Hồn cốt chân trái của tà ma Mười vạn năm có màu đỏ sậm nhưng toàn thân
lại trong suốt. Tràn ngập sự sung mãn, bên trong tựa hồ có chất lỏng màu đỏ sậm đang không ngừng lưu chuyển. Nó cũng không phải phát ra ánh
sáng, mà giống như cắn nuốt tất cả ánh sáng xung quanh. Tại vị trí xương đùi đến mắt cá chân cũng không giống hình dạng chân của con người, nhìn qua bộ dáng giống như đuôi của hổ kình.
Lúc này đột nhiên, dấu ấn
hoàng kim Tam Xoa kích tại vị trí mi tâm của Đường Tam phóng thích kim
quang trong nháy mắt chiếu xạ trên mười vạn năm hồn cốt màu đỏ sậm.
Siêu cấp hồn cốt dường như có thể cắn nuốt hết thảy ánh sáng khác nhưng lại
không cách nào cắn nuốt được Hải Thần ánh sáng tượng trưng cho uy nghiêm của biển này.
Nó đang run rẩy trong liều mạng giãy dụa, giống như
muốn thoát khỏi trói buộc. Chỉ là, dưới sự bao phủ của Hải Thần ánh
sáng, nó làm sao có thể có cơ hội thoát ra đây? Chỉ có thể dưới sự dẫn
dắt của kim quang hướng tới chỗ Đường Tam.
Đinh một tiếng vang nhỏ,
trên người Đường Tam năng lượng chợt bộc phát. Vàng, Vàng, Tím, Đen,
Đen, Đỏ, Đỏ, Đỏ, tám cái hồn hoàn đồng thời hiện ra, trong tám cái hồn
hoàn dĩ nhiên có ba cái là có cấp bậc mười vạn năm.
Hồn hoàn Mười vạn năm, trong giới hồn sư là chí bảo, tối trân quý, Nhưng nay tại trên
người Đường Tam lại có thể xuất hiện ba cái. Thế nên đây là phối hợp của bộ Hồn hoàn kinh khủng ra sao! Tổ hợp Hồn hoàn này ngay cả Phong Hào
Đấu La nhìn thấy cũng phải run rẩy.
Tại giờ khắc này, Đường Tam phóng thích ra Hải Thần ánh sáng giống như trở thành trung tâm của hải dương, uy áp khổng lồ không cách nào hình dung kia làm tất cả Ma Hồn Đại Bạch
Sa cúi đầu, kể cả Tiểu Bạch vua của Ma Hồn Đại Bạch Sa dưới chân Đường
Tam cũng không ngoại lệ.
Hồn cốt chân trái mười vạn năm của Tà Ma
vùng vẫy trong vô vọng, Hải Thần ánh sáng căn bản sẽ không cấp cho nó
bất kì cơ hội nào. Hai mắt Đường Tam chậm rãi mở ra, giờ khắc này, từ
trong mắt hắn mọi người nhìn thấy hoàn toàn là kim sắc quang mang.
Từ trên lưng Tiểu Bạch đứng dậy. Đùi phải Đường Tam đột nhiên bước ra một
bước liền như vậy đi trong hư không ở ngoài khơi. Hải Thần ánh sáng màu
vàng lần nữa trải rộng toàn thân. Lúc này hắn cũng không sử dụng năng
lực phi hành của Lam Ngân Hoàng đùi phải hồn cốt, nhưng lại trôi nổi như vậy giữa không trung, đây là biểu hiện đặc thù của hồn lực đạt tới một
cảnh giới nhất định.
Nương theo đùi phải tiến lên trước, chân trái
như thiểm điện đá ra thẳng đến tà ma chân trái cốt kia, cho dù nhãn lực
của Sử Lai Khắc Thất Quái như vậy đối với một cước này của Đường Tam
cũng chỉ thấy được một tầng quang ảnh hư ảo. Cùng lúc đó, trên người
Đường Tam hồn hoàn thứ tám vừa mới nhận được huyết quang nở rộ, ánh sáng đọng lại trên chân trái. Chỉ là chợt lóe, khi Đường Tam thu hồi chân
trái, tà ma chân trái cốt phiêu phù trên không trung đã biến mất.
Vù, Hải Thần ánh sáng thu liễm. Huyết sắc quang diễm khổng lồ bay lên trời, một tiếng huýt sáo dài từ trong miệng Đường Tam bộc phát ra, trùng
thẳng trời cao. Nước biển phía dưới sóng gió nổi lên kịch liệt, hình
thành từng vòng sóng hướng xung quanh tản đi, kỳ dị chính là, vòng sóng
này lan đến chỗ nào, chỗ đó vốn sóng lớn nhấp nhô nay tất cả đều tạm
thời ổn định lại. Giống như là mặt hồ tĩnh lặng vậy.
Chiêu thức ấy,
hồn lực uy áp mặc dù so sánh cùng uy áp sóng dữ tuyệt cảnh của Hải Thần
Đấu La- Ba Tái Tây vẫn còn chênh lệch rất lớn, nhưng không hề nghi ngờ,
có thể làm được điểm này thực lực của Đường Tam lần nữa biến đổi về chất đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới.
Một tiếng huýt sáo này kéo dài
một khắc thời gian mới dần dần biến mất, nương theo tiếng huýt dài trực
khí trong cơ thể Đường Tam hoàn toàn được lộ ra. Đồng thời trong cơ thể
khí huyết, hồn lực, tinh thần lực cũng trong tiếng huýt gió này hòa hợp
một thể.
