Hải Báo hồn sư Hải Phách huynh đệ phóng thích đệ ngũ hồn kỹ ma hồn tiễn vũ.
Đệ ngũ hồn kỹ này của họ là nhờ liệp sát một loại ngư hồn thú đặc thù sinh sống trong đại hải. Loại hồn thú này thường sinh sống ven biển, chúng
không ăn các loại sinh vật biển khác mà chỉ chuyên môn săn bắt các loài
chim ven biển. Vì sở hữu loại vũ hồn này, hai huynh đệ Hải Phách có thể
nói là lao tâm khổ tứ, thậm chí liều cả mạng sống mới thu được hồn hoàn
vạn năm. Mà thiên địch của loại hải hồn sư này chính là hồn sư trên
không trung.
Ma hồn tiễn vũ bộc phát, mỗi một mũi tên nước có chiều
dài khoảng một thước, hình dáng như các tua đồng tâm, mà trung tâm của
nó chỉ to khoảng bằng cánh tay người, tốc độ như xé gió bay đi, tạo nên
thứ âm thanh bén nhọn rợn người. Vô số thủy tiễn bắn lên không trung
nhắm thẳng Mã Hồng Tuấn mà đi.
Bên trong phòng khách quý, đám người Đường Tam đều đứng cả dậy. Đường Tam nhíu mày, "Chỉ sợ mập mạp phải thua mất". Xét tình trạng hồn lực tiêu hao cùng với các phương diện khác, tình
huống của mập mạp lúc này rất không hay, nhất là đối thủ hắn ở thời điểm bay lên cũng đã bắt đầu phát động hồn kỹ. Lúc này hành động của hắn hơi chậm, nên có muốn vận dụng hồn kỹ thì đã có chút không kịp rồi. Đương
nhiên, nếu lúc này cùng hắn phối hợp là Sử Lai Khắc thất quái thì kết
quả đã khác. Đáng tiếc là, mẫn hệ đến tinh khiết như Bạch Trầm Hương rất khó giúp được hắn.
Bạch sắc thân ảnh ở không trung bị một chuỗi tàn
ảnh rất nhỏ bám theo. Chỉ thấy bạch trầm hương thân hình xoay ngược, sau lưng hai cánh ép lại bên người, chỉ hơi mở một chút, mang theo tốc độ
không gì sánh kịp hướng cái ao phía dưới lao xuống.
"Hương Hương muốn làm gì?" Đái Mộc Bạch kinh hãi nói. Mọi người cũng không cầm được đều khẩn
trương đứng lên. Bọn họ biết rõ tình thế của Bạch Trầm Hương. Ma hồn
tiễn vũ kia chỉ cần một đạo bắn lên người nàng cũng đủ khiến nàng bị
thương nặng.
Nhưng trên không trung Bạch Trầm Hương đã bày ra cho họ
xem toàn bộ năng lực của mình. Trên người đệ tam hồn hoàn lóe sáng. Thân thể linh hoạt khẽ động trên không trung cấp tốc hướng xuống phía, chui
ngay vào giữa trận mưa tên, xuyên qua khe hở, lao thẳng tới mặt nước.
Mã Hồng Tuấn nhìn cảnh Bạch Trầm Hương lao mình bay xuống mà hoảng sợ, tim muốn rớt ra ngoài. Nhưng đối mặt với đại lượng ma hồn tiễn vũ như vậy
không cho phép hắn nghĩ nhiều. Hai cánh Phượng hoàng triển khai, phối
hợp Dục Hỏa phượng hoàng song trọng tăng phúc, đối mặt với công kích của đối thủ. Đồng thời, hắn bắt đầu không tiếc hao phí hồn lực đích chuẩn
bị sử dụng đệ ngũ hồn kỹ của mình, phượng hoàng lưu tinh vũ.
Bạch
Trầm Hương lẩn tránh công kích trên không trung động tác cực kỳ đẹp, tựa như cơn lốc không ngừng xoay quanh một trục mầu trắng, không ngừng hất
bay từng đạo ma hồn tiễn vũ. Bất luận công kích này mạnh cỡ nào, nếu
không tiếp xúc được thân thể Bạch Trầm Hương thì cũng không tác dụng. Cơ hồ trong nháy mắt công phu, Bạch trầm hương cũng đã mau chóng tiếp cận
mặt nước. Sử Lai Khắc thất quái biết rõ Bạch Trầm Hương không hề có lực
công kích, nhưng huynh đệ Hải Phách lại không biết điều đó. Thực lực của Mã Hồng Tuấn đã làm cho hai huynh đệ này giật mình, tuy rằng bạch trầm
hương chỉ có bốn hồn hoàn, nhưng lại là tổ hợp hồn hoàn tối hoàn mỹ. Từ
lúc bắt đầu đến bây giờ đây là lần đầu tiên nàng ra tay, hơn nữa xem bộ
dáng của nàng có thế như lôi đình vạn quân.
Hai huynh đệ giật mình
lập tức liền có phản ứng. Ma hồn tiễn vũ đang cấp tốc bắn về phía Mã
Hồng Tuấn liền nhanh chóng co rút phạm vi công kích lại. Tập trung vào
vị trí Bạch Trầm Hương hạ xuống. Ý đồ ngắm bắn nàng trước khi nàng tới
được mặt nước.
Nhưng tốc độ công kích của bọn họ cùng với tốc độ hành động của Bạch Trầm Hương vẫn có một sự chênh lệch nhất định. Huống chi
Bạch Trầm Hương căn bản là không nghĩ tới chuyện công kích. Mắt thấy
mình sắp tới mặt nước, nàng khinh thân mềm mại vừa xoay chuyển, sau lưng hai cánh chợt bung, thân thể đang hướng xuống phía dưới chợt biến
chuyển, ngay khi cách mặt nước không đến ba thước thì quay đầu, vẽ nên
một đường cong tuyệt đẹp phóng thẳng lên tận trời.
