Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 166: Chương 166: Luyện hóa




- Đùa hả trời…..

Trong không gian mờ bị vì bị khói bụi bao trùm một giọng nói có chút yếu nhược cười khổ.

Cơ Huyền có chút không thể tin nổi nhìn thạch động, sau đòn đấu kĩ cường hãn của Cơ Huyền thì các ngọn băng trụ khổng lồ bị quét sạch, không gian trở nên có chút chống vắng….. Nhưng đòn đánh đó của cậu chỉ có thể quét sạch các khối băng trụ, còn thạch động thì hoàn toàn như không bị tác động gì, đến một viết nứt nhỏ cũng không có. Điều này làm Cơ Huyền kinh ngạc tới rơi cả tròng mắt. Cậu gằn giọng với hệ thống:

- Đòn đánh vừa rồi có thể sánh với Đấu Vương hoàn toàn không thua kém vậy mà không hề làm ảnh hưởng tới cái động nhỏ này sao? Hệ thống nhà ngươi lại lừa ta phải không.

- Tinh. Kí chủ có lẽ nhầm lẫn ở đây… “ Ít nhất có đạt tới Đấu Vương ” ở đây nghĩ là bản thân ký chủ phải đạt tới cảnh giới Đấu Vương chứ không phải là lực sát thương đạt tới mức độ Đấu Vương.

Hệ thống nhấn mạnh lại điều mà Cơ Huyền nhầm lẫn thể hiện sự sai lầm trong suy nghĩ của cậu.

- Tinh. Tiêu rồi, trận pháp bắt đầu khởi động lại rồi.

Đột hiên hệ thống vang lên lời cảnh báo nguy hiểm trong đầu Cơ Huyền. Đối với trạng thái cảnh báo này cậu thập phần quen thuộc, vì mỗi lần cảnh cáo như này đều rơi vào hoàn cảnh thập tử nhất sinh.

- Có cách nào để thoát khỏi đây không!

Cơ Huyền lập tức hỏi hệ thống, cậu tin rằng hệ thống sẽ nhất định có phương pháp.

Hệ thống lập tức đáp lại đúng như Cơ Huyền nghĩ là nó có cách:

- Tinh. Có cách nhưng cách này chính là thập tử nhất sinh. Kí chủ chắc muốn nghe cách nào chứ.

- Hiện tại chúng ta còn lựa chọn nào chắc, mau nói đi.

- Tinh. Kí chủ có thể đem toàn bộ Địa Tâm Thối Thể Nhũ hấp thụ, nguồn năng lượng khổng lồ của Địa Tâm Thối Thể Nhũ có lẽ sẽ giúp kí chủ thoát khỏi tuyệt cảnh.

Nghe kế hoạch điên rồ của hệ thống, Cơ Huyền chỉ có thể cười khổ, quả thực là thập tử nhất sinh. Với nguồn năng lượng của một giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đủ kiến một Đấu Linh phải bế quan vài ngày để luyện hóa từ từ, mà trong tay Cơ Huyền là một trăm giọt, đủ để Đấu Vương nuốt hết vào cũng bị bạo thể mà chết.

Cầm chặt bình ngọc trong tay tia do dự lóe lên trong ánh mắt của Cơ Huyền sau đó bị thay thế bằng vẻ quyết tâm.

- Hắc, dù gì cũng chết…. Thì ta thà chết theo cách mình chọn…. Trận pháp này là kẻ bày ra để bảo vệ Địa Tâm Thối Thể Nhũ…. Hắc, thế thì bản thiếu gia hôm nay đem Địa Tâm Thối Thể Nhũ ăn hết sạch không để cho ngươi đắc ý.

Cơ Huyền mở bình ngọc đem toàn bộ Địa Tâm Thối Thể Nhũ nuốt xuống. Địa Tâm Thối Thể Nhũ vừa tiến nhập vào nội thể của Cơ Huyền cực kỳ có mục tiêu tính thẳng hướng các nơi cốt cách trong cơ thể xâm nhập vào.

- Aaaaa.

