Tác Thác đại đấu hồn tràng, bên trong phòng khách quý cao cấp khu ba,
Hoàng đấu chiến đội Viên Môn đang ở đó đợi đoàn chiến đấu đến. Đang ngồi đợi thì cửa phòng chợt mở ra, từ bên ngoài có một người đi vào.
Người này xuất hiện khiến cho mọi người của Viên Môn hoàng đấu chiến đội đang ở các tư thế khác nhau liền cùng đứng dậy làm một động tác, kể cả đội
trưởng Ngọc Thiên Hằng đang ngồi trên ghế gấm ở bên trong, ngay cả Thạch gia huynh đệ đang ngồi minh tường cũng đồng thời mở mắt ra. Bảy người
đồng thời tại chỗ đứng lên, hướng người vừa đến cung kính hành lễ.
" Sư phụ !"
Từ ngoài cửa đi vào chính là một người trung niên, nhìn qua bộ dáng trên
dưới ba mươi tuổi, tướng mạo đen đúa bình thường, quần áo đơn giản mộc
mạc, chỉ có ánh mắt hắn là đặc biệt sáng ngời. Hắn không vì hành động
của hoàng đấu chiến đội Viên Môn mà bề ngoài xuất hiện gì đặc biệt, chỉ
tựa như một người bình thường, nhưng mà hắn có thể khiến cho cả Hoàng
đấu chiến đội Viên Môn tôn kính như vậy, có thể bình thường được sao?
Trung niên sắc mặt có chút quái dị, loại ... thần thái này ngay cả đội trưởng Hoàng đấu chiến đội Ngọc Thiên Hằng cũng chưa từng thấy qua, lặng yên
tiến lên vài bước, thấp giọng nói :" Tần sư phụ, ngài làm sao vậy ."
Tần sư phụ quang mang trong mắt chợt lóe sáng, từ trong đôi mắt đen sáng ngời toát ra một tia quang mang thâm thúy," Lúc này ta sợ rằng các ngươi sẽ gặp phải một đối thủ kinh khủng đó. Ta
mới từ khu vực của thành chủ lấy được tư liệu sơ lược nhất về đối thủ
của các ngươi đêm nay, đây là do Tác Thác đại đấu hồn tràng vừa mới xác
định chuyển xuống, các ngươi xem đi ."
Vừa nói, hắn liền đi tới
bên chiếc bàn thủy tinh, ngồi xuống ghế gấm, trên tay bạch quang chợt
lóe, liền xuất hiện một cuộn vải trắng, liền mở ra trước mặt.
Các đội viên của Hoàng đấu chiến đội liền xông tới, hướng đến tấm vải trắng nhìn lại.
Phó đội trưởng Độc Cô Nhạn thì thầm :" Sử Lai Khắc thất quái chiến đội, đội viên bảy người, không rõ lai lịch, thiết đấu hồn huy chương. Sư phụ, thế nào mà Sử Lai Khắc thất quái
chiến đội mới là Thiết đấu hồn huy chương, bọn họ có đủ tư cách cùng
chúng ta tiến hành đoàn chiến đấu hồn phải không ?"
Tần sư phụ lạnh nhạt nói :" Không sai, một tháng trước bọn họ đúng là Thiết đấu hồn huy chương,
nhưng thông qua đấu hồn tháng này của bọn họ mà phân tích, ít nhất cũng
đã đạt tới chuẩn Ngân đấu hồn, mặc dù chưa có hoàn toàn chắc chắn, dù
sao Tác Thác đại đấu hồn tràng đã đã quyết định để bọn họ tiếp nhận Ngân đấu hồn tư cách. Vừa đủ để khiêu chiến các ngươi, căn cứ theo lời chủ
thành nói, Sử Lai Khắc thất quái tham gia đoàn chiến đấu hồn gồm hai
mươi bảy trận, hai mươi bảy trận đánh là hai mươi bảy trận thắng, lúc
trước các ngươi thu được Ngân đấu hồn mất bao nhiêu lâu ? Một tháng ư?
Suốt một năm thời gian đó."
Phong linh điểu hồn sư Ngự Phong ở một bên có vẻ không phục nói :" Đó là bởi vì bọn họ không gặp phải hồn sư cường đại mới có thể dễ dàng
có được thắng lợi như vậy. Tác Thác thành sao có thể đem bọn chúng so
sánh ngang hàng với chúng ta như vậy."
Liếc mắt nhìn Ngự Phong một cái," Căn cứ theo thành chủ điều tra, trận chiến đầu tiên mà Sử Lai Khắc thất quái chiến đấu đoàn chiến đội, chính là gặp đội các ngươi đã từng đánh
một lần, Cuồng chiến đội. Thực lực của Cuồng chiến đội hẳn các ngươi rất rõ, cấp bậc hồn lực cũng không hơn kém các ngươi bao nhiêu, chỉ là hồn
kỹ cùng vũ hồn có chút chênh lệch, nên mới bại dưới tay các ngươi."
" Chẳng lẽ Sử Lai Khắc thất quái này thắng ?" Lần này người mở miệng chính là Hắc báo hồn Áo Tư La.
Phó đội trưởng Độc Cô Nhạn liếc mắt nhìn hắn một cái, " Vấn đề này còn phải hỏi hay sao, nếu không sư phụ còn nói đến làm gì nữa ."
Ngọc Thiên Hằng một mực cẩn thận nhìn tư liệu trên tấm vải trắng, đột nhiên nói :" Sư phụ, hồn lực của bọn họ như thế nào mà có thể thắng được Cuồng chiến đội ?"
Toàn đội viên của Hoàng đấu chiến đội không nhịn được ánh mắt một lần nữa
hướng đến tấm vải trắng, cẩn thận nhìn tư liệu trước mặt.
Sử Lai Khắc thất quái chiến đội.
Đội trưởng : Tà Mâu Bạch Hổ, vũ hồn : Bạch hổ, cường công hệ chiến hồn sư ba mươi tám cấp. Hồn hoàn : hai vàng một tím.