Đột ngột thay đổi
phương hướng khiến cho sức gió để lại trên mặt nước một đường sóng gợn
thật lớn, mà ma hồn tiễn vũ hướng nàng côn kích tất thảy cũng tự nhiên
rơi vào khoảng không.
Mã Hồng Tuấn dựa vào thân thể ngạnh kháng ma
hồn tiễn vũ công kích vốn áp lực thật lớn. Nhưng Bạch Trầm Hương một
tiến một lui lại thu hút phần lớn sự chú ý của Hải Phách huynh đệ, làm
cho công kích lên người hắn giảm rất nhiều. Hắn bằng vào Phượng Dực
Thiên Tường cùng Dục Hỏa Phượng Hoàng lao thẳng xuống bên dưới. Cũng
đúng lúc đó đệ ngũ hồn kỹ của hắn, Phượng Hoàng lưu tinh vũ cũng hoàn
thành.
Sí nhiệt hỏa diễm nồng đậm ở giữa không trung ngưng kết, hóa
thành một đám hỏa vân lớn. Mà Mã Hồng Tuấn chính là hạch tâm của phíên
hỏa vân này. Hải phách huynh đệ hai người bức lui Bạch Trầm Hương, nhưng hồn kỹ ma hồn tiễn vũ đã bị tiêu hao không kém. Cũng liền lúc đó ở phía sau, bọn họ cảm nhận được không trung xuất hiện áp lực cực lớn.
Nhìn thấy Mã Hồng Tuấn trên người thấp thoáng hắc quang của đệ ngũ hồn hoàn, huynh đệ hai người trong lòng đồng thời trầm xuống. Vạn năm hồn kỹ cùng ngàn năm hồn kỹ chênh lệch như thế nào chẳng lẽ bọn họ không biết.
Huynh đệ hai người trong mắt toát ra một tia dứt khoát, bốn tay cùng
nắm, trên người đệ ngũ hồn hoàn lại sáng lên.
Phượng Hoàng Hỏa Diễm
Lưu Tinh bắt đầu xuất hiện. Mỗi một khỏa lưu tinh đều có kích thước lớn
nhỏ khác nhau, mang theo vĩ diễm huyễn lệ, thẳng đến giữa ao mà ném tới.
Cùng lúc đó, Hải Phách huynh đệ lại thể hiện ưu thế trong nước của mình.
Bằng vào nước ở đấu hồn trì, đệ ngũ hồn kỹ của hai người kia tiêu hao sẽ ít hơn nhiều so với mã hồng tuấn, nên hiện tại họ lại phát động công
kích, Ma hồn tiễn vũ một lần nữa bay lên không.
Nhưng lúc này cùng
vừa rồi hoàn toàn bất đồng. Mã Hồng Tuấn không bao giờ bị động chịu đánh lần nữa. Hắn sử dụng Phượng Hoàng lưu tinh vũ đúng thời điểm, toàn thân hồn lực đều đã thông qua hai đại phụ trợ kỹ năng của bản thân rót vào
trong đó. Với hắn mà nói, một kích này không thành công tất bỏ mạng.
Phượng Hoàng chính là bách điểu chi vương, Phượng Hoàng Hỏa Diễm lại là cực
hạn trong các loại lửa. Hai gã hải hồn sư tuy dựa vào việc thủy có thể
khắc hỏa, nhưng thủy của bọn họ so với Phượng Hoàng Hỏa Diễm lại có cấp
độ và phẩm chất kém hơn nhiều lắm.
Một khối hỏa diễm lưu tinh hạ
xuống, thường thường phải dùng tới mười đạo ma hồn tiễn vũ mới có thể
chế trụ được, mà vô số hỏa diễm lưu tinh cũng đã phá không lao xuống.
Lấy hồn lực hiện tại của Mã Hồng Tuấn mà còn không đủ để hoàn toàn khống chế hồn kỹ này, bởi vậy cũng có Phượng Hoàng Hỏa Diễm lưu tinh rơi vào
trong nước ao. Ngoạn mục chính là khi khối hỏa diễm lưu tinh đầu tiên
rơi vào trong nước, người xem mới chính thức biết được Tà Hỏa Phượng
Hoàng Mã Hồng Tuấn sử dụng đệ ngũ hồn kỹ này đáng sợ đến nhường nào.
Chỉ cần một khỏa hỏa diễm lưu tinh rơi vào nước, liền bị lượng lớn hơi nước bao bọc. Hỏa diễm lưu tinh trong nước kịch liệt xoay tròn , sau đó chợt bùng nổ, bắn tung lên một cột nước thật lớn. Cũng chỉ cần một khỏa hỏa
diễm lưu tinh này liền ước chừng làm cho nước tại trong ao giảm xuống
hơn nửa thước. Nước với tốc độ cực kỳ khủng bố bắn tứ tán.
Hai gã năm mươi tám cấp hải hồn sư liên thủ phóng thích ma hồn tiễn vũ như trước
nhưng không đủ để ngăn cản uy lực của phượng hoàng lưu tinh vũ. Mắt thấy vô số thủy tiễn bắn vào trong đám hỏa diễm lưu tinh cũng chỉ có thể tạm hoãn chúng rơi xuống, mà hồng quang hỏa diễm khổng lồ kia lại đang
không ngừng áp xuống. Không ai hoài nghi, khi hỏa diễm lưu tinh hoàn
toàn rơi vào trong ao cũng là chính là lúc có kết quả.
Giờ này khắc
này, người xem mới hiểu được, Mã hồng tuấn lúc mới bắt đầu có khiêu
khích cũng không phải tự đại, mà là chân chính có thực lực.
