Trang hoàng của tửu điếm Hoa hồng làm người ta rất dễ sinh hảo cảm, cách phối màu đơn giản mà thoải mái, bên trong tửu điếm còn nhàn nhạt mùi
hương của hoa hồng làm mọi người đều cảm thấy vui vẻ.
Trên tầng cao
nhất, Đường Tam đã tìm ra được môn bài của màu đỏ Hải Dương. Tầng đỉnh
này chỉ có mấy gian phòng mà thôi, môn bài phía trước có màu lam Yêu Cơ, màu phấn Nhu Tình, màu vàng Chân Chí, màu trắng Thuần Chân, màu xanh
biếc Biệt Ly v.v... Tận cùng bên trong mới là gian màu đỏ Hải Dương. Sau này hắn mới biết, tên của mỗi môn bài cũng là đại biểu cho màu sắc vài
loại hoa hồng.
Cửa cùng với danh tự trên môn bài đều có màu sắc giống nhau, trên cửa lớn màu đỏ, trang hoàng mấy bông hoa hồng màu đỏ sậm
bằng thủy tinh, bên cạnh hoa hồng bằng thủy tinh còn có một dòng chữ
nhỏ, màu đỏ Hải Dương, Hải Dương của tình yêu.
Cho dù Đường Tam có
trì độn hơn nữa, lúc này cũng cảm giác được vài phần quái dị, quay đầu
nhìn về phía Tiểu Vũ, phát hiện Tiểu Vũ cũng đang nhìn hắn, có chút xấu
hổ nói: "Tửu điếm này sẽ không là nơi chuyên dành cho các đôi tình lữ ước hẹn chứ?"
Tiểu Vũ nháy nháy đôi mắt to nhìn Đường Tam, một tay giật lấy chiếc chì khóa từ trong tay Đường Tam: "Mặc kệ nó, có chỗ ở là tốt rồi được." Vừa nói, trực tiếp mở cửa đi vào.
Đường Tam đi theo phía sau Tiểu Vũ vào phòng, nhưng ai biết, Tiểu Vũ phía
trước hắn đột nhiên ngừng lại, thân thể hắn nhất thời đụng vào lưng Tiểu Vũ một chút, bị co dãn mà nhu nộm ngăn trở.
"Như thế nào không đi nữa?" Đường Tam lui về phía sau nửa bước giãn khoảng cách với Tiểu Vũ. Mấy
lời này vừa hỏi xong thì hắn cũng đã tìm được câu trả lời.Trong khi hắn
hỏi những lời này, kỳ thật chính bản thân đã tìm được đáp án của vấn đề.
Mặc dù trong lòng đã có một chuẩn bị một chút, nhưng khi liếc mắt hết thảy
bên trong căn phòng thì, Đường Tam vẫn còn tràn ngập cảm giác rung động.
Phòng rất lớn, chỉ phòng khách trước mắt thì đã hơn năm mươi thước vuông,
trong đại sảnh, tất cả các gia cụ đều màu bạc, có hoa văn điêu khắc tinh mỹ, trên thảm lớn màu đỏ, che kín cánh hoa hồng đỏ, cái làm hắn giật
mình nhất chính là ngay trung tâm đại sảnh, có một lượng lớn hoa hồng
được xếp thành hình một trái tim màu đỏ thật lớn.
Diện tích của hình
trái tim gần hai thước vuông, như vậy ít nhất phải hơn một ngàn đóa hoa
hồng mới có thể hoàn thành. Phía trên có một dải lụa, trên lụa có một
hàng chữ, "một ngàn không trăm linh một, em là duy nhất của anh".
Ngoại trừ một ngàn không trăm linh một đóa hoa hồng ra, chung quanh phòng đều có các bình hoa bài trí rất cao nhã, trong bình đều cắm hoa hồng màu
đỏ, hương hoa hồng thơm ngát trải rộng tại mỗi ngóc nghách trong căn
phòng, sự trang hoàng mê người khiến người ta phải ý loạn thần mê.
Đường Tam cười khổ nói: " Xem ra ta đoán đúng rồi. Khó trách Đái Mộc Bạch muốn dẫn nữ hài tử tới
nơi này. Tiểu Vũ, nếu ngươi không thích không khí nơi này, ta sẽ để cho
phục vụ mang bỏ hết hoa này đi."
Tiểu Vũ lúc này cũng đã dần từ
trong rung động tỉnh lại, quay đầu liếc nhìn Đường Tam một cái, trong
mắt lại tràn đầy sự say mê: "Ca, ngươi thật sự là ngốc a, có nữ hài tử nào không thích hoa hoa hồng chứ? Ngươi cứ như vậy, sau này như thế nào tìm lão bà?"
Đường Tam sờ sờ mũi mình: "Ta mới mười hai tuổi, giờ nói chuyện này là còn quá sớm."
Tiểu Vũ tiến lên, cầm lấy một đóa hoa hồng, đưa lên ngửi: "Phòng này bố trí thật đẹp quá, ta phát hiện, ta đã có chút thích nơi này rồi. Ca, sau này chúng ta thường tới đây có được không?"
