Giữa năm doanh trại là một cái sân độc lập, Đường Tam mới vừa thả hành
lý của mình xuống trong viện tử, hoạt động thân thể một chút thì liền
thấy hai người kia đã đi tới.
"Trữ thúc thúc hảo, thái tử điện hạ, ngài như thế nào cũng đến đây?"
Cùng đi theo Trữ Phong Trí không phải ai khác, đúng là thái tử Thiên Đấu đế quốc, Tuyết Thanh Hà.
Tuyết Thanh Hà mặc một bộ phục sức quý tộc bình thường, trang phục cũng không có cái gì đặc biệt, cảm thấy giống như một gã quý tộc bình thường, nhất là đứng bên cạnh khí chất tao nhã của Trữ Phong Trí, như là làm nền,
không khiến người khác chú ý.
Nếu không phải Đường Tam từng gặp qua hắn, tuyệt đối sẽ không cho rằng hắn có thân phận cao quý như vậy.
Tuyết Thanh Hà vẻ mặt ôn hòa đầy ý cười: "Đường huynh đệ, nơi này ngươi không phải đã đến rồi sao, lần này may mắn cùng phụ hoàng đến xem vòng tấn cấp tái, thuận tiện đến thăm ngươi. Thế nào? Thích ứng nơi này chưa? Nếu không thoải mái, ta gọi người tới thay đổi
chỗ cho các ngươi. "
Đường Tam vội vàng lắc đầu nói: "Không cần phiền toái, nơi này được rồi. Cám ơn thái tử điện hạ quan tâm. "
Tuyết Thanh Hà nhíu mày nói :"Đường huynh đệ, ngươi không cần xưng hô ta là thái tử. Ta hơn ngươi vài tuổi, nếu ngươi không chê có thể kêu ta một tiếng Tuyết đại ca đi. Ta trực
tiếp gọi tên ngươi, như thế được chứ?"
Đối với Tuyết Thanh Hà,
Đường Tam vẫn có vài phần cảm tình, cùng đệ đệ Tuyết Băng của hắn so
sánh, hai người quả thực là một trời một vực. Tuyết Thanh Hà tuy rằng
tuổi không lớn, nhưng lòng dạ cũng rất sâu sắc. Bất luận thế nào mà nói, ở mặt ngoài hắn làm cho người ta cảm giác cũng rất thoải mái.
Chẳng
những không có nửa phần tự cao tự đại của thái tử, hơn nữa cảm thấy bình dị làm người khác dễ dàng gần gũi. Hắn tuy rằng rõ ràng có ý tứ thu hút Đường Tam, nhưng không có miễn cưỡng hắn.
"Được. Tuyết đại ca. Ta đây về sau cứ xưng hô với ngươi như vậy. Nhanh mời vào bên trong ngồi nào." Đường Tam vội vàng tiếp đón Tuyết Thanh Hà cùng Trữ Phong Trí dẫn hướng doanh trại.
Trữ Phong Trí mỉm cười lắc đầu nói: "Chúng ta sẽ không ngồi, chỉ là đến thăm thôi. Vinh Vinh đâu? Một đoạn thời
gian rồi không thấy nha đầu này, ta quả thật nhớ nó đấy. "
"Phụ thân." Thanh âm của Trữ Vinh Vinh vang lên đúng lúc. Thân ảnh xinh đẹp từ trong doanh trại chạy ra: "Sao ngươi lại tới đây?" Lập tức nhào vào trong lòng Trữ Phong Trí, thần sắc của Trữ Vinh Vinh tràn đầy hưng phấn.
Lúc này, những người khác cũng đều từ trong phòng đi ra, Tuyết Thanh Hà
khoa tay múa chân hướng Đường Tam một cái thủ thế chớ có lên tiếng,
Đường Tam lập tức hiểu ý, biết hắn không muốn bại lộ thân phận của mình, tự nhiên cũng sẽ không giới thiệu.