Phó đội trưởng : Thiên Thủ Tu La, vũ hồn : Lam ngân thảo, khống chế hệ
chiến hồn sư ba mươi hai cấp. Hồn hoàn : hai vàng một tím.
Đội viên : Nhu Cốt Mị Thỏ, vũ hồn : Ngọc thỏ, cường công hệ chiến hồn sư gần ba mươi mốt cấp. Hồn hoàn : hai vàng một tím.
Đội viên : Tà Hỏa Phượng Hoàng, vũ hồn : biến dị Phượng hoàng, cường công hệ chiến hồn sư hai mươi tám cấp. Hồn hoàn : hai vàng.
Đội viên : U Minh Linh Miêu, vũ hồn : U minh linh miêu, mẫn công hệ chiến hồn sư hai mươi tám cấp. Hồn hoàn : hai vàng.
Đội viên : Hương Tràng Chuyên Mại, vũ hồn : hương tràng, phụ trợ hệ khí hồn sư ba mươi mốt cấp. Hồn hoàn : hai vàng một tím.
Đội viên : Thất Bảo Lưu Ly, vũ hồn : Thất bảo lưu ly tháp, phụ trợ hệ khí hồn sư hai mươi bảy cấp. Hồn hoàn : hai vàng.
Thấy chút tư liệu ở phía dưới, còn có phần chú giải : Sử Lai Khắc thất quái
suốt cả tháng nay, đoàn chiến thu được toàn thắng, thực lực chính thức
không phải biểu hiện ở cấp bậc một cách đơn giản như vậy. Trong đó có
khống chế hệ hồn sư Thiên Thủ Tu La cần đặc biệt phải chú ý, người này
lực khống chế rất mạnh, thường thường có thể ngăn cản những đợt tấn công mạnh.
Nhìn tư liệu, Độc Cô Nhạn không nhịn được phì một tiếng, nở nụ cười nói :" Tần sư phụ, tư liệu này là ai cấp cho ngài đây, tên tiểu tử là Lam Ngân Thảo hồn sư lại còn muốn phải đặc biệt chú ý sao, lại cả cái gì mà ngăn cản những đợt tấn công mạnh mẽ nữa chứ. Ta xem ngay cả đệ nhất hồn kĩ
của ta hắn cũng không tiếp được."
Tần sư phụ hừ lạnh một tiếng,
tất cả đội viên của Hoàng đấu chiến đội đều cảm thấy trái tim trong nháy mắt co rút lại một chút, mặt đất có chút rung động khiến cho trên mặt
bọn hắn cũng toát ra vài phần sợ hãi.
" Nhạn tử, Ngự Phong một
chút điểm coi thường cũng không có, ngươi làm đội phó mà xem thường đối
thủ của mình như thế, vậy khi lên tràng đấu, ta cơ hồ có thể cam đoan
ngươi lập tức bị cấm cố một cách mạnh mẽ."
Độc Cô Nhạn lè lè
lưỡi, cũng không dám nói gì nữa. Mặc dù Hoàng đấu chiến đội này đều là
các đội viên kiêu ngạo không dễ phục người khác nhưng chỉ có kính phục
duy nhất vị Tần sư phụ trước mắt này. Không chỉ vì người này là.... vị
sư phụ chuyên môn chỉ đạo của bọn hắn, đồng thời cũng là vì thực lực của vị sư phụ này. Tần sư phụ tên đầy đủ là Tần Minh, năm nay ba mươi tư
tuổi, nhưng tại đầu năm nay mới đột phá cánh cửa cấp sáu mươi, trở thành một gã hồn đế. Nghe nói theo ghi chép lại của Vũ Hồn điện, thì chính là người trẻ tuổi thứ hai đạt đến hồn đế trong lịch sử, người ở trên là
một vị thiên tài khác của thời trước.
Ba mươi tư tuổi đạt đến hồn đế, đây là mục tiêu của mỗi người trong Hoàng đấu chiến đội.
Ngọc Thiên Hằng ở sau lưng hướng Độc Cô Nhạn khoát tay, chính mình hướng đến Tần sư phụ nói :" Tần sư phụ, Sử Lai Khắc thất quái chiến đội này đến tột cùng có chỗ nào khiến cho chúng ta phải chú ý đây? Từ vũ hồn của bọn họ mà xem, Thất
bảo lưu ly tháp không thể nghi ngờ chính là cái chúng ta cần chú ý nhất, bọn họ thân thể cùng cấp bậc không tương đương với chúng ta, sai biệt
không ít. Cho dù có Thất bảo lưu ly tháp phụ trợ đi chăng nữa, nhiều
nhất cũng chỉ là gần bằng được sự chênh lệch hồn lực đối với chúng ta mà thôi. Sợ rằng cũng không thể hiểu được rõ nguyên nhân chính thức tại
sao họ có thể đạt được chiến thắng trong những lần đoàn chiến đấu hồn
kia. Trong sáu người bọn họ còn lại, chính là Đội trưởng Bạch Hổ với vũ
hồn Tà Mâu Bạch Hổ là đáng chú ý nhất, còn có cả biến dị Phượng Hoàng,
ta chưa bao giờ nghe qua sự tồn tại của loại vũ hồn này, sợ rằng đây hẳn là do có biến dị nào đó có được. Về chỗ tư liệu có phần cường đại hóa
của Khống chế hệ hồn sư Thiên Thủ Tu La, tại điểm này ý kiến của ta cũng giống với Độc Cô Nhạn, cho dù hắn có đến ba hồn hoàn mạnh mẽ, nhưng dù
sao vũ hồn của hắn cũng chỉ là Lam Ngân Thảo mà thôi, sao có thể quá
mạnh được."
