Hô Duyên Lực đương nhiên sẽ không chói tay chịu chết, lúc này theo hồn
lực tiêu hao của Đường Tam, các huynh đệ của hắn đã có thể tự thoát khỏi khống chế. Bằng vào khối lượng năm trăm cân của mình, Hô Duyên Lực
quyết định đứng tấn trụ tại chỗ, hai chưởng đồng thời hướng tới hai hổ
trảo thật lớn đang đánh tới mình.
Là một đệ tử của Tượng Giáp tông,
một trong bẩy đại tông môn, đối với đặc tính của Vũ hồn dung hợp kĩ hắn
chắc chắn cũng hiểu một chút. Mặc dù Vũ hồn dung hợp kĩ cực kỳ mạnh mẽ,
nhưng muốn nỗ lực triển khai thì cũng khiến tiêu hao hồn lực rất lớn.
Hắn biết, chỉ cần mình có khả năng đứng vững trước một hai lần công kích của đối thủ, cho dù bị đánh bại thì hai người trên bốn mươi cấp của đối thủ cũng sẽ bởi vì hồn lực tiêu hao quá độ mà mất đi năng lực chiến
đấu, tới lúc đó những đồng đội vừa khôi phục lại khả năng hành động sẽ
quyết định được thắng bại của trận đấu.
Ý nghĩ của Hô Duyên Lực thật
sự rất chính xác, đáng tiếc chỉ là hắn đã xem thường uy lực U Minh Bạch
Hổ dung hợp kỹ này của Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh.
Đây là loại
kết hợp cực cao trong số các loại Vũ hồn dung hợp kỹ, hơn nữa hai người
đều có thực lực trên bốn mươi cấp, cùng với vũ hồn bản thân hỗ trợ, U
Minh Bạch Hổ chẳng những dung hợp hồn lực của hai người, hơn nữa còn
được tăng phúc rất lớn nữa. Đó hoàn toàn không phải chỉ dựa vào một khối hồn cốt là có thể triệt tiêu được chênh lệch. Đừng nói là Hô Duyên Lực, kể cả lúc này Đường Tam cùng Hô Duyên Lực đứng chung một chỗ, hai người đều sử dụng hồn cốt thì cũng chưa chắc có thể ngăn cản được uy lực của
Vũ hồn dung hợp kĩ này.
Hai cái hổ trảo đồng thời chém xuống, trong
tiếng nổ ầm ầm, Hô Duyên Lực chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ mà
hắn không thể chống đỡ được truyền đến, toàn thân nhất thời truyền đến
một trận đau đớn tựa như mọi thứ đang bị nổ mạnh vậy, ngay sau đó, nửa
thân dưới đã mất cảm giác, rồi rất nhanh hắn không còn biết gì nữa.
Mượn một vỗ mạnh, U Minh Bạch Hổ mượn thế lao tới trước, U Minh Bạch Hổ phá được phát động.
Chỉ thấy thân ảnh khổng lồ nọ phóng nhanh như tia chớp đến trước mặt hai gã đệ tử trên bốn mươi cấp của Tượng Giáp tông vừa thoát khỏi trói buộc.
Thanh âm nổ vang rền lại một lần nữa xuất hiện. Thân thể khổng lồ của hai gã
đệ tử Tượng Giáp tông bị U Minh Bạch Hổ đánh kêu đánh ầm thân thể trực
tiếp bị bắn ra khỏi lôi đài. Mà ngay lúc này, thân ảnh hư ảo của U Minh
Bạch Hổ dần biến mất biến mất. Xuất hiện trở lại với cùng sắc mặt tái
nhợt là Chu Trúc Thanh cùng Đái Mộc Bạch. Vũ hồn phụ thể của hai người
cũng đã bị giải trừ.
Thời gian công kích liên tục của U Minh Bạch Hổ
cũng không dài, nhưng lại khiến mỗi khán giả ở đây có ấn tượng cực kỳ
sâu sắc. Một trảo trực tiếp đánh cho Hô Duyên Lực găm sâu vào nền lôi
đài, xuyên thấu qua lớp nham thạch ở trên mà nện xuống. Tiếp theo U Minh Bạch Hổ lại đánh bay hai gã đệ tử trên bốn mươi cấp đang thi triển hồn
kỹ thứ tư chính là loại phòng ngự siêu cấp của bọn họ. Cơ hồ là trong
nháy mắt, đã đem đánh bại ba tên có thực lực mạnh nhất của phía Tượng
Giáp tông.
