Nếu được hỏi việc Vô Song muốn làm nhất hiện nay chắc chắn là trở về Yêu Cung của mình, ở đó cả Vân Vận, Tiểu Y Tiên cùng Thải Lân đều đang đợi hắn, đánh xong một trận với Long Tổ cả người Vô Song như vô lực, trên người hắn không có quá nhiều vết thương nhưng đấu khí cùng thể lực đều cạn đến đáy, nghĩ đến việc chỉ mới đi hết 1/3 chặng đường cho dù là Vô Song cũng có chút không biết nói gì.
Long Tổ chết đi cũng đại diện cho một điều, cái chết của Long Tổ khiến cho Thiên Đạo sợ hãi, khi Thiên Đạo càng sợ hãi thì nó càng điên cuồng, mà nếu nó càng điên cuồng thì người chịu thiệt lúc này cũng chỉ có Vô Song.
Mất đi Long Tổ trong tay Thiên Đạo chỉ còn Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ, hai vị Yêu Tổ này sau khi Long Tổ bị diệt thì như hóa điên, Kỳ Tổ có thể không tính tới vì phòng tuyến Tiêu Viêm cùng Hồn Thiên Đế do Vô Song tạo ra quá chắc chắn, hai cường giả đấu đế không thể đánh bại Kỳ Tổ nhưng Kỳ Tổ muốn thắng cũng không phải việc một sớm một chiều.
Phượng Tổ thì lại khác, sau khi Thiên Đạo mất đi Long Tổ bản thân Phượng Tổ liền ngập tràn sát khí, tốc độ kinh khủng của nó hoàn toàn bộc phát, chỉ thoáng cái đã hoàn toàn thoát khỏi phân thân của Vô Song mà lao thẳng đến hắn.
Trong cuộc chiến này ngoại trừ Long Tổ bị Vô Song áp chế ra thì Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ hoàn toàn lấn lướt đối thủ của mình, Phượng Tổ lại mang thêm thiên phú tốc độ kinh khủng thì sao phân thân của Vô Song có thể ngăn cản.
Phượng Tộ di chuyển rất đẹp, nó chỉ để lại một đạo tàn ảnh giữa không trung cùng một con đường hỏa diễm được vẽ ra giữa không gian bao la, chỉ một cái chớp mắt Phượng Tổ đã hiện ra trước mặt Vô Song, một cước đạp thẳng vào ngực Vô Song, một đạp duy nhất trực tiếp làm rạn toàn bộ lồng ngực của hắn.
Vô Song không có cách nào tránh nổi một đòn này, hắn liền phun ra một ngụm máu, cả người bay ngược về phía sau tuy nhiên Phượng Tổ chẳng biết từ bao giờ đã hiện ra sau lưng, thân hình thoắt ẩn thoắt hiện không có cách nào đuổi kịp.
“Phượng Hoàng Hỏa Luân – Cực Diêm Viêm”.
Môt Hỏa Luân khổng lồ liền xuất hiện sau lưng Vô Song sau đó một ngọn lửa màu da cam mang theo chí cương lực lượng lập tức bám lấy hắn rồi nuốt chửng toàn bộ thân hình Vô Song vào biển lửa vô cùng vô tận.
Phượng Tổ sau khi nuốt chửng được thân hình của Vô Song vào trong biển lửa cũng không lấy gì làm vui vẻ, hắn thậm chí cũng không thèm dừng lại, hắn còn nhớ như in Vô Song có Địa Ngục Ma Long Giáp với khả năng khắc hỏa cực mạnh mẽ.
“Phượng Hoàng Hỏa Luân – Phần Dã Thương Thiên”.
Hỏa Luân lại hiện thân, nó rực rỡ như ánh mặt trời khổng lồ, Hỏa Luân mang theo sức nóng kinh người quét qua thương khung, nuốt chọn đại địa, thứ hỏa diễm kinh khủng kia thậm chí tiến thẳng lục phủ ngũ tạng của Vô Song, nó không chỉ tấn công bên ngoài mà còn muốn tấn công cả tâm tạng bên trong của hắn.
