Đấu La Đại Lục

Chương 467: Chương 467: Hạo Thiên tông thần kĩ, Đại Tu Di Chuy




Khi Đường Tam vừa thốt ra câu nói cuối cùng rằng, nếu như muốn công phá Gia Lăng quan thì chỉ có một biện pháp, nhất thời đã làm cho hai mắt Tuyết Băng sáng bừng lên, không thể chờ đợi được liền hướng hắn hỏi.

Đối với Tuyết Băng mà nói, lần này Thiên Đấu đế quốc dốc toàn bộ quốc lực mà công kích, còn có đại quân của Tinh La đế quốc phối hợp, chính là vì muốn thừa dịp Võ Hồn đế quốc đặt chân còn chưa ổn định một lần đánh tan. Nếu không, một khi để Võ hồn đế quốc thật sự phát triển lên, dựa vào số lượng lớn hồn sư thì đó chính là tai họa của hai đại đế quốc. Mắt thấy đại quân bị Gia Lăng quan ngăn cản, hắn làm sao mà không lo lắng được cơ chứ? Chỉ cần công phá Gia Lăng quan thì Võ Hồn đế quốc sẽ rất dễ công kích, trên tổng thể lực lượng của Võ Hồn đế quốc, căn bản không có khả năng chống cự lại hai đại đế quốc.

Đường Tam nhìn một chút Hải Thần Tam Xoa Kích màu ngăm đen trong tay mình, sau đó mới nhìn về hướng Tuyết Băng:

- Bệ hạ, phương pháp này cần phải giữ bí mật, ta chỉ có thể nói cho một mình ngài.

Tuyết Băng ngẩn ra một chút, rồi lập tức gật đầu, hướng về chúng tướng bên trong doanh trướng nói:

- Các ái khanh đều lui xuống nghi ngơi đi.

Chúng tướng mặc dù trong lòng đều nghi hoặc, càng tò mò Đường Tam có biện pháp gì tốt, nhưng thực lực của Đường Tam làm cho bọn họ có chút tín nhiệm đến mù quáng, nên nghe xong lời của hắn lòng tin đó càng tăng mạnh, mọi người đều không có nói thêm gì lập tức lui ra ngoài. Qua Long nguyên soái sau khi nhìn Đường Tam một cái thật sâu mới rời khỏi đại trướng.

Đường Hạo đang định cùng Đường Khiếu lui ra ngoài thì bị Đường Tam ngăn lại:

- Đại bá, phụ thân, sư phụ, phương pháp này của ta còn cần mọi người phối hợp, cho nên mọi người cũng cần phải biết.

Ánh mắt Đại sư sáng rực nhìn Đường Tam:

- Tiểu Tam, nếu ta đoán không sai, ngươi muốn nói, hẳn là trăm cấp thành thần.

Đối với Đại sư, Đường Tam chưa từng phải giấu diếm việc gì, hắn đã sớm đem toàn bộ những gì mình gặp phải tại Hải Thần đảo nói cho vị sư phụ mà mình coi như cha này.

Nghe xong lời của Đại sư, Đường Hạo cùng Đường Khiếu trong mắt đều lộ vẻ chợt hiểu, chỉ có vẻ mặt của Tuyết Băng vẫn mờ mịt.

Đường Tam nói:

- Bệ hạ, tự ngài cũng là hồn sư, tự nhiên biết rằng hồn sư chúng ta mỗi lần vượt qua mười cấp, thực lực bản thân sẽ thông qua hồn hoàn đạt được mà tăng vọt.

Tuyết Băng gật gật đầu, ánh mắt mơ hồ dần dần trở nên tỉnh táo, vì giật mình nên mắt mở to trừng trừng:

- Sư phụ, ý của ngài là trăm cấp …

Đường Tam nói:

- Đối với hồn sư mà nói, đột phá chín mươi cấp cũng đã là giấc mộng cả đời rồi, thành tựu phong hào đấu la. Thời Võ Hồn đế quốc vẫn còn là Võ Hồn điện, tất cả phong hào đấu la đều có thể lưu danh tại Đấu la điện. Nhưng mà phong hào đấu la cũng không phải là tu luyện cực hạn của hồn sư. Cực hạn thật sự là Thần, cũng chính là hồn lực đột phá trăm cấp. Trăm cấp là một cửa ải lớn nhất, nếu như có thể hoàn thành đột phá, vậy thì cho dù có phải đồng thời đối mặt với mấy chục vị phong hào đấu la cũng không đáng gì. Ngài hẳn cũng biết rằng mấy năm trước khi ta rời đi cũng không có thực lực cường đại như hiện tại. Kì thật, chính là bởi vì ta tìm được truyền thừa chi lực của một vị từng là thần lưu lại, trở thành người kế thừa của người và cũng có được cơ hội xung kích trăm cấp. Thanh Tam Xoa Kích này chính là vũ khí người ban cho ta. Mà tên của người gọi là Hải Thần. Hôm nay, ta chính thức dựa vào lực lượng của Hải Thần khiến nước sông tại hộ thành hóa thành lực công kích của ta. Nhưng mà ta cách thành tựu Hải Thần còn hai cửa ải cuối cùng nữa phải vượt qua. Phương pháp ta nói chính là muốn đi hoàn thành hai cửa ải cuối cùng này, một khi ta đã chính thức trở thành Hải Thần rồi thì công phá Gia Lăng quan cũng không thành vấn đề nữa,Võ Hồn đế quốc chỉ sợ cũng không có đủ sức mạnh ngăn cản nổi ta.

