Đường Tam trong lòng than thở, không hổ danh xưng là đại sư, bản thân
lựa chọn bái ông làm sư phụ một chút cũng không sai. Từ một cây Lam Ngân Thảo bình thường mà có thể phân tích cặn kẽ ra nhiều như vậy ưu điểm.
Có thể thấy được ông ta đối với nghiên cứu vũ hồn cao thâm ngần nào.
Đại sư tâm tình rõ ràng có chút kích động, tiếp tục nói: "Trải qua ta cẩn thận nghiên cứu khống chế hệ phát triển rất có lợi, cỏ rất
mềm mại, có thể tuỳ ý khống chế biến thành các loại hình thái, đơn giản
nhất chính là có thể biến thành một sợi tác thằng tử(dây thừng), khốn
trụ địch nhân."
Đường Tam nói: "Chính là Lam Ngân Thảo quá yếu ớt, động nhẹ cũng đoạn liệt, như thếo nào có thể khốn trụ người chứ?"
Đại sư trả lời: "Đây là phương hướng phát triển khống chế hệ, hồn hoàn của ngươi có hai
phương diện lựa chọn, đầu tiền là cứng cỏi cái còn lại là độc. Theo hồn
lực tăng lên, vũ hồn cũng càng ngày càng trở lên mạnh mẽ, khi ngươi rót
càng nhiều hồn lực cung cấp cho Lam Ngân Thảo khi đó nó tự nhiên trở lên cứng cỏi nhiều hơn. Sau này còn có hiệu quả phụ gia của hồn hoàn, vây
khốn địch nhân cũng không quá khó khăn. Nếu Lam Ngân Thảo có phụ gia độc tố mà nói, tự nhiên cũng có thể sinh ra tác dụng công kích."
Cái này Đường Tam xem như hoàn toàn minh bạch, hạn chế địch nhân, bổ xung
chất độc. Nếu Lam Ngân Thảo thật sự có thể làm được, vậy bản thân ám khí của mình sau này không phải là vật di động mà là cố định.
Đương
nhiên, tất cả những yếu tố đó đều phải xem quan hệ của hồn lực, hồn hoàn cùng huyền công của bản thân mới được. Dù sao hắn tiên thiên mãn hồn
lực chính là nhờ thông qua tu luyện huyền công mang đến chứ không phải
đến từ vũ hồn giác tỉnh.
Kỳ thật ra Đường Tam cũng không biết chính
là trong hai cái vũ hồn, truy tử vũ hồn mới mang đến cho hắn hồn lực,
chỉ là nguyên nhân bởi vì Lam Ngân Thảo, trong lúc hai vũ hồn sinh ra
cũng có chút biến dị, hơn nữa bản thân huyền công mà hắn tu luyện cùng
vũ hồn dung hợp cũng đã trải qua một quá trình, cho nên khi vũ hồn giác
tỉnh tựa hồ cũng không có xuất hiện hồn lực.
Cho dù là có, cũng không có khả năng phát triển, bởi vì hắn đạt tới tiên thiên mãn hồn lực,
không có phụ gia của hồn hoàn, hồn lực của hắn cũng không có khả năng
tiếp tục tăng lên.
Đại sư uống miếng nước nói: "Tạm thời cứ quyết định như vậy, ngươi về trước đi. Sáng mai ta sẽ tới túc xá tìm ngươi."
"Vâng"
Ly khai phòng đại sư, Đường Tam trong lòng thật lâu mới có thể bình tĩnh
lại, những gì đại sư giảng thuật về vũ hồn so với hiểu biết trước kia
của hắn rõ ràng hơn nhiều. Chỉ một chút thời gian, thông qua đại sư giải thích hắn đối với chức nghiệp hồn sư đã có nhất định hiểu rõ.
Hồn sư được chia làm chiến hồn sư cùng khí hồn sư hai loại, tại hai loại còn
được chia làm thực vật hệ, khống chế hệ, chiến đấu hệ, trị liệu hệ và
còn vài loại khác. Thực lực hồn sư cùng hồn hoàn, hồn lực có liên quan
mật thiết tới nhau, cùng nhau hỗ trợ phát triển.
Trước mắt đây là tất cả những gì Đường Tam hiểu rõ, hắn biết muốn có thêm nhiều tri thức về
hồn sư thì bản thân phải đi theo đại sư tiếp tục học tập. Đại sư nhanh
chóng quyết định giúp Đường Tam hoạch thủ hồn hoàn càng làm cho hắn cao
hứng, đợi sau khi bản thân có một hồn hoàn, bất luận tình huống như thế
nào, hắn cũng có thể biết huyền công của bản thân cùng với vũ hồn thế
giới đến cuối cùng có cái quan hệ gì.
Trở lại túc xá, những người
khác đều vắng mặt, khống biết đi đâu. Đường Tam giữa trưa ăn hai bát
cơm, nhìn sắc trời dần dần tối hắn giờ một chút cũng không cảm thấy đói.
Nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần, Đường Tam cẩn thận nhớ lại một lần những gì hôm nay đại sư giảng dạy.
Ban ngày chạy đi cũng có chút mệt mỏi, bất tri bất giác hắn cũng đã ngủ.
"Uy." Không biết thời gian qua bao lâu, một âm thanh đột ngột vang lên làm
Đường Tam bừng tỉnh. Tu vi Đường Tam bây giờ mặc dù còn không cao, nhưng cảnh giác chính là vẫn không ít. Hạ ý thức mở mắt nhìn thấy một khuôn
mặt đáng yêu đang cười.
Tiểu Vũ nhìn Đường Tam: "Còn chưa tới buổi tối đã đi ngủ, ngươi ban đêm có ngủ hay không ngủ vậy?
Đường Tam có chút xấu hổ, lúc này Tiểu Vũ đang ở giữa giải phân cách giới tuyến hai giường cười dài nhìn mình.
Đường Tam lúc này mới phát hiện công độc sanh đều đã quay trở lại, hắn ngồi dậy chỉ vào trung gian phân giới tuyến nói: ""Ngươi đừng có vượt giới nha."
Tiểu Vũ cười hì hì nói: "Vượt giới thì thế nào? Ta là nữ hài tử, ngươi phải nhường ta có đúng hay
không, ngươi đương nhiên là tuyệt đối không được vượt giới."
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, hồng nhuận, Đường Tam quả thật muốn đi tới niết một cái nhưng chính là vẫn nhẫn xuống tới.
"Tuỳ tiện ngươi vậy. Tiểu Vũ ngày mai ta có thể đi xa, ta cũng không biết mất bao nhiêu thời gian mới trở lại."
"Đi ra ngoài? Đi đâu vậy?" Tiểu Vũ tò mò hỏi.
Đường Tam cũng không giấu diếm: "Sư phụ nói ta hồn lực mãn(đầy), hẳn là có thể thu được thứ nhất hồn hoàn,
để tiếp tục tu luyện, cho nên chuẩn bị đưa ta đi tìm hoàn hồn thích
hợp."
Tiểu Vũ coi như là túc xá trưởng, Đường Tam có việc phải ra ngoài vài ngày, hướng nàng nói một tiếng tự nhiên là cần thiết. Đương
nhiên, chuyện buổi trưa cùng Vương Thánh xung đột hắn tâm tình bây giờ
cũng không có để ý đến.
Vừa nghe Đường Tam nói muốn đi thu hồn hoàn,
ngoại trử Tiểu Vũ còn lại tất cả đệ tử trên mặt đều hiện ra nét hâm mộ,
đối với hồn sư mà nói, không có chuyện gì quan trọng bằng việc tiến giai (thăng cấp, lên lev). Thập cấp hồn sĩ cùng nhất cấp hồn sư tại hồn lực
chênh lệch có một bậc, nhưng bất luận là thực lực hay chính địa vị đều
chênh lệch một trời một vực. Chuyện này tới cao cấp phân biệt càng thêm
rõ ràng.
Tiểu Vũ nhíu mày nói: "Còn chưa có bắt đầu học ngươi đã muốn đi. Hồn hoàn thật sự như vậy trọng yếu sao?"
Đường Tam còn không có mở miệng, Tiểu Vũ đã phát hiện không khí xung quanh có chút khác thường, tất cả công độc sanh đều dụng ánh mắt như thấy quái
vật nhìn mình. Hồn hoàn thật sự trọng yếu? Chuyện này còn phải hỏi sao.
Đối với hồn sư mà nói, cơ hồ không có chuyện gì so với hồn hoàn càng
thêm trọng yếu.
"Vậy đi đi. Bất quá, không được, công việc của
công độc sanh chúng ta làm sao bây giờ? Ngươi đi, công việc một mình ta
đi làm hay sao." Tiểu Vũ tức giận nhìn Đường Tam.
Đường Tam bất đắc dĩ nói: "Nếu không như thế này, thời gian tới khổ cực ngươi một chút, chờ ta sau này trở lại công việc trong học kỳ toàn bộ đều tính cho ta làm. Tiền công
ngươi vẫn lĩnh một nửa, thế nào?" Chiếu thể lực hắn mà nói, quét dọn hoa viên căn bản không có tính là cái gì, nhu kỹ của Tiểu Vũ làm hắn
rất kinh ngạc, sau này còn muốn tìm cơ hội tiếp tục luận bàn, vả lại hắn cũng không phải là người thích chiếm tiện nghi của người khác.
Tiểu Vũ lúc này mới mỉm cười: "Được rồi, quyết định như vậy đi."
Đường Tam cơm tối như trước rất đơn giản, khi trời tối hẳn tất cả công độc
sanh đều đã ngồi trên giường bắt đầu tu luyện hồn lực.
Hoà cùng đệ tử bình thường bất đồng, công độc sanh tu luyện khắc khổ hơn nhiều, mặc dù bọn họ tư chất bình thường nhưng tu luyện vũ hồn có thể nói là con
đương duy nhất trong tương lai.