Đái Mộc Bạch nhìn Đường Tam đang phiêu phù kia trong lòng
không khỏi một trận cảm khái. Nguyên vốn tưởng rằng bằng vào khen thưởng đạt được của hắc cấp lục khảo hồn lực của mình lại từ từ đuổi theo
Đường Tam. Mà xem tình huống trước mắt sợ rằng cả đời cũng không thể có
cơ hội đuổi theo Đường Tam rồi, bất luận là hồn lực, hồn hoàn hoặc là
hồn cốt trên tất cả các phương diện Đường Tam đều xa xa vượt qua bọn họ. Đặc biệt là, Đái Mộc Bạch đối với Đường Tam cũng không có bất kỳ cái gì ghen ghét, chỉ có hâm mộ, bởi vì hắn biết rằng phía sau một thân thực
lực này của Đường Tam cũng là trả giá hơn bọn hắn mấy lần.
Quang mang phát ra trên người Đường Tam nương theo tiếng huýt dài chấm dứt mà thu
liễm. Một lần nữa bay xuống lưng của Tiểu Bạch, hắn lúc này nhìn qua
thần thái đã sáng lạn, hai mắt một lần nữa khôi phục thành màu xanh
thẫm, khí tức lúc trước còn uy thế bắn ra bốn phía toàn bộ nội liễm, chỉ có dấu ấn Tam Xoa Kích trên trán lóe sáng khiến người ta cảm giác không giống người thường.
"Để cho mọi người đợi lâu rồi" thở sâu
một cái, ánh mắt Đường Tam đầu tiên liền rơi trên người Tiểu Vũ đang dựa vào bả vai của Trữ Vinh Vinh. Tâm tình kích động, khoảng cách làm sống
lại Tiểu Vũ đã càng ngày càng gần. Tiểu Vũ, muội sẽ chân chính trở lại
bên ta.
Trữ Vinh Vinh nói: "Tam ca, huynh bây giờ còn chưa đến hai mươi bốn tuổi. Hoàng kim một đời của Vũ Hồn Điện kia cùng huynh so sánh quả thực chỉ là hạt bụi".
Đường Tam mỉm cười: "Đối thủ của chúng ta cũng không phải là bọn họ, mà là cả Vũ Hồn Điện".
Đái Mộc Bạch nói: "Tiểu Tam. Hồn lực của ngươi hiện tại bao nhiêu cấp rồi? Mười vạn năm hồn hoàn hẳn là sẽ làm ngươi tăng lên nhiều chứ".
Đường Tam gật gật đầu: "Đã tám mươi ba cấp, gần đến tám mươi tư cấp rồi".
Đái Mộc Bạch và Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn liếc nhìn nhau không nói gì. Tám
mươi ba cấp, đây từng là con số đối với mọi người không thể tưởng. Nhưng lúc này lại xuất hiện trên người Đường Tam, vì thế sao bọn họ lại có
thể không kích động đây?.
Đường Tam tiếp tục nói: "Lão đại, ngươi
qua khen thưởng của đệ tứ khảo hạch cũng có bảy mươi chín cấp, cố gắng
lên, không bao lâu nữa ngươi cũng đến tám mươi cấp rồi".
Đái Mộc Bạch nói: "Việc này phải chờ đệ ngũ khảo của chúng ta kết thúc, ngươi còn không nhìn
xem đệ ngũ khảo của mình là cái gì đi, mau nhìn xem đi, khảo hạch lần
này của chúng ta sợ rằng không giống nhau rồi".
Được nhắc nhở
Đường Tam vội vàng đem tinh thần lực ngưng tụ trên dấu ấn hoàng kim Tam
Xoa Kích . Nội dung của đệ ngũ khảo hạch xuất hiện trong óc hắn, cho dù
là thực lực của hắn có bước nhảy vọt nhưng khi nhìn đến đề mục của đệ
ngũ khảo hạch này cũng không khỏi hoảng sợ biến sắc, ngơ ngác nhìn mọi
người nói không nên lời.
Nhìn bộ dáng đình trệ của Đường Tam, Áo Tư Tạp hỏi: "Tiểu Tam, nội dung đệ ngũ khảo hạch của ngươi là cái gì?"
Đường Tam cười khổ nhìn mọi người đem nội dung khảo hạch của mình nói ra rõ ràng: "Hải Thần Cửu Khảo đệ ngũ khảo, khiêu chiến Thánh Trụ Thủ Hộ giả trước ba
mươi sáu canh giờ hoàn thành toàn bộ khiêu chiến. Đánh bại bảy Thánh Trụ Thủ Hộ giả mới là thông qua".
Ba mươi sáu canh giờ chính là ba ngày. Mọi người cơ hồ đồng thanh nói: "Trong vòng ba ngày đánh bại bảy tên Phong Hào Đấu La?"
Đường Tam biết được khảo hạch này của mình cũng không nói gì, "Chỉ sợ là như vậy, nếu nói đệ tứ khảo là lực lượng của tập thể, như vậy đệ
ngũ khảo này nên là lực lượng của cá nhân rồi. Nội dung khảo hạch của
các ngươi là gì?"
Đái Mộc Bạch thở dài một tiếng, nói: "Vốn ta đã cho rằng đệ ngũ khảo của đám người chúng ta đã rất biến thái, nhưng
so sánh cùng ngươi không đáng kể chút nào, ngươi nói không sai. Đệ ngũ
khảo là khảo hạch năng lực cá nhân, ta, Trúc Thanh, Tiểu Áo và mập mạp
đều phải riêng rẽ đánh bại một vị Phong hào đấu la, Vinh Vinh là phải
phân biệt tham gia bốn trận chiến đấu của chúng ta tiến hành tăng phúc.
Bốn người chúng ta toàn bộ phải thông qua khảo hạch, nàng mới tính vượt
qua kiểm tra".