Đường Tam dùng phương thức ngắn gọn nhất nói ra cách nghĩ của mình, nhưng những lời này của hắn đã gây chấn động quá lớn cho Tuyết Băng. Là một vị đế vương, hắn đã đạt tới đỉnh cao của nhân loại, lúc này đột nhiên nghe được rằng Thần thật sự tồn tại, hắn cả người đều bị chấn động đến mức có chút tê dại rồi.

- Sư, sư phụ …, trên thế giới này thật sự có Thần sao? Thần vạn năng? Thần bất tử?

Thanh âm Tuyết Băng có chút run rẩy, ánh mắt nóng rực nhìn Đường Tam.

Đường Tam trong lòng thầm than một tiếng, Tuyết Băng rốt cuộc vẫn chỉ là một người bình thường a!

- Bệ hạ không nên nghĩ quá nhiều, kì thật, Thần cùng phong hào giống nhau, đều chỉ là một cái danh hiệu mà thôi. Ý nghĩa của Thần chính là chỉ loài người cường đại, vượt xa nhân loại bình thường, chứ không phải là không gì không thể. Theo ta biết, trên Đấu La đại lục đã từng xuất hiện qua ít nhất ba vị Thần. Nếu như bọn họ thật sự là trường sinh bất tử, không gì có thể làm khó được họ, vậy thì, hiện tại Đấu La đại lục hẳn là phải ở dưới sự thống trị của họ mới đúng, làm sao lại có thể có Tinh La đế quốc với Thiên Đấu đế quốc chứ?

Nghe xong Đường Tam giải thích, tâm tình Tuyết băng mới dần dần bình tĩnh trở lại, nhưng mục quang trong mắt hắn vẫn đang nhấp nháy không ngừng:

- Sư phụ, ngài có thể nói cho ta biết Thần rốt cuộc có thể cường đại tới mức độ nào không?

Đường Tam lắc đầu nói:

- Ta không biết, sợ rằng vấn đề này bất kỳ ai cũng không có cách nào giải đáp cho ngươi, bởi vì trên thế giới này của chúng ta đã rất lâu không có Thần rồi. Nhưng mà, sau khi đột phá chướng ngại trăm cấp, thực lực chắc chắn sẽ tăng mạnh, đây là khẳng định. Cho nên ta mới nói, nếu như có thể trở thành Hải Thần thì ta sẽ nắm chắc trợ giúp bệ hạ công phá Gia Lăng quan này.

Tuyết Băng suy nghĩ một chút, nói:

- Sư phụ, vậy ngài muốn đi trong thời gian bao lâu, khả năng thành công có bao nhiêu? Ta không hi vọng ngài vì đế quốc mà mạo hiểm.

Hắn mặc dù vì lời Đường Tam nói mà khiếp sợ, nhưng cũng hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được muốn đột phá trăm cấp thành thần là thử thách lớn thế nào, tuyệt không phải là dễ dàng như vậy.

Nhìn Tuyết Băng, trong lòng Đường Tam không khỏi thầm than một tiếng, tuy hắn là vì quan tâm tới mình, nhưng mà ánh mắt trở nên nóng rực của hắn vẫn bán đứng suy nghĩ nội tâm. Nhưng cũng khó trách hắn lại như vậy, Thiên Đấu đế quốc nếu có một vị cường giả cấp Thần thì việc thống nhất đại lục không chỉ còn là mộng tưởng nữa. Huống chi, hắn còn có danh là đồ đệ của mình, nếu nói hắn đối với Thần cấp không có khát vọng đó là không có khả năng.

Lập tức, hắn lạnh nhạt cười nói:

- Bệ hạ không cần lo lắng, ta nắm chắc có ít nhất bảy mươi phần trăm trở lên thành công.Lần này đi ít thì một tháng, lâu thì ba tháng ta nhất định sẽ quay về.

Nhãn thần của Tuyết Băng khôi phục lại vài phần, vội vàng nói:

- Đã như vậy, tương lai đế quốc phải dựa vào sư phụ rồi. Sư phụ, người có gì cần xin cứ đưa ra, trẫm không gì không đáp ứng. Chỉ là, ngài đi lần này, đại doanh chúng ta chỉ sợ sẽ …

Đường Hạo lạnh nhạt nói:

- Bệ hạ yên tâm, có chúng ta ở đây, không mong có công, nhưng nếu không có sai sót gì thì Võ Hồn đế quốc khó có thể hành động được.

Tuyết Băng nhìn về phía Đường Hạo, liên tưởng đến hắn lúc trước trên tường thành thể hiện ra thực lực kinh khủng mà thở phào nhẹ nhõm:

- Đã vậy thì khổ cực cho sư phụ rồi. Sư phụ, người chuẩn bị khi nào đi?

Đường Tam nói:

- Chờ thương thế tốt hơn một chút ta sẽ cùng bạn bè xuất phát, việc kế thừa Hải Thần thần vị còn cần sáu người bạn của ta trợ giúp.

Đường Hạo, Đường Khiếu và Đại sư ba người cùng nhau đi theo Đường Tam trở lại doanh trướng của hắn.

- Tiểu Tam ngươi thật sự suy nghĩ muốn đi kế thừa Hải Thần thần vị sao?

Đại sư có chút lo lắng hỏi.

Đường Tam than nhẹ một tiếng, nói:

- Sư phụ, người biết ta không có lựa chọn nào khác. Không chỉ bởi vì chiến sự trước mắt, mà Hải Thần cửu khảo ta vốn dĩ nhất định phải đi hoàn thành. Chẳng qua bản thân ta cũng không ngờ rằng sẽ đến nhanh như vậy mà thôi. Võ hồn đế quốc thế lực cường đại, muốn đối phó bọn họ, chỉ dựa vào thực lực chúng ta bây giờ thì còn xa mới đủ, một khi Thiên Đạo Lưu đến, chúng ta kể cả muốn thủ vững cũng không phải dễ dàng.