Hải Phách huynh đệ hai người sắc mặt trở nên càng ngày càng khó coi , áp lực cực
lớn làm bọn hắn không thở nổi. Trước sau những khỏa hỏa diễm lưu tinh
rơi vào nước ao bên trong, đã làm cho nhiệt độ trong ao cượt qua nhiệt
độ cơ thể họ. Tại đây đi xuống, bọn họ căn bản không thể trở lại trong
nước kiên trì đi xuống. Càng không cần phải nói là đang phải chính diện
ngăn cản cả trăm khỏa cự đại hỏa cầu."Đến đây đi." Hải bạch gầm nhẹ một tiếng.
Hải phách huynh đệ đồng thời thở sâu. Ngay sau đó, huynh đệ hai người đã mở rộng hai cánh tay, cùng nhau ôm chằm lấy đối phương. Lam quang mãnh
liệt chợt theo bọn họ trên người bộc phát ra. Một cỗ khí tức vô cùng
cường thế phóng lên cao. Nước ao đều tựa như khi bọn họ thi triển kỹ
năng kinh đào hãi lãng, quay cuồng bắn lên. Lam quang mãnh liệt nháy mắt đã đem nước ao bên trong toàn bộ nhuộm đẫm.
Phốc ----, lại một khỏa
hỏa diễm lưu tinh lao vào nước, nhưng lúc này đây hỏa diễm lưu tinh kia
vừa mới vào nước đã bị cực kình thủy thế dập nát.
Đang ở giữa không
trung, hiệu quả của Dục Hỏa phượng hoàng của Mã Hồng Tuấn đã muốn tiêu
thất. Hắn không còn đủ hồn lực để duy trì đệ nhị hồn kỹ của mình nữa.
Quang mang từ hai cánh Phượng hoàng cũng đã muốn ảm đạm đi rất nhiều,
chỉ là miễn cưỡng chống đỡ thân thể hắn phiêu phù ở giữa không trung mà
thôi.
Lúc này, mập mạp trừng lớn hai mắt nhìn tình cảnh trong nước.
Trong lúc đó Hải Phách huynh đệ ôm nhau một chỗ, cự đại lam quang nuốt
trọn lấy thân thể bọn họ. Ngay sau đó, một cỗ lam sắc quang trụ vô cùng
cường hãn phóng lên cao. Cũng không phải đánh úp về phía Mã Hồng Tuấn,
mà chỉ là bắn lên trời. Nhưng là, trong đó lại mang đến khí tức khủng bố khiến Mã Hồng Tuấn phải kinh hãi.
Không phải xui xẻo như vậy chứ? Mã Hồng Tuấn trong lòng âm thầm cười khổ. Vốn chỉ là vì khoe khoang một
chút, vậy mà lại gặp phải cái thứ biến thái này. Lấy Bằng vào kinh
nghiệm đối địch của hắn lại lẽ nào nhìn không ra đây là kỹ năng khó thấy nhất và cũng là uy lực lớn nhất trong giới hồn sư, chẳng lẽ đây thật sự là võ hồn dung hợp kỹ sao? Một đối hai, hắn không sợ. Nhưng ở đây hai
người lại biến thành võ hồn dung hợp kỹ. Điều này không phải chỉ là thêm một trở ngại, mà là tăng thêm theo cấp số nhân. Đối mặt đối thủ như
vậy, mập mạp đừng nói thắng lợi, tự bảo vệ được mình mới là vấn đề.
Nước trong ao cứ như được lam quang dẫn dắt, đương khi cự đại lam quang bắn
thẳng lên trời. Khí thế khổng lồ khiến Bạch Trầm Hương một lần nữa thăng nhập không trung căn bản không thể tới gần. Khí tức khủng bố áp bách
khiến nàng chỉ có thể tiếp tục bay cao. Mà từng đạo dòng nước chảy vào
khiến cho lam sắc quang trụ bắt đầu rồi kịch liệt xoay tròn. Một lát
sau, liền hình thành một tồn tại vô cùng khủng bố.
Đây đúng là võ hồn dung hợp kỹ của Hải Phách huynh đệ: Vòi rồng nước.
Bày ra trước mặt Mã Hồng Tuấn, giống như là một cái lốc xoáy cực lớn trên
mặt đất. Nước ao đã hoàn toàn bị tranh thủ. Dùng chân suy nghĩ hắn cũng
hiểu được, hai huynh đệ này thi triển võ hồn dung hợp kỹ thì ít nhất
cũng là tương đương với bảy mươi cấp hồn kỹ. Vẫn là võ hồn chân thân cái loại này.
"Mập mạp." Bạch Trầm Hương ở không trung quát to
một tiếng. Tuy rằng nàng cũng không nói gì, nhưng bất luận là Mã Hồng
Tuấn hay là Sử Lai Khắc thất quái. Đều hiểu được ý tứ của nàng. Đây chỉ
là một trường đấu hồn mà thôi.
Nhưng Mã Hồng Tuấn không hề để ý đến
Bạch Trầm Hương, ánh mắt hắn ngưng trọng mà trầm ổn, thở sâu. Sau lưng
hai cánh phượng hoàng đột nhiên duỗi thân mở ra, Ngay sau đó, cả người
hắn ở không trung nháy mắt xoay quanh một vòng, mượn uy thế phượng hoàng song dực, không chút nào keo kiệt hồn lực phát động Phương Hoàng Lưu
Tinh Vũ hướng tới cự đại lốc xoáy mà oanh tạc.
Kỳ thật, không cần hắn thao túng, tự thân cự đại vòi rồng nước đã có lực hút rất mạnh.
