"Vinh Vinh ngoan, đừng khóc nữa mà. Là Kiếm gia gia ta không có bản
lãnh, như thế nào có thể trách ngươi chứ? Chúng ta nói rồi, đây là thí
nghiệm ám khí , ngươi cũng không làm sai gì cả! Ám khí này quả nhiên lợi hại " Nói tới đây, ánh mắt hắn chuyển hướng đến bên người của Trữ Phong Trí, "Tông chủ, nếu có thể ta muốn chúng ta dùng hết mọi biện pháp để cho tiểu tử chế tạo ra ám khí này gia nhập tông phái. "
Kiếm Đấu La này nói ra câu này với vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng, hơn nữa hắn
lại không xưng trực tiếp tên của Trữ Phong Trí mà lại là hai chữ Tông
Chủ, có thể thấy được hắn đối việc này rất quan tâm.
Trữ Phong Trí
gật đầu, thử hỏi, chỉ bằng vào ám khí mà có thể bức bách một Phong Hào
Đấu La phải phóng xuất vũ hồn, thậm chí phải chịu thất thế nặng, như vậy ám khí này có tác dụng lớn đến thế nào? Tất nhiên cũng vì nguyên nhân
Trữ Vinh Vinh sử dụng khiến cho Kiếm Đấu La không thật sự tập trung,
nhưng đồng thời, bọn họ đã chứng kiến cảnh Vinh Vinh sử dụng ám khí một
cách kinh người như thế, nếu đổi là một kẻ khác yếu hơn Kiếm Đấu La thì
thậm chí hắn đã bị thương nặng hoặc là chết rồi cũng nên. Như vậy nếu
mỗi đệ tử trực hệ của Thất Bảo Lưu Ly Tông đều có ám khí như vậy thì từ
vốn không có năng lực công kích, dưới tình huống đối phương khinh thường đột nhiên phóng ra ám khí, cảnh tượng đó sẽ như thế nào?
Trữ Phong Trí tuyệt là một vị tông chủ anh minh, quyết định thật nhanh, hướng Trữ Vinh Vinh nói: "Vinh Vinh, chuyện này ta mong rằng ngươi tạm thời không nói với bất kỳ ai
trong tông môn. Ngày mai ta sẽ cùng với ngươi đi Sử Lai Khắc học viện
một chuyến. Nói chuyện thật tốt với vị Tam ca này của ngươi. "
Trữ Phong Trí trong lòng đã rực lửa, hôm nay nữ nhi trở về đã mang đến cho
hắn thật nhiều vui mừng lẫn sợ hãi, ...trước tiên không nói về ám khí
này, chỉ cần là vũ hồn tăng cường mạnh mẽ của nữ nhi hoặc là nói tiến
hóa của Thất Bảo Lưu Ly Tháp thành Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, đối với Thất Bảo Lưu Ly Tông mà nói, đấy quả là việc vô cùng trọng yếu, hắn rất chờ mong để gặp mặt thanh niên mà Trữ Vinh Vinh đã kể lại. Bất luận như thế nào. Thân là cha. Hắn cần phải tỏ thái độ của mình, Đường Tam đối với Thất
Bảo Lưu Ly Tông cũng được xem là có ân huệ lớn rồi. Đồng thời, Trữ Phong Trí trong lòng còn có một loại ý nghĩ khác. Nếu thật sự có thể đem
thiên tài thiếu niên này thu phục dưới trướng, nói không chừng hơn mười
năm sau, Thất Bảo Lưu Ly Tông sẽ lại xuất hiện một vị Phong Hào Đấu La
để bảo vệ gia tông.
Tính mạng của Phong Hào Đấu La chắc chắn thọ hơn
người thường nhiều, nhưng cuối cùng cũng có hạn thôi, Bất luận là Kiếm
Đấu La hay là cốt Đấu La, đều đã quá tám mươi. Hơn mười năm nữa chắc
không có vẫn đề gì nhưng sau mấy chục năm nữa thì không biết sẽ ra sao?
