Nhìn U Minh Bạch Hổ và Mã Hồng Tuấn trong nháy mắt giáp công, những
người trên đầu tường cứ ngỡ Kim Ngạc Đấu La sẽ bất hạnh rồi. Đái Mộc
Bạch và Chu Trúc Thanh biến thành U Minh Bạch Hổ cùng Mã Hồng Tuấn công
kích từ trên không, hình thành một thể hoàn mỹ không có sơ hở, mạnh mẽ
buộc Kim Ngạc Đấu La lọt vào thế hai mặt giáp công của bọn họ. Mặc dù
trên đầu tường Gia Lăng quan có rất nhiều hồn sư của Võ Hồn đế quốc,
nhưng lúc này Kim Ngạc Đấu La lại có cảm giác trơ trọi, cảm giác này dĩ
nhiên không tốt đẹp gì, lại càng muôn phần thống khổ.
Điều thứ nhất
Kim Ngạc Đấu La không nghĩ tới đó là Mã Hồng Tuấn uy hiếp hắn, điều thứ
hai chính là nhóm cường giả của Thiên Đấu đế quốc bên kia có thể đột phá leo lên đầu tường trong thời gian ngắn như vậy. Còn điều thứ ba, chính
là thực lực kinh khủng của U Minh Bạch Hổ. Trong khoảnh khắc này, dù hắn đơn độc đối phó U Minh Bạch Hổ cũng không nổi, huống chi còn có Phượng
Hoàng Đấu La Mã Hồng Tuấn.
Bản thân công kích của Mã Hồng Tuấn xác
thực không mang đến phiền phức quá lớn cho Kim Ngạc Đấu La, thế nhưng
hắn không coi Kim Ngạc Đấu La ra gì, chỉ là từ trên không cắt đứt tất cả đường lui của Kim Ngạc Đấu La, bức bách hắn phải tự phòng ngự bản thân
dưới tình huống liều mạng cùng U Minh Bạch Hổ cũng đã quá đủ rồi.
Nguy hiểm ngay trước mắt buộc Kim Ngạc Đấu La phải xuất ra toàn bộ thực lực
của nhị cung phụng Võ Hồn đế quốc, chỉ thấy lớp vảy toàn thân của hắn
dựng đứng lên, thân thể rung động kịch liệt, mỗi một lần rung động đều
toát ra một tầng ánh sáng vàng rực rỡ,làm cho Đái Mộc Bạch và Mã Hồng
Tuấn không có cách nào tập trung vào thân thể hắn. Cùng lúc đó, thân thể khổng lồ của hắn chợt thay đổi, chiếc đuôi cá sấu thu về bên mép, miệng ngậm vào đuôi, làm cho thân thể hắn biến thành một vòng tròn, lớp vảy
cứng rắn trên người đều lộ ra ngoài, mà những bộ phận yếu đuối thì giấu
vào bên trong. Cùng lúc, toàn bộ thân thể khổng lồ cấp tốc xoay tròn
trông như bánh xe lửa, theo đó hồn hoàn trên người phóng ra ánh sáng, từ trên đầu tường bắn mạnh ra, nhắm thẳng vào Mã Hồng Tuấn đang giữa không trung, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, lão già này tự nhiên hiểu được
trong tình thế này cần phải uyển chuyển.
Không ngờ gì, đây là công
kích mà Kim Ngạc Đấu La đã phát động toàn lực để ứng phó, hắn vào lúc
then chốt đã lựa chọn phương pháp chính xác nhất. Một kích toàn lực của
chín mươi tám cấp phong hào đấu la tuyệt đối là kinh khủng, nếu như lúc
này Mã Hồng Tuấn né tránh, chắc chắn là với thực lực của Kim Ngạc Đấu La lập tức có thể mở ra một khoảng trống, mà những tên cường giả khác của
Võ Hồn đế quốc cũng có thể kịp thời tiếp cứu. Tối thiểu Kim Ngạc Đấu La
cũng tránh được thế giáp công của Mã Hồng Tuấn và U Minh Bạch Hổ, muốn
đánh trọng thương hắn sẽ rất khó. Nhưng nếu như Mã Hồng Tuấn không lùi
mà đỡ thẳng, lúc ấy Kim Ngạc Đấu La muốn bằng vào thực lực của mình mà
mở đường chạy trốn, rất có khả năng sẽ bị U Minh Bạch Hổ đuổi kịp. Hiện
tại hắn đang đánh cuộc, cuộc rằng Mã Hồng Tuấn không dám đón tiếp một
kích toàn lực này, chỉ cần hắn sơ sẩy một chút, như vậy Kim Ngạc Đấu La
sẽ có cơ hội.
Mã Hồng Tuấn sẽ trốn sao? Hắn dùng hành động thực tế để chứng minh với mọi người trên chiến trường rằng thực lực của Sử Lai
Khắc Thất Quái vô cùng mạnh mẽ. Mắt thấy Kim Ngạc Đấu La công kích về
phía mình, Mã Hồng Tuấn trong lòng thầm mắng một tiếng, chín cái đầu
cùng lúc phun lửa ra. Nhưng hắn không phun về hướng Kim Ngạc Đấu La, mà
phun ngay vào cơ thể mình, Phượng Hoàng Hoả Diễm dâng trào bao phủ toàn
thân hắn bên trong, cùng lúc đó, Phượng Hoàng Song Dực hợp lại, chín cái đầu cũng dung nhập trong đó, toàn thân cuộn tròn lại, không có chút nào do dự hay né tránh, cứ như vậy mà công tới.