Mà lúc này, dưới công kích điên cuồng của Kinh Linh và
Hoàng Viễn, một gã đệ tử của Tượng Giáp tông thậm chí còn không có khả
năng thoát khỏi trói buộc bởi Lam Ngân thảo trên người đã bị đánh cho
hôn mê bất tỉnh. Mà Tiểu Vũ cũng lợi dụng Hưng phấn phấn hồng tràng mang đến sự gia tăng hồn lực trong thời gian ngắn, đã khiến cho đối thủ yếu
nhất bị một trận thất điên bát đảo, mà đối thủ vẫn không thể thoát khỏi
Lam Ngân thảo của Đường Tam.
Thế trận Lưu tinh nhân chuy đã được hoàn toàn giải trừ, Đường Tam cũng không tiếp tục ăn cây Ma Cô Tràng thứ ba
nữa, mang theo Áo Tư Tạp trên lưng hạ xuống đất.
Từng cây khôi phục
đại hương tràng được ném về phía mọi người của Sử Lai Khắc học viện, bảy người tạo thành vòng tròn áp chặt hai đối thủ còn lại của quân thù.
Chiến ý của đệ tử Tượng Giáp tông rất đáng được khen ngợi, hiện tại chỉ có
hai người không đến bốn mươi cấp nhưng họ không hề có ý lùi bước, rất
hiển nhiên, Bọn họ cũng nhìn ra được hiện giờ Sử Lai Khắc Thất Quái cũng là sa cơ lỡ vận. Đường Tam liên tục thi triển kỹ năng khống chế phạm vi lớn, cho nên hồn lực tiêu hao là cực kỳ lớn, Sau khi Đái Mộc Bạch và
Chu Trúc Thanh sử dụng Vũ hồn dung hợp kĩ, tạm thời họ cũng mất đi khả
năng dùng vũ hồn lực. Mà Kinh Linh, Hoàng Viễn cùng Tiểu Vũ thì chưa
chắc có thể phá được phòng ngự của họ, cho nên hai tên mập mạp liếc nhau một cái, không chút do dự liền phát động kỹ năng công kích của mình.
Cũng giống Hô Duyên Lực, Hồn kỹ thứ ba của bọn họ đều là đè sát. Mà đối
tượng tấn công của hai tên mập mạp này phân biệt là Đường Tam cùng Tiểu
Vũ.
Động tác ném đối thủ của Tiểu Vũ vừa rồi có lẽ khán giả không chú ý tới, nhưng hai tên mập mạp này lại thấy rõ ràng vô cùng. Bọn họ cũng
không muốn tưởng tượng khi thân hình khổng lồ của mình mà bị đập từ trên trời xuống như vậy thì cảm giác như thế nào, khối lượng bản thân lớn
thì khi bị ném cũng sẽ đau hơn! Đồng bọn của họ lúc nãy bị bất tỉnh cũng là vì nguyên nhân này. Cũng không phải bởi vì thân thể không chịu nổi
té đánh, mà là bộ xương trên cơ thể họ không thể chịu được trọng lượng
quá lớn đó khi bị Yêu Cung nện từ trên trời xuống như vậy nên mới hôn mê đi.
Bởi vậy, hai người kia càng phải được loại bỏ trước. Lúc này bọn họ cảm thấy cần loại bỏ hai người có uy hiếp lớn nhất là Đường Tam cùng Tiểu Vũ. Đối với Kinh Linh cùng Hoàng Viễn, bọn họ tin tưởng với lực
công kích của họ thì không thể nào phá được phòng ngự của họ. Dù sao,
hiện tại hạn chế trên người bọn họ đã biến mất. Nhưng bọn họ đã quên một người, một người của Sử Lai Khắc Học viện mà từ đầu tới giờ chưa tham
gia công kích lần nào, cũng là người không có năng lực công kích, Nhưng
hắn thật sự vẫn tồn tại, Hắn lại có thể bổ xung năng lực chiến đấu của
đội ngũ bên Sử Lai Khắc học viện chiến đội một cách mạnh mẽ. Đó chính là một tên hồn sư thực vật hệ khí hồn tông trên bốn mươi cấp, đại hương
tràng thúc thúc Áo Tư Tạp.
