Bên phía Sử Lai Khắc thất quái, trong tay Trữ Vinh Vinh quang mang huyễn lệ loé lên, trong lòng bàn tay phải đã xuất hiện toà thất thải bảo tháp cao hơn một thước. Bảo quang (ánh sáng giống như châu báu) loé lên, quý khí (khí thế cao quý) bức người,Trữ Vinh Vinh trên mặt cười cười, cả
người nhìn như đang trôi trên không trung, hồn chú của phụ trợ hệ hồn sư từ trong miêng nàng thanh thuý vang lên:
"Thất bảo hữu danh, nhất viết: Lực"
"Thất bảo hữu danh, nhất viết: Tốc"
Hai cái hồn hoàn xoay quanh trên người Trữ Vinh Vinh đồng thời bay lên, phủ trên thất bảo lưu ly tháp, mười bốn đạo ánh sáng đồng thời phóng ra,
phân biệt bắn vào trên người chính mình và sáu đồng đội của mình.
Nhẹ nhàng cùng ấm áp, hai loại cảm giác đồng thời truyền khắp toàn thân Sử
Lai Khắc thất quái, lực lượng cùng tốc độ trong nháy mắt gia tăng ba
mươi phần trăm.
Vũ hồn Thất bảo lưu ly tháp này thực sự được nhiều
người biết đến, mắt thấy đối phương có một gã hồn sư thất bảo lưu ly
tháp, thành viên Cuồng chiến đội nhất thời sắc mặt trở nên khó coi,
trước hết không cần nói về hiệu quả phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp đối với đồng đội có một không hai trong phụ trợ hệ hồn sư, mà với thân phận xuất thân từ Thất bảo lưu ly tông cũng đủ để bọn chúng sinh ra cố kỵ.
"Lên" Tiến lên phía trước, quyết không lùi bước. Lúc này Cuồng Tê đã bất chấp sự lo lắng lớn lao, trong lòng mặc dù hối hận trước đó đã khiêu khích
Đái Mộc Bạch, nhưng lúc này cũng chỉ có cách hoàn thành trận đấu trước
mắt. Lần này tuyệt đối không thể đánh đối thủ đến mức bị thương nặng,
Thất bảo lưu ly tông không phải là chỗ mà bọn chúng có thể đắc tội.
Vũ hồn của Cuồng Tê chính là tê giác, sau khi phóng ra vũ hồn, không chỉ
thân thể bành trướng, trên da tay còn xuất hiện một tầng da thật dày
giống như khải giáp, biến hoá lớn nhất chính là đầu, một cái sừng dài
hơn nửa thước loé ra quang mang màu vàng. Nương theo tiếng hét lớn của
mình, hồn hoàn mười năm trên người phát ra ánh sáng trắng rực rỡ, toàn
thân mang theo khí thế chưa từng có từ trước đến giờ, lao vọt về phía
Đái Mộc Bạch.
Hai gã hồn sư bên người Cuồng Tê cũng thuộc về cường
công hệ, đều là thú hồn sư, sở hữu vũ hồn giống nhau, trên đầu mọc hai
cái sừng, trên da tay có một lớp lông trắng, rõ ràng là dương vũ hồn
(con dê). Phối hợp với Cuồng Tê đồng thời hùng dũng lao lên.
Đã là
một đội, phối hợp là cực kỳ trọng yếu, phụ trợ hệ hồn sư bên phía Cuồng
chiến đội giúp cho bọn hắn gia tăng năm phần trăm lực phòng ngự và mười
phần trăm lực công kích, so với tăng phúc của Thất bảo lưu ly tháp thật
sự kém quá xa. Nếu không, Thất bảo lưu ly tháp làm sao có thể được xưng
là đệ nhất vũ hồn phụ trợ chứ.
Sau lưng ba người Cuồng Tê, hai mẫn
công hệ hồn sư nhanh chóng chuyển động. Vũ hồn của bọn họ là khỉ, thân
thể bao trùm bộ lông màu vàng, tốc độ nhanh vô cùng từ hai bên di chuyển qua ba người Đái Mộc Bạch, mục tiêu chính là Trữ Vinh Vinh đứng phía
sau.
Cùng lúc đó, nữ tử xinh đẹp sở hữu hồn hoàn cao cấp nhất cũng đã chuyển động, nàng cũng là một thú hồn sư, có thể đứng ở vị tí trung tâm của đội ngũ, ngoại trừ thực lực, chính là phương hướng tu luyện hồn sư
của nàng. Giống với Đường Tam, nàng là một khống chế hệ hồn sư, mà điều
khiến cho Đường Tam hơi kinh ngạc chính là, vũ hồn của nữ tử xinh đẹp
này không ngờ lại chính là con nhện. Trong nháy mắt khi nàng tiến hành
vũ hồn phụ thể, Đường Tam tập trung chú ý tới vũ hồn phóng thích ra trên người nàng. Toàn thân bao trùm một tầng quang mang màu phấn hồng, mái
tóc dài gợn sóng biến thành tám lọn tóc, hình thành tám cái chân nhện
ngang hai bên trán, giữa trán là rất nhiều dấu hiệu lưới nhện, hai mắt
biến thành một màu hồng phấn.
Đệ nhất hồn hoàn xuất ra, hai tay giơ
lên, từng đạo tơ nhện từ trong lòng bàn tay bắn ra, phương hướng là trên không trung. Tơ nhện trên không trung nhanh chóng đan vào nhau.