Đường Hạo cau mày nói:

- Trăm cấp thành thần gian nan cỡ nào, dựa vào thiên phú của cụ cố con như vậy mà cũng nhiều năm chưa đạt được, lại còn tại Sát Lục chi Đô bị biến thành cái bộ dáng kia. Tiểu Tam, con còn trẻ, ta cũng không hy vọng con liều lĩnh quá mức. Con không phải từng nói, đệ bát khảo này có thời gian mười năm sao? Ngươi còn cần càng nhiều vốn liếng hơn.

Trong mắt Đường Tam toát ra vẻ kiên định:

- Ba, mọi người lo lắng ta đều hiểu được, nhưng cái cần đối mặt cuối cùng cũng vẫn phải đối mặt. Có thể tưởng tượng lực lượng cấp Thần nhất định là cực kì kinh khủng, cho dù hồn lực của con có tăng lên thêm, sợ rằng đến lúc đó tình hình cũng sẽ không xuất hiện nhiều biến hóa lắm. Chi bằng như con thuyền vỡ chìm, thừa dịp hiện tại chính đang cần phải làm thực lực con tăng lên mà xông lên một lần. Tình trạng của con khác với cụ cố, trước mắt con đã thông qua Hải Thần thất khảo, lại có Hải Thần Tam Xoa Kích cùng bạn bè trợ giúp, mới vừa rồi con nói với Tuyết Băng tỉ lệ thành công là bảy thành cũng không hề nói quá. Hơn nữa, người không nên quên con là song sinh vũ hồn. Trước lúc đi kế thừa thần cách của Hải Thần, con trước hết sẽ phụ gia cho xong hồn hoàn của Hạo Thiên Chuy. Hải Thần ánh sáng có thể khiến thuộc tính mà song sinh võ hồn tăng lên được thân thể của ta hoàn toàn hấp thu, từ thân thể của ta mà xem, tại phương diện này đã vượt qua phạm trù của con người, cho nên ta tin tưởng mình nhất định có thể thành công.

Đường Hạo chậm rãi gật đầu, nói:

- Đã như vầy, con nhất định phải thành công, đây không chỉ là chuyện của một mình con, Thiên Đấu đế quốc cùng chúng ta không có quan hệ gì, thù với Võ Hồn đế quốc ta cũng có thể không báo, nhưng con bất cứ lúc nào cũng phải nhớ kĩ, ta và mẹ con chỉ có một người con thế này, đại sư cũng chỉ có một đồ đệ là con."

Đường Tam nghe xong trong lòng nóng lên, hai bàn tay to lớn phụ thân đã nắm lấy bờ vai của hắn, nhiệt lưu cuồn cuộn chậm rãi chảy vào trong cơ thể, làm kinh mạch hắn trở nên dễ chịu, dưới sự kích thích của hồn lực Đường Hạo, tốc độ khôi phục của thân thể Đường Tam nhất thời lại tăng lên vài phần.

Đại sư nghe xong lời của Đường Hạo liên tục gật đầu, nói:

- Hạo Thiên Đấu La nói đúng, trong lòng chúng ta, tính mạng của con mới là thứ quan trọng nhất, những cái khác đều là hư vô. Còn có một điểm ta phải nhắc nhở con, Hạo Thiên Đấu La dựa vào Hạo Thiên Chuy có lực phá vị Cung Phụng hồn lực chừng chín mươi tám cấp kia của Võ Hồn đế quốc, ngươi biết đây là tại sao không?

Đường Tam sửng sốt nhìn về phía phụ thân, lúc này Đường Hạo đã cảm thấy tình trạng thân thể của Đường Tam, liền ngừng việc đưa hồn lực vào cơ thể hắn. Dù sao hồn lực của Đường Hạo cùng Huyền Thiên công của Đường Tam cũng không phải tương đồng, hơn nữa lúc này tình trạng thân thể Đường Tam đã tốt lên nhiều, làm Đường Hạo không khỏi âm thầm cảm thán, thân thể con trai quả nhiên đã không hoàn toàn thuộc về phạm trù loài người nữa rồi.

Đường Tam suy nghĩ một chút, nói:

- Ba, lúc ấy người cũng không sử dụng bất cứ hồn kĩ gì, chỉ là sau đó mới dùng võ hồn chân thân thì đã phá tan phòng ngự của Kim Ngạc đấu la. Ta lúc ấy ở ngay phía sau người, có thể cảm giác được, sau khi người thi triển võ hồn chân thân, lực lượng mạnh kinh khủng. Không chỉ là sức nặng, còn có lực lượng mang tính bạo phát. Mỗi một chuy oanh ra, phối hợp với khí thế cường đại kia của người đều làm đối thủ có cảm giác không thể chống đỡ nổi. Nếu đổi lại là con, thì sợ rằng cũng không ngăn cản được, dựa vào trọng lượng của Hải Thần Tam Xoa Kích mới có thể có chút cơ hội.

Lúc này, Đường Hạo nhìn Đường Khiếu đang đứng một bên, trong mắt bộc lộ ý hỏi.

Đường Khiếu gật đầu, nói:

- Truyền cho hắn. Trừ Tiểu Tam ra còn có ai có quyền lợi kế thừa Hạo Thiên đấu la bí kĩ. Càng huống chi, ngay cả tổ phụ lão nhân gia cũng đều đã đem Hạo Thiên lệnh truyền cho Tiểu Tam rồi. Điều này đại biểu cho lão nhân gia người đồng ý chuyện này rồi. Tiểu Tam tương lai còn phải đối mặt với nhiều tình huống, truyền cho hắn, hắn cũng có thể có thêm một loại năng lực để tự bảo vệ mình.