Liên tục sử dụng khôi phục hương tràng
khiến hồn lực tiêu hao của Đường Tam liên tục được bổ xung, mặc dù tiêu
hao thật lớn. Nhưng cũng không phải không thể đánh thêm một trận nữa.
Phán đoán của Đường Tam đối với Tượng Giáp tông là rất chính xác, phòng ngự
siêu cường, lực lượng siêu cường, nhưng nhanh nhẹn lại bị hạn chế, cách
thức công kích ít, không có phụ trợ phía sau, không có khả năng khống
chế trận đấu. Đối phó đối thủ như vậy, chỉ cần đánh bại mấy người cực
mạnh của đối phương thì tất nhiên bọn họ không thể làm gì nữa. Không có
phụ trợ hồn sư, khiến cho lực bộc phát cũng không có, dù sao, khó có khả năng mỗi người đều có được hồn cốt vì loại này chính là bảo vật mà vạn
đồng tiền vàng cũng không mua được.
Thân thể Đường Tam cùng Tiểu Vũ
trong nháy mắt bị hai tên khổng lồ hạn chế, mặc dù Kinh Linh cùng Hoàng
Viễn vẫn liên tục công kích vào bọn chúng, nhưng hai tên đệ tử Tượng
Giáp tông này đã thoát khỏi trói buộc thì lực phòng ngự đã được phát huy hoàn toàn, căn bản là không để ý tới công kích của hai người, họ còn
trực tiếp nhảy lên trời hướng tới Đường Tam cùng Tiểu Vũ đè xuống.
Bị phong tỏa chỉ có chân, cũng không đại biểu tay không thể động. Đường
Tam không chút kinh hoảng, tay phải vung lên, một cây Lam Ngân thảo đã
bay ra ngoài, chuẩn xác quấn quanh hông Tiểu Vũ, đem nàng kéo lại đây,
cùng lúc đó, Đường Tam rùn người đứng trung bình tấn, tiếng hít thở cũng tạo thành âm thanh, toàn thân bạch quang điên cuồng lưu động, đã đem
Huyền Thiên công ngưng tụ vào hai tay mình.
Tiểu Vũ cùng Đường Tam
phối hợp cũng không phải một ngày hai ngày, bị Đường Tam kéo đến bên
người, lập tức làm ra một hành động khiến kẻ khác phải kinh ngạc chính
là động tác thân thể lộn một vòng, hai chân hướng lên trên (trồng cây
chuối thì nói thẳng ra – BD), mà lúc này, phong tỏa trên người nàng bởi
vì lúc trước được Đường Tam lôi lại đây mà giải trừ .
Tiểu Vũ hai
chân hướng lên trời, Đường Tam lại là giơ tay lên cao. Mắt thấy tên mập
mạp đang điên cuồng ẽp xuống, hai người đồng thời phát lực.
Yêu Cung
phát động, hai chân Tiểu Vũ chuẩn xác đặt trên bụng của Mập mạp, khiến
cho lực áp xuống trong nháy mắt chậm lại, nhưng lúc này hai chân nàng
cũng không chịu nổi khối lượng khổng lồ của hắn, hai tay của Đường Tam
đã tóm lấy giữa háng hắn , Khống Hạc Cầm Long được phát động (thế thì
hỏng hết hàng họ của người ta >.
Hai người một người bốn mươi mốt cấp một
người ba mươi tám cấp, mặc dù sức nặng thân thể của mập mạp lớn nhưng
dưới hai kỹ năng cực kỳ bá đạo này, hơn nữa có Yêu Cung của Tiểu Vũ đã
giảm đi gần hết trọng lượng đối thủ.
Lực đâm xuống trong nháy mắt
biến thành ném ngang, dưới khống chế chuẩn xác của Khống Hạc Cầm Long,
Đường Tam đã đánh bay thân thể khổng lồ kia ra ngoài, vừa lúc ném trúng
tên mập mạp còn lại sắp rơi xuống sàn đấu.