Tần Minh vuốt nhẹ cằm, nói :" Ngươi phân tích coi
như cũng tỉnh táo, tư liệu về Sử Lai Khắc thất quái chúng ta cũng chỉ có thể biết được chừng này, hết thảy cũng phải đợi chính thức giao thủ mới có thể biết được. Nhớ kĩ lời của ta, vĩnh viễn không thể xem thường đối thủ được. Tác Thác đại đấu hồn tràng đã dám phái bọn họ ra, tất nhiên
phải có phần nắm chắc. Còn một điều nữa, là yêu cầu của ta đối với các
ngươi, bất luận kết cục của tràng đấu hồn này thế nào đi nữa, cũng không cho phép ai hạ sát thủ thậm chí là gây tổn thương quá nặng đến đối
phương. Các người đã nghe rõ chưa? Nhạn tử, nhất là ngươi, nếu đối
phương trúng độc của ngươi, khi chấm dứt hồn đấu phải đưa ngay giải dược cho bọn chúng, không được phép trì hoãn ."
Độc Cô Nhạn kì quái hỏi :" Tại sao? Không phải sư phụ hàng ngày luôn nói với chúng ta, trên chiến
trường không phân cha con, phải toàn lực ứng phó hay sao? Nếu không đả
thương đối thủ của mình thì sợ rằng sẽ bị đối thủ đả thương lại, tuyệt
không thể thủ hạ lưu tình được."
Trên mặt Tần Minh toát ra một tia cười khổ," Lần này có chút không giống, các ngươi bây giờ chưa cần biết, đợi sau
khi tràng đấu hồn này chấm dứt ta sẽ nói đáp án cho các ngươi. Tốt lắm,
đến giờ rồi, các ngươi đi theo ta."
Nói xong, hắn đứng lên trước, xoay người hướng đến bên ngoài của phòng khách quý đi ra, đi tới một
bên, Tần Minh trong lòng thở dài một tiếng :" Bọn nhỏ, không phải ta
không muốn nói nguyên nhân cho các ngươi, ta hi vọng lần này các người
có thể bị một chút giáo huấn tốt. Nếu thuận lợi phát triển một cách bình thường quá sẽ dễ dàng bị gãy đổ mất."
Trung tâm của Tác Thác đại đấu hồn tràng : Chủ đấu hồn tràng.
Nơi này cũng không hề giống với các khu tràng rối loạn mà những người bình
dân đang xem cuộc chiến có thể tưởng tượng ra, ngược lại nếu bọn họ tới
đây, nhất định sẽ tưởng rằng đây mới là khu chiến đấu thực sự.
Chủ
đấu hồn tràng ở giữa trung tâm, diện tích so với phân đấu hồn tràng có
vẻ lớn hơn một chút ... kì lạ nhất là tại giữa trung tâm chủ đấu hồn
tràng lại cực kì im lặng.
Bởi vì chung quanh cũng không hề có khán
đài mà tất cả hoàn toàn là do sương khói bao phủ tạo thành, chỉ có thể
chứng kiến các cảnh tượng thông qua vách ngăn thủy tinh trước mặt, để có thể cất dấu bối cảnh thâm hậu của các vị khách quý ngồi xem.
Những
người ở đây ai cũng không muốn dễ dàng bộc lộ thân phận của mình, cảnh
tượng cũng không như người dân bình thường hoan hô một cách ầm ĩ. Bọn họ chính là muốn tìm kiếm cái cảm giác kiêu ngạo cùng cao cao tại thượng
của bản thân mình.
Càng huống chi nơi này chính là một nơi đổ chú (
cá cược ) lớn, nên tất cả những người xem tràng đấu phụ cận đều muốn
cách nhau xa xa, bởi vì tránh cho những quý tộc trong lúc thua bạc tức
giận mà sinh ra mâu thuẫn, việc ẩn đi thân phận càng thêm trọng yếu, ít
nhất mọi người sẽ không biết mình thắng cược là ai, cho dù muốn trả thù
cũng không có biện pháp.
Vách ngăn thủy tinh mặc dù từ bên ngoài
không thể thấy được cảnh tượng bên trong nhưng tại trung tâm của chủ đấu hồn tràng có một ngọn lửa màu vàng huyễn lệ lập lòe chiếu sáng, mà đấu
hồn thai nơi này cũng vô cùng lớn, bởi vì nguyên nhân có đến hàng ngàn
người xem, phạm vi đường kính của đấu hồn thai ước chừng hơn bảy mươi
thước.
Đừng nói là mười người tham gia đoàn chiến đấu hồn, cho dù hai bên có đến trăm người ở nơi này chém giết thì cũng có thừa chỗ.
Tại trung tâm của chủ đấu hồn tràng, tổng cộng có hơn mười hai gian phòng
khách quý, bình thường phòng khách quý có hơn ba trăm hai mươi gian,
những phòng này tựa hồ không có khi nào trống cả. Mỗi phòng khách quý
cao cấp hầu như đều có chủ nhân sẵn, mà bình thường những phòng khách
quý này hàng năm đều không còn dư cái nào.
Đột nhiên, giữa trung tâm
chủ đấu hồn tràng vốn đã sáng rõ giờ ánh đèn màu vàng lại được gia tăng, mà tất cả quang mang không phải chiếu ra bốn phía mà tập trung lại giữ
trung tâm chủ đấu hồn tràng, tựa như một cái cột ánh sáng màu vàng rực
rỡ từ trên trời chiếu thẳng xuống, vừa đủ bao phủ cả đài đấu hồn. Chỉ từ một ngọn đèn hồn khí đạo đó mà nhìn ra, đủ hiểu đấu hồn tràng có thực
lực đến mức nào.
Tại ở giữa đấu hồn thai, trên mặt đất đột nhiên nổi
lên một khối cầu đường kính khoảng 2 thước, rồi chậm rãi bay lên, có thể thấy viên cầu đó bay lên rồi hạ trên một cây kim trụ to lớn, mà ở bên
cạnh kim trụ lúc này có một vị nữ lang đang đứng dựa vào.
