Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 191: Chương 191: Mừng rỡ




- Rít!

Thanh âm quái dị lại một lần nữa vang vọng khắp bầu trời, vô hình hỏa mãng dường như cũng biết được phong ấn sắp vỡ tan, vung đuôi rắn khổng lồ tựa như tia chớp, khoảng không xung quanh đều chấn động từng hồi, va chạm thật mạnh vào một chỗ phía trên của vách tường năng lượng.

- Hưu.

Cùng với va chạm thật mạnh, vách tường năng lượng rốt cục không thể chịu nổi chấn động, phát ra một tiếng vang thanh thúy, trong ánh mắt hoảng sợ của các vị trưởng lão, một khe nứt rất nhỏ đột ngột xuất hiện, tựa như mạng nhện lan rộng ra, cuối cùng bao phủ hoàn toàn vách tường năng lượng.

Sắc mặt khó coi nhìn vào khe nứt, vách tường năng lượng sắp sửa vỡ tan, Tô Thiên biết, phong ấn đã thất bại.

- Thình thịch!

Cái đầu khổng lồ hung hăng va chạm mạnh vào vách tường năng lượng sắp vỡ tan, cỗ sức mạnh đáng sợ đó, rốt cục đem chỗ va chạm vỡ ra từng mảnh, trong lúc nhất thời, mảnh nhỏ năng lượng văng tung tóe khắp bầu trời, giống như vách tường năng lượng hình trụ, trong chốc lát hoàn toàn vỡ vụng, một âm thanh mừng rỡ điên cuồng, tựa như sấm chớp trên trời cao, phát ra từ chiếc miệng khổng lồ của con cự mãng.

Thoát li khỏi phong ấn, vô hình hỏa mãng chưa lập tức chạy trốn, mà mạnh mẽ ngẩng đầu lên, một đôi âm hàn xà đồng, gắt gao nhìn thẳng vào hai người Tiêu Viêm cùng Hàn Phong, trong đôi mắt tựa như người hiện lên vẻ tham lam cùng sự thèm thuồng nhỏ dãi.

Ngọn lửa lớn vô hình cử động, làm cho những người trên bầu trời ngẩn ra, ánh mắt chuyển hướng về phía Tiêu Viêm cùng Hàn Phong, khi ánh mắt nhìn qua hai người thân thể trên bốc lên nhất thanh nhất lam lưỡng sắc hỏa diễm phía sau bọn hắn, lúc này mới cảm thấy bừng tỉnh, nhưng mà có chút kinh ngạc, cũng là có chút buồn cười cùng kinh dị, không nghĩ tới dị hỏa này, dĩ nhiên đem chú ý đánh tới bọn hắn, như thể nó muốn hoán đổi vị trí thợ săn và con mồi cho nhau?

Với Hàn Phong đã gia nhập luyện đan thuật từng trải nhiều năm như vậy, đối với dị hỏa này và các dị hỏa các loại ngoại hình, đặc tính, tự nhiên đều hiểu biết rất rõ, bởi vậy khi vô hình hỏa mãng xuất hiện vậy một lát, người trước đó là trong nháy mắt nhận rõ ra loại này hỏa diễm.

Vô hình hỏa mãng, lập tức mạnh mẽ vừa nhấc đầu thật lớn, cự vĩ hung hăng vung ra, thân thể cao lớn đó là trực tiếp bạo bắn lên trời, bất quá nhìn qua Hàn Phong đang ở trong vòng vây của thủ hạ kia.

Nhìn cái đến vô hình hỏa mãng kia đột nhiên phóng tới, Hàn Phong tiếp cùng với cao thủ Hắc Giác Vực đều biến sắc, nhìn thân thể to lớn mờ ảo của nó, ngay cả bọn họ cũng có loại cảm giác như lâm đại địch, đặc biệt lúc chính mình đối mặt với luồng sóng lửa công kích, một ít cường giả đã bắt đầu nhịn không được lùi bước nhắc nhở:

- Mọi người không được hoảng, chúng ta nhiều người, súc sinh kia cũng không dám cùng chúng ta ngạnh kháng!