Chứng kiến khống chế hệ hồn sư bên đối phương là con nhện, ngay cả Đái Mộc
Bạch cũng không khỏi nở nụ cười, Nhân diện ma chu trong số các loài nhện còn có một cái tên, đó là Nhện vương. Hắn không cần phải suy nghĩ cũng
biết được khắc chế của vũ hồn của đối phương là gì. Đường Tam lạnh lùng
nhìn kỹ cục diện trong sân, hét lớn một tiếng: "Mập mạp, không trung, Phượng hoàng hoả tuyến, bắn."
Mã Hồng Tuấn sớm đã chuẩn bị tốt, hoả diễm màu tím hồng phun ra, bắn thẳng vào chu lưới trên không trung.
Ngay lúc đó, Đường Tam cũng động. Hơn mười căn Lam ngân thảo từ dưới chân
hắn nhanh chóng bò ra, không phải hướng về phía trước, mà là hướng sang
hai bên, kỹ năng quấn quanh sử dụng hai lần, trực tiếp hướng hai gã hồn
sư trẻ tuổi mẫn công hệ sở hữu vũ hồn khỉ.
Khống chế hệ khắc mẫn công hệ, điều này hồn sư nào cũng biết. Mắt thấy Lam ngân thảo phóng tới,
hai gã hồn sư khỉ tốc độ rất nhanh, nhất thời dừng lại một chút.
Đường Tam giơ hai tay lên, không cần nhìn tình huống hai bên, trong lòng bàn
tay một đoàn lục quang được hắn dùng thủ pháp vẫy tay bắn ra ngoài, mục
tiêu là Cuồng Tê đang xông đến đầu tiên.
Cuồng Tê tất nhiên thấy
Đường Tam phóng ra một đoàn lục quang, hắn hiểu rằng gã đối thủ này
chính là khống chế hệ hồn sư, không chút nghĩ ngợi, trực tiếp phát động
hồn hoàn thứ hai. Nương theo thân thể khổng lồ đang vọt tới phía trước,
hai nắm đấm đồng thời tung ra, một luồng hắc quang chói mắt từ tay toả
ra, hai luồng quang mang va chạm trên không trung, biến thành một đạo
quang ba màu đen thật lớn, phóng thẳng vào đoàn lục quang của Đường Tam.
Không thể không nói, kinh nghiệm thực chiến của Cuồng Tê cực kỳ phong phú,
hắn phát ra đạo quang ba màu đen mục tiêu là đoàn lục quang của Đường
Tam, nhưng một khi đánh bật được đoàn lục quang rồi, thì mục tiếu kế
tiếp lại chính là Đái Mộc Bạch.
Nhưng vấn đề chính là hắn có thể ngăn cản đoàn quang mang màu lục kia hay không?
Cuồng Tê vẫn còn quên mất một điều, chính là khi Đường Tam phóng ra đoàn lục
quang, đệ tam hồn hoàn trên người sáng rực, chính là hồn hoàn ngàn năm
màu tím.
Lục quang không bị hắc quang đánh bật, cũng không có ngăn
cản luồn hắc quang tiên phong, mà khéo léo tránh va chạm với luồng hắc
quang. Chính lúc này, một cây Lam ngân thảo từ một góc độ không ngờ lặng yên chui ra, nhẹ nhàng đem lục quang vốn rung rung sau khi hắc quang
bay qua bắn lên không trung, sau đó rơi xuống.
"Cuồng Tê, cẩn thận." Nữ tử xinh đẹp biến sắc, vội vàng lên tiếng nhắc nhở. Lúc này, tơ nhện
trên không trung còn chưa kịp dệt thành chu lưới đã bị tan thành tro bụi dưới công kích tà hoả của Mã Hồng Tuấn, căn bản còn chưa thể hiện được
chút tác dụng nào. Có tăng phúc nhờ Thất bảo lưu ly tháp của Trữ Vinh
Vinh, song phương hồn lực vốn chênh lệch không nhỏ đã được kéo lại gần,
Mã Hồng Tuấn như một khẩu pháo trong pháo đài, phát huy uy lực cực hạn
của tà hoả.
Cuồng Tê đương nhiên biết bản thân phải cẩn thận, nhưng
tốc độ dù sao cũng không phải sở trường của hắn. Hắc quang tạo bởi hai
đấm đã đánh lên đệ nhị hồn hoàn kỹ năng Bạch hổ liệt quang ba của Đái
Mộc Bạch, hai màu đen trắng va chạm nhất thời tạo nên một âm thanh như
sấm. Lúc này, Cuồng Tê cũng không chiếm được tiện nghi, cùng lắc lư
giống thân thể Đái Mộc Bạch.
Lục quang rốt cục cũng thể hiện ra hình
dáng chân chính của nó, trong nháy mắt một tấm lưới lớn từ trên trời phủ xuống, đem thân thể cao lớn của Cuồng Tê hoàn toàn bao lấy, chu lưới
chợt buộc chặt, đem thân thể Cuồng Tê trói chặt lại.
Bằng vào chu
lưới trói buộc có độ dẻo dai gấp đôi so với Lam ngân thảo, Cuồng Tê muốn từ trong tấm lưới lớn này thoát ra cơ hồ không có khả năng.
Chu lưới phủ xuống mang theo một màn khói đồng thời xuất hiện, chính là hai loại kịch độc hủ thực (ăn mòn) và tê dại đi kèm theo chu lưới cũng được phát động, bắt đầu ăn mòn lớp phòng ngự của trên người Cuồng Tê.
"Tiểu Tam, làm được lắm." Đái Mộc Bạch mắt nhìn thấy Đường Tam thành công khống chế Cuồng Tê,
nhất thời tinh thần cực kỳ phấn chấn, giậm chân một cái, cả người giống
như mũi tên bắn đi, mục tiêu là gã dương hồn sư phía bên trái, cùng lúc
gặp đối thủ đang xông đến, căn bản không cho đối thủ có cơ hội né tránh, đánh vào hổ khẩu của hắn. Vũ hồn trời sinh vốn có tính tương khắc, hơi
thở trên người Đái Mộc Bạch đã gây ảnh hương không nhỏ lên đối thủ.