Nữ lang
nhìn qua có bộ dáng khoảng mười tám mười chín tuổi, một thân y phục dài
màu trắng đoan trang, mái tóc dài không buộc thỏa sức tung bay. Bộ ngực
phong mãn động lòng người của nàng cùng với chiếc eo nhỏ đều hiện ra sự
hấp dẫn kinh người. Trong tay cầm một khếch âm hồn đạo khí hình trùy,
trên mặt nở một nụ cười quen thuộc của công việc.
" Rất hân hạnh được gặp lại các vị khách quý ." Nữ lang y phục trắng từ đường biên của khu đấu đi ra, tại chỗ xoay một
vòng hướng đến khán đài xung quanh phất phất tay. Khi nàng bước lên đài
thì khu vực xung quanh từ từ yên lặng, rất nhanh khôi phục lại trạng
thái bình thường, tự nhiên không lưu lại một tia dấu vết nào.
" Có thể thay mặt các vị ở đây được chủ trì một trận đoàn chiến đấu hồn lớn
trên chủ đấu hồn tràng thế này, quả thực là rất vinh dự. Hi vọng các vị
khách quý hôm nay có thể vui vẻ hết mình. Hôm nay sau khi xem xét lại
một hồi, chúng ta quyết định đêm nay chỉ an bài một trận đấu hồn này.
Mặc dù song phương đối chiến chỉ là cấp bậc hồn tôn, nhưng là bọn họ
cũng tự mình có được Ngân đấu hồn huy chương danh dự. Cho nên quan sát
từ trên người mỗi kẻ trong bọn họ mà nói, ta thấy rằng hai chữ thiên tài là hoàn toàn hợp lý. Ngay sau đây ta sẽ tiến hành giải thích cho các vị khách quý, đầu tiên ta xin nói qua về tình huống của song phương chiến
đấu hôm nay ."
" Hoàng đấu chiến đội, đội trưởng : Ngọc Thiên Hằng, Lam điện phách vương Long hồn sư...."
" Sử Lai Khắc thất quái chiến đội, đội trưởng : Tà Mâu Bạch Hổ, Bạch Hổ hồn sư ..."
Vị nữ lang chủ trì trận đấu này mỗi lần giới thiệu về tình huống của song
phương đều có rất nhiều kĩ xảo đặc biệt, mục đích rất đơn giản, chính là muốn gây cho mỗi vị khách ngồi xem ở đây có cảm giác mong chờ.
"
Tốt lắm, nói đến đây là có thể dừng lại được rồi. Phía dưới xin mời đội
viên của hai đội lên tràng đấu. Cũng là một gã hồn sư cấp độ hồn tôn, ta thật sự muốn nhìn xem những hồn sư đồng cấp với ta sẽ có những biểu
hiện rực rỡ như thế nào."
Vừa nói xong, quang mang màu trắng đột
nhiên từ trên người vị chủ trì này tỏa ra mãnh liệt, ngay sau đó mái tóc dài màu đen tuyền của nàng đột nhiên hoàn toàn chuyển thành màu trắng,
mà sau lưng yên lặng xuất ra một đôi cánh chim màu trắng thanh khiết. Ba cái hồn hoàn màu vàng đồng thời xuất hiện trên người nàng, khi cái hồn
hoàn thứ ba lóe sáng lên, đôi cánh chim liền nhẹ nhàng vẫy động, tay cầm cái khuếch âm hồn khí đạo bay lên trời. Quả đúng như lời nàng vừa nói,
nàng cũng là một hồn sư cấp bậc hồn tôn, mặc dù hồn hoàn thứ ba của nàng cũng không phải là một cái hồn hoàn ngàn năm tốt nhất nhưng hồn hoàn
này lại phú cho nàng khả năng tự do bay lượn. Đối với một gã hồn sư mà
nói, chính mình có thể bay lượn là một điều cực kì trọng yếu, đây lại
còn là một loại vũ hồn đáng yêu ôn hòa, loài vật tượng trưng cho hòa
bình- Bạch cáp (Bồ câu trắng).
Từ hai bên đấu hồn thai, hai cánh cửa
vô thanh vô tức đồng thời mở ra, đội viên song phương cùng lúc tiến vào
tràng đấu, hướng trung ương của chủ đấu hồn tràng đi tới.
Bên trái
chính là Hoàng đấu chiến đội, Lam điện phách vương Long hồn sư Ngọc
Thiên Hằng ở giữa đội ngũ đi đầu tiên, Độc Cô Nhạn theo thói quen đi ở
bên cạnh người hắn. Theo sát hai người chính là Thạch gia huynh đệ, liền sau là Hắc báo Áo Tư La cùng Phong linh điểu Ngự Phong. Đi ở cuối cùng
chính là vị hồn sư thần bí Cửu tâm hải đường hồn sư Diệp Linh Linh.
So sánh với Hoàng đấu chiến đội trang phục khác nhau, Sử Lai Khắc thất
quái bên này có vẻ chỉnh tề hơn nhiều, trang phục là một màu đen giống
nhau, mặt nạ đồng dạng một màu xanh biếc. Mặc dù chiều cao không đồng
nhất nhưng nhìn lại vẫn là một đoàn thể nghiêm chỉnh.
Bộ trang phục
này do chính Đại sư chỉ cho bọn họ, chỉ có đấu hồn mới có thể biết được, còn dùng những cái này có thể che giấu những đặc điểm chính thức của
bọn họ rất tốt, mặt khác cũng là để cho bọn chúng có được cảm giác đồng
đội.
Quần áo có thể che giấu thân thể, mặt nạ có thể che dấu dung mạo, nhưng còn đôi mắt thì không cách nào có thể che dấu được.
Ngay khi đội viên hai đội vừa ra đến tràng, đi ở đầu tiên của Sử Lai Khắc
thất quái chính là Đái Mộc Bạch đã cùng với đội trưởng của Hoàng đấu
chiến đội Ngọc Thiên Hằng ánh mắt hung hăng va chạm giữa không trung một chút.
Ánh mắt hai người mới chỉ chạm nhau trong chốc lát, cả đấu hồn tràng tựa hồ vang lên một mảng rồng ngâm hổ gầm.
