Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 196: Chương 196: Tâm kế




- Oanh!

Hàn Phong bị Tiêu Viêm nhân cơ hội đánh bay đi, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ, trong thân thể đột nhiên bắn ra một đạo hảo diễm, hỏa diễm từ từ bay lên, sau một lát tràn ngập cả một mảng nhỏ thiên địa.

Hỏa Diễm thâm lam xoáy tròn trong không trung.

Trọng điệp trong thâm hải trong chốc lát nổ mạnh, hung mãnh năng lượng nổ ra, háo thành từng đạo năng lượng hướng tới Tiêu Viêm mãnh liệt ép tới.

- Chết tiệt.

Tiêu Viêm cảm nhận được từng đợt trọng điệp rung động cả không gian ép tới hướng mình, trong lòng thầm rủ một tiếng. Hắc thước khi sắp bổ tới đầu của bạch y vô diện bất đắc dĩ phải chuyển hướng. Thanh sắc hỏa diễm bùng cháy trên mình hắc thước, Tiêu Viêm di động hắc thước theo hướng vòng cung bổ mạnh xuống. Thanh sắc hỏa diễm từ mình hắc thước trực tiếp bắn mạnh ra khỏi hóa thành vầng bán nguyệt chảm tới sóng điệp kia.

- Phanh phanh phanh.

Dao động năng lượng đột nhiên bùng nổ trên bầu trời, thâm lam hỏa diễm và thanh sắc hỏa diễm va chạm, hỏa sóng lan tỏa khắp bầu trời quét sạch cả không gian. Hai thân ảnh trên bầu trời đột ngột bị đánh bật tới mấy chục bước.

Hỏa lãng dần dần tan đi, trên bầu trời lần lượt hiện ra thân ảnh của hai phe vừa bị hỏa lãng che lấp, thân ảnh Tiêu Viêm và Hàn Phong đều có chút chật vật khiến cho sắc mặt của ai cũng có sự biến đổi.

Tiêu Viêm mạnh mẽ phun ra một hơi trọc khí, áo bào trên cánh tay đã hoàn toàn rách nát, trong lòng bàn tay có một vết lớn bị cháy đen. Thậm chí trên gương mặt có lẫn chút tái nhợt.

Tuy rằng Tiêu Viêm có chút chật vật, nhưng Hàn Phong ở xa xa hình dạng tả tơi hơn nhiều. Áo bào thì hoàn toàn rách nát, te tua, tóc tai bù xù, hô hấp dồn dập. Bất quá hắn không có để ý tới trạng thái thê thảm của bản thân mà bộ dáng giống như gặp quỷ, đưa đôi mắt tràn ngập nỗi khiếp sợ, không thể tin nỗi nhìn Tiêu Viêm đang ở phía đối diện.

Hàn Phong dồn dập thở phì phò một hồi lâu mới đưa ngón tay run run chỉ vào Tiêu Viêm cất giọng khàn khàn bén nhọn thét vang khắp trời:

- Ngươi tu luyện công pháp gì? Nói! Nói cho ta biết! Nếu không ta giết ngươi!

Bạch y vô diện lên tiếng:

- Không phải ngươi biết rồi sao… sự tương đồng trong công pháp các ngươi tu luyện chắc không phải ngẫu nhiên chứ.

Nhờ đòn tấn công của hai người, bọn chúng đã bị đẩy ra xa khỏi vị trí của bạch y vô diện, nên lúc này cậu vô cùng thảnh thơi nếu không tính đến việc cậu phải đổ dồn toàn bộ sức lực của mình vào cái trận pháp kia khiến khuôn mặt dưới lớp mặt nạ trắng không còn hột máu. Nhưng giọng nói vẫn vô cùng bình thường không nhận ra chút dị trạng khiến kẻ thù khó xác định được dáng vẻ của cậu.

Hàn Phong nhìn tới Tiêu Viêm có thể thấy được nó hàm chứa lãnh ý khiến lòng người lạnh giá.

Tiếng nói của bạch y vô diện khi lọt vào tai Hàn Phong lại đâm vào nỗi lo lắng vẫn dấu sâu kín trong nội tâm khiến nó chẫm rãi lan ra khắp cơ thể. Trải qua lần giao đấu hung hãn vừa rồi, hắn cảm thấy rằng công pháp của đối phương cực kỳ giống với công pháp của hắn. Thậm chí nếu tinh tế cảm nhận có thể phát hiện ra rằng công pháp của Tiêu Viêm mới là chính thống thuần túy.