Đường Hạo gật đầu, đại sư ở một bên mỉm cười, dường như đã sớm đoán trước một màn này sẽ xuất hiện:

- Vậy ta ra ngoài trước đây.

Đường Khiếu ha ha cười, vỗ vỗ bả vai Đại sư:

- Vì Tiểu Tam, Đại sư ngươi đúng là hao tâm tổn huyết a! Sau này ngươi cũng đừng gọi chúng ta đấu la gì gì đó nữa. Không có ngươi thì sẽ không có Tiểu Tam hôm nay, sau này ngươi chính là huynh đệ của chúng ta, chúng ta cùng xưng hô huynh đệ với nhau là được.

Đại sư cười nói:

- Vậy ta chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh.

Đường Tam mặc dù trong lòng nghi hoặc phụ thân muốn truyền cho mình cái gì, nhưng vẫn hướng tới Đại sư nói:

- Sư phụ, phiền người sắp xếp cho các đệ tử của Hạo Thiên tông một chỗ ở khác, không nên gần gũi với đệ tử Đường môn của ta.

Đại sư tự nhiên hiểu được ý tứ của hắn, tuy hôm nay sóng vai tác chiến, nhưng năm đó oán niệm của Đơn Chức tứ tông tộc đối với Hạo Thiên tông quá sâu, tuyệt không phải dễ dàng hóa giải như vậy. Hiện tại Đường Tam cũng không có nhiều thời gian để đi xử lý chuyện này, chỉ có thể đem bọn họ tách ra, để tránh phát sinh xung đột. Hơn nữa, trải qua mấy ngày đại chiến gần đây, Đường môn đệ tử đối với Đường Tam càng quy thuận, chỉ cần không xuất hiện tình huống đặc thù, bốn vị tộc trưởng cũng nhất định sẽ hạn chế đệ tử bổn tộc.

Đại sư cùng Đường Khiếu rời khỏi đại trướng, đồng thời cản lại A Ngân cùng Tiểu Vũ đang nghe tin mà đến, chặn bọn họ bên ngoài trướng, trong trướng chỉ còn lại Đường Tam cùng Đường Hạo phụ tử hai người.

Đường Hạo khoanh chân ngồi đối diện với Đường Tam, ánh mắt sáng rực chăm chú nhìn con trai

- Hạo Thiên tông chúng ta từ khi tồn tại tới nay đã truyền thừa một loại phương pháp tu luyện đặc thù. Mỗi một thế hệ đệ tử Hạo Thiên tông được truyền lại phương pháp tu luyện này vào ngày đột phá được chín mươi cấp, đều sẽ có được phong hào Hạo Thiên. Đây cũng là nguồn gốc của Hạo Thiên đấu la. Mà tông môn đệ tử có được danh hiệu này ở các đời, gần như đều đã trở thành tông chủ bổn môn.

Nói tới đây, nhãn thần của Đường Hạo ảm đạm đi vài phần:

- Nói ra thì, hai chữ gần như này chính là từ ta mà có, chính là tới đời ta mới không có hình thành truyền thừa này. Lúc đầu tổ phụ ta, Hạo Thiên đấu la đời trước- Đường Thần, mặc dù đem chức vị tông chủ truyền cho cha của ta, cũng chính là gia gia con, nhưng lại không đem phương pháp tu luyện chuyên thuộc về Hạo Thiên đấu la truyền thụ cho người. Ngược lại là truyền cho ta cách đó một đời. Cho dù là tổ phụ hay phụ thân, thời khắc đó, đều đã định ta trở thành người kế tục Hạo Thiên tông đời tiếp theo. Ta cũng không để cho bọn họ thất vọng, không ngừng phá kỉ lục tấn thăng hồn lực của Hạo Thiên tông, trở thành cường giả trẻ tuổi nhất của Hạo Thiên tông, thậm chí của cả giới hồn sư toàn đại lục.

Nói tới đây, ánh mắt Đường Hạo đột nhiên trở nên nhu hòa hơn vài phần, nhìn đứa con trai trước mặt, toát ra vài phần kiêu ngạo:

- Đương nhiên, những ghi chép về ta đã đều bị con phá rồi. Ta vui mừng, cũng xấu hổ. Từ trước tới nay, ta đều không phải một phụ thân tốt, số việc Đại sư làm cho con đều nhiều hơn nhiều so với ta.

- Ba, người nói điều đó làm gì, nếu như không có người, thì làm sao có con được. Con không phải đã từng nói sao, ơn sinh thành của cha mẹ con cái cả đời cũng báo đáp không hết. Hơn nữa, người cũng là thân bất do kỉ, nếu như đổi lại là con, có thể còn không bằng được người.

Đường Hạo hít sâu một hơi, vui mừng nói:

- Được, được rồi, không nói điều đó nữa. Phương pháp tu luyện đặc biệt này của Hạo Thiên tông chúng ta mỗi một đời chỉ có thể truyền cho một người, cũng không phải tự giữ, mà là phương pháp tu luyện này yêu cầu cực cao đối với người tu luyện, không phải thiên tài có thiên phú dị bẩm, tuyệt đối không thể tu luyện thành công được, ngược lại còn có thể nguy hiểm tới tính mạng. Môn công pháp tu luyện này tên là Đại Tu Di Chuy.