Ầm.
Hoả Diễm Lưu Tinh do Cửu Thủ Hoả Phượng Hoàng biến ra trong nháy mắt đã bị đánh bay lên
cao, giữa không trung, Mã Hồng Tuấn thậm chí không có cách nào duy trì
Phượng Hoàng chân thân, trực tiếp biến trở lại hình người, trong miệng
phun ra một vòi máu tươi, hiển nhiên là đã bị thương nặng, ánh sáng tử
diễm toàn thân bị văng ra tứ tán, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Thế
nhưng, hắn chịu bị thương cũng rất là đáng giá, cùng lúc đó, Mã Hồng
Tuấn cũng bằng vào một kích này mà thể hiện khả năng có thể đạt tới thực lực cực mạnh của hắn. Kim Ngạc Đấu La như bánh xe lửa vì va chạm với
hắn mà ngừng lại một giây, hơn nữa toàn thân bị một tầng hoả diễm nóng
cháy bao vây, làm cho khí thế công kích của hắn tức thì tiêu tán, ở phí
sau, U Minh Bạch Hổ cũng đã tới rồi.
Phịch, một cái hổ trảo thật lớn, thật cường tráng đánh thẳng vào người Kim Ngạc Đấu La, Kim Ngạc Đấu La
biến thành Kim Ngạc chân thân có thể nói là cực kỳ khổng lồ, nhưng so
với chiều cao hơn ba mươi mét của U Minh Bạch Hổ giống như là đom đóm so với ánh trăng vậy. Ngàn lần không nên xem thường một trảo này, nó bao
gồm lực tăng phúc của Kim Đĩnh Kim Thương Đăng, Đái Mộc Bạch súc thế đã
lâu, một kích này đánh tới, thân thể Kim Ngạc Đấu La đã bị đánh bay, một nửa thân thể ngập vào trong tường thành.
- Dám đả thương huynh đệ của ta, lão tử giết ngươi!
U Minh Bạch Hổ trong miệng thốt ra thanh âm của Đái Mộc Bạch, một quả cầu ánh sáng khổng lồ chợt đánh ra, không chút khách khí nện vào người Kim
Ngạc Đấu La.
Lúc này Kim Ngạc Đấu La là toàn diện phòng ngự, va chạm
với Mã Hồng Tuấn làm cho hắn thống khổ muôn phần, chỉ có thể đón đỡ công kích của Đái Mộc Bạch, một trảo ấy không có khả năng né tránh. Bị một
tát này, Kim Ngạc Đấu La như bị nổ đom đóm mắt, máu tươi chảy ra thành
vòi từ trong miệng mũi, chuyện mà bây giờ hắn có thể làm là bộc phát
toàn bộ hồn lực chín mươi chín cấp ra, phối hợp với hồn kỹ để bảo vệ
thân thể.
Chỉ thấy một luồng sáng trắng từ trên đầu tường Gia Lăng
quan nổ mạnh, trên đầu tường nổ tạo ra một cái lổ hổng thật lớn, vô số
vảy nát bay tán loạn, tiếng kêu la của Kim Ngạc Đấu La vang xa khỏi Gia
Lăng quan đến đại quân của Thiên Đấu đế quốc cũng có thể nghe thấy.
Chẳng qua, Đái Mộc Bạch cũng chỉ phát xuất được một kích, chỉ nhìn tình huống của Kim Ngạc Đấu La được một chút thì đã phải đón nhận công kích của
những tên cường giả khác của Võ Hồn đế quốc. Muốn công kích Kim Ngạc Đấu La thêm một lần nữa, U Minh Bạch Hổ phải chịu hơn mười chiêu công kích
mà trong đó công kích của phong hào đấu la chiếm hơn phân bửa.
Trong
khoảnh khắc mà U Minh Bạch Hổ thành hình, tăng phúc của Trữ Vinh Vinh đã mất đi hiệu lực. Bởi vì Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh không thể tiến hành tăng phúc với cường giả thần cấp, mà năng lực của Kim Đĩnh
Kim Thương Đăng cũng chỉ có thể duy trì một kích. Vì thế, nếu Đái Mộc
Bạch phát động thêm một lần công kích nữa lại phải thừa nhận nhiều công
kích như vậy, hắn không thể nào chịu nổi. Thân thể của U Minh Bạch Hổ đã bắt đầu trở nên hư ảo, thân thể ba mươi mét đương nhiên có thể ẩn chứa
năng lượng khổng lồ, nhưng cũng vì thế mà mục tiêu lộ rõ.
Đáng thương cho Kim Ngạc Đấu La lúc này đã bị đánh cho biến trở lại thành hình
người. Tuy Mã Hồng Tuấn bị đánh trọng thương, nhưng còn tốt hơn nhiều so với hắn. Sự chật vật như thế e rằng cả đời vị nhị cung phụng này chưa
bao giờ gặp phải, toàn thân ngập vào trong tường thành bằng đá, vảy của
Kim Ngạc chân thân bị nghiền nát hoàn toàn, máu thịt trên người hắn cũng vậy. Trên ngưòi hắn nhiều nơi máu thịt bầy nhầy, trong miệng không ngớt ộc ra từng ngụm máu, sắc mặt khó coi đến cực điểm, chỉ có thể thở hổn
hển từng hồi. Phải biết rằng , một kích thần cấp của U Minh Bạch Hổ toàn bộ giáng thẳng lên người hắn, làm sao hắn có thể dễ chịu cho được? Kim
Ngạc Đấu La bản thân đã hơn trăm tuổi, thừa nhận công kích như vậy, tuy
rằng chưa trực tiếp mất đi năng lực chiến đấu, nhưng thực lực mạnh mẽ
của bản thân đã giảm đi bảy thành, thậm chí so với trọng thương lúc
trước của Bỉ Bỉ Đông còn nặng hơn.