Đường Tam trầm ngâm nói: "Có hạn chế số lần khiêu chiến không?"
Đái Mộc Bạch lắc đầu nói: "Không, hẳn là cùng các khảo hạch lúc trước của chúng ta giống nhau, chỉ cần
trong vòng một năm khiêu chiến thành công xem như vượt qua khảo hạch,
mặc dù cấp bậc của chúng ta cùng Phong Hào Đấu La có chênh lệch thật
lớn. Nhưng bằng vào Hồn Hoàn phối hợp tốt nhất hơn nữa có Vinh Vinh tăng phúc, ta cho rằng vẫn có cơ hội rất lớn, cho dù là Tiểu Áo, dưới tình
huống chuẩn bị sung túc Phục Chế Kính Tượng Tràng, nhiều lần sử dụng,
vượt qua khảo hạch vẫn còn có thể.
Đường Tam lắc đầu nói: "Sợ
rằng không đơn giản như ngươi nghĩ, các ngươi có thể quên một chút,
chúng ta kế tiếp khiêu chiến không chỉ là Phong Hào Đấu La mà còn là Hải Đấu La".
Nghe Đường Tam nói như vậy, sắc mặt mọi người nhất thời
thay đổi, quả thực, bọn họ lúc trước chỉ có nghĩ đến thực lực Phong Hào
Đấu La của các giám khảo tại đệ ngũ khảo, nhưng lại quên đi điều cực kỳ
quan trọng này. Nghĩ đến vị trí của bảy thánh trụ nơi đó là trong biển,
không thể nghi ngờ là địa điểm chiến đấu tốt nhất của bảy vị thánh trụ
Đấu La, dưới loại tình huống chiến đấu ở nơi thích hợp nhất cho Hải Đấu
La muốn chiến thắng bọn họ độ khó không thể nghi ngờ là cực lớn.
Đường Tam nói: "Chẳng qua mọi người cũng đừng quá lo lắng. chúng ta vẫn còn thời gian, trở về trước tính toán cho tốt rồi nói tiếp. Tiểu Bạch, vất vả cho ngươi rồi.
Chúng ta trở về đi thôi".
Sóng năng lượng tinh thần từ trên người
Tiểu Bạch khuếch tán ra, đàn Ma Hồn Đại Bạch Sa đang phân tán ở bốn phía rất nhanh tụ lại. Dưới sự dẫn dắt của Tiểu Bạch nhanh như chớp hướng về nơi đến quay lại.
Sử Lai Khắc Thất Quái không chỉ thông qua đệ tứ
khảo, đồng thời bọn họ cũng chân chính đạt được sự hữu nghị của Ma Hồn
Đại Bạch Sa, dưới sự trợ giúp của bọn họ đàn Tà Ma Hổ Kình hoàn toàn bị
tiêu diệt. Bất luận là Tiểu Bạch hay là các tộc nhân của nàng đều cực kỳ hưng phấn, đối với Sử Lai Khắc Thất Quái càng là đặc biệt thân cận.
Nước biển tách ra hai bên xẹt qua dưới người, Đường Tam mấp máy hai mắt,
tinh thần lực uẩn vào trong người cảm nhận thực lực của mình lần nữa
biến chất. Hồn lực đột phá tám mươi cấp, tiến vào cảnh giới Hồn Đấu La,
hai đại lĩnh vực, ba cái hồn hoàn mười vạn năm, năm khối hồn cốt. Đường
Tam đối với đệ ngũ khảo của mình tràn đầy tin tưởng, dù đối thủ là Hải
Đấu La, hắn cũng vững tin mình có đủ thực lực thông qua một cửa này, đệ
ngũ khảo không thể nghi ngờ đúng là một khảo hạch để hắn tôi luyện các
loại kỹ năng mới.
"Đường Tam, các ngươi cần ta hỗ trợ chứ?"
Thanh âm của Tiểu Bạch ở phía dưới rõ ràng truyền đến. Dưới sự kiên trì
của Tiểu Bạch, trên đường về nàng trở thành tọa kỵ của Đường Tam và Tiểu Vũ, thanh âm của nàng không bởi vì tốc độ tiến lên rất nhanh mà ảnh
hưởng.
"Hỗ trợ" Đường Tam nghi hoặc nhìn về phía Tiểu Bạch ở dưới, "Ngươi là nói, muốn như đệ nhị khảo hiệp trợ chúng ta tiến hành thực chiến huấn luyện sao?"
Tiểu Bạch nói: "Cùng khi đó không giống nhau, thời điểm đệ nhị khảo của các ngươi, ta bị
điều kiện của khảo hạch hạn chế, không thể phóng tay phát động công kích với các ngươi. Nhưng hiện tại ta có thể khống chế năng lực của mình
phóng thích bao nhiêu. Đừng quên, ta chính là Hải Hồn Thú, hơn nữa thực
lực của bảy thánh trụ Hải Đấu La ta đều biết rõ. Trên lý luận mà nói, ta có thể mô phỏng các loại thực lực vốn có của bọn họ cho các ngươi tập
luyện. Như vậy mà nói, thời điểm các ngươi cùng bọn họ chiến đấu tự
nhiên sẽ dễ dàng một chút".
Đường Tam đại hỉ: "Việc này thật tốt quá. Cám ơn ngươi, Tiểu Bạch".
Tiểu Bạch nói: "Ngươi đừng vội cám ơn ta, có chuyện quan trọng ta trước tiên muốn nói cho rõ. Ngươi cũng không thể dùng cái lọ thần kỳ kia đối phó ta".
"Cái lọ thần kỳ?" Đường Tam sửng sốt một chút, không rõ ràng lắm Tiểu Bạch là nói cái gì.