Phần Quyết!

Năm đó vì muốn có được Phần Quyết hắn đã không ngần ngại lén hạ độc thủ với sư phụ mình, rốt cuộc chỉ lấy được công pháp Phần Quyết không đầy đủ. Dẫu chỉ là một công pháp khiếm khuyết nhưng cũng giúp hắn luyện hóa được Hải Tâm Diễm để rồi có được thân phận, địa vị cùng thực lực như bây giờ.

Nhưng khi nãy đối kích cùng Tiêu Viêm hắn nhận thấy công pháp của đối phương đầy đủ hơn công pháp hắn đang tu luyện.

Thứ công pháp mà so với Phần Quyết khiếm khuyết của hắn đầy đủ hơn trong thiên hạ chỉ có một thứ.

Đó là công pháp Phần Quyết trọn vẹn!

- Xem ra ngươi đã nhận ra điều gì đó rồi phải không. Hơn nữa ta nghĩ nó không chỉ đơn giản giống như ngươi nhìn thấy đâu. Có lẽ nó dây dưa nhiều ngươi nghĩ đó…. Có lẽ kẻ vốn đã nên biến mất từ lâu nhưng sẽ đột ngột xuất hiện trước mặt ngươi… Một kẻ mà ngươi kiêng dè ngại ngần thực ra vẫn còn sống sót đâu đó chờ ngày đông sơn tái khởi… Trả lại mối thù năm xưa của hắn.

Bạch y vô diện nhìn sự biến hóa tinh tế trên khuôn mặt của Hàn Phong liền lựa lời mà nói kích hắn đồng thời cũng là sự gợi ý dành cho hắn.

Tức khắc mộ cỗ sát ý phô thiên cái địa từ trong lòng Hàn Phong hướng Tiêu Viêm trào ra.

Trên không đột nhiên tràn đây sát ý âm hàn, xung quanh bên ngoài không ít người biến sắc. Tuy rằng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng xem biểu hiện của Hàn Phong, Tiêu Viêm thật sự đã động sát ý.

Trên không đột nhiên tràn đây sát ý âm hàn, xung quanh bên ngoài không ít người biến sắc. Tuy rằng không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng xem biểu hiện của Hàn Phong thật sự đã động sát ý.

Tiêu Viêm cười lạnh đối diện với vẻ mặt đầy sát khí của Hàn Phong, từ tay bắn ra một luồng thanh sắc hoả diễm, giống như tinh linh, ở trước mặt nghịch ngợm vũ động lên, dừng ở thanh hoả, hắn khẽ cười nói:

- Muốn giết ta sao?

Khuôn mặt hơi trầm xuống, Hàn Phong muốn ngay lập tức tiến lên làm cho Tiêu Viêm biến mất khỏi thế gian này, thanh âm khô khốc chói tai vang lên:

- Ngươi từ đâu có được công pháp này?

Tiêu Viêm cười cười, còn chưa trả lời, trong cơ thể một luồng lực lượng linh hồn mạnh mẽ đột nhiên tiến vào trong cơ thể, trong chốc lát khi linh hồn lực lượng tiến vào, Tiêu Viêm rõ ràng cảm nhận được lực lượng trong cơ thể mình bạo tăng rất nhiều, mình hoàn toàn có thể vận dụng được lực lượng đó.

- Lão sư, người?

Biến hoá xảy ra bất thình lình cũng làm cho Tiêu Viêm ngẩn ra, thời khắc này Dược Lão đem tất cả lực lượng quán chú cho mình, không phải sẽ làm cho Hàn Phong phát hiện ra sao?.

- Ha hả, hắn sớm hay muộn sẽ phát hiện ra thôi, một khi đã như vậy, sao không tạo cho hắn một chút kinh hỉ a.

Tiếng cười Dược Lão từ trong lòng Tiêu Viêm nhàn nhạt vang lên, chẳng qua trong lời nói có chút cay đắng, lại thoáng có vẻ băng hàn.