Thông qua quan sát Đường Tam phát
hiện, tư thế tu luyện vũ hồn của công độc sanh cùng bản thân cũng không
sai biệt lắm, trên người hồn lực ba động nhàn nhạt xuất hiện, chỉ là
không biết chính thức bọn họ tu luyện tiến hành như thế nào.
Chỉ có Tiểu Vũ là người nhàn nhã, cũng không có tu luyện, khi Đường Tam vừa ăn lương khô xong, tựu lôi kéo hắn ra ngoài đi dạo.
Nếu là trước kia, Đương Tam tất nhiên cũng muốn tu luyện huyền thiên công.
Nhưng hắn bây giờ đã đạt tới bình cảnh, Tử Cực Ma Đồng cũng phải sáng
sớm mới có thể tu luyện, nhịn không Tiểu Vũ không ngừng thúc dục, cũng
chỉ lắc đầu cùng nhau rời túc xá.
Thời tiết hôm này cũng rất thoải
mái, không khí trong lành không có lạnh lắm. Lúc này trời đã tối, bầu
trời đặc biệt quang đẵng, nhìn rõ những ngôi sao nhấp nháp phía trên.
"Tiểu tam, ngươi xem bầu trời sao thật nhiều." Tiểu Vũ chân sáo nhảy nhót, những hài tử tuổi này tính cách hoạt bát một chút cũng không ít.
Nghe gọi Tiểu Tam không phải Đường Tam, hơn nữa người gọi lại là một nữ hài tử hắn cũng không có phản bác, bất đắc dĩ nói: "Ngươi gọi ta ra đây là để ngắm sao hay sao?"
Lúc này, bên ngoài túc xá đã rất khó có thể thấy sư phụ hay đệ tử khác, sau này Đường Tam mới biết được, khi trời tối tu luyện là truyền thồng của
hồn sư.
Tiểu Vũ cười nói: "Không, đương nhiên không phải. Ta muốn
cùng ngươi đánh lại một trận. Ban ngày ta ra tay trước, miễn cưỡng xem
như đánh lén đi. Thắng ngươi cũng không thuyết phục. Nhìn bộ dáng ngươi
cũng có chút không phục khí, cho nên ta cấp ngươi một cơ hội nữa được
chứ."
Nữ hài tử giống Tiểu Vũ thích chiến đấu muốn thấy quả thật
cũng không nhiều lắm, nhưng chính thức lại hợp khẩu vị Đường Tam. Nhất
thời tinh thân rung lên: "Tốt, tới đây."
Tiểu Vũ cười cười dụng ngón tay chỉ lên mặt mình nói: "Đợi lát nữa bị ta đánh ngã thì đừng có khóc à nha. Chuẩn bị xong rồi chứ?"
Nhìn nàng bộ dáng đáng yêu, Đường Tam không khỏi ngây người một chút, nhưng cũng còn rất nhanh khôi phục bình thường. "Đến đây đi."
"Tốt, ta tới." Vừa nói xong, Tiểu Vũ trên mặt toát ra một tia phôi tiếu, hướng Đường
Tam đi tới. Quả thật là đi tới, nhưng cũng không phải công kích.
Đường Tam nhíu mày nói: "Ngươi làm gì? Không phải muốn luận bàn sao?" Lúc này Tiểu Vũ đi tới cách hắn trước mặt cũng không được một thước.
Mặc dù bọn hắn hai người đều là hài tử, tứ chi cũng không có dài, nhưng
Tiểu Vũ còn đang đi ở phía trước, đã mất đi khoảng cách xuất thối công
kích.
Từ vũ hồn nhìn tới, Đường Tam biết, Tiểu Vũ vũ hồn là thỏ tử
vậy thỏ tử địa phương có lực công kích mạnh nhất chính là thối(chân),
điểm này từ ban ngày giao thủ đã có thể nhìn ra. Lúc này, mất đi vị trí
xuất thối, đến tột cùng muốn làm gì?
Tiểu Vũ gật đầu, cười nói: "Đúng vậy! Ta bây giờ không phải là đang cùng ngươi luận bàn sao?"
Ngay khi Đường Tam trong lòng còn đang nghi hoặc, Tiểu Vũ đột nhiên cúi đầu, bím tóc sau gáy hoá thành một đạo bóng đen bay đến cổ Đường Tam.
Như vậy cũng được? Thủ đoạn dùng tóc công kích là lần đầu tiên Đường Tam
chứng kiến. Nhưng hắn vẫn đề phòng công kích của Tiểu Vũ, mắt thấy bím
tóc bay đến, lập tức lui lại phía sau một bước, đồng thời tay trai giơ
lên bắt về phía bím tóc Tiểu Vũ. Một khi bị Đường Tam khống chế bím tóc, Tiểu Vũ tự nhiên không có khả năng còn lực chiến đấu.