Đường Tam hơi ngẩn ra một chút, hắn biết, tu di cùng giới tử là hai thuật ngữ trái ngược nhau, tu di đại biểu cho ý tứ vô cùng lớn, mà giới tử thì lại vô cùng nhỏ. Cũng giống như Tử Cực Ma Đồng cảnh giới thứ ba, Giới Tử, của bản thân, chính là để chỉ có thể thông qua Tử Cực Ma Đồng nhìn thấy những vật thể vô cùng nhỏ. Còn Hạo Thiên chùy Đại Tu Di chuy pháp này hiển nhiên là chỉ một loại chuy pháp đặc thù đem lực lượng của Hạo Thiên Chuy phát huy tới vô cùng lớn.

Đường Hạo không vội vã giải thích, chỉ lẳng lặng chờ đợi con trai tiêu hóa bốn chữ Đại Tu Di Chuy này, qua một hồi lâu mới nói:

- Kì thật, với con đường tu luyện vốn dĩ của con, cộng thêm Hải Thần Tam Xoa Kích kia của con là đã đủ rồi. Nhưng ta đã nghĩ tỉ mỉ, Đại Tu Di Chuy đối với con mà nói vẫn là có tác dụng. Kĩ năng của con đã đủ nhiều rồi, dù là hồn hoàn hay là hồn cốt kĩ năng. Mà vũ hồn Hạo Thiên chuy của con mới vừa bắt đầu phụ gia hồn hoàn. Trước khi đi kế thừa Hải Thần thần vị, con còn cần đem hồn hoàn của nó bổ sung đầy đủ. Nếu vậy, Hạo Thiên chuy của con lại càng có nhiều hồn kĩ. Mặc dù con là khống chế hệ hồn sư, nhưng không thể lúc nào cũng đều đem đông đảo kĩ năng của mình phân phối hoàn mỹ được, mà Đại Tu Di chuy chính là có thể giúp ngươi biến phức tạp thành đơn giản.

Đường Tam trong đầu linh quang chợt lóe:

- Ba, lẽ nào nói, lực lượng cùng khí thế cường đại đó của người đều là đến từ chính hồn hoàn sao?

Đường Hạo hài lòng cười:

- Không hổ là con ta, một điểm liền nhìn thấu. Không sai, từ phương diện nào đó mà nói thì lực lượng của ta đúng là đến từ hồn hoàn.

Đừng nói là cái Kim Ngạc đấu la hôm nay, sau khi thực lực của ta khôi phục, cho dù là Thiên Đạo Lưu đích thân đến, cũng chưa chắc đã có thể thắng được ta. Năm đó, lúc ta vừa mới đột phá chín mươi cấp, chỉ dựa vào lực của Đại Tu Di chuy này mà phá sự vây công của đông đảo cường giả Võ Hồn điện, còn làm trọng thương giáo hoàng Võ Hồn điện lúc đó. Con tự nhiên là có thể tưởng tượng được, môn tuyệt học này của Hạo Thiên tông chúng ta cường đại đến mức nào rồi.

Đại Tu Di chuy, trên lý thuyết chính là đem tất cả hồn hoàn tự thân ngưng luyện thành một thể, toàn bộ rót vào bên trong Hạo Thiên chuy, hóa thành lực lượng và lực công kích thuần túy nhất, đem lực lượng bản thân tăng lên gấp nhiều lần, mạnh mẽ xung phá tất cả mọi trói buộc, phát huy ra thực lực cường đại vượt qua hồn lực bản thân. Đi con đường một người có khí lực có thể chế phục mười kẻ có võ nghệ, mặc cho đối phương hồn kĩ, kĩ xảo có nhều hơn nữa, thì cũng đều không cách nào chống lại được lực công kích cùng lực lượng thuần túy nhất của Hạo Thiên chuy này. Trên lý thuyết, Đại Tu Di chuy của Hạo Thiên đấu la lực lượng là vô cùng lớn. Hơn nữa, Đại Tu Di chuy còn có một môn kĩ năng cường đại. Dựa vào môn kĩ năng này cho dù là Thiên Đạo Lưu cũng phải nhượng bộ thối lui. Lúc đầu, ta chính là dựa vào môn kĩ năng đặc thù trên Đại Tu Di chuy này mà làm trọng thương giáo hoàng đời trước Thiên Tầm Tật. Chẳng qua chỉ là môn kĩ năng này tổn thương đối với bản thân cũng cực lớn, nếu như không phải tới thời khắc nguy hiểm, nhất thiết không thể khinh suất sử dụng. Song, độ rắn chắc của thân thể ngươi vượt xa người thường, có lẽ đã đủ để tiếp nhận rồi. Nếu ngươi có thể trở thành Hải Thần vậy thì môn tuyệt học này hẳn là có thể hoàn mĩ sử dụng. Cụ cố ngươi từng nói qua môn Đại Tu Di chuy này của Hạo Thiên tông chúng ta vốn đã nên là Thần kỹ.

- Thần kĩ?

Đường Tam cả kinh nhìn phụ thân, trong lòng đầy kinh hãi.

Đường Hạo nghiêm chỉnh nói:

- Thần kĩ chính thức cụ cố ngươi đã từng nói qua, chỉ có đột phá trăm cấp mới có khả năng thi triển hoàn mỹ Đại Tu Di chuy. Dựa vào thực lực của con bây giờ, cũng không cần thiết phải tận lực luyện tập. Ta đem phương pháp tu luyện truyền thụ cho con, sau khi con nhớ kĩ, đợi thân thể hồi phục xong mới tu luyện cũng không muộn.

Trong đại trướng thanh âm chợt thu liễm, Đường Hạo nương theo hồn lực mạnh mẽ của mình bức âm thành tuyến đem khẩu quyết môn thần kĩ của Hạo Thiên tông này chậm chậm truyền cho Đường Tam. Dựa vào tu vi tinh thần lực của Đường Tam, chỉ cần một lần là đã khắc sâu trong lòng. Sau khi hắn cẩn thận đọc xong một lần khẩu quyết không khỏi kinh ngạc thất sắc, suýt nữa không thể giữ được tâm vốn có.