Ngọc Thiên Hằng trong lòng cảm thấy lạnh giá, khi nhìn vào cặp Tà Mâu của
Đái Mộc Bạch, hắn lập tức cảm thấy một cỗ áp lực mãnh liệt ập thẳng tới
mặt. Hắn ngay lập tức hiểu được người này là một đối thủ so với mình
không yếu hơn bao nhiêu, tuyệt không phải dễ dàng đối phó được.
Lạnh
lùng quan sát nhau, trong mắt song phương đồng thời bộc phát ra quang
mang chói mắt. Đấu hồn chưa bắt đầu nhưng khí thế của song phương đã va
chạm lẫn nhau rồi.
" Hồn sư hai bên tham gia đoàn chiến đấu hồn
xin hãy chú ý, bây giờ các ngươi bắt đầu chia ra, có thời gian để sẵn
sàng gọi ra vũ hồn của chính mình. Khi ta tuyên bố bắt đầu thì song
phương mới được công kích. Chiến thắng chỉ khi một bên nhận thua hoặc
hoàn toàn đánh rơi kẻ địch khỏi đấu tràng này."
Đang bay ở giữa
không trung, người chủ trì vừa vuốt ve đôi cánh trắng như tuyết của
chính mình, một bên dùng thanh âm nhu nhuyễn động lòng người hướng tới
đội viên hai đội nói.
Nghe thấy những âm thanh nhu mĩ này, những vị
khách quý đang theo dõi cuộc chiến tại đấu hồn tràng này bắt đầu lộ ra
một vẻ hưởng thụ mà trong tai các thành viên của Sử Lai Khắc thất quái
cùng Hoàng đấu chiến đội biểu hiện trận chiến đấu sắp bắt đầu.
Khi
hai đấu hồn chiến đội xuất hiện thì tại hai cửa thông đạo, lĩnh đội
(người chỉ đạo) của song phương cũng xuất hiện. Họ có thể nhìn thấy đội
viên của chính mình và tự nhiên cũng có thể thấy được đối phương.
Lĩnh đội của Sử Lai Khắc thất quái bên này gồm Đại sư, Phất Lan Đức cùng
Triệu Vô Cực ba người. Bọn họ không có tư cách khách quý, tự nhiên cũng
chỉ có thể ở đây theo dõi cuộc chiến, mà bên kia lĩnh đội của Hoàng đấu
chiến đội chính là vị ... Tần sư phụ kia.
Phất Lan Đức liếc mắt một
cái, liền thấy được Tần Minh ở ngoài trăm thước trước mặt, sắc mặt chợt
biến đổi, ngay sau đó từ từ trầm tĩnh lại, tâm tình vốn khẩn trương tựa
hồ hoàn hoãn đi không ít, " Xem ra lần này ta không cần phải lo lắng nhiều. Vô Cực, ngươi nhìn xem phía đối diện là ai kia ?"
Triệu Vô Cực cũng nhìn thấy được Tần Minh, con mắt nhất thời trừng lớn :" Như thế nào lại là hắn ...."
Đại sư nghi hoặc nhìn hai người, :" Các ngươi nhận biết được lĩnh đội của đối phương sao? Có chuyện gì đã xảy ra?"
Phất Lan Đức cười hắc hắc nói :" Bí mật, đợi một chút nữa tràng đấu hồn này kết thúc sẽ biết ."
Trên trung tâm của đấu hồn tràng, cơ hồ đồng thời song phương mười bốn người đều phóng thích ra toàn bộ hồn lực của chính mình, mười bỗn cỗ chiến ý
mãnh liệt phóng lên cao. Người chủ trì đấu tràng này, Bạch cáp hồn sư
đang ở trên không trung, so với những người phía dưới thì những người
mạnh hơn đã tham gia đoàn chiến đấu hồn không phải nàng chưa từng thấy
qua, nhưng cảnh tượng trước mắt như vậy, song phương đều có chiến ý mãnh liệt như thế thì cực kì hiếm thấy.
Tại trong mặt nàng, chỉ có thể dùng một chữ để hình dung mười bốn người của hai phe này, đó là " mạnh".
Vốn là người chủ trì hòa giải ở chỗ này, bây giờ nàng cũng không biết sử
dụng ngôn ngữ gì để giải thích cho trận chiến này nữa. Nàng biết ngay
lập tức một trận đấu hồn mang tính quyết phân sinh tử sắp bắt đầu.
Một tiếng hổ rống từ trong miệng Đái Mộc Bạch phát ra, một luồng hơi thở
nóng rực từ trong cơ thể hắn phun ra, xương cốt toàn thân nổi lên từng
trận âm thanh răng rắc, thân thể trong nháy mắt bành trướng, lợi trảo từ hổ chưởng bắn ra. Mặc dù có mang theo mặt nạ nhưng vẫn bộc lộ ra ánh
mắt sắc bén như dao cùng hơi trở tràn ngập sự điên cuồng.
Cùng lúc
với biểu hiện của Đái Mộc Bạch, Sử Lai Khắc Thất quái tất cả mọi người
đều phóng thích vũ hồn của chính mình ra. Áo Tư Tạp trước tiên chế ra ba loại hương tràng phát cho mọi người, rồi cùng Trữ Vinh Vinh đứng ở phía sau cùng đội ngũ, Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh phân biệt đứng ở hai bên
của Đái Mộc Bạch, còn lại Đường Tam đứng ở sau lưng ba người này.
Mã
Hồng Tuấn đứng trước Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh một chút, ngọn lửa màu hồng pha sắc tím liên tục nhảy múa trong lòng bàn tay hắn.
Lam Ngân
Thảo màu tím từ thân thể Đường Tam yên lặng tản ra xung quanh, cùng với
hồn lực tăng dần lên, sau đó tiến vào cảnh giới hồn tôn. Hắn có khả năng thả Lam Ngân Thảo nhiều hơn so với trước kia, lam quang trong lòng bàn
tay không ngừng chớp động, Lam Ngân thảo tựa như vô tận phóng thích ra,
chiếm cứ một vùng mặt đất của đối phương, đồng thời sáu ngọn Lam Ngân
Thảo lặng yên mọc lên, quấn quanh eo lưng của sáu người còn lại trong Sử Lai Khắc thất quái.