Thoáng chút chần chờ, rồi chợt gật đầu, Tiêu Viêm thủ ấn vừa động, liền hoàn toàn bỏ áp chế đối với cỗ linh hồn lực lượng khổng lồ kia, khiến nó tiến vào dung hợp với cơ thể mình.

Theo lực lượng linh hồn Dược Lão quán chú vào Tiêu Viêm, bên ngoài Thanh sắc hoả diễm càng trở lên mãnh liệt hoạt bát, cấp tốc bốc lên làm phát ra tiếng vù vù không ngừng.

Khí thế Tiêu Viêm đột nhiên tăng vọt, làm cho sắc mặt Hàn Phong có chút biến đổi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào người trước mặt, rồi thân thể đột nhiên run lên bốc lên một luồng thanh hoả, hắn mơ hồ cảm nhân được một cỗ lực lượng quen thuộc.

Trong đầu nhanh chóng tìm tòi, rốt cuộc cũng dừng trên hình ảnh một đạo bóng người già nua!

Thoáng chốc, từ sâu trong nội tâm Hàn Phong tràn đầy kinh hoàng và khủng hoảng, hình bóng tồn tại lâu trong trí nhớ lại một lần nữa xuất hiện, quanh người hắn không ngừng run lên kịch liệt.

Khuôn mặt tràn đầy sát khí, giờ đây lại được thay bằng khuôn mặt trắng bệch đầy khổ sở, Hàn Phong ánh mắt hoảng sợ đối diện với Tiêu Viêm, ít phút sau, hắn cơ hồ sử dụng toàn bộ khí lực mới phát ra được âm thanh đầy hoảng sợ và khủng hoảng:

- Ngươi…ngươi không có chết?....Làm sao có thể!

Tiêu Viêm ánh mắt đạm bạc nhìn khuôn mặt đã trở lên trắng bệch của Hàn Phong nói:

- Nhờ phúc của ngươi mới làm cho ta gặp lão sư, nói cách khác, ta đây tiếp tục tu luyện trên con đường của ngươi…. Thật vui phải không?

- Lão Sư?

Đồng tử Hàn Phong chợt co rút, hai mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, khuôn mặt trắng bệch dần tiêu giảm, ánh mắt loé ra sát khí nồng đậm. Dược Lão chưa chết, tin tức này đối với hắn mà nói cơ hồ như sấm sét.

Thân từng là đệ tử của Dược Lão, hắn phi thường rõ ráng năm đó Dược Lão trên đại lục có bao nhiêu thực lực, người đã từng quát tháo đại lục – Dược Tôn Giả. Hồi nhớ lại, Hàn Phong không chút nghi ngờ, nếu tin Dược Lão vẫn còn sống được tung ra, sẽ có bao nhiêu cường giả lao đến.

Hơn nữa, tối trọng yếu là Dược Lão có quan hệ cực kì tốt với người được gọi là Phong Tôn Giả, Dược Lão đối với hắn có công tái tạo chi ân, cho nên dù biết Dược Lão mất tích nhiều năm, hắn vẫn không từ bỏ tìm kiếm tung tích Dược Lão, thậm chí đã mấy lần còn điều tra Hàn Phong, nhưng bởi không có chứng cớ nên cũng không gây khó dễ với Hàn Phong. Nhưng hiện giờ, không như tưởng tượng của Hàn Phong, Dược Lão đã theo gió mà tiêu tán, mà ngược lại còn đang sống. Hàn Phong thật không dám tưởng tượng, nếu Dược Lão tung tin năm đó bị hắn ám hại thì hắn sẽ lâm vào khốn cảnh gì.

Đến lúc đó, chỉ sợ cái người gọi là Phong Tôn Giả kia sẽ là người thứ nhất tới lột da rút gân hắn, Đấu Tôn cường giả trong truyền thuyết, cho dù là với thực lực hiện tại của Hàn Phong cũng không dám chọc vào.

Ý niệm vừa động, sắc mặt Hàn Phong liền trở nên âm trầm bất định, cuối cùng thì hung tợn và âm lãnh. Nếu muốn giữ lại mạng sống thì cần phải làm cho Tiêu Viêm cùng Dược Lão vĩnh viễn ngậm miệng lại, mà người chết mới không còn có thể mở miệng.