Tiểu Vũ thân hình chợt loé, đón đầu gã dương hồn sư còn lại, mà Chu Trúc
Thanh toàn lực tăng tốc, từ mặt bên mà vòng qua, bỏ qua khống chế hệ hồn sư bên đối phương, tập trung mục tiêu vào gã phụ trợ hệ hồn sư Như ý
luận (đây là dùng hồn kỹ gọi thay tên) đứng cuối cùng.
Toàn bộ trận
chiến đã hoàn toàn triển khai, trong lần va chạm đầu tiên, hiển nhiên
Cuồng chiến đội đã ăn phải quả đắng, lực chiến đấu chủ yếu là Cuồng Tê
thì bị chu lưới của Đường Tam trói buộc, khiến cho cục diện trước mặt
bọn họ trở nên rất bất lợi.
Ngay lúc này, Cuồng chiến đội thể hiện ra thực lực có thể thắng bảy trận liên tiếp, trong bất kỳ đội ngũ hồn sư
nào, bất luận nhân số là bao nhiêu, khống chế hệ hồn sư đều là linh hồn
của đội ngũ.
Nữ tử xinh đẹp mắt thấy Cuồng Tê bị nhốt cũng không lộ
ra thần sắc lo lắng, ngược lại phi nhanh đánh tới đến phía Cuồng Tê,
đồng thời quát to: "Song hầu lui, bảo vệ Như ý luận, song dương đứng vững."
Hai gã hầu hồn sư sau khi bị Lam ngân thảo của Đường Tam cản trở đã lui
sang một bên, lúc này nghe được mệnh lệnh của nữ tử, không chút do dự
đánh về phía Chu Trúc Thanh.
Cuông Tê trong lúc kịch liệt giãy dụa đã bị ngã xuống đất, hắn muốn bằng vào lực lượng bản thân mà thoát ra khỏi sự trói buộc của chu lưới của Đường Tam, nhưng từ chu lưới không ngừng
truyền đến kịch độc mang tính hủ thực, không ngừng ăn mòn lớp phòng ngự
bên ngoài thân thể hắn. Phòng ngự lực của hắn cố nhiên rất mạnh, nhưng
không có nghĩa là hắn miễn nhiễm với các loại kịch độc. Lớp phòng ngự
bên ngoài đã bị ăn mòn, mà hắn càng giãy dụa kịch liệt, chu lưới càng
thít chặt, từ từ thâm nhập vào bên trong.
Nữ tử xinh đẹp chứng kiến
Đường Tam thuất phát ra chu lưới thì cũng đã thất kinh, mặc dù chu lưới
của Đường Tam là do Lam ngân thảo tạo thảnh, nhưng nàng hiểu rõ, đệ tam
hồn hoàn của đối phương thu được từ một hồn thú cũng là nhện, mà vũ hồn
nhện của nàng đối mặt với đối thủ như vậy, một điểm nắm chắc cũng không
có. Lúc này mục đích của nàng rất đơn giản, trước tiên là hoá giải chu
lưới trên người Cuồng Tê.
"Đối thủ của ngươi là ta" Âm thanh
lãnh đạm nhưng lại rất kiên định của Đường Tam vang lên bên tai nữ tử,
Lam ngân thảo phóng tới, quấn quanh thân thể của nàng. Hắn tuyệt đối sẽ
không cho Cuồng Tê cơ hội phục hồi lực chiến đấu.
Đái Mộc Bạch đối
diện tên dương hồn sư kia đã chiếm được thế thượng phong một cách tuyệt
đối. Mặc dù hồn lực của đối phương cũng không thấp hơn hắn mấy, nhưng ưu thế về vũ hồn thực sự quá lớn, đối với công kích hổ trảo cuồng bạo
trước mặt của hắn, đối phương chỉ có thể liên tục phòng thủ, nhưng hai
bên đều không sử dụng đệ tam hồn hoàn. Đó là thủ đoạn cuối cùng, không
đến lúc bất đắc dĩ thì không dễ dàng đem ra sử dụng.
Ngược lại với sự thoải mái của Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ lại gặp không ít phiền phức. Đối
thủ của nàng đồng dạng là một gã dương hồn sư, ngoại trừ kỹ năng Xông
đụng (lao thẳng vào đối thủ - húc như dê), đệ nhị hồn kỹ của gã dương
hồn sư này lại là một dạng hiếm thấy: Trúng tên. Mặc dù phạm vi trúng
tên rất nhỏ, nhưng mỗi khi Tiểu Vũ sắp bị tiếp cận, hắn lại phát động kỹ năng Trúng tên, căn bản không cho Tiểu Vũ có cơ hội tiếp cận. Đồng thời sau khi Tiểu Vũ bị kỹ năng trúng tên của hắn làm cho choáng váng, là
lại phải đối mặt với kỹ năng Xông đụng, đã vài lần suýt bị thương, trong lúc nhất thời cũng không dám đến quá gần. Kỹ năng Thuấn di của nàng
không ngờ lại bị một cái đệ nhị hồn kỹ Trúng tên khắc chế. Mặc dù kỹ
năng này của đối phương chỉ có thể hạn chế nàng trong thời gian một giây thôi, nhưng chỉ một giây này lại khiến cho Tiểu Vũ không làm gì nổi,
càng huống chi, hồn lực đối phương lại cao hơn nàng, trong khoảng thời
gian ngắn chỉ có thể dây dưa quấy rầy nhau, không người nào có biện pháp chế phục đối thủ.