Sau tác dụng của Lam Ngân Thảo, cả bảy người nhất thời hình thành một thế trận hoàn chỉnh, lấy Đường Tam làm trung tâm.
Ở bên này Sử Lai Khắc thất quái thả vũ hồn của chính mình ra, đối phương tất nhiên cũng không nhàn rỗi.
Đội hình chiến đấu của Hoàng đấu chiến đội cùng Sử Lai Khắc thất quái hoàn
toàn bất đồng với nhau. Đứng ở trước ... không phải là đội trưởng của
bọn họ, Lam Điện Phách Vương Long hồn sư Ngọc Thiên Hằng mà là hai vị
Huyền Vũ quy hồn sư Thạch gia huynh đệ. Hai người một phải một trái,
ngay khi người chủ trì tuyên bố hồn đấu bắt đầu liền đồng thời quát lên
một tiếng, quang mang màu vàng đất từ dưới chân họ hiện lên, xương cốt
trên người họ phát ra âm thanh thậm chí so với Đái Mộc Bạch còn có phần
kịch liệt hơn.
Trước khi phóng thích vũ hồn ra, Thạch gia huynh đệ
đầu tiên là cởi chiếc áo của mình ra, lộ ra một cơ thể cường tráng, rắn
chắc như đá hoa cương, cùng với vũ hồn phóng thích ra, bả vai hai người
chậm rãi khom về phía trước, toàn bộ lưng sau khom lại hình vòng cung.
Tất cả hồn lực quang mang màu vàng đất ngưng tụ hết lại về phía sau lưng bọn họ, liền hình thành một cái mai rùa màu vàng tối cực lớn ở trên
lưng.
Trên quy giáp hiện ra những đường vân màu vàng, toàn thân Thạch gia huynh đệ tựa hồ cũng theo quy giáp xuất hiện mà xảy ra một chút
thay đổi.
Không chỉ sau lưng xuất hiện quy giáp, mà đồng dạng phía
trước người cũng xuất hiện, tứ chi bọn họ cùng với quy giáp xuất hiện
liền trở nên ngắn hơn một chút. Ở giữa bên trong quy giáp, có một người
thật lớn đang lơ lửng.
Lóe ra lam quang nhàn nhạt, ba hồn hoàn hai
vàng một tím từ thân thể họ xuất ra xung quanh, bởi vì vũ hồn của bọn họ sau khi xuất hiện quy giáp thì thân thể cũng to lớn lên không ít, hồn
hoàn ở trên người tựa hồ như có chút biến hình.
Sau khi thấy Thạch
gia huynh đệ phóng thích ra vũ hồn của bọn họ, Đái Mộc Bạch trên người
cũng xuất ra khí thế mãnh liệt mạnh mẽ ngăn trở ở trước mặt mọi người,
căn bản khiến cho không cách nào có thể để đội viên của Hoàng đấu chiến
đội gây ra áp lực với những người khác.
Từ khe hở giữa hai người
Thạch gia huynh đệ có thể nhìn thấy Ngọc Thiên Hằng, Lam Điện Phách
Vương Long là một trong những thú vũ hồn mạnh nhất, ngay từ đầu đã thu
hút hầu hết ánh mắt nhìn của người xem.
Một đoàn lam quang chói mắt
từ mi tâm của Ngọc Thiên Hằng chợt sáng rực, lam quang trong nháy mắt từ mi tâm của hắn phát tán ra toàn thân. Một sợi lam quang như một con rắn nhỏ bộc phát ra, tạo nên những đường vòng nhằng nhịt chạy quanh thân
thể hắn. Nhìn từ bên ngoài biến hóa của Ngọc Thiên Hằng cũng không có gì quá lớn, ngoại trừ trên trán có xuất hiện một cái tiêu chí hình tia
chớp màu lam quang ở bên ngoài còn cả thân thể không vì xuất ra vũ hồn
mà có biến đổi gì lớn lao.
Nhưng có một chỗ lại biến hóa hoàn toàn rõ rệt hơn hẳn sự biến hóa của tất cả các vũ hồn khác ở đây.
Nơi xuất hiện biến hóa chính là cánh tay phải của hắn, cánh tay phải đột
nhiên bành trướng lên khiến toàn bộ ống tay áo bị bạo liệt hóa thành tro tàn, chiều dài cánh tay tăng hơn nửa thước, kích thước cánh tay cực kì
to lớn, bên trên bao phủ đầy lân phiến màu lam, bàn tay biến thành móng
vuốt, đồng dạng cũng bao trùm hoàn toàn lân phiến, mỗi cái xương trên
tay cũng trở nên cực kì thô lớn, điện xà màu lam tím đang xoay quanh
thân thể hắn không ngừng lưu chuyển ngưng tụ vào trên cánh tay. Ba cái
hồn hoàn hai vàng một tím cũng không xoay quanh thân thể hắn như những
hồn sư bình thường khác mà là xoay quanh cánh tay biến dị đặc thù đó của hắn.
Đường Tam ánh mắt lướt qua Đái Mộc Bạch, cẩn thận quan sát
những biến hóa của Ngọc Thiên Hằng. Đại sư từng kể cho hắn nghe về loại
vũ hồn cao nhất Lam điện phách vương long này. Lam điện phách vương long cùng vũ hồn của hắn cũng có một số điểm bất đồng, đầu tiên là một gã
Lam điện phách vương long hồn sư, nếu có thể thu được hồn hoàn này thì
phải là thuộc loại á long hồn thú mới được, hồn hoàn của Phượng vĩ kê
quan xà mà Áo Tư Tạp thu được cũng cùng một loại như vậy.