Phất Lan Đức, Đại sư tiến lên chào đón: "Trữ tông chủ, ngươi khỏe. "
Trữ Phong Trí cười nói: "Phất Lan Đức viện trưởng. Chúng ta đi ngang qua, nghe nói các ngươi đã tới,
liền thuận tiện đến thăm. Đồng thời còn có một cái yêu cầu quá đáng. "
"A?Trữ tông chủ mời nói." Phất Lan Đức có chút kinh ngạc nhìn vị nhân vật hết sức quan trọng
trong thất đại tông môn này, không rõ hắn có chuyện gì sẽ đến cầu mình.
Trữ Phong Trí nói: "Vinh Vinh ở quý học viện được viện trưởng cùng các vị lão sư chiếu cố, chỉ
điểm, thực lực đột nhiên tăng mạnh, so với lúc ở trong tông mạnh không
biết bao nhiêu. Xem ra, cơ chế đào tạo của Thất Bảo Ngọc Lưu Ly tông ta
vẫn là có vấn đề rất lớn. Cho nên, ta nghĩ sau khi quý học viện khai
giảng, đưa một ít đệ tử trẻ của tông môn đến Sử Lai Khắc học viện học
tập, không biết có bất tiện hay không?"
"Cái gì?" Phất Lan Đức nghĩ mình có nghe lầm hay không. Cùng Thất Bảo Ngọc Lưu Ly Tông so
sánh.Địa vị của Sử Lai Khắc học viện kém quá xa, hắn không thể ngờ tới
Trữ Phong Trí sẽ đưa ra một cái thỉnh cầu như vậy: "Trữ tông chủ, điều này có không thích hợp sao? Học viện chúng ta làm sao có thể cùng sự giáo dục của quý tông so sánh đây?"
Trữ Phong Trí cười nói: "Không có gì là không thích hợp, Vinh Vinh không phải ví dụ tốt nhất sao? Ta
có việc nói thẳng được rồi, ta đã quyết định để cho đệ tử tông môn đến
quý học viện, chủ yếu là hướng về đại sư. Năng lực dạy dỗ đệ tử của Đại
sư ta tin tưởng ở trên toàn đại lục chính là số một, tri thức của đại sư cả ta cũng phải than thở không thôi. "
Phất Lan Đức lúc này mới
giật mình, quả thật, trước kia đại sư tuy rằng nổi danh nhờ lý luận,
nhưng ở giới hồn sư thanh danh càng chủ yếu là từ Tam Vị Nhất Thể tổ hợp của Hoàng Kim Thiết Tam Giác bọn họ.
Cũng từ thể hiện tài năng của
Đường Tam, là người sáng suốt, Trữ Phong Trí tự nhiên hiểu được cái đó
và đại sư có quan hệ mật thiết. Đại sư nếu có thể dạy ra một thiên tài,
tự nhiên cũng có thể dạy ra người thứ hai, thứ ba, thậm chí nhiều hơn.
Trữ Phong Trí không hổ danh là một trong ba tông chủ của thượng tam tông (ba tông môn mạnh nhất trong bảy đại tông môn, ý là Hạo Thiên tông,
Thất Bảo Lưu Ly tông cùng với Lam Điện Bá Vương Long gia tộc – A Lá),
ánh mắt nhìn xa trông rộng khiến trong lòng Phất Lan Đức không khỏi âm
thầm tán thưởng.
Đại sư thần sắc vừa động, muốn nói cái gì, lại thấy
được ánh mắt có chút cầu khẩn của Phất Lan Đức, lời muốn nói nhất thời
nuốt trở lại. Thất Bảo Ngọc Lưu Ly tông nếu có thể cùng Sử Lai Khắc học
viện hợp tác, đối với tương lai phát triển của Sử Lai Khắc học viện có ý nghĩa rất lớn.
Có Thất Bảo Ngọc Lưu Ly tông ở sau lưng ủng hộ, Sử
Lai Khắc học viện không thể nghi ngờ lập tức sẽ tăng lên danh tiếng trên đại lục.