Chu Trúc Thanh tốc độ vô cùng nhanh, dưới tác dụng hỗ trợ của Thất bảo lưu ly tháp, cơ hồ chỉ vài lần lắc mình đã đi tới
trước mặt gã phụ trợ hệ hồn sư Như ý luận kia, lúc này, hai gã hầu hồn
sư cũng còn cách nàng một khoảng cách không ngắn.
Đệ nhất hồn kỹ U
minh đột thứ phát động. Dưới tác dụng của hồn kỹ của mình, tốc độ của
Chu Trúc Thanh lại tăng lên nữa, lợi trảo phóng ra, mục tiêu là cổ của
đối phương. Chỉ cần thành công khống chế được đối thủ, khiến cho năng
lực phụ trợ của đối phương biến mất là đạt được mục đích.
Lam ngân
thảo điên cuồng phóng tới, muốn quấn quanh nữ tử xinh đẹp. Đối mặt với
công kích của Đường Tam, nữ tử xinh đẹp không dám chủ quan chút nào. Đều là nhân vật đóng vai trò linh hồn của hai đội, bọn họ rốt cục cũng va
chạm. Đệ nhị hồn hoàn trên người nữ tử xinh đẹp sáng rực lên, lúc này,
tơ nhện không phải phun ra từ hai tay, mà toàn thân trên dưới đều phun
ra tơ. Tơ nhện mặc dù mảnh hơn Lam ngân thảo, nhưng số lượng lại nhiều
hơn, hình thành trước mặt nàng một tấm bình phong, kiên quyết chặn đứng
Lam ngân thảo.
Tơ nhện cùng Lam ngân thảo cùng nhau tiếp xúc, không
ngừng phát ra âm thanh phốc phốc. Đó là độc tố giao phong. Sở hữu vũ hồn nhện, trong hồn kỹ của nữ tử xinh đẹp làm sao lại không có chất độc
chứ? Tơ nhện của nàng với Lam ngân thảo của Đường Tam tựa hồ có phương
hướng phát triển giống nhau, tơ nhện cứng cỏi, Lam ngân thảo thân mình
lấy sự mềm dẻo làm chính, hai bên tại không trung giằng co, không ai làm được gì đối phương, chỉ có thể bằng vào độc tố công kích lẫn nhau. Ở
phương diện này, Lam ngân thảo sở hữu độc tính của Nhân diện ma chu rõ
ràng chiếm thượng phong, hủ thực đi kèm theo không ngừng ăn mòn tơ nhện
trước mặt.
Nữ tử xinh đẹp mặc dù trong lòng giật mình, nhưng nàng lúc này đã đạt được mục tiêu, chỉ cần nhân cơ hội này trợ giúp Cuồng Tê
thoát khỏi trói buộc, khi đó chiến thắng sẽ thuộc về đội của nàng.
Chính lúc này, phốc một tiếng, một ngọn lửa như cánh tay thò sang, xuyên qua
khe hở của Lam ngân thảo, trực tiếp oánh kích lên lưới nhện của nữ tử
xinh đẹp. Ngọn lửa màu hồng tím chẳng những đem chu lưới tạo thành một
lỗ hổng, đồng thời nhanh chóng lan sang xung quanh, chính là Mã Hồng
Tuấn đã tới trợ giúp.
Đường Tam trong lòng thầm khen một tiếng, cổ
tay run lên, một đoàn lục quang lại phóng ra ngay khi lưới nhện của đối
phương bị công phá, chui qua lỗ hổng trực tiếp bay về phía nữ tử xinh
đẹp. Chỉ cần có thể khống chế được khống chế hệ hồn sư của đối phương,
tràng đấu hồn này không còn gì để lo lắng nữa.
Nếu không phải nữ tử
kia nhanh chân cũng đã bị Phượng hoàng hoả tuyến của Mã Hồng Tuấn gây
thương tích rồi. Phượng hoàng hoả tuyến dưới tình trạng Mã Hồng Tuấn mở
ra Dục hoả phượng hoàng, lực công kích rất mạnh, sức nóng cao vô cùng.
Đáng sợ nhất chính là Phượng hoàng hoả tuyến của hắn phóng ra không phải chỉ có theo một đường thẳng, mà dưới khống chế của hắn, giống như một
cây roi dài (trường tiên), vài lần lắc tay là có thể phá giải chu lưới
của nàng.
Nhìn thấy công kích của Đường Tam đến trước mặt, nữ tử cũng không cố cứu Cuồng Tê đang nằm trên mặt đất nữa, thân thể lộn một vòng, né tránh chu lưới trói buộc của Đường Tam.
Chu lưới trói buộc mở ra
trong không trung, đường kính bao trùm phạm vi năm thước, như thế nào
lại dễ dàng tránh thoát như vậy. Chính lúc này, đệ tam hồn hoàn trên
người nàng rốt cục sáng rực lên, hai bên đầu tám lọn tóc trong nháy mắt
lan tràn, dưới sự bao phủ của lớp quang mang màu phấn hồng, hoá thành
tám cái roi dài hai thước, đồng thời huy động khiến cho chu lưới trói
buộc của Đường Tam bị khựng lại một chút. Kỳ lạ nhất chính là, những cái roi dài màu phấn hồng này lại không bị dính vào chu lưới, thân thể xoay vài vòng, đã thoát ra khỏi phạm vi bao trùm của Chu lưới.