Ở trong biển lửa khổng lồ đau đớn làm Vô Song run lên, cả người hắn hoàn toàn vô lực thậm chí dưới tác dụng của hỏa diễm ánh mắt của hắn mờ đi rồi chuyển sang màu trắng đục, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều bị đốt cháy thành than.
Ở trên thương khung ánh mắt của Phượng Tổ rực sáng, ánh mắt mang theo hoàng kim hỏa diễm cùng nụ cười ẩn dưới lớp bất tử hỏa kia, nụ cười địa diện cho Thiên Đạo.
“Phượng Hoàng Tộc – Tam Mã Ô Kỹ - Cực Nhật Kim Ô”.
Một tiếng Phượng Minh lại vang vọng chín tầng trời, từ bên trong Phượng Tổ bắn ra một con vật nhỏ hơn màu đỏ, con vật này rất nhanh trở nên khổng lồ, rồi lao thẳng vào biển lửa, lao thẳng vào Vô Song đang thoi thóp.
Con vật này là trong lửa đế quân, tính về huyết mạch tuyệt đối không thua Phượng Hoàng Tộc, một con Tam Túc Kim Ô hàng thật giá thật, thực lực của nó có lẽ cũng chỉ ngang hàng với Phượng Khinh Huyền thời kì đỉnh cao nhưng để đối phó với một Vô Song lúc này căn bản là thừa sức.
Tam Túc Kim Ô mang theo cực dương thần lực, nó vừa hiện thân lập tức cái mỏ mở lớn, cả người mang theo chí dương hỏa khóa chặt lấy Vô Song, cái miệng của nó lập tức nuốt luôn cả cơ thể Vô Song vào bên trong, chí dương hỏa không gì không đốt, chí dương hỏa không gì không diệt.
Phượng Tổ ở trên thương khung khẽ nhếch miệng, đối với nó mà nói trận này quá dễ dàng hay nói đúng hơn đối với Thiên Đạo mà nói thì Vô Song chết chắc chỉ là có một âm thanh phá tan đi cảm xúc vui vẻ của Thiên Đạo, âm thanh hét thảm của Kim Ô.
Phượng Tộ lập tức trừng mắt lên nhìn vào nơi Kim Ô chiến tử sau đó toàn thân hình của nó run lên, ánh mắt không thể tin được nhìn vào khoảng không trước mắt, Kim Ô quả thực là chết nhưng nó chết không phải là vì Vô Song.
Kim Ô bị một cực đại hung thú một cước dẫm nát đầu, Kim Ô bị Kỳ Tổ dẫm chết ngay tại chỗ.
Lúc này làm gì có ai là Vô Song ?, khoảng không ngập tràn hỏa diễm của Phượng Tổ căn bản chỉ có Kỳ Tổ, toàn bộ hỏa diễm của Phượng Tổ quả thực cũng chỉ nhắm đến Kỳ Tổ mà thôi, tất nhiên Phượng Tổ không thể giết nổi Kỳ Tổ, cuộc chiến này người thiệt chỉ có Phượng Tổ, không dưng mất đi một con Kim Ô thuộc hạ.
Nhìn thấy cảnh này cả Kỳ Tổ cùng Phượng Tổ lập tức rùng mình, ở mi tâm của cả hai vị đại nhân vật này đều xuất hiện một làn khói đen nhè nhẹ bay đi.
Khi ấn kí màu đen hóa thành khói đen dần dần biến mất cũng là lúc Vô Song mở mắt ra, càng đáng nói hơn sau lưng Vô Song là cả Hồn Thiên Đế cùng Tiêu Viêm, cả hai người vậy mà đang chuyển đấu khí cho hắn.
Vô Song ngồi khoanh chân dưới mặt đất, khóe miệng chậm rãi cong lên, một nụ cười đầy khinh thường thậm chí thêm vài phần tự ngạo.
“Cỡ như ngươi cũng dám xưng hai chữ Phượng Tổ, hôm nay để ta tiễn ngươi quy thiên luôn vậy”.
. . . . . . . . . .
Phượng Tổ cùng Kỳ Tổ một lần nữa dính ảo giác, hay đúng hơn Thiên Đạo lại bị Vô Song qua mặt một lần nữa, lại thêm một lần Thiên Đạo bị Mộng Giới của Hắc Phượng Hoàng Tộc che mắt.