Vừa nuốt toàn bộ Địa Tâm Thối Thể Nhũ, Cơ Huyền bị nguồn năng lượng khổng lồ của nó gây đau đớn gầm lên một tiếng kinh thiên. Cơ thể cậu không ngưng chương phình lên, làn da trên thân thể Cơ Huyền cũng tạo thành từng đường dấu vết tán loạn, bộ dáng kia giống như dưới làn da đó cất dấu một con rắn nhỏ. Nhìn qua có chút đáng sợ.

- Tinh. Kí chủ hãy giữ thần trí tỉnh táo nhanh chóng tiến nhập vào trạng thái tu luyện.

Theo lời hệ thống cảnh tỉnh Cơ Huyền khỏi cơn đau. Cậu cắn răng, khoanh hai chân mắt nhắp hờ hơ lại bấm pháp quyết, chìm vào trạng thái tu luyện. Từ cơ thể Cơ Huyền một luồng khói đen quỷ dị xuất hiện bao bọc lấy toàn thân. Luồng khói đen này xuất hiện đem Huyễn Dực giả trừ nhưng điều kì lạ là tuy Huyễn Dực giải trừ nhưng Cơ Huyền vẫn được có thể lưu lại trên hư không như được thứ gì đó cố định níu giữ lại.

Lúc này, bên dưới hay bên trên dù là xung quanh thì Cơ Huyền đã bị bao trùm bởi vố số trụ băng sắc bén, toàn bộ sơn động này đã mọc lại toàn bộ trụ băng đã bị Cơ Huyền phá, không chỉ vậy trụ băng không ngừng tăng trưởng liên lục. Hướng mũi băng sắc nhọn đó tới hướng khói đen đang bay trên không trung kia đâm tới….. Tứ phía bị bao vây, hoàn toàn không còn được tháo chạy.

- Tinh. Các ngươi đừng có làm phiền kí chủ của ta tu luyện chứ….. Biến đi.

Một tiếng nói lạnh lùng vang lên khắp thạch động, theo tiếng nói đó thì thạch động cũng bắt đầu sáng lên, nhiệt độ cũng tăng một cách đột biến…… xung quanh quanh làn khói đen xuất hiện một đóa hỏa diễm hoàng kim….à không là vô vàn đóa hỏa diễm hoàng kim ngưng tụ thành một con hoàn kim long khổng lồ bao bọc lấy làn khói đen bên trong mới đúng. Hoàng kim long xuất hiện chỉ riêng nhiệt khí cũng đã khiến băng tan chảy, nhưng vẫn còn trụ băng không bị tác động vẫn mạnh mẽ đâm tới, có điều khi va chạm vào vẩy của hoàng kim long thì kết cục cũng là bị thiêu đốt tới biến mất.

- Tinh. Cái trận pháp này rút năng lượng từ Địa Tâm Thối Thể Nhũ để liên tục tăng trưởng thì tương tự cũng có thể mượn phương pháp này kích phát Phong Nộ Long Diễm bảo vệ kí chủ của ta…….Đủ sức bảo vệ tới khi ngài đột phá

Giọng nói lạnh lùng ngày càng nhỏ dần nhỏ dần rồi im lặng. Không gian chỉ còn lại sự tĩnh lặng với sự đối đầu không ngừng nghỉ giữa hai vật vô tri. Hoàng kim long diễm này trở thành tấm khiên vững chắc bảo vệ của Cơ Huyền. Nhưng Cơ Huyền hoàn toàn không hay biết điều này, lúc này cậu đang liều mạng thôn phệ các giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ.

Cơ Huyền lúc này cảm nhận được, cốt cách bị Địa Tâm Thối Thể Nhũ xâm nhập vào bên trong, tựa hồ lúc này đột nhiên bốc cháy, một cỗ cảm giác đau nhức xâm nhập tận xương tủy cấp tốc lan tràn mà ra, cuối cùng khuếch tán đến khắp ngõ ngách bên trong cơ thể.

Cắn chặt răng, thân thể Cơ Huyền khẽ run rẩy, phía trên làn da cũng xuất hiện sự hồng nhuận khác thường, chỗ trán, mồ hôi lạnh dầy đặc, cuối cùng giống như một trận mưa nhỏ, theo khuôn mặt chảy xuống.