Phanh. Như ý luận hồn sư đối mặt với mẫn công hệ Chu Trúc Thanh căn bản không có
cơ hội nào hết, tựa như khống chế hệ khắc chế mẫn công hệ giống nhau,
mẫn công hệ chuyên khắc chế phụ trợ hệ. Chu Trúc Thanh một chưởng chém
lên cổ đổi phương, Như ý luận hồn sư ngay cả một tiếng cũng không kêu
nổi, gục xuống hôn mê bất tỉnh.
Tuy nhiên, một khắc trước khi Chu
Trúc Thanh tới trước mặt, hắn tự biết không cách nào may mắn thoát khỏi, đã phóng ra đệ tam hồn kỹ, một tầng quang mang kỳ quái màu bạc ba động, ngay khi Chu Trúc Thanh đã xử lý hắn sau đó, quang mang màu bạc đã
thành công chia thành sáu tia đồng thời rót lên người sáu thành viên còn lại của Cuồng chiến đội.
Mà lúc này cũng chính là lúc nữ tử xinh đẹp thoát khỏi phạm vi bao trùm của Chu lưới do Đường Tam phóng ra.
Ngân quang nhập vào trong cơ thể, thân thể sáu người Cuồng chiến đội đồng
thời run rẩy một chút, sau một khắc, con mắt bọn chúng đồng thời chuyển
thành màu hồng, thân thể bành trước, kể cả Cuồng Tê đang nằm trên mặt
đất cũng bằng yêu lực thoát ra khỏi trói buộc của Chu lưới nhảy vọt lên.
Đái Mộc Bạch vốn hoàn toàn chiếm thế thượng phong, nhưng khi được ngân
quang rót vào cơ thể đối thủ của hắn đột nhiên trở nên cuồng bạo hơn,
chẳng những hồn lực tăng lên đáng kể, đồng thời hai mắt đỏ lòm, điên
cuồng lao lên công kích, ngạng kháng bức Đái Mộc Bạch thối lui.
Tình
huống Tiểu Vũ so với Đái Mộc Bạch còn thê thảm hơn, đối thủ được ngân
quang rót vào làm hồn lực tăng lên nhiều, trở nên điên cuồng hơn, đồng
thời phạm vi của kỹ năng Trúng tên mở rộng ra, nương theo chấn động mãnh liệt, thân thể Tiểu Vũ khựng lại, mắt nhìn thấy đối phương Xông đụng
tới mà không cách nào tránh né.
Thời khắc mấu chốt, sự phối hợp đoàn
đội mới thể hiện rõ, một cây Lam ngân thảo lặng yên quấn lấy hông Tiểu
Vũ, đem thân thể nàng mạnh mẽ kéo lại, tránh được công kích của đối
phương.
Hai gã hầu hồn sư tốc độ tăng vọt, không ngờ nhanh hơn tốc độ của Chu Trúc Thanh, hướng về phía nàng ép đến. Mà tám lọn tóc phủ một
tầng quang mang màu phấn hồng của nữ tử xinh đẹp trước mặt Đường Tam đột nhiên dài ra, phân ra bốn lọn tóc cuốn lấy chu lưới trên người Cuồng
Tê, liều mạng xé rách, cộng với Cuồng Tê toàn lực phát động, khiến cho
Chu lưới quấn quanh người gã không còn một chút tác dụng. Mặc dù trên
người Cuồng Tê lưu lại rất nhiều vết thương, nhưng chỉ cần hắn thoát
khỏi sự trói buộc của chu lưới, gia nhập vào trận chiến, cục diễn sẽ
hoàn toàn thay đổi ngay lập tức. Bốn lọn tóc còn lại rất nhanh dài ra,
phóng về phía Đường Tam.
Lúc này trong cơ thể Đường Tam là một trận
hư không. Liên tiếp hai lần phóng ra chu lưới trói buộc đã khiến hắn
tiêu hao hai phần ba hồn lực. Đối mặt với trạng thái công kích cuồng bạo của đối phương, Lam ngân thảo không đủ để ngăn cản, bất đắc dĩ chân đạp Quỷ ảnh mê tung lui về phía sau. May là có Phượng hoàng hoả tuyến của
mập mạp chắn đòn mới có thể cản được đòn tấn công của đối phương. Trong
bảy thành viên của cuồng chiến đội, ngoại trù gã Như ý luận hồn sư ra,
hầu hết đã rơi vào một trạng thái đặc thù, tựa hồ chỉ cònTri Chu nữ hồn
sư vẫn duy trì được tỉnh tảo. Phượng hoàng tà hoả mặc dù là khắc tinh
của nàng, nhưng nàng lại dùng tấm thân to lớn của Cuồng Tê ở trước mặt
làm lá chắn, Phượng hoàng hoả tuyến của Mã Hồng Tuấn công kích tới, chỉ
có thể làm cho Cuồng Tê rống lên giận dữ, chứ không đủ để gây nên thương tổn gì cho hắn. Đồng thời chu lưới trói buộc của Đường Tam lại bị tà
hoả khắc chế, lại bị Cuồng Tê cùng nữ hồn sư nhện liều mạng phá bỏ, chu
lưới trói buộc rốt cục cũng bị giải trừ.