Tiểu Bạch ngắt lời nói: "Chính là cái lọ ngươi dùng để giết rất nhiều Tà Ma Hổ Kình. Nó quá kinh khủng, ta không muốn trở thành vật hi sinh của nó".
Nghe nàng nói như vậy, Đường Tam mới hiểu được vật nàng lo lắng là cái gì, cười ha hả, nói: "Yên tâm đi, ta như thế nào lại đi đối phó ngươi đây? Ngươi là bằng hữu của
chúng ta, hơn nữa cái đồ vật kia nhìn qua thần kỳ, thật ra chỉ là ta sử
dụng phương pháp thích hợp mà thôi, nếu có sự chuẩn bị, đừng nói là mạnh mẽ như ngươi Hải Hồn Thú đạt tới mười vạn năm, cho dù là vạn năm Hải
Hồn Thú bình thường cũng không nhất định trúng chiêu".
Rất nhanh,
dưới sự hộ tống của Ma Hồn Đại Bạch Sa, mọi người về tới Hải Thần Đảo.
Đệ tứ khảo này có thể nói là mọi người dùng thời gian ngắn nhất, hoàn
thành khảo hạch nhẹ nhàng nhất, mỗi người đều có thu hoạch không giống
nhau, đáng mừng nhất là hồn lực của mọi người đều tăng lên. Đường Tam
càng là đạt được đệ bát Hồn Hoàn của mình.
Ở trên biển giằng co một
đoạn thời gian không ngắn, cảm giác lần thứ hai trở lại đây là mười phần tốt đẹp, Tiểu Bạch cùng mọi người ước định, ba ngày sau nàng ở trong
biển bồi tiếp mọi người tu luyện, sau đó liền mang theo tộc nhân của
mình lặn xuống biển sâu, đi giải quyết hậu quả của cuộc chiến. Dù sao
trận chiến này cũng gây thương vong cho bọn họ.
Biển xanh cát trắng,
Thất Quái ngồi trên bãi cát mềm mại nhìn cảnh đẹp phương xa trời nước
tiếp xúc, tu chỉnh ba tháng thời gian chỉ dùng vài ngày liền hoàn thành
xong đệ tứ khảo, mọi người tâm tình đều rất tốt. Dù cho kế tiếp đệ ngũ
khảo càng thêm khó khăn, trải qua nhiều việc như vậy, bọn họ từ lâu đã
thiết lập lòng tin vững chắc.
Đường Tam hưng phấn nhất một việc,
chính là khi hắn nhìn Tiểu Vũ tựa ở vai mình. Làm sao lại không hưng
phấn chứ, thời khắc làm sống lại Tiểu Vũ càng ngày càng gần rồi. Nhưng
càng là như thế, trong lòng hắn càng tràn ngập cảm giác cấp thiết, một
ngày Tiểu Vũ còn chưa có sống lại thì một ngày hắn không thể an tâm.
Ầm. Kim quang bạo liệt hóa thành vô số tia sáng phủ lên trong không trung,
sáu cặp cánh lớn màu vàng mở rộng ra sau lưng, một vòng quang hoàn màu
vàng từ trong cơ thể bộc phát. Nhất thời, làm cho các tia sáng vừa mới
bạo liệt ra giống như hải nạp bách xuyên từ sau lưng dũng mãnh tiến vào, ngưng tụ thành thực thể năng lượng.
Huyền phù giữa không trung,
Thiên Nhận Tuyết khép kín hai mắt, hai tay tại trước ngực tạo thành chữ
thập. Hơi thở thần thánh bao phủ nàng vốn là khí chất cao quý càng khiến có một cảm giác cao cao tại thượng.
Thiên Đạo Lưu lẳng lặng đứng ở
xa xa, nhìn cháu gái thay thế ánh mặt trời huyền phù trong không trung,
trong mắt toát ra vẻ hài lòng.
Thiên Nhận Tuyết mở ra hai mắt, đồng
tử của nàng đã hoàn toàn biến thành màu vàng, tại vị trí mi tâm một cái
kim sắc hỏa diễm ma vân kỳ dị im lặng chuyển động.
"Gia gia, ta thông qua đệ ngũ khảo, thiên sứ thân hòa độ tăng lên đến 40%.
Thiên Đạo Lưu mỉm cười nói: "Căn cơ của ngươi thâm hậu, mới có thể trong mấy năm ngắn ngủi thông qua ngũ khảo, trên đệ lục khảo kế tiếp tính đơn giản còn cuối cùng ba khảo,
nhưng là khó càng thêm khó, phải chuẩn bị tâm lý mới được".
Thiên Nhận Tuyết trong mắt lấp lánh quang mang kiên nghị. "Bất luận có bao nhiêu khó khăn, ta cũng nhất định hoàn thành, hiện tại ta
chỉ muốn biết đệ lục khảo của ta là cái gì. Đợi thông qua được đệ lục
khảo này, mới là thời điểm cần ta lo lắng ba khảo cuối cùng".
Thiên Đạo Lưu trong mắt tinh quang chợt lóe. "Rất tốt, không kiêu không nóng nảy. Cửu khảo xuất hiện không phải là may
mắn, chẳng những đại biểu cho thiên phú cùng tâm tính của ngươi, đồng
thời cũng là đại biểu cho thiên sứ sáu cánh cảm nhận được uy hiếp trí
mạng. Chỉ khi ngươi cùng thiên sứ sáu cánh thân hòa độ đạt tới trăm phần trăm mới có thể hủy diệt địch nhân, mới có năng lực bảo vệ thiên sứ
vinh quang. Đệ lục khảo của ngươi chính là dưới sự công kích của ta kiên trì thời gian một nén nhang. Thời hạn, một năm".