Phanh một tiếng, mà đúng
lúc này, một đoàn quang mang vàng xanh chợt lặng lẽ vươn ra, trong nháy
mắt hai người va chạm, đã trói buộc thân thể chúng lại với nhau. Thân
thể khổng lồ của bọn chúng nhất thời đã bị trở thành một đôi kẹo hồ lô
lớn, nặng nề nện xuống sàn đấu.
Đến lúc này, cả bẩy tên của Tượng
giáp học viện toàn bộ đều đã mất đi năng lực chống cự, chu võng trói
buộc đã được gia tăng một trăm phần trăm độ dẻo dai và khả năng trói
buộc nên trong nhất thời mấy tên mập này không thể thoát ra được, cho dù lực lượng kinh hồn của bọn chúng cũng không thể thoát được. Dù sao, bọn chúng đều mới chỉ hơn ba mươi cấp hồn lực mà thôi.
Ngay khi bẩy
người của Sử Lai Khắc học viện lại một lần nữa vây quanh hai gã này,
trọng tài không thể không tuyên bố kẻ thắng trong trận này.
" Trận đầu tiên của đợt thứ hai, Sử Lai Khắc học viện thắng Tượng Giáp học viện."
Phanh. Vị trí khách quý bỗng vang lên một tiếng, nhưng đó lại là tiếng bóp nát tay vịn ghế của Hô Duyên Chấn, tông chủ của Tượng Giáp tông, hai mắt
hắn đã mở to như chuông đồng, phảng phất muốn phun ra lửa đến nơi.
Hắn không cam lòng, hắn thật sự không cam lòng. Hắn rõ ràng cảm giác được
Sử Lai Khắc học viện là khó có khả năng phá vỡ trận pháp phòng ngự của
Tượng Giáp học viện do cháu hắn cầm đầu. Nhưng đối phương lại làm được
điều đó. Võ hồn dung hợp kĩ U Minh Bạch Hổ mặc dù lợi hại, bộc phát lực
rất mạnh, nhưng nếu như dưới tình huống bình thường, Hô Duyên Chấn hoàn
toàn tin tưởng, lấy trưởng tôn Hô Duyên Lực cùng hai gã đệ tử trên bốn
mươi cấp khác của Tượng Giáp học viện thì thừa khả năng ngăn cản được
công kích từ U Minh Bạch Hổ đó. Chỉ cần hóa giải Vũ hồn dung hợp kĩ đó
thì thắng lợi của trận này không phải lo nữa.
Nhưng cho dù hắn cho rằng khó có thể thất bại nhưng cuối cùng thất bại vẫn là Tượng Giáp tông . Tại sao? Tại sao lại thất bại.
Đừng nói Hô Duyên Chấn không hiểu, ngay cả Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ngồi bên hắn cũng ngây ngẩn cả người.
Mặc dù trong bẩy người của Sử Lai Khắc học viện có bốn người thực lực vượt
qua bốn mươi cấp, nhưng là, Tượng Giáp tông cũng có ba người đạt tới
trình độ như vậy, mà Hô Duyên Lực lại còn sử dụng hồn cốt. Theo đạo lý
mà nói, đủ để cân bằng chênh lệch của Vũ hồn dung hợp kĩ mới đúng chứ.
Hơn nữa bẩy người của Tượng Giáp tông đều có được vũ hồn cao nhất là
Toản thạch mãnh tượng, tổng hợp thực lực bọn họ rõ ràng mạnh hơn quá đối thủ. Nhưng tại sao bọn họ vẫn thua chứ?
Trên mặt Trữ Phong Trí lúc
này đã tràn đầy vẻ cười, nhìn bảy người Sử Lai Khắc Học Viện đang hoan
hô thắng lợi trên đài, trong lòng không khỏi âm thầm than thở. Lúc này
Cốt Đấu La bên người hắn cũng là hai tròng mắt phát sáng, thì thào tự
nhủ:" Giỏi cho chiêu phá điểm mạnh trước tiên, dùng sở trường đánh
lại sở đoản của đối phương. Trong đoàn chiến, khống chế hệ hồn sư có tác dụng thật sự là vô cùng lớn."