Vốn đang chiếm ưu thế, nay
lại bị một cái hồn kỹ của Như ý luận hồn sư khiến cho hoàn toàn thay
đổi. Ngàn năm hồn hoàn quả nhiên khác thường. Điều Sử Lai Khắc thất quái không biết chính là, đối phương sở dĩ được gọi là Cuồng chiến đội,
chính là có quan hệ với trạng thái này của bọn họ. Đệ tam hồn kỹ của tên Như ý luận hồn sư kia có được từ một con Cuồng nhiệt ma tích (thằn
lằn), một khi dùng đến, cái kỹ năng của hồn hoàn ngàn năm này khiến cho
người khác rơi vào trạng thái cuồng bạo trong vòng ba phút. Sau khi gia
trì trạng thái cuồng bạo, cảm giác thống khổ không còn, nếu tinh thần
lực không đủ mạnh, thì sẽ bị mất đi thần chí. Đổi lại nhận được năng lực biến thái là tất cả các thuộc tính trong nháy mắt tăng lên mười lăm
phần trăm. Những hồn kĩ phụ trợ đã được gia trì cũng sẽ kéo dài thêm
được 1 phút. Nên có thể nói rằng, coi như Như Ý Bàn hồn sư đã bị hôn mê, những hiệu quả phụ trợ mà hắn đã gia trì lên các đội viên của Cuồng
Chiến đội vẫn kéo dài thêm 1 phút hợp cùng với trạng thái Cuồng Nhiệt.
Cũng chính vì thế mà bọn chúng mới có thể trong nháy mắt thay đổi cục diện.
Đương nhiên, kỹ năng Cuồng bạo này quá bá đạo, tự nhiên cũng có khuyết điểm,
mà khuyết điểm này lại rất trực tiếp, kỹ năng cuồng bạo gia trì thời
gian chỉ trong ba phút. Sau ba phút đó, kỹ năng được được phụ gia quá
cuồng bạo khiến trong một canh giờ tiếp theo không thể ngưng tụ hồn lực, nói cách khác, nếu bọn chúng dưới trạng thái cuồng bạo mà không thể kết thúc đối thủ, thì người chết chính là bọn chúng. Đây là một dạng hồn kỹ liều mạng, nhưng tác dụng của nó tuyệt đối không tầm thường, thời khắc
mấu chốt có thể đóng vai trò thay đổi cục diện.
Thời khắc mấu chốt
mới thể hiện ra tác dụng trọng yếu của Đường Tam, khống chế hệ hồn sư,
linh hồn của toàn đội. Hắn buông tha chủ động công kích phía trước, Lam
ngân thảo bay nhanh, theo sát Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh bị vây bởi hai gã
hầu hồn sư cũng bị hắn kéo ngược trở lại, đồng thời còn có Đái Mộc Bạch
vừa bị đối thủ bức lui quấn lấy mang về. Trong khoảng thời gian ngắn,
bảy người lại co cụm vào một chỗ.
Trong chiến đấu, khống chế hệ hồn
sư không chỉ có nhiệm vụ khống chế đối thủ, mà đồng thời phải khống chế
cả thành viên trong đội. Đường Tam lúc này đã làm hết thảy để đảm đương
tốt tất cả các nhiệm vụ.
Chỉ có điều bất ngờ đó là, chiến đấu lực của Cuồng chiến đội sáu người bộc phát cũng không tiếp tục công kích, mà
theo một tiếng rít của nữ tử xinh đẹp, tất cả tụ tập xung quanh người
nàng.
"Các ngươi nhận thua đi, nếu không, ta cũng không cách nào cam đoan sẽ không gây ra tổn thương đối với các ngươi." Thanh âm nữ tử xinh đẹp truyền tời thập phần dễ nghe, nhưng ngữ khí lúc này lại có một chút bất đắc dĩ. Các thành viên Cuồng chiến đội vây
quanh người nang không ngừng phát ra âm thanh thở dốc nặng nề, hồn lực
ba động mạnh mẽ lan tới phía trước tạo thành áo lực rất lớn.
Đái Mộc Bạch quát lạnh một tiếng: "Kêu bọn ta nhận thua ư? Đừng có nằm mộng, Có bản lãnh thì chiến thắng chúng ta đi."
Tri Chu nữ hồn sư xinh đẹp khinh thường bĩu môi, "Nếu không phải có Thất bảo lưu ly hồn sư, ngươi nghĩ rằng ta có thể cùng
các ngươi nói nhảm hay sao? Đã như vậy, nếu tiếp theo tạo thành thương
tổn đối với các ngươi, ta chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi."
Tiếng rít lại vang lên từ trong miệng nàng, trạng thái cuồng bạo chỉ có thể
duy trì trong ba phút, nang không dám trì hoãn nữa. Cuồng chiến đội đã
thu được bảy trận thắng liên tiếp, chỉ cần tiếp tục thắng, thì bọn chúng sẽ thu được tiền lời không cách nào ước lượng nổi, cho dù đối phương có thất bảo lưu ly hồn sư đi chăng nữa, tuyệt đối không thể buông bỏ.
Trong những trận đấu hồn trước đó, Cuồng chiến đội sở dĩ có thể thắng cường
địch nhiều lần là nhờ kỹ năng phụ trợ Cuồng bạo này, cũng bởi vì hầu hết thành viên bị mất đi thần chi, nên mới xuất hiện ra cảnh thương tàn đối thủ (đánh đối thủ bị thương một cách tàn bạo vô nhân đạo), thậm chí có
thể dẫn đến cái chết.
Là người chỉ huy, Đường Tam nhanh chóng đưa ra quyết định: "Mọi người bay lên."
Sử Lai Khắc thất quái trong miệng cơ hồ đồng thời có một cây ma cô tràng,
ngay lúc Cuồng chiến đội phóng đến, bảy thân thể đồng thời nhẹ bẫng,
dưới tác dụng của đôi cánh do quang ảnh ngưng kết thành ở sau lưng bay
lên trời, trong nháy mắt lên cao hai mươi thước.
Đối thủ đột nhiên
biến mất, thành viên Cuồng chiến đội nhất thời mất đi mục tiêu, mà người duy nhất thanh tỉnh, là Tri Chu nữ hồn sư cả kinh thất sắc, nàng không
thể nào ngờ được, tất cả đối thủ trước mặt đều có năng lực phi hành.