Làm như cảm giác được phương mình sĩ khí hạ xuống khá thấp, Hàn Phong vội vã hô, hắn cũng mười phần rõ ràng vô hình hỏa mãng là hạng lực lượng đáng sợ cỡ nào, bằng vào hắn một người, thực sự không dám cùng nó chính diện đối chọi.

- Hàn tiên sinh, ta đã bị thương nặng, sợ là giúp không được bao nhiêu, ta xem ta còn là trước tiên đi đây.

Phạm Lao sắc mặt trắng bệch nhìn tiếp mang theo ùn ùn kéo đến hỏa diễm mang tất cả mà đến vô hình hỏa mãng, gian nan nuốt một ngụm nước bọt, hướng về phía trước mặt Hàn Phong vội vội vàng vàng ôm quyền nói, sau đó từ trước mặt Hàn Phong lật cánh bay đi.

- Tên hỗn đản này! Ngày sau đừng nghĩ cầu ta luyện chế đan dược cho ngươi!

Ánh mắt xem phải đi xa Phạm Lao, Hàn Phong nhất thời trong lòng tức giận mắng một tiếng, tuy nói người trước đích xác đã giúp không được bao nhiêu, có thể hắn ở phía sau thoát đi, chẳng phải là làm cho những người một bên còn có chút do dự một đả kích không nhỏ.

Trong lòng như vậy nghĩ, Hàn Phong ánh mắt chung quanh thoáng nhìn, quả nhiên là ngoại trừ số ít thực lực pha cường cường giả ngoài ra, đại đa số sắc mặt đều hiện lên một nét do dự.

- Kỷ!

Thời điểm mọi người ở đây trong lòng do dự bất định, vô hình hỏa mãng kia càng thêm tiếp cận đột nhiên phát sinh một đạo sắc nhọn âm thanh, mà ở này đạo tê kêu thanh hù dọa, một cổ vô hình hỏa diễm khiến không gian đều là trong nháy mắt trở nên vặn vẹo lên, lặng yên lan tràn mà đến... Hỏa diễm kéo tới, mọi người đều vận đấu khí hộ thể, nhưng vẫn như cũ là cảm giác được một cổ phỏng cháy, nhiệt độ Vẫn Lạc Tâm Viêm không có thể như vậy dễ dàng cắt đứt như vậy.

Thâm Lam sắc hỏa diễm giống như sóng biển, không ngừng tại Hàn Phong bên ngoài thân bốc lên, mượn Hải Tâm Diễm, nhiệt độ Vẫn Lạc Tâm Viêm đối với hắn nhưng thật ra tạo phải không cái gì thương tổn, bất quá là bên cạnh mọi người nhưng thật ra chỉ có thể dùng hết toàn lực điều động trong cơ thể đấu khí, cùng kia hỏa diễm giằng co.

- Hàn Phong, cứ như vậy hoài là không được, súc sinh kia năng lượng tựa hồ vĩnh viễn dùng như không bao giờ hết, cứ tiếp tục như vậy giằng co xuống, sợ là chúng ta bên này sẽ không chịu nổi.

Một thân kim quang bào lão giả, nhìn một ít đầu đầy mồ hôi Hắc Giác Vực cường giả, cau mày hướng về một bên Hàn Phong nói.

Nghe vậy, Hàn Phong sắc mặt một hồi biến ảo, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vô hình hỏa mãng kia bạo hướng mà đến, kia cổ hỏa diễm tịch tới thanh thế vô cùng, cho dù là hắn cũng là có loại cảm giác tâm lãnh.

- Chư vị, dốc hết sức trợ ta, nếu hôm nay có thể thu phục dị hỏa này, chư vị tới thời điểm nói điều kiện đan dược, ta ưu đãi gấp đôi!

Phía trên thân thể, lam sắc hỏa diễm bỗng nhiên bạo dũng mãnh ra, Hàn Phong quay đầu hướng về Hắc Giác Vực chúng cường giả quát khẽ.

Nghe được tiếng quát Hàn Phong, Hắc Giác Vực cường giả đầu đầy mồ hôi, con mắt hơi tỏa ánh sáng, thoáng chần chờ một chút, đều là tại đây hạ quyết định, hung hăng gật đầu, người Hắc Giác Vực, phần lớn đều là vì lợi ích có thể liều lĩnh tính mạng.