Lam điện
phách vương Long hồn sư bắt đầu từ ba mươi cấp, mỗi lần thêm một cái hồn hoàn thì khi sử dụng vũ hồn sẽ có thêm một bộ phận có hình dạng của
rồng. Bây giờ của Ngọc Thiên Hằng chính là bàn tay phải, hay chính là
biến hóa khi hắn sử dụng đệ nhất hồn hoàn. Đạt tới đẳng cấp bảy mươi,
Lam điện phách vương long có thể hoàn toàn hóa rồng, bộc phát ra lực
lượng cực kì kinh khủng. Với cùng một cấp bậc... sẽ trở thành cường công hệ hồn sư kinh khủng nhất. Đơn giản mà nói, nếu Ngọc Thiên Hằng cùng
bằng bảy mươi cấp với Triệu Vô Cực thì cho dù bản thể vũ hồn của Triệu
Vô Cực là Kim Cương Hùng cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của hóa
thân Lam điện phách vương long. Thử hỏi, gấu cùng rồng sao có thể cùng
cấp bậc với nhau được?
Bởi vậy cánh tay phải của Ngọc Thiên Hằng đã
hoàn toàn không thuộc phạm trù của loài người mà là một cánh tay rồng,
mặt trên phủ đầy vảy rồng, bàn tay phải cũng hóa thành long trảo.
Sau lưng Ngọc Thiên Hằng là một mảng màu xanh ngọc, đôi mắt của Độc Cô Nhạn biến thành một màu lục pha sắc hồng, đồng thời thân thể tựa hồ trở nên
cực kì mềm mại. Thân thể nhẹ nhàng chớp lên, ngay lập tức dán lên thân
của Ngọc Thiên Hằng, đôi mắt màu xanh trở nên cực kì lợi hại, hơi thở
lạnh như băng tựa như không còn chút tâm tính nào của loài người nữa.
Mi tâm xuất hiện ra một khối lăng trụ hình vảy màu xanh biếc, nhìn kĩ thì
tất cả mọi người trong Sử Lai Khắc thất quái đều không nhịn được cảm
thấy kinh hãi, bởi vì lúc này Độc Cô Nhạn đã không còn hai chân nữa,
chính xác phải nói là hai chân dung hợp hình thành một cái đuôi rắn to
lớn, vì đuôi rắn khó chống đỡ được cơ thể, khó trách hắn phải tìm một
chỗ dựa.
Hắc báo hồn sư Áo Tư La biến hóa không lớn, hắn toàn thân
vốn là hắc y, lúc này ngay cả tóc cũng biến thành một màu đen, như một
người đàn bà xinh đẹp, chỉ có điều trên mặt có chút tái nhợt, mà đồng tử của hắn lại co lại biến thành như hai sợi chỉ, toàn thân tràn ngập sự
sẵn sàng vô cùng nguy hiểm, đồng dạng ba hồn hoàn hai vàng một tím. Loại hồn hoàn này về việc kết hợp với tất cả Hoàng đấu chiến đội mà nói thì
rất dễ dàng.
Trong tất cả Hoàng đấu chiến đội, vũ hồn phụ thể biến
hóa lớn nhất có lẽ là Phong linh điểu hồn sư Ngự Phong, một đôi cánh lớn từ sau lưng hắn mở rộng ra, cùng với Bạch cáp hồn sư chủ trì có điểm
bất đồng, chính là đôi cánh của hắn toàn một màu vàng, nhìn qua không có chút nào mềm mại nhưng lại có vẻ chắc chắn hơn nhiều.
Ngự Phong này
cũng không chỉ có biến đổi ở đôi cánh, mà cả hai tay của hắn cũng biến
đổi, lúc này hai cánh quẫy động đã bay vào giữa không trung, đồng thời
từ trên cao nhìn xuống quan sát hành động của Sử Lai Khắc thất quái,
cũng không quên nhìn qua mĩ nữ chủ trì ở trước mặt, thậm chí còn hướng
đến đôi chân dài của người chủ trì kia cất lên một tiếng cười dài, hiển
nhiên hắn căn bản không coi đối thủ Sử Lai Khắc thất quái vào đâu cả.
Bởi vì các đội viên ở phía trước dày đặc, lúc này từ góc độ của Sử Lai Khắc thất quái không thể nhìn thấy tên phụ trợ hồn sư của đối phương, Cửu
tâm hải đường Diệp Linh Linh.
Toàn bộ đều là hai vàng một tím hồn
hoàn, là hồn hoàn tốt nhất khiến cho mang đến đối với Sử Lai Khắc thất
quái áp lực rất lớn so với trước đây. Bất luận là chất lượng hồn hoàn
hay là sự kết hợp của các hồn hoàn, lúc này đây Sư Lai Khắc thất quái
toàn diện bị rơi vào thế hạ phong.
Hai điều này bọn hắn phải đối mặt chính là chỗ ưu thế của đoàn chiến đấu hồn.
Mặc dù trận đánh chưa được bắt đầu nhưng Sử Lai Khắc thất quái ở sau mặt nạ, khuôn mặt đã cực kì ngưng trọng.
Đối với bọn họ mà nói, lần này ắt hẳn phải khổ chiến rồi.
Lúc này người chủ trì đang phiêu phù ở trên không trung bị Ngự Phong trong
trạng thái vũ hồn phụ thể trêu chọc khiến cho khuôn mặt có chút nóng
bừng lên, nhưng nàng vẫn còn có công việc cần phải thực hiện, rồi thanh
âm cực kì đơn giản từ chiếc miệng nhỏ nhắn như hoa đào cũng nhanh chóng
thoát ra.
" Bắt đầu !"
Ngửa mặt lên trời hống một tiếng,
Đái Mộc Bạch dùng hành động để chèn ép lại khí thế của đối phương, hướng đối thủ ở phía trước mặt hắn liền thi triển Bạch Hổ hộ thân, toàn thân
bao phủ trong một tầng kim quang, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ xuất ra khí thế như vậy, thoạt nhìn cực kì kinh người.