Tiếng gầm rú không ngừng trên vòi rồng nước vang lên. Mỗi một khỏa hỏa diễm
lưu tinh đều gây nổ mạnh. Chỉ có điều sau mỗi một lần nổ mạnh thì tất cả bọt nước ngay lập tức lại bị thủy long quyển một lần nữa hấp thụ trở
về. Cự đại lam sắc thủy long quyển chậm rãi nhưng có chứa áp lực khổng
lồ hướng Mã Hồng Tuấn mà đến.
Hai cánh phượng hoàng của Mã Hồng Tuấn
không chống đỡ được thân thể hắn, nhưng hắn vẫn giơ cánh tay phải lên,
quang mang hồng sắc mãnh liệt nháy mắt xuất hiện trong ống tay áo hắn,
hắn không hề từ bỏ, đoạn quát một tiếng, hữu quyền ngang nhiên chém ra.
Một quyền này, cũng không phải nhắm hướng thủy long quyển đánh tới, mà là phát động đệ ngũ hồn kỹ hình thành đám hỏa vân.
Ầm ầm nổ tung. Toàn bộ đám hỏa vân chợt bạo liệt. Vô số hỏa diễm lưu tinh
không tuân theo quy tắc nào từ trên trời giáng xuống, toàn diện đánh về
phía thủy long quyển.
Mà sau khi mập mạp oanh ra một quyền này, thì mặt như giấy vàng thẳng tắp rơi xuống.
Bạch trầm hương lúc này đã bất chấp cự đại áp lực khiến mình cảm thấy cực kỳ khó chịu, tận lực bẻ ngoặt quỹ đạo bay thành một đường cong ngoạn mục
trên đấu hồn trì, nhắm đến thân thể Mã Hồng Tuấn. Tới tận lúc hắn sắp
rơi xuống đất, mới miễn cưỡng tiếp được.
Phải biết rằng, hiện tại đấu hồn trì hiện không còn giọt nước . Nếu thật sự ngã xuống, mập mạp không chết chắc cũng tàn phế.
Bạch trầm hương tuy rằng công phòng không được, nhưng dù sao cũng là một hồn sư cấp bậc hồn tông, tố chất thân thể vẫn tương đương vượt qua thử
thách. Bằng vào năng lực phi hành cực mạnh, nàng mới miễn cưỡng có thể
mang được tên mập mạp vốn nặng cực kỳ này. Nhưng nàng cũng vô pháp mang
theo mập mạp bay lên, hai người trực tiếp dừng ở đáy ao.
Đúng lúc
này, vô số khỏa hỏa diễm lưu tinh cũng đã cùng thủy long quyển kịch liệt va chạm cùng một chỗ. Vô số tiếng nổ cùng bọt nước bắn tung ra tứ phía, tình hình lúc này nhất thời lâm vào tình trạng cực kỳ nóng bỏng.
Khán giả đã muốn điên cuồng, nhưng quỷ dị chính là bọn họ lúc này căn bản hò hét không ra, toàn bộ tinh lực đều dừng ở cú va chạm cuối cùng kia. Hôm nay trận này hai đối thủ đã mang cho bọn họ kinh hỉ cực lớn. Bọn họ
chưa bao giờ gặp qua cảnh tượng hồn kỹ va chạm trên diện rộng như thế.
Cùng với tiếng gầm rú, hồng sắc dần dần bị lam sắc cắn nuốt. Tuy rằng một
kích cuối cùng kia của mập mạp xuất phát từ bạo liệt hỏa diễm trên cánh
tay của hắn, nhưng hắn đối mặt dù sao cũng là hai gã hải hồn sư đang
dùng võ hồn dung hợp kỹ.
Cự đại lốc xoáy tiêu giảm đi một nửa. Đó là
bởi vì nước đã bị hỏa diễm lưu tinh làm cho bốc hơi rồi. Nhưng vẫn còn
lại một cự đại thủy long quyển vẫn như trước đến mấy chục thước cao, có
chút vặn vẹo xoay quanh.
"Huynh thế nào?" Bạch trầm hương lo
lắng giúp đỡ mập mạp. Mập mạp quả thật sắc mặt rất dọa người, hồn lực
cạn kiệt làm khuôn mặt béo căng hoàn toàn biến thành màu trắng xanh,
trên người thịt béo còn đang không ngừng run rẩy.
Bất quá, cho dù là
đã biến thành như vậy, nhưng mập mạp vẫn như trước không quên nhân cơ
hội này hướng lồng ngực Bạch Trầm Hương nhích lại gần. Viên thịt béo kia trên mặt toát ra một tia quỷ dị tươi cười, miễn cưỡng nói: "Không cần sùng bái ca, ca chính là truyền thuyết. Phá."
Giống như là muốn nghiệm chứng lời nói của mập mạp, trên cao mấy chục thước
thủy long quyển ầm ầm phá, hóa thành vô số bọt nước từ trên trời giáng
xuống. Sóng nước trong gió lốc cũng bắn ra tứ phía, chẳng những rơi vào
ao, mà cơ hồ còn bắn đến từng ngóc ngách trên đấu hồn tràng.
Trong
lúc nhất thời, tiếng kinh hô của người xem vang ầm lên, bọn họ miễn phí
hưởng thụ một lần tắm nước ấm. Đúng vậy, chính là tắm nước ấm. Bất quá
nước ấm ít nhất cũng vượt qua sáu mươi độ. Mà đó là do cột nước trong
quá trình bắn ra đã hạ nhiệt không biết bao nhiêu rồi. Có thể thấy
Phượng hoàng lưu tinh đối với thủy ôn có ảnh hưởng lớn bao nhiêu.
Hải Phách huynh đệ hoàn toàn bị đánh ngã vào trong đấu hồn trì. Võ hồn phụ
thể của huynh đệ hai người đã biến mất, hôn mê ngay trong ao, sắc mặt
đều là một màu lửa đỏ. May mắn là trước khi thủy long quyển nổ tung họ
đã kịp lao vào ao trước một bước. Tuy rằng nước ao chỉ còn một thước
chiều sâu nhưng cũng có tác dụng như một cái đệm. Nhờ vậy mới không làm
cho huynh đệ hai người đứt gân gãy xương.