Dù sao, tuổi tác không tha con người!
Hắn vạn lần không thể ngờ, là người chỉ huy trên chiến trường, vừa lên đã
bị đối phương đánh trọng thương. Mà đối phương chỉ trả giá bằng một gã
phong hào đấu la bị thương nặng mà thôi, nỗi phiền muộn trong lòng so
với thương thế còn đau đớn hơn nhiều, Kim Ngạc Đấu La phun máu cũng có
một nguyên nhân khác, không nghi ngờ gì, hành động phối hợp của Sử Lai
Khắc Lục Quái đã rất thành công.
Càng làm cho Kim Ngạc Đấu La phải mở to hai mắt nhìn chính là, rõ ràng mập mạp đã bị thương nặng, thậm chí
biến trở lại thành hình người, giữa không trung không ngờ lại một lần
nữa biến trở về võ hồn chân thân, hơn nữa theo như hắn thấy, thực lực
của hắn tựa hồ không bị tổn thương chút nào, vẫn từ không trung đánh
xuống. Điều này sao có thể được chứ?
Không có gì không có khả năng,
đừng quên, hai phụ trợ của Sử Lai Khắc Thất Quái, ngoại trừ thiên hạ đệ
nhất phụ trợ hồn sư ra, bọn họ vẫn còn một thiên hạ đệ nhất thực vật hệ
hồn sư. Thuỷ Tinh Mao Trùng Tràng tuy rằng chế biến rất khó khăn, nhưng
Sử Lai Khắc Lục Quái mỗi người đều mang theo một cây trong người. Mã
Hồng Tuấn đã bị thương nặng, nhưng hiệu quả của Thuỷ Tinh Mao Trùng
Tràng thực sự rất mạnh mẽ, là do Áo Tư Tạp sau khi ăn Kiên Đĩnh Kim
Thương Đăng đặc chế mà thành, trong nháy mắt đã trị hết thương thế. Mà
hồn lực của Mã Hồng Tuấn tiêu hao không nhiều lắm, thương thế đã hồi
phục, tự nhiên nhìn qua thì không có gì đáng ngại.
Bất quá, Sử Lai
Khắc Lục Quái công kích Gia Lăng quan không phải tất cả đều thuận buồm
xuôi gió, dù sao, số lượng hồn sư cường đại của Võ Hồn đế quốc rất
nhiều. Áo Tư Tạp mặc dù có Trữ Vinh Vinh tăng phúc, nhưng hắn cũng không có kỹ năng phụ trợ mạnh mẽ như U Minh Bạch Hổ, trực tiếp đã bị đánh rớt xuống đầu tường, bị thương một chút.
Bên kia, chính phân thân của
Tiểu Vũ đã có bốn cái bị nổ tung, còn lại năm cái bay lên đầu tường, năm cái bóng màu đỏ tự đi tìm năm tên hồn đấu la.
Đối mặt với phong hào
đấu la, khó có thể chiến thắng chỉ bằng một kích, nhưng đối mặt với hồn
đấu la đẳng cấp thấp hơn, võ hồn chân thân của Tiểu Vũ đã thể hiện ra
thực lực khủng bố.
Chỉ thấy năm luồng hồng quang đồng thời bạo phát,
trực tiếp tiến vào không trung, năm cái Bạo Sát Bát Đoạn Suất trong nháy mắt hoàn thành. Với thực lực chín mươi sáu cấp của Tiểu Vũ hiện giờ,
cho dù là Đường Tam cũng e rằng phải bị lột da. Về phần bản thể của Tiểu Vũ càng không hề lo lắng mà đi về phía đầu tường, ngàn lần đừng quên,
Tiểu Vũ có hai đại kỹ năng bảo mệnh- Vô Địch Kim Thân và Thuấn Di.
Chỉ cần một cái Vô Địch Kim Thân đã giúp cho nàng trở thành người thứ hai
sau U Minh Bạch Hổ xông lên Gia Lăng quan. Ngay sau đó một chuỗi Thuấn
Di liên tục làm người khác phải hoa mắt, bốn gã hồn đấu la đã bị Tiểu Vũ vặn gãy cổ. Lúc này Nhu Kỹ của Tiểu Vũ đã không còn giống với lúc trước nữa, chung quanh thân thể nàng toả ra một luồng quang mang hư ảo, xuất
thủ chỉ là hư ảnh xuất kích tương tự với bản thể là có thể dễ dàng hoàn
thành Nhu Kỹ- Nhu Kỹ cấp bậc phong hào đấu la.
Biểu hiện của Tiểu Vũ
nhất thời đã bị bọn cường giả Võ Hồn đế quốc chú ý, tam cung phụng thân
mình chớp lên, đã đánh về phía nàng, tự nhiên là muốn cho Tiểu Vũ không
thể thi triển toàn lực. Một cường giả chín mươi sáu cấp phong hào đấu la nhảy vào một đám hồn đấu la cũng như hổ lạc đàn dê mà thôi.