Đại sư tuy rằng không muốn vì tục sự (chuyện phàm tục – A
Kí) ràng buộc, nhưng lại nghĩ đến mấy năm nay Phất Lan Đức vì hắn cùng
Liễu Nhị Long mà hết thảy nỗ lực, thật sự không đành lòng cự tuyệt, chỉ
có thể cam chịu.
Trữ Phong Trí tựa hồ cũng không có nhìn ra vẻ mặt khó xử của Đại Sư, hướng Phất Lan Đức mỉm cười nói: "Công việc hợp tác cụ thể chờ sau khi giải toàn đại lục cao cấp hồn sư học
viện tinh anh đại tái chấm dứt, ta sẽ cùng viện trưởng thương lượng.
Vòng tấn cấp tái, là từng cá nhân bày ra thực lực trên vũ đài, cũng là
cơ hội rèn luyện tốt nhất cho mấy đứa nhỏ. Ở nơi này, ta trước hết cầu
chúc Sử Lai Khắc học viện có thể lấy được thành tích tốt. "
Phất lan Đức vội vàng cám ơn không thôi.
Lúc này, Tuyết Thanh Hà ở một bên nói: "Lão sư, thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải đi. "
Ánh mắt của Phất Lan Đức hướng Tuyết Thanh Hà: "Còn chưa thỉnh giáo, vị này chính là?"
Trữ Phong Trí mỉm cười nói: "Hắn là đệ tử của ta, tên là Tuyết Thanh Hà. "
Tuyết Thanh Hà chủ động hướng Phất Lan Đức hành lễ nói: "Ngài hảo, Phất Lan Đức viện trưởng." Phất Lan Đức cũng là người sành sỏi, tuy rằng quần áo của Tuyết Thanh
Hà như thế nào bình thường, nhưng phần khí chất trên người hắn cũng
không phải quý tộc bình thường có khả năng có được. Tuy vậy, hắn tự
nhiên sẽ không đi vạch trần điều gì, chỉ là lập tức hoàn lễ, hướng Tuyết Thanh Hà mỉm cười gật đầu.
Trữ Vinh VInh có chút bất mãn nói: "Phụ thân, các ngươi vừa mới tới đã đi a! Đáng tiếc, ta là phụ trợ hệ, vòng
tấn cấp tái không thể lên vũ đài, nếu không, nhất định cho ngươi thấy
thực lực bây giờ của ta. "
Trữ Phong Trí ha hả cười nói: "Không cần nhìn, chẳng lẽ đem ngươi cho Phất Lan Đức viện trưởng bọn họ ta còn có thể không yên tâm sao? Ngươi tiếp tục cố gắng, ngươi tương lai chính là hy vọng của tông môn chúng ta. Ta cùng các trưỡng lão trong tông môn đã thương lượng qua, chờ ngươi sau khi tốt nghiệp Sử Lai Khắc học viện, chính thức tuyên bố ngươi là người thừa kế môn chủ tiếp theo."
Trữ Vinh Vinh thè lưỡi, hiển nhiên đối vị trí tông chủ của Thất Bảo Ngọc Lưu Ly tông không cảm thấy hứng thú mấy.
Trữ Thao Tao nghiêm mặt: "Đây là trách nhiệm của ngươi không thể trốn tránh. Phụ thân ngươi chỉ có
một mình ngươi, tông môn không truyền cho ngươi thì truyền cho ai đây?
Ngươi cũng không được không hài lòng. Lấy tình huống thân thể của phụ
thân bây giờ, muốn chống đở vài cái thập niên vẫn là không có vấn đề gì, vậy còn chưa đủ cho ngươi chơi sao?"
Trữ Vinh Vinh bị phụ thân
nhìn ra tâm sự, mặt cười nhất thời đỏ lên, nhưng trong nội tâm nàng
không có vui sướng gì, theo bản năng, ánh mắt nhìn về một bên, dừng ở
trên người Áo Tư Tạp cách đó không xa, song tự nhiên nảy sinh cảm giác
không yên.