Đường Tam nhíu mày nói: "Tốt cái gì mà tốt. Chúng ta là huynh muội, tới cái loại địa phương này định tính làm gì. Được rồi, đi đường cũng mệt rồi, nghỉ ngơi trong chốc lát
đi".
Nhìn Đường Tam hướng phòng ngủ đi tới, Tiểu Vũ ở sau lưng hắn ói đầu lưỡi ra, nhưng vẫn còn đi theo hắn.
Đi tới phòng ngủ, hai người lại bị rung động một chút, bên trong phòng ngủ không ngoài sở liệu của mình, chỉ có một cái giường, nhưng cái giường
lớn cũng hình trái tim này cơ hồ chiếm một nửa diện tích của căn phòng.
Một cái rèm màu đỏ nhạt treo trên đỉnh phòng, ngăn cản không gian phía
trên chiếc giường lớn, làm cho người ta một loại cảm giác đẹp đẽ tựa như ảo mộng.
Chăn nệm hoa hồng, hoa văn hoa hồng trên gối, hết thảy tất
cả, đều mang theo một thứ mập mờ mãnh liệt, làm người ta có cảm giác máu chảy nhanh hơn.
Đường Tam quay đầu hướng Tiểu Vũ nói: "Ta phát hiện, nghe lời ngươi tới đây thật là một sai lầm. Ngươi ở chỗ này nghỉ ngơi, ta ra ghế bên ngoài."
Tiểu Vũ cũng không ngăn cản Đường Tam, hoan hô một tiếng, một con thỏ nhỏ
nhảy ngay lên trên chiếc giường hình trái tim tran ngập co dãn, nằm ở
trên lật qua lật lại, hưng phấn nói không nên lời.
Thấy bộ dạng nàng, trên mặt Đường Tam cũng không khỏi toát ra một tia mỉm cười, tiểu cô
nương dù sao cũng là tiểu cô nương. Y đi ra tiện tay đóng cửa phòng ngủ
lại, đi tới chiếc ghế bên ngoài ngồi xuống, lập tức bắt đầu vận công
điều tức.
Vài năm trở lại đây, mặc dù cuộc sống của Đường Tam khá đơn giản, nhưng cũng nuôi dưỡng thành cho hắn thói quen rất tốt, không chỉ
thực lực tăng lên, tâm trí cũng càng trở nên trầm ổn. Mặc dù chỉ mới
mười hai tuổi, nhưng cách cư xử lại có chút phong phạm của người trưởng
thành. Đương nhiên, rơi vào miệng của Tiểu Vũ thì được hình dung là ông
cụ non.
Nội lực tinh thuần của Huyền Thiên Công chậm rãi lưu động
khắp trong cơ thể, trong đầu Đường Tam bắt đầu hồi tưởng đến từng chi
tiết trong cuộc chiến cùng với Đái Mộc Bạch. Trọng phục hình ảnh chiến
đấu, biết rõ được mất trong quá trình chiến đấu, đây là tố chất mà Đại
sư dạy hắn làm một gã Chiến hồn sư cần phải có. Ngày thường, hắn cơ hồ
đều là cùng Tiểu Vũ đối luyện, lần này thay đổi đối thủ, chính là một
đối thủ mạnh hơn mình. Mặc dù quá trình giao thủ không dài, nhưng là đối với kinh nghiệm chiến đấu của Đường Tam cũng có không ít chỗ tốt.
Vũ hồn thiên kỳ bách quái, cùng giao thủ với Hồn sư có các loại vũ hồn cực trọng yếu.
Trí nhờ dần dần đi tới cảnh Đái Mộc Bạch dùng Bạch hổ kim cương biến, Đường Tam trong lòng thầm nghĩ, công kích của Bạch hổ kim cương biến tăng lên không biết có thể tới trình độ nào, nhưng sau khi phòng này tăng lên,
kim quang phụ gia trên người hẳn là cùng loại với hộ thể cương khí bình
thường. Chính mình cũng có mấy món ám khí đặc biệt chuyên phá cương khí, không biết đối với hắn có hữu dụng hay không.
Lam ngân thảo cũng
không phải nơi dựa lớn nhất của Đường Tam, ám khí mới đúng. Mấy năm gần
đây, theo nội lực tăng lên, tu vi ám khí của hắn cũng tăng lên rất lớn,
trong Ám khí bách giải, đã có không ít loại ám khí hắn có thể sử dụng
được. Nhưng hắn đối với dạy bảo của Huyền Thiên Bảo Lục Tổng Cương thì
không dám quên, nếu không gặp nguy cơ, tuyệt sẽ không dễ dàng mà sử
dụng. Đây là bí mật của hắn, sợ là ngay cả Tiểu Vũ cũng chỉ biết rất ít.
*: Các phòng ở đây dựa theo mỗi một loại hoa hồng cùng ý nghĩa của nó: Màu lam- quyến rũ; màu hồng – dịu dàng; màu vàng – chân thành, thẳng thắn;
màu trắng – tinh khiết; màu xanh biếc – sự biệt ly; màu đỏ - mãnh
liệt--> Các màu và ý nghĩa của Hoa hồng là do tác giả viết (Biên dịch lại không biết có đúng không nữa).