Một nụ
cười lạnh nhạt lộ ra trên mặt Tiểu Vũ, Thuấn Di một cái rất nhanh lui
lại, cùng lúc đó, một điểm sáng đỏ cũng từ tay nàng bay ra, bắn về phía
sau đám hồn sư của Võ Hồn đế quốc.
- Cẩn thận!
Đã từng gặp qua tình huống như vậy, một tên phong hào đấu la của Võ Hồn đế quốc dùng thanh âm điên cuồng thét lên.
Điểm sáng đỏ ấy đã từng mang đến chấn động thật là kinh khủng, lần trước,
mười mấy tên cường giả hồn thánh đã bị giết chết trong chớp mắt!
Không sai, từ trong tay Tiểu Vũ bắn ra chính là miếng Phật Nộ Đường Liên thứ
hai trong ba miếng mà Thần Tượng Lâu Cao đã chế tạo ra.
Thế nhưng,
hành động của Tiểu Vũ vẫn chưa kết thúc, một tay nàng bắn ra Phật Nộ
Đường Liên, tay kia cuốn cổ tay lại, một quả cầu tròn bằng đồng hết sức
tinh xảo đã xuất hiện trong tay nàng. Trong khoảnh khắc, ánh sáng chói
lọi mang theo màu sắc rực rỡ đẹp đẽ vô cùng đã xuất hiện trên đầu tường
thành Gia Lăng quan. Bất luận là tướng sĩ của Võ Hồn đế quốc trong Gia
Lăng quan hay đại quân Thiên Đấu đế quốc đang toàn diện xung phong đều
thấy được một màn kỳ dị. Một mảng ánh sáng hình quạt xuất hiện trên đầu
tường Gia Lăng quan, trông đẹp như con công đang xoè đuôi múa vậy.
Chỉ có một người không thấy nó đẹp chút nào cả, đó chính là tam cung phụng. Ánh sáng rực rỡ như công xoè đuôi đã bao phủ hắn.
Tiểu Vũ khi thi triển ra loại ám khí quần công có uy lực kinh khủng nhất
Phật Nộ Đường Liên, lại đồng thời xuất ra ám khí công kích đơn thể có uy lực y như vậy- Khổng Tước Linh.
Khổng Tước Linh bắn ra là đủ loại ám khí đặc biệt có hình dáng giống như phi châm. Lúc đầu nhìn qua bản vẽ,
cả hai vị thần tượng là Lâu Cao và Thái Thản đều giật mình cười ha hả.
Đây là lần đầu tiên nó xuất hiện trên Đấu La Đại Lục, uy lực của nó cũng lần đầu tiên xuất ra, tam cung phụng không may đã trở thành vật thí
nghiệm của nó.
Những âm thanh không giống nhau cùng lúc vang lên theo tiếng nổ tung, dù là thực lực của tam cung phụng cũng không có khả năng né tránh Khổng Tước Linh trước mặt, dù là Tiểu Vũ phóng xuất ra nhưng
nàng vẫn không khỏi than thầm trước uy lực của nó.
Trong lòng sợ hãi, làm cho tam cung phụng trước tiên thi triển ra chính kỹ năng phòng ngự
cực mạnh của mình để ứng phó, thế nhưng, những loại châm đặc chế của
Khổng Tước Linh đều có hiệu quả phá vỡ cương khí hộ thân, mặc cốt châm,
lôi châm cứu, liệt nhận châm, trấn ma châm, phá giáp châm, bá vương
châm, minh âm châm, đoạn long châm …, đủ loại ám khí như phi châm này
hình thành một tổ hợp vô cùng hoàn mỹ.
Đau đớn, nổ tung không ngừng
xuất hiện trên người tam cung phụng, cũng may là hắn đã đạt tới chín
mươi sáu cấp, dùng hồn kỹ phòng ngự đã làm giảm bớt uy lực của ám khí
công kích. Đồng thời, da thịt cứng cỏi trở thành một lá chắn cuối cùng,
dùng hết khả năng hoá giải những công kích này. Thế nhưng, công kích
mang theo các loại kịch độc, nổ mạnh làm cho vị tam cung phụng này lâm
vào trong đau đớn cực độ, toàn thân trên dưới đều bị Khổng Tước Linh
công kích mà làm cho máu tươi chảy đầm đìa.
Mà ngay sau đó, Phật Nộ Đường Liên cũng đã nổ tung!
Cái gì là ám khí quần công mạnh nhất? Đó chính là, cho dù ngươi đã biết sự
kinh khủng của nó, thế nhưng lúc đối mặt với nó cũng không thể nào né
tránh.
Lực nổ mạnh kinh khủng mang theo tiếng rít chói tai, hoa sen
màu vàng hầu như trong nháy mắt xuyên thủng thân thể hơn ba mươi tên hồn đấu la của Võ Hồn đế quốc. Cường giả cấp bậc hồn đấu la, lực phòng ngự
so với hồn thánh cũng mạnh hơn rất nhiều, bất quá, bồi dưỡng ra ba mươi
tên hồn đầu la cực khổ biết bao? Trước uy lực của Phật Nộ Đường Liên,
thân thể của bọn chúng giống như là bị băm nát thành từng mảnh vụn, từng đoá hoa máu nở rộ khắp nơi.