Bất luận Thiên
Nhận Tuyết thần sắc lúc trước có bao nhiêu kiên định, khi nàng nghe được những lời này của Thiên Đạo Lưu, vẻ mặt đã trở nên khó coi cực kỳ.
Thiên Đạo Lưu cũng không giải thích nhiều cho nàng, quang diễm màu vàng trong nháy mắt từ dưới chân vọt lên. Cửu hoàn huyễn lệ nương theo sáu cặp
cánh lớn màu vàng ở sau lưng triển khai. Tay phải giơ lên, trong lòng
bàn tay hắn dường như có một con mắt màu vàng, ánh sáng thâm thúy bộc
phát. Một khắc sau, thân thể Thiên Nhận Tuyết đã bị một đạo cường quang
oanh kích ra ngoài trăm mét, máu tươi bắn tung tóe.
"Nhớ kỹ, ta sẽ không hạ thủ lưu tình, kiên trì không nổi thì điều chỉnh sau đó một lần nữa tiếp nhận khảo nghiệm".
Giáo hoàng điện, Bỉ Bỉ Đông đứng trên ban công, ở chỗ này, nàng có thể quan
sát cảnh vật dưới chân núi vượt qua hai trăm bảy mươi độ, duy chỉ không
thể nhìn đến chỗ càng cao sau lưng nàng: "Đấu La Điện".
Dường
như cảm nhận được cái gì, hai mắt nàng đột nhiên biến thành màu tím đen. Nguyên là hơi thở cao quý thần thánh dường như bị quang mang tím đen
này phá hủy, ánh mắt dữ tợn quét về một hướng, chậm rãi ngẩng đầu, từng
đạo ma vân từ trên trán phóng ra, dung nhan vốn tuyệt sắc trong nháy mắt trở nên nanh ác.
Đột nhiên xoay người, đại môn sau lưng nàng không
gió mà mở ra, trước khi nàng tiến vào đại môn, chỉ có thể mơ hồ chứng
kiến thân thể nàng đã bành trướng kinh khủng cao đến năm thước, hạ thân
càng là cực kỳ khổng lồ, phóng thích ra khí tức màu tím đen cực kỳ khủng bố. Lúc này trên người nàng toát ra cũng không phải cửu hoàn như người
ngoài thấy trước đây mà là sáu đen một đỏ, bảy cái hồn hoàn thâm thúy.
Trên bầu trời chỗ cách mặt nước biển xanh lam mười lăm mét, một đạo thân ảnh quay cuồng trong không trung. Phía dưới người hắn, thân ảnh màu trắng
thật lớn lặng yên thay đổi thân hình. Con cá mập khổng lồ chiều ngang
vượt qua hai thước dường như dưới sự mạnh mẽ lôi kéo đột nhiên văng ra.
Nhất thời, một đạo ánh sáng màu lam xám hình dạng giống như con cá mập
giống như chui từ trong cơ thể mà ra, tại không trung khuyếch đại, thẳng đến thân ảnh quay cuồng kia đuổi theo.
Mắt thấy, thân ảnh không
ngừng quay cuồng trên không trung kia sẽ phải bị quang mang do con cá
mập phóng ra đuổi theo, đột nhiên một đạo hồng quang mãnh liệt từ chân
trái thân ảnh kia bộc phát ra, chỉ thấy cả người hắn trong không gập
lại, ngay sau đó, chân trái chợt bạo hiện hồng quang kia giống như cái
roi quất tới.
Ô, tiếng gầm gừ trầm mà sắc bén hóa ra lại từ trên đùi
hắn bạo phát ra, ngay sau đó, một đạo quang ảnh màu đỏ sậm giống như dao cạo trong nháy mắt vung ra, giống như chiếc búa khổng lồ từ trên trời
giáng xuống, như muốn khai thiên tích địa mà vừa lúc đánh lên quang ảnh
màu lam xám của con cá mập.
Ầm!
Tiếng nổ mãnh liệt không gì so
sánh vang lên trên không trung, hai cỗ năng lượng khổng lồ trong nháy
mắt bộc phát ra uy năng khiến biển rộng phía dưới sóng lớn cao hơn mười
trượng bắn tung tóe. Khi sóng biển hạ xuống, trong biển đã có thêm một
vòng xoáy khổng lồ đường kính đạt tới hai mươi mét.
Đạo thân ảnh màu
trắng kia dưới tác dụng của lực trùng kích thật lớn dĩ nhiên cũng bị từ
trong biển bắn ra, trong không trung cuộn người lần nữa mới quay về biển rộng, nhìn hình thể kia không phải chính là Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương
Tiểu Bạch sao?
Mà trên không trung thân ảnh nhỏ bé hơn nàng rất nhiều kia lại xoay tròn bay lên, trên chân trái chỗ mang theo gơn sóng màu đỏ giống như một lưỡi dao sắc bén đem sóng xung kích khổng lồ kia xé rách. Thân thể hắn liền theo khe hở sóng xung kích bị phá vỡ kia chui qua như người cá.
Tấn công ngược mà ra.
Lúc này mới có thể thấy rõ, đạo
thân ảnh trong không trung kia dĩ nhiên cũng là hoàn toàn hiện ra màu
vàng lam, trong đó, vô số dây leo màu vàng lam chợt bộc phát, trên người hắn hai hoàng, một tử, hai hắc, ba hồng, tám cái hồn hoàn đủ để tượng
trưng thân phận của mình, chính là Đường Tam.