Bạch Trầm Hương hoàn toàn
bị nước nóng đẩy xuống nhưng nàng cũng sẽ không bơi. Ngay thời điểm cột
nước rơi xuống, lòng của nàng đã cực kỳ khẩn trương. Xét về tốc độ nếu
nàng muốn tự bảo vệ mình thì hoàn toàn có thể bay ra khỏi. Chỉ là vì
mang theo Mã Hồng Tuấn nên không có khả năng làm được điều đó.
Nàng
bỏ đi sao? Không. Nàng liền giúp đỡ Mã Hồng Tuấn đứng trong ao, tuy rằng trên mặt thần sắc có chút sợ hãi, nhưng vẫn như trước vững vàng đứng
bên người mập mạp giúp đỡ, đột nhiên nhắm mắt, rúc đầu nơi hõm vào trên
vai mập mạp, đón lấy cột nước rơi xuống.
Nước ấm có khả năng hồi sức
khiến mập mạp thư thái rất nhiều, nước sâu đúng một thước, vừa vặn ngang ngực Bạch Trầm Hương, không có khả năng lên cao nữa. Nước có nhiệt độ
không cao nhưng bạch trầm hương lại phát hiện, chính mình tựa vào người
mập mạp, chung quanh nhiệt độ tựa hồ đều bị hắn hút đi. Dường như, chính mình bị ảnh hưởng cũng không lớn. Chỉ có điều, lúc này quần áo trên
người hai người đích đã hoàn toàn ướt nhẹp, còn kề sát một chỗ như vậy,
không ám muội cũng thành ám muội. Đương nhiên, hiện tại bạch trầm hương
căn bản là không nghĩ tới chuyện đó. Đối nàng mà nói, trước mắt tình
cảnh giống như thay đổi của nhân sinh vậy, biến hóa quả thật quá nhanh.
Mập mạp cười ha ha, tuy rằng sắc mặt khó coi, nhưng ngâm trong nước ấm tinh thần rõ ràng khôi phục vài phần. Mà Hải Phách huynh đệ đằng kia sớm đã
lâm vào hôn mê. Trận đấu hồn này mang theo bao nhiêu hương vị kịch tính
nay đã kết thúc.
Người chủ trì đã bị ướt sũng, nhưng hắn lại như
trước không thay đổi dáng vẻ ngốc trệ, khóe miệng không ngừng mấp máy.
Hải P.. huynh đệ vậy mà lại thua ư? Hắn chính là biết rõ hải phách huynh đệ có được võ hồn dung hợp kỹ. Bằng không cũng sẽ không duy trì được
đến tận đây. Mà võ hồn dung hợp kỹ bọn họ cũng đã sử dụng, rõ ràng hoàn
toàn chiếm thượng phong. Tại sao lại có thể thua như thế?
Đừng nói
hắn không rõ, cho dù là ở bên trong khách quý sảnh, Sử Lai Khắc thất
quái đối với mập mạp vô cùng quen thuộc cũng không rõ đây là chuyện gì.
Mọi người hai mặt nhìn nhau. Đái Mộc Bạch nhịn không được hỏi Đường Tam : "Hắn là như thế nào có thể thắng được? Không phải là nhờ vận khí chứ?".
Đường Tam lúc này cũng trừng lớn hai mắt, tuy rằng hắn luôn luôn bày mưu tính kế, nhưng cũng có điểm không rõ ràng."Ta tuy rằng không biết mập mạp làm như thế nào được vậy. Nhưng ta có thể
khẳng định, lần này không phải là vận khí. Có thể nhìn thấy sắc mặt hải
phách huynh đệ kia. Sắc mặt lửa đỏ, rõ ràng là hỏa kình nhập thể làm tổn thương kinh mạch. Nếu chậm chữa trị còn có thể lưu lại di chứng. Nhất
là bọn họ lại là hải hồn sư, đối với hỏa thuộc tính lại càng bị thương
tổn lớn hơn nữa. Chỉ là, mập mạp làm như thế nào để phá võ hồn dung hợp
kỹ của bọn họ chứ? Đi thôi. Chúng ta đi xem xem."
"Người chủ trì, người chủ trì đâu?" Mã hồng tuấn hô hai tiếng, mặc dù có điểm không đủ khí lực, nhưng hắn
vẫn đích thực hưng phấn. Không chỉ là bởi vì trận chiến đấu này mà hưng
phấn, mà còn vì trong lòng ngực kia một thân thể mềm mại gây cho hắn
đích hưng phấn. Bạch trầm hương chim nhỏ nép người tựa vào trong lòng
ngực mập mạp. Quần áo toàn bộ lại ướt nhẹp. Ôm nàng cảm giác quá mỹ diệu . Nhất là hơi nước bốc hơi lên, từ tóc Bạch Trầm Hương tản mát ra một
cỗ thản nhiên hương khí, khiến mập mạp mê say không thôi.
Người chủ trì thật vất vả mới phản ứng trở lại. Vội vàng rất nhanh theo bờ biển chạy đến bên này, hỏi dò: "Hồn vương đại nhân, ngài có chuyện gì?".
Mã hồng tuấn tức giận đích nói: "Coi vẻ mặt ngươi kìa. Tuyên bố kết quả trận đấu đi chứ! Bọn họ đều hôn mê. Là chúng ta thắng. Đúng vậy không."
"Đúng. Đúng." Người chủ trì lúc này mới tỉnh ngộ, vội vàng thông qua khuếch đại âm thanh hồn đạo khí trong tay cao giọng tuyên bố, "Trận đấu chấm dứt, phượng hương tổ hợp thắng lợi."
