. Cơ quan ám khí đặc điểm chính là có thể
khiến cho một người chưa bao giờ gặp qua hay sử dụng ám khí, cũng có thể nhờ nó mà đánh chết tuyệt đỉnh cường giả. Còn loại ám khí kỹ xảo thì
đặc điểm quan trọng nhất chính là biến cái phức tạp thành cái đơn giản,
chỉ bằng công kích bất ngờ sinh ra hiệu quả mạnh mẽ. Giống như Diêm
Vương Thiếp mà Đường Tam đã dùng qua, không phải đơn giản chỉ là một cây độc châm hay sao chứ? Nhưng bằng vào thủ pháp độc môn, Diêm Vương Thiếp lại có thể phát huy hiệu quả kinh người.
Sau khi quay trở lại từ Hạo Thiên Tông, Đường Tam đã đem vài món ám khí do Tượng thần Cao Lâu chế
tạo cho Tiểu Vũ để phòng thân. Đến giờ phút này, Tiểu Vũ mới xuất ra một đóa Phật Nộ Đường Liên. Đạo quang mang màu đỏ, chính là tâm của Phật Nộ Đường Liên, ánh sáng rực rỡ giống như một viên ngọc.
Quỹ tích phi
hành của Phật Nộ Đường Liên rất đơn giản, khi Bỉ Bỉ Đông hô lớn, một vài người trong đám phi hành hệ Hồn Thánh thoáng dừng lại một chút trong
không trung, mờ mịt không rõ Bỉ Bỉ Đông đang muốn nói điều gì.
Thể
tích của Phật Nộ Đường Liên không lớn, hơn nữa lại không sinh ra bất kỳ
ba động hồn lực nào, mặt trên có phát ra quang mang, cũng không mãnh
liệt, nhìn qua giống như một đóa hoa sen nhỏ mả thôi, làm sao có thể gây ra sự chú ý cho đám hồn sư cường đại này được.
Mà ở phía sau, Hồ
Liệt na bị Đường Tam ném ra lại mạnh mẽ bay ra khỏi tường thành, truy
đuổi Phật Nộ Đường Liên. Thực lực của nàng dù sao cũng cường đại, dưới
tốc độ lao ra của thân thể, trong nháy mắt đã có thể vượt qua tốc độ phi hành của Phật Nộ Đường Liên
Chính lúc này, thân thể Hồ Liệt Na đột
nhiên bị một nhánh Lam Ngân Hoàng kiên cố, rắn chắc trói lấy, không đợi
nàng phản ứng lại, toàn thân bị kéo rơi xuống trên tường thành. Đó chính là đệ nhị hồn kỹ của Đường Tam, Ký Sinh, nhìn qua mặc dù không cường
đại, nhưng mỗi lần sử dụng lại mang đến những hiệu quả khác biệt.
Kỳ
lạ chính là, Bỉ Bỉ Đông mắt thấy Đường Tam trói Hồ Liệt Na lại, lại
không nhân cơ hội này mà công kích, chỉ thở từng ngụm lớn, trên trán lúc này đã rịn ra một tầng mồ hôi lạnh. Đường Tam cũng không phát động công kích chính diện.
Tinh thần lực của nàng lúc này đã bị tổn thương
không nhẹ, nếu không phải đang cố gắng chỗng đỡ, chỉ e rằng đã sớm hỏng
mất rồi. Tuy nhiên đó cũng không phải là lý do mà nàng không nhân cơ hội công kích Đường Tam. Sở dĩ không thừa dịp này chiếm tiên cơ, chính là
bởi vì Hồ Liệt Na. Nàng hô thuộc hạ đi ngăn trở Phật Nộ Đường Liên,
nhưng nàng không hy vọng người đó chính là Hồ Liệt Na.
Đúng lúc này,
đạo hồng quang đã bay đến giữa đám Hồn Thánh đang bay phía trên của
Thiên Sứ quân đoàn, đột nhiên trầm xuống, rơi rụng.
Lúc này, đám Hồn
Thánh Thiên Sứ quân đoàn mới phát hiện sự tồn tại của nó. Đám Hồn Thánh
này chính là tinh nhuệ của Võ Hồn Điện, mặc dù không dám nói tất cả bọn
chúng đều là thiên tài, nhưng ở hồn sư giới nhiều năm như vậy, kiến thức của bọn chúng không thể tệ chút nào. Chứng kiến Phật Nộ Đường Liên bay
tới, nghe được cảnh bảo của Bỉ Bỉ Đông, bọn chúng tự nhiên hiểu rằng,
cái vật nho nhỏ này tuyệt đối không giống với bề ngoài đơn giản dễ nhìn
như vậy. Trong đó, một gã khống chế hệ hồn sư lập tức phát ra một cỗ hồn lực cực kỳ nhu hòa, bao phủ lấy Phật Nộ Đường Liên. Hắn đã thành công.