Cùng lúc đó, thân ảnh màu đỏ hư ảo đã
xuất hiện phía sau tam cung phụng, một bàn tay nhỏ bé mềm mại đã chộp
lấy cổ của tam cung phụng. Chính là Tiểu Vũ.
Sau khi chịu công kích
của Khổng Tước Linh, tam cung phụng không còn dư lực đề phòng Tiểu Vũ
tấn công, huống chi lúc này Tiểu Vũ dưới sự tăng phúc của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp của Trữ Vinh Vinh,
Thực lực đã vượt qua hắn.
Đầu gối phải
vòng qua thắt lưng tam cung phụng, trong khoảnh khắc, thân thể vị cung
phụng đại nhân này đã bị Tiểu Vũ ném lên không. Những người khác trong
Sử Lai Khắc Lục Quái căn bản không cần quan tâm đến góc này của chiến
trường. Dưới tình huống đẳng cấp không chênh lệch bị Nhu Kỹ của Tiểu Vũ
tập trung, dù là Đường Tam trước khi thành thần cũng không thể nào chống nổi. Huống chi tam cung phụng đã bị thương không nhẹ dưới Khổng Tước
Linh, kết cục của hắn chỉ có một mà thôi.
Đường Hạo lúc này tâm tình
tuyệt đối là kinh hãi, lục đại cung phụng cực mạnh của Võ Hồn đế quốc
trên đầu tường, không ngờ đã bị Sử Lai Khắc Lục Quái giết chết hai
người. Đây không chỉ là một sự bắt đầu hoàn mỹ, đồng thời cũng ảnh hưởng đến toàn bộ cuộc chiến.
Lúc này, U Minh Bạch Hổ đã công kích hai tên cung phụng, Mã Hồng Tuấn từ trên trời giáng xuống quấn lấy một tên, lục đại cung phụng chỉ còn lại một tên mà thôi. Đây cũng chưa tính đến năm
phân thân còn dư của Tiểu Vũ đã quấn lấy một tên phong hào đấu la. Sử
Lai Khắc Lục Quái đã làm hết tất cả mà khả năng bọn họ có thể làm được.
Hạo Thiên chuy khổng lồ tìm đến tên cung phụng cuối cùng, đó chính là Hạo
Thiên chuy của tông chủ Hạo Thiên tông Đường Khiếu, Chỉ cần một chuy, đã bức bách tên cung phụng kia phải lùi lại rất nhanh.
Đường Khiếu xuất thủ rồi, sao có thể vắng mặt Hạo Thiên Đấu La Đường Hạo chứ? Đại Tu Di
chuy một vòng đã cuốn lấy ba gã phong hào đấu la. Kiếm Đấu La Trần Tâm,
Cốt Đấu La Cổ Dong hai người liên thủ cũng quấn lấy bốn gã phong hào đấu la.
Đương nhiên, đây cũng là toàn bộ thực lực của Thiên Đấu đế quốc. Áo Tư Tạp cùng Hoàng Kim Thiết Tam Giác hoá thành Hoàng Kim Thánh long
cũng đã tới. Mục tiêu của bọn họ là bọn cường giả hồn đấu la. Trong nhất thời, đại chiến hừng hực khí thế đã triển khai, vốn là bên Thiên Đấu đế quốc đã bị rơi vào hoàn cảnh yếu thế hơn, nhưng lại không bị áp chế mà
sau cùng còn chiếm thượng phong.
Lúc này, rất đông đại quân Thiên Đấu đế quốc đã tiếp cận con song hộ thành, Tuyết Băng tuy không nhìn rõ
tình hình chiến đấu trên đầu tường, nhưng cường giả phe mình có thể toàn bộ lên trên đầu tường, có thể nghĩ được, bên mình vẫn chưa thua thiệt,
tối thiểu trong thời gian ngắn không có vấn đề gì.
Giơ cao Thiên Tử kiếm, Tuyết Băng thét to một tiếng:
- Ba quân tướng sĩ, tất cả xung phong!
Yên tĩnh trong gần một tháng qua, đại quân Thiên Đấu đế quốc ở trong doanh
trại cũng không nhàn rỗi. Đệ tử Mẫn đường Đường môn lúc nào cũng trinh
sát, những biến hoá của Gia Lăng quan họ đều nắm rõ trong tay, bọn họ
đương nhiên biết rõ tình huống của con sông hộ thành.
Vì thế, đại
quân vừa đến bờ sông hộ thành, lập tức có bốn quân đoàn khinh kỵ binh
chen chúc tiến lên, mỗi một tên khinh kỵ binh đều mang theo hai bao cát
hai bên yên ngựa, một bao khoảng ba mươi cân, hai bao là sáu mươi cân.
Là nơi hiểm yếu nhất của Võ Hồn đế quốc, sông hộ thành của Gia Lăng quan
đương nhiên rất là sâu. Sáu mươi cân bao cát ném xuống tự nhiên không
đáng kể, thế nhưng bốn quân đoàn khinh kỵ binh, tròn bốn vạn người thay
phiên mang theo bao cát ném xuống sông hộ thành, tác dụng lập tức hiện
ra, mặc dù không thể lấp sông thành đất bằng, nhưng làm ra mấy cái thông đạo rộng cũng không thành vấn đề.
