Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 464: Chương 464: Hắc Phượng Hoàng (2)




Phượng Hoàng Tộc là một trong những tổ tộc của giới yêu thú, bản thân Phượng Hoàng liền có thể coi là thần thú, Phượng Hoàng Tộc được coi là một trong những sinh vật đến gần với sự bất tử nhất thứ mà vô số cường giả thèm khát, vô số cường giả nguyện đánh đổi tất cả.

Không phải ngẫu nhiên mà thiên đạo không cho phép Phượng Hoàng Tộc tồn tại lại càng không cho phép Phượng Hoàng Tộc đột phá đấu đế trở thành thập cấp thần thú bởi sức mạnh của chủng tộc này đến cả Thiên Đạo cũng phải kinh hãi.

Phượng Khinh Huyền năm đó không cần bàn đến đấu kỹ mà bản thân nàng nắm giữ chỉ cần thực lực cửu tinh đấu thánh đỉnh phong của mình đã có thể khinh thường toàn bộ đấu thánh trong thiên hạ, nếu đấu đế không hiện thân căn bản không ai có thể đánh bại được nàng, tất nhiên thực lực của Phượng Khinh Huyền không phải toàn bộ dựa vào thiên phú của Phượng Hoàng Tộc nếu không nàng căn bản không được gọi là Âm Hậu, không có cách nào so sánh cùng đấu đế cường giả.

Tiếp tục nói về Phượng Tộc, hầu hết nói về đại tộc này người ta chỉ nhắc đến Cửu Thải Thiên Phượng loại thần thú được coi là dị biến cường đại nhất, loại biến dị huyết mạch mà bất cứ thành viên nào của Phượng Tộc cũng muốn nhắm đến có điều Cửu Thải Thiên Phượng cũng không phải là loại biến dị duy nhất trong Phượng Tộc, nếu không thể phản tổ tu thành Phượng Tổ trong truyền thuyết thì hầu hết thành viên của Phượng Tộc cũng chỉ nhắm đến Cửu Thải Thiên Phượng mà thôi.

Không phải ngẫu nhiên Phượng Khinh Huyền còn rất trẻ đã được trở thành thần nữ trong tộc sau đó khi đột phá lên cửu giai yêu thú thì liền được nhận trách nhiệm Phượng Tộc tộc trưởng tất cả cũng nhờ vào huyết mạch Cửu Thải Thiên Phượng của nàng tuy nhiên nếu Cửu Thải Thiên Phượng được coi là biến thể đẹp đẽ cao quý nhất của Phượng Tộc thì Hắc Phượng Hoàng lại là loại huyết mạch mà Phượng Tộc tránh như tránh tà.

Hắc Phượng Hoàng cũng là một loại biến dị của Phượng Tộc có điều loại biến dị này chỉ đổi lại sự ghê sợ cho toàn bộ Phượng Tộc, một loại huyết mạch ô uế đến cùng cực, loại huyết mạch đi ngược lại hoàn toàn với tiêu chí Phượng Tộc, đi ngược lại hoàn toàn với Phượng Tổ.

Bất cứ thứ gì đi đến cuối cùng đều có thể nghịch thiên, Phượng Tộc tự coi mình là Chí Dương Thần Thú nhưng Hắc Phượng Hoàng lại đi theo Chí Âm con đường, nó là một trong những loại Chí Ấm Thần Thú trong thiên địa, chỉ tính riêng về sức mạnh Hắc Phượng Hoàng tuyệt đối cực kỳ đáng sợ, một thứ sức mạnh cấm kỵ.

Giống như bản thân Vân Vũ Vô Song, Hắc Phượng Hoàng cùng hắn đi trên một con đường riêng biệt, một con đường vốn không được thiên hạ này chấp nhận, một con đường phải nỗ lực lớn hơn kẻ khác trăm lần ngàn lần.

Chí phàm có thể chém tiên, chí âm có thể nghịch dương nhưng ai biết được con đường này khó đi thế nào ?, ai có thể trải nhiệm được bao nhiêu khó khăn trong đó, ai biết sự trả giá rốt cuộc lớn đến mức nào ?.