Tuy rằng nàng đã quyết định sau khi kết thúc giải thi đấu
lần này đem quy củ của tông môn nói cho Áo Tư Tạp, nhưng cũng không biết vì cái gì, theo thời gian trôi qua, nàng phát hiện dũng khí trong lòng
mình càng ngày càng ít.
Từ sau khi nàng đáp ứng cho Áo Tư Tạp một cái cơ hội, gần nửa năm qua, Áo Tư Tạp mỗi ngày đều liều mạng khổ luyện.
Thiên phú của hắn cũng dần dần hiển lộ ra, bớt bát nháo đi nhiều, thực
lực chân chính tăng lên.
Tốc độc tăng lên cực nhanh, ngay cả đại sư
cũng thấy kinh ngạc. Đại sư nói qua, Áo Tư Tạp còn nhanh hơn Đường Tam,
là người thứ hai bước vào cấp bốn mươi.
Làm một gã thực vật hệ hồn
sư, tốc độ tăng lên của hắn dĩ nhiên so với Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn bọn họ còn muốn nhanh hơn, chỉ có thể nói rằng, cố gắng của hắn so với
những người khác càng muốn nhiều hơn.
Trữ Phong Trí lại hướng Phất Lan Đức, Đại sư cáo từ.
"Đường Tam, tạm biệt. Ta chờ xem phong thái của ngươi ở vòng thăng cấp thi đấu." Tuyết Thanh Hà cũng hướng Đường Tam một cái chào hỏi, hai người lúc này mới cùng mọi người đi ra sân.
Trở lại bên trong doanh địa, Phất Lan Đức kéo qua Đường Tam:"Tiểu Tam, vừa rồi người bên cạnh Trữ Phong Trí là ai? Có phải hay không hoàng tử của Thiên Đấu đế quốc?"
Đường Tam trong lòng cả kinh, thầm nghĩ, rừng càng già càng cay: "Hắn là thái tử Thiên Đấu đế quốc. Trước kia ta từng gặp qua một lần. "
Ánh mắt Phất Lan Đức khẽ nhúc nhích, nơi khóe miệng toát ra mỉm cười: "Xem ra, từ lúc các ngươi thể hiện tài năng, Sử Lai Khắc học viện chúng ta thật sự được thơm lây a. "
Vòng tấn cấp tái không giống dự tuyển tái có nhiều lôi đài đồng thời tiến
hành, mà là chỉ có một sân đấu, đó chính là đại giáo tràng của Hoàng gia kỵ sĩ đoàn.
Tổng cộng mười lăm đội ngũ tham gia thăng cấp thi đấu,
thay phiên tiến hành thi đấu mười bốn vòng tròn, mỗi ngày một vòng, mỗi
ngày có một đội ngũ không cần thi đấu, tiến hành bảy lượt thi đấu, đều
cùng tiến hành tại sân này.
Đại giáo tràng trải qua một lần cải tạo
nữa, trung tâm vẽ ra một cái khu vực đường kính trăm mét, so với lôi đài dự tuyển tái, không gian nơi này rộng lớn hơn, cũng tự nhiên càng dễ
dàng thi triển thực lực của mình hơn.
Phía Bắc đại giáo tràng, tạm
thời dựng một tòa khách quý tịch (ghế ngồi, đại biểu – A Kí) nhìn ra
hướng Nam, đồng thời cũng là trọng tài tịch. Khách quý lần này đến xem
cuộc chiến cũng không nhiều như lần trước, thiếu rất nhiều quý tộc. Đưa
mắt nhìn lại, khách quý tịch trừ bỏ hàng thứ nhất Tuyết Dạ đại dế, Trữ
Phong Trí, Bạch Kim giáo chủ Tát Lạp Tư mấy người ra, ở ghế phía sau,
người ngồi đều mặc trang phục võ tướng cùng một ít thuộc về tầng lớp cao cấp của Võ Hồn thánh điện Thiên Đấu thành.