Vừa vặn phản công, trên người Đường Tam đệ bát hồn hoàn lóng lánh màu đỏ chợt sáng lên, đem mấy trăm gốc Lam Ngân Hoàng hắn vừa bộc phát ra hoàn toàn nhuộm thành màu
đỏ. Nương theo thân thể xoay tròn, mỗi một căn Lam Ngân Hoàng đều mang
theo một đạo quang mang màu đỏ, quầng sáng khuếch tán ra, nháy mắt bao
phủ phạm vi đường kính một trăm mét sâu trong nước biển.
Một màn quỷ
dị xuất hiện, nước biển bị quầng sáng màu đỏ bao phủ trong nháy mắt đọng lại, cùng nước biển bên ngoài hoàn toàn ngăn cách, hướng sâu vào trong
biển cũng đạt tới trăm mét, vừa vặn đem thân thể Tiểu Bạch bao phủ bên
trong, mà trong nháy mắt nước biển bị quang mang nhiễm hồng đọng lại
này, dĩ nhiên trở nên giống như gương trong suốt phản xạ ánh sáng. Mà
trăm căn Lam Ngân Hoàng xung quanh thân thể Đường Tam không ngừng xoay
tròn quanh hắn, giữa không trung hình thành một cái vòng ánh sáng màu
đỏ, làm nổi bật thân thể Đường Tam.
Trên mặt thoáng mỉm cười nhạt,
Đường Tam nhìn phía dưới ngưng kết thành tinh thể màu đỏ thật lớn, cũng
không có tiếp tục hành động, chỉ ở nơi đó lẳng lặng chờ đợi. Mơ hồ có
thể chứng kiến Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch trong tinh thể kia vẫn duy trì bộ dáng ngã vào trong nước, nhìn qua thật là quái dị.
Trải
qua nửa nén hương thời gian, liên tiếp những tiếng nổ mới từ trong tinh
thể màu đỏ kia bộc phát ra, từng đạo vết rạn nhanh chóng lan tràn. Lại
qua ba lần hô hấp, bồng một tiếng tinh thể màu đỏ thật lớn phá ra hóa
thành bột mịn. Mà thân thể Tiểu Bạch cũng đã thoát ra, ở trong nước biển lăn mình trong nháy mắt tăng tốc, nhảy ra ngoài trăm thước, lúc này mới xoay người lại nhìn về phía Đường Tam trên không trung.
"Không đánh, không đánh với tên biến thái nhà ngươi nữa". Thanh âm bất mãn của Tiểu Bạch xa xa truyền đến.
Đường Tam thân hình thay đổi phương hướng nàng nhảy lên, đồng thời thu hồi
huyết sắc quang luân ( vòng ánh sáng ) xung quanh thân thể cho đến Lam
Ngân Chân Thân. Mỉm cười nói: "Như thế nào không đánh".
Tiểu Bạch tức giận nói: "Thật không biết cho ngươi hồn hoàn, hồn cốt của tên hỗn độn Tà Ma Hổ Kình
Vương kia có đúng hay không, kỹ năng của nó vừa vặn khắc chế ta, mặc dù
hồn lực của ngươi vẫn chưa thể so sánh với ta, nhưng một đám kỹ năng này hiện tại quá đáng ghét rồi, ngươi không thể dùng cái khác sao?"
Đường Tam bật cười nói: "Tiểu Bạch, trong quá trình chiến đấu, đương nhiên phải chọn lựa kỹ năng hữu hiệu nhất chứ!"
Tiểu Bạch có chút chán nản nói: "Ta thừa nhận, ngươi quả thực biến thái, có được ba cái hồn hoàn mười vạn
năm, năm khối hồn cốt cũng có ba khối là mười vạn năm, thêm vào uy hiếp
của Hải Thần ánh sáng, xem như trong biển rộng, ta nghĩ muốn chiến thắng ngươi cũng là rất khó. Ở trên đất liền mà nói, chỉ sợ ta đã không phải
đối thủ của ngươi, ta cho rằng ngươi có thể đi hoàn thành nhiệm vụ của
ngươi rồi. Ba ngày thời gian mặc dù ngắn một chút, nhưng với trình độ
biến thái của ngươi muốn chiến thắng bảy tên gia hỏa kia cũng không phải là không thể, ta cũng không phải cùng ngươi luyện, vừa rồi nếu không
phải ngươi hạ thủ lưu tình, ta căn bản không có cách nào toàn vẹn trở
ra".
Đường Tam nhìn bộ dáng thất bại kia của Tiểu Bạch, an ủi nói: "Được rồi, vậy sau này không tìm ngươi bồi luyện, thật ra ngươi cũng không
phải khổ sở. Ngươi cũng không phải bại bởi ta, là thua do thiên địch
thôi!"
"Phi phi phi, đi nhanh đi, không cùng các ngươi chơi cùng". Nói xong, Tiểu Bạch buồn bực quay đầu đi, một đám lắc mình đã lặn vào trong biển sâu.
Nhìn thấy tốc độ kinh khủng kia của nàng, Đường Tam trong lòng không khỏi
thầm than một tiếng, Tiểu Bạch không hổ là bá chủ trong biển rộng, nhìn
qua năng lực hiện tại của mình đã có thể khắc chế nàng. Nhưng trên thực
tế, nếu là sinh tử mà nói, nàng chỉ cần bằng vào tốc độ cùng mình du
đấu, đợi khi hồn lực của mình hao hết làm sao có thể thắng được nàng
đây? Biển rộng chính là chiến trường tốt nhất của nàng quả thật không
sai chút nào!
Phi thân trở lại bờ biển, thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của các bạn nhìn chăm chú vào mình, Đường Tam có chút xấu hổ gãi gãi đầu. "Ta không phải cố ý đuổi Tiểu Bạch, bất quá nàng nói, chúng ta hẳn là có thể đi hoàn thành nhiệm vụ rồi".