Đứng trên không trung, Sử Lai Khắc thất quái từng người lại ăn một cây khôi
phục hương tràng, khôi phục thể lực và hồn lực của bản thân. Đường Tam
cũng không quan tâm đến đối thủ phía dưới, trong Cuồng chiến đội một hồn sư có khả năng phi hành cũng không có, cũng không ai am hiểu công kích
từ xa, cho dù là Tri Chu nữ khống chế hệ hồn sư cũng không có cách nào
giống Lam ngân thảo của hắn có thể khống chế đối thủ ngoài hai mươi
thước cả. "Tiểu Tam, bây giờ phải làm sao? Ma cô tràng chỉ có thể
giúp chúng ta phi hành trong một phút, Áo Tư Tạp thậm chí chỉ có thể phi hành trong nửa phút." Đái Mộc Bạch mặc dù không sợ đối thủ, nhưng
mắt thấy Cuồng chiến đội đều là hồn sư thực lực hơn ba mươi lăm cấp mà
lúc này lại tăng lên nhiều, hắn cũng không khỏi cảm thấy một trận bất
lực.
Đường Tam cũng không bối rồi, trầm giọng nói: "Nếu ta đoán
không sai, thực lực của bọn họ sở dĩ có thể đột nhiên tăng cường, hẳn là do phụ trợ hệ hồn sư trước khi hôn mê đã phóng thích tác dụng của ngàn
năm hồn kỹ, trong nháy mắt tăng thực lực của bọn họ lên. Nhưng, các
ngươi có phát hiện ra không, ngoại trừ Tri Chu nữ hồn sư, những người
khác đều mất đi thần chí. Dưa theo tổng kết của sư phụ đối với năng lực
phụ trợ của phụ trợ hệ hồn sư, nếu ta đoán không sai, tình huống hiện
tại của bọn họ sẽ không duy trì quá lâu, tựa như ma cô tràng của Tiểu
Áo. Hơn nữa khi trạng thái này của bọn họ chấm dứt, nhất định sẽ có tác
dụng phụ rất lớn. Nếu không nói, vũ hồn của phụ trợ hệ hồn sư kia chẳng
phải có thể cường hãn so sánh với Thất bảo lưu ly tháp của Vinh Vinh hay sao?"
Mã Hồng Tuấn nói: "Nếu lúc chúng ta rớt xuống mà trạng thái hiện tại của bọn họ vẫn chưa giải trừ thì sao?"
Đường Tam trầm giọng nói: "Vậy thì chỉ có thể đánh cược một keo. Thắng lợi tất nhiên là điều chúng ta
mong chờ, nhưng mọi người an toàn thì quan trọng hơn nhiều. Với trạng
thái hiện tại của Cuồng chiến đội, chúng ta không có khả năng chống lại. Tiểu Áo, ngươi còn có thể xuất ra bao nhiêu căn ma cô tràng?"
Áo Tư Tạp trước tiên đưa cho Đường Tam một căn, " Hồn lực của ta cũng không còn nhiều, lúc cùng Đái lão đại tham gia hai
đấu hai đã đưa hắn một căn, lúc này chúng ta mỗi người một căn, đây là
căn thứ chín. Ta nhiều nhất chỉ có thể chế tạo thêm được một căn."
Đường Tam nói: "Tốt lắm, vậy ngươi chế tạo thêm một cái cho ta, sau đó, khi năng lực phi
hành của các ngươi sắp hết, mọi người hãy xuống khỏi đài."
"Tiểu Tam, cả ta nữa." Đái Mộc Bạch lúc này đã hiểu rõ ý của Đường Tam, hắn muốn kéo dài thời
gian phi hành để sau khi trạng thái cuồng bạo biến mất, hắn có thể thành công ở tình huống sau khi đối phương bị kỹ năng cuồng bạo cắn trả.
Đường Tam nói: "Không, để ta. Lúc này hồn lực của mọi người tiêu hao không ít, kỹ xảo chiến
đấu bằng tay của ngươi không bằng ta, huống chi ta còn có biện pháp bảo
vệ tánh mạng, cho dù trạng thái cuồng bạo của đối phương thật sư kéo dài lâu hơn so với ta dự đoán, ta cũng có thể thoát ly khỏi trận chiến. Nếu đã để ta chỉ huy, thì hãy nghe lời ta đi được không."
Thời gian
một phút thập phần ngắn ngủi, mắt thấy cũng sắp trôi qua rồi, quay xuống nhìn trên người thành viên của Cuồng chiến đội, trạng thái cuồng bạo
vẫn chưa có dấu hiệu gì giải trừ.
Tri Chu nữ hồn sư sau phút chốc
giật mình đã tỉnh táo lại, cùng là khống chế hệ hồn sư, kinh nghiệm thực chiến của nàng lại vô cùng phong phú, nếu bên phía Sử Lai Khắc thất
quái chỉ có một, hai người bay lên, vậy còn có thể giải thích được là
trong đội của đối phương có sự tồn tại một, hai phi hành hồn sư. Nhưng
bảy người đồng thời phi hành, điều này chỉ có thể chứng minh đây là tác
dụng của hồn kỹ. Đường Tam đánh cuộc, nàng tại sao lại không đặt cược
thời gian phi hành của đối phương đối phương ngắn hơn so với thời gian
gia trì của trạng thái cuồng bạo chứ?