Dưới lệnh kỳ chỉ huy của Qua Long
nguyên soái, đại quân Thiên Đấu đế quốc phân công rất rõ ràng, khinh kỵ
binh hoàn thành công tác ném bao cát rồi, lập tức rẽ sang hai bên để cho trọng trang bộ binh bắt đầu qua sông.
Lúc này trên đầu tường Gia
Lăng quan phần lớn là quân đoàn hồn sư của Võ Hồn đế quốc, ngoài chiến
trường của đám cường giả ra, hồn sư phòng thủ có thể nói là kiên cố,
nhưng vẫn có một khuyết điểm, kỹ năng công kích của hồn sư có một khoảng cách nhất định. Cho dù là hồn sư sáu, bảy mươi cấp cũng khó mà công
kích xa được. Hồn kỹ giống như của Mã Hồng Tuấn là Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ dù sao cũng cực kỳ hiếm thấy. Cho dù là Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ của Đái
Mộc Bạch cũng chỉ có thể công kích tối đa trong vòng một trăm mét, vì
thế, đám hồn sư này chỉ có thể lấy mắt nhìn sông hộ thành bị lấp, mà
không có biện pháp gì. Lúc này tác dụng của bọn chúng thậm chí còn không bằng quân đoàn cung tiễn thủ của binh lính bình thường.
Tiếng leng
keng vang lên từ trong đại quân Thiên Đấu đế quốc, vài quân đoàn đứng
phía trước chậm rãi tránh ra, chỉ có sáu trọng trang bộ binh quân đoàn
đứng phía trước giống như lá chắn. phía sau bọn họ là một đám chiến sĩ
đặc biệt cầm những chiếc hộp dài màu đen trong tay, sắc mặt vô cùng
nghiêm nghị. Bọn họ là những người đã từng tạo ra chiến tích huy hoàng
chưa từng có trên chiến trường này, lấy năng lực của con người bình
thường mà diệt trọn một quân đoàn hồn sư một vạn người của Võ Hồn đế
quốc. Bọn họ là đội quân do Đường Tam sáng lập, Đường gia quân, trang bị có thể gây tử vong cho cấp hồn sư trở xuống của họ chính là Gia Cát
Thần Nỗ.
Đứng chung với Đường gia quân còn có một quân đoàn hồn sư
của Thiên Đấu đế quốc, đứng ở trước hết, chính là đệ tử bốn đường của
Đường môn.
Ngồi ngay ngắn trên toạy kỵ cao to bên cạnh Tuyết Băng
chính là Qua Long nguyên soái hạ mệnh lệnh, lính liên lạc bên cạnh giơ
cao một cây lệnh kỳ màu vàng. Thấy cây lệnh kỳ này, hai đội ngũ đứng
trước quân đoàn hồn sư Thiên Đấu đế quốc đã xuất động. Tổng số người của hai đội ngũ này chỉ có ba trăm, nhưng bọn họ cũng là do đệ tử Đường môn hợp thành. Phân biệt là một trăm năm mươi tên hồn sư của đệ tử Ngự
đường và một trăm năm mươi tên đệ tử Lực đường. Đứng trước hết là đường
chủ của hai đường ấy, Ngưu Cao và Thái Thản.
Ngưu Cao và Thái Thản
lúc này trong mắt ngọn lửa hưng phấn cháy bừng bừng, cũng không phải vì
chiến tranh mà hưng phấn, mà vì tinh thần bay bổng trước sự trở về vào
đúng lúc hiểm nghèo của môn chủ mà hưng phấn.
Trước đây không bao
lâu, Đan Chúc tứ tông tộc bọn họ giống như chó nhà có tang mà rời khỏi
Hạo Thiên tông, giới hồn sư hầu như bất kỳ một tông môn nào cũng có thể
khi dễ bọn họ. Cho đến ngày Đường Tam xuất hiện lập ra Đường môn, gom
bọn họ lại một lần nữa. Cho dù là bây giờ Thái Thản Ngưu Cao hồi tưởng
lại tình hình lúc ban đầu, cũng cảm thấy là may mắn. Lúc đó, Đường Tam
chỉ dùng thực lực để tác động lên bọn họ, nhưng trong thực tế, bọn họ
cũng đã đánh cuộc. Mượn cơ hội của Đường Tam mà một lần nữa tụ hội lại
tứ đại tông môn, bọn họ cũng không nghĩ tới, Đường môn lại có một ngày
đạt đến địa vị như vậy.
Lúc từ Thiên Đấu đế quốc bắt đầu tới Gia Lăng quan đánh xong trận đầu tiên, Đường môn đã xác lập địa vị độc nhất vô
nhị trong trăm vạn đại quân, cho dù là quân đoàn hồn sư của Thiên Đấu đế quốc cũng bị Đường môn lấn lướt vài phần. Chỉ cần là nhắc tới Đường
môn, không ai không khỏi giơ ngón tay cái lên mà khen ngợi.
Cho dù là trước khi chiến tranh bắt đầu, Đường môn tại Thiên Đấu thành cũng đã
trở thành đại tông môn đứng hàng thứ nhất. Trong Thiên Đấu đế quốc, thậm chí địa vị của họ còn ở trên Thất Bảo Lưu Ly tông. Mà tất cả những điều này là nhờ có sự tồn tại của Đường Tam. Lam Hạo vương, đế sư, Đường môn tông chủ. Nếu như nói lúc đầu có rất nhiều đại thần không hiểu vì sao
Đường Tam lại thu được nhiều vinh quang như vậy, lần này sau khi chiến
tranh bắt đầu, mọi người cũng đã cảm thấy như vậy rất là thích hợp.