Năm người Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp, Mã Hồng Tuấn, Trữ Vinh Vinh, Chu Trúc
Thanh nhìn bộ dáng xấu hổ kia của Đường Tam, tất cả đồng thanh nói:
"Biến thái".
"Ách …" Đường Tam ngốc trệ một chút nhưng rất nhanh thần sắc trên mặt hắn đã mang theo một chút tươi cười tà ác thay thế.
"Là như vậy, ta cho rằng, thực lực của ta hẳn là đã không kém hơn Phong Hào Đấu La bình thường rồi, đệ ngũ khảo của các ngươi là muốn đối mặt đối
thủ Phong Hào Đấu La như vậy, Tiểu Bạch không chịu bồi các ngươi luyện
thì để ta tới đền bù tổn thất của các ngươi chứ".
Vừa nói, hai
vai Đường Tam rung rung, xương cốt toàn thân nhất thời liên tiếp phát ra kêu răng rắc, cũng không phải loại thanh âm không có tiết tấu, mà giống như ngọc thạch va chạm, va chạm giống như đàn sáo dương cầm êm tai.
Theo thân thể không ngừng rèn luyện, Đường Tam đã dần dần đem công phu Huyền Ngọc Thủ luyện đến toàn thân. Lúc này hắn thể hiện ra chính là cảnh
giới Luyện cốt như ngọc, đây là tăng phúc sau khi hắn đạt được đệ bát
hồn hoàn, trình độ của thân thể mới vừa đạt tới. Mặc dù, cốt cách trên
người còn chưa được cứng cỏi giống như Huyền Ngọc Thủ nhưng đã hơn kém
không xa rồi, khả năng chịu đựng cực kỳ khủng bố.
Nhìn khóe miệng cười tà dị của Đường Tam, Đái Mộc Bạch cũng cười, gật gật đầu nói: "Chủ ý này không tồi, chẳng qua, Tiểu Tam ta có một vấn đề".
Cái gì?" Đường Tam hỏi.
Đái Mộc Bạch chỉ chỉ chính mình cùng mấy người Áo Tư Tạp, "Ngươi định một mình đấu với năm người chúng ta ở đây? Hay là định cho chúng ta năm người quần ẩu một mình ngươi đây" ( Oạch sao giống tên NV9 của Cực Phẩm Gia Đinh thế : Ngươi thích đơn đấu hay quần đấu… hắc hắc)
Đường Tam ngẩn người, "Đái lão đại, đây có gì khác nhau chứ?"
Đái Mộc Bạch nghiêng đầu, tử quang trong tà mâu phun ra, "Hình như là không có gì khác nhau, hiện tại có phải chúng ta nên bắt đầu hay không?"
Đường Tam hơi cười, nói: "Cũng tốt, vậy đến đây đi".
Lần này đến lượt Đái Mộc Bạch sững sờ rồi, "Tiểu Tam, ngươi thật sự chuẩn bị một người đánh đám người chúng ta?"
Đường Tam nói: "Có cái gì không thể chứ? Bắt đầu". Tiếng nói vừa dứt, hắn căn bản không cho mọi người cơ hội nói lại, quang mang màu vàng lam đã bộc phát ra.
Lam Ngân Lĩnh Vực Sâm La Vạn Tượng phát động, tất cả mọi thứ xung quanh
trong nháy mắt đều biến thành màu vàng lam, phải biết rằng, nơi này mặc
dù là bờ biển, nhưng thực vật trên Hải Thần đảo số lượng cũng không phải là ít, ngũ quái gần như trong nháy mắt bị tầng tầng lớp lớp bóng cây
bao vây, hết thảy xung quanh đều trở nên mờ đi. Đồng thời, cảm giác chán nản xuất hiện trong nội tâm của bọn họ, dường như tất cả thực vật xung
quanh đang hút lấy sinh mệnh lực của bọn họ, đột phá tám mươi cấp, năng
lực lĩnh vực của Đường Tam càng thêm biến thái.
Đái Mộc Bạch hét lớn một tiếng, "Tập trung"
Chẳng qua, hắn còn chưa dứt lời, từ bên cạnh đã truyền đến một tiếng kêu đau
đớn, Đái Mộc Bạch chấn động, vội vàng quay đầu nhìn lại.
Phát ra
tiếng kêu chính là Áo Tư Tạp, một đạo than ảnh màu vàng lam không biết
từ khi nào đã đến phía sau lưng hắn. Một bàn tay to màu vàng lam hữu lực vừa lúc đặt trên hai má của hắn, một cánh tay màu vàng lam khác thì bắt được tay của Áo Tư Tạp, Phục Chế Kính Tượng Tràng đưa đến bên miệng mà
không thể ăn.
"Ngủ một lát đi". Thanh âm của Đường Tam vang
lên bên tai Áo Tư Tạp, hắn muốn phản kháng, nhưng là mặc dù vốn có hơn
bảy mươi cấp hồn lực với việc không ăn Phục Chế Kính Tượng Tràng hắn chỉ là một gã thực vật hệ hồn sư thân thể tráng kiện một chút mà thôi.
Nhưng nói về thân thể mạnh mẽ ai có thể cùng Đường Tam so sánh đây?
Một tia tinh thần nhu hòa đánh sâu vào trong đại não của Áo Tư Tạp, thân thể hắn trực tiếp ngã vào lòng Đường Tam.
Quyền đầu cự đại của Đái Mộc Bạch đúng lúc này đã đến, hắn cũng không đi cứu
Áo Tư Tạp, mà một quyền này nhắm vào đầu Đường Tam, tấn công địch tất tự cứu. Đây mới là phương pháp cứu viện Áo Tư Tạp tốt nhất.