Sắc mặt hai người
Thạch gia huynh đệ vẫn bình thản như quy giáp trên người bọn họ, thủy
chung không có gì biến hóa, mắt nhìn Đái Mộc Bạch ngang nhiên vọt tới
trước, hai người bọn họ không sợ hãi chút nào, thân thể đồng thời hướng
đến giữa đài, ngăn trở Đái Mộc Bạch ở trước mặt tiến lên. Hồn hoàn thứ
nhất trên người sáng rực lên, một cỗ hơi thở nặng nề từ trên người hai
vị huyền vũ quy hồn sư này phóng ra, quang mang màu vàng tràn ngập khắp
nơi phối hợp với một thân quy giáp nặng nề của bọn họ, hiển nhiên đã
hoàn toàn chuẩn bị tốt đòn tấn công của Đái Mộc Bạch.
Đái Mộc Bạch
chân trái đạp mạnh lên mặt đất một bước, cả người đã bay lên trời, hổ
trảo như những lưỡi dao sắc bén bắn ra, trảo từ hai tay phóng ra hướng
đến đầu của Thạch gia huynh đệ. Ngay lúc này Trữ Vinh Vinh đã dụng Thất
bảo lưu ly tháp tác dụng ba mươi phần trăm lực lượng cùng ba mươi phần
trăm tốc độ rơi vào trên người hắn, nhất thời lực lượng cùng tốc độ của
hổ trảo mà Đái Mộc Bạch ra tay lại càng được tăng lên.
Mặc dù nhìn
qua thì biến hóa rất bình thường nhưng lực lượng cùng tốc độ gia tăng
rất dễ dàng khiến cho phòng ngự của đối phương giảm đi rất nhiều. Sự
phối hợp của Sử Lai Khắc thất quái đến thời điểm này đã không còn cần
dùng đến lời nói nữa.
Thấy hồn lực cùng hổ trảo của Đái Mộc Bạch quá
sắc bén mạnh mẽ, đừng nói là đầu người, dù cho là cứng rắn như nham
thạch cũng sẽ bị phá vỡ, nhưng Thạch gia huynh đệ lại dùng một động tác
đơn giản mà cực kì quỷ dị đã có thể hóa giải công kích của Đái Mộc Bạch.
Thạch Mặc, Thạch Ma hai huynh đệ khi bị hổ trảo bao phủ đầu đột nhiên co rút
lại, đầu rụt lại, vô cùng chuẩn xác chui vào trong lớp vỏ quy giáp cứng
rắn trên người. Một đôi hổ trảo của Đái Mộc Bạch tự nhiên cũng chỉ có
thể đánh lên lớp quy giáp cứng rắn đó.
Tiếng khanh thương vang vọng
toàn trường, hổ trảo của Đái Mộc Bạch chộp vào trên quy giáp của Thạch
gia huynh đệ khiến phát ra những tia lửa nhỏ.
Đái Mộc Bạch lúc này
thân thể đang ở trên không trung, song chưởng cũng bị chấn động bắn
ngược lên trên cao, mặc dù có Bạch Hổ hộ thân hóa giải không ít lực
lượng phản chấn nhưng lực lượng phản chấn trên quy giáp quá mãnh liệt
khiến cho hổ trảo bị một trận run rẩy. Huyền vũ quy là một trong những
vũ hồn phòng ngự cực mạnh sao có thể dễ dàng phá hủy như vậy được.
Cùng lúc này, một đạo thân ảnh màu lam đã xuất hiện trước mặt Đái Mộc Bạch,
dưới ánh đèn chiếu rọi giữa trung tâm đấu hồn tràng hiện ra một cánh tay rồng, quang mang huyễn lệ lóe lên. Người chưa đến nhưng lôi điện màu
lam đã ở giữa không trung ngưng kết thành hình dạng, trực tiếp hướng đến lồng ngực đang mở toang của Đái Mộc Bạch đánh tới, tất cả những hành
động này tựa như đã được tính toán chính xác từ trước.
Đồng thời khi
Đái Mộc Bạch phát lực vọt về phía trước, đội trưởng của Hoàng đấu chiến
đội Lam điện phách vương long hồn sư Ngọc Thiên Hằng cũng phóng lên
không trung, nhưng lúc đó thân thể của hắn ở sau thân thể của hai gã
huyền vũ quy hồn sư nên hành động của Ngọc Thiên Hằng hoàn toàn bị che
khuất, Sử Lai Khắc thất quái bên này không cách nào chứng kiến được.
Mà Đái Mộc Bạch ngay sau khi công kích không mang lại hiệu quả gì, Ngọc
Thiên Hằng đã lập tức lao lên, đệ nhất hồn hoàn trên người bạo phát,
long trảo ngưng tụ từ trước như sét đánh ập đến, đây chính là bài phối
hợp của Hoàng đấu chiến đội.
Tốc độ tựa hồ nhanh như chớp, Đái Mộc Bạch cơ hồ vừa thấy thân ảnh màu lam thì điện trảo màu lam tím đã đến trước ngực mình rồi.
Cho dù lúc này Đái Mộc Bạch có thể thu hồi song chưởng bị chấn động đi nữa, cũng chỉ có thể sử dụng cánh tay ngạnh kháng một kích này của đối
phương, lập tức sẽ rơi vào thế hạ phong.
Đòn công kích cực mạnh của
Lam điện phách vương Long hồn sư, Ngọc Thiên Hằng chỉ cần đuổi kịp truy
kích, rồi phối hợp với đồng đội, liền trực tiếp có thể phân thắng bại.
Đột nhiên vào lúc này, Đái Mộc Bạch đột nhiên biến mất ngay trước mặt
Ngọc Thiên Hằng, hắn hàng ngày vốn trầm ổn nhưng bây giờ cũng nhịn không được sửng sốt một chút.
Đái Mộc Bạch tất nhiên là không thể thuấn di nhưng đừng quên trên lưng có quấn một vòng dây làm từ Lam Ngân Thảo của Đường Tam.