Với cơ thể bị năng lượng cuồng bạo làm cho bành chướng và làn da trở nên hồng thuận một cách kì lạ. Dáng vẻ Cơ Huyền thập phần buồn cười…. Có thể nói là có chút giống chú heo nhỏ.

Lúc này đây Cơ Huyền cảm giác như đứng trong lò lửa, hơn nữa cỗ nhiệt hỏa này lại là từ bên trong nội thể bốc lên tạo thành cơn đau đớn kinh người, khiến cho cậu phải nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng, trong nhất thời mồ hôi lạnh đầy đầu.

Trong nội thể, những đầu hắc động liên tục biến ảo xuất hiện đuổi theo các giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đang chạy loạn, năng lượng của Địa Tâm Thối Thể Nhũ thực sự cường đại khiến hắc động mỗi lần hấp thụ đều như muốn bạo nổ. Tuy hắc động đông đảo hơn nhưng mỗi giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ như người khổng lồ điên cuồng tàn sát mọi thứ tiến tới mục tiêu nó nhắm tới. Hắc động chỉ miễn cưỡng có thể đem sự cuồng bạo của giọt năng lượng đó giảm bớt chứ không thể đem nó cắn nuốt và hấp thụ.

Bỗng một cỗ nhiệt hỏa mãnh liệt bội phần so với lúc trước đột nhiên từ trong vòng kinh mạch, tế bào, cơ thể dần lan tràn mà ra. Trong lúc nhất thời, cả người Cơ Huyền giống như bị đầu nhập vào trong liệt hỏa nóng hừng hực vậy, ngọn hỏa diễm kia tựa hồ hận không thể đem thân thể cậu đốt thành tro tàn, không chút lưu tình phóng thích nhiệt lượng càng ngày càng cao. Cùng với cơn đau bất ngờ xảy ra trong thể nội, toàn bộ bên trong cơ thể cậu như biến thành than hồng vậy, sương trắng nhè nhẹ từ đỉnh đầu thẩm thấu mà ra, thậm chí bên trong làn sương còn ngửi đc mùi thịt cháy khen khét. Cơ Huyền nghiến răng nghiến lợi đến nỗi từ khóe miệng trào ra một tia đỏ sẫm.

Đau, ngoại trừ đau vẫn là đau, thân thể Cơ Huyền lúc này khắp nơi đều truyền tới cảm giác đau nhức, mà đối với cậu ngoại trừ cắn răng chịu đựng thì không có biện pháp nào. Bất quá làm cho Cơ Huyền có chút vui mừng là có thể cảm giác được trong cơ thể đang lan tràn nhiệt lượng nóng rực cùng nỗi đau đớn kia, có một cỗ năng lượng cường đại đang tán phát ra từ những chỗ nóng rực đó. Trải qua nóng rực, trong cơ thể cốt cách, kinh mạch, tế bào, cơ bắp cơ hồ đều sinh ra biến hóa thoát thai hoán cốt kinh người, hiển nhiên quá trình tẩy tủy luyện cốt thật là thần diệu.

- Chịu đựng!

Cắn răng rống lên 1 tiếng. Cơ Huyền đã thực sự lâm vào trạng thái mơ mơ tỉnh tỉnh, cậu như không còn cảm giác được cả khái niệm thời gian nữa, duy nhất có thể cảm giác được dưới quá trình nung nóng này, kinh mạch, tế bào, cơ bắp... đang từng chút từng chút một trở nên tinh túy và cứng cỏi.

Một ngày, hai ngày, ba ngày,…… Không biết bao nhiêu ngày đã trôi qua Cơ Huyền vẫn luôn trong tình trạng mơ màng, điều duy nhất khiến cậu vẫn còn ý thức được là sự đau đớn thẩm thấu trong mỗi tấc da, có điều trong cơ thể cỗ nhiệt hỏa đau đớn kia tựa hồ tiêu giảm đi khá nhiều Có lẽ trải qua thời gian chịu đựng cậu đã miễn cưỡng có một chút lực kháng cự.

