Nhìn thân ảnh của Vô Song cùng Hoa Cẩm phiêu phù trên trời khiến trái tim của tất cả mọi người ở đây khẽ rung lên một nhịp, bọn họ hoàn toàn không hề phát hiện ra sự tồn tại của đối phương thậm chí từ bao giờ đi vào không gian tự tạo của đối phương cũng không nhận ra.
Không gian tự tạo có thể coi là sân nhà của một cường giả, nó có thể cho cường giả đó cực nhiều lợi thế, đương nhiên lợi thế cũng tùy thuộc vào hắn chuẩn bị như thế nào để tiếp đón kẻ địch đến không gian tự tạo của mình có điều muốn đối thủ tiến vào không gian hoàn toàn xa lạ tuyệt đối không phải là việc dễ dàng gì, chỉ cần là đấu thánh cường giả đã có cảm giác cực kỳ rõ ràng với không gian lực thậm chí thao túng cả không gian lực lượng, cách sử dụng không gian tự tạo giết địch căn bản gần như vô dụng với đấu thánh.
Cũng chẳng có ai dùng không gian tự tạo để đi giết đấu tôn cả bởi muốn tạo ra không gian riêng thì phải là đấu thánh cường giả, đấu thánh gặp đấu tôn việc gì phải chơi thủ đoạn ?.
..................
Lại nói về đám người Huyền Minh Lão Yêu cùng hai vị Hồn Điện thiên tôn.
Huyền Minh Lão Yêu bị Vô Song một cái tát đánh bay đi nhưng lại không lập tức bị miểu sát, thân hình hắn rung lên ngay lập tức đã xuất hiện trên không trung, cùng với hai vị thiên tôn của Hồn Điện song song mà đứng, ánh mắt của cả ba nhìn chằm chằm vào người Vô Song.
Huyền Minh Lão Yêu trực tiếp gầm lên “Tiểu tử ngươi chán sống ?”.
Huyền Minh Lão Yêu nói là nói như vậy nhưng ánh mắt thì lại rất nhanh quan sát xung quanh, ông ta đương nhiên không tin tưởng Vô Song là người đánh bay mình đi bởi Vô Song còn quá trẻ tuổi, không chỉ Huyền Minh Lão Yêu không tin mà hai vị Hồn Điện thiên tôn cũng không tin.
Độ tuổi của Vô Song hiện nay nhìn đi nhìn lại cũng không thể nào hơn 20 tuổi đặc biệt là dạng mặt của Vô Song, năm nay hắn 20 tuổi rồi mà khuôn mặt vẫn mang theo vài phần non nớt như vậy, khuôn mặt vẫn mang theo vài nét trẻ con của tuổi 16, điều này càng khiến cho Huyền Minh Lão Yêu đánh giá thấp Vô Song.
Đạp không mà đứng, trình độ này thấp nhất cũng là đấu tông, ở độ tuổi này có thể trở thành đấu tông đã rất đáng sợ, đương nhiên nếu Vô Song là người của Viễn Cổ Bát Tộc thì có thể ở độ tuổi này đột phá lên đấu tôn cảnh giới chỉ là cho dù đấu tôn cũng không làm cho ba người ở đây phải quan tâm, về phần đấu thánh thì căn bản không ai tin tưởng, đấu thánh không phải là cảnh giới cho những người trẻ tuổi.
Vô Song đứng trên bầu trời chỉ ung dung mỉm cười sau đó quay đầu lại nhìn Hoa Cẩm “Trờ về giúp Vân Vận đi, bên trong đó có nhiều khách nhân đến từ Trung Châu, một mình Vân Vận ở đó chỉ sợ không làm tốt được, ngươi giúp nàng tiếp đón khác nhân”.
Hoa Cẩm nghe xong cung kính cúi đầu với Vô Song “Vâng thưa công tử”.
Mặc kệ ánh mắt khó hiểu của Yêu Hoa Tà Quân cùng Huyền Minh Lão Yêu, Hoa Cẩm không chút nào quan tâm, trên miệng nàng xuất hiện một nụ cười nhạt sau đó ung dung rời đi.