Mã hồng tuấn nói: "Mau lấy sợi dây thừng, cùng với vài người nữa, kéo ta đi lên." Đừng nói là bay, hiện tại cho dù bắt hắn hiện ra võ hồn cũng còn không có khả năng.
Đương khi mập mạp được bảy tám gã nhân viên công tác ba chân bốn cẳng khênh
lên, bộ dáng cực kỳ chật vật, tất thảy đều có chút đứng không vững. Trên khán đài khán giả toàn bộ đều đứng lên, nhiệt liệt vỗ tay hoan hô. Mọi
người chính là sùng bái cường giả. Tài năng của Mã Hồng Tuấn ở trong
thủy trì có thể đấu hồn chiến thắng hai gã cùng cấp bậc hải hồn sư đủ để cho bọn họ tôn kính.
Bạch Trầm Hương lúc này cũng đã tỉnh táo lại,
nhìn thấy bộ dạng mập mạp hai tay chống nạnh đắc ý dào dạt không khỏi có chút buồn cười. Lúc trước mập mạp ngã vào trong lồng ngực nàng, hướng
nàng nói câu nói kia, bây giờ lại hiện lên trong đầu nàng.
. . . . . . Không cần sùng bái ca. Ca chính là truyền thuyết. . . . . .
Tên mập mạp này da mặt thật là dày a! Bất quá, hắn vẫn là thắng. Bạch Trầm
Hương lấy ra một chiếc áo khoác từ trong hồn đạo khí ra mặc lên người
mình, che đậy những đường cong tuyệt mỹ. May là trên mặt nàng còn mang
theo mặt nạ, không có lộ ra dung mạo. Nếu không khán giả chắc chắn càng
thêm điên cuồng.
Đứng phía sau Mã Hồng Tuấn. Bạch Trầm Hương đột
nhiên phát hiện, trước mặt mình cái thân thể mập mạp như tường thành này tựa hồ thật sự có thể che chở hết thảy mưa gió cho mình.
Lúc này,
Hải Phách huynh đệ cũng đã được nâng lên. Hai huynh đệ vẫn như trước hôn mê bất tỉnh. Trong khi đưa bọn họ lên nhân viên công tác phát hiện,
thân thể bọn họ thật đáng sợ, liền cùng người chủ trì trao đổi vài câu.
Người chủ trì vội vàng chạy đến bên Mã Hồng Tuấn đang đắc ý hướng khán
giả phất tay thăm hỏi, nói khẽ với hắn: " hồn vương đại nhân Tôn
kính. Hải phách huynh đệ hôn mê bất tỉnh. Nhân viên chữa trị của chúng
tôi thật sự thúc thủ vô sách, không biết ngài. . . . . ."
Mập mạp sửng sốt một chút, lập tức giật mình nói, "Không có việc gì, để ta xem qua bọn họ một chút. Hương hương, ngươi đỡ ta qua đó đi."
"Ân." Bạch trầm hương đáp ứng một tiếng, nhu thuận giúp đỡ Mã Hồng Tuấn đi
qua bên đó. Lúc này mập mạp, tuy rằng thân thể suy yếu, nhưng trêm tinh
thần cũng cực kỳ hưng phấn, nhất là cảm giác được Bạch Trầm Hương ôm
cánh tay, thật sự là thích thú.
Đến gần Hải Phách huynh đệ hai người, Mã Hồng Tuấn cũng không nhiều xem, trực tiếp dùng tay phải xoa bóp vài
cái trên ngực huynh đệ hai người. Nói cũng kỳ quái, trị liệu hòn sư của
đấu hồn tràng cũng thúc thủ vô sách, vậy mà Mã Hồng Tuấn chỉ cần xoa bóp vài cái nhiệt độ nóng rực trên thân hai người nhanh chóng tiêu thất.
Nhiệt độ cơ thể Hải Phách huynh đệ rất nhanh khôi phục lại như bình
thường.
Khi Mã Hồng Tuấn một lần nữa đứng thẳng dậy thì hai huynh đệ đã có thể miễn cưỡng mở mắt.
Mã hồng tuấn hướng bọn họ cười hắc hắc, nói: "Ngượng ngùng cùng nhị vị. Vừa rồi chỉ là may mắn. Chân chính luận thực lực, ta không bằng các ngươi. Hương hương, chúng ta đi thôi."
Hải Bạch
cùng Hải Quỷ huynh đệ hai người nhìn thấy mã hồng tuấn dần dần đi xa,
trong lòng đều thoáng thở dài một tiếng, bọn họ cũng không phải là loại
có thói quen đổ tại lý do khách quan. Thua chính là thua. Hơn nữa, thực
lực hai người mình thật sự mạnh hơn tên mập mạp kia sao? Nếu không có võ hồn dung hợp kỹ, nếu không phải ở trong đấu hồn trì, bọn họ làm sao có
cơ hội. Trận đấu hồn này, từ đầu tới cuối Bạch Trầm Hương chỉ là con mồi hấp dẫn sự chú ý của họ mà thôi, căn bản là không tham gia chiến đấu.
Cả hai huynh đệ đều hiểu được, chính mình thua cũng không oan uổng.
Khi mập mạp đi vào trong tuyển thủ thông đạo, thất quái những người khác đã ở chỗ này chờ đợi bọn hắn . Áo Tư Tạp tiếp lấy mập mạp trên tay Bạch
Trầm Hương. Mã Hồng Tuấn mặc dù có điểm luyến tiếc nhưng Trầm Hương
chống đỡ thân thể hắn quả thật là có chút khó khăn, không thể không
chuyển qua vai Áo Tư Tạp.
Áo Tư Tạp ha ha cười, nói: "Đi nào mập mạp, dù bộ dạng thế nào thì ngươi cũng vẫn là thắng mà."
