Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 383: Chương 383: Sự Việc Năm Đó (3).




Vô Song cũng giống như bao nhiêu người khác, cái tên Thôn Thiên hắn thực sự không hề biết, ánh mắt Vô Song liếc nhìn bộ xương rồi nhíu lại “Thôn Thiên ?, xin lỗi cái tên này ta chưa bao giờ nghe, cứ giết ngươi trước không phải đỡ phải suy nghĩ hợ sao, cửu tinh đấu thánh đỉnh phong cảnh giới này xin lỗi ta không thể coi thường được, cảnh giới này có hai người là quá đủ rồi”.

Nghe Vô Song vẫn còn ý định giết mình Thôn Thiên giận tím mặt có điều đánh thì không đánh được, chạy thì cũng không chạy được hơn nữa Thôn Thiên lại không chịu nổi linh hồn công kích của Vô Song, chính bản thân hắn ta cũng chẳng biết mình phải làm gì nữa.

Đương nhiên Thôn Thiên hắn không muốn chết, hắn là kẻ sợ chết nhất trong Ngũ Đại Chí Tôn năm xưa, chính vì sợ chết nhất nên hắn mới trở thành người khó chết nhất, chính vì khó chết mới có thể tạo ra một Thôn Thiên đạt đến cửu tinh đấu thánh đỉnh phong.

Thôn Thiên thân hình lập tức run lên “Đừng nha, có gì hạ thủ lưu tình, tiểu sát tinh của có gì từ từ nói hơn nữa nếu ngươi giết ta chỉ sợ ngươi cũng không thoát ra được khỏi nơi đây, Tiêu Tộc – Phong Thiên Cấm Trận tuyệt đối không phải là thứ mi có thể đi ra. Trân này chỉ có một vào duy nhất còn cửa ra thì không có, thế nào chỉ có cách ngươi cứu lão phu đi ra thì lão phu mới hảo hảo giúp ngươi thoát khỏi nơi này, lão phu mà chết thì ngươi cũng đợi đây đến già thôi”.

Vô Song nghe vậy thản nhiên khinh bỉ nhìn Thôn Thiên “Nực cười, tiền bối có chút coi thường thế hệ trẻ như vãn bối rồi, vãn bối đã dám tiến vào nơi này thậm chí đã dám mang cả nàng đi theo đương nhiên có đủ khả năng để thoát ra khỏi đây, tiền bối không cần phải lo lắng thay cho vãn bối, tiền bối không biết còn di ngôn nào không ?”.

Nghe thấy Vô Song nói ánh mắt Thôn Thiên dần dần hiện ra một tia kinh ngạc, nói thật bản thân Thôn Thiên cũng không biết cách nào chui ra khỏi nơi này nhưng không ngờ Vô Song lại biết, ánh mắt của Thôn Thiên đảo liên tục cũng chẳng biết ông ta đang nghĩ gì.

Đánh đương nhiên đánh không lại Vô Song, bản thân Thôn Thiên kể cả có tháo được cây trường thương trên ngực ra thì cũng không có cách nào giết chết Vô Song trong một đòn còn Vô Song thì quả thực có thể giết chết Thôn Thiên trong một đòn, đây là khác biệt lớn nhất hiện nay, vấn đề tiếp theo cho dù có thoát ra được khỏi đây thì Thôn Thiên cũng chỉ có 30% cơ hội đi ra được khỏi Phong Thiên Cấm Trận của Tiêu Tộc mà thôi, hắn hoàn toàn không có nắm chắc đi ra khỏi trận này mà đó là sau hàng trăm năm suy nghĩ vô số biện pháp trong đầu mới hình thành.

Thôn Thiên cuối cùng thở dài một hơi vô lực “Không biết ngươi có bao nhiêu tự tin thoát ra khỏi nơi này, không biết ngươi có thể mang cả lão phu theo không ?”.

Vô Song thản nhiên gật đầu “Có thể nhưng đương nhiên vẫn là giết ngươi cho rảnh nợ, mang theo một cửu tinh đấu thánh đỉnh phong ra ngoài việc này ta không chắc chắn cho lắm chỉ sợ đêm dài lắm mộng không đúng sao ?”.