Nếu có thể trở thành Phượng Hoàng cao cao tại thương bay lượn giữa cửu thiên thập địa thì ai không muốn ? có mấy ai lại chọn đi theo con đường của Hắc Phượng Hoàng một con người bị thế nhân ghẻ lạnh, bị cái thế nhân này khinh bỉ ?.

Truyền thuyết kể rằng Hắc Phượng Hoàng vừa sinh ra đã rất yếu đuối, nó vừa sinh ra đã không thể so sánh được với chúng bạn, nó là nỗi nhục của Phượng Hoàng tộc một nỗi xấu hổ không hơn không kém.

Phế vật không có tư cách tu luyện, kẻ yếu không có tư cách tiến lên cứ thế cứ thế Hắc Phượng Hoàng hoàn toàn bị cái thế giới này quên lãng, nó mãi mãi không có bạn bè không có niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của chính bản thân mình, nó sống chỉ trong cái ánh mắt kì thị của thế gian, nó rốt cuộc không có ý nghĩa để tồn tại.

Kẻ yếu đương nhiên luôn muốn mạnh lên chỉ là muốn không phải là sẽ làm được.

Trên đòi này tồn tại một thứ được gọi là vận khí chỉ là vận khí không thể nào tạo ra một cường giả.

Kẻ yếu muốn trở thành kẻ mạnh phải bất chấp tất cả, trong cái thế giới mạnh được muốn thua này muốn đi xa hơn người phải làm những việc không ai dám làm.

Hắc Phượng Hoàng chính thức được sinh ra từ đó, nỗi nhục nhã và cũng là nỗi sợ lớn nhất của Phượng Hoàng Tộc cũng được sinh ra từ đó.

Không thể tu luyện được chí dương lực thì đi theo con đường chí âm, Phượng Hoàng Tộc có thiên phú kinh thiên động địa để dựa vào còn Hắc Phượng Hoàng không có gì, bản thân nó chỉ có một cái mạng, nó cược mạng với trời.

Niết Bàn Hỏa nó không có nhưng nó không quan tâm, coi thường cũng được, khinh bỉ cũng được mà sợ hãi thì cũng thế, Hắc Phượng Hoàng chỉ có thể chậm rãi bước lên đi từng bước từng bước trên con đường mà nó đặt ra, chỉ cần nó không chết thì nó sẽ bước tiếp còn nếu chết nó cũng không hề hối tiếc bởi nó đã sống đủ rồi.

Chết không đáng sợ, sống mà như chết mới là đáng sợ, cược mạng với trời nghịch thiên mà đi.

Cửu Thải Thiên Phượng đẹp đẽ cao cao tại thượng, loại thần thú gần với Tổ Phượng nhất nhưng rốt cuộc chỉ là gần với Tổ Phượng, không dám đập nát cái cũ thì sao có thể tiến lên ?, mãi mãi chỉ núp bóng thì sao có thể cất cao tiếng gáy ?, sao có thể Phượng Vũ Cửu Thiên ?.

Hắc Phượng Hoàng xấu xí nhưng nó dám đập đi làm lại, nó dám mở ra một con đường của riêng mình.

Phượng Tổ năm xưa do thiên địa thai ngén, bản thân Phượng Tổ là Chí Dương Thần Thú, muốn vược qua Phượng Tổ không thể nào đi theo con đường Chí Dương, Hắc Phượng Hoàng chính là sinh vật duy nhất của Phượng Hoàng Tộc đến gần được với Phượng Tổ năm xưa, bản thân nó đi theo Chí Âm con đường là một đầu Chí Âm Hung Thú.

Phượng Hoàng Tộc tự hào nhất là sự bất tử bất diệt, chỉ cần băng Niết Bàn Hỏa thì bọn chúng khó chết vô cùng còn Hắc Phượng Hoàng chỉ có một cái mạng, nó không có được thiên phú bất tử bất diệt kia nhưng Hắc Phượng Hoàng giỏi nhất là nghịch đảo vạn vật, thứ khiến Hắc Phượng Hoàng trở nên đáng sợ chính là hai loại kinh thiên thủ đoạn, thứ nhất là Nghịch Luân thứ hai chính là Mộng Giới.

....................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.