Mã hồng tuấn đắc ý nói: "Không cần sùng bái ca. Ca chính là truyền thuyết."
Trữ Vinh Vinh hì hì cười, nói: "Ca, ta sùng bái ngươi lắm. Sùng bái cái mặt ngươi a."
Mọi người nhất thời cười ầm lên.
Áo Tư Tạp cho vào miệng mập mạp mấy cây khôi phục đại hương tràng, giúp
hắn khôi phục thể lực cùng hồn lực. Không hề lưu lại lâu, bọn họ rất
nhanh ra khỏi Hãi Hãn đại đấu hồn tràng. Vì sợ bị võ hồn điện chú ý chú ý đến tồn tại của mình, cũng không thể không cẩn thận một chút.
Đấu
giá hội ngay bên cạnh đại đấu hồn tràng, hoặc là nói, hai thứ vốn là một mà. Tiêu phí mười kim hồn tệ mua thẻ bài. Hơn nữa còn đặt một trăm kim
hồn tệ làm bảo đảm. Đoàn người lúc này mới tiến vào phòng đấu giá bên
trong.
Áo Tư Tạp cùng mập mạp trước đi phòng vệ sinh để thay đổi y phục mát mẻ hơn, bạch trầm hương cũng đi thay đồ.
Bọn họ tiến sân ngay thời điểm đấu giá hội đã sắp bắt đầu. Bên trong tối
như mực. Chỉ có thẻ bài trong tay bọn họ lập lòe ảnh huỳnh quang. Để
thuận tiện khi chớp lấy thời điểm tiến hành đấu giá.
Mọi người cuối
cùng một loạt ngồi xuống. Mã Hồng Tuấn mông ngồi lên ghế dựa, cả người
nhẹ nhàng thở ra. Hắn đúng là mệt mỏi không ít. Cảm giác hồn lực cạn
kiệt không dễ chịu chút nào.
Đường Tam cố ý ngồi gần bên Mã Hồng
Tuấn, lúc này phòng đấu giá đang cho đấu giá cái thứ đồ linh tinh lỗi
thời gì đó, Sử Lai Khắc thất quái tự nhiên không có gì hứng thú. Đường
Tam nâng lên một bàn tay đặt lên bụng mập mạp đích bụng thượng. Đem
huyền thiên công nội lực chậm rãi đưa vào cơ thể hắn.
Có nội lực đạo
môn chính tông duy trì, mập mạp nhất thời cảm giác được trong bụng một
trận ấm dào dạt, hơn nữa lúc trước ăn mấy cái khôi phục đại hương tràng, thống khổ vì cạn kiệt dần dần biến mất. Thân thể cũng thoải mái hơn.
Đường Tam thông qua truyền âm nhập mật nói với Mã Hồng Tuấn, "Hôm nay một trận chiến này, ngươi rất đắc ý sao?"
Mã hồng tuấn sửng sốt một chút, hắn nghe ra được Đường Tam trong thanh âm
mang theo vài phần nghiêm khắc. Hồi tưởng biểu hiện của chính mình trong trận chiến, hắn không khỏi có chút ngượng ngùng nói không ra lời.
Đường Tam thản nhiên nói: "Nếu đây là sinh tử đấu, ngươi đã chết rồi. Lão Tứ. Võ hồn của ngươi vốn là
công phòng nhất thể, sức bật cường đại. Nhưng đồng dạng, mỗi một hồn kỹ
đều cần tiêu hao một lượng lớn hồn lực. Khi chiến đấu, một chút tiêu hao vô ích đều có thể khiến người thất bại. Thất bại đại biểu cho cái gì?
Đó là tiếp cận với cái chết. Tâm lý ngươi muốn biểu hiện ở trước mặt
Hương Hương ta có thể lý giải nhưng không được có lần tiếp theo. Ta
không muốn thay ngươi nhặt xác đâu."
Nghe Đường Tam nói xong, Mã Hồng Tuấn vội vàng thấp giọng nói: "Tam ca, đệ sai rồi. Đệ không ngờ địch nhân mạnh như vậy. Bây giờ nghĩ lại
mới thấy sợ. Đối mặt với địch nhân còn chưa rõ mà lại khinh suất là tối
kỵ. Ta hiểu được. Về sau sẽ không tái phạm nữa."
Trong Sử Lai
Khắc thất quái, ngay cả Đái Mộc Bạch đối Đường Tam ít nhiều cũng còn có
tâm lý kính sợ. Tuy rằng hắn bài danh đệ tam, nhưng bất luận là thực
lực, tác dụng trong cả đội, hay cả việc hắn vô tư trợ giúp đối với đồng
đội đều chiếm được lòng tin của mọi người. Có thể nói, hiện tại hắn
không chỉ là linh hồn của Sử Lai Khắc thất quái mà còn chân chính là
người đứng đầu nữa. Mã Hồng Tuấn đương nhiên biết Đường Tam là muốn tốt
cho mình, hơn nữa, hắn âm thầm xuống dưới sau, lén nói với một mình mình chính là đã cấp cho mình mặt mũi rồi.
Hơn nữa, hắn càng biết, tới
thời điểm cần ra tay Đường Tam luôn kêu hắn, hoặc là cho hắn xuất chiến, tất cả đều không phải là vì thực lực của hắn, mà đó là chiếu cố cho
hắn. Hắn hiện tại chỉ mới năm mươi chín cấp, là kẻ cần tăng thực lực lên nhất trong cả bọn. Mà không ngừng đối mặt với chiến đấu, hiển nhiên đối với việc hắn đột phá bình cảnh có lợi ích rất lớn. Mã Hồng Tuấn tuy
rằng bề ngoài luôn cười ha hả, nhưng thực tế hắn cũng rất thông minh,
làm thế nào không rõ dụng tâm của Đường Tam cơ chứ. Ngoài miệng tuy rằng không nói, nhưng Đường Tam đối tốt với hắn, hắn chưa bao giờ quên. Lúc
trước, nếu Đường Tam không cho hắn Kê Quan Phượng Hoàng quỳ thì bây giờ
hắn có lẽ còn phải đang vật lộn chống cự với tà hỏa.