Lúc này Yêu Hoa Tà Quân cùng Huyền Minh Lão Yêu không phát hiện ra mình bị Hoa Cẩm lừa thì đầu bọn họ chính là bị lừa đá, Huyền Minh Lão Yêu thậm chí cánh tay dài ra cả ngàn mét lao thẳng về phía Hoa Cẩm.
“Tiện nhân, muốn đi ?, mơ tưởng”.
Đáng tiếc cánh tay của Huyền Minh Lão Yêu vừa đưa ra thì một tia máu lóe lên, Hoa Cẩm vẫn rời đi như không có việc gì xảy ra trái lại Huyền Minh Lão Yêu lại ôm một cánh tay hét thảm, khuôn mặt của lão trắng bệch vì đau đớn, một cánh tay của lão bị Vô Song hoàn toàn chém đi.
Quá nhanh, quá nguy hiểm, không một ai nhìn thấy Vô Song ra tay lúc nào, không một ai cảm nhận được đòn tấn công từ đâu cứ như cánh hay của Huyền Minh Lão Yêu tự động đứt lìa vậy.
Vô Song nhìn Đại Thiên Tôn của Hồn Điện sau đó ung dung mỉm cười, hai tay chắp ra phía sau, toàn thân không có bất cứ một điểm phòng ngự nào, trong lúc những người ở đây còn chưa hết kinh ngạc, Vô Song mới bắt đầu lên tiếng.
“Để lại một cánh tay, nể tình Hồn Tộc ta cho phép ngươi rời khỏi đây đồng thời chuyển lời của ta cho Hồn Diệt Sinh, nói với hắn thò tay ngắn thôi, việc của Trung Châu còn chưa đến lượt hắn quản”.
Một câu nói này của Vô Song đương nhiên làm vô số cường giả của Hồn Điện đến đây trợ chiến cảm thấy buồn cười, cho dù Vô Song có chút quỷ dị nhưng đừng quên bên họ có đến ba đấu thánh cường giả, hàng chục đấu tôn, sau lưng bọn họ còn cả một Hồn Điện khổng lồ, trên đời này còn chưa có ai có tư cách chỉ bằng một câu nói bức lui Hồn Điện.
Bọn họ lúc này chưa ra tay chỉ vì trong lòng có cảm giác hoang mang, bọn họ đang tìm kiếm cao thủ núp ở quanh đây người chân chính chặt đứt tay Huyền Minh Lão Yêu còn trong mắt họ Vô Song chỉ là thùng rỗng kêu to, chẳng qua hắn xuất hiện ở đây để thu hút ánh mắt mọi người, để vị đại nhân vật thần bí kia càng dễ dàng lẩn trốn mà thôi.
Nhị Thiên Tôn bật cười bước lên một bước che trước mặt Huyền Minh Lão Yêu, thực lực nhất tinh đấu thánh đỉnh phong bùng nổ không giữ lại một chút nào, ánh mắt ngập tràn sát khí “Tiểu tử chưa dứt miệng sữa này dĩ nhiên dám coi thường Hồn Điện, ngày Hồn Điện reo rắc nỗi kinh hoàng lên cả Trung Châu ngươi còn chưa được sinh ra đâu, loại như người còn chưa có tư cách nói chuyện, mau gọi đại nhân vật sau lưng ngươi ra, để ta xem là vị cao nhân nào dám xen vào chuyện của Hồn Điện”.
Nhị Thiên Tôn đang nói bỗng im bặt, ông ta không thể tin được nhìn về phía đại ca của mình, Đại Thiên Tôn dĩ nhiên chặt một cánh tay xuống, dĩ nhiên nghe lời Vô Song.
Đại Thiên Tôn không hổ là một nhân vật hung ác, chặt một tay dĩ nhiên không rên lên một tiếng, khuôn mặt già nua run lên trắng bệch, trên mặt xuất hiện từng hạt mồ hôi to như hạt đậu, toàn thân cũng liên tục run rẩy.