Đường Tam đã trở về, trước trận quyết chiến ngày hôm nay trong khoảnh khắc đã trở về, hơn nữa hắn đã trở thành Hải Thần, chính là thần a! Thân là
cường giả hồn đấu la, bọn Thái Thản đương nhiên biết lý thuyết trăm cấp
thành thần, nhưng lý thuyết này trong lòng bọn họ chỉ là tồn tại trong
truyền thuyết. Đường Tam đã đem truyền thuyết này biến thành hiện thực.
Cho dù lúc đầu tứ đại tông môn không rời khỏi Hạo Thiên tông,
Thì Hạo Thiên tông thân là thiên hạ đệ nhất tông môn, cũng không có cường giả
thần cấp nào tồn tại. Bọn trưởng lão, đường chủ hãnh diện đến mức nào
không cần phải nói, Thái Thản và Ngưu Cao hưng phấn cũng chính là vì
thế.
Đệ tử hai đường tổng cộng ba trăm người, đệ tử Ngự đường ở phía
trước, đệ tử Lực đường ở phía sau, bởi vì Thái Thản và Ngưu Cao quan hệ
rất tốt, cho nên đệ tử của hai đường nay phối hợp với nhau cũng là ăn ý
nhất. thế nhưng bọn họ cũng không đơn giản tiến lên như vậy, tuy rằng
chỉ có ba trăm người, nhưng bọn họ vừa xuất động, đã làm cho đại quân
hai bên cùng chấn động.
Một trăm năm mươi tên Ngự đường đệ tử, thân
thể mỗi người đều đã xuất ra võ hồn của mình, lực phòng ngự của áo giáp
da tê giác hoàn toàn phóng xuất ra, đồng thời, mỗi người đều cầm trong
tay một cái tháp thuẫn hai mặt to lớn cao năm thước, rộng hai thước dày
một thước. Khi đúc tháp thuẫn này, các đệ tử Lực đường dùng hợp kim đặc
biệt chế tạo, nhìn qua không trầm trọng nhưng lại có lực phòng ngự cực
kỳ mạnh mẽ, bản thân trọng lượng của nó cũng chừng mấy nghìn cân. Một
người cầm trong tay tháp thuẫn hai mặt này, quả thật giống như bức tường bọc thép. Đệ tử Ngự đường vốn cao to, hơn nữa thứ này xuất hiện, một
trăm năm mươi người, ba trăm mặt tháp thuẫn, ngay trước trận bày ra một
tầng phòng ngự kiên cố nhất, phải biết rằng, tháp thuẫn trong tay họ
phải cần đến mười binh sĩ giỏi nhất trong trọng trang quân đoàn mới có
thể cầm nổi.
Không thể nghi ngờ, có những tháp thuẫn đặc thù do đệ tử Lực đường chế tao này, lực phòng ngự của các đệ tử Ngự đường đã tăng
lên một trình độ cao nhất từ trước tới nay. Cho dù là hồn sư có đẳng cấp cao muốn phá vỡ phòng ngự của họ cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nếu như dùng thủ đoạn công kích bằng cung tên hay nỏ lớn thì không cần đếm
xỉa làm gì.
Ở phía sau lại càng mạnh mẽ, lực lượng của đệ tử Ngự
đường tuy lớn, nhưng lực lượng chủ yếu của bọn hò là ở phòng ngự, lực
lượng cường giả chân chính vẫn còn ở phía sau.
Một trăm năm mươi tên
lực đường đệ tử chia làm bốn tổ, mỗi tồ bốn mươi mấy người, trước khi
đại quân tiến lên thì bọn họ hoàn toàn chưa xuất động, lúc này bọn họ
đồng thời rời khỏi trận, cùng hét một tiếng lớn, mỗi một tổ hơn bốn mươi mấy người hoàn toàn phát lực, nhất thời búa công thành khổng lồ đã xuất hiện.
Dưới tình huống bình thường, trong chiến tranh sử dụng búa
công thành đều có xe công thành chở đi, ở đây họ mang theo búa công
thành hoàn toàn là bằng vào sức người mà thôi.
Chẳng qua, chỉ cần
nhìn kỹ búa công thành này là có thể hiểu được vì sao cần sức người,
nhưng lại cần tới bốn mươi mấy đệ tử Lực đường mới có thể cầm được.
Cán búa công thành này dùng một số lớn thiên niên thiết mộc chế thành, bên
ngoài bao phủ một lớp lá sắt, một phần ba mặt trước hoàn toàn là dùng
sắt ròng mà chế tạo. Toàn bộ búa công thành này dài đến trăm mét, đường
kính hơn trăm thước. Hải Thần Tam Xoa Kích của Đường Tam có nặng hay
không? Một cây búa công thành này tương đương với trọng lượng của năm
cây Hải Thần Tam Xoa Kích, tức là năm mươi vạn cân. Cho dù là tại giới
hồn sư, e rằng chỉ có Lực chi nhất tộc chuyên về lực lượng thuộc tính
dưới tình huống này mới có thể sử dụng búa công thành nặng kinh khủng
như thế. Trọng lượng như vậy, làm sao có xe công thành nào có thể chở
nổi?