Chính mình nên vì tương lai nữ nhi mà cố gắng .Ngay lúc Thất Bảo Lưu Ly
Tông xảy ra biến hóa lớn bởi lần trở lại này của Trữ Vinh Vinh, đồng
thời trong lúc đó Đường Tam vẫn một mực tĩnh tâm tu luyện.
Thân thể
thật sự đã bị thương không nhẹ, lúc Đường Tam trở lại túc xá thì hắn vẫn tu luyện tới rạng sáng ngày thứ hai mới tỉnh lại.
Chậm rãi mở hai mắt, xuyên thấu qua cửa sổ, bên ngoài mơ hồ có thể chứng kiến ánh bình minh rồi.
Hít sâu một chút. Cảm thụ tình huống trong cơ thể, Đường Tam vui mừng phát
hiện, đau đớn trong nội phủ đã hoàn toàn biến mất. Tất cả hết thảy đã
khôi phục lại như bình thường. Bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa
hạnh kiều sơ tại băng hỏa lưỡng nghi nhãn có tác dụng long trời lở đất
đối với thân thể hắn. Chúng không ngừng làm cho thân thể cùng da dẻ hắn
càng thêm cứng cỏi, đồng thời bên trong cũng đã vượt xa người thường.
Giống như lời Đường Tam vậy, không có một gốc tiên phẩm dược thảo nào mà lại
có công hiệu thấp kém cả. Hai loại cực đoan tiên phẩm dung hợp cùng một
chỗ, thậm chí hiệu quả gần đạt đến mức tiên phẩm trong tiên phẩm, tương
tự như Đoạn Trường Hồng. Chỉ là bởi vì trong đó ẩn chứa băng hỏa lực vô
cùng bá đạo, phải thong thả hấp thu từng giọt từng giọt một nên đã khiến cơ thể Đường Tam có được thu hoạch lớn đến như vậy.
Ánh mắt hắn bất
ngờ rơi trên bàn của túc xá, chỉ thấy mặt trên lộ ra chính là cây đại
hương tràng đặc hữu của Áo Tư Tạp. còn trên giường bên cạnh, Áo Tư Tạp
cũng đang tĩnh tọa tu luyện, hắn cũng không biết là Đường Tam đã thức
dậy.
Đường Tam cầm lấy hương tràng trên bàn, chỉ thấy mặt trên viết mấy hàng chữ nhỏ,
"Ca, Áo Tư Tạp đã trở về rồi, ta về trước đã.Khi ngươi thức dậy thì hãy ăn
một cây Hương Tràng. Buổi sáng Ngày mai ta lại đến đây thăm ngươi.
----Tiểu Vũ. "
Nhìn tờ giấy trên bàn. Trong lòng Đường Tam cảm
thấy ấm áp, rồi đem hương tràng đưa vào miệng mà ăn. Cảm thụ nhiệt lượng truyền khắp toàn thân, một lúc sau tia cảm giác mệt mỏi cuối cùng cũng
tan biến như chưa hề tồn tại.
Theo hồn lực tăng lên, công hiệu của
các loại hương tràng cũng tăng lên, khôi phục hương tràng này chỉ như đồ ăn được lấy ra nhưng năng lực khôi phục lại tăng lên không ít.
Đem
tờ giấy thu vào trong lòng, Đường Tam nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng, ra
khỏi túc xá, chân đạp lên các tầng kiến trúc, phóng người mấy cái đã lên đến đỉnh lầu.
Lúc này, vừa đúng là lúc trời tờ mờ sáng, xa xa vừa
mới nổi lên một tia sáng trắng nhàn nhạt. Trong cơ thể huyền thiên công
tự động vận hành, chạy khắp trong kinh mạch hắn, tốc độ vận hành của
Huyền Thiên Công so với trước kia nhanh hơn rất nhiều, trên người Đường
Tam dần dần nổi lên một tầng khí vụ sáng bóng màu trắng, Tử Cực Ma Đồng
trong Huyền Thiên Công dần dần phóng thích.