- Nghe ta chỉ huy, cùng nhau công kích nó, chỉ cần đem năng lượng hao hết, còn lại, liền giao cho ta tới!

Hàn Phong song chưởng giao nhau, hai thanh cự thương lưỡng sắc hỏa diễm cấp tốc ngưng tụ ra, ánh mắt chăm chú nhìn vô hình hỏa mãng càng thêm tiếp cận, tại thời điểm cự ly gần đến mười thước, con mắt mạnh mẽ trừng lớn, tiếng quát phát ra:

- Công kích!

Tiếng quát hạ xuống, là lúc hai thanh hỏa diễm cự thương dài hơn hai trượng trong tay, mang năng lượng hỗn loạn như sóng biển đánh ra tiếng vang ầm ầm, hung hăng hướng về vô hình hỏa mãng vọt tới.

Tại lúc sau lam sắc hỏa diễm cự thương, là sắp tới hơn mười đạo cực kỳ hùng hồn các loại năng lượng thất luyện, những công kích này, đều là các vị Hắc Giác Vực cường giả khuynh lực mà phát, tại Hàn Phong kia trả cao giá, bọn họ cũng ra sức mạnh tối đa.

Bên khác, sau khi Phạm Lao rời đi lên ẩn nặc khí tức lao về hướng khu rừng um tùm, với thực lực Đấu Hoàng của lão tuy tổn thương nhưng vượt qua sơn mạch này là việc dễ dàng. Nhanh chóng xuyên qua khu rừng Phạm Lao cuối cùng cũng thấy một thân ảnh bạch y, lão vội vàng lao tới quỳ xuống hành lễ với bạch y nam tử.

- Chủ nhân.

- Ngươi làm tốt lắm.

Bạch y nam tử mang theo chiếc mặt nạ vô diện cũng không liếc nhìn Phạm Lao mà chỉ nhàn nhạt nói. Cậu khoắt tay một bình đan dược bắn tới phía Phạm Lao, Phạm Lao vội vàng tiếp nhận và phục dụng. Đan dược này so với của Hàn Phong thì chút kém hơn nhưng có thể phục dụng nhiều, nguồn năng lượng dồi dào của các viên đan dược cộng vào thì cao hơn đan dược của Hàn Phong không chỉ chút đỉnh.

Chờ Phạm Lao phục dung đan dược xong thì bạch y vô diện tiếp tục hỏi:

- Chuẩn bị thế nào rồi?

- Toàn bộ tử sĩ mà huyết tông chuẩn bị đã sẵn sáng….. một nghìn tử sĩ có thể xuất chiến bất cứ lúc nào chỉ cần chủ nhân hạ lệnh.

Phạm Lao vô cùng đắc ý báo với bạch y vô diện. Từ khi mà Hắc Giáp vực tiến vào Già Nam học viện thì các tử sĩ của Huyết Tông đã âm thầm lợi dụng phòng tuyết lỏng lẽo của Già Nam học viện mà tiến vào. Một nghìn tử sĩ này ai cũng tu luyện công pháp vô cùng thâm độc một tự bạo sẽ kích phát loại độc khí vô cùng kinh khủng, dù là Đấu Vương bị năm tử sĩ cùng bạo thì cũng nắm chắc cái chết. Hơn nữa đây còn là một nghìn người… cũng là đại thủ bút của Huyết Tông.

- Đám lão già của Hắc Giáp vực điều tập chung ở đây hết thì không ngại cắt tỉa bớt đâu. Sống lâu quá làm gì còn để cho đám trẻ như ta đây thở với chứ. Cùng lắm thì ta sẽ đem địa bàn các ngươi tiếp nhận, làm tới phát đạt không phụ công lao các ngươi gây dựng.

Bạch y vô diện lắc lắc nhẹ đầu bình thản mà nói ra câu nói thập phần đáng sợ. Không chỉ muốn cướp dị hỏa mà đến địa bàn của các lão cáo già của Hắc Giáp vực cũng nuốt luôn. Quả thực là điên rồi nhưng xung quanh không có ai nghe được để phản bác hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.