Chu Trúc
Thanh hóa thân U Minh, cũng từ bên cạnh lén lút nhào tới, hắc ám quang
mang trực tiếp hướng bên hông Đường Tam. Phải biết rằng, năm khối hồn
cốt của Đường Tam phân biệt là đầu hồn cốt, ngoại phụ hồn cốt, cánh tay
phải cốt và hai cái đùi cốt. Lực phòng ngự của năm chỗ này tự nhiên là
cực mạnh, mà phần eo là trung tâm của thân thể, có tác dụng chuyển tiếp, một khi phần eo bị thương, như vậy thực lực Đường Tam tất nhiên sẽ yếu
đi rất nhiều, năng lực suy yếu của Lam Ngân Lĩnh Vực theo thời gian trôi qua mà gia tăng, lúc này không dốc toàn lực thì phía sau chỉ có thể
càng thêm khó khăn.
Tất cả công kích của Chu Trúc Thanh và Đái Mộc
Bạch đều rơi vào trên người Đường Tam. Với thực lực của Đường Tam vốn là đủ để nhanh tránh đi, nhưng như vậy mà nói, hắn ban đầu khống chế được
Áo Tư Tạp tất nhiên sẽ bị Đái Mộc Bạch bọn họ cứu trở về. Bởi vậy, Đường Tam liền mạnh mẽ ngạnh kháng công kích của hai người, bất quá tại thời
điểm công kích, trên người hắn cũng xuất hiện một tầng kim quang. Chính
là hồn cốt kỹ năng của Tiểu Vũ Vô Địch Kim Thân phát huy tác dụng.
Tiếng ma sát chói tai và tiếng va chạm trầm thấp đồng thời vang lên. Đường
Tam trên thân chỉ thoáng lay động một chút, nhưng cũng ở trong lúc nhất
thời này, Áo Tư Tạp đang bị hôn mê đã bị hắn thu vào trong Như Ý Bách
Bảo Nang. Đáng tiếc, Áo Tư Tạp thậm chí ngay cả phục chế của mình còn
chưa từng phóng xuất đã hoàn toàn thoát ly chiến trường.
Một khắc sau, thân thể Đường Tam một lần nữa lại biến mất, lại là Thuấn Di.
"Mập mạp, bảo vệ Vinh Vinh". Đái Mộc Bạch hét lớn một tiếng, đồng thời thân
thể khẽ rung, đệ thất hồn hoàn sáng lên, phóng xuất ra chính mình Vũ Hồn Chân Thân, hóa thân thành một đầu bạch hổ thật lớn, cùng Chu Trúc Thanh đang hướng phía Mã Hồng Tuấn và Trữ Vinh Vinh đánh tới.
Lúc này, Trữ Vinh Vinh đã hoàn thành xong Vũ Hồn Chân Thân của mình, Mã Hồng Tuấn
không cần Đái Mộc Bạch nhắc nhở cũng biết tầm quan trọng của nàng. Năng
lực tăng phúc của Trữ Vinh Vinh không thể nghi ngờ là pháp bảo lớn nhất
để mọi người chiến thắng Đường Tam, dưới sự đánh lén của Đường Tam đã
mất đi Tiểu Áo trợ lực, tuyệt không thể mất Trữ Vinh Vinh, mà Đái Mộc
Bạch và Chu Trúc Thanh bên kia, Đường Tam muốn trong thời gian ngắn thu
thập bất kỳ một người nào trong bọn họ cũng không phải dễ dàng như vậy.
Mã Hồng Tuấn đang đợi Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh chạy tới thay hắn bảo vệ Trữ Vinh Vinh. Như vậy, hắn cũng có thể thi triển ra Vũ Hồn Chân
Thân của mình, do đó sử dụng Phượng Hoàng lĩnh vực. Lĩnh vực của hắn
cùng Đường Tam không giống nhau, hai đại lĩnh vực của Đường Tam chính là Tiên Thiên lĩnh vực, mà Phượng Hoàng lĩnh vực của Mã Hồng Tuấn lại đến
từ Thập Thủ Liệt Dương Xà nội đan, cho nên, chỉ có dưới trạng thái Vũ
Hồn Chân Thân mới có thể sử dụng.
Hỏa khắc mộc, mặc dù Lam Ngân Hoàng của Đường Tam có năng lực miễn dịch lửa. Nhưng Mã Hồng Tuấn lại rất rõ
ràng, chỉ cần mình có thể thi triển ra Phượng Hoàng lĩnh vực, ít nhất có thể cam đoan bốn người ở trong phạm vi lĩnh vực của mình đem lực ảnh
hưởng Lam Ngân lĩnh vực của đối phương trước mắt giảm đến mức thấp nhất, cùng Đường Tam kháng cự tự nhiên lại dễ dàng rất nhiều.
Chẳng qua,
nguyện vọng luôn là tốt đẹp nhưng lại thường không thể thực hiện. Đúng
vậy, thực lực của Sử Lai Khắc ngũ quái đồng dạng rất mạnh, Đái Mộc Bạch
thậm chí đã gần đến tám mươi cấp, nhưng Đường Tam hồn lực chẳng những đã tăng vọt trong mấy tháng gần đây cùng Tiểu Bạch tôi luyện. Từ khi đạt
được hồn hoàn thứ tám đã tiếp cận tám mươi tư cấp đến bây giờ đã đột phá tám mươi tư cấp, quan trọng hơn là, làm linh hồn của đoàn đội, hắn đối
với những người khác hiện tại đã biết rõ quá sâu rồi.
Thân ảnh hư ảo
màu vàng lam một lần nữa xuất hiện. Cũng không giống như Đái Mộc Bạch dự đoán là công kích Trữ Vinh Vinh, mà lặng yên xuất hiện bên cạnh Chu
Trúc Thanh.