Xa xa phía chân trời tại
phương đông bạch quang dần dần sáng rõ lên, màu tím bên trong đôi mắt
Đường Tam cũng từ từ cường thịnh.Ngoại trừ tử quang vốn có ở bên ngoài,
còn có thêm một tầng kim sắc quang thải nhàn nhạt từ phía chân trời dần
dần phóng xuất ra cùng với tử khí. Ánh sáng trong mắt Đường Tam cũng đột nhiên trở nên mạnh hơn hẳn. Tử kim sắc quang mang từ trong hai mắt bắn
ra tựa như hai cột sáng, phun ra trái phải hàng thước. Quang mang phún
ra nuốt vào, quá trình co rút lại rồi phóng thích ra phảng phất có thể
dễ dàng hấp thu Tử kKí từ phía đông đến.
Đang trong quá trình như
vậy, bỗng Tử Cực Ma Đồng trong mắt hắn tăng vọt, lúc này bề ngoài nhìn
lại thì trong mắt Đường Tam mặc dù cũng là phún xuất ánh sáng tím, nhưng từ chính góc độ của hắn tựa hồ tất cả đã thay đổi, tất cả xung quanh
trở nên vô cùng rõ ràng. Tử Cực ma đồng của hắn đã chính thức tiến vào
đệ tam cảnh giới, dưới sự thúc dục của hắn, trước mắt mọi thứ xuất hiện
thật phong phú, thật rực rỡ. Dù là trong không khí trong suốt, hắn cũng
có thể thấy được có vô số tro bụi nhỏ bé trong đó.
Tại lúc tiến vào
đệ nhị cảnh giới mặc dù Đường Tam mỗi ngày đều tu luyện nhưng Tử Cực Ma
Đồng tiến bộ lại rất ít, lúc này hắn đã bước vào tầng Vọng Xuyên Thu
Thủy Lộ, sáng sớm nay luyện tập cho hắn một loại cảm giác ngày đi ngàn
dặm, tựa hồ chính mình cũng có thể chứng kiến Tử Khí tại chân trời bay
vào trong mắt. Mà quang mang tử sắc ở sâu trong đáy mắt hắn lại càng
tràn ngập khí tức nhiếp hồn đọat phách.
Tử khí tới mau, đi cũng mau.
Nương theo tia ánh sáng tím kia tại chân trời lặng yên biến mất, trong
mắt Đường Tam cũng không có thu hồi quang mang tím này, hắn phát hiện
chính mình có thể bằng vào ý thức mà khống chế, thấy rõ hết thảy mọi
việc đang diễn ra tại ngàn thước bên ngoài, cho dù là sáng sớm có sương
mù cũng không thể ngăn cản ánh mắt có tính xuyên thấu của hắn.
Ngày
đó Đường Tam tựu cảm giác được Tử Cực Ma Đồng của mình thu được rất
nhiều thành quả, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng vẫn không thể biết rõ
được, có thể khẳng định nó không chỉ đơn giản là tăng thị lực của bản
thân.
Hít sâu một chút, bạch khí xung quanh thân thể tựa như trăm
sông đổ ra biển được Đường Tam hấp thu trong cơ thể, qua kinh mạch dựa
vào huyền thiên công di chuyển vào, từ từ chìm vào trong đan điền. Một
đêm tu luyện hơn nữa Tử Cực Ma Đồng cũng tăng lên, Huyền Thiên Công tựa
hồ lại gia tăng thêm.
Trên mặt toát ra một tia mỉm cười nhàn nhạt,
nếu theo tốc độ này, sợ rằng chính mình thật sự có thể đạt tới đỉnh cao
của Huyền Thiên Công. Hơn nữa chắc chắn thời gian sẽ không lâu. Dù sao,
bây giờ mình còn không đến mười bốn tuổi mà.