Thôn Thiên thở dài một hơi “Vậy nếu lão phu cho ngươi đặt Hồn Cấm thì sao, không ngại nói thẳng với ngươi linh hồn lực của ta cả đời chỉ dừng lại ở linh cảnh đỉnh phong tuyệt đối không thể mạnh lên nữa chính vì vậy ngươi có thể yên tâm đặt Hồn Cấm không sợ bị lão phu phản phệ”.

Hồn Cấm đương nhiên không giống Yêu Cấm, nếu là Yêu Cấm chỉ cần bị dính vào thì cả đời đều không thoát ra nổi trừ khi chủ nhân thả ra nhưng Hồn cấm thì không giống vậy, sử dụng Hồn Cấm hoàn toàn có thể bị phá đi nếu linh hồn lực của kẻ kia mạnh hơn người thi cấm, điều này rất hiếm khi xảy ra nhưng không phải là không có vì vậy Vô Song không bao giờ sử dụng thứ gọi là Hồn Cấm cả.

Ánh mắt Vô Song lần này hiện ra một tia hứng thú nồng đậm, hắn không biết Thôn Thiên là nói thật hay nói dối nhưng nếu nói thật thì đây cũng là một lựa chọn không tệ tuy nhiên Thôn Thiên thực sự quá yếu, bản thân hắn chỉ có linh cấp linh hồn lực thì căn bản không có tư cách quyết đấu cùng bất cứ cường giả nào nhưng bù lại khối thân thể kia thực sự làm Vô Song nóng mắt vô cùng, cửu tinh đấu thánh đỉnh phong thân thẻ nếu luyện thành khôi lỗi thì Vô Song tuyệt đối có thể đi ngang Đấu Khí Đại Lục, nghĩ đến đây ánh mắt Vô Song càng ngày càng nóng.

Đáng tiếc câu tiếp theo của Thôn Thiên lại làm bản thân Vô Song nghĩ lại, Thôn Thiên hắn sống đủ lâu để hiểu một số việc, sống đến từng tuổi này Thôn Thiên tuyệt đối không đơn giản ít nhất khi mà ông ta đã công bố yếu điểm của mình thì Thôn Thiên cũng có cách thuyết phục Vô Song.

“Ta biết ngươi đang nghĩ gì có điều nếu luyện chế thân thể của lão phu thành khôi lỗi thoạt nhìn ngươi đạt lợi ích khổng lồ nhưng thực chất ngươi mới là kẻ lỗ, khối thân thể này của lão phu có chút đặc biệt nhưng chỉ cần linh hồn lão phu bị đánh nát chỉ sợ khôi lỗi ngươi luyện ra mạnh nhất chỉ là bát tinh đấu thánh mà thôi, cái được tuyệt đối không bù đủ cái mất”.

“Lão phu là Thôn Thiên tộc trưởng của Thôn Linh Tộc, không biết ngươi đã nghe thấy chưa ?”;.

Ba chữ Thôn Linh Tộc thực sự làm Vô Song cảm thấy một tia rung động, cho dù chưa nghe danh Thôn Linh Tộc trong thế giới này nhưng thân là người xuyên việt sao Vô Song có thể không biết đại tộc nổi tiếng này.

Thôn Linh Tộc có thể coi là dị tộc tại Đấu Khí Đại Lục, bọn chúng từng có một thời hùng mạnh đến mức có thể dùng sức của mình làm toàn bộ Đấu Khí Đại Lục rơi vào một thời kì u ám, chính vì sự cường đại của Thôn Linh Tộc mà năm đó Hồn Thiên Đế, Cổ Nguyên, Tiêu Huyền dẫn theo đại quân tam tộc làm tiên phong cùng với năm gia tộc còn lại đồ diệt toàn bộ Thôn Linh Tộc.

Sự đáng sợ nhất của Thôn Linh Tộc chính là khả năng thôn phệ, bọn chúng ăn tất cả những mình gặp được để mạnh lên từ huyết mạch cho tới đấu kỹ, thứ Thôn Linh Tộc sợ hãi đương nhiên chỉ có dị hỏa mà thôi, ngoại trừ dị hỏa không thể ăn thì thiên địa này không có gì mà Thôn Linh Tộc không thể tiêu hóa cả.