Áo Tư Tạp sau khi cố hết sức
chế ra căn ma cô tràng thứ mười đưa cho Đường Tam, lập tức hướng ra
ngoài đấu hồn đài bay xuống. Lúc này cơ hồ hồn lực của hắn đã cạn kiệt,
sắc mặt cực kỳ tái nhợt, cả người bị bao trùm cảm giác thoát lực. Mà lúc này, tác dụng của ba tháng huấn luyện ma quỷ trước đó mới hiện ra, mặc
du trong cơ thể thoát lực cực kỳ khó chịu, nhưng hắn vẫn bảo trì thanh
tỉnh như cũ, so với người bình thường thì không giống nhau, tác dụng phụ do việc hồn lực tiêu hao quá độ gây ra cũng không thể hiện ra ngoài
nhiều lắm.
Sau nửa phút tiếp theo, Sử Lai Khắc thất quái ngoại trừ
Đường Tam, đều nhất nhất hướng ra ngoài đài bay xuống, thoát ly khỏi
chiến trường đấu hồn thai. Tri Chu nữ hồn sư mắt nhìn thấy bọn họ nhất
nhất bay đi, nhất là chứng kiến hồn sư Thất bảo lưu ly tháp bay khỏi sàn đấu, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, nàng thấy mọi người đều
phi đi rồi, nhưng lại còn một người là Đường Tam, sắc mặt không khỏi
thay đổi, lúc này Đường Tam đã ăn cây ma cô tràng thứ hai.
"Ngươi còn không rời khỏi chiến trường hay sao?" Tri Chu nữ hồn sư trên mặt hiện lên một tia cười mị hoặc, nhìn lên Đường Tam đứng trên không trung.
Đường Tam lạnh nhạt cười, "Mặc dù chỉ còn lại một mình ta, nhưng ai có thể nói trước, người thắng không phải là chúng ta chứ?"
Lúc này người xem trên đài đã náo động một trận. Việc Sử Lai Khắc thất quái bay lên không trung khiến cho người xem được mở rộng tầm mắt. Mắt nhìn
thấy song phương hình thành cục diện giằng co, tình huống mới lạ như vậy khiến cho tiếng hoan hô cùng âm thanh tức giận chửi bới đồng thời vang
lên. Hoan hô là tự nhiên, bởi vì hồn sư phi hành là cảnh tượng kỳ lạ, mà tức giận chửi bới cũng là tự nhiên, bởi vì song phương không còn đối
chiến mà chuyển sang giằng co. Mà tức giận chửi mắng chĩa mũi dùi chính
là vào hướng Đường Tam đang trôi nổi trên không trung.
Đường Tam cũng không thèm để ý tới thái độ của người xem, lúc này hắn đem toàn bộ tinh lực đặt vào việc quan sát Cuồng chiến đội, trong mắt tử quang loé lên,
Tử cực ma đồng đã được vận dụng.
Lúc đám người Đái Mộc Bạch rời khỏi
đấu hồn thai, Đường Tam rõ ràng chứng kiến, thân thể thành viên Cuồng
chiến đội phía dưới hơi run rẩy, khí thế rõ ràng rút xuống, hồn lực ba
động từa hồ không còn hung mãnh như trước. Hắn đương nhiên không biết đó là do hai loại phụ gia trạng thái trên người thành viên Cuồng chiến đội đã biến mất, trong mắt hắn, đây là dấu hiệu chứng tỏ trạng tháy cuồng
bạo sắp biến mất, đối với phán đoán của bản thân tự tin hơn rất nhiều.
Thành viên của Cuồng chiến đội ở phía dưới mất đi thần chí không ngừng rống
to, Tri Chu nữ hồn sư ánh mắt thuỷ chung vẫn nhìn lên người Đường Tam,
hai bên đang đợi, đều đợi tình huống mình hy vọng xuất hiện trên người
đối phương.
Nụ cười vẫn hiện lên trên môi của Đường Tam đến giây cuối cùng, sau khi ăn căn ma cô tràng thứ ba không lâu, ngay khi hắn chuẩn
bị buông xuôi, thân thể thành viên Cuồng Chiến đội đồng thời run rẩy,
ngoại trừ Tri Chu nữ hồn sư ánh mắt cuồng loạn trong mắt năm người dần
dần biến mất, toát ra ánh mắt ngây thơ, quang mang trong đáy mắt dần dần trở nên trong suốt. Mà hồn lực ba động trên người bọn chúng suy giảm
một cách kịch liệt.
Thành công. Đường Tam trong lòng vui vẻ, nhưng
hắn không dám có chút nào chủ quan. Hắn cũng không hy vọng đối phương
lừa mà dẫn đến thất bại.
Hiệu quả phi hành của ma cô tràng rốt cục
cũng biến mất nhanh chóng, Đường Tam chậm rãi hạ xuống mặt đấu hồn đài,
nhờ hiệu quả của khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp, lúc này thể lực
của hắn đã khôi phục trạng thái cao nhất, hồn lực tiêu hao lúc trước đã
khôi phục được bốn thành.
"Quả nhiên như ta sở liệu, ngươi thuỷ chung không thể duy trì phi hành." Tri Chu nữ hồn sư có vẻ rất bình tĩnh, cũng không quan tâm đến đồng đội sắc mặt nhợt nhạt, thân thể đang phải chịu thống khổ do thừa nhận hồn
lực quá sức chịu đựng, mà vẫn như cú tập trung nhìn Đường Ta, tựa hồ
khôi phục sự sắc bén.
Đường Tam lạnh nhạt cười: "Các ngươi không
phải cũng như vậy hay sao? Trạng thái lúc nãy cuối cùng cũng không thể
cầm cự trong thời gian dài, nếu ta đoán không nhầm, cho dù vị phụ trợ hệ hồn sư kia của các ngươi không hôn mê, kỹ năng này của hắn cũng chỉ có
thể phóng thích một lần được thôi phải không?"