- Đây, đây không phải là tự sát sao?

Đường Tam thất thanh nói.

Sắc mặt Đường Hạo trầm xuống, quát:

- Ngậm miệng, giữ vững tâm ý, cẩn thận suy nghĩ.

Đường Tam sắc mặt hơi biến, tinh thần lực của hắn trước đó hao tổn quá lớn, lúc này mới xuất hiện kẽ hở, uy nghiêm của phụ thân làm hắn giật mình một cái, tâm trí lại lần nữa tập trung. Lúc hắn lần nữa cẩn thận cảm thụ phương pháp tu luyện Đại Tu Di chuy đó, nhất thời đã có những nhận thức khác trước. Nhưng nội tâm kinh hãi thì lại không có chút nào giảm bớt, ngược lại càng ngày càng mạnh.

Gia Lăng quan.

- Ngươi nói cái gì?

Bỉ Bỉ Đông cố nén cảm giác suy nhược, vỗ bàn đứng dậy, giận dữ nhìn bọn Kim Ngạc đấu la sáu đại cung phụng trước mặt. Kim Ngạc đấu la trầm giọng nói:

- Đại cung phụng có lệnh, lệnh ngươi quay về Võ Hồn thành, còn cần ta lặp lại lần thứ ba không?

Bộ ngực đầy đặn của Bỉ Bỉ Đông kịch liệt nhấp nhô, trong mắt bắn ra nộ khí, nhưng đối mặt với sáu đại cung phụng trước mặt lại không phát tác được:

- Nhị cung phụng, ngươi không nên quên rằng ta mới là người thống trị cao nhất của Võ Hồn đế quốc.

Kim Ngạc đấu la cười lạnh một tiếng:

- Nói bừa Bỉ Bỉ Đông, ngươi cũng đừng quên rằng, Võ Hồn đế quốc chính là Võ Hồn điện chúng ta. Dựa theo quy củ của Võ Hồn điện, trưởng lão điện có quyền triệu hồi giáo hoàng, mà thân là cung phụng trưởng lão điện, chúng ta có quyền quyết định tại trưởng lão điện. Mệnh lệnh của đại cung phụng ngươi cũng dám phản lại sao?

Bỉ Bỉ Đông đương nhiên dám, từ trước tới nay nàng chưa từng để Trưởng Lão điện vào mắt. Cho tới nay nàng vẫn âm thầm làm tan rã thế lực của trưởng lão điện. Những phong hào đấu la không phải cung phụng cơ bản đều tập trung dưới trướng của nàng, các cung phụng lại không quản việc. Có thể nói nàng sớm đã chính thức nắm giữ cả Võ Hồn điện. Vậy mới có một loạt những hành động từ tiêu diệt Lam Điện Phách Vương Long gia tộc, gây tổn thất nặng cho Thất Bảo Lưu Ly tông, chọn lại thất đại tông tộc cho đến thành lập Võ Hồn đế quốc. Nàng thế nào cũng không ngờ được rằng, bọn cung phụng cầm đầu là Thiên Đạo Lưu lại có thể phát động vào lúc này, thừa dịp lúc mình suy yếu nhất muốn đoạt lấy quyền lực.

- Các ngươi …

Bỉ Bỉ Đông nhất thời không thở nổi trước mắt tối sầm, suýt nữa té xỉu. May mà Hồ Liệt Na bên cạnh vội vã tiến lên đỡ thân thể của nàng.

Kim Ngạc đấu la lãnh đạm nói:

- Ngươi xem xem ngươi đã đem tới bao nhiêu nguy cơ cho thủ đô đế quốc, hôm nay nếu không phải chúng ta kịp thời tới nơi, sợ rằng Gia Lăng quan đã bị Thiên Đấu đế quốc công phá rồi. Nếu như vậy, Võ Hồn đế quốc chúng ta rồi sẽ bị hủy trong tay ngươi. Với sai lầm lớn này chúng ta đã có thể phế bỏ ngôi vị giáo hoàng của ngươi. Hiện tại đại cung phụng chỉ là cho ngươi trở về Giáo Hoàng điện tự suy ngẫm, đã là hạ thủ lưu tình. Chúng ta sẽ tạm thời tiếp quản quyền chỉ huy nơi này, chờ đợi đại cung phụng đến.

- Đại cung phụng cũng muốn đến?

Bỉ Bỉ Đông miễn cưỡng trấn định thần trí của mình. Nhiều năm trở lại đây, kinh nghiệm của kẻ ở vị trí trên khiến nàng không thèm bỏ lời người khác vào tai, nhưng nàng cũng tuyệt không phải hạng người lỗ mãng, trước mắt tình thế bất lợi cho mình, nàng cố gắng ép mình bình tĩnh, chính diện xung đột cùng các cung phụng hiển nhiên hết sức không khôn ngoan. Vừa nghe Thiên Đạo Lưu cũng muốn đến Gia Lăng quan, Bỉ Bỉ Đông mới thật sự biến sắc. Nếu như nói Võ Hồn điện còn có ai có thể khiến nàng kiêng kị, vậy thì chỉ có một người Thiên Đạo Lưu mà thôi.

Nhị cung phụng Kim Ngạc đấu la cười lạnh một tiếng:

- Hiện tại ngươi còn có gì muốn nói không?

Bỉ Bỉ Đông trong mắt lóe qua một tia quang mang lạnh như băng:

- Được, ta sẽ trở về Giáo Hoàng điện. Na na chúng ta đi.