Thôn Linh Tộc có hình thể cực kỳ xấu xí, tất cả bọn chúng đều chỉ là những chấm tròn mầu đen, càng trăm hàng nghìn chấm tròn màu đen cùng nhau thôn phệ thì không khác gì nạn châu chấu cả có điều Thôn Linh Tộc cũng có thể tiến hóa, khi thôn phệ được một luồng năng lực đủ lớn đủ để đột phá đấu thánh cảnh giới thì Thôn Linh Tộc sẽ hóa hình thành người, chỉ có hóa thành nhân hình Thôn Linh Tộc mới có thể sử dụng đấu kỹ, mới có thể sản sinh ra hậu đại, mới có thể một mình độc đấu cùng một cường giả nhân loại cùng đẳng cấp.

Năm đó nếu không phải trong tay Tiêu Huyền có đến ba loại dị hỏa khác nhau, trong tay Cổ Nguyên thì có Kim Đế Phần Thiên Viêm xếp thứ tư trong bảng dị hỏa, Viêm Tộc cùng Dược Tộc cũng không thiếu dị hỏa thì chỉ sợ Thôn Linh Tộc tuyệt đối có tư cách cắn ngược Viễn Cổ Bát Tộc một phát.

Thôn Thiên thấy Vô Song trầm ngâm liền tiếp tục câu truyện của mình “Chắc ngươi cũng đã biết Thôn Linh Tộc bá đạo thế nào chứ có điều bá đạo hơn nữa thì năm đó cũng phải thua nhưng lão phu không phục, Thôn Linh Tộc của ta thua chính là vì lấy sức một mình chống lại cả Đấu Khí Đại Lục, nếu để cho ta thêm vài trăm năm nữa thì Đấu Khí Đại Lục sau này tuyệt đối phải đổi tên là Thôn Linh Đại Lục”.

Nghe đến đây Vô Song liền nhếch miệng khinh bỉ “Hừ, Thôn Linh Tộc các ngươ chính là chết vì tham ăn thì trách được ai, đợi các ngươi đổi tên thành Thôn Linh Đại Lục thì cả đại lục này còn gì cho các ngươi ăn nữa, nếu ta đoán không nhầm mảnh đất chết ngoài kia cũng là tác phẩm của ngươi ?, nếu thế thì bản công tử vẫn quyết định tiễn ngươi đi cho rảnh nợ, để ngươi sống thì sau này thiên hạ lầm than”.

Thôn Thiên lần này không ngờ lại không sợ hãi, ánh mắt hắn nhìn thẳng Vô Song “Thôn Linh Tộc muốn sinh sản cũng phải chia thành con đực cùng con cái, trong thiên hạ này ngoại trừ lão phu ra thì làm gì có ai của Thôn Linh Tộc còn sống, việc này ngươi không phải lo hơn nữa không phải chỉ một mình lão phu có khả năng thôn phệ vạn vật, tên chết tiệt Hư Vô Thôn Viêm kia cũng có thể thậm chí còn mạnh hơn lão phu, ta không biết ngươi ở ngoài kia là nhân vật nào nhưng chắc chắn không phải là người Hồn Tộc, chỉ cần không phải là người Hồn Tộc ngươi nghĩ mình có tư cách đối đầu cùng Hư Vô Thôn Viêm cùng Hồn Thiên Đế ?”.

Câu nói này của Thôn Thiên quả thực có sức thuyết phục Vô Song, Hư Vô Thôn Viêm cùng Hồn Thiên Đế quả thực là bộ đôi biến thái nhất Đấu Khí Đại Lục này, Chúc Khôn, Cổ Nguyên, Tử Nghiên, Tiêu Viêm cộng thêm vô số cường giả của Cổ Tộc, Viêm Tộc, Lôi Tộc, Thiên Phủ Liên Minh vậy mà vẫn không cản được bộ đôi này tung hoành, vẫn phải để Hồn Thiên Đế lấy được đế đan mang về, cho dù là Vô Song nghĩ đến đây cũng thấy đau đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.