Phật Nộ Đường Liên phải va chạm mới có thể phát huy ra uy lực, dùng lực
lượng ôn nhu như vậy, chính là lựa chọn tốt nhất. Danh tiếng về uy lực
của Phật Nộ Đường Liên không đại biểu rằng nó không có sơ hở.
Thế nhưng, nếu là Phật Nộ Đường Liên, hơn nữa lại thuộc về Đường Tam, nó gần như là không hề sơ hở.
- Bạo.
Kim quang trong mắt Đường Tam chợt lóe, khí thế trong nháy mắt phát ra,
khiến cho Bỉ Bỉ Đông đứng trước mặt hắn có cảm giác khó thở, bản thể và
phân thân cũng đồng thời ngưng trệ trong giây lát.
Một khắc sau, cũng chính là trong nháy mắt khi gã khống chế hệ Hồn Thánh muốn thu lấy Phật Nộ Đường Liên, màu đỏ yêu dịch từ đó phát ra.
Đinh. Một tiếng nổ
mạnh vang lên, thanh thúy mà động lòng người, giống như là vàng ngọc va
vào nhau. Nhưng chính một tiếng giòn vang này đã trở thành tiêu điểm cho toàn trường. Trong một khắc khi tiếng vang này nổ ra, một đám long
quyển màu đỏ lặng yên khuyếch tán. Giữa không trung, tổng cộng bảy mươi
sáu phi hành hệ hồn sư đến từ Thiên Sứ quân đoàn, trong nháy mắt bị long quyển màu đỏ cuốn qua, lẳng lặng phiêu phù giữa không trung, nhưng lại
bất động. Phải biết rằng, đám Hồn Thánh lúc này đều phóng ra võ hồn mạnh nhất của mình – Võ hồn chân thân a!
Phốc. Không biết có phải là âm
thanh vang lên từ trên người gã Hồn Thánh đang đứng gần nhất đó hay
không, một màn mây máu đỏ sậm, trong nháy mắt tỏa ra khắp không trung,
thổi quét qua bảy mươi sáu khối thân thể, bọn chúng giống như một đám
búp bê vải, máu tươi bắn ra từ mọi chỗ trên thân thể, đồng thời từ trên
không trung rơi rụng xuống.
Đường Gia quân trên không trung sợ ngây
người, Thiên Sứ quân đoàn dưới mặt đất sợ ngây người, Bỉ Bỉ Đông, Hồ
Liệt Na sợ ngây người, kể cả người phát ra Phật Nộ Đường Liên là Tiểu Vũ cũng sợ ngây người.
Trên chiến trường rộng lớn này, phàm kẻ nào chứng kiến một màn trên không trung này đều sợ ngây người.
Cho dù là bản thân Đường Tam cũng không đoán trước được Phật Nộ Đường Liên
lại kinh khủng đến như vậy. Trong phán đoán của hắn, tác dụng của Phật
Nộ Đường Liên ít nhất là phá vỡ phòng ngự bản thân của Hồn Thánh. ám khí cao cấp Đường Môn đều có chung một đặc điểm, đó là bỏ qua phòng ngự,
hoặc phá vỡ cực hạn phòng ngự. Bất luận là Bạo Vũ Lê Hoa Châm hay là
Phật Nộ Đường Liên, hay là ba loại ám khí kỹ xảo đứng đầu, đều có đặc
tính này.
Bởi vậy, kế hoạch của Đường Tam là bằng vào Phật Nộ Đường
Liên có thể trì hoãn được bảy mươi sáu gã Hồn Thánh và phá được phòng
ngự của đệ thất hồn kỹ võ hồn chân thân của bọn chúng, khi đó Đường Gia
quân trên không trung có thể kịp thời phóng ra đợt Chư Cát Thần Nỏ thứ
hai. Đám Hồn Thánh này mặc dù cường đại, nhưng một khi võ hồn chân thân
đã bị phá, phòng ngự của bọn chúng sẽ rất thấp, lượt bắn tiếp theo của
Đường Gia quân có thể mang lại kết quả tốt.