Khi Đường Tam một lần
nữa trở lại túc xá thì không chỉ có Áo Tư Tạp thức dậy mà cả Tiểu Vũ
cũng đã tới. mắt thấy thần sắc Đường Tam vẫn như bình thường, Tiểu Vũ
lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Áo Tư Tạp cười khổ nói: "Tiểu Tam,
ngươi bị thương nhưng ta cũng đâu có tốt gì hơn, Vừa rồi Tiểu Vũ đến đã
vội vã gọi ta dậy, hỏi ta ngươi đi đâu rồi. Chẳng lẻ nàng không biết
rằng mỗi buổi sáng ngươi đều đi ra ngoài tu luyện sao? "
Tiểu Vũ mặt cười đỏ lên, "Ngươi thì biết cái gì, cái này gọi là quan tâm quá sẽ bị loạn mới đúng. Ca, ngươi đã hoàn toàn không có việc gì rồi chứ "
Đường Tam gật đầu nói: "Đã tốt lắm rồi."
Tiểu Vũ mỉm cười nói: "Chúng ta đi ra ngoài sớm một chút nhé. Đại hương tràng thúc thúc, ngươi hãy tiếp tục tu luyện đi. "
Áo Tư Tạp tức giận nói: "Tiếp tục tu luyện cái gì chứ, ta sẽ cùng các ngươi đi ăn cơm. Nga, được rồi. Tiểu Tam, nghe nói ngày hôm qua ngươi đánh bại một vị hồn vương năm
mươi tám cấp hả, ngươi cũng quá mạnh mà. "
Đường Tam mỉm cười nói: "Cũng không dễ dàng như ngưoi nói đâu, Đầu tiên là do hắn quá tự tin mà không để ta vào trong mắt. Ta có thể chiến thắng hắn thì do vận khí rất lớn.
Đó là một vị lực lượng hình hồn sư, vừa lúc bị khống chế hệ của ta khắc
chế. Mặc dù như thế, ta vẫn phải dựa vào độc cùng Bát Chu Mâu mới miễn
cưỡng chiếm thượng phong. Nếu làm lại một lần nữa, ta có thể khẳng định
không phải đối thủ của hắn. Ám khí uy lực chủ yếu vẫn phải dựa trên tính bất ngờ, Chỉ cần hắn có chuẩn bị, hồn lực kém hai mươi cấp, ta một điểm cơ hội cũng không có. "
Áo Tư Tạp cười hắc hắc, nói: "Bất kể
nói như thế nào, lần này vẫn là ngươi thắng. Thật sự làm cho Sử Lai Khắc chúng ta được vẻ vang. Chờ chúng ta tham gia cái gì cao cấp học viện
đại tái thì sẽ cầm chắc giải quán quân thôi. Chúng ta Sử Lai Khắc thất
quái chỉ sợ sẽ khiến cả đại lục phải nhắc đến chiến đoàn này. Chúng ta
cũng vẫn phải cố gắng, có tiên thảo lợi hại như vậy của ngươi, ta xem,
trước khi chiến đấu nửa năm, chúng ta đều có cơ hội để đạt tới bốn mươi
cấp. Đi, ăn cơm đi. "
Tiên phẩm dược thảo khiến cho Sử Lai Khắc
thất quái có cơ hội cực tốt trong tương lai, bọn họ vốn đã là thiên tài, hơn nữa có thiên địa chí bảo phụ trợ, trong số bạn cùng tuổi, không thể nghi ngờ chính là tồn tại siêu việt.
Ba người hướng túc xá đi ra, Đường Tam ở một bên nói:"Giải đấu Cao cấp hồn sư nọ cũng không dễ dàng như vậy. Chúng ta thực lực mặc dù rất mạnh, nhưng chúng ta sẽ đối phó cũng là những người dưới hai
mươi lăm tuổi. Ai biết được đại lục có bao nhiêu thiên tài cơ chứ? Không nói đâu xa, chỉ cần là Hoàng Đấu chiến đội, thực lực cùng chúng ta cũng không sai biệt lắm, lúc diễn ra trận đấu, chỉ sợ tất cả bọn họ cũng đều đạt tới bốn mươi cấp rồi. Lần này, chỉ sợ bọn họ sẽ không cho chúng ta
cơ hội đánh lén nữa. Chỉ cần Ngọc Thiên Hằng kia cùng với hai Huyền Vũ
hồn sư thực sự phát huy thực lực ra, thì đối phó với họ sẽ khó khăn hơn
nhiều."