Dưới sự dìu đỡ của Hồ Liệt Na, Bỉ Bỉ Đông mang theo sự không cam lòng mà đi. Sáu đại cung phụng cũng không sợ nàng giở trò gì, bọn họ sáu người thực lực tuyệt đối tại đây, căn bản không lo lắng Bỉ Bỉ Đông sẽ thế nào. Không có thực lực hết thảy đều là uổng công. Cho dù Bỉ Bỉ Đông khôi phục lại toàn bộ lực lượng, thì muốn đối phó bọn họ sáu người cũng là không có khả năng.

Bỉ Bỉ Đông cùng Hồ Liệt Na dần dần ra khỏi phạm vi cảm giác của sáu người, tứ cung phụng hướng Kim Ngạc đấu la nói:

- Nhị ca, ngươi nói đại cung phụng tại sao không cho chúng ta giải quyết nữ nhân này. Nữ nhân này chẳng những dã tâm vô cùng, mà còn …

Kim Ngạc đấu la nhướn mày, giơ tay lên, ngăn bốn cung phụng đừng nói tiếp:

- Đại cung phụng tự nhiên có đạo lý của đại cung phụng, không nên hỏi quá nhiều. Việc chúng ta hiện tại cần làm, chính là giúp tiểu thư khống chế Võ Hồn đế quốc, đợi nàng đến nắm giữ cả đế quốc. Người phụ nữ Bỉ Bỉ Đông này ta cũng không thích, nhưng đại cung phụng đã không cho chúng ta giết chết nàng, chúng ta cũng chỉ có thể nghe lệnh. Nữ nhân này thiên phú không thể nghi ngờ là song sinh võ hồn, dù là ta cũng không phải là đối thủ thời kỳ toàn thịnh của nàng. Nhưng, chỉ cần tiểu thư có thể hoàn thành khảo thí cuối cùng, trở thành Thiên Sứ chi thần, thì có hay không có Bỉ Bỉ Đông cũng đều không quan trọng nữa. Đến lúc đó, Võ Hồn đế quốc chúng ta nhất định có thể quét ngang đại lục, hoàn thành đại nghiệp thống nhất.

Được rồi, chúng ta cũng phải bắt đầu bận rộn rồi. Chấn chỉnh quân đội, gia cố phòng ngự quân đoàn hồn sư. Trước khi tiểu thư tới cần thủ chắc Gia Lăng quan. Đường Tam cùng Đường Hạo kia đều không phải loại dễ đối phó. Chúng ta cần phải hết sức cẩn thận.

Thiên Quân đấu la sắc mặt trầm trọng nói:

- Nhị ca chúng ta có nên đi đánh lén nơi đóng quân của Thiên Đấu đế quốc một chút không? Cho bọn chúng chút phiền toái.

Kim Ngạc đấu la khua tay, nói:

- Không nên gây thêm rắc rối nữa. Ngươi quên đại cung phụng đã dặn gì rồi sao? Đối với chúng ta mà nói, quan trọng nhất chính là bảo vệ cơ nghiệp Võ Hồn đế quốc, tích lũy đủ lực lượng chờ tiểu thư điều khiển. Không nên vì cái lợi nhỏ trước mắt mà ảnh hưởng tới toàn cục. Lão lục, lão thất, các ngươi đi xem mấy trưởng lão kia. Có lẽ bọn họ cũng không có hành động gì bất thường, nhưng nếu như bọn họ còn không thức thời, vậy thì phải giết gà dọa khỉ."


- Dạ.

Một đoàn cung phụng nhẹ nhàng rời đi, Kim Ngạc đấu la chậm rãi đứng lên, cũng đi ra khỏi đại trướng, ngước nhìn lên bầu trời đêm yên tĩnh. Trong tâm hắn, kì thật cũng không bình lặng. Hắn thế nào cũng không thể quên được tình cảnh sáng nay lúc đối mặt với Hạo Thiên chuy cực lớn của Đường Hạo.

Hạo Thiên đấu la, hay cho một Hạo Thiên đấu la. Lúc đầu không triệt để diệt trừ Hạo Thiên tông, rốt cuộc đã lưu lại hậu hoạ, khó trách đại cung phụng nói rằng Hạo Thiên tông mới là đối thủ chân chính của Võ Hồn điện chúng ta. Chỉ là không biết Hạo Thiên đấu la đời trước còn tồn tại hay không. Tiểu thư, ngươi nhất định phải đột phá khảo thí cuối cùng a! Chỉ có thành tựu Thiên Sứ chi thần, chúng ta mới có thể không sợ bất cứ đối thủ nào.

Ba ngày sau. Đại doanh Thiên Đấu đế quốc.

Tiếng hít dài trầm thấp như tiếng long ngâm hổ gầm vang lên, sương mù nồng đậm màu trắng ngưng tụ lại phía trên đỉnh đầu Đường Tam, hình thành ba đóa hoa lớn màu trắng, chính là cảnh giới tam hoa tụ đỉnh.

Ngày đó mặc dù tiêu hao nhiều, nhưng Đường Tam dựa vào thân thể cường hãn, chỉ dùng thời gian một ngày là đã khôi phục. Đồng thời hắn cũng phát hiện, sau khi trải qua cực độ tiêu hao, tu vi của mình lại đã có sự tăng lên. Áp lực giống như là chú tạo chuy tốt nhất chế tạo thân thể hắn. Cho nên hắn cũng không có nóng lòng rời quân doanh của Thiên Đấu đế quốc, mà vẫn tiếp tục tu luyện.