Căn bản, việc giải quyết bảy mươi sáu gã Hồn Thánh này không nằm trong kế hoạch bắn Phật Nộ Đường Liên của Đường Tam.
Phải biết rằng, bảy mươi sáu gã này chính là Hồn Thánh a, hơn nữa lại là bảy mươi sáu gã Hồn Thánh dưới trạng thái võ hồn chân thân. Một gã hồn sư
thiên phú không tồi bình thường tu luyện ít nhất phải ba mươi lăm năm
mới có thể đạt tới cấp độ Hồn Thánh, vậy mà Phật Nộ Đường Liên chỉ trong nháy mắt đã đem không ít cường giả trong Thiên Sứ quân đoàn hủy diệt,
không chỉ về mặt sát thương, mà uy lực cường đại của nó có thể khiến cho toàn bộ Võ Hồn đế quốc bị đả kích mạnh mẽ.
Ngay cả Bỉ Bỉ Đông cũng không nhịn được, ngơ ngác lầm bầm một câu:
- Cái đó, cái đó rốt cuộc là cái gì?
Đường Tam thở sâu, là người đầu tiên khôi phục tinh thần, hắn trả lời nghi vấn của Bỉ Bỉ Đông:
- Ám khí Đường môn, Phật Nộ Đường Liên.
Đồng thời cùng lúc đó, hắn hướng đến sau gáy Bỉ Bỉ Đông đánh móc. Mà lúc
này, giữa không trung lại vang lên một loạt tiếng nổ leng keng nữa,
chính là công kích của Đường Gia quân hướng tới Thiên Sứ, Thánh Long hai đại quân đoàn hồn sư.
- Lam Hạo Vương vạn tuế, sát.
Âm thanh
không nhịn được phát ra từ đế vương Tuyết Băng của Thiên Đấu đế quốc
ngay khi hắn chứng kiến một màn ngã xuống của bảy mươi sáu gã Hồn Thánh.
Vạn tuế vốn chỉ để dùng đối với đế vương, nhưng lại do chính miện hắn hô
Đường Tam vạn tuế, không chỉ là ủng hộ sĩ khí, cũng đồng thời đem địa vị của Đường Tam tại Thiên Đấu đế quốc được nâng lên một tầm cao mới.
Đại quân của Thiên Đấu đế quốc hô lớn khẩu hiệu Lam Hạo Vương vạn tuế, điên cuồng xung phong, phát động công kích, mà khí giới công thành cũng từ
phía sau vận chuyển tới, cho dù trên tường thành Gia Lăng Quan là nơi
cường giả giao thủ, nhưng vẫn có những địa phương sơ hở, dưới sự chỉ huy của Long nguyên soái, đại quân Thiên Đấu đế quốc muốn đem đến cho quân
lính Võ Hồn đế quốc tại Gia Lăng Quan một đả kích trầm trọng.
Dưới
mặt đất, binh sĩ điên cuồng xung phong, trên không trung, Chư Cát Thần
Nỏ của Đường Gia quân đả kích, khiến phòng ngự chắc chắn của Gia Lăng
Quan bắt đầu xuất hiện rất nhiều khe hở, rất nhiều hồn sư cấp thấp trong Thiên Sứ quân đoàn bị Chư Cát Thần Nỏ trên trời tiêu diệt. Chư Cát Thần Nỏ chính là từ trên trời giáng xuống a! Chính diện còn có hồn sư cùng
với đại quân của Thiên Đấu đế quốc đánh thẳng vào, số lượng hồn sư Thánh Long quân đoàn giảm sút một cách nhanh chóng.
Đường Gia quân không
có ở lại lâu, sau khi địch nhân ổn định lại trận tuyến trước mặt, điều
quân đoàn cung thủ tiến lên phía trước, sau khi phóng ra hết nỏ tiễn
liền lập tức bay qua tường thành lui về phía sau một cách nhanh chóng.
Nhiệm vụ của bọn họ đã hoàn thành, thời gian phi hành của ma cô tràng
cũng đã hết, sau ba lượt bắn liên tiếp, lực công kích hoàn mỹ bộc phát
trên đầu đại quân Võ Hồn đế quốc, ít nhất giết chết hơn hai vạn binh sĩ
cùng hồn sư của Võ Hồn đế quốc và Thánh Long quân đoàn, người bị thương
thì nhiều vô số kể. Cho dù là binh sĩ trang bị hạng nặng, áo giáp dày
cũng không thể ngăn cản mũi nỏ tiễn được chế tạo bởi tinh thiết bắn ra
từ Chư Cát Thần Nỏ.