Khuôn mặt tràn đầy sát khí, Hàn Phong ngẩng đầu lên giống như độc xà nơi âm u, thanh âm khàn khàn nói:

- Lão bất tử, ta mặc kệ ngươi còn sống hay đã chết, hôm nay ta sẽ cho hai người các ngươi hoàn toàn ngậm miệng lại.

Tiêu Viêm sắc mặt không đổi, tay vừa lật lên, thanh hoả càng thêm hung mãnh, tụ trên đỉnh đầu như long quyển phong gào thét.

- Chỉ sợ ngươi không có bổn sự đó!

Đầu ngón tay giơ lên, thanh âm Tiêu Viêm không chút biểu tình.

Nhìn hai người Tiêu Viêm và Hàn Phong hiện tại đối đầu với nhau vô tình đem Vẫn Lạc Tâm Viêm ném sang bên kia cũng khiến bạch y vô diện thở phào một cái. Bài tẩy lật hết lên rồi hiện tại chỉ còn có thể kích tên Hàn Phong khiến hắn đem Tiêu Viêm gây rối mới có thể làm nốt việc được thôi.

Đấu khí liên tục rót vào pháp trận điều kiển, vô số sợi huyết tơ do hấp thụ được máu của rất nhiều thi thể bên dưới chiến trường, đặc biệt là các cường giả Đấu Vương, Đấu Hoàng mà trở nên càng mạnh mẽ cường hãn hơn nhiều lần. Vô vàn sợi huyết tơ lao tới bản thể Vẫn Lạc Tâm Viêm, sau một khoảng thời gian liên tục xâm thực huyết khí vào bản thể thì Vẫn Lạc Tâm Viêm khiến nó yếu đi nhiều.

Nhưng bạch y vô diện là người gần Vẫn Lạc Tâm Viêm nhất nên cũng là kẻ bị tâm hỏa thiêu đốt tới thảm nhất. Nhờ Huyết Thiên Linh Lung trận ngăn trở, bạch y vô diện thuận lợi tiếp cận gần Vẫn Lạc Tâm Viêm có điều đồng thời nội thể cậu, nơi trái tim, một đoàn tâm hoả nóng cháy quỉ dị hiện lên, chợt không kiêng nể toả sức nóng kinh khủng giống như muốn đem tất cả mọi thứ trong cơ thể đốt cháy không còn gì.

Nhờ đặc thù công pháp bạch y vô diện tu luyện sản sinh ra cực hạn hắc động nên trước khi đoàn tâm hoả hoàn toàn phóng thích đem chúng vây lại chặt chẽ. May nắm thay hiện tại cậu đã thuận lợi hoàn thành thu thập Vẫn Lạc Tâm Viêm.

Thủ ấn trong tay bạch y vô diện đã đi tới giai đoạn cuối cùng, hai đầu ngón trỏ của cậu chảy ra hai dọt tinh huyết, hai giọt tinh huyết đó mau chóng lao tới huyết cầu dung nhập vào trong đó. Trên huyết cầu phá ra huyết quang đỏ rực rồi nhanh chóng những “ sợi dây ” cũng hòa nhập lại với nhau thành huyết cầu đúng nghĩa. Mặt cầu bóng loáng ngưng tụ ra chữ Cơ cực lớn che kín mặt cầu.

Trong khi toàn bộ chiến trường bị thu hút bởi trận long tranh hổ đấu giữa Tiêu Viêm và Hàn Phong thì bản thể Vẫn Lạc Tâm Viêm vốn là tiêu điểm chú ý nhất cũng bị lùi lại phía sau sân khấu. Bạch y vô diện hoàn toàn thu thập xong bản thể Vẫn Lạc Tâm Viêm…..

Chưa kịp thở phào thì nhìn tới bên kia chiến trường Tiêu Viêm ong tay một xanh một trắng lưỡng đại dị hoả chậm rãi tiếp cận dung hợp cũng nhau.

Lưỡng đại dị hoả dung hợp, sức nóng tràn ngập thiên địa, một ngọn lửa như luồng điện tại chỗ giao nhau giũa hai luồng dị hoả loé ra. Lưỡng đại dị hoả dung hợp làm cho không gian xung quanh chấn động không ngừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.