Nội thể đã là một mảnh kim sắc, đến ngay cả cương khí Huyền Thiên công nội gia màu trắng cũng đã nhiễm vào một tia kim sắc nhàn nhạt, thứ cảm giác cứng cỏi đặc thù đó làm Đường Tam có cảm giác bản thân tràn đầy lực lượng. Hắn vừa mới đạt chín ba cấp không lâu, hồn lực muốn đột phá tiếp là không có khả năng, nhưng cảm giác chỉnh thể được đề thăng vẫn là hết sức rõ ràng.

Chiến trường vốn là nơi dễ dàng kích thích nhân kế, chiến trường rỗng rãi to lớn, địch nhân cường đại, loại áp lực này bất đồng với cảm giác trên Hải Thần đảo đem đến cho hắn lúc đầu. Đặc biệt là Đường Tam lại vừa từ phụ thân học được phương pháp tu luyện Đại Tu Di chuy. Hắn cũng chưa thực sự luyện tập, mà trong quá trình tu luyện không ngừng, đang đem phương pháp tu luyện Đại Tu Di chuy không ngừng thông hiểu. Chỉ có hoàn toàn lý giải trước, thì lúc thật sự ứng dụng mới có thể không xuất hiện sai sót gì.

Hơi thở hiu hiu rốt cục cũng chấm dứt, Đường Tam đột nhiên hít vào, tựa như cá voi hút nước đem sương trắng bên ngoài nhập vào cơ thể, hấp lực cường đại làm cho không khí không ngừng vang lên những tiếng rít bén nhọn không dứt.

Hồn lực trở về cơ thể, Đường Tam bên ngoài còn hiện ra một tầng óng ánh nhàn nhạt, trên gương mặt anh tuấn bảo quang lưu chuyển, hắn ngồi ngay ngắn ở đó, khí chất cao quý làm cho người ta có loại cảm giác không cách nào đến gần được.

Ngoài trướng, Tiểu Vũ nhấc lên một ít màn trướng nhìn vào trong, trong lều vải truyền tới âm thanh làm nàng lo lắng. Nhìn Đường Tam khoanh chân ngồi chỗ đó, toàn thân bảo quang lóng lánh, mục quang của nàng không khỏi có chút ngây dại. Nàng đương nhiên nhìn ra được thực lực của Đường Tam lại đã có tiến bộ. Đường Tam tu vi tăng cường, nàng thậm chi so với việc tu vi của mình tăng lên còn muốn vui hơn.

Thời gian gần đây, những chỗ tốt lúc đầu khi Tiểu Vũ trải qua ma luyện trên Hải Thần đảo dần dần hiện ra. Sau khi hồn lực tăng thẳng tới bảy mươi sáu cấp, tốc độ tu luyện càng nhanh vô cùng. Phải biết rằng, nàng từng là hồn thú mười vạn năm, so với hồn sư bình thường tốc độ tu luyện còn nhanh hơn nhiều, thêm vào đó bên cạnh còn có Đường Tam trợ giúp cùng với đủ loại lợi ích đã đạt được tại Hải Thần Đảo. Lúc này hoàn toàn thể hện ra, trong khoảng thời gian ngắn lại đột phá tăng tới bảy mươi bảy cấp. Đồng thời sau khi dược lực của Thủy Tinh Huyết Long Sâm, Tương Tư Đoạn Trường Hồng hoàn toàn thông suốt, thân thể của nàng cũng đã đạt tới một cấp độ khác.

Có thể nói, ở trong cả đại doanh của Thiên Đấu đế quốc này, luận về cường độ thân thể, nếu như nói Đường Tam xếp vị trí thứ nhất, vậy thì, Tiểu Vũ chắc chắn chính là vị trí thứ hai. Ngay cả Đường Tam cũng không biết, thân thể Tiểu Vũ dưới tác dụng của Tương Tư Đoạn Trường Hồng cũng đã dần dần thoát ly phạm trù của loài người, tiến vào cấp bậc của Thần. Sau khi linh thể hoàn toàn hợp nhất hoàn thành quá trình hồi sinh, hiệu lực của tiên phẩm trong tiên phẩm Tương Tư Đoạn Trường Hồng mới hoàn toàn phát huy ra.

- Tiểu Vũ, đến đây.

Đường Tam chậm chậm mở hai mắt, từ trong tu luyện tỉnh lại, ánh mắt của hắn nhìn qua rất bình lặng ôn hòa, làm cho người ta một cảm giác như được gội trong gió xuân, không còn cường thế trước kia, ngoại trừ nhìn qua có vẻ tương đối ôn nhuận, dường như cùng người thường không có gì khác biệt.

Nhìn vào mục quang của Đường Tam, Tiểu Vũ trong lòng không khỏi run lên. Bề ngoài mộc mạc ẩn giấu đi thực lực phi phàm, hắn lại đã đạt tới cảnh giới như vậy rồi, khó trách ngay cả Bỉ Bỉ Đông trong hai lần chiến đấu đều bị hắn đánh bại.

- Ca ca, thương thế của huynh không có gì đáng ngại chứ?

Tiểu Vũ đi vào trướng vải, mấy bước đã tới trước mặt Đường Tam.

Đường Tam đưa tay ra ôm nàng vào lòng, hôn lên gương mặt nhỏ nhắn mềm mại kia của nàng một cái:

- Sớm đã không việc gì, khiến muội lo lắng rồi.

Tiểu Vũ trở tay ôm thắt lưng Đường Tam, mặt áp vào trước ngực hắn:

- Ca ca, có thể mãi mãi ở cùng với huynh là muội đã cảm thấy hạnh phúc rồi.

Đường Tam ôm chặt nàng, khẽ thở dài:

- Để nhanh chóng trở thành Hải Thần, sợ là chúng ta phải tạm thời chia cách.

- Cái gì?

Tiểu Vũ ngẩng đầu lên, giật mình nhìn Đường Tam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.