Sau một thời gian dài dẳng đau đớn không dứt, cảm giác nóng hừng hực đã tiêu giảm bớt, cứ như vậy theo thời gian cuối cùng lặng yên biến mất, cơ thể Cơ Huyền cũng bắt đầu trở lại kích thước bình thường. Cùng với sự biến mất đó, cậu đang trong trạng thái mơ mơ hồ hồ cũng đột nhiên thanh tỉnh lại, vội vàng tập trung vào trong cơ thể, cậu chợt kinh ngạc phát hiện ngũ thải nhan sắc vốn che kín trong cơ thể đã hoàn toàn biến mất. Cơ thể, khung xương, kinh mạch đều mơ hồ tản ra ánh sáng nhàn nhạt rất kì dị, nhìn qua giống như bạch ngọc, nhưng cũng tạo cảm giác tựa hồ trong đó ẩn dấu một lực lượng vô cùng cường đại.

Tâm thần thức tỉnh, giống như một cái chìa khóa chợt khởi động một bộ máy tinh vi vốn nằm yên trong cơ thể. Quá trình thoát thai hoán cốt lần đầu tiên vận chuyển.

- Ầm!

Tiếng động trầm thấp khẽ vang lên, Cơ Huyền kinh ngạc nhận thấy bên trong cơ thể từ mọi phía trào ra năng lượng khổng lồ khiến cho cậu nhất thời thất thần. Trong khi vẫn còn đang thất thần, từng đạo năng lượng tinh thuần khổng lồ do giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ hóa thành chủ động tràn vào bên trong kinh mạch, chủ động để các hắc động hấp thụ.

Nếu đổi là trước đây, với cường độ năng lượng như vậy ít nhất phải khiến kinh mạc quá tải sinh ra cảm giác đau đớn vậy mà bây giờ kinh mạch cậu thậm chí còn đồng loạt co rụt lại, đem cỗ năng lượng khổng lồ đó nhét hết vào không có nửa điểm quá tải khiến, không có cảm giác đau đớn nào.

Cỗ năng lượng này cực kỳ khổng lồ, nhưng lại cực tinh thuần làm người ta cảm thấy kinh dị, thậm chí nó đã tinh thuần đến độ không còn gì để Cơ Huyền luyện hóa nữa, ngoài ra cỗ năng lượng này lại rất dễ bảo, không có nửa điểm chống cự.

Tại đây loại năng lượng khổng lồ chảy vào bên dưới, ầm ầm nổ không ngừng vọt vào khi toàn trong hắc động khổng lồ nhất – đấu tinh của Cơ Huyền ở phía đan điền. Lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ bắt đầu tăng trưởng.

Cảm thụ được trong cơ thể đủ loại biến hóa, Cơ Huyền hít sâu một hơi, cậu rõ ràng trong nhất thời đã muốn đột phá vài tinh, thực lực hiện giờ có lẽ đã đạt tới trình độ của ngũ tinh Đấu Linh rồi. Nhưng trong cơ thể cậu vẫn còn tồn tại khoảng một trăm giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ chưa có luyện hóa.

Nếu cứ theo trình tự này thì có lẽ Cơ Huyền sẽ đạt được tới trình độ của cửu tinh Đấu Linh thậm chí có thể đạt tới Đấu Vương. Quả nhiên là thiên địa sinh dưỡng, chỉ luyện hóa không tới một nửa mà giúp cậu đột phá thới vài tinh.

Bởi vì cấp bậc đấu tinh đột nhiên bành trướng. Cơ Huyền nhận thấy bên trong đấu tinh cảm giác đầy đủ ban đầu một lần nữa trở nên trống rỗng, tinh thần lập tức tập trung vận chuyển năng lượng tinh thuần bên trong kinh mạch vào trong đấu tinh. Nhưng lúc sau đấu tinh lại giống như trước, xuất hiện cảm giác trống rỗng như một cái vực sâu không thấy đáy, từng đạo năng lượng quán nhập giống như đá chìm đáy biển.

- Vậy thì xem ta đem luyện hóa toàn bộ giọt năng lượng kia có thể chạm tới cảnh cửa Đấu Vương không.

Một cỗ hấp lực tự động từ hắc động bên trong bạo dũng mà ra, mà theo hấp lực bùng nổ, đem toàn bộ năng lượng khổng lồ trong cơ thể luyện hóa hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.