Bốn cây búa công thành này lúc đại quân Thiên Đấu đế quốc xuất
phát vẫn chưa chế tạo xong, vừa mới vận chuyển tới đây vào nửa tháng
trước, do đệ tử Lực đường đích thân vận chuyển. Bằng không, nếu như là
chiến sĩ bình thường, còn không biết phải tốn bao nhiêu nhân lực mới có
thể chuyển động bốn cây búa chết tiệt này.
Lúc bốn cây búa công thành được đệ tử Lực đường khiêng trên vai, chính thức xuất hiện trên chiến
trường chỉ trong nháy mắt, bọn hổn sư cố thủ Gia Lăng quan trên đầu
tường hoảng sợ đến nỗi ngây người ra. Thứ này sức người có thể đùa giỡn
với nó hay sao?
Đệ tử của Lực đường đã dùng hành động thực tế chứng minh với mọi người, đây quả thật là búa công thành.
Đệ tử Ngự đường cấp tốc phân tán, phân biệt đi tới bên người các đệ tử Lực đường, tháp thuẫn trong tay bọn họ dựng thẳng lên, đem đệ tử Lực đường
hoàn toàn bảo vệ bên trong. Về phần chỗ mà búa công thành xông tới, căn
bản là không cần phải yểm hộ gì cả. Có bản lĩnh thì các ngươi cứ việc
phá đi! Thứ này tuy không phải là tốt nhất, nhưng với trọng lượng năm
mươi vạn cân thì sao có thể dễ dàng phá hư? Phải biết rằng, bản thân
thiết mộc không chỉ trọng lượng không thua gì sắt thép, mà mức độ cứng
rắn còn vượt qua cả sắt thép thông thường. Nếu không phải Thiên Đấu đế
quốc có một hành tỉnh thừa thải loại thiết mộc này, Đường môn lại có
Thiên Đấu đế quốc toàn lực ủng hộ, thật không dễ chế tạo ra thứ này!
Để chế tạo ra bốn cây búa này, Thiên Đấu đế quốc đã triệu tập gần một vạn
thợ rèn, do Đường môn Lực đường thống nhất chỉ huy, thứ này cần có trọng lượng và uy lực, căn bản không cần tinh tế, thợ rèn bình thường đủ sức
hoàn thành.
Khi tháp thuẫn đã ổn định, ba trăm người này lập tức chia làm bốn tổ, đạp lên thông lộ lúc trước đã dùng cát đá lấp nên trên con
sông hộ thành, nhanh chóng hướng về phía Gia Lăng quan tiến lên. Cùng
lúc đó, Đường gia quân cùng với quân đoàn hồn sư của Thiên Đấu đế quốc
cũng đồng thời xuất động, khởi xướng công kích về phía đầu tường Gia
Lăng quan như nước thuỷ triều, rất rõ ràng, bọn họ muốn yểm hộ ba trăm
đệ tử Đường môn đột kích công thành.
Đương nhiên khi thế công của đại quân Thiên Đấu đế quốc còn xa, trong bộ binh, sáu quân đoàn cung tiễn
thủ dưới sự yểm hộ của trọng trang quân đoàn đi tới bờ sông hộ thành,
giương cung lắp tên. Ngoại trừ một đoạn tường thành mà nhóm cường giả
hai bên đang chiến đấu kịch liệt, sáu vạn tên cung tiễn thủ bắt đầu
hướng về phía đầu tường gia lăng quan và bên trong tường thành bắt đầu
bắn tên.
Cho dù là lúc ban đầu, sau khi Đường Tam đánh bại Bỉ Bỉ
Đông, đại quân Thiên Đấu đế quốc cũng không đến nỗi hung mãnh như vậy.
Hôm nay đánh một trận này, Tuyết Băng cũng không biết rằng Đường Tam có
thể trở về đúng lúc hay không, vì thế, đã đem ra tất cả con bài của
Thiên Đấu đế quốc. Trăm vạn hùng binh không phải dễ dàng đối kháng như
vậy, Thiên Đấu đế quốc tồn tại trên Đấu La đại lục nhiều năm như vậy,
nội lực cực kỳ hùng hậu, há phải đâu là một quốc gia mới vừa thành lập
như Võ Hồn đế quốc có thể so sánh được! Xưa nay, Thiên Đấu đế quốc đối
với các vương quốc công quốc đều mặc kệ, chủ yếu là xem bộ mặt của Võ
Hồn đế quốc, cho nên mới không thu thập bọn họ. Đến hôm nay, quái vật
khổng lồ Thiên Đấu đế quốc mới chân chính xuất ra thực lực hùng hậu của
nó.
Đại chiến hầu như trong khoảnh khắc này triệt để bùng lên, toàn
bộ chiến trường đều trở nên sôi động, vô số tên từ tên trời giáng xuống, đối với một đám hồn sư mà nói, một lần bắn như vậy không đáng kể gì,
nhưng không thể chịu nổi tên bắn tới không ngừng a! Muốn phạm tới bọn họ rất khó, nhưng quấy nhiễu như vậy là đủ rồi. Hơn nữa, càng nhiều tên
bay vào trong Gia Lăng quan, binh sĩ Võ Hồn đế quốc không có chuẩn bị
nhất thời ngã xuống, phần lớn binh sĩ ngã xuống như gặt lúa. Chờ bọn
chúng chỉnh đốn lại đội hình ứng phó những mũi tên từ trên trời giáng
xuống thì con số thương vong đã lên đến mấy ngàn người.