Đường Tam thu hồi bàn tay đặt trên bụng Mã Hồng Tuấn, vỗ vỗ chân hắn, "Ngươi hiểu được thì tốt rồi. Nói ta nghe, ngươi hôm nay làm như thế nào mà
thắng lợi vậy. Ta nhìn cũng không ra a. Cứ theo cái cách mà năng lượng
va chạm lúc đó, ngươi hẳn là không thể đánh tan cái võ hồn dung hợp kỹ
kia được."
Vừa nghe Đường Tam nói như vậy, mập mạp không khỏi có
chút đắc ý , ngay cả Đường Tam cũng không nhìn ra là hắn thắng lợi bằng
cách nào, nhiêu đó đủ làm hắn cảm thấy tự hào.
"Kỳ thật, cũng rất
đơn giản. Ta ngay thời điểm khi bắt đầu xuyên qua thủy mạc của bọn họ,
tuy rằng bởi vì triển khai hai cánh tiêu hao phần lớn hồn lực, nhưng ta
cũng lợi dụng thủy mạc cùng phượng dực thiên tường che dấu, dùng hỏa
diễm ở hồn cốt cánh tay phải, kỹ năng bạo liệt hỏa diễm đánh ra hai cỗ
hỏa kình. Trong khoảng thời gian tu luyện này, ta phát hiện ra bạo liệt
hỏa diễm có thể cùng hồn kỹ của bản thân ta có rất nhiều loại phương
pháp công kích kết hợp. Loại âm nhu hỏa kình này chính là một loại trong số đó. Tuy rằng uy lực đã suy yếu rất nhiều, nhưng lại khó lòng phòng
bị. Cho nên, Hải Phách huynh đệ kia nhiều nhất cũng chỉ cảm giác được
một trận nhiệt hỏa nhập thể, rất nhanh liền khôi phục lại. Nhưng trên
thực tế, phượng hoàng hỏa kình của ta đã rót vào trong cơ thể bọn họ.
Đợi cho bọn họ cuối cùng phát động võ hồn dung hợp kỹ, ta chỉ cần điều
động toàn diện hồn lực của bản thân đúng lúc thì hỏa kình tự nhiên sẽ
theo đó mà bộc phát ra. Ta chỉ là không ngờ được bọn họ có võ hồn dung
hợp kỹ. Bất quá, khi đó bọn họ cũng không duy trì được võ hồn dung hợp
kỹ của chính mình. Cho nên ta mới thắng. Đường Tam giật mình, "Nói
như vậy, ngươi sở dĩ triển khai hai cánh xuyên qua thủy mạc, là để thu
hút chú ý của họ, sau đó ngươi dùng ngọn lửa cánh tay phải bí mật mà
hành động ư? Ta hiểu lầm ngươi rồi."
Mã hồng tuấn có chút xấu hổ gãi gãi đầu, "Không phải lỗi ở huynh, ta cảm thấy làm như vậy rất đẹp mắt nên mới thi triển thôi. Chứ ta tính chỉ cần Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ là đã có thể định
càn khôn rồi. Hai gã hải hồn sư kia tuy thực lực không kém nhưng lại bị
võ hồn của ta hoàn toàn khắc chế. Nếu bọn hắn không có võ hồn dung hợp
kỹ thì ta thắng chắc. Đưa hai cỗ hỏa kình vào trong người bọn họ cũng
chỉ là thuận tay thôi."
Hôm nay có thể thắng trận đấu hồn này, đối với mập mạp mà nói, thật đúng là vận khí tốt. May là phòng đấu giá tối
đen nên người khác không nhìn thấy hắn hiện tại ửng đỏ cả mặt.
Đường Tam mỉm cười nói: "Vậy ngươi về sau nên thuận tay vài lần nữa đi a."
Đường Tam cùng mã hồng tuấn dùng truyền âm trao đổi, Mã Hồng Tuấn tuy rằng
không thể làm tốt được như Đường Tam, nhưng đem thanh âm kiềm chế ở phạm vi nhất định thì có thể được. Cái này làm cho Bạch Trầm Hương đang ngồi bên kia hắn tuy rằng biết mập mạp đang nói chuyện, nhưng lại nghe không được hắn nói gì cả.
Trận chiến hôm nay, Bạch Trầm Hương lần đầu tiên thấy được toàn bộ thực lực của mập mạp. Đối thủ sử dụng chính là võ hồn dung hợp kỹ đấy! Khi nàng mắt thấy thủy long quyển hình thành, đừng nói là thắng lợi, đầu tiên nghĩ đến là không biết hai ngươi mình có toàn
thân trở ra hay không. Vậy mà khi đối mặt với công kích uy thế lớn như
vậy mà mập mạp không chút nào thấy bối rối, nghênh ngang tiếp chiêu, sau đó lại đánh tan đối thủ, bất luận hắn dùng phương pháp gì, mỗi khi Bạch Trầm Hương nhìn thấy hắn khai triển song dực phượng hoàng, trong lòng
có cảm giác cực kỳ an toàn.
Đúng lúc này, trên đài bán đấu giá đã thay đổi kiện vật phẩm tiếp theo. Người chủ trì cao giọng nói: "Phía bên dưới, chúng đang bán đấu giá một vật phẩm chính là một kiện hồn đạo khí, cực kỳ thích hợp sử dụng ở khu vực ven biển, được đại hải chinh
phục giả gọi là Long Uyên Đĩnh."